Edit: 笑顔Egao.
Chu Cẩn Sơ cũng không hiểu vì sao mình lại nói ra câu đó, chẳng qua chỉ là y cảm thấy, ánh mắt của Tiếu Lăng Tiêu khiến y có cảm giác thực yên ổn, tựa như rất quen thuộc, nhưng lại không nhớ được đã gặp ở đâu. Chu Cẩn Sơ là một người có trí nhớ vô cùng tốt, y cố gắng nhớ lại rất lâu, cuối cùng xác định mình chưa từng gặp qua Tiếu Lăng Tiêu.
“Phải rồi, còn nữa…” Tiếu Lăng Tiêu do dự một lát, cuối cùng vẫn nói cho Chu Cẩn Sơ tin hắn vừa nhận được: “Về việc người sau màn thao túng sự việc lần này là ai, có vẻ như tôi có một ít manh mối…”
“Cái gì?” Ánh mắt của Chu Cẩn Sơ và Cung Bình đồng loạt thay đổi.
Tiếu Lăng Tiêu nói: “Có người nói cho tôi biết, người kia là một trong số bạn bè của anh, còn lại tôi cũng không rõ lắm.” Đội thủy quân mà người sau màn kia mời lại vừa đúng là đội thủy quân trước đây hắn tham gia. Bạn cũ của hắn là một trong các quản lý ở đó, cuối cùng cũng điều tra ra được tên khách hàng, nhưng anh bạn kia lại nói với Tiếu Lăng Tiêu giữa bọn họ có hiệp định bảo mật thông tin khách hàng. Người bạn kia chỉ nói một câu bâng quơ, “bạn bè” trong giới giải trí thật không đáng tin. Tiếu Lăng Tiêu cảm thấy người bạn này có vẻ cũng không ưa gì scandal lần này.
“Bạn bè?” Chu Cẩn Sơ suy nghĩ một lát: “Thôi bỏ đi. Tôi không muốn hoài nghi ai chỉ bằng một tin vỉa hè.”
Cung Bình nhấp một ngụm trà, ánh mắt nhìn Tiếu Lăng Tiêu vẫn cảnh giác như cũ.
“… Ừ.” Tiếu Lăng Tiêu cũng hiểu được suy nghĩ họ. Bọn họ không quen biết hắn, đương nhiên sẽ không có chuyện tin tưởng hắn vô điều kiện. Trong cái vòng luẩn quẩn của giới giải trí này đâu đâu cũng có người nói bóng nói gió, ai mà biết được người nào nói thật người nào nói dối. Chỉ có kẻ ngu ngốc mới nghe ai nói gì cũng tin.
Bất quá bản thân Tiếu Lăng Tiêu rất rõ ràng, thủ phạm chắc chắn có liên quan đến “bạn bè” của y. Trong đầu Tiếu Lăng Tiêu hiện ra một lượt tất cả bạn bè của Chu Cẩn Sơ mà hắn đã gặp qua, cuối cùng đặt toàn bộ nghi ngờ lên một kẻ hắn vẫn luôn không thích. Nhìn từ góc độ con người có thể nói tên kia không có điểm nào không tốt, nhưng có thể do lúc ấy Tiếu Lăng Tiêu là một con chó, cảm giác của động vật vốb rất nhạy bén, vô số kinh nghiệm trước đây nói cho hắn biết, cái kẻ khiến hắn không muốn đến gần này chắc chắn có vấn đề.
Tên kia là Thẩu Tổ Uy, bạn cùng lớp của Chu Cẩn Sơ. Khoảng hai ba năm sau khi tốt nghiệp, hai người gần như không phân cao thấp —— đều không ngừng tiến bộ, nhưng cả hai đều không nổi tiếng, lúc ấy Thẩu Tổ Uy còn có tiếng hơn Chu Cẩn Sơ một chút. Đến năm thứ tư, Thẩu Tổ Uy nhận vai diễn trong một bộ phim nào đó, đến lúc khởi quay lại bất ngờ nhận được lời mời từ một đoàn làm phim khác, mời gã thủ vai nam thứ chính có rất nhiều đất diễn. Vì quay trùng thời gian, sau khi suy nghĩ cẩn thận Thẩu Tổ Uy đã xin rút khỏi đoàn làm phim đầu tiên, đồng thời đưa bạn tốt Chu Cẩn Sơ của gã đến giới thiệu, thay gã biểu diễn nhân vật nam phụ kia. Gã không ngờ được, sau khi hai bộ phim điện ảnh ra mắt, bộ phim Chu Cẩn Sơ đóng bất ngờ hot không thể tưởng được, Chu Cẩn Sơ không hiểu sao bỗng nhiên nổi tiếng, mà bộ phim Thẩu Tổ Uy chọn lại chỉ có tiếng tăm bình thường. Từ đó về sau, Chu Cẩn Sơ nhanh chóng lấy được cơ hội trở thành minh tinh điện ảnh, sự nghiệp nhảy vọt như tên lửa, mà Thẩu Tổ Uy tuy cũng có chút tiếng tăm, danh tiếng cũng tăng dần, nhưng không còn cơ hội đứng ngang hàng với Chu Cẩn Sơ nữa.
Thẩu Tổ Uy vẫn cảm thấy với tướng mạo của gã, cùng tài năng không kém gì Chu Cẩn Sơ, chuyện sau khi tốt nghiệp vẫn luôn không phân cao thấp chỉ là do vận may của gã không đủ, mới dẫn đến tình trạng khoảng cách giữa gã và Chu Cẩn Sơ càng lúc càng lớn. Tiếu Lăng Tiêu đã từng nghe Thẩu Tổ Uy nói “Nếu lúc ấy tôi không nhường nhân vật XX cho cậu, đại khái người nổi tiếng bây giờ chính là tôi.” tới hai lần. Chu Cẩn Sơ lần nào nghe xong cũng chỉ cười cười, vì một lần “nhường” kia vẫn khiến y vô cùng cảm kích, quan hệ giữa hai người vẫn không vì một chút chênh lệch về độ nổi tiếng mà trở nên xa cách.
“Tôi không có chứng cứ, chỉ đoán một c…” Tiếu lăng Tiêu ngẩng đầu lên, cẩn cẩn thận thận hỏi Chu Cẩn Sơ: “Lúc anh tham gia hoạt động tuyên truyền lái xe an toàn, Thẩu Tổ Uy có mặt tại trường quay đúng không? Anh ta đến góp vui với anh sao?” Trong tất cả mọi chuyện, điểm kì quái nhất chính là nguồn gốc của video được tung lên mạng kia, dù sao hoạt động kia chỉ mang quy mô nhỏ đến không thể nhỏ hơn.
“…” Chu Cẩn Sơ rũ mi mắt xuống, không nói gì.
Tiếu Lăng Tiêu đã hiểu. Căn cứ vào hiểu biết của hắn đối với Chu Cẩn Sơ, hắn biết mình nhất định đã đoán đúng.
Nếu ngày đó gã cũng đến xem Chu Cẩn Sơ quay chương trình, gã đương nhiên có khả năng lấy được video kia. Tuy chuyện này xảy ra trước khi có sự kiện “nhường vai diễn”, nhưng thời gian không thể chôn vùi thứ gì đó vĩnh viễn, chỉ cần có tâm tìm lại là có thể tìm thấy. Kể cả hai video phỏng vấn khác cũng đều thực hiện lúc bộ phim được “nhường” kia vừa mới lên màn ảnh.
Tiếu Lăng Tiêu cũng không nói gì.
Hắn biết, nói đến mức này rồi cũng không cần bổ sung thêm gì nữa, chỉ cần khiến Chu Cẩn Sơ có tâm đề phòng tên kia là đủ rồi.
Trong mắt Tiếu Lăng Tiêu, ngay từ đầu Thẩu Tổ Uy chưa chắc đã có ý định chờ đến mười mấy năm sau bôi đen Chu Cẩn Sơ. Có thể gã chỉ xuất phát từ lòng do dự mà lưu lại video, sau đó lại không kìm được lòng ghen tỵ bộc phát. Giống như một quả bóng bay, càng thổi to lớp vỏ càng căng, cuối cùng chờ đến khi Chu Cẩn Sơ nhờ vào bộ phim 《 Cánh bướm trong vực sâu 》đạt được vài giải thưởng điện ảnh, danh tiếng lên đến đỉnh điểm, gã hoàn toàn mất khống chế. Nếu gã ngay từ đầu đã thể hiện là một tên không có nhân phẩm, Chu Cẩn Sơ không có lí nào lại không phát hiện ra.
Thẩu Tổ Uy thực ra rất xui xẻo, gã cái gì cũng tốt, đáng tiếc lại không nắm được cơ hội. Cái vòng giải trí luẩn quẩn này quan trọng nhất là quý nhân, Thẩu Tổ Uy lại không gặp được quý nhân. Chỉ khi tài năng giữa hai người không chênh lệch nhiều nhưng khoảng cách lại quá lớn, con người mới có thể ghi hận nhiều đến vậy.
***
—— sau khi bữa ăn cảm ơn kết thúc, Tiếu Lăng Tiêu cũng không gặp lại Chu Cẩn Sơ lần nào nữa.
Không có chuyện gì cần thiết, Chu Cẩn Sơ đương nhiên sẽ không chủ động liên lạc với hắn. Còn hắn, tuy rất nhớ đối phương, nhưng cũng không có cách nào tiên đoán được bao giờ Chu Cẩn Sơ sẽ xuất hiện.
Scandal liên quan đến Chu Cẩn Sơ dần dần lắng lại. Hai phe chiến đấu rất hăng, quy mô tranh luận rất lớn, cuối cùng vẫn là phe không có chứng cứ phản biện tỏ ra vô trách nhiệm cúp đuôi bỏ chạy. Quần chúng vây xem tỏ vẻ đã nhìn chán rồi, quyết định bỏ đi, không tiếp tục hóng update nữa.
Trong trận chiến bàn phím lần này, ngoại trừ anti fan của Chu Cẩn Sơ, người bình thường đều cho rằng, Chu Cẩn Sơ bị chụp mũ vu oan, có người dùng trăm phương ngàn kế hòng đẩy y vào vũng bùn.
Việc này nói lớn cũng không lớn, chỉ là những người não bổ thích cung đấu nhiều vô cùng, giả thuyết các loại ác ý, hãm hại nhiều vô kể, người vây xem nhìn nhiều cũng quen, sau khi tranh cãi chán rồi lại lui về hóng hớt, chỉ có người trong cuộc bị miệng lưỡi sắc bén của dư luận cứa lên mình đầy vết thương.
Tiếu Lăng Tiêu mỗi ngày đều suy nghĩ phải làm thế nào mới gặp được Chu Cẩn Sơ, nghĩ tới nghĩ lui vẫn không ra cách nào.
Hắn không có ý định chạy tới trước mặt Chu Cẩn Sơ nói hắn chính là Trung Khuyển, như vậy quá quái dị, hắn muốn trở thành người yêu của y, mà Chu Cẩn Sơ đại khái sẽ không muốn có một người yêu quái dị như vậy.
Tui quả nhiên là một con chó tâm cơ ha… Có đôi khi Tiếu Lăng Tiêu mải suy nghĩ, sẽ theo thói quen lúc lắc cái đuôi, nhưng sau mông lại chẳng có thứ gì để đung đưa cả.
Weibo nào của Chu Cẩn Sơ hắn cũng để lại bình luận, thỉnh thoảng Chu Cẩn Sơ phát hiện cũng sẽ khách khí trả lời hắn một câu.
Một số người ship cp Chu Tiếu mỗi khi nhìn thấy hỗ động giữa hai người, sẽ kích động đến mức não bổ ra một đống đoản văn. Đoản văn nào Tiếu Lăng Tiêu cũng đọc, cũng tự cười khổ trong lòng, vì quan hệ giữa họ cũng chỉ có như vậy.
Hắn một mặt tìm việc làm, mặt khác lại chăm chú suy nghĩ.
Sau đó, hắn đột nhiên thấy thông tin tuyển diễn viên cho bộ phim mới ở trang web của công ty Chu Cẩn Sơ ký hợp đồng.
“…” Tiếu Lăng Tiêu vội vàng đọc hết thông tin tuyển diễn viên một cách cẩn thận, phát hiện thực sựu có một vai rất thích hợp với hắn…
Nhân vật kia là khuyển yêu*, có không ít đất diễn trong bộ phim thần quái này. (*khuyểu yêu: yêu tinh/ yêu quái chó:3)
Yêu cầu đối với diễn viên là: nắm rõ hành động và thói quen của loài chó, có thể biểu hiện cả phần người lẫn phần chó của nhân vật.
“Đây không phải là nhân vật được đo ni đóng giày riêng cho mình hay sao…” Tiếu Lăng Tiêu lẩm bẩm, rê chuột lên trên nhìn tên các nhà đầu tư.
—— là do nhiều công ty điện ảnh cùng nhau bỏ vốn.
Đứng đầu tiên, ầy, là công ty của cha nuôi nhà hắn…
Chu Cẩn Sơ cũng không hiểu vì sao mình lại nói ra câu đó, chẳng qua chỉ là y cảm thấy, ánh mắt của Tiếu Lăng Tiêu khiến y có cảm giác thực yên ổn, tựa như rất quen thuộc, nhưng lại không nhớ được đã gặp ở đâu. Chu Cẩn Sơ là một người có trí nhớ vô cùng tốt, y cố gắng nhớ lại rất lâu, cuối cùng xác định mình chưa từng gặp qua Tiếu Lăng Tiêu.
“Phải rồi, còn nữa…” Tiếu Lăng Tiêu do dự một lát, cuối cùng vẫn nói cho Chu Cẩn Sơ tin hắn vừa nhận được: “Về việc người sau màn thao túng sự việc lần này là ai, có vẻ như tôi có một ít manh mối…”
“Cái gì?” Ánh mắt của Chu Cẩn Sơ và Cung Bình đồng loạt thay đổi.
Tiếu Lăng Tiêu nói: “Có người nói cho tôi biết, người kia là một trong số bạn bè của anh, còn lại tôi cũng không rõ lắm.” Đội thủy quân mà người sau màn kia mời lại vừa đúng là đội thủy quân trước đây hắn tham gia. Bạn cũ của hắn là một trong các quản lý ở đó, cuối cùng cũng điều tra ra được tên khách hàng, nhưng anh bạn kia lại nói với Tiếu Lăng Tiêu giữa bọn họ có hiệp định bảo mật thông tin khách hàng. Người bạn kia chỉ nói một câu bâng quơ, “bạn bè” trong giới giải trí thật không đáng tin. Tiếu Lăng Tiêu cảm thấy người bạn này có vẻ cũng không ưa gì scandal lần này.
“Bạn bè?” Chu Cẩn Sơ suy nghĩ một lát: “Thôi bỏ đi. Tôi không muốn hoài nghi ai chỉ bằng một tin vỉa hè.”
Cung Bình nhấp một ngụm trà, ánh mắt nhìn Tiếu Lăng Tiêu vẫn cảnh giác như cũ.
“… Ừ.” Tiếu Lăng Tiêu cũng hiểu được suy nghĩ họ. Bọn họ không quen biết hắn, đương nhiên sẽ không có chuyện tin tưởng hắn vô điều kiện. Trong cái vòng luẩn quẩn của giới giải trí này đâu đâu cũng có người nói bóng nói gió, ai mà biết được người nào nói thật người nào nói dối. Chỉ có kẻ ngu ngốc mới nghe ai nói gì cũng tin.
Bất quá bản thân Tiếu Lăng Tiêu rất rõ ràng, thủ phạm chắc chắn có liên quan đến “bạn bè” của y. Trong đầu Tiếu Lăng Tiêu hiện ra một lượt tất cả bạn bè của Chu Cẩn Sơ mà hắn đã gặp qua, cuối cùng đặt toàn bộ nghi ngờ lên một kẻ hắn vẫn luôn không thích. Nhìn từ góc độ con người có thể nói tên kia không có điểm nào không tốt, nhưng có thể do lúc ấy Tiếu Lăng Tiêu là một con chó, cảm giác của động vật vốb rất nhạy bén, vô số kinh nghiệm trước đây nói cho hắn biết, cái kẻ khiến hắn không muốn đến gần này chắc chắn có vấn đề.
Tên kia là Thẩu Tổ Uy, bạn cùng lớp của Chu Cẩn Sơ. Khoảng hai ba năm sau khi tốt nghiệp, hai người gần như không phân cao thấp —— đều không ngừng tiến bộ, nhưng cả hai đều không nổi tiếng, lúc ấy Thẩu Tổ Uy còn có tiếng hơn Chu Cẩn Sơ một chút. Đến năm thứ tư, Thẩu Tổ Uy nhận vai diễn trong một bộ phim nào đó, đến lúc khởi quay lại bất ngờ nhận được lời mời từ một đoàn làm phim khác, mời gã thủ vai nam thứ chính có rất nhiều đất diễn. Vì quay trùng thời gian, sau khi suy nghĩ cẩn thận Thẩu Tổ Uy đã xin rút khỏi đoàn làm phim đầu tiên, đồng thời đưa bạn tốt Chu Cẩn Sơ của gã đến giới thiệu, thay gã biểu diễn nhân vật nam phụ kia. Gã không ngờ được, sau khi hai bộ phim điện ảnh ra mắt, bộ phim Chu Cẩn Sơ đóng bất ngờ hot không thể tưởng được, Chu Cẩn Sơ không hiểu sao bỗng nhiên nổi tiếng, mà bộ phim Thẩu Tổ Uy chọn lại chỉ có tiếng tăm bình thường. Từ đó về sau, Chu Cẩn Sơ nhanh chóng lấy được cơ hội trở thành minh tinh điện ảnh, sự nghiệp nhảy vọt như tên lửa, mà Thẩu Tổ Uy tuy cũng có chút tiếng tăm, danh tiếng cũng tăng dần, nhưng không còn cơ hội đứng ngang hàng với Chu Cẩn Sơ nữa.
Thẩu Tổ Uy vẫn cảm thấy với tướng mạo của gã, cùng tài năng không kém gì Chu Cẩn Sơ, chuyện sau khi tốt nghiệp vẫn luôn không phân cao thấp chỉ là do vận may của gã không đủ, mới dẫn đến tình trạng khoảng cách giữa gã và Chu Cẩn Sơ càng lúc càng lớn. Tiếu Lăng Tiêu đã từng nghe Thẩu Tổ Uy nói “Nếu lúc ấy tôi không nhường nhân vật XX cho cậu, đại khái người nổi tiếng bây giờ chính là tôi.” tới hai lần. Chu Cẩn Sơ lần nào nghe xong cũng chỉ cười cười, vì một lần “nhường” kia vẫn khiến y vô cùng cảm kích, quan hệ giữa hai người vẫn không vì một chút chênh lệch về độ nổi tiếng mà trở nên xa cách.
“Tôi không có chứng cứ, chỉ đoán một c…” Tiếu lăng Tiêu ngẩng đầu lên, cẩn cẩn thận thận hỏi Chu Cẩn Sơ: “Lúc anh tham gia hoạt động tuyên truyền lái xe an toàn, Thẩu Tổ Uy có mặt tại trường quay đúng không? Anh ta đến góp vui với anh sao?” Trong tất cả mọi chuyện, điểm kì quái nhất chính là nguồn gốc của video được tung lên mạng kia, dù sao hoạt động kia chỉ mang quy mô nhỏ đến không thể nhỏ hơn.
“…” Chu Cẩn Sơ rũ mi mắt xuống, không nói gì.
Tiếu Lăng Tiêu đã hiểu. Căn cứ vào hiểu biết của hắn đối với Chu Cẩn Sơ, hắn biết mình nhất định đã đoán đúng.
Nếu ngày đó gã cũng đến xem Chu Cẩn Sơ quay chương trình, gã đương nhiên có khả năng lấy được video kia. Tuy chuyện này xảy ra trước khi có sự kiện “nhường vai diễn”, nhưng thời gian không thể chôn vùi thứ gì đó vĩnh viễn, chỉ cần có tâm tìm lại là có thể tìm thấy. Kể cả hai video phỏng vấn khác cũng đều thực hiện lúc bộ phim được “nhường” kia vừa mới lên màn ảnh.
Tiếu Lăng Tiêu cũng không nói gì.
Hắn biết, nói đến mức này rồi cũng không cần bổ sung thêm gì nữa, chỉ cần khiến Chu Cẩn Sơ có tâm đề phòng tên kia là đủ rồi.
Trong mắt Tiếu Lăng Tiêu, ngay từ đầu Thẩu Tổ Uy chưa chắc đã có ý định chờ đến mười mấy năm sau bôi đen Chu Cẩn Sơ. Có thể gã chỉ xuất phát từ lòng do dự mà lưu lại video, sau đó lại không kìm được lòng ghen tỵ bộc phát. Giống như một quả bóng bay, càng thổi to lớp vỏ càng căng, cuối cùng chờ đến khi Chu Cẩn Sơ nhờ vào bộ phim 《 Cánh bướm trong vực sâu 》đạt được vài giải thưởng điện ảnh, danh tiếng lên đến đỉnh điểm, gã hoàn toàn mất khống chế. Nếu gã ngay từ đầu đã thể hiện là một tên không có nhân phẩm, Chu Cẩn Sơ không có lí nào lại không phát hiện ra.
Thẩu Tổ Uy thực ra rất xui xẻo, gã cái gì cũng tốt, đáng tiếc lại không nắm được cơ hội. Cái vòng giải trí luẩn quẩn này quan trọng nhất là quý nhân, Thẩu Tổ Uy lại không gặp được quý nhân. Chỉ khi tài năng giữa hai người không chênh lệch nhiều nhưng khoảng cách lại quá lớn, con người mới có thể ghi hận nhiều đến vậy.
***
—— sau khi bữa ăn cảm ơn kết thúc, Tiếu Lăng Tiêu cũng không gặp lại Chu Cẩn Sơ lần nào nữa.
Không có chuyện gì cần thiết, Chu Cẩn Sơ đương nhiên sẽ không chủ động liên lạc với hắn. Còn hắn, tuy rất nhớ đối phương, nhưng cũng không có cách nào tiên đoán được bao giờ Chu Cẩn Sơ sẽ xuất hiện.
Scandal liên quan đến Chu Cẩn Sơ dần dần lắng lại. Hai phe chiến đấu rất hăng, quy mô tranh luận rất lớn, cuối cùng vẫn là phe không có chứng cứ phản biện tỏ ra vô trách nhiệm cúp đuôi bỏ chạy. Quần chúng vây xem tỏ vẻ đã nhìn chán rồi, quyết định bỏ đi, không tiếp tục hóng update nữa.
Trong trận chiến bàn phím lần này, ngoại trừ anti fan của Chu Cẩn Sơ, người bình thường đều cho rằng, Chu Cẩn Sơ bị chụp mũ vu oan, có người dùng trăm phương ngàn kế hòng đẩy y vào vũng bùn.
Việc này nói lớn cũng không lớn, chỉ là những người não bổ thích cung đấu nhiều vô cùng, giả thuyết các loại ác ý, hãm hại nhiều vô kể, người vây xem nhìn nhiều cũng quen, sau khi tranh cãi chán rồi lại lui về hóng hớt, chỉ có người trong cuộc bị miệng lưỡi sắc bén của dư luận cứa lên mình đầy vết thương.
Tiếu Lăng Tiêu mỗi ngày đều suy nghĩ phải làm thế nào mới gặp được Chu Cẩn Sơ, nghĩ tới nghĩ lui vẫn không ra cách nào.
Hắn không có ý định chạy tới trước mặt Chu Cẩn Sơ nói hắn chính là Trung Khuyển, như vậy quá quái dị, hắn muốn trở thành người yêu của y, mà Chu Cẩn Sơ đại khái sẽ không muốn có một người yêu quái dị như vậy.
Tui quả nhiên là một con chó tâm cơ ha… Có đôi khi Tiếu Lăng Tiêu mải suy nghĩ, sẽ theo thói quen lúc lắc cái đuôi, nhưng sau mông lại chẳng có thứ gì để đung đưa cả.
Weibo nào của Chu Cẩn Sơ hắn cũng để lại bình luận, thỉnh thoảng Chu Cẩn Sơ phát hiện cũng sẽ khách khí trả lời hắn một câu.
Một số người ship cp Chu Tiếu mỗi khi nhìn thấy hỗ động giữa hai người, sẽ kích động đến mức não bổ ra một đống đoản văn. Đoản văn nào Tiếu Lăng Tiêu cũng đọc, cũng tự cười khổ trong lòng, vì quan hệ giữa họ cũng chỉ có như vậy.
Hắn một mặt tìm việc làm, mặt khác lại chăm chú suy nghĩ.
Sau đó, hắn đột nhiên thấy thông tin tuyển diễn viên cho bộ phim mới ở trang web của công ty Chu Cẩn Sơ ký hợp đồng.
“…” Tiếu Lăng Tiêu vội vàng đọc hết thông tin tuyển diễn viên một cách cẩn thận, phát hiện thực sựu có một vai rất thích hợp với hắn…
Nhân vật kia là khuyển yêu*, có không ít đất diễn trong bộ phim thần quái này. (*khuyểu yêu: yêu tinh/ yêu quái chó:3)
Yêu cầu đối với diễn viên là: nắm rõ hành động và thói quen của loài chó, có thể biểu hiện cả phần người lẫn phần chó của nhân vật.
“Đây không phải là nhân vật được đo ni đóng giày riêng cho mình hay sao…” Tiếu Lăng Tiêu lẩm bẩm, rê chuột lên trên nhìn tên các nhà đầu tư.
—— là do nhiều công ty điện ảnh cùng nhau bỏ vốn.
Đứng đầu tiên, ầy, là công ty của cha nuôi nhà hắn…
Danh sách chương