Uriel, Sariel, Ramiel ngẩng đầu nhìn thân ảnh từ từ hạ xuống trên bầu trời vỡ nát, trong lòng ngổn ngang trăm loại tư vị khác thường.

Giống như liên hợp quốc, trong thời hòa bình, không cần núp sau lưng chiến sĩ, bất cứ ai cũng chẳng hề có mấy thiện cảm với Trường Sinh Đảo, con quái vật vừa giống như người thủ hộ, lại vừa giống như ông vua không ngai của trái đất nào. Hư chiêu, ám chiêu nhắm vào Trường Sinh Đảo chẳng qua giờ ngớt.

Vậy mà hôm nay, nhìn bóng lưng đó hạ xuống, nhẹ nhàng chặn đứng Hermes, bảo vệ một mạng cho thánh nữ của bọn họ, tâm tình cả đám đều phức tạp, không biết nên đối diện với hắn ra sao cả. Cảm động, vậy thì chưa đến, nhưng thật sự là mang ơn người ta rồi.

Xúc động, vậy thì hẳn là có, thậm chí có rất nhiều.

Mỗi một vị tướng quân, 35 năm trước, vào thời còn trẻ cũng giống như bọn Hoài Nam, Trung Thành bây giờ, phục vụ trong quân đội, cùng nhìn vào bóng dáng ấy dẫn theo Trường Sinh Đảo, vĩnh viễn đi trước bọn họ. Vừa là tấm khiên, cũng vừa là mũi mâu sắc bén đánh tan chướng ngại và nguy nan. Bọn họ chỉ lặng lẽ đi theo hưởng thụ vinh quang hắn mang lại.

Nhân loại tổ chức kháng thần chiến, nói thì dễ nghe lắm, nhưng thực ra, chỉ là một đám người mang theo tuyệt vọng cùng với hắn, với trường sinh đảo đánh giết ra một hồi hi vọng mới cho tương lai mà thôi.

Rất nhiều người thổn thức, tựa như năm đó không biết vì sao mình lại có thể thắng, trở lại năm nay, khi mang theo chiến công chiến thắng đối mặt với kẻ địch cũ, lại vẫn được trải nghiệm sự bất lực như năm nào. Cho đến khi hắn xuất hiện, cái niềm tin chiến thắng vốn bị hàng hàng con số báo cáo thương vong tổn thất vùi dập lại một lần nữa le lói trở lại.

King của Trường Sinh Đảo từ trên cao nhìn xuống quân đội loài người đã mười phần tan tác thảm hại, kết quả cũng không ngoài dự đoán của hắn nhiều lắm. Bọn họ có thể kiên trì đến lúc này, thật sự đã rất đáng khen rồi. Ánh mắt của hắn đảo qua mỗi chiến hạm nứt vỡ, tầng tầng khói lửa phủ lên nhuốm màu tang thương của chiến tranh, khiến vô số dòng ký ức năm nào chảy về.

Cũng là cảnh tượng này, giữa một đống chiến hạm vỡ vụn và xác chết cự thú khổng lồ, xác thần binh và xác giáp máy trộn lẫn trong bể máu, một đôi thiếu nam thiếu nữ liều mạng chém giết mở ra từng chút một con đường tới tương lai. Nay nhìn lại, chỉ còn mỗi mình hắn cô độc trên đỉnh cao này thôi.

Một chút thương cảm về người đã khuất thoáng hiện, lại thấy từ những chủ hạm có các tướng quân lão thành, từng cái từng cái, giống như có hẹn trước, lần lượt xuất hiện ảnh chiếu ba chiều của những vị nguyên soái quân đội này. Tất cả đều là những người đã từng cùng hắn tham gia kháng thần chiến lúc trước, không giống như hắn, bọn họ đều đã già, ánh mắt nhiệt huyết bừng bừng sẵn sàng xả thân liều mạng năm xưa đã thay bằng đôi mắt trải đời thâm thúy và trầm ổn. Quân công tích lũy từng bước leo cao, nay mỗi người đều đã nắm quyền một phương, trở thành trụ cột của thế giới mới.

Mấy trăm cái ảnh chiếu, một khắc này, đều ngẩng đầu lên, đối nhãn với hắn, ánh mắt cũng tràn ngập hoài niệm và mang theo tất cả lòng thành kính cùng tự hào, bọn họ đều đưa tay lên, chào theo phương thức quân đội tiêu chuẩn nhất đối với vị chiến thần mang bộ dáng thiếu niên trẻ tuổi này.

Tĩnh lặng toàn trường.

Thần tộc, ESPer, kị sĩ công hội đang chém giết cũng thoáng ngừng tay, tất cả cùng hướng lên bầu trời, không nặng cảm tình như các đại lão nguyên soái, nhưng không khí trang trọng do họ mang lại đều đang cảm nhiễm toàn bộ người trẻ tuổi có mặt trên chiến trường.

Không hề ảnh hưởng chỉ có một số đặc phái viên giám sát của liên hiệp quốc đến đốc chiến, tâm tình bọn họ giống như rơi vào đáy của vực sâu trầm trọng. Mặc cho cách nghĩ của cao tầng thế nào, mặc cho những minh tranh ám đấu và bất hòa giữa liên hiệp quốc và IMI, đối với những quân nhân bộc trực thẳng tính này, suy nghĩ của bọn họ luôn ngả theo người đã cùng họ sát cánh chiến đấu, chứ không phải những nhà cầm quyền sống trong nhung lụa và an ổn ở hậu phương.

Thì ra, cho dù ở nội bộ liên hiệp quốc, số người hướng tới IMI, thật sự còn quá nhiều.

King thoáng ngạc nhiên, ánh mắt màu vàng kim lạnh băng hơi giãn ra nhưng nắm tay đã không tự chủ xiết chặt lại.

Thì ra, thật sự, giống như cô ấy nói.

Không phải ai cũng muốn mình chết như mình vẫn nghĩ.

Đã như vậy, gánh nặng của các người, hãy để ta tiếp tục mang nó trên vai đi.

Hắn gật đầu, trịnh trọng đáp lễ, rồi xoay người, biến thành một dải sáng rực rỡ, rất nhanh đã bay tới trung tâm chiến trường, tiến nhập phạm vi mặt trời của Apollo và vùng xoáy do giáo của Isis và đấu khí đao mang Excaliburn tạo ra.

Bàn tay đưa sang ngang mở lớn, ánh sáng từ mặt trời giống như thác lũ ầm ầm đổ về, nhưng kết thành thực chất, một cây gậy bạch ngọc điêu khắc hình chim lạc rất nhanh đã xuất hiện. Ngưng thực cố hóa, còn mặt trời nhanh chóng nát tan, lộ ra thân hình tả tơi chật vật của Apollo và ba vị trưởng lão của Trường Sinh Đảo vẫn còn đang bốc khói sặc mùi cháy xém. Bốn người đang đánh giết tưng bừng lập tức dừng tay với vẻ mặt ngây ngốc.

Chỉ một lần đã rút sạch quang năng lượng và hỏa năng lượng từ thái dương…

Đây là cái khái niệm gì.

Trong khi đó, King của Trường Sinh Đảo điềm nhiên như không, cây gậy vừa mới hình thành trên tay xoay tròn kịch liệt, rút sạch tất cả quang năng lượng trong khu vực, nén ép, nghiền áp từng photon cho tới khi nổ mạnh. Sau đó hắn thoải mái vung gậy đánh lên.

Một đoàn ánh sáng chói lòa như khiến người xem muốn mù mắt, giống như laze nén ép kịch liệt đánh lên bầu trời, thẳng vào trung tâm vòng xoáy. Ánh sáng và nhiệt hỏa từ mặt trời của Apollo cùng với dư quang từ kết giới của Monica đều bị cây gậy trên tay hấp thụ sạch sẽ, trải qua quá trình nghiền ép tới vỡ hạt, cột sáng này đánh ra đủ để oanh động kết giới. Quang năng lượng va chạm cùng hai cỗ khí tức đặc biệt của đấu trường không hề gặp phải trở ngại gì, trực tiếp xuyên qua, chọc thủng tầng không, đánh vỡ bầu trời.

Crac….

Ares cảm thấy khí huyết nhộn nhạo.

Tên này vừa xuất hiện đã mạnh mẽ xé rách kết giới của hắn để xâm nhập, bây giờ lại từ bên trong muốn đánh ra ngoài, kết giới cũng như một phần thân thể hẳn, cảm giác như quả thận vừa bị chọc lên một lỗ, khó chịu không thể tả. Dù biết rằng đây là hiệu ứng khi mặt trời của Apollo bị nén lại thành một kích, nếu không dù là giới hoàng, muốn phá kết giới của hắn cũng vô cùng hao phí thời gian, thế nhưng mà, khó chịu thật sự vẫn là rất khó chịu mà.

Hư không trên bầu trời rất nhanh đã tu bổ lại theo ý chí của Ares.

Bầu trời lại sáng xanh, trong vắt, thế nhưng mà, hai đoàn ý chí màu vàng kim và xám đen của Excaliburn và Isis thì đã mất tăm rồi.

Đánh xong một kích, King thu lại cây gậy, xoay tròn một lượt rồi cắm nó xuống đất.

Lực khống chế tinh xảo khiến cho cây gậy găm sâu vào bề mặt đại địa, không xuất hiện những vết nứt hình mạng nhện, chẻ nó thành hai đường thẳng tắp, phân rõ giới tuyến giữa nhân loại và thần chúng, hắn đứng bên một vạch chiến tuyến, giương lên đôi mắt hững hờ, lạnh nhạt nói:

“Thần tộc, đến đây rồi thì toàn bộ để mạng ở lại đi !”

Ares giận quá hóa cười, đáp trả lại hắn là mấy ngàn mũi lao được phong tốc kết giới gia tốc và được liệp giả kết giới nhắm chuẩn.

Phập phập phập.

Vô số mũi lao xuyên qua thân ảnh King, nhưng cơ thể hắn rất nhanh đã mờ đi, tiêu tán thành vô số quang điểm.

“Là ảo ảnh.” Sắc mặt của Artemis vô cùng khó coi.

Liệp giả kết giới đã nhắm thì sẽ trúng. Thế nhưng thân ảnh thực tế còn chưa thấy đâu, nói gì đến nhắm.

Đẳng cấp của binh sĩ quá thấp, không thể nào tạo thành sát thương thực chất cho hắn.

Đến như Artemis với ánh mắt của thợ săn lão luyện nhất chiến trường, cũng chỉ mơ hồ thấy được bóng dáng King mà thôi, còn chẳng biết có phải là một thứ ảo ảnh do ánh sáng bị gấp khúc tạo thành khác không.

Còn King của Trường Sinh Đảo, đang lao tới chỗ bên này, tốc độ rất nhanh.

Hắn định một mình xử đẹp bốn chủ thần !? Thật kiêu ngạo.

Herphateus thấy vậy, ý niệm khẽ động, từ trong thần điện của lão bay ra một gọng kính một mắt viền tròn. Rơi vào tay Artemis. Herphateus giải thích:

“Con mắt của thần Ra. Thần khống chế mặt trời của vương triều thứ năm. Giống như Apollo bây giờ, nhưng mạnh hơn rất nhiều. Thứ này có thể xuyên thấu tất cả quang năng lượng che phủ.”

Artemis gật đầu, đeo lên kính mắt, nhìn qua thì nó giống như một thiết bị hỗ trợ nhắm bắn cực kỳ tinh xảo.

Cô ta giương cung, phong lực lượng từ bốn phương tám hướng đổ về, gia tốc mũi tên tới cực hạn. Artemis xoay cổ tay, thân tên xoáy tròn như một mũi khoan gia tăng lực xuyên thấu, nhưng đồng thời độ khó khi lên cung cũng tăng cao hơn rất nhiều, chẳng qua với vị thần săn bắn mạnh mẽ này, còn chưa đủ tạo thành phiền toái. Liệp giả kết giới kết hợp với con mắt của thần Ra, loại bỏ toàn bộ quang năng lượng quấy nhiễu khóa chặt thân ảnh của King, Artemis nheo mắt, buông tay.

Mũi tên phá không bắn ra mang theo tiếng gió rít gào, không khí trên đường gia tốc ầm ầm nổ vang mấy mươi lần, xuyên phá toàn bộ vật cản, gia tốc càng lúc càng đẩy cao càng lúc càng tiếp cận vận tốc ánh sáng.

“Liệp giả lĩnh vực, nghịch đảo nhân quả, bách phát bách trúng.”

King di chuyển không ngừng, tốc độ theo dòng photon bao quanh người gia tốc không ngừng khiến hắn giống một viền sao xẹt. Bất cứ thần chúng nào bị hắn lướt qua, chỉ khí bạo cũng đã khiến nhục thể tan nát như bị đặt bom trong người, thế nhưng mũi tên của Artemis giống như con giòi bám lấy, vận tốc cũng càng lúc càng nhanh, sắp sửa siêu việt vận tốc của hắn.

Hắn đổi hướng, thẳng tiến tới điện thờ của Artemis, nữ thần này đứng trước bậc thềm điện thờ, dùng ánh mắt đắc ý nhìn hắn. Đây là lần đầu tiên cô ta thấy mũi tên của mình được gia tốc đến cực hạn như vậy, chỉ cần mấy giây nữa, tên bay hiệu ứng nghịch đảo nhân quả sẽ sinh ra, đến lúc đó mũi tên sẽ cách không xuyên tim, bất kể chạy sao cũng vô ích.

Muốn chơi trò chạy tìm diệt, sau đó bất ngờ đổi hướng để mũi tên đánh về phía ta !?

Là giới hoàng mà sao suy nghĩ đơn giản quá vậy !?

Chỉ cần bay đủ lâu, mũi tên sẽ như trực tiếp mọc từ trong tim ra, bỏ qua mọi vấn đề như khoảng cách, phòng thủ vật lý, phòng thủ năng lượng. Càng chạy lâu thì thời gian chết càng rút ngắn.

Hắn không triệu hồi ra trường sinh đảo, không sử dụng thế giới lực, có phải vì thế mà đầu óc cũng hạ thấp theo không !?

Tính thời gian, chỉ còn nửa giây.

Chết đi, King của Trường sinh đảo.

Bất ngờ trong tích tắc này, thân hình chạy trước mũi tên kia lại quăng cây gậy trên tay về phía trước, sao đó đạp lên gậy xoay người lại, đối mặt với mũi tên. Đưa tay ra bắt lấy nó.

Ngu ngốc.

Artemis cười lạnh.

Cho dù có bắt được, cái kết quả mũi tên đâm vào tim chắc chắn là đã được định trước, làm bất cứ điều gì cũng sẽ không thay đổi.

Phập.

Như dự tính, khi bàn tay King nắm được mũi tên, thì mũi tên cũng đã mang theo lực xuyên phá bạo liệt mạnh mẽ đâm vào lồng ngực hắn, nào ngờ người này điềm nhiên như không rút tên ra, trên mũi tên chỉ có mấy hạt máu li ti.

Artemis đần mặt, khóe miệng run run…

Đúng là đâm trúng rồi, nhưng mà đâm không có sâu chút nào….

Ăn gian quá, hắn ăn gian.

Để mũi tên đâm trúng, kết thúc nhân quả, nhưng vừa đâm vào thịt vài mm đã rút ra rồi.

Không chỉ vậy, cổ tay còn xoay ngược chiều xoáy của mũi tên, triệt tiêu luôn sức gió và lực khoan xuyên thấu của nó.

Khống chế tinh chuẫn cỡ nào mới làm được như vậy chứ.

Hơn nữa có phong tốc kết giới gia tốc, chẳng lẽ tay hắn chuyển động còn nhanh hơn tên bay đang sắp sửa tiếp cận vận tốc ánh sáng !? Cho dù có chuyển động kịp theo, làm sao căn chuẩn như vậy được !?

Vô lý, đây rõ ràng là hư cấu.

Mặc kệ cho Artemis liên tục đổi sắc như con tắc kè hoa, mũi tên trên tay King lại xoay vần như một thói quen, mạnh mẽ ném ra về phía nữ thần này. Artemis vừa sực tỉnh, vội vã lăn tròn xoay qua một bên.

Mũi tên xé rách vùng áo ngực, cắt qua đôi nhũ phong làm cô ta thoáng rên một cái đau rát. Sau đó điện thờ đằng sau lưng thì không né tránh như vậy được rồi, ầm ầm sụp đổ.

Artemis mặt dại ra, nếu không có phong tốc kết giới gia tăng độ linh hoạt để né tránh, mình chắc cũng chung số phận với cái đền luôn.

Nhưng chưa hết, tiếng kêu đau đớn sau đó khiến cho khuôn mặt cả bọn đã tái lại càng thêm tái.

Hermes.

Nam thần đến đi như gió này nhìn bầu ngực mình nở ra hoa máu mà rên lên thê thảm.

Vốn dĩ với người sở hữu phong tốc kết giới như hắn, những mũi tên công kích không bao giờ có thể chạm tới, thế nhưng vừa rồi trong một thoáng chốc, hiệu ứng nghịch đảo nhân quả đã xảy ra, mặc hắn hốt hoảng né tránh ra sao, mũi tên vẫn như cũ, giống như găm từ trong ngực hắn găm ra.

Hermes đau khổ rên rỉ:

“Thần lực… khốn kiếp, hắn dùng thần lực của Artemis vẫn còn chưa tiêu tán hết trên mũi tên để đánh lừa thần mạch, vận dụng lĩnh vực liệp giả giống như một tên Artemis bắn ra…”

Hermes lệ rơi đầy mặt, hắn có thể né tránh mọi minh thương ám tiễn trên đời, nhưng cái loại mũi tên nhân quả này thì chịu.

Mũi tên nhân quả từ đầu đã nhắm vào hắn, còn tấn công Artemis, đánh sập điện thờ của cô ta, thực ra chỉ là King tiện tay dùng lực khống chế siêu chuẩn biến hướng mũi tên có chủ đích mà thôi.

Hermes vô lực đau khổ kêu lên mấy cú, rất nhanh đã từ trên không rơi xuống, nằm đó im bặt.

“Hermes !!” Artemis kêu lên thất thanh.

Lĩnh vực liệp giả, lĩnh vực mục đồng, rất nhanh đã cùng lúc tan vỡ.

Một cái là do điện thờ tan tành, một cái thì là do… chủ thần, trực tiếp xong.

King của Trường sinh đảo, vừa xuất hiện đã đánh vỡ hai lĩnh vực, chấn động toàn trường.

Lúc này không còn loại ám tiễn nào có thể uy hiếp, hắn thong dong bước đi, thẳng tới điện thờ thần Ares.

Thần tộc hung hãn không sợ chết đều bị ánh mắt lạnh băng kia quét qua, tất cả đều nuốt một ngụm nước bọt khô khốc, dạt sang một bên để lộ ra một thông đạo thẳng tắp.

Đây cũng là ý chí của thần Ares, chiến thần của bọn họ.

Lúc này, gã thanh niên mang danh chiến thần của thần tộc, và người đứng đầu nhân loại đã khóa chặt thân ảnh nhau, mắt đối mắt. Một người cười hưng phấn, khí tức thô dã đầy vẻ khiêu khích, một kẻ hững hờ lạnh lùng.

Nơi ánh mắt giao nhau, mơ hồ có tia lửa điện tóe lên thì phải.

….
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện