Bạn là vợ của Kim NamJoon, cưới nhau được 2 năm do bận công việc nên anh và bạn vẫn chưa có đứa con nào cả, đợi mọi chuyện thành công thì sẽ lo chuyện đó sau, hôm nay anh được nghỉ ở nhà còn bạn thì phải lo đóng tài liệu trong công ty, khoảng 8h bạn mới được về.

* Về đến nhà *

NamJoon: Sao giờ này em mới về? ( ngồi xem tivi)

Bạn: À... tại tài liệu trong công ty của em phải cần gấp cho nên em phải soạn lại ngày mai còn đi họp nữa! ( bạn vừa tháo đôi giày cao gót ra vừa bảo)

NamJoon: Thật chứ? ( điệu bỏ không tin)

Bạn: Bộ anh không tin em hả? ( bạn thở hồng hộc)

NamJoon: Vậy sao em lại mặc áo hở vai? ( tắt tivi)

Bạn: Bộ em mặc như thế anh bực à? ( bạn bực lên)

NamJoon: Em nên biết em là vợ anh, là hoa đã có chủ rồi! ( anh đứng lên)

Bạn: Anh không tin tưởng em? Em và anh đã là vợ chồng 2 năm rồi! Anh vẫn chưa 1 lần nào tin tưởng em cả! ( bạn rưng rưng nhìn anh)

NamJoon: Anh xin lỗi, chỉ tại anh ghen thôi mà!

Bạn: Thôi không cần!

Bạn không nói gì thêm mặc cho NamJoon năng nỉ, bạn tiếp tục với đóng tài liệu công ty, nó như muốn khiến bạn điên lên, mà phải làm thôi vì đây là nhiệm vụ của cấp trên mà, đã 30 phút trôi qua bạn mới xong được đóng tài liệu ấy, ưỡn vai 1 cái thể hiện sự mệt mỏi trong bạn, nhìn đi nhìn lại thì chỉ thấy người con trai ấy, nằm trên giường thoải mái mà ngủ, ngủ một giấc thật là sâu, bạn chỉ nhẹ nhàng mà ngồi nhìn người con trai ấy ngủ, 2 hàng nước mắt rơi lên trán của NamJoon anh tỉnh lại, bạn vội vàng lau đi những giọt nước mắt, không phải bạn khóc là vì bấy lâu nay anh không tin tưởng bạn mà là vì bạn chưa hoàn thành nhiệm vụ 1 người vợ trong việc nội trợ và trong việc sinh con cho anh, quan tâm chăm sóc cho anh, bạn bỏ bê anh rồi đến với công việc, bạn nghỉ mình quá ích kỉ, anh dụi mắt nhìn bạn.

NamJoon: Em làm xong tài liệu rồi à! Bạn: Vâng! ( bạn cười tươi)

NamJoon: Về chuyện hồi nãy, xin lỗi em nhé, anh hơi ích kỉ. Mà em khóc ư?! ( anh hối lỗi)

Bạn: * lắc đầu * Không phải.

NamJoon: Sao? em không tha lỗi cho anh sao? chết tôi rồi tối nay phải ngủ ở ghế sofa nữa rồi! ( anh lo sợ)

Bạn: * cười híp mí * Không... anh không ngủ ở ghế sofa! mà anh phải ngủ với em! ( nắm tay anh)

NamJoon: Woa! Lâu lắm rồi mới thấy em cười tươi như thế đó!

Bạn: Em xin lỗi! bấy lâu nay em chưa bao giờ hoàn thành trách nhiệm 1 người vợ chăm sóc anh! ( bạn buồn bã)

NamJoon: No no no... Em đã quá tốt rồi!

Bạn: Từ nay em sẽ nấu thật nhiều món ăn để cung cấp dinh dưỡng cho anh! ( bạn ôm anh)

NamJoon: Vậy là quá tốt rồi! Mà anh có mua cái này cho em nè!

Bạn: Dạ? ( bạn ngạc nhiên)

NamJoon: Nè! * đưa ra đồ cột tóc có 2 hình mặt cười * Anh không biết lựa như thế nào cho em cả!

Bạn: Wa! dễ thương quá đi! ( bạn lấy đồ cột tóc cột lên) Ngày mai em phải khoe với mấy đồng nghiệp mới được! ( bạn vui vẻ)

NamJoon: * cười thể hiện rõ 2 má lúm * Thôi em mệt rồi ngủ đi nào!

Bạn: Oppa à... ngày mai em rảnh đó!

NamJoon: Hả? nhưng mà ngày mai em có họp mà!

Bạn: Nhưng là buổi chiều cơ ~~~

Bạn từ từ gỡ bỏ nút áo của NamJoon, anh hiểu bạn muốn gì, anh sẽ phối hợp với bạn, màn dạo đầu anh hôn nhẹ lên môi bạn rồi từ từ mạnh bạo tới mức độ bạn không thở kịp với anh, áo rồi đến quần đều đã được cởi hết và vứt lung tung ờ sàn nhà, đây là lần thứ bao nhiêu rồi mà sao bạn vẫn cảm thấy hồi hộp như thế không biết, bạn chưa chuẩn bị sẵn sàng, anh bây giờ không còn là Kim NamJoon mà bạn từng quen biết nữa, anh bây giờ như 1 con sư tử đang chuẩn bị phập tới miếng mồi, anh đâm sâu vào bạn, bạn la lên tỏ vẻ đau đớn, anh nhìn bạn đau lòng nhưng rồi bạn cũng quen thôi, không còn tiếng la hét chỉ còn tiếng rên rỉ, 1 rồi đến 5. 6 hiệp, bộ anh tính cho bạn liệt giường không họp được hay sao?, trời chợt đổ cơn mưa, bây giờ anh và bạn đã hòa làm mộ với nhau.

( T/G: đọc đi, hôm nay H hơi nặng chút, mong mấy cô thông cảm, bạn tôi nó yêu cầu)
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện