Kỷ Linh chiến đấu một hồi với đám tà vật kia, nhận thấy Thuận Thiên kiếm có lực ảnh hưởng nhất định với tà vật, hắn lại càng không sợ hãi. Hắn tiến một bước, đám tà vật lui một bước, thật không có cách nào để mà có thể có được tà tinh nên hắn đành phải bó tay. Hắn nghĩ bản thân mình có thể dựa vào Thuận Thiên kiếm ra bên ngoài, gia nhập vào thế lực Tà tộc và biết nhiều thông tin hơn thế nữa, thậm chí có thể cài vào Tà tộc tu luyện rồi lập thế lực riêng sau khi trưởng thành.
Cũng nhờ đó có thể làm vỏ bọc bên ngoài cho thế lực Tà Yêu tộc đây. So với Tà tộc thì hắn lại nghiêng về Tà Yêu tộc hơn, chắc chắn đám người của hắn muốn sống tốt phải dựa vào thế giới của Tà Yêu tộc. Không thể để nguyên dạng người tinh khiết trước mặt đám Tà tộc, để người khác bắt gặp rất dễ bị tiêu diệt.
Nguyên bản hắn định ở trong này huấn luyện đám người tốt một chút rồi lại ra bên ngoài lập thế lực, không ngờ lại phát triển đến bước này nên hắn nhất định lựa chọn lại, quay về với lúc đầu là rời khỏi đây tu luyện rồi lập thế lực giúp Tà Yêu tộc.
Kỷ Linh lấy Thuận Thiên Kiếm ra bên ngoài, thân hóa Tà tộc, hắn đi một đoạn đường thì gặp Viên Long tản ra hoàng uy đẩy lui đám tà vật ra khỏi cánh cổng dẫn vào Tà Yêu giới. Mà Viên Long đối diện thấy Kỷ Linh trở về với vài vết thương ít hơn thường ngày nên cũng rất ngạc nhiên mà xung quanh đường kính năm mét lại không có con tà vật nào dám lại gần.
Đặc biệt là thanh kiếm trên tay Kỷ Linh để lão giật mình hoảng hốt từ sâu trong thâm tâm, lại có có chút cảm giác quen thuộc.
- Tông chủ. Kiếm này... - Viên Long nghi hoặc hỏi.
- Kiếm này tên là Thuận Thiên, do Thần Kim Quy ban tặng, mà thanh kiếm này nguyên bản thuộc về Lạc Long Quân mang dòng máu rồng nên có thể ngươi sẽ phát hiện ra có chút quen thuộc, hay sùng kính. - Kỷ Linh giải thích làm Viên Long giật mình, lão cùng cảm thấy như thế thật.
- Nhưng ta vẫn có chút hoảng hốt... - Viên Long vẫn còn nghi hoặc.
- Có thể đấy chính là sùng bái, hoảng sợ đứng trước Chân Long. - Kỷ Linh giải hoặc để Viên Long ngẫm lại cũng đúng. Kỷ Linh cũng từng nghĩ đến trường hợp hắn mang chút tà và cảm nhận được thứ này nhưng chắc chắn không vì hắn đã chuyển hóa trở về Yêu tộc, là Yêu Hoàng.
- Vâng, chúng ta trở về thôi. - Viên Long gật đầu nói ra rồi phất tay mở cánh cổng thông giới để Kỷ Linh bước vào.
Hai tháng nay, mỗi đêm trăng tròn là Viên Long lại không bị cuồng bạo nữa nên càng thêm khẳng định vì Yêu Hoàng, chuyển hóa thành Yêu tộc nên mới có thể bỏ được lời nguyền đó.
Kỷ Linh về lên Tổ Địa, Hắn bắt đầu sai người theo những gì Viên Long nói mà khắc ra những bức tượng nhỏ nhỏ bằng một bàn tay, tổng cộng có năm mươi tư bức. Kỷ Linh lại nhớ đến anh em năm mươi tư dân tộc.
Chỉ là bọn họ đã không còn tồn tại trên mảnh đất Đại Việt nữa. Hắn quyết xây dựng lại nó.
Trở về xong, điều đầu tiên là hắn đã thực hiện xong nguyện vọng của mấy lão già bên trong Tổ Địa. Lại còn dựng lên tấm bia đá to lớn đứng trước bộ công pháp tu luyện đến đỉnh Yêu Hoàng, khắc toàn bộ tên của mấy vị Trưởng Đầu đời trước.
Còn về phần công pháp tu luyện đến Địa Yêu thì hắn không có cho người ghi chép ra vội, vì không thể tin được mấy người trong này khi không có hắn ở đây. Một mình Viên Long không thể nào cân được hết nếu có một Tà Yêu nào đó ngang cơ hay áp chế được hắn thì rất khó khăn cho người dân của hắn.
Hai tháng nay thì toàn bộ đường đi đều đã sơ bộ kẻ ra, hai bên trồng rất nhiều Yêu Linh hoa, rất nhiều yêu linh mơ hồ bay xung quanh như mấy con đom đóm phát sáng giữa trời đêm, lung linh tuyệt mỹ. Mà hai tháng, hắn cũng đã đủ toàn bộ dược liệu cần cho Phân Thân đan, chỉ thiếu duy nhất luyện đan sư cùng Huyết Động Tâm.
Kỷ Linh triệu tập mọi người lại trước căn nhà mà họ làm cho, nội thất bên trong cũng xem như khá đủ, từ ngoài nhìn vào cũng không khác ngôi chùa nếu không có hai bức tượng canh cổng dữ tợn ấy.
- Linh Vương, ngài triệu tập chúng tôi đến là có chuyện gì vậy? - Chẳng lẽ có chuyện trọng đại? Hai tháng này sống cũng rất yên bình. Hẳn là không có chuyện liên quan tới đau thương, trông ngài ấy rất buồn.
Kỷ Linh nhìn về người nói ra tâm trạng trong lòng hắn mà thở dài.
- Đúng, ta gọi các ngươi đến là có một chuyện muốn nói. Ta sắp rời khỏi đây.
Nói xong, ai nấy đều buồn bã, Kỷ Linh đã dẫn dắt bọn họ. Chỉ đường dẫn lối không hề kém mấy vị vua khác nhưng vẫn phải nói lời ấy là sao?
- Linh Vương, ngài muốn đi đâu? Chúng tôi theo đó.
- Đúng! Ngài đi đâu, chúng tôi sống chết đi theo.
- Đúng!!!
Mọi người giơ cao tay hô hào hưởng ứng làm Kỷ Linh xúc động sau lại nghiêm mặt nói ra.
- Bên ngoài vô cùng nguy hiểm, các ngươi chưa đủ thực lực, không thể ở bên ngoài cùng ta. Chỉ khi nào các ngươi bắt được con thú cấp bậc Tà Yêu Vương mới có thể ra ngoài.
Nói xong, hắn đảo mắt, ai nấy đều hiện rõ sự quyết tâm nhưng nghĩ lại thế giới đầy yêu thú, mấy con thú kinh khủng lớn gấp chục lần toà phủ đệ của Kỷ Linh cũng run run cúi đầu. Kỷ Linh lại vô tình đảo mắt về phía bà lão lục tuần bồng đứa bé quấn tã lót oe oe khóc trên tay. Hắn biết đó là Vũ Cơ, hắn giữ lời với lão để lão chăm sóc Vũ Cơ xem Vũ Cơ như con của mình.
Mà cô nàng nhí nhảnh đó cũng có một cái họ là Đinh Vũ Cơ, một trong tám họ ở đây. Chiến công nợ sau hai lần chết của hắn cũng đã trả hết, số dư còn lại chỉ là bốn vạn chiến công. Đây đều là tích lũy hai tháng qua của hắn.
Hai tuần không thể trả nổi hai mươi vạn chiến công, mỗi ngày lại cộng thêm hai ngàn làm hắn cày sấp mặt, mới ba tuần trước trả xong. Mà chiến công hắn nhận được ngày càng ít, hắn không rõ lý do vì sao nhưng hắn cảm nhận thấy, chiến đấu với loài có linh trí thu được chiến công càng nhiều.
Tà vật thì chiến đấu quá nhiều, đã quá quen thuộc với cách chiến đấu nên chiến công nhận rất ít. Dư lại bốn vạn, hắn cũng tìm phương pháp bồi luyện ra luyện đan sư nhưng giá tận mười vạn. Yêu cầu sơ bộ bên ngoài của nó phải đạt đến Vĩnh Hải cảnh mới là nhập môn.
Tinh thần lực càng cao thì khả năng luyện đan càng cao, càng luyện được nhiều món. Cấp bậc của Phân Thân đan là Thánh đan. Không biết khi nào có thể đạt tới, đan phương từ nhập môn tới Thánh đan hắn cũng có sơ sơ đến ngũ phẩm Huyền đan. Nhất phẩm đến ngũ phẩm, Hoàng, Huyền, Địa, Thiên. Thánh, Thần, Tiên đều chung một cấp nhưng tại sao thì hắn không rõ.
Cô bé Đinh Vũ Cơ kia khóc lóc cũng có thể vì hắn rời đi. Bình thường cô nàng cũng rất ngoan, chỉ có khóc một lần khi rời xa hắn, từ đó đến giờ là lần hai.
Mà hệ thống không có Vũ Cơ quản thì hắn cũng không có ý kiến gì nhiều, có hay không cũng không quan hệ tới hắn. Hệ thống chỉ là công cụ trợ giúp.
Mười vạn một cuốn đào tạo ra luyện đan sư, chắc chắn sẽ không quá sơ cấp. Kỷ Linh cũng tính ở lại lâu hơn, nhưng lại không thể phát triển toàn diện tài năng của mình. Hắn không thể ở lại, chiến đấu càng nhiều, va chạm càng nhiều người làm hắn càng cuồng chiến, càng mạnh hơn mới là mục tiêu hắn hướng đến.
Kỷ Linh nhìn mọi người hồi lâu, không ai nói với nhau câu nào, Kỷ Linh để mọi người giải tán, ai về nhà nấy rồi mình ở bên trong sân vườn ngồi xem hệ thống có gì mới mẻ hơn không. Đang liếc liếc thì hắn thấy được cái công năng mà hắn chưa bao giờ đặt chân tới, Dung hợp công năng.
Tiêu hao năm ngàn chiến công để mở ra một công năng mới.
Vẫn còn dư khá nhiều mà lại chả biết tiêu vào đâu, Kỷ Linh cũng không hề chần chừ mà ấn giải khai.
- Chúc mừng túc chủ thu được công năng mới: Luyện đan. Chức năng này có thể thay thế túc chủ luyện đan bất cứ khi nào cần và phải có đan phương và hỏa liệu đủ mạnh. Cấp bậc hỏa diễm hiện tại chỉ là lửa thông thường.
Nghe hệ thống thông báo vậy, hắn vô cùng vui mừng, như vậy thì hắn có thể sử dụng Phân Thân đan, tạo ra một cái phân thân khác theo đường Yêu tộc. Mà Phân Thân đan yêu cầu Hóa Sinh Hỏa.
Kỷ Linh chuyển vào công năng luyện đan, thấy được lò đan ở trung tâm với một ô trống ở giữa. Hai bên trái phải là bảng ô mười hàng bảy cột, trái để đan phương, phải để dược liệu. Bên dưới lò đan có hình hỏa diệm so với lửa thường cũng không khác về màu sắc.
Kỷ Linh chỉ vào đó thì thấy được một dòng chữ có thể nâng cấp hỏa diệm, tốn năm ngàn cho lần đầu nên không do dự, dù sao cũng còn ba vạn chiến công mà. Nâng lên cấp hai trở thành Hàn Băng Lãnh Hỏa, cấp ba là Quang Tịnh Tuyền Hỏa tốn một vạn chiến công, cấp bốn là Hóa Sinh Hỏa tốn hai vạn chiến công.
Cấp bốn ra loại hỏa diệm này làm hắn vô cùng vui mừng, mà ở từng cấp lại có đủ loại hỏa diệm khác nhau mà hắn chưa hề biết. Chỉ giải khai đống kia cũng hao hết chiến công của hắn rồi. Mà giá cả mở hỏa diệm đồng cấp đều tương ứng số tiền nâng cấp.
- Âm Ảnh! - Kỷ Linh gọi một tiếng, Âm Ảnh lập tức xuất hiện bên cạnh.
- Chuẩn bị thế nào? - Kỷ Linh hỏi thăm, dù sao thì hắn cũng sắp trở thành Yêu tộc nên phải kỹ lưỡng, nếu không sẽ rất khó thành.
- Đều tốt. - Âm Ảnh đáp. Dù sao thì cũng có Viên Long chỉ đường, chắc chắn bớt không ít sức.
- Dược liệu của ta thế nào?
- Vẫn tốt.
- Lấy đến đây.
Đối thoại ngắn ngủi như vậy. Âm Ảnh là người như thế, không thích nhiều lời nên khi nói cũng không cần vòng vo tam quốc với hắn.
Khoảng vài phút sau, Âm Ảnh lấy tới toàn bộ dược liệu Phân Thân đan. Huyết Động Tâm thay bằng Hỏa Sa Tâm, khỏa tim của Hỏa Sa Hầu từng làm loạn Hỏa Sa vực. Một trăm lẻ một căn Đoản Cốt Trúc, tám căn Trường Cốt Mộc, sáu chục cân cơ nhục, hai chục lít huyết tương, cùng mười ngàn căn Thiết Mạch Đằng.
Cũng nhờ đó có thể làm vỏ bọc bên ngoài cho thế lực Tà Yêu tộc đây. So với Tà tộc thì hắn lại nghiêng về Tà Yêu tộc hơn, chắc chắn đám người của hắn muốn sống tốt phải dựa vào thế giới của Tà Yêu tộc. Không thể để nguyên dạng người tinh khiết trước mặt đám Tà tộc, để người khác bắt gặp rất dễ bị tiêu diệt.
Nguyên bản hắn định ở trong này huấn luyện đám người tốt một chút rồi lại ra bên ngoài lập thế lực, không ngờ lại phát triển đến bước này nên hắn nhất định lựa chọn lại, quay về với lúc đầu là rời khỏi đây tu luyện rồi lập thế lực giúp Tà Yêu tộc.
Kỷ Linh lấy Thuận Thiên Kiếm ra bên ngoài, thân hóa Tà tộc, hắn đi một đoạn đường thì gặp Viên Long tản ra hoàng uy đẩy lui đám tà vật ra khỏi cánh cổng dẫn vào Tà Yêu giới. Mà Viên Long đối diện thấy Kỷ Linh trở về với vài vết thương ít hơn thường ngày nên cũng rất ngạc nhiên mà xung quanh đường kính năm mét lại không có con tà vật nào dám lại gần.
Đặc biệt là thanh kiếm trên tay Kỷ Linh để lão giật mình hoảng hốt từ sâu trong thâm tâm, lại có có chút cảm giác quen thuộc.
- Tông chủ. Kiếm này... - Viên Long nghi hoặc hỏi.
- Kiếm này tên là Thuận Thiên, do Thần Kim Quy ban tặng, mà thanh kiếm này nguyên bản thuộc về Lạc Long Quân mang dòng máu rồng nên có thể ngươi sẽ phát hiện ra có chút quen thuộc, hay sùng kính. - Kỷ Linh giải thích làm Viên Long giật mình, lão cùng cảm thấy như thế thật.
- Nhưng ta vẫn có chút hoảng hốt... - Viên Long vẫn còn nghi hoặc.
- Có thể đấy chính là sùng bái, hoảng sợ đứng trước Chân Long. - Kỷ Linh giải hoặc để Viên Long ngẫm lại cũng đúng. Kỷ Linh cũng từng nghĩ đến trường hợp hắn mang chút tà và cảm nhận được thứ này nhưng chắc chắn không vì hắn đã chuyển hóa trở về Yêu tộc, là Yêu Hoàng.
- Vâng, chúng ta trở về thôi. - Viên Long gật đầu nói ra rồi phất tay mở cánh cổng thông giới để Kỷ Linh bước vào.
Hai tháng nay, mỗi đêm trăng tròn là Viên Long lại không bị cuồng bạo nữa nên càng thêm khẳng định vì Yêu Hoàng, chuyển hóa thành Yêu tộc nên mới có thể bỏ được lời nguyền đó.
Kỷ Linh về lên Tổ Địa, Hắn bắt đầu sai người theo những gì Viên Long nói mà khắc ra những bức tượng nhỏ nhỏ bằng một bàn tay, tổng cộng có năm mươi tư bức. Kỷ Linh lại nhớ đến anh em năm mươi tư dân tộc.
Chỉ là bọn họ đã không còn tồn tại trên mảnh đất Đại Việt nữa. Hắn quyết xây dựng lại nó.
Trở về xong, điều đầu tiên là hắn đã thực hiện xong nguyện vọng của mấy lão già bên trong Tổ Địa. Lại còn dựng lên tấm bia đá to lớn đứng trước bộ công pháp tu luyện đến đỉnh Yêu Hoàng, khắc toàn bộ tên của mấy vị Trưởng Đầu đời trước.
Còn về phần công pháp tu luyện đến Địa Yêu thì hắn không có cho người ghi chép ra vội, vì không thể tin được mấy người trong này khi không có hắn ở đây. Một mình Viên Long không thể nào cân được hết nếu có một Tà Yêu nào đó ngang cơ hay áp chế được hắn thì rất khó khăn cho người dân của hắn.
Hai tháng nay thì toàn bộ đường đi đều đã sơ bộ kẻ ra, hai bên trồng rất nhiều Yêu Linh hoa, rất nhiều yêu linh mơ hồ bay xung quanh như mấy con đom đóm phát sáng giữa trời đêm, lung linh tuyệt mỹ. Mà hai tháng, hắn cũng đã đủ toàn bộ dược liệu cần cho Phân Thân đan, chỉ thiếu duy nhất luyện đan sư cùng Huyết Động Tâm.
Kỷ Linh triệu tập mọi người lại trước căn nhà mà họ làm cho, nội thất bên trong cũng xem như khá đủ, từ ngoài nhìn vào cũng không khác ngôi chùa nếu không có hai bức tượng canh cổng dữ tợn ấy.
- Linh Vương, ngài triệu tập chúng tôi đến là có chuyện gì vậy? - Chẳng lẽ có chuyện trọng đại? Hai tháng này sống cũng rất yên bình. Hẳn là không có chuyện liên quan tới đau thương, trông ngài ấy rất buồn.
Kỷ Linh nhìn về người nói ra tâm trạng trong lòng hắn mà thở dài.
- Đúng, ta gọi các ngươi đến là có một chuyện muốn nói. Ta sắp rời khỏi đây.
Nói xong, ai nấy đều buồn bã, Kỷ Linh đã dẫn dắt bọn họ. Chỉ đường dẫn lối không hề kém mấy vị vua khác nhưng vẫn phải nói lời ấy là sao?
- Linh Vương, ngài muốn đi đâu? Chúng tôi theo đó.
- Đúng! Ngài đi đâu, chúng tôi sống chết đi theo.
- Đúng!!!
Mọi người giơ cao tay hô hào hưởng ứng làm Kỷ Linh xúc động sau lại nghiêm mặt nói ra.
- Bên ngoài vô cùng nguy hiểm, các ngươi chưa đủ thực lực, không thể ở bên ngoài cùng ta. Chỉ khi nào các ngươi bắt được con thú cấp bậc Tà Yêu Vương mới có thể ra ngoài.
Nói xong, hắn đảo mắt, ai nấy đều hiện rõ sự quyết tâm nhưng nghĩ lại thế giới đầy yêu thú, mấy con thú kinh khủng lớn gấp chục lần toà phủ đệ của Kỷ Linh cũng run run cúi đầu. Kỷ Linh lại vô tình đảo mắt về phía bà lão lục tuần bồng đứa bé quấn tã lót oe oe khóc trên tay. Hắn biết đó là Vũ Cơ, hắn giữ lời với lão để lão chăm sóc Vũ Cơ xem Vũ Cơ như con của mình.
Mà cô nàng nhí nhảnh đó cũng có một cái họ là Đinh Vũ Cơ, một trong tám họ ở đây. Chiến công nợ sau hai lần chết của hắn cũng đã trả hết, số dư còn lại chỉ là bốn vạn chiến công. Đây đều là tích lũy hai tháng qua của hắn.
Hai tuần không thể trả nổi hai mươi vạn chiến công, mỗi ngày lại cộng thêm hai ngàn làm hắn cày sấp mặt, mới ba tuần trước trả xong. Mà chiến công hắn nhận được ngày càng ít, hắn không rõ lý do vì sao nhưng hắn cảm nhận thấy, chiến đấu với loài có linh trí thu được chiến công càng nhiều.
Tà vật thì chiến đấu quá nhiều, đã quá quen thuộc với cách chiến đấu nên chiến công nhận rất ít. Dư lại bốn vạn, hắn cũng tìm phương pháp bồi luyện ra luyện đan sư nhưng giá tận mười vạn. Yêu cầu sơ bộ bên ngoài của nó phải đạt đến Vĩnh Hải cảnh mới là nhập môn.
Tinh thần lực càng cao thì khả năng luyện đan càng cao, càng luyện được nhiều món. Cấp bậc của Phân Thân đan là Thánh đan. Không biết khi nào có thể đạt tới, đan phương từ nhập môn tới Thánh đan hắn cũng có sơ sơ đến ngũ phẩm Huyền đan. Nhất phẩm đến ngũ phẩm, Hoàng, Huyền, Địa, Thiên. Thánh, Thần, Tiên đều chung một cấp nhưng tại sao thì hắn không rõ.
Cô bé Đinh Vũ Cơ kia khóc lóc cũng có thể vì hắn rời đi. Bình thường cô nàng cũng rất ngoan, chỉ có khóc một lần khi rời xa hắn, từ đó đến giờ là lần hai.
Mà hệ thống không có Vũ Cơ quản thì hắn cũng không có ý kiến gì nhiều, có hay không cũng không quan hệ tới hắn. Hệ thống chỉ là công cụ trợ giúp.
Mười vạn một cuốn đào tạo ra luyện đan sư, chắc chắn sẽ không quá sơ cấp. Kỷ Linh cũng tính ở lại lâu hơn, nhưng lại không thể phát triển toàn diện tài năng của mình. Hắn không thể ở lại, chiến đấu càng nhiều, va chạm càng nhiều người làm hắn càng cuồng chiến, càng mạnh hơn mới là mục tiêu hắn hướng đến.
Kỷ Linh nhìn mọi người hồi lâu, không ai nói với nhau câu nào, Kỷ Linh để mọi người giải tán, ai về nhà nấy rồi mình ở bên trong sân vườn ngồi xem hệ thống có gì mới mẻ hơn không. Đang liếc liếc thì hắn thấy được cái công năng mà hắn chưa bao giờ đặt chân tới, Dung hợp công năng.
Tiêu hao năm ngàn chiến công để mở ra một công năng mới.
Vẫn còn dư khá nhiều mà lại chả biết tiêu vào đâu, Kỷ Linh cũng không hề chần chừ mà ấn giải khai.
- Chúc mừng túc chủ thu được công năng mới: Luyện đan. Chức năng này có thể thay thế túc chủ luyện đan bất cứ khi nào cần và phải có đan phương và hỏa liệu đủ mạnh. Cấp bậc hỏa diễm hiện tại chỉ là lửa thông thường.
Nghe hệ thống thông báo vậy, hắn vô cùng vui mừng, như vậy thì hắn có thể sử dụng Phân Thân đan, tạo ra một cái phân thân khác theo đường Yêu tộc. Mà Phân Thân đan yêu cầu Hóa Sinh Hỏa.
Kỷ Linh chuyển vào công năng luyện đan, thấy được lò đan ở trung tâm với một ô trống ở giữa. Hai bên trái phải là bảng ô mười hàng bảy cột, trái để đan phương, phải để dược liệu. Bên dưới lò đan có hình hỏa diệm so với lửa thường cũng không khác về màu sắc.
Kỷ Linh chỉ vào đó thì thấy được một dòng chữ có thể nâng cấp hỏa diệm, tốn năm ngàn cho lần đầu nên không do dự, dù sao cũng còn ba vạn chiến công mà. Nâng lên cấp hai trở thành Hàn Băng Lãnh Hỏa, cấp ba là Quang Tịnh Tuyền Hỏa tốn một vạn chiến công, cấp bốn là Hóa Sinh Hỏa tốn hai vạn chiến công.
Cấp bốn ra loại hỏa diệm này làm hắn vô cùng vui mừng, mà ở từng cấp lại có đủ loại hỏa diệm khác nhau mà hắn chưa hề biết. Chỉ giải khai đống kia cũng hao hết chiến công của hắn rồi. Mà giá cả mở hỏa diệm đồng cấp đều tương ứng số tiền nâng cấp.
- Âm Ảnh! - Kỷ Linh gọi một tiếng, Âm Ảnh lập tức xuất hiện bên cạnh.
- Chuẩn bị thế nào? - Kỷ Linh hỏi thăm, dù sao thì hắn cũng sắp trở thành Yêu tộc nên phải kỹ lưỡng, nếu không sẽ rất khó thành.
- Đều tốt. - Âm Ảnh đáp. Dù sao thì cũng có Viên Long chỉ đường, chắc chắn bớt không ít sức.
- Dược liệu của ta thế nào?
- Vẫn tốt.
- Lấy đến đây.
Đối thoại ngắn ngủi như vậy. Âm Ảnh là người như thế, không thích nhiều lời nên khi nói cũng không cần vòng vo tam quốc với hắn.
Khoảng vài phút sau, Âm Ảnh lấy tới toàn bộ dược liệu Phân Thân đan. Huyết Động Tâm thay bằng Hỏa Sa Tâm, khỏa tim của Hỏa Sa Hầu từng làm loạn Hỏa Sa vực. Một trăm lẻ một căn Đoản Cốt Trúc, tám căn Trường Cốt Mộc, sáu chục cân cơ nhục, hai chục lít huyết tương, cùng mười ngàn căn Thiết Mạch Đằng.
Danh sách chương