Trung tâm kính hồ có 1 hòn đảo nhỏ, quanh năm trên đảo hoa đào luôn nở rộ, dần dần người dân xung quanh gọi là đào hoa đảo. Giữa đảo có 1 ngọn núi nhỏ, trên núi có 1 sơn trại, do đám hải tặc chiếm cứ. Giữa sơn trại 1 đám thanh niên lực lưỡng, mặt mày bặm trợn đang ăn uống, phía trên có 3 chiếc ghế lớn, lót gia hổ. Phái trên có 2 người đang ngồi, người ngồi giữa là 1 trung niên tuổi chừng 35, đầu trọc râu quai nón, thân cao 2m, cởi trần và trên người chi chít các vết xẹo. Ngồi bên phải là một mỹ phụ, trang điểm lòe loẹt, dáng người cao gầy, tuy không xinh đẹp lắm nhưng bắt mắt chính là cách ăn mặc vô cùng thoáng mát, lộ eo thon và bộ ngực đẫy đà. Ghế bên trái thì đang trống, đây chính là chiếc ghế của lão tam trại chủ hải tặc vừa bị Diệp Thu giết chết. Một lúc sau 1 tên hải tặc truyền tin chạy sồng sồng vào quỳ xuống báo.

- Bẩm báo hai vị trại chủ, tam trại chủ đã về, Thuyền đang neo ở cảng, còn tam trại chủ thì đang cùng thuộc hạ trên đường lên núi.

Cả đám hải tặc khoảng 50 tên trong sân đang ăn uống nghe vậy thì sầm xì bàn tán.

- Haha lần này chắc sẽ có nhiều đồ tốt, và mồi ngon đây, lâu rồi ta chưa thử mấy món ăn đất liền.

Một tên khác tiếp lời:

- Ta thì chỉ mong sau khi mấy trại chủ dùng xong mấy mươi cô nương hiến tế, thì tới lượt chúng ta hhaha.

Đại trại chủ ngời ghế giữa nốc 1 hơi rựu, cười lớn nói:

- Lão tam giờ này mới về làm ta đợi từ sáng tới giờ thật sốt ruột, lát nữa phải phạt hắn uống thật say. Còn đám các ngươi yên tâm, sau khi đại gia chơi xong sẽ không thiếu phần bọn ngươi.

Bỗng nhiên nhị trại chủ hét lớn, lập tức rút kiếm ra khỏi võ. 1 trận mưa tên từ trong cánh rừng gần đó ập tới. Nghiêm Khoan cùng đám Diệp Thu xuất hiện ngay sau đó, nhờ thế chủ động dđã giết chết gần 10 tên hải tặc ngay tức khắc. nhóm còn lại tụ về đứng sau lưng Đại trại chủ và Nhị trại chủ. Ngiêm Khoan tay cầm trường thương chỉ vào đám người nói.

- Đám hải tặc các ngươi, việc ác tày trời hôm nay ta thay mặt dân làng Kính Hồ bắt các ngươi đền tội.

Đại trại chủ nhìn quanh, bây giờ dưới chân đảo đã truyền đến tiếng kim loại va chạm. tiến la hét inh ỏi, và tiếng chém giết khắp nơi. Đám thôn dân do Thiết Ngưu dẫn đầu đang càn quét phía dưới chân đảo, còn lại 50 quan binh theo Nghiêm Khoan giả dạng làm tam trại chủ tất công lên sơn trại, đối đầu với đám hải tạc tinh anh ở đây.

- Hùm cả đám người chỉ có mình ngươi là Luyện Thể cảnh, trong khi bọn ta có 2 người, xử lý ngươi xong đám còn lại còn không đủ để ta giết.

Nhị trại chủ cất giọng nói, vừa nói vừa di chyển phần hông, kích thích ánh nhìn của người khác. Diệp Thu không nói lời nào, quăng thanh huyết đao của Tam trạ chủ ra đất, Nhị trại chủ chân khí trong người bộc phát, gằn từng chữ.

- Tiểu tử là ngươi giết đệ đệ ta.

Diệp Thu lúc này đã rút hắc kiếm ra, thân người đứng thẳng, tóc dài bay múa, quần áo không gió tự bây, nhẹ nhàng trả lời.

- Nam nhi dám làm dám nhận, chính là ta. Xuất chiêu đi hôm nay ta muốn lĩnh giáo sức mạnh của Luyện Thể Cảnh cao thủ.

Nghiêm Khoan cũng không chậm trễ, toàn thân chiến giáp tỏa ra khí lưu màu Xanh, đạp mạnh xuống đất rồi xông thẳng vào đại trại chủ. Lập tức hai bên lao vào hổn chiến, bây giờ là đại trãi chủ chiến Nghiêm Khoan, Diệp thu đấu nhị trại chủ, 50 quan binh đấu với 40 tên hải tặc còn lại. Tuy nhìn có vẽ như đám Diệp Thu có lợi, nhưng thực tế tình hình rất nguy cấp, chỉ cần hắn ko thể cầm chân nhị trại chủ thì với sức mạnh Luyện thể cảnh ã ta có thể dễ dàng quét sạch 50 quan binh kia trong chốc lát. đây chính là sự khác biệt giữa Luyện Khí cảnh và Luyện Thể Cảnh. về phần Nghiêm Khoan và đại trại chủ, cấp độ 2 người ngang nhau, dù có phân thắng bại nhưng cũng rất lâu và rất khó để phân tâm hổ trợ người khác. Cao thủ chiến đấu 1 khắc phân tâm đủ để mất mạng.

Diệp Thu và Nhị trại chủ kiếm chạm kiếm, bùm 1 tiếng, Diệp thu lui liền 20 bước, máu từ khóe miệng rĩ ra, còn nhị trại chủ lui 5 bước. mới chiêu đầu tiên sức mạnh cấp độ nghiền ép đũ thấy Luyện Thể cảnh vượt xa luyện khí cảnh như thế nào.

- Tiểu nghiệt súc, không ngờ có thể ép ta lui được 5 bước, nhưng ngươi vẫn sẽ phải chết dười kiếm của lão nương, mau trả mạng đệ đệ cho ta.

Diệp Thu mĩm cười, Xuất kiếm nghên đón, vừa rồi hắn thuần túy sử dụng sức mạnh nôi lực để thử xem khoảng cách của mình và đối thủ như thế nào, bây giờ hắn mới chấn chính xuất ra thực lực của mình, thực lực của DIệp Thu không nằm ở công lực trong người mà là ở khả năng lĩnh ngộ, khả năng ở chiêu thức. Lại 10 chiêu nữa trôi qua, lần này thì nhị trại chủ cảm thấy không thể tin được, tất cả chiêu thức của ã xuất ra dù vẫn chiếm thế thượng phong nhưng vẫn bị đối phương hóa giải, đôi khi tưởng chừng như sắp đâm trùng đối phương thì lại chỉ sượt nhẹ qua da.

- Lý nào lại là như vây đây là Tâm Kiếm Cảnh Giới, khốn khiếp hèn gì hắn có thể dễ dàng nhìn thấu chiêu thức của ta.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện