Môn quản lý quân bị hậu cần vô cùng thách thức năng lực phân tích tổng hợp của học viên, họ luôn luôn chỉ lấy được số liệu, sau đó phải nhanh chóng phân giải những số liệu này, phân tích người sử dụng, phân tích kẻ địch, tổng hợp tất cả điều kiện, từ đó suy ra phương án có tỷ lệ giữa hiệu suất và giá thành cao nhất.
Olav dành trọn hai ngày lãnh đạo các bạn học khác cùng phân tích toàn bộ số liệu tới tay, dùng bốn ngày xây dựng xong mô hình, hai mươi tám người tốn hai ngày đưa hết số liệu vào mô hình, nhận được tổng cộng mười phương án khả thi. Trong hai ngày cuối, bọn họ tiến hành suy luận nhân lực cho mỗi bộ phương án, sau cùng lựa chọn bộ thứ năm.
Olav cực kỳ tự tin với bộ phương án, lần này hắn suy xét cả tham số binh lính tướng sĩ trong lúc thiết kế mô hình, thậm chí còn căn cứ vào năng lực để trang bị vũ khí chuyên dụng cho họ. Làm gì có học viện nào suy xét nhiều hơn mình! Đây là vấn đề kỹ thuật, mấy đứa năm nhất khác căn bản không thể lập nên mô hình đồ sộ như thế trong thời gian quy định!
Ngày thi cuối cùng, hắn tự tin tràn trề nộp lên phương án của mình đúng hạn. Tiếp theo, bắt đầu mong ngóng công bố kết quả thi đấu.
Song, kết quả cuối cùng hắn đạt được lại là phương án thất bại!
“Cái gì –” Olav hoàn toàn không tin nổi vào tai mình, không chỉ hắn, những học viện khác cũng đồng thời trông thấy bảng công bố thành tích.
Không xếp hạng thành tích, thành tích thi đấu của sáu học viện quân sự đều là hai chữ “Thất bại”, chỉ mỗi Học viện tổng hợp đế quốc được gắn hai chữ “Thành công” đỏ chót phía sau!
Ngay từ sớm, trong một thoáng đề bài được ban bố, Nguyên soái Rothesay đã quay đầu nhìn đại tướng Condon.
“Tướng quân Condon, anh cố ý sao? Ra đề thế này, bọn nhỏ hoàn toàn không có khả năng thành công đúng không?”
Một tinh cầu hoàn toàn mới, kẻ địch là cư dân đáng sợ trên tinh cầu – một loài mãnh thú có hệ số nguy hiểm cấp bốn. Nhằm thăm dò tinh cầu này, đế quốc đã phái hẳn một quân đoàn, do một trung tướng dẫn đầu, tiến đến đóng quân sau mười ngày.
Quan điều phối quân bị hậu cần dẫn một phân đội nhỏ đi trước, sắp xếp hết thảy công việc trước khi đóng quân, bảo đảm toàn bộ nhu cầu hoạt động quân sự của quân đoàn tương lai trong một năm đóng quân.
Đây không phải một đề bài hư cấu, mà là sự kiện từng xảy ra trong thực tế, tinh cầu kia thật sự tồn tại, mãnh thú cấp bốn tồn tại, trung tướng nọ cũng tồn tại, hắn là thuộc hạ trung thành mà đại tướng Condon xem trọng, Condon ký thác kỳ vọng cao vào hắn, coi hắn như người nối nghiệp của mình, nhưng mà —
Nhiệm vụ trông như đơn giản lại thất bại.
Ba tháng sau khi đến tinh cầu kia, trên tinh cầu truyền đến tín hiệu cầu cứu, chờ đại tướng Condon phái người chạy tới thì toàn quân đoàn chỉ cứu được một phần năm, những người khác, bao gồm trung tướng và quan điều phối quân bị hậu cần, đều lâm nạn.
Họ thậm chí không phải chết trận, mà chết do hít quá nhiều nguyên tố hóa học nào đó, một cái chết vô cùng uất ức.
Sau khi khảo sát, quan điều phối quân bị hậu cần phụ trách nhiệm vụ lần đó xuất một phần ngân quỹ tương đối mua dịch dinh dưỡng, sắp xếp hết sức bình thường lại trở thành nguyên nhân thất bại chủ yếu, thậm chí có thể nói là nguyên nhân duy nhất.
Mãnh thú trên tinh cầu là thuốc giải duy nhất có khả năng pha loãng số nguyên tố hấp thu quá nhiều, chỉ cần định kỳ ăn thịt mãnh thú là có thể duy trì quá trình trao đổi chất bình thường của cơ thể. Cố tình quan điều phối quân bị hậu cần lại chuẩn bị đầy đủ dịch dinh dưỡng, dưới tình huống lương thực sung túc, nhóm quan binh không có ý đi săn bắt sinh vật độc nhất trên tinh cầu xa lạ làm thức ăn nữa. Hành động này trực tiếp dẫn đến hậu quả là ba tháng sau, bệnh phát trên diện rộng!
Đáng buồn nhất là tới tận lúc chết, bọn họ vẫn chẳng hiểu vì sao mình chết.
Quan điều phối quân bị hậu cần hiện đại ngày càng chú trọng hai chữ quân bị mà xem nhẹ hai chữ hậu cần, biết sao được, chính bất đồng trong trọng điểm giáo dục của học viện đã gây nên hiện trạng đó. Phương châm giáo dục này chỉ bồi dưỡng ra một quan điều phối quân bị hậu cần như thế thôi.
“Không ngại, không ai thắng cũng chẳng sao, tôi chỉ muốn quan sát bọn nhỏ thôi, xem tụi nhóc năm nhất sẽ làm được đến trình độ nào dưới tình huống chưa có đủ định thức tư duy, dù thất bại cũng nhận được một bài học, sau này chúng sẽ chú ý hơn vào những thứ dĩ vãng luôn bị bỏ qua trong quá trình học tập.”
Tuy nhiên, đám trẻ thực sự rất ưu tú, mới nhập học không lâu, mới tiếp xúc với những môn học không lâu, thế mà đã bị ảnh hưởng sâu sắc.
Các loại phương án nộp lên hoặc chú trọng phòng ngự, hoặc chú trọng tấn công, toàn cân nhắc từ phương hướng chiến thuật, thực ra mỗi phương án đều có điểm sáng, đặc biệt là Học viện quân sự đế quốc. Nhưng xét đến hoàn cảnh đặc thù của tinh cầu, phương án của họ cuối cùng cũng sẽ thất bại.
Thời gian thất bại hoàn toàn đồng nhất, đều là ba tháng sau. Thời điểm căn bệnh bùng nổ trên diện rộng, nhiệm vụ đã định sẵn sẽ thất bại.
Phương án của Học viện tổng hợp đế quốc là phương án sau cùng đặt trước mặt trọng tài và nhóm ông lớn Quân đội.
Chú ý thấy chi phí dự toán trên phương diện quân bị, khi ấy có không ít người tính ra rằng: Nhiều quá, dự toán quá nhiều, cao nhất trong bảy học viện, nâng cao chi phí quân bị tức là những dự toán khác sẽ bị cắt giảm. Nhưng chờ họ nhìn thấy dự toán bị cắt giảm là hạng mục nào thì ai nấy đều ngẩn người.
Chỉ mua số lượng dịch dinh dưỡng cơ bản, trong phương án mà Học viện tổng hợp đế quốc đệ trình, chi tiêu cho dịch dinh dưỡng bị cắt giảm trên phạm vi lớn, thay thế dịch dinh dưỡng chính là: Nộp lên một phần công thức nấu ăn, cách chế biến mãnh thú cấp bốn thành món ăn.
Nguyên liệu nấu ăn đa phần lấy tại địa phương, chi phí ăn uống cắt giảm trên diện rộng, toàn bộ dự toán dôi ra cộng hết vào phí tổn quân bị.
Nhóm trọng tài không ở cùng kênh với các ông lớn Quân đội, họ cũng đồng thời thu được phương án, tiếp theo nhập các số liệu của phương án vào mô hình đã chuẩn bị sẵn cùng sáu phương án trước, trải qua một quá trình suy luận, trí não liền tuyên bố kết quả.
“Phương án thông qua.” Rốt cuộc, sau sáu phương án liên tục bị phủ nhận, trí não cũng tuyên bố một phương án thành công.
“Theo phương án lần này, nhiệm vụ thăm dò sẽ hoàn thành sau sáu tháng lẻ ba mươi sáu ngày, đế quốc có thêm một sinh vật chăn nuôi kiểu mới.”
Âm thanh trí não lạnh te, song kết quả công bố lại khiến người ta vừa nghĩ đã thấy phấn khởi.
Nghe kết quả ấy, đại tướng Condon sững sờ.
“Phương án này ai làm? Đúng là thiên tài mà!”
Quan phụ tá lập tức điều tra tư liệu của Mục Căn, khi nhìn thấy dòng chữ “tổng chỉ huy cuộc thi của Học viện tổng hợp đế quốc” sau tên Mục Căn, râu đại tướng Condon vểnh lên, lại tiếp tục ngẩn ngơ: So với tổng chỉ huy của học viện khác, cảm giác tồn tại của tổng chỉ huy Đế tổng sao thấp thế nhỉ? Cứ cảm thấy là lần đầu tiên mới chú ý tới… Gượm đã, cách hình dung này sao quen quen? Hắn lại mở miệng ra lệnh quan phụ tá:
“Mau lật lý do thiết kế ở mặt sau phương án ra.” Mặt sau mỗi phương án đều phải đính kèm lý do thiết kế của quan điều phối, giờ đây đại tướng Condon chỉ muốn xem thứ này.
“Vâng.” Quan phụ tá nhanh nhẹn lật đến trang cuối của phương án trên màn hình.
“Bạn Brad của khoa Chỉ huy chiến hạm nói, nếu muốn thu được mục đích tiến công, chí phí dự toán cho võ trang phải đạt tới con số đó; Bạn Domra của khoa Cơ giáp nói, để bảo hộ căn cứ hữu hiệu, chi phí dự toán cho phòng ngự cũng phải đạt tới con số xác định; Bạn Abi của khoa Gây giống sinh mệnh nói, tinh cầu gì mà chỉ còn duy nhất một sinh vật, rõ là kỳ quái; Bạn Sean của khoa Y học nói, trong tình huống này, nhất định phải cân nhắc việc ăn sinh vật sống khỏe duy nhất trên tinh cầu; Bạn Kerry của khoa Âm nhạc nói, cậu ấy nếm thử mãnh thú ấy rồi, ngon lắm;
Sau khi tổng hợp ý kiến của các bạn, đây là phương án cuối cùng tôi rút ra được.”
Lý do thiết kế không chuyên nghiệp tí nào, nhưng lại chứng minh rất nhiều vấn đề:
Quan điều phối quân bị hậu cần của Học viện tổng hợp đế quốc uỷ quyền cho từng tuyển thủ một, tin tưởng năng lực bọn họ, để họ đề xuất phương án của riêng mình, cuối cùng đích thân phối hợp toàn thể phương án. Đội viên mà quan điều phối dẫn đi cũng không phải học sinh chuyên ngành, mà là “chuyên gia” đến từ các lĩnh vực. Đại tướng Condon sờ sờ chòm râu của mình.
“Học viện tổng hợp đế quốc không có học sinh chuyên ngành quản lý quân bị hậu cần, tuy đã huấn luyện về hạng mục này, nhưng đó cũng không phải thế mạnh của học sinh trường chúng tôi. Vì vậy, quan điều phối đã chọn một tuyển thủ từ các chuyên ngành liên quan để cùng tham gia thi đấu.” Hiệu trưởng Odd lên tiếng đúng lúc.
Một đội quân tạp nham không chuyên rốt cuộc lại đánh bại “chuyên gia” sao?
“Sau khoảng thời gian quân huấn vừa qua, bọn nhỏ cực kỳ tín nhiệm lẫn nhau, cũng hiểu nhau rất rõ.” Hiệu trưởng Odd tiếp lời.
“Hóa ra là vậy.” Đại tướng Condon gật gật đầu: “Vladimir dạy dỗ chúng không tồi.”
Thế là Odd không mở miệng nữa, mục đích của hắn đã đạt thành.
***
Mục đích của Olivia cũng đạt thành.
“So về tính toán tỉ mỉ thì chẳng ai ở đây là đối thủ của Mục Căn đâu!” Olivia không hề bất ngờ với kết quả thi đấu.
Olav thua, đội ngũ Học viện quân sự đế quốc do nó dẫn dắt đã thua, thất bại trước Học viện tổng hợp đế quốc, cứ vậy, nó cũng không còn tư cách gào rú trước mặt mình nữa.
Hơn nữa —
“Bác Alpha tuyệt đối không cho phép một thằng tính toán sinh kế bết bát như vậy ở bên Mục Căn.”
Olivia cười âm hiểm.
Một công đôi việc, một mục đích khác của hắn cũng thành công.
Olav dành trọn hai ngày lãnh đạo các bạn học khác cùng phân tích toàn bộ số liệu tới tay, dùng bốn ngày xây dựng xong mô hình, hai mươi tám người tốn hai ngày đưa hết số liệu vào mô hình, nhận được tổng cộng mười phương án khả thi. Trong hai ngày cuối, bọn họ tiến hành suy luận nhân lực cho mỗi bộ phương án, sau cùng lựa chọn bộ thứ năm.
Olav cực kỳ tự tin với bộ phương án, lần này hắn suy xét cả tham số binh lính tướng sĩ trong lúc thiết kế mô hình, thậm chí còn căn cứ vào năng lực để trang bị vũ khí chuyên dụng cho họ. Làm gì có học viện nào suy xét nhiều hơn mình! Đây là vấn đề kỹ thuật, mấy đứa năm nhất khác căn bản không thể lập nên mô hình đồ sộ như thế trong thời gian quy định!
Ngày thi cuối cùng, hắn tự tin tràn trề nộp lên phương án của mình đúng hạn. Tiếp theo, bắt đầu mong ngóng công bố kết quả thi đấu.
Song, kết quả cuối cùng hắn đạt được lại là phương án thất bại!
“Cái gì –” Olav hoàn toàn không tin nổi vào tai mình, không chỉ hắn, những học viện khác cũng đồng thời trông thấy bảng công bố thành tích.
Không xếp hạng thành tích, thành tích thi đấu của sáu học viện quân sự đều là hai chữ “Thất bại”, chỉ mỗi Học viện tổng hợp đế quốc được gắn hai chữ “Thành công” đỏ chót phía sau!
Ngay từ sớm, trong một thoáng đề bài được ban bố, Nguyên soái Rothesay đã quay đầu nhìn đại tướng Condon.
“Tướng quân Condon, anh cố ý sao? Ra đề thế này, bọn nhỏ hoàn toàn không có khả năng thành công đúng không?”
Một tinh cầu hoàn toàn mới, kẻ địch là cư dân đáng sợ trên tinh cầu – một loài mãnh thú có hệ số nguy hiểm cấp bốn. Nhằm thăm dò tinh cầu này, đế quốc đã phái hẳn một quân đoàn, do một trung tướng dẫn đầu, tiến đến đóng quân sau mười ngày.
Quan điều phối quân bị hậu cần dẫn một phân đội nhỏ đi trước, sắp xếp hết thảy công việc trước khi đóng quân, bảo đảm toàn bộ nhu cầu hoạt động quân sự của quân đoàn tương lai trong một năm đóng quân.
Đây không phải một đề bài hư cấu, mà là sự kiện từng xảy ra trong thực tế, tinh cầu kia thật sự tồn tại, mãnh thú cấp bốn tồn tại, trung tướng nọ cũng tồn tại, hắn là thuộc hạ trung thành mà đại tướng Condon xem trọng, Condon ký thác kỳ vọng cao vào hắn, coi hắn như người nối nghiệp của mình, nhưng mà —
Nhiệm vụ trông như đơn giản lại thất bại.
Ba tháng sau khi đến tinh cầu kia, trên tinh cầu truyền đến tín hiệu cầu cứu, chờ đại tướng Condon phái người chạy tới thì toàn quân đoàn chỉ cứu được một phần năm, những người khác, bao gồm trung tướng và quan điều phối quân bị hậu cần, đều lâm nạn.
Họ thậm chí không phải chết trận, mà chết do hít quá nhiều nguyên tố hóa học nào đó, một cái chết vô cùng uất ức.
Sau khi khảo sát, quan điều phối quân bị hậu cần phụ trách nhiệm vụ lần đó xuất một phần ngân quỹ tương đối mua dịch dinh dưỡng, sắp xếp hết sức bình thường lại trở thành nguyên nhân thất bại chủ yếu, thậm chí có thể nói là nguyên nhân duy nhất.
Mãnh thú trên tinh cầu là thuốc giải duy nhất có khả năng pha loãng số nguyên tố hấp thu quá nhiều, chỉ cần định kỳ ăn thịt mãnh thú là có thể duy trì quá trình trao đổi chất bình thường của cơ thể. Cố tình quan điều phối quân bị hậu cần lại chuẩn bị đầy đủ dịch dinh dưỡng, dưới tình huống lương thực sung túc, nhóm quan binh không có ý đi săn bắt sinh vật độc nhất trên tinh cầu xa lạ làm thức ăn nữa. Hành động này trực tiếp dẫn đến hậu quả là ba tháng sau, bệnh phát trên diện rộng!
Đáng buồn nhất là tới tận lúc chết, bọn họ vẫn chẳng hiểu vì sao mình chết.
Quan điều phối quân bị hậu cần hiện đại ngày càng chú trọng hai chữ quân bị mà xem nhẹ hai chữ hậu cần, biết sao được, chính bất đồng trong trọng điểm giáo dục của học viện đã gây nên hiện trạng đó. Phương châm giáo dục này chỉ bồi dưỡng ra một quan điều phối quân bị hậu cần như thế thôi.
“Không ngại, không ai thắng cũng chẳng sao, tôi chỉ muốn quan sát bọn nhỏ thôi, xem tụi nhóc năm nhất sẽ làm được đến trình độ nào dưới tình huống chưa có đủ định thức tư duy, dù thất bại cũng nhận được một bài học, sau này chúng sẽ chú ý hơn vào những thứ dĩ vãng luôn bị bỏ qua trong quá trình học tập.”
Tuy nhiên, đám trẻ thực sự rất ưu tú, mới nhập học không lâu, mới tiếp xúc với những môn học không lâu, thế mà đã bị ảnh hưởng sâu sắc.
Các loại phương án nộp lên hoặc chú trọng phòng ngự, hoặc chú trọng tấn công, toàn cân nhắc từ phương hướng chiến thuật, thực ra mỗi phương án đều có điểm sáng, đặc biệt là Học viện quân sự đế quốc. Nhưng xét đến hoàn cảnh đặc thù của tinh cầu, phương án của họ cuối cùng cũng sẽ thất bại.
Thời gian thất bại hoàn toàn đồng nhất, đều là ba tháng sau. Thời điểm căn bệnh bùng nổ trên diện rộng, nhiệm vụ đã định sẵn sẽ thất bại.
Phương án của Học viện tổng hợp đế quốc là phương án sau cùng đặt trước mặt trọng tài và nhóm ông lớn Quân đội.
Chú ý thấy chi phí dự toán trên phương diện quân bị, khi ấy có không ít người tính ra rằng: Nhiều quá, dự toán quá nhiều, cao nhất trong bảy học viện, nâng cao chi phí quân bị tức là những dự toán khác sẽ bị cắt giảm. Nhưng chờ họ nhìn thấy dự toán bị cắt giảm là hạng mục nào thì ai nấy đều ngẩn người.
Chỉ mua số lượng dịch dinh dưỡng cơ bản, trong phương án mà Học viện tổng hợp đế quốc đệ trình, chi tiêu cho dịch dinh dưỡng bị cắt giảm trên phạm vi lớn, thay thế dịch dinh dưỡng chính là: Nộp lên một phần công thức nấu ăn, cách chế biến mãnh thú cấp bốn thành món ăn.
Nguyên liệu nấu ăn đa phần lấy tại địa phương, chi phí ăn uống cắt giảm trên diện rộng, toàn bộ dự toán dôi ra cộng hết vào phí tổn quân bị.
Nhóm trọng tài không ở cùng kênh với các ông lớn Quân đội, họ cũng đồng thời thu được phương án, tiếp theo nhập các số liệu của phương án vào mô hình đã chuẩn bị sẵn cùng sáu phương án trước, trải qua một quá trình suy luận, trí não liền tuyên bố kết quả.
“Phương án thông qua.” Rốt cuộc, sau sáu phương án liên tục bị phủ nhận, trí não cũng tuyên bố một phương án thành công.
“Theo phương án lần này, nhiệm vụ thăm dò sẽ hoàn thành sau sáu tháng lẻ ba mươi sáu ngày, đế quốc có thêm một sinh vật chăn nuôi kiểu mới.”
Âm thanh trí não lạnh te, song kết quả công bố lại khiến người ta vừa nghĩ đã thấy phấn khởi.
Nghe kết quả ấy, đại tướng Condon sững sờ.
“Phương án này ai làm? Đúng là thiên tài mà!”
Quan phụ tá lập tức điều tra tư liệu của Mục Căn, khi nhìn thấy dòng chữ “tổng chỉ huy cuộc thi của Học viện tổng hợp đế quốc” sau tên Mục Căn, râu đại tướng Condon vểnh lên, lại tiếp tục ngẩn ngơ: So với tổng chỉ huy của học viện khác, cảm giác tồn tại của tổng chỉ huy Đế tổng sao thấp thế nhỉ? Cứ cảm thấy là lần đầu tiên mới chú ý tới… Gượm đã, cách hình dung này sao quen quen? Hắn lại mở miệng ra lệnh quan phụ tá:
“Mau lật lý do thiết kế ở mặt sau phương án ra.” Mặt sau mỗi phương án đều phải đính kèm lý do thiết kế của quan điều phối, giờ đây đại tướng Condon chỉ muốn xem thứ này.
“Vâng.” Quan phụ tá nhanh nhẹn lật đến trang cuối của phương án trên màn hình.
“Bạn Brad của khoa Chỉ huy chiến hạm nói, nếu muốn thu được mục đích tiến công, chí phí dự toán cho võ trang phải đạt tới con số đó; Bạn Domra của khoa Cơ giáp nói, để bảo hộ căn cứ hữu hiệu, chi phí dự toán cho phòng ngự cũng phải đạt tới con số xác định; Bạn Abi của khoa Gây giống sinh mệnh nói, tinh cầu gì mà chỉ còn duy nhất một sinh vật, rõ là kỳ quái; Bạn Sean của khoa Y học nói, trong tình huống này, nhất định phải cân nhắc việc ăn sinh vật sống khỏe duy nhất trên tinh cầu; Bạn Kerry của khoa Âm nhạc nói, cậu ấy nếm thử mãnh thú ấy rồi, ngon lắm;
Sau khi tổng hợp ý kiến của các bạn, đây là phương án cuối cùng tôi rút ra được.”
Lý do thiết kế không chuyên nghiệp tí nào, nhưng lại chứng minh rất nhiều vấn đề:
Quan điều phối quân bị hậu cần của Học viện tổng hợp đế quốc uỷ quyền cho từng tuyển thủ một, tin tưởng năng lực bọn họ, để họ đề xuất phương án của riêng mình, cuối cùng đích thân phối hợp toàn thể phương án. Đội viên mà quan điều phối dẫn đi cũng không phải học sinh chuyên ngành, mà là “chuyên gia” đến từ các lĩnh vực. Đại tướng Condon sờ sờ chòm râu của mình.
“Học viện tổng hợp đế quốc không có học sinh chuyên ngành quản lý quân bị hậu cần, tuy đã huấn luyện về hạng mục này, nhưng đó cũng không phải thế mạnh của học sinh trường chúng tôi. Vì vậy, quan điều phối đã chọn một tuyển thủ từ các chuyên ngành liên quan để cùng tham gia thi đấu.” Hiệu trưởng Odd lên tiếng đúng lúc.
Một đội quân tạp nham không chuyên rốt cuộc lại đánh bại “chuyên gia” sao?
“Sau khoảng thời gian quân huấn vừa qua, bọn nhỏ cực kỳ tín nhiệm lẫn nhau, cũng hiểu nhau rất rõ.” Hiệu trưởng Odd tiếp lời.
“Hóa ra là vậy.” Đại tướng Condon gật gật đầu: “Vladimir dạy dỗ chúng không tồi.”
Thế là Odd không mở miệng nữa, mục đích của hắn đã đạt thành.
***
Mục đích của Olivia cũng đạt thành.
“So về tính toán tỉ mỉ thì chẳng ai ở đây là đối thủ của Mục Căn đâu!” Olivia không hề bất ngờ với kết quả thi đấu.
Olav thua, đội ngũ Học viện quân sự đế quốc do nó dẫn dắt đã thua, thất bại trước Học viện tổng hợp đế quốc, cứ vậy, nó cũng không còn tư cách gào rú trước mặt mình nữa.
Hơn nữa —
“Bác Alpha tuyệt đối không cho phép một thằng tính toán sinh kế bết bát như vậy ở bên Mục Căn.”
Olivia cười âm hiểm.
Một công đôi việc, một mục đích khác của hắn cũng thành công.
Danh sách chương