Edit: 笑顔Egao.

Bốn tháng sau, bộ phim do Tiếu Lăng Tiêu thủ vai chính thức công chiếu.

Thực ra trước đó, Tiếu Lăng Tiêu cũng đã dựa vào quảng cáo game nhận được một ít chú ý, trên thế giới này không thiếu người chỉ coi trọng nhan sắc.

Tiếu Lăng Tiêu rất muốn được giao lưu với số lượng miến ít ỏi của mình như những diễn viên nhỏ khác, nhưng Chu Cẩn Sơ lại không cho phép. Chu Cẩn Sơ nói, từng có một ca sĩ không quá nổi tiếng chuyên môn dùng mác giao lưu để quyến rũ fan, sau đó liền đưa người ta lên giường.

Có điều, tuy weibo của Tiếu Lăng Tiêu rẩt “cao lãnh”, nhưng fan đời đầu của hắn vẫn luôn để lại bình luận và nhắn tin cho hắn, bày tỏ muốn đi xem phim điện ảnh do hắn thủ vai. Tiếu Lăng Tiêu cố nhẫn nhịn mới không phản hồi lại, nói rằng hắn kỳ thực đã trở thành ảnh đế, nhưng là khuyển ảnh đế.

Giống như dự đoán của không ít người, sau khi điện ảnh công chiếu, Tiếu Lăng Tiêu nhanh chóng nhận được sự chú ý của khán giả, trong nháy mắt hắn có rất nhiều “lão bà” trong phạm vi toàn quốc, kéo theo đó là rất nhiều lời mời tham gia chương trình.

May mắn là, năng lực người đại diện của hắn rất mạnh mẽ.

—— Tiếu Lăng Tiêu kí hợp đồng với công ty của cha nuôi, cha nuôi sắp xếp cho hắn một người đại diện giàu kinh nghiệm. Sau khi xuất viện lần thứ hai, Hàn Vạn Sơn nhận ra khả năng tái phát của mình không hề nhỏ,người cả đời phong lưu không có con cái như ông cũng không có ai để dựa vào, so với việc này, cậu con nuôi từng chăm sóc ông trong viện tâm thần lại càng trở nên đáng trân trọng, bởi vậy thái độ ông đối xử với Tiếu Lăng Tiêu không còn ở trạng thái không nóng không lạnh.

Tiếu Lăng Tiêu vốn còn có chút băn khoăn với Thâu Tổ Uy cũng đang làm ở công ty của cha nuôi, nhưng sau khi hắn chính thức kí hợp đồng mới phát hiện Thâu Tổ Uy đã rời khoit công ty, hơn nữa, có vẻ như cả công ty cũng không có ai biết Thâu Tổ Uy đi đâu.

……

Ngày hôm nay, để tham gia buổi phỏng vấn của một trang web giải trí lớn, Tiếu Lăng Tiêu ra khỏi nhà từ rất sớm. Hắn hiện tại mỗi ngày đều rất vui vẻ, một phần là do hắn bắt đầu có chút danh tiếng, mặt khác là vì hắn và Chu Cẩn Sơ vẫn luôn gắn bó như keo sơn. Mấy năm trước, hắn tuyệt đối không dám mơ đến mình sẽ có một ngày như thế, hắn nghĩ, Tiếu Lăng Tiêu của ngày ấy, chắc chắn sẽ rất ước ao Tiếu Lăng Tiêu của hiện tại.

Chương trình chính thức bắt đầu vào lúc mười giờ.

Trước tiên phóng viên đặt câu hỏi về tính cách và trải nghiệm của hắn, sau đó chuyển đề tài sang lĩnh vực điện ảnh.

“Trên phim anh đóng vai khuyển yêu,” phóng viên cười hỏi: “Là giống chó gì vậy?”

“À,” Tiếu Lăng Tiêu trả lời: “Husky.”

“Husky?” Phóng viên hỏi: “Thời cổ đại có Husky sao?”

“À thì, một giống chó gần giống như thế đi.”

“Không khí bên trong đoàn làm phim như thế nào?”

“Rất tốt.”

“Lần đầu tiên đối diễn cùng Chu Cẩn Sơ, anh có giảm giác như thế nào?”

“À,” Tiếu Lăng Tiêu đáp: “Đó là cảm giác thấy mọi thứ đều rất tuyệt vời.”

“Tất cả đều rất tuyệt vời?” Phóng viên nở nụ cười: “Câu trả ời này có phải quá chung chung rồi không?”

“Nhưng chỉ có câu đó mới biểu đạt được tâm tình của tôi,” Tiếu Lăng Tiêu nghiêm túc đáp: “Chính là, cảm thấy mọi thứ đều rất tuyệt vời.”

“Ồ…” Phóng viên liếc mắt nhìn title: “Vậy giờ nói về diễn xuất của anh đi… Rất nhiều khán giả yêu thích anh đều nói, anh có một đôi mắt biết nói, cái này là trời sinh, hay do sau này rèn luyện?”

“Đôi mắt biết nói?”

“Là đôi mắt của anh đều hàm chứ tình cảm chân thật, trong mỗi cảnh diễn đều có đôi mắt như vậy.”

“Đó là bởi vì…” Người đối diễn đều là Chu Cẩn Sơ…

“Bởi vì sao?”

“Bởi vì, tôi còn không thể nhập diễn hoàn toàn vào nhân vật, sau này tôi sẽ chú ý… Thực ra lúc ấy tôi cũng không phát hiện điều này, vì vậy không thể trả lời được vấn đề của chị…”

…..

Buổi sáng trôi qua rất thuận lợi. Trong giới phóng viên và MC, danh tiếng của Tiếu Lăng Tiêu cực kỳ tốt, vì vậy sẽ không có người làm hắn khó xử. Hắn luôn ngoan ngoãn, vô cùng coi trọng mỗi một cơ hội, muốn quay lại mở đầu liền quay lại phần mở đầu, muốn tăng thêm giờ liền tăng thêm giờ, muốn thêm hoạt động liền thêm hoạt động, chưa bao giờ nói ra những lời như “nhàm chán”, “không cần”, cũng không bao giờ cò kè mặc cả.

Sau khi ra khỏi trường quay, Tiếu Lăng Tiêu lái xe với lòng bàn tay đầy mồ hôi về nhà, vừa mở cửa ra, lập tức có mùi đồ ăn phả vào mặt.

“Oa…”

Tiếu Lăng Tiêu và Chu Cẩn Sơ, hai người đều bận rộn, giữa bọn họ không phân chia ai làm đầu bếp cố định, đa số là do Tiếu Lăng Tiêu đảm nhiệm, nhưng gần đây người đảm nhiệm thay đổi thành người còn lại.

“Lúc mới ở bên nhau, em tuyệt đối không ngờ anh sẽ đồng ý xuống bếp… Dù sao anh vẫn thích yên tĩnh.” Tiếu Lăng Tiêu nói.

“Không làm như vậy thì làm thế nào bậy giờ? Để em bị đói sao? Em về muộn như vậy, chẳng lẽ còn bắt em làm việc nhà?”

“Ha ha ha ha…”

Chu Cẩn Sơ lắc đầu một cái, đổi đề tài: “Làm việc thuận lợi không?”

“Thuận lợi thuận lợi.” Tiếu Lăng Tiêu đáp: “Chu Cẩn Sơ, nếu có chuyện em sẽ nói cho anh biết… Anh không cần mỗi ngày đều phải hỏi…”

“… Được.”

Hiện tại, xe Tiếu Lăng Tiêu lái là của Chu Cẩn Sơ.

Tiếu Lăng Tiêu mới lấy được bằng lái, Chu Cẩn Sơ nói mới lái không nên dùng xe quá đắt, vì rất có thể sẽ phát sinh va chạm làm xước xát thân xe, liền mua một chiếc loại trung bình cho hắn. Nhưng đến ngày đầu tiên lái thử, Chu Cẩn Sơ phát hiện ra chân ga, chân phanh linh tinh đều kém xa xe của mình, lập tức thay đổi kế hoạch, bí mật đổi chiếc xe mình cũng mới mua không lâu cho Tiếu Lăng Tiêu, bản thân mình lại lái chiếc xe vốn mua về cho Tiếu Lăng Tiêu luyện tập.

Kỳ thực, mỗi lần lái chiếc xe Chu Cẩn Sơ đưa cho, Tiếu Lăng Tiêu đều có chút sợ hãi bị paparazi phát hiện. Coi như đã thay đổi biển số xe, hắn vẫn không yên tâm.

Ăn no uống kĩ, sau khi hồi phục tinh thần, Tiếu Lăng Tiêu lại đi trêu chọc Chu Cẩn Sơ.

Hắn rầm một tiếng dồn Chu Cẩn Sơ vào góc tường thành tư thế kabebon, nói: “Tiểu mỹ nhân~~~”

“…”

“Theo bổn thiếu gia đi, thiếu gia đây rất mạnh, đảm bảo khiến mỹ nhân kêu cha gọi mẹ trên giường.”

“… Anh kêu cha gọi mẹ?” Chu Cẩn Sơ nhíu nhíu mày.

“… Ha ha!”

Chữ “ha” thứ hai còn chưa cười xong, Tiếu Lăng Tiêu đã bị bế lên, bị ôm thẳng vài phòng ngủ lầu hai.

Tiếu Lăng Tiêu vừa kéo khóa quần, lập tức vội vàng muốn cưỡi lên người Chu Cẩn Sơ.

Ngay trong lúc hắn đang lăn lộn, Chu Cẩn Sơ lại đội nhiên dùng giọng nói vô hạn ôn nhu hỏi: “Em yêu anh sao?”

“Hả?” Bị hỏi như vậy, Tiếu Lăng Tiêu đương nhiên sẽ liên tục treo chữ “Yêu” bên miệng.

Kết quả khiến hắn không hề ngờ tới chính là, Chu Cẩn Sơ tiếp tục nói: “Yêu anh, vậy dùng răng của em ngậm áo lên, lộ ngực ra, hai tay sờ hai viên đằng trước, mông lộ ra tự mình động.”

“Hả?” Tiếu Lăng Tiêu từ từ tiêu hóa thông tin, hoang mang xác nhận lại: “Bán… bán khỏa thân?”

“Ừ.”

“Vậy còn anh?”

“Nếu vậy, em tới cởi đi, tùy sở thích của em. Áo mở rộng ra, quần chỉ cởi một chút, lộ ra thứ em thích là được rồi.”

Sự thật chứng minh, có đôi khi bán khỏa thân còn có lực xung kích cao hơn so với cởi toàn bộ.

Chưa tới mười phút, hai chân Tiếu Lăng Tiêu đã run rẩy, văng lên khắp bụng của Chu Cẩn Sơ.

Chu Cẩn Sơ đến lau cũng không thèm lau, trực tiếp trở mình đè lên Tiếu Lăng Tiêu, dùng tư thế truyền thống làm thêm một lần nữa.

“Anh là cầm thú à…” Tiếu Lăng Tiêu oán giận: “Đang giữa trưa…”

“Mấy hôm trước em bị trẹo cổ, một tuần liền không dám động vào em…”

“Đây không phải là đều là lỗi của Trung Khuyển sao?!” Ngày hôm ấy, Trung Khuyển bỗng nhiên động dục, Tiếu Lăng Tiêu chờ Chu Cẩn Sơ về nhà, dùng kinh nghiệm làm chó phong phú của mình, dùng tay chân bò trên giường dạy cho Chu Cẩn Sơ xem Trung Khuyển làm như thế nào, hắn nhảy nhót tưng bừng, không lâu sau tự làm mình trẹo cổ.

“Hơn nữa,” Thanh âm Chu Cẩn Sơ trở nên hơi trầm thấp: “Gầy đây em cũng quá bận rộn… Em tham gia nhiều chương trình như vậy làm gì?”

“Anh hỏi em làm gì…” Tiếu Lăng Tiêu nói: “Em vừa có chút tiếng tăm, đương nhiên phải lộ mặt nhiều một chút… Sao có thể so cùng với anh được…”

Nói xong, Tiếu Lăng Tiêu cũng có chút áy náy. Một hút áy náy, lại bị Chu Cẩn Sơ đè ra làm lần thứ ba.

Sau ba lần, Tiếu Lăng Tiêu thực sự mệt mỏi, nằm lỳ trên giường không lâu đã đi vào giấc ngủ.

Chu Cẩn Sơ sớm đoán được chuyện như vậy, vì thế cả ba lần đều dùng áo mưa. Y hôn lên đỉnh đầu Tiếu Lăng Tiêu một cái, đứng dậy định vứt bao vào thùng rác.

Còn chưa kịp vứt, y đã nhìn thấy trên nắp thùng rác dán một chữ thập.

Y trầm mặc một chút, vẫn quyết định nhẹ giọng hỏi: “Đây là cái gì?”

“Gì?”

“Hình chữ thập.”

“À,” Tiếu Lăng Tiêu nhắm bắt lại: “Bia mộ của t*ng trùng.”

“Hả?” Cho đến tận bây giờ, Chu Cẩn Sơ đôi khi vẫn không theo kịp mạch não của Tiếu Lăng Tiêu.

“Bia mộ của t*ng trùng ấy…” Tiếu Lăng Tiêu nói tiếp: “Anh chỉ có thể sống bên cạnh em, gen di truyền không có chỗ phát huy tác dụng, có ưu tú đến mấy cũng vô dụng, mỗi lần đều trực tiếp chết yểu… Em lập cho chúng nó cái bia, thể hiện chúng ta sẽ vĩnh viễn nhớ kỹ sự hi sinh của chúng nó.”

“Em…” Chu Cẩn Sơ cảm thấy không còn lời nào để nói: “Cái đầu nhỏ của em mỗi ngày đều nghĩ gì thế hả?!”

Tiếu Lăng Tiêu thực sự quá buồn ngủ, mơ mơ màng màng đáp: “Đều nghĩ về anh…”

“…” Chu Cẩn Sơ thở dài một hơi, bước tới dịch lại góc chăn cho Tiếu Lăng Tiêu.

Tiếu Lăng Tiêu ngủ một giấc, bỗng cảm giác được Trung Khuyển trèo lên giường.

Hắn không hề suy nghĩ, ôm chầm lấy Trung Khuyển, bên tai là tiếng thở hồng hộc của Trung Khuyển, còn có âm thanh chiếu phim truyền tới từ lầu dưới.

Tiếu Lăng Tiêu miễn cưỡng trở mình, cảm thấy, cái này, đại khái chính là, cuộc sống tốt nhất một người có thể có đi ——

[Hoàn]
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện