Kỷ Linh nhìn quanh hồi lâu, chuẩn bị rời đi thì có thông tin truyền đến từ loạt phân thân khác tại các phương vị. Lần trước đã biết giới hạn hướng Đông, giờ là hướng Tây, Bắc cùng Nam và trên dưới đều có.
Kỷ Linh dựa theo đám phân thân đó, xác định vị trí trung tâm của vũ trụ, đem Tinh Hồn thụ đặt trung tâm. Sau lại đem đám phân thân thu trở về.
Kỷ Linh trước khi ra ngoài còn đặc biệt lưu lại một phân thân trông coi tinh cầu đầu tiên sắp hình thành kia, chờ thời điểm thích hợp lại tiến vào khai thiên. Rời ra ngoài, thần thức hắn cảm ứng được đám thú của hắn chiến đấu cách cửa vào thế giới đã rất gần.
Thanh chiến phủ của Ám Minh Viên đã bắt đầu có dấu hiệu sứt mẻ, hẳn là chiến đấu quá lâu. Mà những Ma Đao Lang kia có tà tinh viện trợ nên không lo lắng kiệt sức. Thời gian hiện tại cũng đã đến ba giờ, đúng giờ Dần.
Kỷ Linh lấy cuốn sách hướng dẫn khai thông kinh huyệt ra rồi bắt đầu giải khai. Hắn lúc nào cũng có thể nhưng để chắc chắn thành công thì lựa chọn giờ chuẩn là tốt nhất. Có kinh nghiệm từ trước, Kỷ Linh không mất quá lâu đã giải khai toàn bộ huyệt vị lòng bàn tay cùng Thủ thái âm phế kinh. Kế tiếp sẽ là Thủ dương minh đại tràng kinh tại năm giờ sáng.
Chặng đường rời khỏi Hắc Phong Nhai về Chiêu Tà trấn còn quá xa, nên hắn buộc phải ở lại thế giới Tà Yêu tộc.
Viên Long tỉnh lại, thấy mình nằm trong băng quan, giữa cánh đồng hoa hồng bị tàn phá, lá rơi đầy đất. Lão biết là do bản thân làm ra, lão quỳ xuống cúi đầu tã tội thì cánh cổng thế giới mở ra, Kỷ Linh bước vào trong.
- Viên Long? - Kỷ Linh nghi hoặc hỏi thăm. Ngay lúc đó đám Tà thú cùng hắn chiến đấu suốt quãng đường xuất hiện.
Trong đầu hắn cũng không rõ tại sao tên này lại quỳ ở đây như vậy. Rõ ràng là cánh đồng hoa bình thường thôi mà? Viên Long ngẩng đầu lên nhìn thấy tông chủ của mình toàn thân mang đặc điểm Tà tộc, vội đứng dậy chắp tay:
- Tham kiến tông chủ.
- Ngươi quỳ xuống làm gì? - Kỷ Linh hỏi.
- Cái này... - Viên Long cũng không biết phải nói làm sao.
- Bỏ đi, mỗi người đều có bí mật của riêng mình. - Kỷ Linh khoát tay, thu Tà hồn về Tà đan.
Trở lại hình dáng như thường, Kỷ Linh trích ra hai giọt máu, nói:
- Nuốt vào đi, ngươi vừa mới qua trạng thái cuồng bạo, khí lực hẳn còn rất yếu, ta tin hai giọt máu này có thể áp chế được trạng thái của ngươi một chút.
Viên Long nhìn lấy hai giọt máu đầy sinh khí cùng với huyết khí nồng đậm bay tới trước mặt. Lão thấy ánh mắt đám tà thú sáng lên như thấy trân bảo, cũng không khách khí nhận lấy.
- Tạ ơn tông chủ.
Ám Minh Viên vô cùng ghen ghét nhìn Viên Long, nhưng lão mạnh hơn nó, nó chỉ có thể nhịn xuống. Chờ một ngày đè hắn xuống.
Kỷ Linh làm chủ nhân Ám Minh Viên, tự nhiên có thể thấu được tâm trạng của nó, nhưng bất đắc dĩ lắc đầu. Mỗi ngày sản sinh ra ba giọt tâm huyết đã hao rất nhiều khí huyết của hắn. Trong cơ thể chỉ còn dữ trữ lại mười một giọt, nếu cũng cho nó một giọt nữa thì sắc mặt của hắn sẽ tái đi, sợ là chân còn chẳng đi được.
Viên Long đạt đến Tà Yêu Vương, tự nhiên biết được rất nhiều kiến thức từ Tổ Địa cho, hiểu rõ Nhân tộc làm sao bị rất nhiều chủng tộc thèm khát. Đều vì tâm huyết của Nhân tộc.
- Tâm huyết của tông chủ chưa đến kim huyết, nhưng chắc chắn để ta mạnh hơn phần nào.
Trong lòng Viên Long nghĩ. Kim huyết cao cấp hơn tâm huyết, lực lượng cũng mạnh hơn nhiều. Còn cách nào đạt được thì Tà Yêu tộc chúng không rõ. Đó thuộc về bí mật nhân tộc.
Kỷ Linh biết số lượng tâm huyết của bản thân vì đã từng nội thị và phát hiện ra, số lượng ít thì chắc là do thân thể này mới được tạo lại chưa lâu, tu vi cũng không nhiều nên hơn một tuần tại thành trì giao giữa ba tộc chỉ sản sinh chút đó.
Nếu là thân xác Thiên Phàm cũ thì chắc chắn còn nhiều hơn như vậy. Thời gian trên chiến thuyền tinh không là bất động vì tốc độ quá nhanh, nó xuyên thời gian mà đi nên mọi người trên thuyền giữ được thọ nguyên lại hoạt động như thường.
- Tông chủ, ngài trở lại? - Thất Cương cùng Âm Ảnh xuất hiện với vẻ mặt đầy ngạc nhiên.
- Ừ, bên ngoài quá nhiều tà vật, lực lượng hiện tại của ta chưa đủ, chúng ta cần thêm thời gian. - Kỷ Linh nói.
- Tà vật... - Viên Long suy ngẫm.
- Đúng rồi. Quên không nói cho tông chủ biết, một khi đã vào trong này đều sẽ dính phải lời nguyền, chỉ cần rời khỏi đây sẽ vướng phải tà vật vây công đến chết. May là ngài có thể trở lại an toàn. - Viên Long giải thích đôi chút về thế giới này làm ba người vô cùng ngạc nhiên.
- Khó trách Đại Trưởng Đầu không cho chúng ta ra ngoài. - Thất Cương than thở.
- Đã không ra được ngoài thì ngươi dẫn ta đi thăm quan thế giới này vậy. - Kỷ Linh lắc đầu.
- Vâng. - Viên Long đáp. Sau đó lão vung tay, một tấm bản đồ xuất hiện trong tay lão. Kỷ Linh thấy được rất rõ ràng từng khu vực.
- Toàn bộ thế giới có năm người chúng ta quản lý. Tại đây có năm khu vực, mỗi người chúng ta quản lý một khu vực. Khu Tây Bắc là Vạn Khô vực do Âm Ảnh, Tam Trưởng Đầu quản, chuyên chăm tà yêu hệ hỏa, mộc, thổ, ám. - Viên Long chỉ tay về phía Tây Bắc, mảng đất đỏ khô cằn, duy chỉ có một khu hồ nước cùng suối bên cạnh tàn tích cổ.
- Đó là tàn tích của Vạn Khô Thành của Vạn Khô Vương, bản thể là Khô Mộc. Là vị Tà Yêu Vương có thể hóa hình, có lưu lại truyền thừa, cả ta cũng không cách nào tiến vào. - Viên Long giải thích cho hắn biết di tích đó.
Kỷ Linh lập tức gọi đám Thụ Yêu của mình tới bên cạnh, giải trừ khế ước rồi nói với Âm Ảnh:
- Bọn chúng quanh năm sinh trưởng bên ngoài Hắc Phong Nhai, nhiễm không ít hắc khí, sống Vạn Khô vực hẳn phát triển rất tốt. Ngươi cũng không cần để ý chúng, để chúng tự sinh tự diệt là được rồi. - Âm Ảnh cũng không nói nhiều, chỉ gật đầu.
Đám Thụ Yêu cũng vô cùng luyến tiếc nhưng về nơi chúng phát triển tốt vẫn rất vui mừng, đung đưa cành cây như tạm biệt hắn. Âm Ảnh dẫn bọn chúng rời đi.
- Bên cạnh đây là Hàn Phong vực, do Mẫn Uyên quản, chuyên chăm tà yêu hệ băng, hàn, tuyết, phong. Hàn Phong Điện của nàng nằm trên đỉnh núi.
Khu chính Bắc là chỗ Mẫn Uyên quản, trái phải giáp biển.
- Tây Nam là khu Ngũ Trưởng Đầu quản, Hỏa Sa vực, chỗ hắn ở cũng là cái ngôi nhà rộng lớn, sâu trong vực. Tà yêu chuyên hệ hỏa, sa, quang, thổ.
- Chính Nam là chỗ ta quản, Sinh Nguyên vực, chuyên tà yêu hệ thủy, thổ, mộc, sinh.
- Cuối cùng là diện tích lớn nhất ở chính Đông, Kim Lâm vực, Thất Cương quản, tà yêu hệ kim, mộc, vũ, vân.
- Vậy còn hai hòn đảo như hai thái cực này đây? - Kỷ Linh chỉ vào bản đồ, một đảo xanh tươi với đại thụ che trời nằm giữa biển trên. Một đảo đen kịt hắc khí bao trùm nằm giữa biển dưới. Đảo trên to gấp ba, bốn lần. Cả hai đều bị eo Sinh Nguyên vực cắt ngang.
- Tông chủ, phía trên là Tổ Địa, cái cây lớn đó là cội nguồn của tất cả, nó nằm giữa hồ sinh mệnh, duy trì toàn bộ sự sống của toàn thế giới, bất cứ Tà Yêu Vương nào chết đều được mai táng bên ngoài hồ.
- Bên dưới là Hắc Đàm, hai người Mẫn Uyên cùng Ngũ Trưởng Đầu đang bị phạt ba tháng diện bích bên trong. Tà yêu bên trong cũng mạnh hơn ngoài này gấp rưỡi, chuyên hệ ám, tử, lôi. Âm Ảnh thường xuyên chạy qua đó tu luyện.
Viên Long giải thích để Kỷ Linh hiểu rõ, hắn đang suy tĩnh xem nên đặt đầu não thế lực tại Tổ Địa, chỉ cần không đụng chạm đến cây đại thụ đó là được.
Sau một hồi suy tĩnh, hắn quay hướng về phía Viên Long hỏi:
- Ta tính đặt trụ sở thế lực tại Tổ Địa, ngươi có ý kiến gì không?
Sở dĩ hỏi Viên Long vì lão sống lâu, biết rất nhiều chuyện. Còn bốn người khác thì hắn cũng không dám chắc bọn họ biết nhiều hơn lão. Mà Âm Ảnh cũng có thể, dù sao thì cũng được đám người trong Tổ Địa tạo ra.
- Cái này phải hỏi ý kiến của bọn họ.
Viên Long biết lời này có thể khiến tông chủ khó chịu nhưng trong tâm thức vẫn đặt những tiền bối tại Tổ Địa lên hàng đầu.
Kỷ Linh nghe vậy cũng không khó chịu mà gật đầu, Kỷ Linh biết, chính bản thân Đại Việt hắn ở Địa Cầu cũng tin vào chuyện tâm linh như vậy, có một số việc trọng yếu liền đi cầu xin chỉ điểm nên hắn cũng không từ chối việc bọn hắn đi xin ý kiến với các bậc tiền nhân.
Viên Long thấy như vậy liền gật đầu, vung tay liền đem Kỷ Linh cùng rời khỏi nơi này.
Vừa mới đến nơi, Kỷ Linh thấy rất nhiều phần mộ được đắp cao, so với những bộ xương khổng lồ trong suy nghĩ của hắn vô cùng khác biệt. Ngay khi đặt chân tới đây, Kỷ Linh luôn cảm thấy bản thân luôn bị một ai đó theo dõi.
Bước ra một bước, áp lực đè lên hắn nhưng hắn sao có thể bị người đè dễ như vậy? Kỷ Linh sử dụng thần thức chống lại.
- Xương cốt thật cứng rắn! Lại còn là ngoại tộc! – Thanh âm không biết từ đâu đó đầy phẫn nộ vang vọng.
- Xin ngài thứ lỗi! Hắn là người có thể phục hưng lại Tà Yêu tộc chúng ta. Tiểu bối tới đây cũng là xin phép ngài một vài chuyện. – Viên Long vội cúi người tạ lỗi.
Nói xong, trước mặt Viên Long xuất hiện một cánh cổng dẫn đến không gian khác, bên trong cũng không có gì ngoài tối đen.
- Tông chủ ở đây, đừng có đi lung tung. Đợi ta xin hỏi xong lại nói. – Viên Long quay người nói với Kỷ Linh.
- Ừm. – Kỷ Linh cũng gật đầu, cái này phải làm thầm lặng, không được để ai nhìn hay nghe thấy mới có linh.
- Quên mất, muốn xin được thì phải có lòng thành. Tông chủ, cho ta mượn cuốn Tà Yêu công. – Viên Long nói để Kỷ Linh cũng nhớ ra, Địa Cầu cũng là như vậy. Họ dâng hương hoa lên bàn thờ rồi khấn xin
Kỷ Linh dựa theo đám phân thân đó, xác định vị trí trung tâm của vũ trụ, đem Tinh Hồn thụ đặt trung tâm. Sau lại đem đám phân thân thu trở về.
Kỷ Linh trước khi ra ngoài còn đặc biệt lưu lại một phân thân trông coi tinh cầu đầu tiên sắp hình thành kia, chờ thời điểm thích hợp lại tiến vào khai thiên. Rời ra ngoài, thần thức hắn cảm ứng được đám thú của hắn chiến đấu cách cửa vào thế giới đã rất gần.
Thanh chiến phủ của Ám Minh Viên đã bắt đầu có dấu hiệu sứt mẻ, hẳn là chiến đấu quá lâu. Mà những Ma Đao Lang kia có tà tinh viện trợ nên không lo lắng kiệt sức. Thời gian hiện tại cũng đã đến ba giờ, đúng giờ Dần.
Kỷ Linh lấy cuốn sách hướng dẫn khai thông kinh huyệt ra rồi bắt đầu giải khai. Hắn lúc nào cũng có thể nhưng để chắc chắn thành công thì lựa chọn giờ chuẩn là tốt nhất. Có kinh nghiệm từ trước, Kỷ Linh không mất quá lâu đã giải khai toàn bộ huyệt vị lòng bàn tay cùng Thủ thái âm phế kinh. Kế tiếp sẽ là Thủ dương minh đại tràng kinh tại năm giờ sáng.
Chặng đường rời khỏi Hắc Phong Nhai về Chiêu Tà trấn còn quá xa, nên hắn buộc phải ở lại thế giới Tà Yêu tộc.
Viên Long tỉnh lại, thấy mình nằm trong băng quan, giữa cánh đồng hoa hồng bị tàn phá, lá rơi đầy đất. Lão biết là do bản thân làm ra, lão quỳ xuống cúi đầu tã tội thì cánh cổng thế giới mở ra, Kỷ Linh bước vào trong.
- Viên Long? - Kỷ Linh nghi hoặc hỏi thăm. Ngay lúc đó đám Tà thú cùng hắn chiến đấu suốt quãng đường xuất hiện.
Trong đầu hắn cũng không rõ tại sao tên này lại quỳ ở đây như vậy. Rõ ràng là cánh đồng hoa bình thường thôi mà? Viên Long ngẩng đầu lên nhìn thấy tông chủ của mình toàn thân mang đặc điểm Tà tộc, vội đứng dậy chắp tay:
- Tham kiến tông chủ.
- Ngươi quỳ xuống làm gì? - Kỷ Linh hỏi.
- Cái này... - Viên Long cũng không biết phải nói làm sao.
- Bỏ đi, mỗi người đều có bí mật của riêng mình. - Kỷ Linh khoát tay, thu Tà hồn về Tà đan.
Trở lại hình dáng như thường, Kỷ Linh trích ra hai giọt máu, nói:
- Nuốt vào đi, ngươi vừa mới qua trạng thái cuồng bạo, khí lực hẳn còn rất yếu, ta tin hai giọt máu này có thể áp chế được trạng thái của ngươi một chút.
Viên Long nhìn lấy hai giọt máu đầy sinh khí cùng với huyết khí nồng đậm bay tới trước mặt. Lão thấy ánh mắt đám tà thú sáng lên như thấy trân bảo, cũng không khách khí nhận lấy.
- Tạ ơn tông chủ.
Ám Minh Viên vô cùng ghen ghét nhìn Viên Long, nhưng lão mạnh hơn nó, nó chỉ có thể nhịn xuống. Chờ một ngày đè hắn xuống.
Kỷ Linh làm chủ nhân Ám Minh Viên, tự nhiên có thể thấu được tâm trạng của nó, nhưng bất đắc dĩ lắc đầu. Mỗi ngày sản sinh ra ba giọt tâm huyết đã hao rất nhiều khí huyết của hắn. Trong cơ thể chỉ còn dữ trữ lại mười một giọt, nếu cũng cho nó một giọt nữa thì sắc mặt của hắn sẽ tái đi, sợ là chân còn chẳng đi được.
Viên Long đạt đến Tà Yêu Vương, tự nhiên biết được rất nhiều kiến thức từ Tổ Địa cho, hiểu rõ Nhân tộc làm sao bị rất nhiều chủng tộc thèm khát. Đều vì tâm huyết của Nhân tộc.
- Tâm huyết của tông chủ chưa đến kim huyết, nhưng chắc chắn để ta mạnh hơn phần nào.
Trong lòng Viên Long nghĩ. Kim huyết cao cấp hơn tâm huyết, lực lượng cũng mạnh hơn nhiều. Còn cách nào đạt được thì Tà Yêu tộc chúng không rõ. Đó thuộc về bí mật nhân tộc.
Kỷ Linh biết số lượng tâm huyết của bản thân vì đã từng nội thị và phát hiện ra, số lượng ít thì chắc là do thân thể này mới được tạo lại chưa lâu, tu vi cũng không nhiều nên hơn một tuần tại thành trì giao giữa ba tộc chỉ sản sinh chút đó.
Nếu là thân xác Thiên Phàm cũ thì chắc chắn còn nhiều hơn như vậy. Thời gian trên chiến thuyền tinh không là bất động vì tốc độ quá nhanh, nó xuyên thời gian mà đi nên mọi người trên thuyền giữ được thọ nguyên lại hoạt động như thường.
- Tông chủ, ngài trở lại? - Thất Cương cùng Âm Ảnh xuất hiện với vẻ mặt đầy ngạc nhiên.
- Ừ, bên ngoài quá nhiều tà vật, lực lượng hiện tại của ta chưa đủ, chúng ta cần thêm thời gian. - Kỷ Linh nói.
- Tà vật... - Viên Long suy ngẫm.
- Đúng rồi. Quên không nói cho tông chủ biết, một khi đã vào trong này đều sẽ dính phải lời nguyền, chỉ cần rời khỏi đây sẽ vướng phải tà vật vây công đến chết. May là ngài có thể trở lại an toàn. - Viên Long giải thích đôi chút về thế giới này làm ba người vô cùng ngạc nhiên.
- Khó trách Đại Trưởng Đầu không cho chúng ta ra ngoài. - Thất Cương than thở.
- Đã không ra được ngoài thì ngươi dẫn ta đi thăm quan thế giới này vậy. - Kỷ Linh lắc đầu.
- Vâng. - Viên Long đáp. Sau đó lão vung tay, một tấm bản đồ xuất hiện trong tay lão. Kỷ Linh thấy được rất rõ ràng từng khu vực.
- Toàn bộ thế giới có năm người chúng ta quản lý. Tại đây có năm khu vực, mỗi người chúng ta quản lý một khu vực. Khu Tây Bắc là Vạn Khô vực do Âm Ảnh, Tam Trưởng Đầu quản, chuyên chăm tà yêu hệ hỏa, mộc, thổ, ám. - Viên Long chỉ tay về phía Tây Bắc, mảng đất đỏ khô cằn, duy chỉ có một khu hồ nước cùng suối bên cạnh tàn tích cổ.
- Đó là tàn tích của Vạn Khô Thành của Vạn Khô Vương, bản thể là Khô Mộc. Là vị Tà Yêu Vương có thể hóa hình, có lưu lại truyền thừa, cả ta cũng không cách nào tiến vào. - Viên Long giải thích cho hắn biết di tích đó.
Kỷ Linh lập tức gọi đám Thụ Yêu của mình tới bên cạnh, giải trừ khế ước rồi nói với Âm Ảnh:
- Bọn chúng quanh năm sinh trưởng bên ngoài Hắc Phong Nhai, nhiễm không ít hắc khí, sống Vạn Khô vực hẳn phát triển rất tốt. Ngươi cũng không cần để ý chúng, để chúng tự sinh tự diệt là được rồi. - Âm Ảnh cũng không nói nhiều, chỉ gật đầu.
Đám Thụ Yêu cũng vô cùng luyến tiếc nhưng về nơi chúng phát triển tốt vẫn rất vui mừng, đung đưa cành cây như tạm biệt hắn. Âm Ảnh dẫn bọn chúng rời đi.
- Bên cạnh đây là Hàn Phong vực, do Mẫn Uyên quản, chuyên chăm tà yêu hệ băng, hàn, tuyết, phong. Hàn Phong Điện của nàng nằm trên đỉnh núi.
Khu chính Bắc là chỗ Mẫn Uyên quản, trái phải giáp biển.
- Tây Nam là khu Ngũ Trưởng Đầu quản, Hỏa Sa vực, chỗ hắn ở cũng là cái ngôi nhà rộng lớn, sâu trong vực. Tà yêu chuyên hệ hỏa, sa, quang, thổ.
- Chính Nam là chỗ ta quản, Sinh Nguyên vực, chuyên tà yêu hệ thủy, thổ, mộc, sinh.
- Cuối cùng là diện tích lớn nhất ở chính Đông, Kim Lâm vực, Thất Cương quản, tà yêu hệ kim, mộc, vũ, vân.
- Vậy còn hai hòn đảo như hai thái cực này đây? - Kỷ Linh chỉ vào bản đồ, một đảo xanh tươi với đại thụ che trời nằm giữa biển trên. Một đảo đen kịt hắc khí bao trùm nằm giữa biển dưới. Đảo trên to gấp ba, bốn lần. Cả hai đều bị eo Sinh Nguyên vực cắt ngang.
- Tông chủ, phía trên là Tổ Địa, cái cây lớn đó là cội nguồn của tất cả, nó nằm giữa hồ sinh mệnh, duy trì toàn bộ sự sống của toàn thế giới, bất cứ Tà Yêu Vương nào chết đều được mai táng bên ngoài hồ.
- Bên dưới là Hắc Đàm, hai người Mẫn Uyên cùng Ngũ Trưởng Đầu đang bị phạt ba tháng diện bích bên trong. Tà yêu bên trong cũng mạnh hơn ngoài này gấp rưỡi, chuyên hệ ám, tử, lôi. Âm Ảnh thường xuyên chạy qua đó tu luyện.
Viên Long giải thích để Kỷ Linh hiểu rõ, hắn đang suy tĩnh xem nên đặt đầu não thế lực tại Tổ Địa, chỉ cần không đụng chạm đến cây đại thụ đó là được.
Sau một hồi suy tĩnh, hắn quay hướng về phía Viên Long hỏi:
- Ta tính đặt trụ sở thế lực tại Tổ Địa, ngươi có ý kiến gì không?
Sở dĩ hỏi Viên Long vì lão sống lâu, biết rất nhiều chuyện. Còn bốn người khác thì hắn cũng không dám chắc bọn họ biết nhiều hơn lão. Mà Âm Ảnh cũng có thể, dù sao thì cũng được đám người trong Tổ Địa tạo ra.
- Cái này phải hỏi ý kiến của bọn họ.
Viên Long biết lời này có thể khiến tông chủ khó chịu nhưng trong tâm thức vẫn đặt những tiền bối tại Tổ Địa lên hàng đầu.
Kỷ Linh nghe vậy cũng không khó chịu mà gật đầu, Kỷ Linh biết, chính bản thân Đại Việt hắn ở Địa Cầu cũng tin vào chuyện tâm linh như vậy, có một số việc trọng yếu liền đi cầu xin chỉ điểm nên hắn cũng không từ chối việc bọn hắn đi xin ý kiến với các bậc tiền nhân.
Viên Long thấy như vậy liền gật đầu, vung tay liền đem Kỷ Linh cùng rời khỏi nơi này.
Vừa mới đến nơi, Kỷ Linh thấy rất nhiều phần mộ được đắp cao, so với những bộ xương khổng lồ trong suy nghĩ của hắn vô cùng khác biệt. Ngay khi đặt chân tới đây, Kỷ Linh luôn cảm thấy bản thân luôn bị một ai đó theo dõi.
Bước ra một bước, áp lực đè lên hắn nhưng hắn sao có thể bị người đè dễ như vậy? Kỷ Linh sử dụng thần thức chống lại.
- Xương cốt thật cứng rắn! Lại còn là ngoại tộc! – Thanh âm không biết từ đâu đó đầy phẫn nộ vang vọng.
- Xin ngài thứ lỗi! Hắn là người có thể phục hưng lại Tà Yêu tộc chúng ta. Tiểu bối tới đây cũng là xin phép ngài một vài chuyện. – Viên Long vội cúi người tạ lỗi.
Nói xong, trước mặt Viên Long xuất hiện một cánh cổng dẫn đến không gian khác, bên trong cũng không có gì ngoài tối đen.
- Tông chủ ở đây, đừng có đi lung tung. Đợi ta xin hỏi xong lại nói. – Viên Long quay người nói với Kỷ Linh.
- Ừm. – Kỷ Linh cũng gật đầu, cái này phải làm thầm lặng, không được để ai nhìn hay nghe thấy mới có linh.
- Quên mất, muốn xin được thì phải có lòng thành. Tông chủ, cho ta mượn cuốn Tà Yêu công. – Viên Long nói để Kỷ Linh cũng nhớ ra, Địa Cầu cũng là như vậy. Họ dâng hương hoa lên bàn thờ rồi khấn xin
Danh sách chương