Ngày thứ 3, 5 giờ sáng Diệp Phù đã tới nhà kho, Lan Thành trong tiết tháng một vẫn còn hơi se lạnh, cô mặc áo phao, đeo khẩu trang, đội mũ, trông vô cùng hăng hái. Hôm nay là ngày lò mổ giao hàng đến, Diệp Phù chạy tới 3 lò mổ, thịt lợn, thịt dê, thịt bò đều mua hàng tấn, gà vịt ngỗng cũng mua không ít.

Thịt cừu được giao đến toàn bộ đều được cho vào thùng xốp sau đó mới được cất vào trong không gian, vật tư trong không gian, Diệp Phù đều sắp xếp gọn gàng, dùng ý thức để kiểm tra là có thể thấy ngay lập tức.

Buổi trưa, Diệp Phù tới hiệu thuốc, chạy khắp chục hiệu thuốc tây mới xem như mua xong các loại thuốc, lại chạy tới cửa hàng thuốc đông y và mua rất nhiều loại thuốc bắc có thể dùng tới.

Buổi chiều, Diệp Phù ký nhận hoa quả và rau, cũng sắp xếp gọn gàng và bỏ vào trong thùng xốp rồi mới cất vào không gian.

Trước khi về nhà, mấy tấn cát vệ sinh dành cho mèo của nhà máy sản xuất cát vệ sinh cho mèo cũng thuận lợi chuyển đến nhà kho.

Trên đường về nhà, Diệp Phù nhận được điện thoại của bạn cùng phòng Lâm Kiều

Việc cô tạm thời nghỉ học cô không hề nói với bạn cùng phòng, chỉ có giáo viên cố vấn là biết thôi.

“Diệp Phù, lúc nào thì cậu mới quay lại trường?”

Diệp Phù và có quan hệ bình thường với 3 người bạn cùng phòng trong ký túc xá, chỉ có Lâm Kiều là người bạn cùng phòng thân với cô nhất.

Nghĩ tới những thứ ở ký túc xá, Diệp Phù nghĩ ngợi một lúc rồi quyết định ngày mai trở lại để dọn dẹp một chút.

“Tớ bảo lưu rồi.”

Lâm Kiều có hơi kinh ngạc: “Bảo lưu?”

“Ừm.”



Lâm Kiểu nhỏ giọng hỏi cô là tại sao.

“Không sao cả, chỉ là chuyện riêng trong nhà thôi, ngày mai tớ về ký túc xá dọn đồ.”

Lâm Kiều giật mình: “Cậu muốn dọn ra khỏi ký túc xá à? Cậu tạm thời nghỉ trong thời gian rất dài sao? Tới bãi đỗ xe của khu chung cư, Diệp Phù dừng xe rồi lên lầu và gặp một người hàng xóm có quen biết ở hành lang, gật đầu chào nhau một cái rồi đi lướt qua nhau.

“Đúng vậy, Lâm Kiều, nhà cậu ở Lan Thành đúng không?”

“Không, nhà tớ ở Vân Thành.”

Vân Thành? Diệp Phù nhớ là Vân Thành có một căn cứ cỡ trung.

“Sao vậy? Cậu muốn đi du lịch sao?” Lâm Kiều bắt đầu ríu ra ríu rít giới thiệu về những món ngon đặc sản và khu du lịch nổi tiếng của Vân Thành.

“Không đi.”

Tắt điện thoại, Diệp Phù khẽ cau mày, có nên nhắc nhở Lâm Kiều không nhỉ?

Sau khi về nhà đóng cửa, Diệp Phù cởi giày, cả người lập tức trở nên thoải mái dễ chịu.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện