Thời điểm Hoài Nam và đồng bọn nhìn thấy trụ sở chính của Mặc Gia, tất cả đều thấy kinh ngạc.

Kinh ngạc không chỉ bới một tòa kiến trúc hùng vĩ kiên cố như vậy có thể lơ lửng giữa tầng trời thứ thư, mà còn vì nó quá giống với một thứ ở trái đất.

Trụ sở chính của tập đoàn IMI vẫn luôn trôi nổi trên Thái Bình Dương.

Trường Sinh Đảo.

….

Đối lập giữa hai bên tầng trời thứ tư là một thành lũy kiên cố, diện tích giống như một bán đảo nhỏ ở Trái Đất. Và phía bên kia là một quần thể chiến hạm khổng lồ, nhìn giống như một đàn cá trải dài vô hạn chẳng thấy hồi kết.

Trụ sở của Mặc gia là một tòa thành bằng đồng xanh lơ lửng giữa trời. Có thể gọi nó là Thiên Không Thành.

Thời điểm đầu tiên nhìn thấy nó, tất cả quân nhân nhân loại đều cảm thấy choáng váng và thán phục trước tuyệt tác này.

Thế nhưng hôm nay, bọn họ phải đánh hạ nó, không có chỗ cho sự ngưỡng mộ hay thương hại.

Ngay khi quân đoàn hai phía xuất hiện trong tầm nhìn đối phương, chẳng có một tin nhắn nào cảnh báo hay uy hiếp và đe dọa, chỉ một thoáng cảnh giác nho nhỏ, dừng lại, ổn định đội hình, công tác chiến đấu đã được làm tốt đâu vào đấy.

Trình tự khai cuộc trước chiến tranh không có, đối với tác phong của đối phương, của nhân loại và tiên nhân, hai bên đều đã quá rõ ràng, trước khi ngươi thắng ta, mọi thứ ngươi nói chỉ toàn là bịa đặt sáo rỗng mà thôi.

Bởi vậy chủ pháo của các chiến hạm nơi tiền tuyến bắt đầu lên nòng, năng lượng được các bộ phận áp súc xoáy tròn theo nhiều phương, tạo thành các hạt gia tốc dưới trọng áp nặng nề, thai nghén ra từng luồng hồ quang bỏng cháy chói mắt, trực tiếp khai hỏa.

Phía bên Thiên Không Thành cũng khởi động Tụ Linh Trận, linh khí xung quanh bị kéo về hệt như một dòng nước lũ, mắt thường cũng có thể nhìn thấy được. Từng cái hố xoáy linh khí xuất hiện trước tường thành, sau khi được thần niệm của các cao thủ Hóa Thần kỳ dẫn dắt, những dòng linh khí cao áp này biến thành những luồng đạn linh lực mạnh mẽ cuồng bạo, giáng thẳng vào liên quân Trái Đất trước mặt.

Bắn xong cả hai phe đều lập tức mở lên khiên chắn năng lượng mạnh nhất của mình.

Quân đoàn chiến hạm của trái đất mở lên khiên chắn RERF từ mười hai cột trụ được dựng ở chủ chiến hạm, Mặc gia Thiên Không Thành sử dụng tụ linh trận kéo về một lượng lớn linh khí, hình thành một lớp linh quang tráo dày đặc màu xanh lục, mắt thường cũng nhìn thấy được độ dày tới hơn ba mươi mét.

Ở cấp độ này, cho dù là cường giả Cận Giới Hoàng tiếp cận cũng không thể lách qua.

Đối với những mục tiêu cỡ bự khó di động thế này, đối chiến quần thể giống như hai gã trâu bò cục xúc, không thể né tránh, mà chỉ có thể ngạnh kháng, sau đó dùng hết sức để đập nát đối phương trước khi mình bị đối phương đập nát.

Vùng biển mây ở giữa hai phương bị xé toạc hoàn toàn, linh tử đạn và chủ pháo năng lượng va chạm không hồi kết biến khoảng không giữa hai bên thành một vùng tử địa. Năng lượng tập trung dày đặc liên tục va chạm và nổ mạnh, sau đó lại cộng hưởng và tiếp tục va chạm, nổ mạnh hơn giống như muốn đập tan cả tầng trời. Dưới uy thế mật độ khủng khiếp thế này, dù là cường giả cận giới hoàng đỉnh phong cũng chỉ có thể chịu được vài giây là bốc hơi ngay lập tức.

Những vụ nổ mạnh được cả hai bên toan tính kỹ càng không vượt quá giới hạn chịu đựng của tầng trời thứ tư, nhưng liên tục sát biên độ với số lượng khủng khiếp xung kích liên tục. Lực lượng từng vụ nổ có thể không bằng được một kích của cao thủ chân chính, thế nhưng mật độ dày đặc bổ khuyết vào, không tạo ra không gian chấn nhưng thừa sức phá toái bất kể thứ gì gọi là vật thể trong tầm sát thương.

Những tia năng lượng dư thừa giã vào Linh Quang Tráo của Thiên Không Thành và màn chắn RERF của quần thể chiến hạm khiến bộ phát của hai lớp màn chắn này cũng bị chấn động ép lùi về phía sau, kéo theo khoảng cách giữa hai bên rộng ra.

Trên màn chắn RERF lúc này đã dày đặc vô vàn điểm đen liên tục xoáy tròn hút đi và phân giải xung lực của linh tử bắn tới, bên phía Mặc Gia, linh quang tráo cỡ bự kia hứng lấy mấy trăm ngàn luồng hồ quang nóng rực đã muốn biến màu, nhưng hai cái màn chắn cấp độ quân đoàn này chẳng có vẻ gì là sắp sửa sụp đổ hay tan vỡ cả.

Những tiếng nổ mạnh đì đùng chấn nhiếp lỗ tai của mỗi nhân viên tại tiền tuyến song phương, những khuôn mặt trầm mặc dưới ánh sáng đủ loại sắc màu do hồ quang tán xạ phản chiếu vô số tình tự phức tạp, như lo lắng, sợ hãi, rung động và phấn khích.

Nhân loại hay tiên nhân đều đã tiến hóa tới mức độ thừa sức đánh nát trái đất chỉ với vài cái nhấn nút.

Nếu trận chiến này xảy ra ở Nhân giới, chỉ sợ những xung động tản mác kia thôi cũng đủ khiến cho một châu lục hủy diệt, gây mất cân bằng sinh thái, khiến tổ tinh hỗn loạn rồi sụp đổ.

Đặt ở tầng trời thứ tư chỉ gây nên những trận xung chấn không gian và hằn sâu vào tiềm thức của mỗi người cái cảnh tượng hủy diệt lộng lẫy này mà thôi, thế nhưng mức độ bạo liệt khủng khiếp lại chẳng có thứ gì xung quanh để đánh tan này lại càng khiến cho người ta không thôi mường tượng đến viễn cảnh bản thân nằm trong những vụ nổ đó liệu có còn xót lại mẩu thịt nào không. Thật sự khiến trống ngực cứ như vậy mà đánh thình thịch.

Bên phía Thiên Không Thành cũng không vui vẻ hơn, đám lão giả bế quan tu luyện mấy ngàn năm vốn mong muốn dùng vũ lực của bản thân để tiêu dao mấy tầng trời, có nằm mơ cũng không nghĩ được những thứ mà mình gạt qua một bên để chuyên tâm tu luyện lại có thể bạo phát ra khả năng phá hoại kinh khủng thế kia. Một đám người già nua nắm những khớp xương tay còn đầy mạnh mẽ hữu lực mà không ngừng run rẩy.

Đứng trước loại quần thể chiến đấu và sóng xung kích khủng bố vô bờ bến này, thực lực cá nhân thật quá vô nghĩa. Cho dù luyện tới Chân Tiên thì đã sao, chỉ sợ không cẩn thận bước vào vùng giao tranh này cũng sẽ trở thành một mớ thịt vụn đáng thương.

Thời đại của cường giả đã qua rồi hay sao !? Một đường thẳng sáng rực được kẻ nên bởi vô xố đạo xạ tuyến ngập tràn quang mang của linh lực và năng lượng nén ép giống như một cầu nối hi hữu giữa hai phe tiên phàm, pháo vẫn cứ bắn, pháp trận vẫn cứ kích hoạt, dùng toàn lực ném về phía đối phương những đòn thế lăng lệ ác liệt nhất, cùng mong muốn đập vỡ tràng phòng ngự của đối phương mà thoải mái khiến bọn chúng bốc hơi.

Dùng sự bạo lực tới hoa lệ của mình mà ghi dấu cho một thời đại binh đoàn quật khởi.



“Nguyên soái, năng lượng dự trữ của chúng ta đang tiêu hao với tốc độ chóng mặt, cứ thế này chúng ta sẽ cạn kiệt trước !” Màn hình trong suốt bật lên trong khoang điều khiển của Thượng tướng Forst Raven, thể hiện gương mặt lo lắng của Hans.

Là tổng quản của toàn bộ dãy chiến hạm trực tiếp sản xuất từ tập đoàn IMI thông qua một loạt căn cứ thuộc địa ở những vùng như Hỏa Tinh, hắn nắm rõ từng số liệu nhỏ nhất của mỗi một bộ phận kết cấu thành cái tập thể khổng lồ này. Sự có mặt của Hans khiến rất nhiều nhân viên công vụ và thao tác kỹ thuật phải ôm hận về vườn. Trong phòng chỉ huy lúc này, chỉ có Hans, Stellar và thượng tướng Forst Raven, tổng chỉ huy chiến dịch.

Đối với báo cáo chuyển về, vị tướng đang độ tráng niên này cười cười, khóe miệng nhếch lên dưới bộ râu gọt thẳng tắp đầy vẻ hữu lực:

“Bọn họ cũng vậy thôi, linh khí không phải là vô tận, tiên nhân cần linh khí để làm mọi việc, những cái lỗ hút linh khí nén ép để ném đạn linh tử sang đây hẳn là có công xuất vô cùng lớn, mật độ linh lực bên đó hẳn cũng sắp rơi vào tình trạng báo động rồi.”



“Tiểu Vũ, mật độ linh khí xung quanh đang giảm xuống đúng không !?” Ngồi trong tổng bộ Mặc gia, thông qua một trận pháp chiếu hình cỡ lớn đem toàn cảnh chiến trường thu vào trong mắt, một người đàn ông đầu đội tử quan, toàn thân giáp trụ sáng ngời, hạ giọng nói.

“Vâng, Ngũ thúc, cứ thế này chúng ta chỉ có thể kiên trì nửa canh giờ nữa.” Mặc Sương Vũ đứng một bên, nhẩm tính một lượt rồi nói. Biểu tình nhu thuận lễ phép.

“Thiết bị liên lạc của phàm nhân dùng được rồi phải không, phát tín hiệu ngừng bắn đi.”

“Ngũ thúc, năng lượng của bọn họ không tuần hoàn, kéo dài thì chúng ta có ưu thế hơn.”

“Không, chủ soái của đối phương sẽ không ngu xuẩn như vậy đâu. Bọn họ hẳn là đã phái người vòng sang một bên tập kích chúng ta. Nếu mật độ linh khí loãng hơn, đến phiên chúng ta sẽ bất lợi.”

Mặc Sương Vũ ngẩn ra, rồi nhanh chóng gật đầu, phân phó người phát tín hiệu.



“Chủ soái của đối phương không tệ đâu.” Thượng tướng Forst Raven cười nhạt, Hans và Stellar ở một bên hiếu kỳ hỏi:

“Bọn họ phát tín hiệu ngừng bắn, chúng ta cũng ngừng sao !?”

“Ngừng chứ, tiêu hao như vậy chính chúng ta cũng không chịu nổi. Bọn họ hết linh khí thì còn có thể sử dụng Tụ Linh Trận để từ từ khôi phục, chúng ta hết năng lượng thì đám chiến hạm này còn bay được hay không cũng là vấn đề.”

“Uy hiếp bằng thực lực chủ pháo như vậy là đủ rồi, vùng chính giữa chiến trường giờ hẳn là cấm địa, chiến đấu sẽ đổi sang hai bên cánh, như vậy chủ pháo tác dụng cũng không còn nhiều nữa, chi bằng lập tức ngừng lại thì tốt hơn. Để dành năng lượng ứng biến. Ta nghĩ bên đó cũng ném một đám Thiết Khôi Lỗi vòng sang tập kích chúng ta rồi.”



Ngồi trên ghế hạm trưởng của chiến hạm Anregeris, Hoài Nam nhận được lệnh điều động, chân mày nhíu nhíu:

“Cái gì đây, dương mưu à !? Trực tiếp bắn thẳng vào mặt nhau thị uy rồi cùng cử quân tập kích. Thật không thú vị gì cả.”

“Thì ngoài ra còn làm cách nào được nữa !?” Trung Thành đứng bên cạnh tò mò hỏi:

“Thì có thể đầu tiên cử đám clone lên phía trước thị uy, khiến đối phương cảm thấy sử dụng linh tử pháo như thế kia quá lãng phí rồi cử cao thủ hoặc một đoàn Thiết Khôi Lỗi ra nghênh tiếp, sau đó mới nã pháo, vậy có phải là làm được một mớ không !?”

Trung Thành đầu đầy vạch đen, suy nghĩ thật tàn độc, dù Clone có thể sản xuất ra hàng loạt, nhưng bảo hắn cứ như vậy chĩa súng vào đồng đội để nướng chả họ cùng quân địch, hắn đúng là vẫn không thể làm được. Không biết người này nói thật hay đùa.

Hoài Nam thì vẫn ngồi đó thao thao bất tuyệt:

“Ây dà, trận chiến lớn như vậy mà chỉ có thể ngồi nhận lệnh điều động, thật ngứa ngáy quá đi….”

Mặc kệ những chuyện đó, phi thuyền Anregeris vẫn theo chỉ thị di chuyển cùng một quân đoàn tiểu chiến hạm khác, lợi dụng độ cơ động cao để tập kích mạn sườn bên trái Thiên Không Thành.

….

Ở mạn bên phải, quân đoàn MS và GMS tập kết thành những đội hình mũi khoan, liên kết động lực để cùng gia tốc đang không ngừng rút ngắn khoảng cách. Vùng giữa chiến trường đã thành một mớ hỗn độn không ai muốn giây vào, chiến tranh chuyển dời đến hai bên cánh, nơi pháo quỹ đạo bắn theo đường thẳng khó tập trung đến, trở thành một trận chiến xáp lá cà.

Mắt thấy Thiên Không Thành đã nằm trong tầm bắn, một chiếc GMS nâng súng quang trên tay lên, nhắm chuẩn rồi bóp cò.

Xèo….

Năng lượng bắn vào vòng bảo hộ không chút gợn sóng. Quả nhiên đối phương có khiên chắn năng lượng, Linh Quang Tráo có thể chống đỡ công kích năng lượng chẳng kém hơn khiên Aegis của Thần tộc. Nhưng vì chúng chỉ là linh tử được phủ lên với mật độ dày đặc, nếu điều khiển GMS từ từ đi qua vùng phủ hạt, vẫn có thể lách qua được, chỉ có điều tốc độ sẽ chậm lại rất nhiều mà thôi.

GMS cũng tốt hay MS cũng được, một khi tốc độ bị mật độ linh tử dày đặc kia kéo lại, lập tức sẽ trở thành bia ngắm cho đối phương, nhất là khi đang ở gần pháo đài mục tiêu thế này.

Tín hiệu truyền về, tất cả các MS và GMS đều nhất trí áp sát đối phương. Cùng lúc đó, bên phía cánh phải quân đoàn của bọn họ bắt đầu vang lên những tiếng nổ mạnh không ngừng.

“Cảnh báo, địch tập.”

“Là tiên nhân cấp độ Nguyên Anh kỳ.”

Tín hiệu truyền tải thống nhất, gã quân đoàn trưởng thống lĩnh quân đoàn có tên là Julius Lodzinski này cũng là người từng trải, lập tức điều chỉnh thống nhất đội hình, khiến những họng súng của từng cá nhân tập trung về cánh phải, thả ra những luồng hồ quang quyết liệt.

Phía bên kia, một dải phi kiếm giống như đàn cá bọc trong kiếm khi lăng lệ cũng không vừa chém tới. Nhất thời lại một hồi nổ mạnh kèm theo những tia năng lượng và khí áp tán xạ vang lên.

Tiên nhân Nguyên Anh kỳ có khoảng vài trăm người, đối chiến với 1000 GMS và 5000 MS không chút yếu thế, xuyên qua vùng năng lượng dày đặc dưới lớp Linh Quang Tráo hộ thân. Bọn họ điều khiển pháp bảo, che phủ thân hình, biến mất trên lớp quét hình quang học.

Rồi khi quét hình 3D hoàn tất việc tái thiết lập lại cấu trúc điểm ảnh cho mắt thường của phi công có thể quan sát, một đám MS vì không kịp phản ứng đã bị chém thành vô số mảnh nhỏ. Máu và những mảnh kim hoại vỡ vụn phiêu lãng khắp không khí. Phi kiếm của Nguyên Anh kỳ cao thủ cắt khiên chắn năng lượng của MS như cắt bơ, tốc độ của bọn họ khi bùng nổ cũng vượt quá tầm cảm giác của phi công, nếu cứ tiếp diễn chế độ xáp lá cà này thì sẽ là một hồi đơn phương đồ sát hàng loạt.

“Tản ra. Tách thành tiểu đội, mỗi tiểu đội khóa một mục tiêu rồi báo lại vị trí, phân tán bọn họ.” Julius trầm giọng ra lệnh.

GMS và MS đã được tái cấu trúc vì mật độ linh tử dày đặc đã cải tiến chất lượng kim loại. Tiên nhân Nguyên Anh kỳ muốn chém vỡ lớp giáp ngoài của đội quân này buộc phải sử dụng đến kiếm khí chứ không thể dùng thực lực cơ thể mạnh mẽ nghiền áp như hồi ở tầng trời thứ nhất. Kiếm khí đến từ linh lực trong cơ thể bọn họ, dù Nguyên Anh kỳ có thể liên tiếp phát ra đại chiêu công phá trên diện rộng, nhưng cũng phải tính toán sao cho trị số tổn thương gây ra đạt mức cao nhất. Trong tình trạng linh khí xung quanh đang được tụ linh trận kéo về để hình thành lớp phòng ngự với tổng lượng chủ pháo chiến hạm của đối phương, bọn họ không có nhiều linh lực thừa thãi để mà phung phí.

Chung quy cũng là do tầng trời thứ tư này quá nghèo.

Đối với các tiểu đội nhỏ lẻ, những tiên nhân này bắt đầu chần trừ không muốn lãng phí linh lực phát ra chiêu thức công phá cỡ lớn, bởi vậy bọn họ liền chuyển qua sử dụng tốc độ vượt trội so với các GMS để tiến hành du đấu.

Tia năng lượng của quân đội Trái Đất để có hệ thống khóa an toàn khiến cho đạn lạc không ảnh hưởng đến đồng bọn, còn tiên nhân cũng có hệ thống thần thức tạo ra một sự ăn ý phối hợp nhất định. Nhất là ở cảnh giới Nguyên Anh, thần thức có thể bao trùm phạm vi vài km, khác với Kim Đan kỳ dùng toàn lực phóng đại chiêu còn sợ trúng quân mình, Nguyên Anh kỳ cao thủ đánh nhẹ nhàng hơn, công kích cũng sắc bén và chuẩn mực hơn rất nhiều.

Nhất là khi mấy trăm người này đều là tộc nhân cùng chi nhánh, bọn họ có sự phối hợp ăn ý và hiểu rõ đối phương ở mức độ nhất định, không còn là đám ô hợp bo bo giữ mình như ở tầng trời thứ nhất.

Bởi vậy trận chiến bên mạn phải dù đang ở thế giằng co, nhưng với tốc độ cao và khả năng phá hoại lớn hơn, các tiên nhân đang dần chiếm ưu thế. Ít nhất là cho đến khi lượng linh lực Nguyên Anh trong cơ thể bọn họ sản xuất vẫn còn kịp bù trừ với tiêu hao.

Đây là một trận chiến điển hình thường thấy giữa tinh nhuệ và số lượng.

Là số lượng sẽ tiêu hao hết trước, hay lực lượng của tinh nhuệ sẽ cạn kiệt trước.

Chung quy vẫn cần thời gian để nhìn xem

….
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện