SÚNG ĐÃ NỔ BÊN KIA BIÊN GIỚI

Sau những thắng lợi dù là nhỏ của ta. Địch có vẻ hạn chế hoạt động trên toàn tuyến. Tình hình những ngày sau đó lắng dịu hẳn. Do phát hiện chúng đặt cối trên đất K, e95 chỉ thị lực lượng trinh sát phải bám sát khu vực để phát hiện các vị trí hỏa lực. Dọc theo biên giới đường mòn chúng đi cắt nhau dày đặc như bàn cờ, và ta dự đoán lực lượng chúng hoạt động khu vực này là cấp C tăng cường… Qua trao đổi và tổng kết các tình huống đã xảy ra với cường độ và mức độ ngày càng tăng. Tham mưu phó e95 Trịnh Minh Hổ đưa ra khả năng: Chúng sẽ dùng lực lượng lớn hơn, trang bị hỏa lực mạnh hơn, để tấn công ta ở khu vực d2 đảm nhiệm. Để đối phó với tình hình xấu xảy ra, ta tăng cường một khẩu cối 120 của c13 với cơ số đạn ban đầu ước chừng một trăm quả. Lực lượng c9 đảm nhận việc vận chuyển đạn ra các chốt của d2.

Lực lượng trinh sát lên đường cùng b2 của c5 (cả thông tin là hai mươi hai người). Khi bước qua khỏi hàng rào phòng thủ. D trưởng d2 nhìn c phó c13 và nói nhỏ với tôi “Có gì thì cứ gọi, tớ có bị kỉ luật cũng chơi…” (Theo quy định sử dụng cối 120 phải có ý kiến của cấp e).

Vòng tránh các khu vực chạm địch lúc trước. Con đường phải vượt qua là những bình độ thoai thoải trơn trượt, những vách đá dựng, chỉ cần sơ hở là sẽ không tìm thấy người…

Trời gần chiều, đội hình đã đến các khu vực được giao. Tổ chức thành hai bộ phận phục kích trên hai khu vực để chờ trời tối. Trao đổi nhanh với anh Thanh a trưởng trinh sát 95… quyết định vượt qua biên giới để nghỉ đêm.

Phiên liên lạc cuối cùng bằng vô tuyến lúc bảy giờ tối, d2 xác định vị trí đội hình dừng chân. Đêm trời vẫn mưa lớn. Từng tổ nhỏ ba, bốn người căng tăng móc võng, phân công gác ban đêm, vì theo thực tế thì khả năng bị địch tấn công khu này là rất thấp (dĩ nhiên trừ trường bị lộ, chúng đeo bám tới cùng).

Khoảng gần sáng có những tiếng động… khả nghi… Anh em thức dậy và nghe ngóng.

Không phát hiện được gì vì trời tối và rừng dày đặc. Tiếng động càng lúc càng to và rõ. Trong nhóm có anh Phương (lính 4/ 79 quê Quảng Ngãi) là chuyên gia leo cây, tôi nhờ anh leo lên một cây xay to và cao để quan sát. Từ trên cao anh phát hiện có ánh đèn pin mờ quét qua lại cách chúng tôi chừng vài trăm mét. Chúng tôi thu gọn đội hình và chuẩn bị chiến đấu. Anh Phương vẫn tiếp tục quan sát.

Mờ sáng, tới giờ liên lạc tôi báo tình hình về d2. Tọa độ được xác định rõ ràng nếu có nổ súng. (D2 xin ý kiến của trên và sau nhiều lần thuyết phục, thậm chí gấy sức ép… e95 mới chấp thuận cho phương án đánh địch phía bên kia biên giới). Chỉ nghe tiếng động nhưng không thấy sự di chuyển của địch.

Chờ đợi và nghe ngóng…

Khoảng chín giờ ta tổ chức một nhóm tám anh em bám sát địch. Vượt qua những dốc và bình độ ngoằn ngoèo chúng tôi tiếp cận khu vực có địch. Tiếng đổ cây ngả xào xào… những tiếng chặt cây nghe công cốc… không nghe tiếng chúng nói chuyện. Xác định đội hình không bị lộ… ta bám sát mục tiêu…

Chia thành hai nhóm, vòng qua hai hướng quan sát trong gần một giờ. Chúng tôi kết luận: Nơi chúng ở là một khu đồi bằng lăng có độ dốc rất lớn về phía sau giáp với một con suối. Có thể nhóm địch này là lực lượng mới chuyển tới, đang đổ cây làm hầm rất vội vã. Từ bên này suối chúng tôi quan sát chúng bên kia suối rất rõ ràng. Lực lượng chúng khoảng ba mươi tên chia thành ba nhóm cưa cây, chặt nhánh và di chuyển. Không thấy chúng cưa cây to chỉ cưa những cây có đường kính chừng 20 – 30 cm. Căn cứ vào hướng chúng di chuyển, ta đoán địch đào khoảng năm hầm (thực chất bảy hầm). Nghiên cứu địa hình và cân đối lực lượng địch ta thì lực lượng tại chỗ không thể tấn công đánh chúng, vì đây là đất Thái khó khăn cho việc rút lui sau trận đánh, và dễ bị chúng đánh ép từ hai phía. Thông báo về nhà, e95 yêu cầu bám địch theo dõi chúng, nếu chúng di chuyển thì bám theo và báo cáo… chờ lệnh (chưa có lệnh tấn công địch bên kia biên giới Thái Lan).

Suốt cả buổi chiều chúng tôi cùng thảo luận cách đánh, mỗi cách đều có một trở ngại riêng (cơ bản là trên đất Thái) cuối cùng nêu ra một cách đánh táo bạo mà có thể thành công. Sử dụng cối và lực lượng đánh nhanh và rút. Trong giờ liên lạc gần tối điện về e95 nhận được câu trả lời ngắn gọn của Thủ trưởng Hổ “Yêu cầu bám sát địch – Chờ lệnh – Cấm nổ súng khi chưa phải là bị lộ. Chờ sáng mai.”

Xuất phát từ ý định đánh chúng theo phương án đánh nhanh. Chiều tối anh Thanh mang hai quả mìn Claymore về hướng lòng suối mỗi quả cách nhau 10 m.

Đêm đó anh em cùng rút ra khỏi vị trí khoảng gần 300 m, chỉ để lại sáu anh em nằm bên này suối theo dõi ban đêm (anh Thanh đen Ts e95, lính 5/ 78 quê Hoài Nhơn, Bình Định phụ trách).

Giờ liên lạc sáng nhận điện e95 “Chờ c9 chi viện và quyết định theo chỉ huy c9. Máy 24/ 24.”

Địch vẫn hoạt động bình thường cưa cây làm hầm…

Gần trưa nhận điện bắt liên lạc với c9. Hơn một giờ sau hai mũi giáp nhau (trên đường đi c9 hi sinh hai bị thương ba do mìn KP2 cách d bộ d2 chưa đầy 500 m, nên bị muộn hai giờ so với dự kiến ban đầu) và áp sát mục tiêu. Anh Triệu Đình Chuyên C trưởng c9 thông qua kế hoạch nổ súng:

Trinh sát + c5 là lực lượng chính nổ súng (c9 tăng cường hai khẩu B và mười người).

Lực lượng c9 còn lại giữ mặt sau và hỗ trợ công tác chính sách và hành lang đường rút.

Vẫn dùng lực lượng tấn công phía suối bằng mìn claymore.

Khi bám sát mục tiêu do bất cẩn của một chiến sĩ c9 nên đội hình bị lộ, địch nổ súng trước vào đội hình ta. Liên tiếp những quả B40 bắn vào đội hình (hai c/s c9 bị thương) anh Chuyên phát lệnh tấn công. Do không bị bất ngờ, nên địch chống cự quyết liệt về hướng c9, c5. Biết bị lộ anh em trinh sát tấn công mạnh và tranh thủ áp sát vào bên hông địch… chia lực lượng địch thành hai bộ phận.

Hướng c9 gặp khó khăn an hem không tiến lên được… buộc c9 phải tăng cường lực lượng phía sau lên chi viện, đánh thọc sâu vào giữa đội hình địch.

Địch bám vào các công sự vừa mới đào đánh trả quyết liệt…

Thấy địch nhào ra phía sau chống đỡ… chưa có hiện tượng rút chạy xuống suối như phương án đón lỏng… tổ trinh sát anh Thanh (có một B40) từ bên kia suối bắn chéo về hướng địch hỗ trợ cho hướng chính diện (địch bị nặng nhất hướng này tám tên).

Địch rối loạn đội hình tuôn chạy về hướng phía sau sườn núi thoai thoải, một chiến sĩ c9 do không nắm chắc tình hình địch, vội vã xông lên truy kích bị một Pốt đang bị thương nắm gần đó bắn bị thương (khi đưa về hi sinh giữa đường). Tên Pốt này bị c5 tiêu diệt bằng loạt AK ngay sau đó.

Các hướng ta làm chủ trận địa và tiến vào khu trung tâm. Khu vực này chúng mới đến ở, chưa kịp đào hầm. Có một nhánh cây dầu to bị gió gãy đè lên nơi chúng ngủ nên có chuyện ban đêm chúng dùng đèn pin.

Kết quả ta tiêu diệt mười lăm tên (hướng trinh sát và c5 diệt ba tên; hướng c9 diệt bốn; hướng phía sau diệt tám) thu mười súng AK + một CKC và mười bốn quả B40 (mang khỏi vị trí thì hủy chứ không dùng theo lệnh của trên. Trận trước về nhà báo cáo dùng đạn địch bị “cạo” một trận).

Không biết sao sau khi ta nhanh chóng rút ra khỏi trận địa về bên này biên giới không thấy địch bắn cối đuổi theo.

Lí do trời gần chiều tối, d2 điện ra lệnh cắt thẳng xuyên rừng về d bộ d2 không qua chốt 428. Đội hình về đến d bộ thì trời chập choạng tối.

Bữa cơm nóng, thịt ếch sau nhiều ngày… và giấc ngủ không gác… Tuyệt…
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện