Dựa theo quy tắc hệ thống, song phương được truyền tống đến sàn đấu sẽ là hai người trình độ gần sát nhau nhất.
Truyền tống đến cùng Mục Căn cũng là người mới tham gia huấn luyện cơ giáp giống cậu. Nhưng đối diện vừa động thủ, Vladimir biết ngay người đó chắc chắn chẳng phải người mới thực sự.
Trong hệ thống, mỗi cấp bậc bất đồng sẽ có quyền hạn khác biệt. Song chỉ cần là tân thủ đăng ký lần đầu thì ai trong hệ thống cũng như nhau, cơ mà ẩn sau số liệu tương tự, trình độ thực tế của mỗi người sẽ có bất đồng.
Tỷ như cơ giáp, cơ giáp hôm nay thuộc loại hình vũ khí quản chế vẫn chưa thông dụng, nhưng luôn luôn xuất hiện người có điều kiện được tiếp xúc trước, trước khi tiến vào hệ thống đã học xong cách thao tác, thậm chí còn thao tác ra trò.
Nhằm mau chóng đưa những người này đến với người có trình độ tương xứng với họ hơn, chứ không phải ở lại đây ngược đãi tân thủ chân chính đáng thương hoặc người thực sự không thích hợp với hạng mục, hệ thống sẽ sắp xếp cho từng tân thủ năm ván đấu để xác định vị trí. Mỗi ván sẽ tuyển chọn đối thủ tỷ thí có số liệu che giấu ngang ngửa hắn nhất, căn cứ vào biểu hiện mà không ngừng làm mới số liệu ẩn tàng. Khi năm ván đấu kết thúc, hắn sẽ được chuyển tới sàn đấu xứng tầm với cấp bậc.
Nhác thấy Mục Căn lộ diện, cơ giáp đối phương thoáng chốc đã bày xong tư thế, động tác vô cùng hợp quy phạm, là tư thế sẵn sàng tiêu chuẩn của huấn luyện viên quân đội.
Người này là học sinh trường quân đội — Vladimir lập tức nhận ra thân phận đối thủ của Mục Căn.
Thực ra chẳng cần phải đoán, hiện nay trong khu tân thủ của hệ thống, ngoại trừ nhóm tân sinh của Học viện tổng hợp đế quốc do mình dẫn theo, toàn bộ những người khác đều đến từ học viện quân sự lớn.
Từ năm hai, đại bộ phận học sinh của Học viện quân sự sẽ bắt đầu tiến vào hệ thống thực hành một ít chương trình hỗ trợ cho việc dạy học, thậm chí đa số Học viện quân sự còn lấy điểm số hệ thống làm một phần trong thành tích thi cuối kỳ của học sinh. Nhưng năm nay lại có tình huống đặc thù, khi Quân đội thông báo sắp tổ chức cuộc thi huấn luyện quân sự liên học viện, đồng thời đặc biệt cho phép mở quyền sử dụng mạng quân đội trước thời hạn cho học viện tham gia thi đấu, mọi trường đều được phép cho tân sinh đăng kí ID sớm và bắt đầu khóa học thực chiến.
Mà trên nguyên tắc, những học viện không phải Học viện quân sự không có quyền đưa học sinh tiến vào hệ thống huấn luyện trực thuộc mạng quân đội, bọn họ phải tốt nghiệp và tòng quân mới có cơ hội nhận được quyền vào “hệ thống”.
Học viện tổng hợp đế quốc do Hiệu trưởng Odd cầm quyền là học viện phổ thông duy nhất được phép tham gia cuộc thi đấu quân huấn liên học viện.
Chẳng biết Odd làm gì mà Quân đội lại đồng ý mở cả quyền sử dụng hệ thống cho Học viện tổng hợp đế quốc! Đây là chuyện chưa từng xảy ra kể từ khi hệ thống vận hành tới nay.
Nói cách khác, tụi Mục Căn là đàn cừu non đơn côi giữa hệ thống huấn luyện quân dụng hội tụ đầy nhóc mãnh thú ︿( ̄︶ ̄)︿
Đương nhiên, chuyện này trước mắt là cơ mật, ngoài Hiệu trưởng Odd và đại lão Quân đội phê chuẩn ra, đại khái chỉ có mấy vị huấn luyện viên trong căn cứ bốn sao này biết được.
Vladimir không tham gia buổi huấn luyện ban đầu của lũ trẻ, hắn giống một người đứng xem hơn. So với những huấn luyện viên đang đứng bên cạnh chỉ bảo bọn nhỏ, hắn bây giờ như đang “nghỉ phép”.
Đối với quan quân tiền tuyến, phụ trách an ninh hàng ngày tại một căn cứ xa xôi chính là nghỉ phép, Vladimir thất bại trong một nhiệm vụ, nhóm người phản đối hắn quy kết thất bại ấy là tại phương thức huấn luyện. Do vậy, Vladimir bị tước hết thực quyền, chỉ bảo lưu vỏn vẹn danh hiệu trung tướng, rồi bị điều đến căn cứ bốn sao xa lắc này. Đành rằng là bốn sao, nhưng nơi đây chẳng hề có hạng mục cơ mật, trang bị súng đạn cũng tầm thường, Vladimir thừa biết là chuyện gì.
Tư chất của binh lính nơi này rất phổ thông, cho dù tuân theo cách huấn luyện của Vladimir, những năm gần đây cũng không đạt được thành tựu đáng nói. Thông thường, căn cứ bốn sao đều có thể trở thành doanh trại quân huấn của các Học viện quân sự lớn, mà Vladimir chờ ở đây bảy năm, chưa từng có bất cứ học viện nào chọn nó làm sân huấn luyện. Ngược lại, không rõ Odd từ đâu biết được hoàn cảnh của Vladimir, mấy năm trước bắt đầu đặt địa điểm quân huấn của Học viện tổng hợp tại chỗ hắn.
Vladimir tiếp nhận ý tốt của Odd.
Không công khai thân phận chính mình, hắn sinh hoạt tại đây với tư cách một quan quân phổ thông, mỗi năm quân huấn đều sẽ tham dự, nhưng chỉ vậy thôi. Học sinh của Học viện tổng hợp chẳng thể so bằng Học viện quân sự, thể chất của chúng cũng không thích hợp với phương pháp huấn luyện cổ xưa, Vladimir chỉ huấn luyện một cách máy móc. Sau khi rời đi, những tháng ngày huấn luyện ấy sẽ không ghi dấu trong hồi ức của học sinh bao nhiêu kỷ niệm.
Vladimir thiết nghĩ mình sắp nghỉ hưu non được rồi.
Bảy năm sinh hoạt rảnh rỗi gần như mài mòn ý chí chiến đấu của hắn, hắn tưởng mình đại khái vĩnh viễn không quay về được. Thực ra hắn đã viết xong đơn từ chức, khóa quân sự của lớp tân sinh này kết thúc cũng là lúc đặt dấu chấm hết cho kiếp sống quân ngũ, có lẽ trở lại quê hương và tìm người kết hôn mới là nửa đời sau của hắn.
Nhưng, Odd bỗng nói hắn có thể tham gia thi đấu liên học viện.
Vladimir híp mắt, lẳng lặng ngồi bên bàn điều khiển nhìn ván đấu định vị đầu tiên của Mục Căn:
Tham số máy móc giống nhau, nhưng thực lực song phương hoàn toàn không ngang hàng, so với Mục Căn rành rành là tay mơ, đối thủ của cậu rõ ràng đã tiến hành thao tác cơ giáp ngoài thực tế trước khi tiến vào hệ thống. Một cuộc tỷ thí chênh lệch quá xa.
Đối mặt với đối thủ ngay từ đầu đã sử dụng kỹ thuật bắt giữ tấn công mình, Mục Căn ngây ngốc né tránh. Cậu chưa kịp đứng vững, đối thủ đã lại quét chân tấn công lần nữa, Mục Căn vội vàng nhảy lên.
Quá trình kế tiếp quả tình cứ như một vở hài kịch, đối thủ triển lãm toàn bộ tư thế chiến đấu sơ cấp trước mặt Mục Căn, tuy rằng tư thế chưa đủ chuẩn, nhưng khí thế của hắn cực kinh người! Song những nắm đấm mang khí thế kinh người ấy cũng trút xuống cơ giáp Mục Căn hết quyền này tới quyền khác.
Mới đầu còn có chút tay chân lóng ngóng, nhưng sau mười phút né tránh, Mục Căn điều khiển cơ giáp nhanh nhẹn hẳn lên, đến hồi đối thủ bắt đầu phô bày “kỹ thuật chiến đấu” lần hai, kỹ thuật né đòn của Mục Căn đã hết sức nhạy bén! Chẳng những thế —
“Đây là… kỹ thuật chiến đấu tiêu chuẩn sơ cấp đúng không?” Một huấn luyện viên khác ngồi cạnh Vladimir cũng quan sát Mục Căn nãy giờ, chú ý thấy động tác tránh thoát của cậu, hắn nhịn không được hỏi đồng nghiệp.
“Ách… Hình như đúng rồi…” Đồng nghiệp được hỏi lập tức hồi đáp.
Nằm trong nội dung quân huấn của tân sinh Học viện tổng hợp đế quốc, bọn họ quả thực đã chỉ dạy những đứa trẻ bộ kỹ thuật chiến đấu tiêu chuẩn sơ cấp. Bộ động tác ấy cũng có thể áp dụng trong chiến đấu cơ giáp, nhưng sử dụng cơ thể nhân loại nắm giữ thuật chiến đấu là một chuyện, làm thế nào để cơ giáp hình người phỏng theo động tác lại là một chuyện hoàn toàn khác!
Thường thì người sở hữu năng khiếu điều khiển cơ giáp có thể học xong thao tác cơ bản trong vòng ba ngày, bảy ngày có thể khiến cơ giáp tuân theo ý nguyện hành động của mình. Mười ngày là thời gian chuẩn để nhìn ra một người có năng khiếu hay không. Đối với học sinh khoa Cơ giáp, sau khi sử dụng cơ giáp bước đi bước đầu tiên, họ sẽ dành phần lớn thời gian trong đời để dốc sức luyện tập từng động tác một.
Những động tác từ đơn giản đến phức tạp, bắt đầu luyện tập từ phân tích động tác, sau đó luyện tập tổ hợp động tác, cơ giáp sư xuất sắc có khả năng tổ hợp các động tác một cách chuẩn không cần chỉnh!
Còn nhân vật có thể hoàn thành những điều người khác không thể, thậm chí sáng tạo nên nhiều phương thức kết hợp mới thì được xưng tụng là “thiên tài”!
“Thiên tài…” Kinh ngạc nhìn Mục Căn trên sàn đấu, một huấn luyện viên lẩm bẩm.
Mới tiếp xúc với cơ giáp chưa đầy một tiếng mà đã thể hiện được động tác từng học thông qua cơ giáp, chả phải thiên tài thì là cái chi?!
Tiếp đó, Mục Căn liên tục phô bày động tác trong “Kỹ thuật chiến đấu tiêu chuẩn sơ cấp”, độ ăn khớp càng ngày càng tốt, đối thủ của cậu cũng mỗi lúc một bối rối. Rốt cuộc, năm phút sau, hắn thế mà tự đụng vào nắm đấm của Mục Căn.
Hôn mê.
“Người thắng: Olivia, thứ tự ván đấu: ván 1, tỷ lệ thắng: 100%.” Song song với lời tuyên bố của hệ thống, Mục Căn cùng đối thủ lập tức bị truyền tống ra ngoài.
“Thế… thế này cũng được hả?” Dẫu độ thuần thục trong động tác của Mục Căn vượt trên mong đợi của họ, song Mục Căn từ đầu tới đuôi chỉ né và né thôi mà! Cũng tung ra được một nắm đấm, cơ mà đối thủ lại ngu ngốc tự đụng vào, còn đụng tới xỉu quay đơ!
Cách chiến thắng sao mà không tưởng quá chừng!
Trải qua thời gian nghỉ ngơi và hồi phục ngắn, tầm mắt Vladimir tiếp tục bám theo Mục Căn tiến nhập ván đấu thứ hai.
Vẫn sử dụng bộ kỹ thuật chiến đấu tiêu chuẩn sơ cấp, vẫn chỉ lượn qua lượn lại liên hồi, Mục Căn thoạt nhìn không định tấn công, nhưng nửa tiếng sau, đối thủ khó khăn lắm mới điều khiển cơ giáp tóm được Mục Căn lại bất ngờ mất thăng bằng, té cái oạch!
Hệ thống lại phán định Mục Căn thắng.
Hai huấn luyện viên hơi há miệng.
Lòng hiếu kỳ triệt để bị khơi dậy, họ kiềm lòng chẳng đậu phải lại gần hóng hớt ván thứ ba của Mục Căn:
Đối thủ lần này thê thảm hơn, cơ giáp của hắn khi không trượt chân một cách vô cùng quỷ dị, một miệng đầy bùn, đối thủ đáng thương và cơ giáp trực tiếp knockout!
Ván thứ tư, Mục Căn lần đầu dùng vũ khí, nhưng đạn của cậu bắn trật, ai cũng chẳng ngờ đối thủ sẽ đột ngột ngưng tấn công Mục Căn vào thời điểm ấy, chọn tránh ra phía sau. Cú tránh trông như chẳng hề gì, nhưng viên đạn định sẵn không trúng lại thoáng cái bắn trúng ngực trái của cơ giáp.
Hệ thống phán định Mục Căn giành thắng lợi.
“Chắc không phải… như tôi nghĩ đâu nhỉ?” Miệng hết há lại há, một huấn luyện viên chợt quay sang nhìn Vladimir mặt mày vô cảm kế bên.
Vladimir khẽ gật đầu, mắt vẫn không dời đi: “Đúng như các anh tưởng tượng đấy.”
Thằng bé này là thiên tài! Một thiên tài chân chính!
“Không có tình cờ, hoàn toàn là kết quả của phán đoán chuẩn xác. Chỉ trong khoảng thời giắn ngắn, thằng bé đã nhìn thấu toàn bộ nhược điểm của đối thủ!”
Không chỉ nhược điểm, cậu còn ghi nhớ mọi động tác mang tính thói quen của đối thủ, sau mấy vòng dò xét, xác định khi mình dùng động tác này, đối thủ chắc chắn sẽ sử dụng động tác kia để ứng phó, cậu chỉ cần tung đúng một đòn.
Một đòn tất trúng!
“Đòn công tuyệt đối hữu hiệu — chỉ khi mang đến thương tổn khó lòng phục hồi cho đối thủ mới được phán định như vậy, những cú tấn công trong bốn ván đấu vừa qua của Mục Căn đều được chấm điểm là đòn công tuyệt đối hữu hiệu.”
Nét mặt Vladimir vẫn không chút thay đổi, nhưng nếu đối diện hắn sẽ phát hiện ánh mắt hắn sáng hơn bình thường, sáng đến đáng sợ.
Ngày thường hắn không thích nói chuyện, nay chịu giải thích rõ đến bước này cho những huấn luyện viên không mấy tinh thông chiến đấu cơ giáp đã xem như nói nhiều.
Song giờ phút này hắn không kiềm được muốn bộc lộ hết một chuỗi những câu từ gần như dài dòng.
Dõi theo biểu hiện của Mục Căn trên sàn đấu, Vladimir thấy tim như đập mỗi lúc một kịch liệt.
Lúc nghe Odd nói hắn có thể tham gia thi đấu cũng không kích động tới mức này!
Được thi thì sao? Vladimir cũng chẳng lấy làm lạc quan. Xét từ xuất thân đã không thể bì kịp học sinh trường quân đội, đành rằng những học sinh của Học viện tổng hợp rất ưu tú, nhưng so với chúng bạn đồng trang lứa lấy quân nhân làm mục tiêu, khí thế của họ kém xa lắc, điều kiện thân thể cũng còn khuya mới đuổi kịp.
Từ thành tích của đám tân sinh trong hệ thống là có thể suy ra: Học viện tổng hợp đế quốc cũng có vài học sinh nổi trội, song thành tích của đa số tân sinh lại vô cùng đồng đều tại khu vực bét bảng.
Hắn cho rằng tâm mình đã nguội lạnh, nhưng khi nghe được tin tức kia, một luồng nóng lại bùng cháy hừng hực trong ***g ngực, lúc ấy Vladimir mới ý thức được: Té ra hắn… chưa từng thôi hy vọng!
Đôi khi, chính bản thân Vladimir cũng lấy làm lạ tại sao mình lâu như vậy vẫn chưa bỏ cuộc, mãi tới hôm nay! Đến tận bây giờ!
Vladimir bỗng vỡ lẽ nguyên nhân:
Nguyên nhân chính là thiếu niên trước mặt!
Thiếu niên đến từ Học viện tổng hợp đế quốc, tên gọi Mục Căn!
Biểu hiện của cậu tựa thể một mồi lửa, lặng lẽ châm lên chút dã tâm và khát vọng ẩn giấu dưới lớp tro tàn của Vladimir, từ từ lan rộng, đến tận khi bốc cháy rừng rực!
—–
Ngầu quá xá là ngầu (*/∇\*)Thế này thì biết vào hậu viện của ai đây =))
Truyền tống đến cùng Mục Căn cũng là người mới tham gia huấn luyện cơ giáp giống cậu. Nhưng đối diện vừa động thủ, Vladimir biết ngay người đó chắc chắn chẳng phải người mới thực sự.
Trong hệ thống, mỗi cấp bậc bất đồng sẽ có quyền hạn khác biệt. Song chỉ cần là tân thủ đăng ký lần đầu thì ai trong hệ thống cũng như nhau, cơ mà ẩn sau số liệu tương tự, trình độ thực tế của mỗi người sẽ có bất đồng.
Tỷ như cơ giáp, cơ giáp hôm nay thuộc loại hình vũ khí quản chế vẫn chưa thông dụng, nhưng luôn luôn xuất hiện người có điều kiện được tiếp xúc trước, trước khi tiến vào hệ thống đã học xong cách thao tác, thậm chí còn thao tác ra trò.
Nhằm mau chóng đưa những người này đến với người có trình độ tương xứng với họ hơn, chứ không phải ở lại đây ngược đãi tân thủ chân chính đáng thương hoặc người thực sự không thích hợp với hạng mục, hệ thống sẽ sắp xếp cho từng tân thủ năm ván đấu để xác định vị trí. Mỗi ván sẽ tuyển chọn đối thủ tỷ thí có số liệu che giấu ngang ngửa hắn nhất, căn cứ vào biểu hiện mà không ngừng làm mới số liệu ẩn tàng. Khi năm ván đấu kết thúc, hắn sẽ được chuyển tới sàn đấu xứng tầm với cấp bậc.
Nhác thấy Mục Căn lộ diện, cơ giáp đối phương thoáng chốc đã bày xong tư thế, động tác vô cùng hợp quy phạm, là tư thế sẵn sàng tiêu chuẩn của huấn luyện viên quân đội.
Người này là học sinh trường quân đội — Vladimir lập tức nhận ra thân phận đối thủ của Mục Căn.
Thực ra chẳng cần phải đoán, hiện nay trong khu tân thủ của hệ thống, ngoại trừ nhóm tân sinh của Học viện tổng hợp đế quốc do mình dẫn theo, toàn bộ những người khác đều đến từ học viện quân sự lớn.
Từ năm hai, đại bộ phận học sinh của Học viện quân sự sẽ bắt đầu tiến vào hệ thống thực hành một ít chương trình hỗ trợ cho việc dạy học, thậm chí đa số Học viện quân sự còn lấy điểm số hệ thống làm một phần trong thành tích thi cuối kỳ của học sinh. Nhưng năm nay lại có tình huống đặc thù, khi Quân đội thông báo sắp tổ chức cuộc thi huấn luyện quân sự liên học viện, đồng thời đặc biệt cho phép mở quyền sử dụng mạng quân đội trước thời hạn cho học viện tham gia thi đấu, mọi trường đều được phép cho tân sinh đăng kí ID sớm và bắt đầu khóa học thực chiến.
Mà trên nguyên tắc, những học viện không phải Học viện quân sự không có quyền đưa học sinh tiến vào hệ thống huấn luyện trực thuộc mạng quân đội, bọn họ phải tốt nghiệp và tòng quân mới có cơ hội nhận được quyền vào “hệ thống”.
Học viện tổng hợp đế quốc do Hiệu trưởng Odd cầm quyền là học viện phổ thông duy nhất được phép tham gia cuộc thi đấu quân huấn liên học viện.
Chẳng biết Odd làm gì mà Quân đội lại đồng ý mở cả quyền sử dụng hệ thống cho Học viện tổng hợp đế quốc! Đây là chuyện chưa từng xảy ra kể từ khi hệ thống vận hành tới nay.
Nói cách khác, tụi Mục Căn là đàn cừu non đơn côi giữa hệ thống huấn luyện quân dụng hội tụ đầy nhóc mãnh thú ︿( ̄︶ ̄)︿
Đương nhiên, chuyện này trước mắt là cơ mật, ngoài Hiệu trưởng Odd và đại lão Quân đội phê chuẩn ra, đại khái chỉ có mấy vị huấn luyện viên trong căn cứ bốn sao này biết được.
Vladimir không tham gia buổi huấn luyện ban đầu của lũ trẻ, hắn giống một người đứng xem hơn. So với những huấn luyện viên đang đứng bên cạnh chỉ bảo bọn nhỏ, hắn bây giờ như đang “nghỉ phép”.
Đối với quan quân tiền tuyến, phụ trách an ninh hàng ngày tại một căn cứ xa xôi chính là nghỉ phép, Vladimir thất bại trong một nhiệm vụ, nhóm người phản đối hắn quy kết thất bại ấy là tại phương thức huấn luyện. Do vậy, Vladimir bị tước hết thực quyền, chỉ bảo lưu vỏn vẹn danh hiệu trung tướng, rồi bị điều đến căn cứ bốn sao xa lắc này. Đành rằng là bốn sao, nhưng nơi đây chẳng hề có hạng mục cơ mật, trang bị súng đạn cũng tầm thường, Vladimir thừa biết là chuyện gì.
Tư chất của binh lính nơi này rất phổ thông, cho dù tuân theo cách huấn luyện của Vladimir, những năm gần đây cũng không đạt được thành tựu đáng nói. Thông thường, căn cứ bốn sao đều có thể trở thành doanh trại quân huấn của các Học viện quân sự lớn, mà Vladimir chờ ở đây bảy năm, chưa từng có bất cứ học viện nào chọn nó làm sân huấn luyện. Ngược lại, không rõ Odd từ đâu biết được hoàn cảnh của Vladimir, mấy năm trước bắt đầu đặt địa điểm quân huấn của Học viện tổng hợp tại chỗ hắn.
Vladimir tiếp nhận ý tốt của Odd.
Không công khai thân phận chính mình, hắn sinh hoạt tại đây với tư cách một quan quân phổ thông, mỗi năm quân huấn đều sẽ tham dự, nhưng chỉ vậy thôi. Học sinh của Học viện tổng hợp chẳng thể so bằng Học viện quân sự, thể chất của chúng cũng không thích hợp với phương pháp huấn luyện cổ xưa, Vladimir chỉ huấn luyện một cách máy móc. Sau khi rời đi, những tháng ngày huấn luyện ấy sẽ không ghi dấu trong hồi ức của học sinh bao nhiêu kỷ niệm.
Vladimir thiết nghĩ mình sắp nghỉ hưu non được rồi.
Bảy năm sinh hoạt rảnh rỗi gần như mài mòn ý chí chiến đấu của hắn, hắn tưởng mình đại khái vĩnh viễn không quay về được. Thực ra hắn đã viết xong đơn từ chức, khóa quân sự của lớp tân sinh này kết thúc cũng là lúc đặt dấu chấm hết cho kiếp sống quân ngũ, có lẽ trở lại quê hương và tìm người kết hôn mới là nửa đời sau của hắn.
Nhưng, Odd bỗng nói hắn có thể tham gia thi đấu liên học viện.
Vladimir híp mắt, lẳng lặng ngồi bên bàn điều khiển nhìn ván đấu định vị đầu tiên của Mục Căn:
Tham số máy móc giống nhau, nhưng thực lực song phương hoàn toàn không ngang hàng, so với Mục Căn rành rành là tay mơ, đối thủ của cậu rõ ràng đã tiến hành thao tác cơ giáp ngoài thực tế trước khi tiến vào hệ thống. Một cuộc tỷ thí chênh lệch quá xa.
Đối mặt với đối thủ ngay từ đầu đã sử dụng kỹ thuật bắt giữ tấn công mình, Mục Căn ngây ngốc né tránh. Cậu chưa kịp đứng vững, đối thủ đã lại quét chân tấn công lần nữa, Mục Căn vội vàng nhảy lên.
Quá trình kế tiếp quả tình cứ như một vở hài kịch, đối thủ triển lãm toàn bộ tư thế chiến đấu sơ cấp trước mặt Mục Căn, tuy rằng tư thế chưa đủ chuẩn, nhưng khí thế của hắn cực kinh người! Song những nắm đấm mang khí thế kinh người ấy cũng trút xuống cơ giáp Mục Căn hết quyền này tới quyền khác.
Mới đầu còn có chút tay chân lóng ngóng, nhưng sau mười phút né tránh, Mục Căn điều khiển cơ giáp nhanh nhẹn hẳn lên, đến hồi đối thủ bắt đầu phô bày “kỹ thuật chiến đấu” lần hai, kỹ thuật né đòn của Mục Căn đã hết sức nhạy bén! Chẳng những thế —
“Đây là… kỹ thuật chiến đấu tiêu chuẩn sơ cấp đúng không?” Một huấn luyện viên khác ngồi cạnh Vladimir cũng quan sát Mục Căn nãy giờ, chú ý thấy động tác tránh thoát của cậu, hắn nhịn không được hỏi đồng nghiệp.
“Ách… Hình như đúng rồi…” Đồng nghiệp được hỏi lập tức hồi đáp.
Nằm trong nội dung quân huấn của tân sinh Học viện tổng hợp đế quốc, bọn họ quả thực đã chỉ dạy những đứa trẻ bộ kỹ thuật chiến đấu tiêu chuẩn sơ cấp. Bộ động tác ấy cũng có thể áp dụng trong chiến đấu cơ giáp, nhưng sử dụng cơ thể nhân loại nắm giữ thuật chiến đấu là một chuyện, làm thế nào để cơ giáp hình người phỏng theo động tác lại là một chuyện hoàn toàn khác!
Thường thì người sở hữu năng khiếu điều khiển cơ giáp có thể học xong thao tác cơ bản trong vòng ba ngày, bảy ngày có thể khiến cơ giáp tuân theo ý nguyện hành động của mình. Mười ngày là thời gian chuẩn để nhìn ra một người có năng khiếu hay không. Đối với học sinh khoa Cơ giáp, sau khi sử dụng cơ giáp bước đi bước đầu tiên, họ sẽ dành phần lớn thời gian trong đời để dốc sức luyện tập từng động tác một.
Những động tác từ đơn giản đến phức tạp, bắt đầu luyện tập từ phân tích động tác, sau đó luyện tập tổ hợp động tác, cơ giáp sư xuất sắc có khả năng tổ hợp các động tác một cách chuẩn không cần chỉnh!
Còn nhân vật có thể hoàn thành những điều người khác không thể, thậm chí sáng tạo nên nhiều phương thức kết hợp mới thì được xưng tụng là “thiên tài”!
“Thiên tài…” Kinh ngạc nhìn Mục Căn trên sàn đấu, một huấn luyện viên lẩm bẩm.
Mới tiếp xúc với cơ giáp chưa đầy một tiếng mà đã thể hiện được động tác từng học thông qua cơ giáp, chả phải thiên tài thì là cái chi?!
Tiếp đó, Mục Căn liên tục phô bày động tác trong “Kỹ thuật chiến đấu tiêu chuẩn sơ cấp”, độ ăn khớp càng ngày càng tốt, đối thủ của cậu cũng mỗi lúc một bối rối. Rốt cuộc, năm phút sau, hắn thế mà tự đụng vào nắm đấm của Mục Căn.
Hôn mê.
“Người thắng: Olivia, thứ tự ván đấu: ván 1, tỷ lệ thắng: 100%.” Song song với lời tuyên bố của hệ thống, Mục Căn cùng đối thủ lập tức bị truyền tống ra ngoài.
“Thế… thế này cũng được hả?” Dẫu độ thuần thục trong động tác của Mục Căn vượt trên mong đợi của họ, song Mục Căn từ đầu tới đuôi chỉ né và né thôi mà! Cũng tung ra được một nắm đấm, cơ mà đối thủ lại ngu ngốc tự đụng vào, còn đụng tới xỉu quay đơ!
Cách chiến thắng sao mà không tưởng quá chừng!
Trải qua thời gian nghỉ ngơi và hồi phục ngắn, tầm mắt Vladimir tiếp tục bám theo Mục Căn tiến nhập ván đấu thứ hai.
Vẫn sử dụng bộ kỹ thuật chiến đấu tiêu chuẩn sơ cấp, vẫn chỉ lượn qua lượn lại liên hồi, Mục Căn thoạt nhìn không định tấn công, nhưng nửa tiếng sau, đối thủ khó khăn lắm mới điều khiển cơ giáp tóm được Mục Căn lại bất ngờ mất thăng bằng, té cái oạch!
Hệ thống lại phán định Mục Căn thắng.
Hai huấn luyện viên hơi há miệng.
Lòng hiếu kỳ triệt để bị khơi dậy, họ kiềm lòng chẳng đậu phải lại gần hóng hớt ván thứ ba của Mục Căn:
Đối thủ lần này thê thảm hơn, cơ giáp của hắn khi không trượt chân một cách vô cùng quỷ dị, một miệng đầy bùn, đối thủ đáng thương và cơ giáp trực tiếp knockout!
Ván thứ tư, Mục Căn lần đầu dùng vũ khí, nhưng đạn của cậu bắn trật, ai cũng chẳng ngờ đối thủ sẽ đột ngột ngưng tấn công Mục Căn vào thời điểm ấy, chọn tránh ra phía sau. Cú tránh trông như chẳng hề gì, nhưng viên đạn định sẵn không trúng lại thoáng cái bắn trúng ngực trái của cơ giáp.
Hệ thống phán định Mục Căn giành thắng lợi.
“Chắc không phải… như tôi nghĩ đâu nhỉ?” Miệng hết há lại há, một huấn luyện viên chợt quay sang nhìn Vladimir mặt mày vô cảm kế bên.
Vladimir khẽ gật đầu, mắt vẫn không dời đi: “Đúng như các anh tưởng tượng đấy.”
Thằng bé này là thiên tài! Một thiên tài chân chính!
“Không có tình cờ, hoàn toàn là kết quả của phán đoán chuẩn xác. Chỉ trong khoảng thời giắn ngắn, thằng bé đã nhìn thấu toàn bộ nhược điểm của đối thủ!”
Không chỉ nhược điểm, cậu còn ghi nhớ mọi động tác mang tính thói quen của đối thủ, sau mấy vòng dò xét, xác định khi mình dùng động tác này, đối thủ chắc chắn sẽ sử dụng động tác kia để ứng phó, cậu chỉ cần tung đúng một đòn.
Một đòn tất trúng!
“Đòn công tuyệt đối hữu hiệu — chỉ khi mang đến thương tổn khó lòng phục hồi cho đối thủ mới được phán định như vậy, những cú tấn công trong bốn ván đấu vừa qua của Mục Căn đều được chấm điểm là đòn công tuyệt đối hữu hiệu.”
Nét mặt Vladimir vẫn không chút thay đổi, nhưng nếu đối diện hắn sẽ phát hiện ánh mắt hắn sáng hơn bình thường, sáng đến đáng sợ.
Ngày thường hắn không thích nói chuyện, nay chịu giải thích rõ đến bước này cho những huấn luyện viên không mấy tinh thông chiến đấu cơ giáp đã xem như nói nhiều.
Song giờ phút này hắn không kiềm được muốn bộc lộ hết một chuỗi những câu từ gần như dài dòng.
Dõi theo biểu hiện của Mục Căn trên sàn đấu, Vladimir thấy tim như đập mỗi lúc một kịch liệt.
Lúc nghe Odd nói hắn có thể tham gia thi đấu cũng không kích động tới mức này!
Được thi thì sao? Vladimir cũng chẳng lấy làm lạc quan. Xét từ xuất thân đã không thể bì kịp học sinh trường quân đội, đành rằng những học sinh của Học viện tổng hợp rất ưu tú, nhưng so với chúng bạn đồng trang lứa lấy quân nhân làm mục tiêu, khí thế của họ kém xa lắc, điều kiện thân thể cũng còn khuya mới đuổi kịp.
Từ thành tích của đám tân sinh trong hệ thống là có thể suy ra: Học viện tổng hợp đế quốc cũng có vài học sinh nổi trội, song thành tích của đa số tân sinh lại vô cùng đồng đều tại khu vực bét bảng.
Hắn cho rằng tâm mình đã nguội lạnh, nhưng khi nghe được tin tức kia, một luồng nóng lại bùng cháy hừng hực trong ***g ngực, lúc ấy Vladimir mới ý thức được: Té ra hắn… chưa từng thôi hy vọng!
Đôi khi, chính bản thân Vladimir cũng lấy làm lạ tại sao mình lâu như vậy vẫn chưa bỏ cuộc, mãi tới hôm nay! Đến tận bây giờ!
Vladimir bỗng vỡ lẽ nguyên nhân:
Nguyên nhân chính là thiếu niên trước mặt!
Thiếu niên đến từ Học viện tổng hợp đế quốc, tên gọi Mục Căn!
Biểu hiện của cậu tựa thể một mồi lửa, lặng lẽ châm lên chút dã tâm và khát vọng ẩn giấu dưới lớp tro tàn của Vladimir, từ từ lan rộng, đến tận khi bốc cháy rừng rực!
—–
Ngầu quá xá là ngầu (*/∇\*)Thế này thì biết vào hậu viện của ai đây =))
Danh sách chương