Trước cửa, Tạ Nhị Trụ nhìn thấy hết tất cả điều này, hắn nghi ngờ nghĩ, em dâu thứ ba giống như đã thay đổi thành một người khác, nếu cứ như vậy luôn thì quá tốt, vì cứ như bây giờ sẽ luôn khiến cho người ta sợ hãi, chỉ là hắn vẫn luôn cảm thấy nàng dường như nàng đang che giấu điều gì.

Tạ Nhị Trụ không nói câu nào chỉ xoay người rời đi.

Lúc sau Lục Kiều vừa rửa chén vừa suy nghĩ, hiện tại nàng nên làm gì bây giờ? Ở lại nhà họ Tạ thì không thể nào, huống chi mối quan hệ giữa nàng và Tạ Vân Cẩn cùng bốn tiểu tử kia luôn lạnh nhạt, mà nàng cũng không nghĩ đến chuyện sẽ chiếm lấy cha và con của người khácCho nên nàng ở lại nhà này là không được, nhưng muốn đi thì phải làm sao?Lục Kiều suy nghĩ một lúc, nàng chợt nhớ ra nữ tử ở Đại Chu có thể lập nữ hộ, nàng có thể hòa ly với Tạ Vân Cẩn sau đó đến nha môn để lập nữ hộ, và nàng có thể trở về nhà mẹ đẻ của nguyên chủ ở thôn Hạnh Hoa để sinh sống.

Nhưng hiện tại cũng không phải là lúc để hòa ly, vì Tạ Vân Cẩn còn đang bị liệt, còn bốn đứa nhỏ thì gầy yếu giống như con gà con sắp chết, nếu hiện tại nàng nêu ra ý muốn hòa ly.

Thì Thủ Phụ đại nhân tương lai chắc chắn sẽ không bỏ qua cho nàng, phải biết hắn chính là nhân vật phản diện, là BOSS lớn nhất trong truyện, cho nên hiện tại không phải là thời cơ tốt.

Tốt nhất là nên chữa khỏi cái chân của Tạ Vân Cẩn rồi hãy rời đi.


Lục Kiều nghĩ như vậy thì đôi mắt cũng sáng bừng.

Đúng vậy, nếu như nàng có thể chữa khỏi chân cho Tạ Cẩn Vân và trong khoảng thời gian này có thể nuôi bốn đứa nhỏ kia trở nên mập mạp, như vậy oán hận của Tạ Vân Cẩn đối với nàng cũng sẽ ít hơn một chút, cho nên đến lúc nàng muốn rời đi thì vị này cũng sẽ không tới mức muốn lấy mạng của nàng.

Sau này bọn họ có mỗi con đường riêng, cả đời cũng không gặp nhau, về phần vận mệnh của đại nhân vật phản diện cùng bốn tiểu nhân vật phản diện thì không phải nàng muốn thay đổi là có thể thay đổi được.

Cho dù nàng có muốn thay đổi thì cũng không ai quan tâm, có khi làm không xong còn mất luôn cả cái mạng này.

Lục Kiều nhanh chóng nghĩ đến cái chân của Tạ Vân Cẩn, chân của hắn bị thương rất nặng, nghe đại phu nói là do xe ngựa nghiền nát, nếu muốn chân có thể lành trở lại thì phải tìm đại phu giỏi trong quân đội để làm phẫu thuật cho hắn.


Đúng vậy, trong quân y của Đại Chu có người biết phẫu thuật, nhưng người như vậy có rất ít, vì vậy đại phu Bảo Hòa Đường mới nói chuyện này rất khó.

Lục Kiều hiển nhiên không có lo chuyện phẫu thuật thất bại, vì nàng biết cách làm, nếu như không gian của nàng vẫn còn tồn tại thì chuyện phẫu thuật này chắc chắn sẽ thành công mà không xảy ra sơ suất nào.

Lục Kiều vừa suy nghĩ ở trong đầu, chợt trong lòng bàn tay của nàng đột nhiên nóng bừng.

Nàng cúi đầu vô thức nhìn qua, kết quả trên lòng bàn tay nàng không ngừng lóe lên đồ án hình mây đỏ, đây là không gian của nàng.

Tim của Lục Kiều không thể không run lên, không gian của nàng đã xuyên đến đây cùng nàng?Lục Kiều lập tức mở không gian của mình ra để kiểm tra, phát hiện không gian thật sự đã đến đây cùng nàng, hơn nữa những thứ trong không gian cũng không hề có sự di chuyển nào.

Không gian của nàng không lớn nhưng nó rất lợi hại, trong không gian có một dòng linh tuyền, còn có một mẫu đất, bên cạnh linh tuyền còn có ba căn nhà trúc.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện