Sau khi yên lặng một lúc lâu xuân đức đột nhiên lại thay đổi một cái thái độ, hắn không còn nhây nhây như trước nữa mà trở nên điềm tĩnh một cách lạ thường, ánh mắt mang theo một loại gì đó u sầu. hắn ôn hòa nói:
“ta có thể hỏi ngươi một câu được sao?”
Thông báo hiện lên:
“tiểu đồng bọn hỏi đi?”
Xuân đức bình thản nói:
“để cho ta gặp người đó được sao?”
Lần này mặt hình ánh sáng màu xanh trước mắt xuân đức không có hiện thông báo nữa mà hiện lên hình ảnh ba chiều của người thần bí. cùng lúc đó thanh âm già nua trầm thấp vang lên.
“ta đây, ngươi có gì muốn hỏi sao?”
Xuân đức quan sát người thần bí hỏi:
“ngươi đáng lý có thể tạo ra ta một cách hoàn mỹ vì sao lại để một phần ký ức của chủ hồn vào trong ta? nếu không có những ký ức kia ta sẽ trở nên hoàn mỹ.”
Người thần bí nói:
“vì ta muốn để ngươi biết ý nghĩa ngươi tồn tại là vì cái gì, ngươi có hiểu được lời ta nói không? ngươi không chỉ là hy vọng của ta, của xuân đức, của dực đức còn của rất nhiều người khác. sứ mệnh của ngươi nhìn như đơn giản nhưng vô cùng quan trọng.”
Xuân đức lộ vẻ thản nhiên, hắn bình tĩnh gật đầu nói:
“ta hiểu mà, có điều ta có một cái yêu cầu không biết được hay không?”
Người thần bí nói:
“nếu không phải yêu cầu quá đáng ta sẽ chấp thuận.”
Xuân đức bình thản cười nói:
“ta có thể sống theo cách của ta được không?”
Người thần bí không chút do dự liền nói:
“đương nhiên là có thể, ngươi có thể sống theo cách của mình, ngươi là niềm hy vọng của mọi người, ngươi có quyền này. ta sẽ không ngăn cản.”
Xuân đức đột nhiên lại cười hỏi:
“cho ta hỏi thêm một câu cái hệ thống phụ trợ kia là làm sao? là do ngươi hay chủ hồn điều khiển?”
Người thần bí cười nói:
“ta hiểu ý ngươi, nó cũng có được ý thức chính mình không cần ai điều khiển. nó là độc lập, ngươi có thể xem nó là một người bạn, ta biết ngươi cần một người bạn như vậy để đồng hành trong những năm tháng sắp tới. thời gian cho ngươi tận hưởng còn rất dài cố gắng tận hưởng đi.”
Xuân đức phân hồn nghe vậy thì cười tươi nói:
“cảm ơn ngươi vì tất cả, không có mọi người sẽ không có ta lúc này, ta thực sự mong rằng bản thân có thể vì mọi người làm ra chút gì đó.”
Người thần bí lời nói thấm thía:
“nhân sinh như giấc mộng, người tỉnh mộng tan, cuộc đời nhìn lại đã tới điểm cuối, không quan trọng sống dài hay ngắn, quan trọng chính là ở thời gian đó ngươi sống ra làm sao, ta không thể cho ngươi tất cả nhưng hy vọng ngươi có thể trân trọng nó.”
Nói xong hình ảnh biến mất, xuân đức phân hồn nghe xong được những lời này thì nước mắt không khỏi chảy ra. có điều hắn không phải đau thương mà khóc, hắn là vì xúc động mà khóc.
Mỉm cười hắn khẽ nói ra một câu tương đối khó hiểu: “mọi người vì ta, ta cũng vì mọi người, không cầu thành thần chỉ cầu bình an, cuộc sống này của ta xem như đã mãn nguyện rồi.”
…….
Sau khi cùng với người thần bí nói chuyện thì xuân đức phân thân chính thức bắt đầu tận hưởng cuộc sống của chính hắn. hắn lúc này đã thu thập xong tâm tình lại bắt đầu cùng với người bạn hệ thống phụ trợ của mình nói chuyện.
" ngươi cần một cái tên không? gọi hệ thống phụ trợ nghe nó không hay chút nào."
Thông báo hiện lên:
“không hay thì kệ không hay cái đó là tên của ta mà. mà tiểu đồng bọn còn hỏi gì nữa không? không hỏi ta liền đi ngủ đây.”
Xuân đức kinh ngạc nói:
“ngươi mà cũng biết mệt nữa hả, ta tưởng ngươi không biết mệt kia chứ. mà nói tới ngươi là dạng sống như thế nào?”
Hệ thống phụ trợ lần này không dùng thông báo hiển thị nữa mà trực tiếp dùng thanh âm, thanh âm nam tử có phần hài hước vang lên.
“cũng gần giống ngươi thôi hai chúng ta được sinh ra cùng một thời điểm mà"thời điểm tính từ lúc có ý thức riêng", ta là sinh mệnh thế cấp cao có được trí tuệ cùng một vài năng lực nhất định. vì thế mà ta cũng biết mệt mỏi.”
Xuân đức cười nói:
“mệt hay không tùy ngươi, có điều chuẩn bị cho ta một bộ đồ tương đối tốt một chút. dù sao chúng ta cũng cần phải duy trì cuộc sống, không có chiến lực cường đại muốn kiếm ăn vô cùng khó.”
Hệ thống phụ trợ nói:
“biết rồi khổ lắm nhắc mãi thôi, ta cũng đang cố gắng lại còn. có điều bây giờ tài nguyên thiếu thốn thì kiếm đâu ra được đồ tốt.”
Xuân đức cười hỏi:
“ngươi lại than nữa rồi, thế ngươi còn cái gì tốt thì đều đưa ta cả đi. vì như huyết mạch, công pháp các kiểu ấy.”
Hệ thống phụ trợ buồn bực nói:
“có thì có nhưng đều là thứ không thích hợp, ngươi cũng biết rồi mà. thôi được rồi để ta chuẩn bị cho ngươi một bộ trang bị tốt. mà tranh thủ kiếm tài nguyên đi nhé không là chết đói cả đám đấy.”
Xuân đức cười cười:
“nhắc mãi ta cũng đâu có quên. mà đợi bao lâu mới có thể nhận được trang bị mới?”
Hệ thống phụ trợ nói:
“với năng lực của ta hiện tại hẳn cần tương đối lâu đấy, nói chung khi nào có tin tức ta sẽ nói cho.”
Xuân đức hí hửng nói:
“nhanh lên một chút nhé, ta chờ.”
Lần này hệ thống phụ trợ không có cùng xuân đức nói chuyện mà hiện lên một cái thông báo.
“khỏi chờ.”
Thấy như vậy cái thông báo xuân đức không khỏi cười cười sau đó tắt đi. tiếp đó xuân đức đi nơi vườn hoa nằm nghỉ ngơi, đồng thời suy tính một chút bước đi tương lai, dù sao hắn không chỉ cần nuôi bản thân mà còn cần nuôi một số ai đó nữa.
.........
Cũng không biết là qua bao lâu, giữa lúc xuân đức đang trong cơn mơ màng thì một thanh âm quen thuộc vang lên.
"này tiểu đồng bọn tỉnh dậy đi mọi thứ đã xong.”
Xuân đức nghe được cái thanh âm quen thuộc này thì cũng không mở mắt ra mà cười hỏi:
“nhanh như vậy, nuôi ngươi quả thực không lãng phí thức ăn mà. thế sao rồi?”
Hệ thống phụ trợ than thở nói:
“lần này cứ phải gọi là đập nồi bán sắt bao nhiêu thứ đều dồn hết cho ngươi. chúng ta trên cơ bản là nghèo rồi. ta năng lượng tiêu hao rất nhiều, năng lượng dự trữ cũng sắp cạn cần phải đi nghỉ ngơi để khôi phục. ngươi cứ tự tìm hiểu trước đi có gì không hiểu thì đợi ta tỉnh dậy lại hỏi."
Nói xong thì hệ thống phụ trợ liền biến mất không thấy đâu nữa, trước lúc đi nó lại còn hiện ra một cái thông báo chào tạm biệt.
“chúc tiểu đồng bọn sống tốt, không quá sớm đi đầu thai, bằng không ta sẽ rất buồn.”
Xuân đức nhìn thấy cái bảng thông báo này thì cười nói:
“an tâm đi, ta làm sao chết được.”
Nói xong thì hắn tắt thông báo đi sau đó tìm đến mục thông tin nhân vật rồi vào bên trong rương đồ, tiếp đó chọn đến mục bảo vật.
Rất nhanh hắn liền thấy một gói quà rất hoa lệ ở bên trong thùng đồ hắn lúc này nhấn vào xem thông tin. không đọc thì thôi vừa đọc hắn liền cảm thấy buồn cười nói nhỏ.
“trang bị thiên đạo luôn, cái tên ngược lại rất khí phách.”
Tiếp đó hắn bắt đầu quan sát bộ đồ này.
“bộ trang bị thiên đạo cực phẩm, luyện linh cấp 20. bộ trang bị thiên đạo do cao nhân ẩn sĩ chế tạo trong thời gian rất dài, lấy tinh hoa thiên địa làm dẫn tạo nên chí bảo.”
Xuân đức thấy mấy lời giới thiệu này thì tí nữa cười rơi nước mắt, hắn thầm nghĩ:
“tiểu đồng bọn của ta công nhận rất giỏi nói khoác, từ trong miệng hắn đoán trừng dâm nữ cũng có thể thành trinh nữ.”
Ở bên trong rương đồ còn có mấy món quà mà hệ thống phụ trợ dành cho hắn. nói thật xuân đức không có quan tâm đến quà bên trong mà quan tâm đến lời giới thiệu của người hệ thống phụ trợ nhiều hơn. tên kia mang ra toàn đồ vật không ra làm sao mà nhưng lời giới thiệu thì cứ phải gọi là không chê vào đâu được.
(đã viết lại 1/4/20)
Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào
“ta có thể hỏi ngươi một câu được sao?”
Thông báo hiện lên:
“tiểu đồng bọn hỏi đi?”
Xuân đức bình thản nói:
“để cho ta gặp người đó được sao?”
Lần này mặt hình ánh sáng màu xanh trước mắt xuân đức không có hiện thông báo nữa mà hiện lên hình ảnh ba chiều của người thần bí. cùng lúc đó thanh âm già nua trầm thấp vang lên.
“ta đây, ngươi có gì muốn hỏi sao?”
Xuân đức quan sát người thần bí hỏi:
“ngươi đáng lý có thể tạo ra ta một cách hoàn mỹ vì sao lại để một phần ký ức của chủ hồn vào trong ta? nếu không có những ký ức kia ta sẽ trở nên hoàn mỹ.”
Người thần bí nói:
“vì ta muốn để ngươi biết ý nghĩa ngươi tồn tại là vì cái gì, ngươi có hiểu được lời ta nói không? ngươi không chỉ là hy vọng của ta, của xuân đức, của dực đức còn của rất nhiều người khác. sứ mệnh của ngươi nhìn như đơn giản nhưng vô cùng quan trọng.”
Xuân đức lộ vẻ thản nhiên, hắn bình tĩnh gật đầu nói:
“ta hiểu mà, có điều ta có một cái yêu cầu không biết được hay không?”
Người thần bí nói:
“nếu không phải yêu cầu quá đáng ta sẽ chấp thuận.”
Xuân đức bình thản cười nói:
“ta có thể sống theo cách của ta được không?”
Người thần bí không chút do dự liền nói:
“đương nhiên là có thể, ngươi có thể sống theo cách của mình, ngươi là niềm hy vọng của mọi người, ngươi có quyền này. ta sẽ không ngăn cản.”
Xuân đức đột nhiên lại cười hỏi:
“cho ta hỏi thêm một câu cái hệ thống phụ trợ kia là làm sao? là do ngươi hay chủ hồn điều khiển?”
Người thần bí cười nói:
“ta hiểu ý ngươi, nó cũng có được ý thức chính mình không cần ai điều khiển. nó là độc lập, ngươi có thể xem nó là một người bạn, ta biết ngươi cần một người bạn như vậy để đồng hành trong những năm tháng sắp tới. thời gian cho ngươi tận hưởng còn rất dài cố gắng tận hưởng đi.”
Xuân đức phân hồn nghe vậy thì cười tươi nói:
“cảm ơn ngươi vì tất cả, không có mọi người sẽ không có ta lúc này, ta thực sự mong rằng bản thân có thể vì mọi người làm ra chút gì đó.”
Người thần bí lời nói thấm thía:
“nhân sinh như giấc mộng, người tỉnh mộng tan, cuộc đời nhìn lại đã tới điểm cuối, không quan trọng sống dài hay ngắn, quan trọng chính là ở thời gian đó ngươi sống ra làm sao, ta không thể cho ngươi tất cả nhưng hy vọng ngươi có thể trân trọng nó.”
Nói xong hình ảnh biến mất, xuân đức phân hồn nghe xong được những lời này thì nước mắt không khỏi chảy ra. có điều hắn không phải đau thương mà khóc, hắn là vì xúc động mà khóc.
Mỉm cười hắn khẽ nói ra một câu tương đối khó hiểu: “mọi người vì ta, ta cũng vì mọi người, không cầu thành thần chỉ cầu bình an, cuộc sống này của ta xem như đã mãn nguyện rồi.”
…….
Sau khi cùng với người thần bí nói chuyện thì xuân đức phân thân chính thức bắt đầu tận hưởng cuộc sống của chính hắn. hắn lúc này đã thu thập xong tâm tình lại bắt đầu cùng với người bạn hệ thống phụ trợ của mình nói chuyện.
" ngươi cần một cái tên không? gọi hệ thống phụ trợ nghe nó không hay chút nào."
Thông báo hiện lên:
“không hay thì kệ không hay cái đó là tên của ta mà. mà tiểu đồng bọn còn hỏi gì nữa không? không hỏi ta liền đi ngủ đây.”
Xuân đức kinh ngạc nói:
“ngươi mà cũng biết mệt nữa hả, ta tưởng ngươi không biết mệt kia chứ. mà nói tới ngươi là dạng sống như thế nào?”
Hệ thống phụ trợ lần này không dùng thông báo hiển thị nữa mà trực tiếp dùng thanh âm, thanh âm nam tử có phần hài hước vang lên.
“cũng gần giống ngươi thôi hai chúng ta được sinh ra cùng một thời điểm mà"thời điểm tính từ lúc có ý thức riêng", ta là sinh mệnh thế cấp cao có được trí tuệ cùng một vài năng lực nhất định. vì thế mà ta cũng biết mệt mỏi.”
Xuân đức cười nói:
“mệt hay không tùy ngươi, có điều chuẩn bị cho ta một bộ đồ tương đối tốt một chút. dù sao chúng ta cũng cần phải duy trì cuộc sống, không có chiến lực cường đại muốn kiếm ăn vô cùng khó.”
Hệ thống phụ trợ nói:
“biết rồi khổ lắm nhắc mãi thôi, ta cũng đang cố gắng lại còn. có điều bây giờ tài nguyên thiếu thốn thì kiếm đâu ra được đồ tốt.”
Xuân đức cười hỏi:
“ngươi lại than nữa rồi, thế ngươi còn cái gì tốt thì đều đưa ta cả đi. vì như huyết mạch, công pháp các kiểu ấy.”
Hệ thống phụ trợ buồn bực nói:
“có thì có nhưng đều là thứ không thích hợp, ngươi cũng biết rồi mà. thôi được rồi để ta chuẩn bị cho ngươi một bộ trang bị tốt. mà tranh thủ kiếm tài nguyên đi nhé không là chết đói cả đám đấy.”
Xuân đức cười cười:
“nhắc mãi ta cũng đâu có quên. mà đợi bao lâu mới có thể nhận được trang bị mới?”
Hệ thống phụ trợ nói:
“với năng lực của ta hiện tại hẳn cần tương đối lâu đấy, nói chung khi nào có tin tức ta sẽ nói cho.”
Xuân đức hí hửng nói:
“nhanh lên một chút nhé, ta chờ.”
Lần này hệ thống phụ trợ không có cùng xuân đức nói chuyện mà hiện lên một cái thông báo.
“khỏi chờ.”
Thấy như vậy cái thông báo xuân đức không khỏi cười cười sau đó tắt đi. tiếp đó xuân đức đi nơi vườn hoa nằm nghỉ ngơi, đồng thời suy tính một chút bước đi tương lai, dù sao hắn không chỉ cần nuôi bản thân mà còn cần nuôi một số ai đó nữa.
.........
Cũng không biết là qua bao lâu, giữa lúc xuân đức đang trong cơn mơ màng thì một thanh âm quen thuộc vang lên.
"này tiểu đồng bọn tỉnh dậy đi mọi thứ đã xong.”
Xuân đức nghe được cái thanh âm quen thuộc này thì cũng không mở mắt ra mà cười hỏi:
“nhanh như vậy, nuôi ngươi quả thực không lãng phí thức ăn mà. thế sao rồi?”
Hệ thống phụ trợ than thở nói:
“lần này cứ phải gọi là đập nồi bán sắt bao nhiêu thứ đều dồn hết cho ngươi. chúng ta trên cơ bản là nghèo rồi. ta năng lượng tiêu hao rất nhiều, năng lượng dự trữ cũng sắp cạn cần phải đi nghỉ ngơi để khôi phục. ngươi cứ tự tìm hiểu trước đi có gì không hiểu thì đợi ta tỉnh dậy lại hỏi."
Nói xong thì hệ thống phụ trợ liền biến mất không thấy đâu nữa, trước lúc đi nó lại còn hiện ra một cái thông báo chào tạm biệt.
“chúc tiểu đồng bọn sống tốt, không quá sớm đi đầu thai, bằng không ta sẽ rất buồn.”
Xuân đức nhìn thấy cái bảng thông báo này thì cười nói:
“an tâm đi, ta làm sao chết được.”
Nói xong thì hắn tắt thông báo đi sau đó tìm đến mục thông tin nhân vật rồi vào bên trong rương đồ, tiếp đó chọn đến mục bảo vật.
Rất nhanh hắn liền thấy một gói quà rất hoa lệ ở bên trong thùng đồ hắn lúc này nhấn vào xem thông tin. không đọc thì thôi vừa đọc hắn liền cảm thấy buồn cười nói nhỏ.
“trang bị thiên đạo luôn, cái tên ngược lại rất khí phách.”
Tiếp đó hắn bắt đầu quan sát bộ đồ này.
“bộ trang bị thiên đạo cực phẩm, luyện linh cấp 20. bộ trang bị thiên đạo do cao nhân ẩn sĩ chế tạo trong thời gian rất dài, lấy tinh hoa thiên địa làm dẫn tạo nên chí bảo.”
Xuân đức thấy mấy lời giới thiệu này thì tí nữa cười rơi nước mắt, hắn thầm nghĩ:
“tiểu đồng bọn của ta công nhận rất giỏi nói khoác, từ trong miệng hắn đoán trừng dâm nữ cũng có thể thành trinh nữ.”
Ở bên trong rương đồ còn có mấy món quà mà hệ thống phụ trợ dành cho hắn. nói thật xuân đức không có quan tâm đến quà bên trong mà quan tâm đến lời giới thiệu của người hệ thống phụ trợ nhiều hơn. tên kia mang ra toàn đồ vật không ra làm sao mà nhưng lời giới thiệu thì cứ phải gọi là không chê vào đâu được.
(đã viết lại 1/4/20)
Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào
Danh sách chương