Giang Hành Triệt bỗng nhiên mở mắt ra, những hình ảnh trước mắt vẫn chưa biến mất.

 

Anh nhìn thoáng qua chiếc điện thoại yên tĩnh nằm sấp trên bàn, cuối cùng vẫn gọi Tề Chu tới.

 



Tề Chu đi vào, cung kính cúi người: “Tổng giám đốc Giang.”

 

Đầu ngón tay Giang Hành Triệt khẽ gõ trên bàn, bình tĩnh mở miệng: “Ngày mai, tìm Hề Thời tới đây.”

 

Tề Chu sửng sốt một chút rồi lập tức nhận lệnh: “Vâng, tổng giám đốc Giang.”

 

Giang Hành Triệt dặn dò xong thì không tiếp tục nói chuyện khác nữa, anh nhìn bầu trời đen ngòm bên ngoài cửa sổ.

 

** **

 

Hề Thời có tài khoản Weibo, nhưng cô chơi Weibo cũng chỉ giới hạn ở việc xem các blogger mà cô theo dõi đăng những gì, nghe thấy Mia nói mình lên hot search, cô nhất thời không kịp phản ứng.

 

Mãi đến khi cô cầm điện thoại, nhấn mở hot search “Hề Thời, em gái tiên nữ”, trong Weibo hot search, cô nhìn thấy màn rap tình cảm mãnh liệt dài sáu mươi giây của mình trên sân khấu của .

 

“... … …”



 

Hề Thời bị dọa đến suýt chút nữa không cầm chắc được điện thoại.

 

Cô nhìn thấy phía trên còn có trạng thái marketing: “Tìm được em gái tiên nữ rồi! Ở chương trình rap bên cạnh! Chỉ là giọng rap này suýt chút nữa tiễn tôi đi rồi…”

 

Hà Đậu cũng chen đến trước điện thoại của Hề Thời, nhìn thấy mấy chục nghìn lượt like chia sẻ bình luận bên dưới Weibo, cô ấy không nhịn được mà kinh ngạc thốt lên một câu: “Ôi má!”

 

Bây giờ Hề Thời mới phát hiện ra tuần trước lúc mình đi đến siêu thị nhỏ mua đồ ăn vặt lại bị người ta chụp được, sau đó còn bị người ta ngộ nhận là thí sinh dự thi của , vững vàng với danh hiệu “em gái tiên nữ”.

 

Hà Đậu thay cô nhấn mở khu bình luận, so với những fan nhan sắc bởi vì giá trị nhan sắc mà đặc biệt chạy đến chỗ chương trình tìm Hề Thời thì trên Weibo, người qua đường thỉnh thoảng lướt hotsearch rồi nhấn vào chiếm đa số:

 

[A khuôn mặt này! Tôi ưng! Tôi quá ưng!]

 

[Tôi tìm ở nửa ngày, kết quả bây giờ tôi lại được biết cô ấy ở trong chương trình rap bên cạnh?]

 

[Tôi thừa nhận khuôn mặt đẹp, thế nhưng cô ấy hát thế mà con mẹ nó cũng gọi là rap?]

 

[+1, lần đầu tiên tôi nghe được hương vị thiếu nhi đọc thơ diễn cảm bên trong rap!]

 

[Thực lực cũng quá kém rồi, ăn mặc cũng không hợp, nhưng mà nghe nói cũng vì đối thủ bỏ thi nên mới được bước tiếp? Tấu hài sao?]

 

[Đến bên cạnh thì tôi không có ý kiến, nhưng chạy tới chương trình rap thì hoàn toàn là ăn mắng rồi]

 

[... Hiện tại chương trình tuyển chọn đều dựa vào mấy thứ này để lòe thiên hạ sao?]

 

[Nói là lòe thiên hạ thì có hơi quá rồi đó, tôi cảm thấy rất buồn cười!]

 

[Không hề, chương trình giải trí tấu hài thế nào cũng không sao, nhưng bây giờ đây là thi đấu, thi đấu đường đường chính chính!

 

[Hỏa Diêm bỏ thi cũng là việc đã được sắp xếp rồi đúng không, chính là vì để cho cô gái này bước tiếp, ha hả!!]

 



 

Vốn dĩ nghe nói Hề Thời lên hot search mọi người còn có chút kích động, nhưng mà nhìn thấy bình luận bên dưới, bầu không khí trong ký túc xá đi xuống một cách rõ ràng.

 

Hề Thời nhìn mấy chữ “lòe thiên hạ” ở khu bình luận, mím môi.



 

Hà Đậu nhận ra được sự mất mát của Hề Thời, cô ấy chặn ngang rút điện thoại ra từ trong tay cô: “Ôi chao, đừng xem nữa đừng xem nữa, nên đi ngủ rồi.”

 

Trong tay Hề Thời trống không, cuối cùng cô gật đầu: “Được.”

 

Cô tự an ủi chính mình, đây chính là cái giá cô phải trả cho lựa chọn của bản thân.

 

Mặc dù thật sự rằng lúc tham gia thi đấu cô mới biết được hip-hop cụ thể là cái gì, cô bị dọa sợ đến mức muốn bỏ thi, kết quả đạo diễn kia lấy phí bồi thường vi phạm hợp đồng ra để uy hiếp không cho cô bỏ thi.

 

Quả thật là Diệp Sâm nhét cô vào vòng loại, thế nhưng sau đó Hỏa Diêm bỏ thi thật sự không liên quan gì đến cô cả.

 

Còn có rap của cô.

 

Thời gian cô luyện tập không dài, nhưng cô tự nhận mình thật sự học tập rất cố gắng, rất chân thành, nhưng bây giờ thực tại cho thấy, có vẻ như cô vẫn làm rối tung lên hết rồi.

 

Hề Thời mặt mày ủ rũ ngẩng đầu nhìn thoáng qua ống kính camera bị cô dùng mũ che lại.

 

Cảm thấy mình đã hứng chịu đòn hiểm của rap rồi.

 



 

Ngày hôm sau, sau vòng đầu tiên của , năm mươi thí sinh chính thức tiến vào vòng đấu tiếp theo.

 

Mọi người tập hợp lại trong trường quay, Hề Thời rõ ràng cảm nhận được có không ít người đang nhìn mình.

 

Chắc chắn là bởi vì hot search tối hôm qua.

 

Hề Thời nghĩ đến những bình luận nói mình không hợp với chương trình rap bây giờ, cúi đầu né tránh về phía sau.

 

Dẫn đến việc cả phần bình luận trên màn hình của buổi phát sóng đều hỏi Hề Thời ở đâu.

 

MC tuyên bố quy tắc thi đấu của vòng thứ hai, vòng thứ hai là thi đấu nhóm, năm mươi thí sinh chia làm tám nhóm, mỗi nhóm sáu người, trong phần đánh giá vào tuần tới, bọn họ tiến hành tổ đội để battle rap, nhóm thua sẽ đứng trước nguy cơ bị loại.

 

Về phần lập đội thì đầu tiên do giám khảo căn cứ vào biểu hiện của sân khấu đầu tiên để chọn lựa ra tám rapper năng lực làm đội trưởng, sau đó là do bọn họ theo thứ tự lựa chọn đồng đội của mình.

 

Nghe được cách lập nhóm này thì lập tức có thí sinh đặt câu hỏi nói: “Vậy hai người không được chọn còn lại thì làm thế nào?”

 



MC: “Hai người còn lại tự thương lượng với đội trưởng, nếu như đội trưởng đồng ý thì tham gia vào đội đó tạo thành đội bảy người.”

 

Mọi người hiểu rõ.

 

MC đọc lên tám cái tên của các rapper có năng lực, bọn họ đi về phía đối diện đứng thành một hàng, bốn mươi hai người còn lại, người được bọn họ gọi tên sẽ đứng phía sau bọn họ, tạo thành một đội.

 

Hề Thời, Hà Đậu và Mia đều không làm đội trưởng, cùng đứng ở vị trí để người ta lựa chọn.

 

Đội trưởng bắt đầu gọi người.

 

Sau khi trải qua sân khấu đầu tiên, mọi người trên cơ bản đều đã hiểu rõ thực lực của các bên, có người thậm chí đã biết nhau trước khi dự thi, rất nhanh, một lượt hai lượt ba lượt, thí sinh đợi được chọn lần lượt được gọi đi.

 

Mia và Hà Đậu đều được gọi đi rồi.

 

Hề Thời níu lấy ngón tay đứng tại chỗ, cô cảm nhận được người bên cạnh càng ngày càng ít, cuối cùng chỉ còn lại rải rác mấy người.

 

Năm, bốn, ba, hai…

 

Không có ai gọi tên cô.

 

Hề Thời cắn chặt môi dưới.

 

Quả nhiên, cô là người bị dư lại.

 

Có một thí sinh nam cùng chung số phận với cô.

 

Hề Thời suy nghĩ một chút, đang chuẩn bị thương lượng một chút với thí sinh nam còn dư lại ở bên cạnh thì kết quả, một vị đội trưởng vẫy tay với thí sinh nam, hiệu cho anh ta có thể đến đội bọn họ.

 

Thí sinh nam lập tức vui mừng hớn hở mà đi qua.

 

Chỉ còn lại một mình Hề Thời.

 

Từ đầu đến chân đều viết ra sự bất lực nhỏ yếu đáng thương.

 

Tình cảnh bắt đầu lúng túng hơn.

 

Trong lúc phát sóng trực tiếp đã cho quay cận cảnh hai bên.



 

Một bên là Hề Thời lẻ loi trơ trọi, một bên là bốn mươi chín người đã lập đội xong.

 

Bởi vì tối hôm qua chương trình được kéo hot một phen, lượng phát hình của tập đầu tiên tăng vọt nên hôm nay lúc trực tiếp số người xem rõ ràng đã nhiều hơn.

 

Bình luận màn hình:

 

[Nói thật, một chữ thôi, thảm!]

 

[Hu hu hu hu em gái thật đáng thương!]

 

[Loại cảm giác bị sót lại thật sự rất khó chấp nhận, là tôi thì cũng sợ đến muốn khóc!]

 

[Ai bảo thực lực cô ấy kém, cho nên không có ai chọn, đáng đời!!]

 

[Hề Thời bước tiếp vào vòng trong là bởi vì đối thủ bỏ thi mà, cô ấy cũng không làm phiền ai, phía trên làm gì có ác ý lớn như vậy!]

 



 

Hề Thời nhớ rõ quy tắc mà vừa rồi MC nói, cuối cùng cô vẫn lấy hết dũng khí, ngẩng đầu.

 

Ánh mắt cô nhìn về phía mấy vị đội trưởng.

 

Bởi vì liên quan đến việc bị loại nên không ai muốn trong đội mình có người cản trở, mấy đội trưởng đều né tránh tầm mắt của cô.

 

Hề Thời siết chặt vạt áo, cuối cùng đặt ánh mắt vào trên người của một trong tám đội trưởng, một người duy nhất không né tránh tầm mắt của cô.

 

Đây cũng không phải là nói đội trưởng này trao đổi ánh mắt với cô, mà là vì anh ta vẫn luôn đội mũ lưỡi trai, vành nón che khuất hơn nửa khuôn mặt, hoàn toàn không biết anh ta đang nhìn chỗ nào.

 

Ngay cả người phía sau anh ta cũng như vậy, cùng đội mũ lưỡi trai, toàn thân áo đen mà đứng đó, không ai lên tiến.

 

So với tiếng líu ra líu ríu của đội khác thì người của đội này có vẻ rất đặc biệt.

 

Thế là Hề Thời cất bước, đáng thương tội nghiệp, cô bước từng bước đi đến trước mặt người kia.

 

Sau đó Hề Thời nhìn trái nhìn phải, phát hiện ra lúc mình đứng trước mặt vị đội trưởng này, những người vốn dĩ còn líu ríu dường như cũng yên tĩnh trở lại.

 

Một vị đội trưởng nào đó bên cạnh càng là vẻ mặt khiếp sợ.

 

Hề Thời hít vào một hơi, ngẩng đầu, có lễ phép mà hỏi: “Chào anh, tôi tên là Hề Thời, xin hỏi tôi có thể gia nhập vào đội các anh không?”

 

Người đối diện nghe thấy giọng nói, dường như lúc này mới nhận ra được mình bị thí sinh nữ cuối cùng chọn trúng rồi.

 

Đồng thời, trên phát sóng trực tiếp có rất nhiều người cũng không biết vì sao thí sinh ở đây đều trở nên yên tĩnh, sau đó lực chú ý của bọn họ chuyển qua trên người vị đội trưởng bị vành nón che khuất hơn nửa khuôn mặt mà Hề Thời chọn, dồn dập hỏi thăm một cách khó hiểu:

 

[Làm sao vậy? Sao lại yên tĩnh rồi?]

 

[Người Hề Thời chọn là ai vậy?]

 

Mãi đến khi có một người hiểu sơ sơ về hip-hop đưa ra lời giải thích:

 

[Ừm… Người Hề Thời chọn là Icy.]

 

[Rapper underground, phía sau anh ấy đều là thành viên nhóm Lưu Quang của bọn họ.]

 

Vẫn có người không hiểu:

 

[Thế nên? Lưu Quang là nhóm gì, rất lợi hại hả?]

 

Người giải thích:

 

[Lợi hại là một chuyện, chủ yếu là nhóm này…]

 

[Ai, cũng, hung, dữ!]

 



Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện