Con đường dẫn tới Hồn cốc chỉ có một, trước đây con đường này thông suốt, có rất ít Trùng tộc lai vãng. Bây giờ trên con đường này không thể gọi là thông suốt được nữa, vì có không ít Trùng tộc lui tới, càng tới gần cửa cốc thì càng nhiều sâu. Tới nơi cách cửa Hồn cốc chừng ba dặm thậm chí còn xuất hiện một đội sâu thật dài.

“Đằng trước sao mà chậm thế?” Một con sâu thân mềm oán giận.

“Vội gì chớ, cửa khẩu đằng trước còn đang kiểm tra đấy.” Trùng tộc có cánh luôn nhìn thấy nhiều hơn, xa hơn.

“Sáng nay ta thấy thị vệ Trùng tộc ngàn chân cõng một đống hàng hóa to đùng chạy trên đường, đằng trước có phải chúng nó không?”

“Chính là chúng đấy. Dẫn đầu chính là thiếu chủ Định của chúng.”

“Ngươi nói chúng cõng nhiều hàng hóa như thế có phải muốn tìm người kia không?” Con sâu thân mềm nhỏ giọng hỏi.

Côn trùng có cánh hạ thấp xuống, cũng nhỏ giọng đáp lại: “Ta đoán chắc là thế. Lần trước ta thấy quản gia của tộc sáu râu cũng mang theo rất nhiều hàng hóa xếp hàng, ta ở ngay đằng sau chúng nó. Nhưng ta không thấy chúng tiến vào vùng đất tu luyện, chỉ thấy chúng đi ra từ cửa cốc thôi.”

“Lẽ nào lời kể kia là thật?” Giọng con sâu thân mềm càng nhỏ.

“Tám phần mười là thật.”

“Khí tu nhân loại kia lợi hại thế thật à? Trước đây không phải chúng ta cũng có rất nhiều Luyện khí sư luyện khí cho chúng ta sao?”

“Cái đó khác.”

“Khác thế nào?”

Côn trùng có cánh nhìn những Trùng tộc đằng trước đằng sau khác rõ ràng đang nghe trộm, mang theo chút khoe khoang vẻ ta đây biết hết, dùng giọng điệu không lớn không nhỏ nói: “Nghe nói đồ do Khí tu nhân loại trong cốc luyện ra có linh tính.”

“Hả?”

“Hơn nữa hắn có thể làm theo yêu cầu của Trùng tộc đặt hàng, vũ khí hoặc hộ giáp làm ra đều cực kỳ thích hợp, phẩm cấp tuyệt đối không thấp hơn tài liệu cung cấp, đồng thời xác xuất thành công cực kỳ cao. Nào có giống những nô lệ Luyện khí chúng ta thu nhận ban đầu, luyện chế một đống đồ lãng phí một đống tài liệu, phẩm cấp của thứ luyện chế ra cũng không giống nhau, quan trọng nhất là…” Côn trùng có cánh không nói nữa.

“Là gì ngươi nói mau đi.” Sâu thân mềm kêu lên. Trùng tộc nghe trộm khác cũng cùng lườm cho một cái, rất muốn mang con côn trùng kia treo lên.

Thấy Trùng tộc đằng trước đằng sau đều chú ý tới nó, côn trùng có cánh lúc này mới thong thả nói: “Linh tính! Nghe nói quý tộc cấp cao của chúng ta đã nghiên cứu so sánh rồi phát hiện ra, vũ khí hoặc công cụ bảo vệ do nhân loại kia luyện ra càng dễ dung hợp với tinh thần thể của người sử dụng, mà lại còn có thể lên cấp nữa.”

“Cái gì? Thứ đã luyện ra mà còn có thể tự lên cấp?” Một gã Trùng tộc nghe trộm kinh ngạc kêu lên.

“Đó là sự quan trọng của linh tính!” Côn trùng có cánh cảm thấy đắc ý bởi sự nghe rộng hiểu nhiều của nó, “Những nô lệ luyện khí sư của chúng ta chắc là do bị khống chế về mặt tinh thần, vô luận tu vi bản thân thế nào, đồ vật luyện chế ra cũng không có khả năng lên cấp. Nhưng thứ nhân loại trong cốc kia luyện ra thì khác. Các ngươi biết sự kiên cố của tộc bọ cánh cứng đen chứ, thân khôi giáp phòng hộ kia của nó mạnh cỡ nào? Thế nhưng sáu mươi năm trước, nó lại bị một cấp dưới vừa lên chức chưa được bao lâu đánh đổ, hộ giáp mặc trên người, vũ khí cầm trên tay cấp dưới kia là do Khí tu nhân loại trong cốc luyện ra. Mà vị cấp dưới này hiện giờ đã là tinh binh đại tướng của tộc bọ cánh cứng đen, tên của hắn là Lăng.”

“A!” Một loạt những tiếng kêu sợ hãi vang lên.

“Thiệt hay giả vậy? Thì ra hộ giáp và vũ khí trên người Lăng tướng quân chính là do Khí sư nhân loại trong cốc kia luyện ra à?”

“Ta đã nghe chuyện này rồi. Hơn nữa ta còn từng nghe vũ khí “Rét buốt” của Lăng tướng quân đã tiến cấp thành pháp bảo thượng phẩm vào mười năm trước. Đây là ông nội kể cho ta đấy, tuyệt đối không sai đâu.”

“Thảo nào, mấy năm qua Trùng tộc giao dịch với Hồn cốc ngày một nhiều…”

Trong đội ngũ Trùng tộc vang lên tiếng xì xào.

“Các ngươi biết không? Biết nương nương vì sao hạ lệnh không được bắt tóm nhân loại trong Hồn cốc kia vào tám mươi năm trước không?” Tiếng côn trùng có cánh giảm nhỏ hơn nữa, thần thái cũng có vẻ thần bí hơn.

Nghe tới hai chữ “nương nương”, tiếng xì xào của đội ngũ Trùng tộc đột nhiên tĩnh lại.

“Này, ngươi cũng đừng ăn nói nửa chừng như thế, có gì thì nói thẳng ra đi.”

“Đúng đấy, Đức Kim, ta ghét nhất điểm ấy của ngươi, nói năng lúc nào cũng chỉ nói có nửa à.”

“Hừ, ngươi thì biết cái gì.” Côn trùng có cánh dùng cánh hất đầu sâu thân mềm, “Chê ta ghét ta thì ta không nói nữa. Ngươi tự mà đi hỏi thăm!”

“Đừng mà, Đức Kim, đừng thế mà.” Sâu thân mềm bị cắt hứng thú đành phải khẩn cầu côn trùng có cánh.

Côn trùng có cánh giận bạn làm nó không xuống nước được trước mặt chúng sâu, mặc nó khẩn cầu thế nào cũng không chịu mở miệng.

“Thực ra việc này ta cũng biết một chút.” Bỗng nhiên, một gã sâu sáu râu xếp ở đằng sau mở miệng.

“Ngươi biết gì, nói mau nói mau.” Sâu phía sau nó thúc giục.

Sâu sáu râu kể cũng không cắt ngang hứng thú của chúng sâu, nhanh chóng nói ra điều mình biết, “Tất cả mọi người biết Hồn cốc hơn trăm năm qua đã trở thành thánh địa tu luyện mới của Trùng thành, càng tới gần tâm Hồn cốc, tu vi tăng trưởng sẽ càng nhanh. Nhưng có rất ít Trùng tộc biết vì sao Hồn cốc lại thay đổi như thế.”

“Đúng vậy, làm mọi người bây giờ đều ra sức chạy vào Hồn cốc, khổ nỗi binh sĩ thủ vệ không cho chúng ta vào, chỉ có thể xếp hàng tu luyện ngoài cửa cốc.” Có Trùng tộc bất mãn xả giận.

“Có người nói nương nương vì thế từng phái ra quý tộc cấp cao tới nơi này điều tra. Điều tra rất lâu rồi, cuối cùng nghe nói chính là do Luyện khí sư nhân loại kia làm ra một pháp bảo nghịch thiên, pháp bảo này có thể ngưng tụ khí hỗn độn của trời đất, sự thay đổi của Hồn cốc chính là vì pháp bảo ấy.”

“Khí hỗn độn là cái gì?”

“Không biết.” Sâu sáu râu lắc đầu, “Chỉ nghe nói tốt cho tu luyện.”

“Hừ! Các ngươi thì biết gì, khí hỗn độn chính là nguồn gốc của các loại khí, Ma khí, linh khí trời đất. Thứ này thường thì chúng ta chỉ nghĩ tới chứ không gặp được, nó chỉ có lúc vũ trụ hồng hoang khai thiên lập địa thôi.” Côn trùng có cánh không nhịn được, nói.

“Oa!” Chúng trùng sợ hãi than.

“Đức Kim, ngươi biết nhiều thật đấy.” Thấy ánh mắt sùng bái của sâu thân mềm, côn trùng có cánh lập tức lại trở nên đắc ý dào dạt.

Trong lúc đó, đội ngũ Trùng tộc vừa tán dóc, vừa đi về phía trước được không ít.

“Đứng lại!”

Ở trạm kiểm soát cách Hồn cốc ba dặm, có khoảng tám gã tinh binh tộc bọ cánh cứng đen xếp hàng, cản đội ngũ lại là một đội Trùng tộc ngàn chân, thân hình khổng lồ, trên người còn vác rất nhiều hàng hóa.

“Các ngươi tới đây làm gì?”

Đầu lĩnh của Trùng tộc ngàn chân đứng ra, “Ta là Định của Trùng tộc ngàn chân, có giao dịch với nhân loại trong cốc, hôm nay là ngày giao dịch đã hẹn.”

“Các ngươi biết quy củ chứ?”

“Vâng.”

“Không được thâm nhập Hồn cốc; không được tư đấu với nhân loại liên quan tới Luyện khí sư; không được ép mua ép bán, không được cướp giật trắng trợn; nếu như có cừu oán với nhân tộc trong cốc, có thể giải quyết ở cửa cốc, sống chết tự chịu, tài vật trên người thuộc về kẻ thắng.” Tộc bọ cánh cứng đen nói rồi giơ ra một bức vẽ, trên bức vẽ xuất hiện một nam tử nhân loại mặc áo vải, cổ buộc khăn đỏ, không có mặt.

“Đây là Luyện khí sư kia, nương nương có lệnh, tuyệt đối không thể thương tổn, bắt cóc, uy hiếp, càng không thể giết chết hắn. Rõ chửa?”

“Vâng.” Sâu ngàn chân lần trước đã nhìn thấy bức vẽ ấy, cũng đã nghe qua một lần quy tắc, nhưng nó vẫn gật đầu tỏ vẻ hiểu.

Tinh binh tộc cánh cứng đen kiểm tra sơ qua một đợt, binh khí vừa giơ lên, ý bảo có thể đi qua.

Trùng tộc xếp hàng đằng sau mang ánh mắt ao ước nhìn đội sâu ngàn chân đi về phía lối vào Hồn cốc, còn Trùng tộc tu luyện khác thì đi về phía khoảnh đất tu luyện công cộng cách cửa cốc một quãng dưới sự chỉ dẫn của tinh binh.



Nguyên Khanh là một người cực kỳ an tĩnh.

Dù hắn thoát khỏi sâu quy phục thì vẫn vậy thôi. Hắn không giống phần lớn những Nguyên anh và hồn phách vừa được giải cứu đã như hận không thể giết sạch Trùng tộc.

Hắn cũng hận Trùng tộc, nhưng hắn rất thích đổi hướng suy nghĩ, ngẫm lại những loại gia súc như heo, chó, dê, ngựa, bò bị nhân loại nô dịch không biết bao nhiêu năm sẽ nô dịch lại nhân loại thực sự là cực kỳ tự nhiên. Nếu ngươi đủ sức mạnh, tự nhiên sẽ không bị nô dịch.

Một trăm sáu mươi năm qua, hồn phách và Nguyên Anh các tộc được La Truyền Sơn giải cứu trong Hồn cốc không dưới hai nghìn người. Đây chính là phần lớn thể tinh thần lưu lại từ trước, chịu cả cực hình và tuyệt vọng dày vò, hoàn toàn mất đi thần trí, biến thành Ma sát hồn chỉ biết cắn nuốt thể linh thần. Những Ma sát hồn tự nhiên không có giá trị gì để giải cứu, chỉ có thể trở thành vật tẩm bổ cho thể tinh thần khác.

Đáng tiếc những thể tinh thần được giải cứu cũng không thể vượt qua quãng ngày tốt đẹp, đại trận trong Trùng thành đã được tu bổ hoàn chỉnh, bốn con đường thông với bên ngoài cũng đều được vô số Trùng tộc cấp cao trông coi. Trừ phi tu vi của ngươi sát nút Độ Kiếp Kỳ, bằng không dù có tìm được đường ra cũng không ra nổi.

Nhưng vào hai mươi năm trước đây, nhóc béo phị tên Canh Nhị phát hiện Hồn cốc có một loại thực vật đặc biệt, biết giấu khí tức của nó, dùng lá cây của thực vật ấy lại có thể chế ra một loại bùa lá đặc biệt, chuyên dùng cho thể tinh thần.

Vô luận là thể tinh thần của chủng tộc nào, chỉ cần có bùa lá ẩn nấp này, là có thể hoàn toàn không kinh động tới Trùng tộc, đi qua con đường thông với bên ngoài.

Từ khi Vạn Nhân Tuyệt truyền bá công năng của loại bùa lá này thông qua miệng của một số Ma tu, vô số thể tinh thần xông tới phía người liên hệ lo việc đối ngoại của họ, những thể tinh thần này không tìm được La Truyền Sơn và Canh Nhị, chỉ có thể đau khổ đòi hỏi người liên hệ, xin loại bùa lá đó. Thực ra, có rất nhiều thể tinh thần trước khi độ kiếp thăng tiên đã không thể rời khỏi Huyết Hồn Hải, nhưng vẫn có rất nhiều người muốn rời khỏi Trùng thành, Hồn cốc.

Lời truyền tới tai Canh Nhị, Canh Nhị cũng thẳng thắn, nói thứ gì cũng có thể đổi, thức ăn, trận pháp, bùa chú, công pháp, kiếm quyết, tài liệu luyện khí luyện đan hoặc bất luận thứ gì y không có đều có thể đổi được, nếu thực sự không có thì dùng tâm thệ thề nợ cũng được.

Trước đó, những Ma tu được giải trừ khỏi sự khống chế của sâu quy phục cũng đã nợ bao nhiêu ân tình rất là khổ não, tâm thệ khác với những lời thề khác, phàm là người lập tâm thệ nhưng không làm được nghe nói không ai có thể vượt được lôi kiếp của Độ Kiếp Kỳ.

Không phải không có ai muốn cướp đoạt, nhưng họ đến người chế bùa là ai còn không biết, phải tới đâu để cướp? Cướp trên tay của người liên hệ sao? Nhưng hai Ma tu mạnh nhất trong số người liên hệ nghe nói đã tiến vào Độ Kiếp Kỳ, trừ phi có người muốn tìm cái chết, bằng không ai dám chọc vào họ? Cũng may điều kiện Canh Nhị lập rất dư dả với thời gian thực hiện, hai mươi năm qua, hai ngàn thể tinh thần cũng đã đi gần hết. Còn dư lại những thể tinh thần không đi, chẳng qua là tham luyến hoàn cảnh đặc biệt hiện nay của Hồn cốc, họ sợ ra ngoài rồi sau này sẽ không tìm được nơi tu hành có thể làm tu vi họ thăng tiến nhanh như Hồn cốc nữa.

Nguyên Khanh cũng không đi, không phải vì tu hành, chỉ là vì trong lòng hắn đã lập lời thề.

“Này, nhân loại kia, ngẩn ngơ gì đó! Hàng ta đặt lần trước đã làm xong chưa?” Một con rắn đầu có sáu cọng râu, cao gần chín thước cao giọng quát Nguyên Khanh.

Nguyên Khanh phục hồi tinh thần lại, đúng rồi, hiện tại hắn đang ở bày quầy, địa điểm bày quầy ở ngay cửa Hồn cốc, cũng là quầy hàng nhân loại duy nhất quanh đây. Hàng quầy, sạp xung quanh, đối diện đều là của Trùng tộc, chẳng qua tất cả mọi người rất yên tĩnh, không tranh cãi ầm ĩ như trong thành.

Ha hả, một trăm năm trước, ai có thể ngờ cửa Hồn cốc vốn tuyệt tích sinh vật lại mở chợ? Cũng có ai mà ngờ được cửa Hồn cốc lại tụ tập Trùng tộc cấp cao như thế?

Tất cả những sự thay đổi này đều là do nam nhân đang vùi đầu làm gì đó bên cạnh hắn…

HẾT 1
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện