“Nhưng, nếu gió đủ mạnh, có thể trực tiếp đẹp đến Cửu Trùng Thiên, đẹp gần đến Cửu Ngũ Chí Tôn... nhưng mà muốn đi đến cấp bậc đó, trong đó có bao nhiêu sóng gió nguy hiểm? Hiệu phó Thành, ngươi cảm thấy gia thế của ngươi, có thể tiếp nhận nổi không?”

“Gió đông này của thái tử điện hạ mạnh không? Thậm chí có thể nói...ngọn gió này, còn sắc bén hơn bệ hạ tuyển tú! Bởi vì, đây có thể là gió đông trở thành mẫu nghỉ của một quốc gia!”

“Ngược lại là bệ hạ tuyển tú cần yếu một chút, vì nếu bệ hạ tuyển tú, sủng phi đến mức cao nhất, muốn tiến thêm một bước, khó mà bước lên trời!”

“Dựa vào gia thế của hiệu phó Thành, làm sao có thể tiếp nhận nổi, sự đè bẹp. giữa những thế lực cao nhất?”

“Thử hỏi, có bao nhiêu người thèm khát vị trí này?”

“Thượng Kinh bao nhiêu gia tộc danh tiếng, đời đời kinh doanh, nhưng cũng tuyệt đối không dám tùy tiện thử. Một khi ra tay, bắt buộc phải nắm vững tuyệt đối! Bằng không thà rẳng ẩn núp bất động!”

“Một nhân tài Tiềm Long như ngươi, hoành không xuất thế, đè bẹp thiên tài thời đó, vẫn không bằng một người đàn ông dũng cảm. Nhưng hiện tại lại muốn đột nhiên xông thẳng lên Cửu Trùng Thiên, đến gần bên thiên tử tương lai? Các ngươi không xui xẻo, ai xui xẻo?!”

“Nếu các ngươi là gia tộc đỉnh phong, hoặc xoay quanh thực lực mạnh mẽ, không thành vấn đề. Bởi vì các ngươi có đầy đủ tư cách và sức mạnh để làm thông gia với hoàng gia.”

“Ngược lại, nếu các ngươi chẳng qua là gia tộc cấp bậc thấp nhất, cho dù đã có cấp phúc duyên này, nhiều nhất cũng chẳng qua là một người thiếp của thái tử điện hạ, khó đứng bên cạnh thái tử, cũng sẽ không quá chướng mắt, mà còn sẽ có người dồn sức để gia tộc các ngươi thăng lên một bậc, dựa vào đây để lấy lòng thái tử điện hạ, dù sao xuất thân bình thường, khó mà dấy lên sóng gió gì, không cần dè chừng.”

“Nhưng, các ngươi không phải gia tộc đỉnh phong, cũng không phải gia tộc bậc thấp, vị trí của các ngươi, ngay đúng vị trí thế lực tầng giữa lúng ta lúng túng. Đây còn không phải điều tồi tệ nhất, tồi tệ nhất là, ngươi còn sở hữu một thân phận, hiệu phó Cao Võ Tiềm Long.”

“Một trong ba đại Cao Võ, con gái của hiệu phó một trong ba cái nôi nhân tài lớn của đế quốc, vị trí này, dường như có thể thấy được thái độ của đế quốc đối với nhân tài trong thiên hại”

“Nếu phá rối từ trong, dùng vô số thủ đoạn để Thành tiểu thư rơi xuống vị trí thiếp của thái tử, có lẽ có thể cắt đứt tai họa nhất thời, nhưng sau đó tất phải chịu dư luận xung quanh! Đây là tất nhiên!”

“Bởi vì... con gái của hiệu phó một trong ba ngôi trường nổi tiếng, một tuyệt thế thiên tài áp chế toàn bộ thiên tài đồng lứa, chắc chắn tương lai sẽ trở thành một cao thủ Vân Đoan độc nhất, làm sao đến hoàng gia các ngươi, chỉ có thể chiếm giữ một danh phận thiếp, giống như một món đồ chơi? Hơn nữa thái tử hắn sắp leo đến hoàng vị, nhưng vẫn là phi tử bình thường thôi?”

“Hoàng gia ngươi đặt anh hùng thiên hạ ở đâu?”

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

“Nhưng nếu đem con gái nhà ngươi phù chính, thử hỏi gia tộc lớn danh tiếng cả nước, sao có thể phục được? Sao có thể cam tâm đây?”

“Dưới tính huống như vậy, một khi tin tức này truyền đi, còn có thể làm thế nào? Những gia tộc đó sớm đã tính toán, làm sao có thể trơ mắt nhìn như vậy? Chắc chắn bọn họ sẽ không cho phép những đứa con gái của nhà ngươi, có bất kì khả năng sống sót nào!”

“Sợ rằng đã hủy dung, cũng khó để người ta yên tâm!”

Lời nói của Tả Tiểu Đa rất lạnh nhạt, cũng rất trực tiếp, càng rất khó nghe! Nhưng bỗng nhiên hiệu phó Thành lại mất đi toàn bộ tinh thần.

Toàn thân giống như chớp mắt già đi một trăm tuổi.

Vốn dĩ thù hận của hắn tràn đầy trong lòng, quyết chí báo thù, nhưng đến hôm nay, lại được thông báo bị dính líu đến chuyện thông thiên bên trong như vậy, lại

đột nhiên bắt đầu do dự.

Sự to lớn của sóng gió bên trong này, e rằng toàn bộ Cao Võ Tiềm Long bị cuốn vào, bọt sóng bản lên cũng là nhỏ nhặt không đáng kể, sóng to khó phát!

“n oán hoàng gia, trước nay khó rõ ràng, lần này phần lớn cũng sẽ không ngoại lệ.”

Tả Tiểu Đa nói: “Thậm chí ta nghi ngờ, chuyện này... hiệu phó Thành mặc dù ngươi luôn dồn lực điều tra hung thủ, nhưng ta đánh giá... thực ra, phía trên đã sớm xử lý công bằng trong tối... rất nhiều người và sự vật.”

“Hiệu phó Thành, thù này.... Khó báo.”

Tả Tiểu Đa nhẹ nhàng thở dài.

Nghe xong lời này, gương mặt của hiệu phó Thành chán nản, già đi trông thấy.

Nhìn Diệp Trường Thanh, môi run rẩy, toàn thân run lẩy bẩy, hai hàng nước mắt, theo vành mắt mà rơi xuống, lại rất lâu không nói.

Hạng Cuồng Nhân ở bên cạnh, có chút nghỉ ngờ hỏi: “Ta nghe làm sao lại hoang đường như vậy, chỉ một cái tên mà dẫn ra nhiều chuyện như vậy, vậy lẽ nào. nói, nếu lúc sinh ra sửa tên lại, là có thể tránh được những chuyện này rồi?”

Tả Tiểu Đa nhàn nhạt nói: “Nếu ta đoán không sai, lúc đó hẳn là Đông Phương đại soái đã kiến nghị rồi?”

Hiệu phó Thành nhẹ nhàng gật đầu, nước mắt tràn khắp nơi.

“Nếu ta đoán không sai, có lẽ là Độc Tú, hoặc Vô Tú, đồng âm Vũ, Vũ Tú cũng được... không biết Đông Phương đại soái kiến nghị cái nào?”

Giữa phòng, sáu người đồng thời gật đầu, nhưng lập tức, Văn Hành Thiên trợn mắt nhìn Tả Tiểu Đa.

“Lần này, nhờ bắt được ba người sống sót đó, đã tìm hiểu nguồn gốc hốt trọn một mẻ toàn bộ Vấn Đạo Minh, sau khi trải qua thẩm vấn, đã xác định, đầu mối chủ yếu đều ở phía trên... nhưng, càng ngày càng giấu kín.”

“Mặc dù bộ trưởng Nam bên đó đã biểu thị sẽ đồng ý tiếp tục...” Diệp Trường Thanh nói: “Nhưng chúng ta bên này còn có thể làm gì, về phía

chúng ta, thực tế không biết ra tay từ đâu, mờ mịt không có đầu mối, bó tay hết cách, hoàn toàn không có mục tiêu có thể ra tay...”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện