Tóm tắt:
Một người xui xẻo ơi là xui xẻo,
Một nhà tiên đoán tham ăn lại gà mờ,
Sắp mở ra một đoạn song tu kỳ duyên ── kinh thiên địa quỷ thần khiếp? Thân phận mật thám của La Truyền Sơn bị lộ,
Không những bị đánh vào đường hầm không thấy mặt trời, lại còn bị ép phải ăn ‘khô lâu quả’
Vì báo thù, Truyền Sơn nhẫn nhục sống tạm bợ trong lòng đất,
Không những bức bách Canh Nhị mắc chứng sạch sẽ còn tham ăn làm tiểu đệ,
Còn cướp lấy địa bàn của Canh Nhị, đạt thành thỏa thuận ở chung quỷ dị.
Nhưng mà, ma đầu bắt nạt ức hiếp dân lành (?) còn chưa thoải mái được mấy hôm, lại vì giúp Canh Nhị hả giận mà vô ý chọc tới thế lực ác, thế mà đúng lúc này, độc tính của ‘khô lâu quả’ lại bắt đầu rục rịch…
Chẳng, chẳng lẽ hắn phải bỏ mạng ở đây do thể chất xui xẻo này thực sao?
—
Độc tính phát tác, Truyền Sơn đau lăn quanh giường, trong miệng cũng tru lên như dã thú.
Canh Nhị châm nến, đi tới bên cạnh Truyền Sơn, “Này, ngươi xảy ra chuyện gì?”
Truyền Sơn đột nhiên ôm chặt Canh Nhị.
Canh Nhị lại càng hoảng, cúi đầu muốn nhìn tên ôm chặt y. Chỉ thấy hai cánh tay La Truyền Sơn siết chặt y, vùi đầu vào ***g ngực y, phát ra tiếng như đang khóc.
Lòng Canh Nhị thoáng cái mềm như bùn nhão.
Thật đáng thương. Canh Nhị đưa tay kéo lấy ác ma ức hiếp y, chiếm lấy hang ổ của y, vỗ nhè nhẹ lên lưng hắn.
Truyền Sơn làm thế cũng là cố ý, cũng để thử Canh Nhị. Không ngờ Canh Nhị này lại… Thật là một người tốt…
Lần đầu tiên, Truyền Sơn không thừa nhận mình bị cảm động bởi nam nhân mắc chứng sạch sẽ lại còn hay lầm bầm này.
======================
Một người xui xẻo ơi là xui xẻo,
Một nhà tiên đoán tham ăn lại gà mờ,
Sắp mở ra một đoạn song tu kỳ duyên ── kinh thiên địa quỷ thần khiếp? Thân phận mật thám của La Truyền Sơn bị lộ,
Không những bị đánh vào đường hầm không thấy mặt trời, lại còn bị ép phải ăn ‘khô lâu quả’
Vì báo thù, Truyền Sơn nhẫn nhục sống tạm bợ trong lòng đất,
Không những bức bách Canh Nhị mắc chứng sạch sẽ còn tham ăn làm tiểu đệ,
Còn cướp lấy địa bàn của Canh Nhị, đạt thành thỏa thuận ở chung quỷ dị.
Nhưng mà, ma đầu bắt nạt ức hiếp dân lành (?) còn chưa thoải mái được mấy hôm, lại vì giúp Canh Nhị hả giận mà vô ý chọc tới thế lực ác, thế mà đúng lúc này, độc tính của ‘khô lâu quả’ lại bắt đầu rục rịch…
Chẳng, chẳng lẽ hắn phải bỏ mạng ở đây do thể chất xui xẻo này thực sao?
—
Độc tính phát tác, Truyền Sơn đau lăn quanh giường, trong miệng cũng tru lên như dã thú.
Canh Nhị châm nến, đi tới bên cạnh Truyền Sơn, “Này, ngươi xảy ra chuyện gì?”
Truyền Sơn đột nhiên ôm chặt Canh Nhị.
Canh Nhị lại càng hoảng, cúi đầu muốn nhìn tên ôm chặt y. Chỉ thấy hai cánh tay La Truyền Sơn siết chặt y, vùi đầu vào ***g ngực y, phát ra tiếng như đang khóc.
Lòng Canh Nhị thoáng cái mềm như bùn nhão.
Thật đáng thương. Canh Nhị đưa tay kéo lấy ác ma ức hiếp y, chiếm lấy hang ổ của y, vỗ nhè nhẹ lên lưng hắn.
Truyền Sơn làm thế cũng là cố ý, cũng để thử Canh Nhị. Không ngờ Canh Nhị này lại… Thật là một người tốt…
Lần đầu tiên, Truyền Sơn không thừa nhận mình bị cảm động bởi nam nhân mắc chứng sạch sẽ lại còn hay lầm bầm này.
======================
Danh sách chương