Khung cảnh trước mắt y là một lớp sương mù dày đặc, Thẩm Thần bước qua lớp sương mù đó là một khung cảnh quỷ dị khác.
Khắp nơi toàn là cây cối khô héo, bầu trời bị mây đen che phủ không thấy ánh mặt trời.
Bên cạnh đó, mùi quỷ khí nồng nặc khiến đôi mày đen của Thẩm Thần chợt cau mày lại, y bước đi vài bước thì dừng lại bởi vì y cảm thấy tiềm thức của Trục Bằng Vũ nhường như chứa hai con quỷ.
Hai mùi quỷ khí này không hề giống nhau, độ nặng nhẹ của mùi quỷ khí này có sự khác biệt rõ ràng.
Thẩm Thần đang trầm ngâm suy nghĩ vì sao trong người hắn lại chứa quỷ, không những một con mà đến tận hai con.
Chợt một âm thanh "rầm" vang lên đánh gãy dòng suy nghĩ trong đầu và kèm theo là luồng gió cực mạnh thổi qua người y khiến mái tóc đen của tung bay trong không trung.
Thẩm Thần không nghĩ nhiều mà đạp chân chạy thẳng đến chỗ phát ra tiếng động lúc nãy.
Mũi chân của y nhẹ nhàng tiếp vào cành cây cao cách nơi phát ra âm thanh đó không xa, ánh mắt của y dời sang nơi xa.
Đồng tử của y chợt co lại khi nhìn khung cảnh trước mặt, hai đạo pháp va chạm vào nhau liên tục, không ai nhường ai nhưng đôi mắt của Thẩm Thần nhìn qua hai con quỷ liền biết được ai đang chiếm thế thượng phong.
"Ngươi mau tránh ra, bản thân ngươi còn lo không xong.
Ngươi là cái gì? Không tiếc thân mình mà bảo vệ hắn? Ta và ngươi cùng là đồng loại, vì sao ngươi lại bảo vệ hắn?", ánh mắt giận dữ của ả ta nhìn nữ quỷ trước mặt.
Đối phương mang dung mạo bình thường chả mấy nổi bật nhưng lại mang đôi mắt đầy sự ôn nhu, khóe môi của đối phương xuất hiện màu máu đỏ tươi.
Mặc dù bị thương không nhẹ nhưng nàng cố gắng nở nụ cười nhẹ nhàng nói:
"Bởi vì hắn là thanh mai trúc mã của ta, ta biết ngươi hận hắn vì đối phương giết ngươi nhưng ta tin rằng Bằng Vũ sẽ không làm như vậy! Ngươi hãy cho ta một cơ hội đi, ta nhất định sẽ giúp ngươi lấy lại công bằng cho ngươi.", giọng nói dịu dàng của nàng vang lên cũng có phần nào xoa dịu được ngọn lửa hận trong lòng.
Tay cầm đao của ả dần dần buông lỏng, tư thế của ả đã thay đổi không còn trạng thái chiến đấu.
"Nhưng ngươi làm sao có thể giúp ta? Vụ án đó đã qua hơn ba mươi năm rồi? Ngươi làm sao có thể...!Chắc chắn là ngươi nói dối! Ngươi không thể! Không thể...!", lời nói vừa dứt, ả nắm chặt thanh đao trong tay lao thẳng đến chỗ đối phương.
Ánh mắt của ả nhìn đối phương mang đầy sự không tin tưởng nhưng mũi đao chưa động đến đối phương thì ả ta đã bị kết giới của Thẩm Thần nhốt lại.
Thẩm Thần từ trên cây nhảy xuống đi đến chỗ ả ta, ánh mắt của y nhìn lướt qua ả ta mới nói:"Nàng ta không giúp được ngươi vậy thì ta sẽ giúp ngươi, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn ngồi im đây!", trước ánh mắt ngạc nhiên của hai người họ, Thẩm Thần lại mang thần sắc ổn định.
Ả ta bị nhốt trong kết giới nửa tin nửa ngờ trước câu nói của y.
Nàng quỷ ở phía sau Thẩm Thần thu lại đao, nàng ta khác với ả quỷ trong kết giới.
Nàng biết phép tắc và biết y là người như thế nào nên nàng lập tức chấp tay chào hỏi: "Đa tạ tiên quân đã xuất hiện giúp đỡ.
Chuyện này đã làm phiền đến tiên quân rồi."
"Chuyện này cũng không phải là do ta mà ca ca của hắn nhờ ta xem thử bệnh hắn nhưng không ngờ trong người hắn lại chứa đến tận hai con quỷ.
Ban đầu, ta cứ thắc mắc lý do tại sao hắn vẫn có thể sống đến giờ thì ra là ngươi luôn cố gắng bảo vệ hắn.", nửa câu sau của Thẩm Thần thốt ra, ánh mắt của y lập tức chuyển sang nữ quỷ trước mặt, mặc dù y không ngạc nhiên gì trước hành động bảo vệ của đối phương nhưng lại không hiểu chỉ vì đối phương là thanh mai trúc mã liền bảo vệ sao?
"Có điều tiên quân không biết, khi còn sống ta từng sắp trở thành nương tử với chàng nhưng vì một tai nạn mà mất mạng.
Thanh mai trúc mã không chỉ đơn giản là một câu nói mà là một tình yêu mà hai chúng ta dành cho nhau.
Chàng ấy như vậy, bản thân ta làm sao không thể bảo vệ chàng, ta chỉ mong muốn chàng một đời sống bình an.", câu nói của nàng lập tức khiến Thẩm Thần rơi vào trầm tư, y cũng từng như vậy, từng cố gắng bảo vệ người thương muốn đối phương có thể sống một đời bình an nhưng cuối cùng hắn lại bỏ y mà rời đi.
Nhưng Thẩm Thần cuối cùng cũng vứt sự u buồn trong đôi mắt khi nhớ lại chuyện cũ đi, chuyện bây giờ mà y cần làm chính là giải quyết chuyện trước mắt rồi sau đó lên kế hoạch báo thù cho người thương.
Thẩm Thần hạ mắt hít nhẹ một hơi mới nói:"Ta hiểu được tình cảm của ngươi dành cho hắn.
Sau chuyện này, ta sẽ đưa ngươi đi gặp hắn để đối phương biết ngươi đã làm những gì!"
Nữ quỷ nghe thấy y muốn đưa nàng đi gặp Trục Bằng Vũ liền vui mừng, nàng chấp tay nói:"Đa tạ tiên quân, ta nhất định sẽ không quên ơn này của ngài.", đáp lại câu nói của nàng là một đôi mắt chứa đầy sự bình tĩnh.
Thẩm Thần xua tay lắc đầu nói:"Ngươi không cần phải trả ơn, dù sao cũng chỉ muốn làm việc có ích chút."
"Vâng.", đối phương hiểu được câu nói của y cũng không cố ép Thẩm Thần nhận ơn nghĩa.
Thấy nàng ta không có ý ép nhận ơn nghĩa, Thẩm Thần cũng không nói nhiều mà xoay người đi đến ả quỷ bị kết giới nhốt.
Thẩm Thần hạ người quỳ một chân xuống nhìn ả ta hỏi:"Ngươi muốn biết sự thật ta liền cho ngươi biết.
Mau nói ngày đó là ngày nào vào năm nào."
Ả nữ quỷ cúi thấp đầu hồi lâu nhường như ả đang cố nhớ ngày đó, một loạt khung cảnh trôi qua một cách nhanh chóng.
Lúc lâu sau, ả ta mới ngẩng đầu nhìn Thẩm Thần, đôi môi của ả ta mang sự run rẩy có lẽ là sợ hãi khi nhìn quá khứ nhưng có lẽ là ả ta sợ thứ khác.
Ả ta cố trấn tĩnh bản thân mới nói:"Ngày rằm tháng quế nguyệt* năm Thiên Trạch."
Thẩm Thần nghe xong câu trả lời của ả ta, khuôn mặt mang sự ôn nhu của Thẩm Hy chợt thay đổi trở lại khuôn mặt tuấn tú mang sự mê hoặc của Thẩm Thần.
Trước sự thay đổi khuôn mặt của y khiến hai nữ quỷ nhất thời không phản ứng được nhưng giây lát sau bọn họ mới phản ứng được Thẩm Thần có thân phận gì.
Cả hai lập tức chỉnh tư thế quỳ xuống đất dập đầu đồng thanh:
"Chúng thần ngu dốt không biết ngài là thần tiên đã đắc tội với ngài.
Mong ngài lượng thứ cho sự thất lễ này, mong thần tiên tha thứ.", hai nữ quỷ dập đầu ba cái trên mặt đất.
Nhưng Thẩm Thần lại mang khuôn mặt không cảm xúc mà lấy máu bản thân vẽ trận pháp ở dưới đất.
Mọi lời của bọn họ nói ra, tất cả y đều nghe nhưng không thể trả lời bởi vì trận pháp vẽ bằng máu của chính mình phải đạt đủ tiêu chuẩn mới có thể kích hoạt.
Không nói chuyện với ai trong quá trình vẽ trận pháp, không để máu ngừng chảy khi vẽ và cuối cùng không được phân tâm trong lúc vẽ trận nếu phạm vào các tiêu chuẩn đó thì khi hoạt động sẽ có sự cố xảy ra.
Nhẹ thì bị thương nhưng nằm hôn mê một tháng nhưng nặng thì đến cái mạng cũng chả còn để sống tiếp.
Cho nên đó chính là lý do mà Thẩm Thần không trả lời Ngô Thanh không lúc vẽ trận pháp cũng như hai nữ quỷ bây giờ.
Hai nữ quỷ thầm liếc nhìn sắc mặt của Thẩm Thần, một biểu cảm của y cũng không xuất hiện trên khuôn mặt tuấn tú khiến cả hai người thầm cảm thấy bản thân như nhìn thấy cái chết trước mắt.
Trận pháp được vẽ xong, Thẩm Thần thu tay hạ người ngồi trên trận pháp, y cất tiếng nói:"Ta không để ý đến chuyện đó nhưng chuyện ta xuất hiện ở đây không được nói với ai.
Nếu để ta biết các ngươi nói ra ngoài liền cho các ngươi hồn phi phách tán, mãi mãi không đầu thai."
Tính hay dọa người sợ đến mức hồn phách bay theo của Thẩm Thần lại nổi lên nhưng cũng khiến người khác cảm nhận được lời đe dọa của y có thể thành sự thật nếu họ không làm đúng lời y nói.
Hai nữ quỷ bị lời dọa của Thẩm Thần làm cho tái mét mặt mài chỉ vì sợ, cả hai người họ lập tức dập đầu trong sợ hãi nói:"Chúng thần nhất định sẽ không làm như vậy.
Chúng thần sẽ giữ kín miệng không tiết lộ với người khác."
Thẩm Thần ngồi trong trận pháp gật đầu hạ giọng nói:"Các ngươi ngồi dậy đi, trong lúc ta thi triển trận pháp không được để bất cứ thứ gì làm kinh động đến ta.
Các ngươi có làm được không?", kết giới nhốt ả nữ quỷ lập tức bị Thẩm Thần thu hồi, y thả đối phương ra đều có mục đích.
Đối phương được thả ra liền giữ nguyên tư thế dập đầu về hướng Thẩm Thần cùng nữ quỷ còn lại nói rằng:"Chúng thần nhất định sẽ không để thứ làm kinh động đến ngài!"
"Được, ta sẽ cố gắng cho các ngươi xem lại quá khứ của năm đó.", Thẩm Thần vừa dứt câu nói thì đôi mắt đen của y chợt nhắm lại.
Trận pháp được khởi động sau khi Thẩm Thần thi triển linh lực vào trận pháp.
Một vòng tròn khá lớn xuất hiện trước mặt Thẩm Thần, hai nữ quỷ lập tức ngẩng đầu dời ánh mắt của bản thân nhìn vào vòng tròn đó.
—---
*quế nguyệt: tháng 8.
Khắp nơi toàn là cây cối khô héo, bầu trời bị mây đen che phủ không thấy ánh mặt trời.
Bên cạnh đó, mùi quỷ khí nồng nặc khiến đôi mày đen của Thẩm Thần chợt cau mày lại, y bước đi vài bước thì dừng lại bởi vì y cảm thấy tiềm thức của Trục Bằng Vũ nhường như chứa hai con quỷ.
Hai mùi quỷ khí này không hề giống nhau, độ nặng nhẹ của mùi quỷ khí này có sự khác biệt rõ ràng.
Thẩm Thần đang trầm ngâm suy nghĩ vì sao trong người hắn lại chứa quỷ, không những một con mà đến tận hai con.
Chợt một âm thanh "rầm" vang lên đánh gãy dòng suy nghĩ trong đầu và kèm theo là luồng gió cực mạnh thổi qua người y khiến mái tóc đen của tung bay trong không trung.
Thẩm Thần không nghĩ nhiều mà đạp chân chạy thẳng đến chỗ phát ra tiếng động lúc nãy.
Mũi chân của y nhẹ nhàng tiếp vào cành cây cao cách nơi phát ra âm thanh đó không xa, ánh mắt của y dời sang nơi xa.
Đồng tử của y chợt co lại khi nhìn khung cảnh trước mặt, hai đạo pháp va chạm vào nhau liên tục, không ai nhường ai nhưng đôi mắt của Thẩm Thần nhìn qua hai con quỷ liền biết được ai đang chiếm thế thượng phong.
"Ngươi mau tránh ra, bản thân ngươi còn lo không xong.
Ngươi là cái gì? Không tiếc thân mình mà bảo vệ hắn? Ta và ngươi cùng là đồng loại, vì sao ngươi lại bảo vệ hắn?", ánh mắt giận dữ của ả ta nhìn nữ quỷ trước mặt.
Đối phương mang dung mạo bình thường chả mấy nổi bật nhưng lại mang đôi mắt đầy sự ôn nhu, khóe môi của đối phương xuất hiện màu máu đỏ tươi.
Mặc dù bị thương không nhẹ nhưng nàng cố gắng nở nụ cười nhẹ nhàng nói:
"Bởi vì hắn là thanh mai trúc mã của ta, ta biết ngươi hận hắn vì đối phương giết ngươi nhưng ta tin rằng Bằng Vũ sẽ không làm như vậy! Ngươi hãy cho ta một cơ hội đi, ta nhất định sẽ giúp ngươi lấy lại công bằng cho ngươi.", giọng nói dịu dàng của nàng vang lên cũng có phần nào xoa dịu được ngọn lửa hận trong lòng.
Tay cầm đao của ả dần dần buông lỏng, tư thế của ả đã thay đổi không còn trạng thái chiến đấu.
"Nhưng ngươi làm sao có thể giúp ta? Vụ án đó đã qua hơn ba mươi năm rồi? Ngươi làm sao có thể...!Chắc chắn là ngươi nói dối! Ngươi không thể! Không thể...!", lời nói vừa dứt, ả nắm chặt thanh đao trong tay lao thẳng đến chỗ đối phương.
Ánh mắt của ả nhìn đối phương mang đầy sự không tin tưởng nhưng mũi đao chưa động đến đối phương thì ả ta đã bị kết giới của Thẩm Thần nhốt lại.
Thẩm Thần từ trên cây nhảy xuống đi đến chỗ ả ta, ánh mắt của y nhìn lướt qua ả ta mới nói:"Nàng ta không giúp được ngươi vậy thì ta sẽ giúp ngươi, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn ngồi im đây!", trước ánh mắt ngạc nhiên của hai người họ, Thẩm Thần lại mang thần sắc ổn định.
Ả ta bị nhốt trong kết giới nửa tin nửa ngờ trước câu nói của y.
Nàng quỷ ở phía sau Thẩm Thần thu lại đao, nàng ta khác với ả quỷ trong kết giới.
Nàng biết phép tắc và biết y là người như thế nào nên nàng lập tức chấp tay chào hỏi: "Đa tạ tiên quân đã xuất hiện giúp đỡ.
Chuyện này đã làm phiền đến tiên quân rồi."
"Chuyện này cũng không phải là do ta mà ca ca của hắn nhờ ta xem thử bệnh hắn nhưng không ngờ trong người hắn lại chứa đến tận hai con quỷ.
Ban đầu, ta cứ thắc mắc lý do tại sao hắn vẫn có thể sống đến giờ thì ra là ngươi luôn cố gắng bảo vệ hắn.", nửa câu sau của Thẩm Thần thốt ra, ánh mắt của y lập tức chuyển sang nữ quỷ trước mặt, mặc dù y không ngạc nhiên gì trước hành động bảo vệ của đối phương nhưng lại không hiểu chỉ vì đối phương là thanh mai trúc mã liền bảo vệ sao?
"Có điều tiên quân không biết, khi còn sống ta từng sắp trở thành nương tử với chàng nhưng vì một tai nạn mà mất mạng.
Thanh mai trúc mã không chỉ đơn giản là một câu nói mà là một tình yêu mà hai chúng ta dành cho nhau.
Chàng ấy như vậy, bản thân ta làm sao không thể bảo vệ chàng, ta chỉ mong muốn chàng một đời sống bình an.", câu nói của nàng lập tức khiến Thẩm Thần rơi vào trầm tư, y cũng từng như vậy, từng cố gắng bảo vệ người thương muốn đối phương có thể sống một đời bình an nhưng cuối cùng hắn lại bỏ y mà rời đi.
Nhưng Thẩm Thần cuối cùng cũng vứt sự u buồn trong đôi mắt khi nhớ lại chuyện cũ đi, chuyện bây giờ mà y cần làm chính là giải quyết chuyện trước mắt rồi sau đó lên kế hoạch báo thù cho người thương.
Thẩm Thần hạ mắt hít nhẹ một hơi mới nói:"Ta hiểu được tình cảm của ngươi dành cho hắn.
Sau chuyện này, ta sẽ đưa ngươi đi gặp hắn để đối phương biết ngươi đã làm những gì!"
Nữ quỷ nghe thấy y muốn đưa nàng đi gặp Trục Bằng Vũ liền vui mừng, nàng chấp tay nói:"Đa tạ tiên quân, ta nhất định sẽ không quên ơn này của ngài.", đáp lại câu nói của nàng là một đôi mắt chứa đầy sự bình tĩnh.
Thẩm Thần xua tay lắc đầu nói:"Ngươi không cần phải trả ơn, dù sao cũng chỉ muốn làm việc có ích chút."
"Vâng.", đối phương hiểu được câu nói của y cũng không cố ép Thẩm Thần nhận ơn nghĩa.
Thấy nàng ta không có ý ép nhận ơn nghĩa, Thẩm Thần cũng không nói nhiều mà xoay người đi đến ả quỷ bị kết giới nhốt.
Thẩm Thần hạ người quỳ một chân xuống nhìn ả ta hỏi:"Ngươi muốn biết sự thật ta liền cho ngươi biết.
Mau nói ngày đó là ngày nào vào năm nào."
Ả nữ quỷ cúi thấp đầu hồi lâu nhường như ả đang cố nhớ ngày đó, một loạt khung cảnh trôi qua một cách nhanh chóng.
Lúc lâu sau, ả ta mới ngẩng đầu nhìn Thẩm Thần, đôi môi của ả ta mang sự run rẩy có lẽ là sợ hãi khi nhìn quá khứ nhưng có lẽ là ả ta sợ thứ khác.
Ả ta cố trấn tĩnh bản thân mới nói:"Ngày rằm tháng quế nguyệt* năm Thiên Trạch."
Thẩm Thần nghe xong câu trả lời của ả ta, khuôn mặt mang sự ôn nhu của Thẩm Hy chợt thay đổi trở lại khuôn mặt tuấn tú mang sự mê hoặc của Thẩm Thần.
Trước sự thay đổi khuôn mặt của y khiến hai nữ quỷ nhất thời không phản ứng được nhưng giây lát sau bọn họ mới phản ứng được Thẩm Thần có thân phận gì.
Cả hai lập tức chỉnh tư thế quỳ xuống đất dập đầu đồng thanh:
"Chúng thần ngu dốt không biết ngài là thần tiên đã đắc tội với ngài.
Mong ngài lượng thứ cho sự thất lễ này, mong thần tiên tha thứ.", hai nữ quỷ dập đầu ba cái trên mặt đất.
Nhưng Thẩm Thần lại mang khuôn mặt không cảm xúc mà lấy máu bản thân vẽ trận pháp ở dưới đất.
Mọi lời của bọn họ nói ra, tất cả y đều nghe nhưng không thể trả lời bởi vì trận pháp vẽ bằng máu của chính mình phải đạt đủ tiêu chuẩn mới có thể kích hoạt.
Không nói chuyện với ai trong quá trình vẽ trận pháp, không để máu ngừng chảy khi vẽ và cuối cùng không được phân tâm trong lúc vẽ trận nếu phạm vào các tiêu chuẩn đó thì khi hoạt động sẽ có sự cố xảy ra.
Nhẹ thì bị thương nhưng nằm hôn mê một tháng nhưng nặng thì đến cái mạng cũng chả còn để sống tiếp.
Cho nên đó chính là lý do mà Thẩm Thần không trả lời Ngô Thanh không lúc vẽ trận pháp cũng như hai nữ quỷ bây giờ.
Hai nữ quỷ thầm liếc nhìn sắc mặt của Thẩm Thần, một biểu cảm của y cũng không xuất hiện trên khuôn mặt tuấn tú khiến cả hai người thầm cảm thấy bản thân như nhìn thấy cái chết trước mắt.
Trận pháp được vẽ xong, Thẩm Thần thu tay hạ người ngồi trên trận pháp, y cất tiếng nói:"Ta không để ý đến chuyện đó nhưng chuyện ta xuất hiện ở đây không được nói với ai.
Nếu để ta biết các ngươi nói ra ngoài liền cho các ngươi hồn phi phách tán, mãi mãi không đầu thai."
Tính hay dọa người sợ đến mức hồn phách bay theo của Thẩm Thần lại nổi lên nhưng cũng khiến người khác cảm nhận được lời đe dọa của y có thể thành sự thật nếu họ không làm đúng lời y nói.
Hai nữ quỷ bị lời dọa của Thẩm Thần làm cho tái mét mặt mài chỉ vì sợ, cả hai người họ lập tức dập đầu trong sợ hãi nói:"Chúng thần nhất định sẽ không làm như vậy.
Chúng thần sẽ giữ kín miệng không tiết lộ với người khác."
Thẩm Thần ngồi trong trận pháp gật đầu hạ giọng nói:"Các ngươi ngồi dậy đi, trong lúc ta thi triển trận pháp không được để bất cứ thứ gì làm kinh động đến ta.
Các ngươi có làm được không?", kết giới nhốt ả nữ quỷ lập tức bị Thẩm Thần thu hồi, y thả đối phương ra đều có mục đích.
Đối phương được thả ra liền giữ nguyên tư thế dập đầu về hướng Thẩm Thần cùng nữ quỷ còn lại nói rằng:"Chúng thần nhất định sẽ không để thứ làm kinh động đến ngài!"
"Được, ta sẽ cố gắng cho các ngươi xem lại quá khứ của năm đó.", Thẩm Thần vừa dứt câu nói thì đôi mắt đen của y chợt nhắm lại.
Trận pháp được khởi động sau khi Thẩm Thần thi triển linh lực vào trận pháp.
Một vòng tròn khá lớn xuất hiện trước mặt Thẩm Thần, hai nữ quỷ lập tức ngẩng đầu dời ánh mắt của bản thân nhìn vào vòng tròn đó.
—---
*quế nguyệt: tháng 8.
Danh sách chương