Mà phía trước nàng, một đạo bóng người áo trắng lỗi lạc mà đứng, người đó đang đứng tại đầu ngõ.

Một luồng khí lạnh cũng theo đó đánh tới, vững vàng khóa chặt cô gái kia.

Người vừa tới, không phải là Tả Tiểu Niệm thì còn ai vào đây nữa.

Cô gái kia vốn là gương mặt không hề biểu cảm gì, vậy mà lúc này trên gương mặt lại tràn đầy căng thẳng sợ hãi.

Trên mặt Tả Tiểu Đa, cũng lập tức tràn đầy căng thẳng sợ hãi.

Tả Tiểu Niệm...

Nàng làm sao xuất hiện kịp thời như thế? Chẳng lẽ nàng một mực đi theo ta?


Vậy lúc ta nói... chị mình....

Nàng hắn là không nghe được... nhỉ? Trong khi băng hàn khí thế của Tả Tiểu Niệm tiếp tục xâm nhập, cô gái kia chỉ cảm thấy hô hấp gian nan, đến động một đầu ngón tay cũng không dám, chớ đừng nói chỉ là xoay người bắt lấy Tả Tiểu Đa làm con tin ứng đối tình thế nguy hiểm.

Đối mặt với Tả Tiểu Niệm đang từng bước một tới gần, cô gái kia chỉ có thể lui về sau từng bước một, tất cả tâm tư chiến đấu, đều biến mất đến không còn một mảnh, chỉ còn lại sợ hãi vô cùng tận.

Đối diện Tả Tiểu Niệm chậm rãi mà đến, nhìn thân thể mảnh mai, lại tựa như là cả mảnh trời đều đè ép xuống, cường thế đặt ở trong lòng của nàng.

Tả Tiểu Niệm nhìn ngọc bội chiếu lấp lánh trên mặt đất, cười nhạt cười: “Tham Lang Chi Tâm... Ngươi là người Tham Lang Vu Môn? Hạt giống môn nhân của thế hệ này đi hành tẩu thế gian? Nhưng mà... Đã có thể được hành tẩu thế gian, hạt giống môn nhân vào được nội bộ Viêm Thành, thẳng vào Phượng Hoàng Thành, không nên yếu như vậy mới đúng chứ?”

Tả Tiểu Niệm nhíu nhíu mày, nghiêng đầu: “Không thể nào là phân thân chứ nhỉ?”

Cô gái kia sắc mặt tái xanh, ánh mắt cũng cũng không còn tối tắm mờ mịt như lúc nấy nữa, thay vào đó là cảnh giác và sợ hãi: “Ngươi... Ngươi là ai?!”

Tả Tiểu Niệm lạnh nhạt nói: “Ta là người như thế nào không quan trọng, ngươi bây giờ nên lo lắng cái mạng nhỏ của mình mới đúng chứ, Tham Lang Vu Môi Ngươi làm thế nào để vượt qua phòng tuyến, tiến vào nộ lục? Ngươi bây giờ, đã phát triển được bao nhiêu người?”

“Ngươi tên là gì? Lần này đến có mục đích gì?”

“Các ngươi lần này đến đây bao nhiêu người?”


“Buổi tối hôm qua, một nhóm trộm cắp đột nhiên bị tiêu diệt, phải chăng có liên quan tới chuyện ngươi mất ví tiền? Là ngươi làm đúng không?”

Giọng của Tả Tiểu Niệm rất nhẹ, rất nhẹ, đồng thời còn rất lạnh lùng, đến Tả Tiểu Đa nghe cũng có một loại cảm giác không rét mà run đặc dị.

“Hắn, hắn phá hủy kế hoạch của ngươi sao? Tại sao là Tham Lang Tâm mà không phải Tham Lang Phách... Chắc hẳn hẳn phá hủy kế hoạch của ngươi, nên mảnh Tham Lang Phách cuối cùng của ngươi mới không thể thuận lợi đưa ra ngoài? Cho nên ngươi phải dùng chủ tâm của Tham Lang Pháp Trận để thu dọn chuyện ngoài ý mưồn này?”

Tả Tiểu Niệm chậm rãi tới gần: “Cho nên, ngươi bị phản phệ rồi?”

“Khiến kế hoạch của ngươi phá sản, càng bị phản phệ, ngươi hận hắn tận xương cũng là dễ hiểu thôi, cho nên ngươi mới cố tình đến tìm hắn, đưa ra mảnh Tham Lang Chi Tâm này... Hoặc nên nói là, hắn phá hủy điểm mấu chốt nhất trong kế hoạch của ngươi, đến mức ngươi nhất định phải hoàn thành từ trên người hẳn, mới có thể kết thúc công việc?”

Tả Tiểu Niệm chậm rãi nói.

Mặc dù nhìn như là đang không ngừng ép hỏi cô gái đối diện, nhưng Tả Tiểu Đa biết, giờ phút này mỗi một câu mà nàng nói, thực chất đều là đang lên lớp mình, đang nói cho mình nghe.

“Tham Lang Pháp Trận, chính là thủ đoạn Tham Lang Vu Môn quen sử dụng. Lấy Tham Lang Pháp Trận làm dẫn, lấy Tham Lang Chi Tâm làm chủ, phát ra mười mảnh Tham Lang Chi Phách, dẫn động lòng tham của mười người, lại lợi dụng trận pháp xuyên qua huyết mạch của mười người đã bố trí trước đó, dẫn phát Tham Lang Tâm cộng minh, một khi trận pháp đã khởi động, Tham Lang Chi Phách đã phân tán đi sẽ lập từng phát nổ, khiến những ký chủ đó ngay lập tức mất mạng, mà Tham Lang Phách sẽ mang huyết khí tinh phách của những người này trở về, sau khi hoàn thành thao tác này, có thể giúp người bố trí trận pháp tăng mạnh tu vi, có thể nói là trận pháp hại người ích ta điển hình!”


Tả Tiểu Niệm chậm rãi nói: “Nhưng bố trí Tham Lang Pháp Trận này, nhìn như đơn giản nhanh gọn, nhưng thực ra lại có hai điểm rất quang trọng ảnh hưởng tới cả quá trình, chính là người đầu tiền và người cuối cùng, người đầu tiên chính là căn cơ của trận pháp, không có người này thì không thể nào mở ra trận pháp, còn ngươi cuối cùng chính là gốc rễ của trận pháp, chỉ có đầy đủ chu toàn, mới có thể khiến trận pháp khởi động hoàn mỹ... Mà ký chủ bố trí trận cục, ngược lại là không quan trọng lắm, tùy tiện người nào tu vi gì cũng được, chỉ cần ký chủ từ đầu đến cuối quán triệt lòng tham lam là được, mà cái này, cũng chính là chân tướng của Tham Lang Chỉ Trận.”

“Tham Lang Pháp Trận, đã rất lâu không xuất hiện tại Trung Nguyên địa giới.”

“Nghe nói... sau khi kích hoạt Tham Lang Thập Tuyệt Trận, ngoại trừ tăng lên tu vi cho người Tham Lang Vu Môn, còn có thể còn lại một viên Tham Lang Chỉ Tâm tinh túy, hoặc là một lần nữa ngưng tụ một viên?”

Tả Tiểu Niệm lần này là đang thật: “Mà viên Tham Lang Chi Tâm cuối cùng này rơi vào trong tay ai, thì người đó sẽ bị ngươi khống chế vĩnh viễn?”

Cô gái kia mặt mũi tràn đầy sợ hãi càng lắm, cắn răng nói: “Ngươi đến cùng là ai? Ta căn bản không biết ngươi đang nói cái gì!”

“Ta chỉ muốn báo đáp ân nhân đã giúp ta lấy lại ví tiền, chỉ thế thôi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện