Không biết là do việc tiểu cung nữ lúc trước đi báo tin hay chính là do cung nữ cao thủ chết trên tay mình gây nên, nhưng Phạm Nhàn biết một phen tranh đấu này, tuy rằng không có làm cho vị cung nữ cao thủ này phát ra được thanh âm này, nhưng nhất định sẽ làm kinh động cao nhân đích thực trong cung. Cho nên hắn căn bản không xử lý thi thể trên mặt đất, đầu ngón chân điểm nhẹ một cái, cả người hóa thành một mũi tên, hướng tới tường cung lúc trước chạy vội vàng.
Tường cung vẫn cao như vậy, Phạm Nhàn có chút tức giận với tốc độ của mình, chờ mãi khi bản thân vất vả leo lên được đầu bờ tường thì chỉ nghe thấy hàng loạt những tiếng ong ong từ phía sau truyền tới, dường như không khí ở phía sau đã có chút run rẩy.
Hắn ngạc nhiên quay đầu nhìn lại, sau đó nhìn ra xa xa trên vọng lâu cao phía hoàng thành, có một tướng quân, đang cầm cung nhìn mình.
Trong trời đêm, một mũi tên giống như thần vật phệ hồn vậy, bay thẳng tới mặt hắn!
Trước một giây, tiễn còn ở xa vời, sau một giây, tiễn đã ở trước mặt.
Trên tiễn dường như có lệ hồn, không ai bì nổi. Phạm Nhàn hết lên một tiếng điên cuồng, chiếc khăn đen trên mặt bị chấn thành từng mảnh nhỏ, chân khí vô danh bá đạo tu luyện từ nhỏ vốn yên lặng trong cơ thể, trong thời khắc sinh tử mà cuồng bạo quán nhập lên hai tay mình.
Hoành không song quyền xuất kích, vừa vặn đấm vào thân tiễn!
Chỉ trong chốc lát, chân khí cuồng bạo từ song quyền phát ra cùng với thân tiễn đối lực, cây tiễn bể thành bột phấn, mũi tên hiểm nguy đi sát qua tóc của Phạm Nhàn, xa xa bắn thẳng lên bầu trời đêm!
Một tiếng nổ vang vọng bầu trời đêm hoàng thành, người ngủ giật mình tỉnh giác, người tỉnh kinh hãi, dường như một tia sấm sét vừa oanh tạc lên trên tường cung vậy.
Một tiễn này quá mức thần mãnh, toàn bộ không giống như con người có thể bắn ra, song quyền lúc ngạnh đỡ, chân khí trong cơ thể Phạm Nhàn hầu như không còn, vô lực rơi xuống chân tường, quần áo phiêu đãng trong gió đêm, nhìn qua vô cùng thê thảm.
Đại nội thống lĩnh Yến Tiểu Nghệ ở trên lầu cao xa xa góc hoàng cung, nhìn thấy thích khách nhảy xuống khỏi tường cung, hai mắt híp lại, lộ ra một thần thái cực kỳ hung mãnh, lạnh lùng nói:
-Chưa chết, đi bắt hắn.
-Vâng!~ Thị vệ thuộc hạ lĩnh mệnh chạy đi.
Ở dưới tường cung, Phạm Nhàn toàn thân y phục màu đen rơi xuống đất, khi sắp chạm vào mặt đất thì ngay lập tức mạnh mẽ uốn thân một cái, hai tay đấm mạnh vào mặt đất, phát sinh ra một tiếng vang trên mặt đất. Lực phản chấn cường đại khiến cho hắn phun ra một búng máu, làm thấm ướt những mảnh nhỏ của miếng vải đen quấn trên mặt. Ngay sau đó, hắn gầm nhẹ một tiếng, chạy thẳng tới rừng cậy phía ngoài tường cung, thân ảnh hắn chỉ xuất hiện trong nháy mắt trước mắt thị vệ hoàng thành, rồi biến mất trong bóng tối tại kinh đô.
…
Ngày hôm sau, trong một phòng nhỏ của hoàng thành. Hồng lão thái giám tinh thần dường như có vẻ không tốt, nhắm nửa mắt ngồi ở vị trí chủ vị, phía dưới là hai gã tướng lĩnh đang nhắm mắt dưỡng thần, dường như không ai chủ động mở miệng nói trước.
Sau hồi lâu, phó thống lĩnh Cung Điển đêm qua nghỉ ngơi ở nhà mới nhẹ giọng nói rằng:
-Bệ hạ kinh sợ.
Thống lĩnh đại nội Yến Tiểu Nghệ, người mà đêm qua đã một tiễn bắn hạ Phạm Nhàn ở trên bờ tường, lúc này mới chậm rãi mở hai mắt, lạnh lùng nói rằng:
-Cung nữ thiếp thân của Trưởng công chúa đã bị chết một người, Trưởng công chúa rất phẫn nộ.
Khi hai người vừa mở miệng, Hồng lão thái giám chậm rãi mở mặt, thanh âm có chút già nua nói rằng:
-Ngày hôm qua ta trúng điệu hổ ly sơn, Thái Hậu lão nhân gia rất mất hứng.
-Là ai? ~ Cung Điển dĩ nhiên phải hỏi, trong lòng của hắn bất kỳ ai bị Hồng công công một tuyệt thể cao thủ này đeo bám, cũng không có khả năng chạy trốn được.
-Không biết!~ Hồng công công mỉm cười:
-Biểu hiện ra ngoài của hắn chỉ có là trung cấp cửu phẩm, nhưng đối với kiến trúc của kinh đô quen thuộc vô cùng, nhất là trong đêm tối, ta bị hắn dẫn đi một vòng tròn quanh kinh đô, rốt cuộc cũng bị mất dấu, cái người này… rất rất giỏi.
Có thể làm cho Hồng công công nói tiếng rất giỏi, người kia thực lực thực sự rất giỏi.
Yến Tiểu Nghệ năm nay ba mươi tuổi, chính là thời gian tinh khí thần đỉnh phong nhất đời người, thân là đại nội thống lĩnh thị vệ trong cung, Yến chịu trách nhiệm cho toàn bộ an toàn trong hoàng cung, hắn lạnh lùng liếc mắt nhìn Hồng lão thái giám nói rằng:
-Công công lúc cuối cùng dừng ở nơi nào? -Trong một ngõ nhỏ cách nơi nghỉ của phái đoàn Đông Di thành không xa.
Cung Điển nói rằng:
-Kết quả điều tra ngày hôm nay đã có rồi. Hồng công công dùng chiếc đũa lấy một mảnh y phục của thích khách thứ nhất, Giám Sát viện đã đối chiếu xác nhận xuất phát từ vải gấm Tường Hòa.
Yến Tiểu Nghệ bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần, Cung Điển tiếp tục nói rằng:
-Giám Sát viện đã điều tra ra, phái đoàn Đông Di thành trước khi tới, đã từng mua y phục gấm vóc ở Thiên Tường, hơn nữa không dùng danh nghĩa của phái đoàn mà là tìm người hỗ trợ mua.
Hồng công công nhẹ giọng hỏi:
-Phó thống lĩnh muốn nói cái gì?
Cung Điển mỉm cười nói rằng:
-Mua y phục, vì sao còn phải dùng danh nghĩa của người khác? Rất rõ ràng, là lo lắng bị chúng ta nắm được vết tích. Từ các loại đầu mối mà nhìn, thích khách đầu tiên hẳn là người của Đông Di thành, còn có thể có thân công phu cửu phẩm, cũng chỉ có vị đồ đệ của Tứ Cố Kiếm kia, người mà mấy ngày nay vẫn một mực yên tĩnh vô cùng ở trong kinh đô Vân Chi Lan.
Yến Tiểu Nghệ bỗng nhiên mở hai mắt nói rằng:
-Không phải là Vân Chi Lan, nếu như người của Đông Di thành muốn lẻn vào trong cung, bọn họ còn mua đồ mới làm gì, tùy tiện bắt một người đi đường, lột y phục của hắn mới phải. Vân Chi Lan là người thẳng thắn.
Hồng công công gật đầu:
-Tuy rằng vị cửu phẩm cao thủ kia che giấu kiếm ý của mình, nhưng vẫn như cũ là lộ số của Tứ Cố Kiếm, cho nên lão phu cảm thấy rất hứng thú, nếu như không phải là Vân Chi Lan, lẽ nào Đông Di thành còn có người tới, hơn nữa còn không phải nghe theo lệnh của Vân Chi Lan?
-Khả năng giá họa là rất lớn!~ Cung Điển nghe giải thuyết của hai người, khẽ nhíu mày:
-Rất xảo diệu rồi, cho nên rất có thể là có người giá họa cho Vân Chi Lan.
-Đông Di thành có mấy người tiếp nhận y bát của Tứ Cố Kiếm?
-Bao gồm cả Vân Chi Lan nữa thì có ba cao thủ cửu phẩm.
-Vậy hai người kia đều có hiềm nghi.
-Hơn nữa người cuối cùng bị thống lĩnh bắn hạ ở đầu tường, nghe nói là một tiễn của thống lĩnh rung động toàn bộ hoàng cung, đáng tiếc không có bắn chết đối phương.
Nghe khẩu khí của hắn nói, dường như Hồng lão thái giám cùng vị đại nội thống lĩnh này có chút không hợp nhau.
Yến Tiểu Nghệ căn bản không thèm để ý tới vấn đề này, nhưng biết đối phương thực sự là người có thực lực bí hiểm nhất trong cung hiện nay, hừ lạnh một tiếng nói rằng:
-Người thích khách thứ hai cũng là nhân vật cửu phẩm, tuy rằng chỉ là hạ cấp cửu phẩm, nhưng nếu như ta có thể một tiễn bắn chết hắn, chẳng phải ta cũng trở thành một trong tứ đại tông sư sao?
-Cũng là một người cửu phẩm?
Cung Điển khiếp sợ vô cùng, cả đời này hắn vẫn bồi hồi ở trong cảnh giới bát phẩm, thủy chung khó có thể tiến lên, nghe thấy đêm qua hai thích khách lẻn vào cung đều là cao thủ cửu phẩm, cảm thấy chuyện tình trở nên rất phức tạp rồi.
-Toàn bộ Khánh quốc cũng chỉ có bảy vị cửu phẩm, trong kinh đô cũng chỉ có bốn người, trên đời này khi nào lại có nhiều cửu phẩm như vậy.
Hồng lão thái giám nhàn nhạt nói, hiển nhiên không tin vào phán đoán của Yến đại thống lĩnh, cho rằng đối phương đang muốn trốn tránh trách nhiệm của mình.
Cung Điển sợ nhất là cảnh như thế này, vội vàng lên tiếng nói rằng:
-Bệ hạ có nghiêm lệnh, lệnh cho chúng ta kết án trong vòng một tuần, ta mượn người của Giám Sát viện, điều tra các tình huống, đầu tiên phải phán đoán cho rõ ràng, đối phương vì sao lại mạo hiểm phiêu lưu lẻn vào hoàng cung như vậy.
Yến Tiểu Nghệ lắc đầu nói:
-Người sau không biết vì sao, nhưng người trước nhất định có quan hệ với Đông Di thành, vậy bắt tay vào điều tra từ Đông Di phái đoàn đi, xem xem y phục vì sao mà phải may mới, trước hết cứ điều tra tập trung vào vụ y phục mới mày đi.
Đang chuẩn bị bố trí điều tra, bỗng nhiên tiểu thái giám vội vã chạy tới, tuyên ý chỉ của thánh thượng, việc đêm qua, toàn bộ giao cho kinh đô phòng ngự sử Diệp Trọng Diệp đại nhân điều tra, cấm vệ trong cung không được lui tới.
Sau khi tiểu thái giám rời khỏi phòng, ba vị bảo vệ trong hoàng cung liếc mắt nhìn nhau. Yến Tiểu Nghệ chậm rãi nhắm mắt lại, biết bệ hạ bắt đầu hoài nghi một người trong ba người rồi, Hồng công công chắp tay ra sau, trên mặt vô cùng bình tĩnh.
Sau mấy ngày, thích khách trong kinh thành vẫn biệt vô âm tín.
…
Ý chỉ của hoàng đế bệ hạ, kỳ thực chân chính giải vây cho Phạm Nhàn. Trong kế hoạch này cũng không có sai lầm nào quá lớn, thế nhưng mạnh mẽ bắt Ngũ Trúc mặc một bộ đồ màu nâu mới vào cung, tự cho là mình thông minh, nhưng ngược lại lộ ra chân tướng.
Phạm Nhàn âm thầm điều tra được Đông Di thành đặt hàng y phục mới tại Gấm Thiên Tường, bởi vì nhi tử của thành chủ Đông Di thành thích y phục có hình thức cổ ở trong kinh đô, cho nên mới đặt mua một ít. Về phần vì sao phải ẩn dấu tên đặt hàng, kỳ thực cũng chỉ là một nguyên nhân rất đơn giản mà thôi --- thiếu chủ của Đông Di thành nơi thương nhân trong thiên hạ tập trung, không ngờ lại cực kỳ hâm mộ trang phục của nam man Khánh quốc, chuyện này sau khi lộ ra ngoài, chỉ sợ sẽ bị đám thương nhân trước nay lá gan vẫn lớn vô cùng trong Đông Di thành chửi chết mất.
Đương nhiên, Phạm Nhàn phải dựng lên như thế, chủ yếu là không tin Ngũ Trúc có thể hoàn mỹ bắt chước kiếm ý của Tứ Cố Kiếm, nếu như sớm biết Ngũ Trúc này lợi hại tới biến thái như vậy, Phạm Nhàn nhất định sẽ sử một kế hoàn mỹ hơn nhiều.
Nhưng mà kết quả cũng không tồi, chí ít trong cung vẫn hoài nghi tới hai gã cửu phẩm còn lại của Đông Di thành, Giám Sát viện cũng bắt tay vào việc xác nhận lai lịch hai thích khách vào cung ngày đó, hai gã đệ tử của Tứ Cố kiếm tột cùng là trốn ở nơi nào.
Không ai liên tưởng tới Phạm Nhàn. Bởi vì đêm hôm thích khách vào cung đó, toàn bộ quan lớn của kinh đô Khánh quốc đều nhìn thấy hắn uống rượu đọc thơ, làm cho vị đại gia Trang Mặc Hàn kia tức giận tới thổ huyết, hận không thể một đêm bạc đầu, cuối cùng hắn say như chết, ngã vào chân hoàng đế.
Nhân loại thường có tư duy sai lầm, không chỉ cho rằng Phạm Nhàn căn bản là say rượu không có khả năng rời khỏi giường, mà là mọi người có thói quen, nếu một người nào đó làm ra một chuyện làm mọi người cực kỳ khiếp sợ, căn bản sẽ không có khả năng xuất hiện một chuyện khác giống như vậy nữa.
Cao trào không có khả năng phát ra lần thứ hai liên tiếp, cái này ứng với bất kỳ ai cũng đúng.
Tường cung vẫn cao như vậy, Phạm Nhàn có chút tức giận với tốc độ của mình, chờ mãi khi bản thân vất vả leo lên được đầu bờ tường thì chỉ nghe thấy hàng loạt những tiếng ong ong từ phía sau truyền tới, dường như không khí ở phía sau đã có chút run rẩy.
Hắn ngạc nhiên quay đầu nhìn lại, sau đó nhìn ra xa xa trên vọng lâu cao phía hoàng thành, có một tướng quân, đang cầm cung nhìn mình.
Trong trời đêm, một mũi tên giống như thần vật phệ hồn vậy, bay thẳng tới mặt hắn!
Trước một giây, tiễn còn ở xa vời, sau một giây, tiễn đã ở trước mặt.
Trên tiễn dường như có lệ hồn, không ai bì nổi. Phạm Nhàn hết lên một tiếng điên cuồng, chiếc khăn đen trên mặt bị chấn thành từng mảnh nhỏ, chân khí vô danh bá đạo tu luyện từ nhỏ vốn yên lặng trong cơ thể, trong thời khắc sinh tử mà cuồng bạo quán nhập lên hai tay mình.
Hoành không song quyền xuất kích, vừa vặn đấm vào thân tiễn!
Chỉ trong chốc lát, chân khí cuồng bạo từ song quyền phát ra cùng với thân tiễn đối lực, cây tiễn bể thành bột phấn, mũi tên hiểm nguy đi sát qua tóc của Phạm Nhàn, xa xa bắn thẳng lên bầu trời đêm!
Một tiếng nổ vang vọng bầu trời đêm hoàng thành, người ngủ giật mình tỉnh giác, người tỉnh kinh hãi, dường như một tia sấm sét vừa oanh tạc lên trên tường cung vậy.
Một tiễn này quá mức thần mãnh, toàn bộ không giống như con người có thể bắn ra, song quyền lúc ngạnh đỡ, chân khí trong cơ thể Phạm Nhàn hầu như không còn, vô lực rơi xuống chân tường, quần áo phiêu đãng trong gió đêm, nhìn qua vô cùng thê thảm.
Đại nội thống lĩnh Yến Tiểu Nghệ ở trên lầu cao xa xa góc hoàng cung, nhìn thấy thích khách nhảy xuống khỏi tường cung, hai mắt híp lại, lộ ra một thần thái cực kỳ hung mãnh, lạnh lùng nói:
-Chưa chết, đi bắt hắn.
-Vâng!~ Thị vệ thuộc hạ lĩnh mệnh chạy đi.
Ở dưới tường cung, Phạm Nhàn toàn thân y phục màu đen rơi xuống đất, khi sắp chạm vào mặt đất thì ngay lập tức mạnh mẽ uốn thân một cái, hai tay đấm mạnh vào mặt đất, phát sinh ra một tiếng vang trên mặt đất. Lực phản chấn cường đại khiến cho hắn phun ra một búng máu, làm thấm ướt những mảnh nhỏ của miếng vải đen quấn trên mặt. Ngay sau đó, hắn gầm nhẹ một tiếng, chạy thẳng tới rừng cậy phía ngoài tường cung, thân ảnh hắn chỉ xuất hiện trong nháy mắt trước mắt thị vệ hoàng thành, rồi biến mất trong bóng tối tại kinh đô.
…
Ngày hôm sau, trong một phòng nhỏ của hoàng thành. Hồng lão thái giám tinh thần dường như có vẻ không tốt, nhắm nửa mắt ngồi ở vị trí chủ vị, phía dưới là hai gã tướng lĩnh đang nhắm mắt dưỡng thần, dường như không ai chủ động mở miệng nói trước.
Sau hồi lâu, phó thống lĩnh Cung Điển đêm qua nghỉ ngơi ở nhà mới nhẹ giọng nói rằng:
-Bệ hạ kinh sợ.
Thống lĩnh đại nội Yến Tiểu Nghệ, người mà đêm qua đã một tiễn bắn hạ Phạm Nhàn ở trên bờ tường, lúc này mới chậm rãi mở hai mắt, lạnh lùng nói rằng:
-Cung nữ thiếp thân của Trưởng công chúa đã bị chết một người, Trưởng công chúa rất phẫn nộ.
Khi hai người vừa mở miệng, Hồng lão thái giám chậm rãi mở mặt, thanh âm có chút già nua nói rằng:
-Ngày hôm qua ta trúng điệu hổ ly sơn, Thái Hậu lão nhân gia rất mất hứng.
-Là ai? ~ Cung Điển dĩ nhiên phải hỏi, trong lòng của hắn bất kỳ ai bị Hồng công công một tuyệt thể cao thủ này đeo bám, cũng không có khả năng chạy trốn được.
-Không biết!~ Hồng công công mỉm cười:
-Biểu hiện ra ngoài của hắn chỉ có là trung cấp cửu phẩm, nhưng đối với kiến trúc của kinh đô quen thuộc vô cùng, nhất là trong đêm tối, ta bị hắn dẫn đi một vòng tròn quanh kinh đô, rốt cuộc cũng bị mất dấu, cái người này… rất rất giỏi.
Có thể làm cho Hồng công công nói tiếng rất giỏi, người kia thực lực thực sự rất giỏi.
Yến Tiểu Nghệ năm nay ba mươi tuổi, chính là thời gian tinh khí thần đỉnh phong nhất đời người, thân là đại nội thống lĩnh thị vệ trong cung, Yến chịu trách nhiệm cho toàn bộ an toàn trong hoàng cung, hắn lạnh lùng liếc mắt nhìn Hồng lão thái giám nói rằng:
-Công công lúc cuối cùng dừng ở nơi nào? -Trong một ngõ nhỏ cách nơi nghỉ của phái đoàn Đông Di thành không xa.
Cung Điển nói rằng:
-Kết quả điều tra ngày hôm nay đã có rồi. Hồng công công dùng chiếc đũa lấy một mảnh y phục của thích khách thứ nhất, Giám Sát viện đã đối chiếu xác nhận xuất phát từ vải gấm Tường Hòa.
Yến Tiểu Nghệ bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần, Cung Điển tiếp tục nói rằng:
-Giám Sát viện đã điều tra ra, phái đoàn Đông Di thành trước khi tới, đã từng mua y phục gấm vóc ở Thiên Tường, hơn nữa không dùng danh nghĩa của phái đoàn mà là tìm người hỗ trợ mua.
Hồng công công nhẹ giọng hỏi:
-Phó thống lĩnh muốn nói cái gì?
Cung Điển mỉm cười nói rằng:
-Mua y phục, vì sao còn phải dùng danh nghĩa của người khác? Rất rõ ràng, là lo lắng bị chúng ta nắm được vết tích. Từ các loại đầu mối mà nhìn, thích khách đầu tiên hẳn là người của Đông Di thành, còn có thể có thân công phu cửu phẩm, cũng chỉ có vị đồ đệ của Tứ Cố Kiếm kia, người mà mấy ngày nay vẫn một mực yên tĩnh vô cùng ở trong kinh đô Vân Chi Lan.
Yến Tiểu Nghệ bỗng nhiên mở hai mắt nói rằng:
-Không phải là Vân Chi Lan, nếu như người của Đông Di thành muốn lẻn vào trong cung, bọn họ còn mua đồ mới làm gì, tùy tiện bắt một người đi đường, lột y phục của hắn mới phải. Vân Chi Lan là người thẳng thắn.
Hồng công công gật đầu:
-Tuy rằng vị cửu phẩm cao thủ kia che giấu kiếm ý của mình, nhưng vẫn như cũ là lộ số của Tứ Cố Kiếm, cho nên lão phu cảm thấy rất hứng thú, nếu như không phải là Vân Chi Lan, lẽ nào Đông Di thành còn có người tới, hơn nữa còn không phải nghe theo lệnh của Vân Chi Lan?
-Khả năng giá họa là rất lớn!~ Cung Điển nghe giải thuyết của hai người, khẽ nhíu mày:
-Rất xảo diệu rồi, cho nên rất có thể là có người giá họa cho Vân Chi Lan.
-Đông Di thành có mấy người tiếp nhận y bát của Tứ Cố Kiếm?
-Bao gồm cả Vân Chi Lan nữa thì có ba cao thủ cửu phẩm.
-Vậy hai người kia đều có hiềm nghi.
-Hơn nữa người cuối cùng bị thống lĩnh bắn hạ ở đầu tường, nghe nói là một tiễn của thống lĩnh rung động toàn bộ hoàng cung, đáng tiếc không có bắn chết đối phương.
Nghe khẩu khí của hắn nói, dường như Hồng lão thái giám cùng vị đại nội thống lĩnh này có chút không hợp nhau.
Yến Tiểu Nghệ căn bản không thèm để ý tới vấn đề này, nhưng biết đối phương thực sự là người có thực lực bí hiểm nhất trong cung hiện nay, hừ lạnh một tiếng nói rằng:
-Người thích khách thứ hai cũng là nhân vật cửu phẩm, tuy rằng chỉ là hạ cấp cửu phẩm, nhưng nếu như ta có thể một tiễn bắn chết hắn, chẳng phải ta cũng trở thành một trong tứ đại tông sư sao?
-Cũng là một người cửu phẩm?
Cung Điển khiếp sợ vô cùng, cả đời này hắn vẫn bồi hồi ở trong cảnh giới bát phẩm, thủy chung khó có thể tiến lên, nghe thấy đêm qua hai thích khách lẻn vào cung đều là cao thủ cửu phẩm, cảm thấy chuyện tình trở nên rất phức tạp rồi.
-Toàn bộ Khánh quốc cũng chỉ có bảy vị cửu phẩm, trong kinh đô cũng chỉ có bốn người, trên đời này khi nào lại có nhiều cửu phẩm như vậy.
Hồng lão thái giám nhàn nhạt nói, hiển nhiên không tin vào phán đoán của Yến đại thống lĩnh, cho rằng đối phương đang muốn trốn tránh trách nhiệm của mình.
Cung Điển sợ nhất là cảnh như thế này, vội vàng lên tiếng nói rằng:
-Bệ hạ có nghiêm lệnh, lệnh cho chúng ta kết án trong vòng một tuần, ta mượn người của Giám Sát viện, điều tra các tình huống, đầu tiên phải phán đoán cho rõ ràng, đối phương vì sao lại mạo hiểm phiêu lưu lẻn vào hoàng cung như vậy.
Yến Tiểu Nghệ lắc đầu nói:
-Người sau không biết vì sao, nhưng người trước nhất định có quan hệ với Đông Di thành, vậy bắt tay vào điều tra từ Đông Di phái đoàn đi, xem xem y phục vì sao mà phải may mới, trước hết cứ điều tra tập trung vào vụ y phục mới mày đi.
Đang chuẩn bị bố trí điều tra, bỗng nhiên tiểu thái giám vội vã chạy tới, tuyên ý chỉ của thánh thượng, việc đêm qua, toàn bộ giao cho kinh đô phòng ngự sử Diệp Trọng Diệp đại nhân điều tra, cấm vệ trong cung không được lui tới.
Sau khi tiểu thái giám rời khỏi phòng, ba vị bảo vệ trong hoàng cung liếc mắt nhìn nhau. Yến Tiểu Nghệ chậm rãi nhắm mắt lại, biết bệ hạ bắt đầu hoài nghi một người trong ba người rồi, Hồng công công chắp tay ra sau, trên mặt vô cùng bình tĩnh.
Sau mấy ngày, thích khách trong kinh thành vẫn biệt vô âm tín.
…
Ý chỉ của hoàng đế bệ hạ, kỳ thực chân chính giải vây cho Phạm Nhàn. Trong kế hoạch này cũng không có sai lầm nào quá lớn, thế nhưng mạnh mẽ bắt Ngũ Trúc mặc một bộ đồ màu nâu mới vào cung, tự cho là mình thông minh, nhưng ngược lại lộ ra chân tướng.
Phạm Nhàn âm thầm điều tra được Đông Di thành đặt hàng y phục mới tại Gấm Thiên Tường, bởi vì nhi tử của thành chủ Đông Di thành thích y phục có hình thức cổ ở trong kinh đô, cho nên mới đặt mua một ít. Về phần vì sao phải ẩn dấu tên đặt hàng, kỳ thực cũng chỉ là một nguyên nhân rất đơn giản mà thôi --- thiếu chủ của Đông Di thành nơi thương nhân trong thiên hạ tập trung, không ngờ lại cực kỳ hâm mộ trang phục của nam man Khánh quốc, chuyện này sau khi lộ ra ngoài, chỉ sợ sẽ bị đám thương nhân trước nay lá gan vẫn lớn vô cùng trong Đông Di thành chửi chết mất.
Đương nhiên, Phạm Nhàn phải dựng lên như thế, chủ yếu là không tin Ngũ Trúc có thể hoàn mỹ bắt chước kiếm ý của Tứ Cố Kiếm, nếu như sớm biết Ngũ Trúc này lợi hại tới biến thái như vậy, Phạm Nhàn nhất định sẽ sử một kế hoàn mỹ hơn nhiều.
Nhưng mà kết quả cũng không tồi, chí ít trong cung vẫn hoài nghi tới hai gã cửu phẩm còn lại của Đông Di thành, Giám Sát viện cũng bắt tay vào việc xác nhận lai lịch hai thích khách vào cung ngày đó, hai gã đệ tử của Tứ Cố kiếm tột cùng là trốn ở nơi nào.
Không ai liên tưởng tới Phạm Nhàn. Bởi vì đêm hôm thích khách vào cung đó, toàn bộ quan lớn của kinh đô Khánh quốc đều nhìn thấy hắn uống rượu đọc thơ, làm cho vị đại gia Trang Mặc Hàn kia tức giận tới thổ huyết, hận không thể một đêm bạc đầu, cuối cùng hắn say như chết, ngã vào chân hoàng đế.
Nhân loại thường có tư duy sai lầm, không chỉ cho rằng Phạm Nhàn căn bản là say rượu không có khả năng rời khỏi giường, mà là mọi người có thói quen, nếu một người nào đó làm ra một chuyện làm mọi người cực kỳ khiếp sợ, căn bản sẽ không có khả năng xuất hiện một chuyện khác giống như vậy nữa.
Cao trào không có khả năng phát ra lần thứ hai liên tiếp, cái này ứng với bất kỳ ai cũng đúng.
Danh sách chương