Cách ác ma thành khoảng năm vạn dặm về phía bắc. nơi đây là một mảnh thảo nguyên trải dài không thấy điểm cuối, bên trên thảo nguyên có không ít đàn dã thú đang kiếm ăn.
Đột nhiên ở gần nơi có một đàn hươu đang ăn cỏ không gian bỗng nhiên vặn vẹo, sau đó hai thân ảnh chật vật từ bên trong hư không xuất hiện. hai người này không phải là ai khác mà chính là tông chủ thái nhất tông thái tinh, tông chủ địa ngục tông thiên ma. hai người bọn họ đột nhiên xuất hiện ở nơi này dọa sợ không ít dã thú xung quanh, bọn nó cảm nhận được khí tức đáng sợ từ trên hai người thì bỏ chạy tứ tán.
“ọc ọc…”
Vừa đi ra khỏi không gian tiếp điểm thì hai người liên tục nôn ra máu tươi, ở bên trong máu tươi của bọn hắn có xen lẫn một loại tử vong ý chí, khiến cho cỏ cây xung quanh nhanh chóng héo tàn. cái này là di chứng do ác ma tử vong của xuân đức gây ra lưu lại.
Hai người này cảnh giới rất cao, có thể giãy thoát khỏi ác mộng tử vong nhưng cái giá của bọn hắn phải trả tương đối lớn. không chỉ thể bọn họ bọn bị “tử vong ý chí” xâm nhiễm, nếu không sớm bài trừ sẽ gặp phải nguy hiểm đến tính mạng.
Sau khi nôn xong một hồi thì hai người cũng cảm thấy đỡ hơn, hai người ngẩng đầu lên nhìn nhau thì thấy được ở trong mắt nhau sự khiếp sợ.
Thái tinh dùng tay lau đi vết máu ở khóe miệng nói:
“người kia thật đáng sợ, hắn đến tột cùng là cảnh giới gì, làm sao lại đáng sợ như vậy chứ? ta e rằng người kia so với lão tổ trong tông chúng ta chỉ có hơn chứ không kém.”
Thiên ma nhẹ gật đầu nói:
“người này quả thực rất không đơn giản, hơn nữa người này hắn động thủ không một chút kiêng kỵ, chứng tỏ hắn có chỗ dựa vào, chúng ta lần này quả thực đã phạm sai lầm thật lớn.”
Thái tinh cười khổ nói:
“có ai nghĩ rằng người kia lại ra tay không chút kiêng kỵ như vậy, ta nghĩ rằng hắn sẽ cùng với chúng ta đàm luận đây. thật…”
Thái tinh vốn đang định nói cái gì đó nhưng đột nhiên biến sắc, không chỉ hắn mà thiên ma bên cạnh cũng thế. lúc này hai người không ai bảo ai liền cùng nhau xuất thủ phong ấn lại không gian tiếp điểm lúc trước.
Sau khi làm xong thì hai người liền rút lui, cũng ngay khi hai người lui về phía sau thì một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên.
“ầm ầm…”
Cùng lúc đó một luồng sóng năng lượng càn quét bốn phương tám hướng, nó thổi qua nơi nào thì nơi đó liền bị hủy diệt toàn bộ, thảo nguyên xanh biến thoáng cái biến thành sa mạc, đam hoang thu đang ăn cỏ trong chớp mắt biến thành cát bụi.
Về phần hai người thái tinh cùng thiên ma do phản ứng kịp thời, tế xuất ra được bảo vật phòng ngự nên chỉ bị thương nhẹ, có điều thương cũ chưa qua, thương mới đã tới. thương càng thêm thương, khiến cho hai người lại một lần nữa phun ra máu tươi.
Sau khi ổn định lại thương thế, hai người nhìn nhau một cái rồi khẽ gật đầu, tiếp đó hai người chia nhau ra bay về hai phương hướng. bọn họ lúc này cũng không ở đây nữa, hai người bọn họ sợ xuân đức sẽ đuổi tới nơi đây chém giết bọn họ.
……
Ác ma thành - bên ngoài thành.
Người chết thì cũng đã chết, kẻ chạy trốn thì cũng đã chạy trốn. lúc này đây trên mặt đất khắp nơi là thi thể, thi thể nằm la liệt nhìn mà khiến cho người ta rợn tóc gáy. nhất là nhìn thảm trạng trước khi chết của những người kia càng khiến cho người ta rùng mình.
Không cần chờ đến lúc xuân đức phải xua đuổi, những người khác lúc này cũng đã biết thân biết phận mà rời đi nơi khác. hoặc chỉ đứng xa xa mà quan sát.
Đứng ở giữa chiến trường đẫm máu lúc này cũng chỉ còn lại một mình xuân đức mà thôi, hắn nhìn quanh một lượt sau đó liên lạc với hệ thống phụ trợ. tâm niệm vừa động hắn liền đã câu thông được với hệ thống phụ trợ.
“giúp ta giải quyết những thứ này đi.”
Hệ thống phụ trợ có phần cảm thấy phiền nói:
“cái thân thể này cũng thật sự phiền phức nhỉ, không cách nào tu luyện theo phương thức bình thường được mà phải hấp thu sinh mệnh tinh hoa, cùng sinh hồn. đã vậy thì cũng thôi nhưng đằng này lại còn không thể tự hấp thụ nữa.”
Xuân đức cũng bất đắc dĩ nói:
“cái này cũng không có cách nào, ai bảo thứ này là của người kia chứ.”
Hệ thống phụ trợ nghe vậy thì thở dài nói:
“thôi để ta giúp ngươi, sau lại tìm cách khác.”
Hệ thống phụ trợ vừa dứt lời thì từ trên người xuân đức truyền ra một cổ lực lượng ba động kỳ dị, cổ lực lượng kia đi tới đâu thì thi thể nơi đó trong nháy mắt biến thành cát bụi, cùng lúc đó tất cả máu thịt của những kẻ chết đi nơi đây đều biến thành sinh mệnh tinh hoa.
Sinh mệnh tinh hoa có dạng như một quả cầu ánh sáng màu xanh lục, nó cũng không lớn chỉ bằng đầu ngón tay mà thôi, tùy thuộc vào cảnh giới của những người chết đi mà sinh mệnh tinh hoa nhiều hay ít.
…..
Cùng thời gian này ở bên trong “thế giới linh hồn” của xuân đức.
Người thần bí lúc này đã biến ảo thành một thanh niên tuấn tú, mày kiếm, mắt sáng, tóc dài ngang lưng, toàn thân bạch y như tuyết, cả người lộ ra một cổ khí chất bất phàm.
Hắn lúc này đang ngồi suy tư, lông mày hắn liên tục nhíu lại. trong miệng thì nói nhỏ:
“nên làm như thế nào thì mới tốt đây? là cắn nuốt hay vẫn là dung hợp từ từ? tên cứng đầu kia tư tưởng rất có vấn đề, thế giới của hắn sống không giống như nơi này nên hắn sẽ không chấp nhận việc cắn nuốt phân hồn của bản thân. ài! thật phiền toái mà.”
Sau khi thở dài một hơi thì người thần bí lại nói:
“như vậy thì chỉ có thể chọn cách từ từ dung hợp hai linh hồn lại, vừa đúng lý hợp tình lại không gây phản cảm. bây giờ tên cứng đầu kia cảnh giới còn quá yếu không thể học tập những bí pháp cao thâm, bây giờ chỉ có thể tạm thời rèn luyện linh hồn như thế này.
Chủ hồn thì chuyên tâm tu luyện, học tập các loại bí pháp. phân hồn thì chuyên tâm cảm thụ vận đạo tự nhiên, nhân tình thế thái. các loại cảm xúc khác nhau. như vậy sau này khi dung hợp lại thì tên cứng đầu kia mới có thể đạt tới mức hoàn mỹ nhất. nhưng mà…”
Nói đến đây thì người thần bí lại nhíu chặt lại đôi mày, sau một lúc hắn lại tự mình nói với bản thân.
“nhưng mà phân hồn có quá nhiều ký ức hỗn tạp, cảm ngộ sẽ ở một phương diện khác. như vậy thì không thể thập toàn thập mỹ được. muốn để cho cảm ngộ được trọn vẹn thì phải để hắn cảm ngộ từ đầu mới được.”
Có cái suy nghĩ như vậy người thần bí liền làm ra một cái quyết định, hắn muốn phong ấn đại bộ phận ký ức của phân hồn xuân đức về những sự kiện trước kia, chỉ giữ lại ký ức cần thiết cùng nhiệm vụ của hắn mà thôi. có như vậy thì cảm ngộ mới hoàn mỹ nhất, về sau cùng chủ hồn dung hợp làm một thể mới đạt tới thập toàn thập mỹ được.
(đã viết lại 18.6.20)
Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào
Đột nhiên ở gần nơi có một đàn hươu đang ăn cỏ không gian bỗng nhiên vặn vẹo, sau đó hai thân ảnh chật vật từ bên trong hư không xuất hiện. hai người này không phải là ai khác mà chính là tông chủ thái nhất tông thái tinh, tông chủ địa ngục tông thiên ma. hai người bọn họ đột nhiên xuất hiện ở nơi này dọa sợ không ít dã thú xung quanh, bọn nó cảm nhận được khí tức đáng sợ từ trên hai người thì bỏ chạy tứ tán.
“ọc ọc…”
Vừa đi ra khỏi không gian tiếp điểm thì hai người liên tục nôn ra máu tươi, ở bên trong máu tươi của bọn hắn có xen lẫn một loại tử vong ý chí, khiến cho cỏ cây xung quanh nhanh chóng héo tàn. cái này là di chứng do ác ma tử vong của xuân đức gây ra lưu lại.
Hai người này cảnh giới rất cao, có thể giãy thoát khỏi ác mộng tử vong nhưng cái giá của bọn hắn phải trả tương đối lớn. không chỉ thể bọn họ bọn bị “tử vong ý chí” xâm nhiễm, nếu không sớm bài trừ sẽ gặp phải nguy hiểm đến tính mạng.
Sau khi nôn xong một hồi thì hai người cũng cảm thấy đỡ hơn, hai người ngẩng đầu lên nhìn nhau thì thấy được ở trong mắt nhau sự khiếp sợ.
Thái tinh dùng tay lau đi vết máu ở khóe miệng nói:
“người kia thật đáng sợ, hắn đến tột cùng là cảnh giới gì, làm sao lại đáng sợ như vậy chứ? ta e rằng người kia so với lão tổ trong tông chúng ta chỉ có hơn chứ không kém.”
Thiên ma nhẹ gật đầu nói:
“người này quả thực rất không đơn giản, hơn nữa người này hắn động thủ không một chút kiêng kỵ, chứng tỏ hắn có chỗ dựa vào, chúng ta lần này quả thực đã phạm sai lầm thật lớn.”
Thái tinh cười khổ nói:
“có ai nghĩ rằng người kia lại ra tay không chút kiêng kỵ như vậy, ta nghĩ rằng hắn sẽ cùng với chúng ta đàm luận đây. thật…”
Thái tinh vốn đang định nói cái gì đó nhưng đột nhiên biến sắc, không chỉ hắn mà thiên ma bên cạnh cũng thế. lúc này hai người không ai bảo ai liền cùng nhau xuất thủ phong ấn lại không gian tiếp điểm lúc trước.
Sau khi làm xong thì hai người liền rút lui, cũng ngay khi hai người lui về phía sau thì một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên.
“ầm ầm…”
Cùng lúc đó một luồng sóng năng lượng càn quét bốn phương tám hướng, nó thổi qua nơi nào thì nơi đó liền bị hủy diệt toàn bộ, thảo nguyên xanh biến thoáng cái biến thành sa mạc, đam hoang thu đang ăn cỏ trong chớp mắt biến thành cát bụi.
Về phần hai người thái tinh cùng thiên ma do phản ứng kịp thời, tế xuất ra được bảo vật phòng ngự nên chỉ bị thương nhẹ, có điều thương cũ chưa qua, thương mới đã tới. thương càng thêm thương, khiến cho hai người lại một lần nữa phun ra máu tươi.
Sau khi ổn định lại thương thế, hai người nhìn nhau một cái rồi khẽ gật đầu, tiếp đó hai người chia nhau ra bay về hai phương hướng. bọn họ lúc này cũng không ở đây nữa, hai người bọn họ sợ xuân đức sẽ đuổi tới nơi đây chém giết bọn họ.
……
Ác ma thành - bên ngoài thành.
Người chết thì cũng đã chết, kẻ chạy trốn thì cũng đã chạy trốn. lúc này đây trên mặt đất khắp nơi là thi thể, thi thể nằm la liệt nhìn mà khiến cho người ta rợn tóc gáy. nhất là nhìn thảm trạng trước khi chết của những người kia càng khiến cho người ta rùng mình.
Không cần chờ đến lúc xuân đức phải xua đuổi, những người khác lúc này cũng đã biết thân biết phận mà rời đi nơi khác. hoặc chỉ đứng xa xa mà quan sát.
Đứng ở giữa chiến trường đẫm máu lúc này cũng chỉ còn lại một mình xuân đức mà thôi, hắn nhìn quanh một lượt sau đó liên lạc với hệ thống phụ trợ. tâm niệm vừa động hắn liền đã câu thông được với hệ thống phụ trợ.
“giúp ta giải quyết những thứ này đi.”
Hệ thống phụ trợ có phần cảm thấy phiền nói:
“cái thân thể này cũng thật sự phiền phức nhỉ, không cách nào tu luyện theo phương thức bình thường được mà phải hấp thu sinh mệnh tinh hoa, cùng sinh hồn. đã vậy thì cũng thôi nhưng đằng này lại còn không thể tự hấp thụ nữa.”
Xuân đức cũng bất đắc dĩ nói:
“cái này cũng không có cách nào, ai bảo thứ này là của người kia chứ.”
Hệ thống phụ trợ nghe vậy thì thở dài nói:
“thôi để ta giúp ngươi, sau lại tìm cách khác.”
Hệ thống phụ trợ vừa dứt lời thì từ trên người xuân đức truyền ra một cổ lực lượng ba động kỳ dị, cổ lực lượng kia đi tới đâu thì thi thể nơi đó trong nháy mắt biến thành cát bụi, cùng lúc đó tất cả máu thịt của những kẻ chết đi nơi đây đều biến thành sinh mệnh tinh hoa.
Sinh mệnh tinh hoa có dạng như một quả cầu ánh sáng màu xanh lục, nó cũng không lớn chỉ bằng đầu ngón tay mà thôi, tùy thuộc vào cảnh giới của những người chết đi mà sinh mệnh tinh hoa nhiều hay ít.
…..
Cùng thời gian này ở bên trong “thế giới linh hồn” của xuân đức.
Người thần bí lúc này đã biến ảo thành một thanh niên tuấn tú, mày kiếm, mắt sáng, tóc dài ngang lưng, toàn thân bạch y như tuyết, cả người lộ ra một cổ khí chất bất phàm.
Hắn lúc này đang ngồi suy tư, lông mày hắn liên tục nhíu lại. trong miệng thì nói nhỏ:
“nên làm như thế nào thì mới tốt đây? là cắn nuốt hay vẫn là dung hợp từ từ? tên cứng đầu kia tư tưởng rất có vấn đề, thế giới của hắn sống không giống như nơi này nên hắn sẽ không chấp nhận việc cắn nuốt phân hồn của bản thân. ài! thật phiền toái mà.”
Sau khi thở dài một hơi thì người thần bí lại nói:
“như vậy thì chỉ có thể chọn cách từ từ dung hợp hai linh hồn lại, vừa đúng lý hợp tình lại không gây phản cảm. bây giờ tên cứng đầu kia cảnh giới còn quá yếu không thể học tập những bí pháp cao thâm, bây giờ chỉ có thể tạm thời rèn luyện linh hồn như thế này.
Chủ hồn thì chuyên tâm tu luyện, học tập các loại bí pháp. phân hồn thì chuyên tâm cảm thụ vận đạo tự nhiên, nhân tình thế thái. các loại cảm xúc khác nhau. như vậy sau này khi dung hợp lại thì tên cứng đầu kia mới có thể đạt tới mức hoàn mỹ nhất. nhưng mà…”
Nói đến đây thì người thần bí lại nhíu chặt lại đôi mày, sau một lúc hắn lại tự mình nói với bản thân.
“nhưng mà phân hồn có quá nhiều ký ức hỗn tạp, cảm ngộ sẽ ở một phương diện khác. như vậy thì không thể thập toàn thập mỹ được. muốn để cho cảm ngộ được trọn vẹn thì phải để hắn cảm ngộ từ đầu mới được.”
Có cái suy nghĩ như vậy người thần bí liền làm ra một cái quyết định, hắn muốn phong ấn đại bộ phận ký ức của phân hồn xuân đức về những sự kiện trước kia, chỉ giữ lại ký ức cần thiết cùng nhiệm vụ của hắn mà thôi. có như vậy thì cảm ngộ mới hoàn mỹ nhất, về sau cùng chủ hồn dung hợp làm một thể mới đạt tới thập toàn thập mỹ được.
(đã viết lại 18.6.20)
Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào
Danh sách chương