Sau một ngày tham quan khắp nơi ở bên trong khu vực ngoại vi thuộc ác ma thành thì đám người văn tài được mộng hy dẫn đi tìm nơi ở trọ. do có người quen là mộng hy nên việc tìm nhà trọ cũng không vấn đề.

Dựa vào mối quan hệ của mộng hy không đến hai phút liền đã có nhà trọ cho đám người văn tài, lưu ly cùng những người khác ở lại. nơi ở lại của đám người văn tài tuy không phải là cao cấp nhất nhưng các đồ dùng sinh hoạt hay những tiện nghi trong đời sống đều không thiếu thứ gì.

Mỗi phòng đều thích hợp cho bốn người ở lại, phòng ở được trang trí hài hòa rất thân thiện với người sử dụng, bên trong phòng có đủ bàn ghế, đèn tường, tụ linh trận, không gian trận, an tâm trận cùng đủ loại trận pháp phụ trợ khác, nói chung không thiếu một cái gì. mọi người đều vô cùng hài lòng với nơi ở của mình.

Sau khi có được nơi ở ưng ý thì nhóm người của văn tài lại đi theo mộng y đi thưởng thức những món ngon, độc, lạ ở bên trong khu vực ngoại vi.

Phải nói rằng ở bên trong ác ma thành những loại đồ ăn không phải chỉ là thứ để ăn vào trong miệng mà nó đã thăng hoa trở thành nghệ thuật, từ hình thức cho đến công dụng đều nhiều không kể siết. chẳng phải vậy mà nhóm người của la lan học viện dành cả một buổi tối chỉ để đi ăn.

Bọn họ đi từ những quán nhỏ ven đường đến các nhà hàng sang trọng, rồi lại tới những nơi ít người lui tới, tuy mỗi món bọn họ ăn chỉ một chút nhưng mà đến cả mấy ngàn món khiến cho bụng bọn họ căng tròn như cái trống, thêm vào đó là linh lực ở bên trong các món ăn quá nhiều khiến cho bọn họ khẽ thổi ra một hơi liền tràn ngập linh khí.

Một ngày thật mỹ mãn bọn họ lê cái thân thể có phần mệt mỏi quay trở về phòng trọ của bản thân. sau khi kích hoạt các loại trận pháp phụ trợ thì cả đám liền ngủ say như chết.

Không riêng gì nhóm người của la lan học viện mà các thế lực khác cũng là như vậy, mà nói chung ai mới tới ác ma thành cũng là như vậy, trước đi tham quan những nơi đặc sắc sau đó lại đi ăn những món ngon.

……

Một đêm bình yên đi qua, mọi người lại đón chào một ngày mới bắt đầu.

Nơi ở lại của nhóm người la lan học viện.

“oa, thật thoải mái quá đi. thực sự ngày nào cũng muốn ở nơi này. thật hạnh phúc mà, bỏ ra mấy ngàn ma tinh đi vào trong này tận hưởng quả thực rất đáng giá.”

Đây là thanh âm của một thiếu nữ vừa mới tỉnh dậy sau một giấc ngủ thật sâu. tỉnh dậy nàng cảm thấy cơ thể tràn đầy năng lượng, tinh thần thoải mái vô cùng.

Cùng chung cảm giác với các nàng còn có mấy cô bạn ở cùng phòng. một cô gái vẫn còn nằm trong chăn nhìn giống một con nhộng mập lười biếng nói:

“thật không muốn rời chiếc giường này nữa. ui, ta muốn được chết ở trên này.”

Đúng lúc này một người khác lại kinh ngạc kêu lên:


“ồ, đây là có chuyện gì? cảnh giới của ta có tiến bộ ta nhớ đêm qua có tu luyện gì đâu.”

Nhưng mà ngay vào lúc này tiếng gõ cửa phòng vang lên cùng với đó là một thanh âm êm tai từ ngoài vọng vào.

“cốc cốc.”

“mọi người nhanh dậy đi chúng ta còn phải đi xuống ăn sáng, sau đó đi đón các vị đại nhân.”

Mấy cô gái trong phòng nghe được thanh âm này thì vội vàng kêu lên:

“vâng. lưu ly tỷ.”

Nói xong thì các nàng nhanh chóng rời giường, sau khi gấp lại chăn mền cùng sửa sang lại quần áo đầu tóc thì đi ra bên ngoài.

Khi đi ra bên ngoài thì đã thấy mọi người đã tụ tập gần đông đủ, nhìn qua mọi người thì thấy ai nấy đều tinh thần no đủ, vẻ mặt sáng láng. có lẽ tâm tình tốt nên cũng hiếm thấy ai cãi vã hay to tiếng với nhau, đa phần mọi người đều là cười cười nói nói vô cùng thân thiết.

Sau khi thấy mọi người đã quy tụ đông đủ, tam thúc của văn tài lúc này cười nói:

“đi ăn sáng, hôm nay ta trả tiền.”

Mọi người nghe vậy thì hoan hô:

“trưởng lão là nhất.”

Tiếp đó mọi người đi xuống phía bên dưới đại sảnh ăn sáng, khi mọi người vừa ngồi vào bàn thì đồ ăn liền được dọn lên, vì là đồ ăn sáng nên cũng đơn giản không cầu kỳ, có điều mọi người đều rất thích.

Sau khi ăn xong thì văn tài còn gọi cho mọi người một ít món ăn tráng miệng, ăn xong tráng miệng mọi người còn đi giải trí thư giãn một chút sau đó mới đi đến đón mấy nhân vật quan trọng.

…….

Vẫn là địa phương lúc trước đám người văn tài từng đi qua, lúc này bọn hắn lại đi ra nơi đây đứng chờ. không chỉ có la lan học viện như vậy mà các thế lực khác cũng là như vậy. vì bảo vật ở nơi đây rất trân quý nên đánh động rất nhiều lão quái tìm tới.

Trong lúc chờ đợi những đại nhân vật kia xuất hiện mọi người lại tranh thủ thư giãn một chút, bọn họ cảm thấy mấy con cốt long ở bên trên bầu trời lúc này cũng không có đáng sợ như vậy, nhờ có bọn nó mà nơi đây mới bình yên như thế, không đánh nhau, không trộm cướp, không to tiếng, ai nấy đều vui vẻ, một nơi như vậy không hiểu vì sao lại gọi là ác ma thành.

Thực ra nhiều người không hiểu rõ ác ma điện cũng như ác ma thành ý nghĩa, chỉ có tín đồ của ác ma điện mới chân chính hiểu được ý nghĩa của nó.

Đang lúc mọi người còn tận hưởng cuộc sống của mình thì tại nơi khi trước xuất hiện một nhóm người những người này có nam có nữ, trên thân ăn mặc một thân trang phục bình dị gần gũi, có điều khí tức mà bọn họ tản mạn đi ra khiến cho không một ai dám xem thường.

Cảm nhận được loại khí tức này thì người của mấy thế lực lớn đồng loạt đứng dậy đi tới tiếp đón đại nhân vật của nhà mình.

Cũng không khác gì nhóm người văn tài khi mới bước vào nơi đây những người nhìn như bất phàm kia lúc tiến vào nơi này nhìn thấy một thế giới hoàn toàn khác so với bên ngoài thì không khỏi đồng thời ồ lên.

Bọn hắn cảnh giới cao, biết lại được càng nhiều, ở nơi đây nhìn không đơn giản xinh đẹp như vậy mà là một cái đại trận khổng lồ, nếu như đại trận vận chuyển có thể thắt cổ bất kỳ người nào.

Một người cảm thán nói:

“thực sự là hiếm có trên đời.”

Một người khác đồng tình nói:

“không sai.”

Những người khác thì đều gật đầu đồng ý.

…..

Trong lúc đám lão quái đang bàn tán về ác ma thành thì văn tài mang theo mộng hy đi tới trước người một thiếu phụ, gọi thiếu phụ thì hỏi quá nàng ta nhìn giống em gái của văn tài hơn là một phụ nữ có chồng.

Nở một nụ cười rạng rỡ văn tài ôm lấy người thiếu phụ kia, sau đó cười nói:


“không ngờ mẫu thân là người tới. mà lần này chỉ một mình người đi tới thôi sao?”

Mẹ của văn tài nhìn qua hắn cùng mộng hy thì nở một nụ cười vui vẻ, bà ta ôn nhu nói:

“đây có phải là mộng hy đúng không? ta đã nghe qua tài nhi nhắc tới con.”

Mộng hy đứng nơi đó e lệ gật đầu, mẹ của văn tài thấy vậy thì trên mặt nụ cười càng thêm sáng lạn. bà ta nhìn qua văn tài cười nói:

“lần này đi cùng mẫu thân còn có đại ca của con.”

Cơ hồ vừa dứt lời thì thì từ bên trong sương mù phía sau đi ra thêm một nhóm người, trong nhóm người này có một người tướng mạo gần giống với văn tài nhưng so về đẹp trai thì người kia hơn hẳn một bậc, đã vậy còn có khí chất lạnh lùng vạn người mê.

Thanh niên kia đi qua bên này nhìn qua văn tài cùng mộng hy cười nói:

“đây là em dâu sao? cuối cùng văn tài cũng có một nơi trao thân gửi phận.”

Có lẽ hai anh em vô cùng thân thiết nên khi nhìn thấy anh trai của mình văn tài lúc này liền ôm lấy nhưng đúng rồi,sau đó than thở không thôi.

" ông trời thật không công bằng, tại sao một người không hiểu phong tình như đại ca lại có nhan sắc cao hơn đệ, đệ đã kém lại còn xấu, đúng là càng sống càng thấy thiệt thòi mà. huynh nói đệ sau này nên làm sao bây giờ."

Mấy người của la lan học viện nhìn thấy như vậy một màn thì bó tay rồi, tuy đã gặp vài lần nhưng lần nào thấy cũng thấy quái quái, hai người con trai ôm nhau...

“bốp!”

Tam thúc của văn tài đột nhiên cho hắn một cái bàn tay vào ót sau đó nói:

“có thôi làm trò đi không, người ta nhìn vào sẽ đánh giá thế nào, người ta còn không nghĩ rằng người mang tiểu hy về nhà chỉ là để làm bình phong hay sao? đến lúc đó mã gia chúng ta liền không còn mặt mũi nữa rồi.”

Văn tài không sao cả cười ha hả nói:

“không sao cả ai nói gì mặc ai nói. được rồi chúng cũng nên đi tới cửa hàng binh khí cho mẫu thân đại nhân mở mang tầm mắt, cái gì mới là độc đáo, cái gì mới là đại khí.”

Không nói thì thôi vừa nói văn tài liền bị mộng hy cho một cước vào chân, sau đó hung hăng nói:

“dám nói với mẫu thân của chàng như vậy sao? hư hỏng.”

Mẹ của văn tài thấy vậy thì kéo mộng hy lại cười nói:

“con dâu ngoan lắm, chúng ta đi tới nơi kia nào.”

Mông hy dịu dàng cười nói:

“vâng ạ.”

Nói xong thì cô nàng còn không quên lườm văn tài một cái, đại ca của văn tài thấy vậy thì cười nói:

“xem ra đệ sau này khổ rồi.”

Nói xong thì hắn cũng nhanh chân đuổi theo mọi người để lại một mình văn tài đang nhăn nhó vì cái chân đau.

…..

Có được mộng hy dẫn đường mọi người nhanh chóng đi tới tiệm bán binh khí, hôm nay cũng giống như mọi hôm người ở phía trước cửa tiệm vẫn đông như kiến, thanh âm trao đổi liên tục vang lên.

Mẹ của văn tài sau khi đi dạo một vòng lớn nhìn thấy cảnh tượng phồn hoa nơi này thì cũng không khỏi cảm khái một tiếng, mã gia so với nơi này chính là dân thường gặp dân chơi.

Đi theo mộng hy mọi người nhanh chóng đi lên tầng hai nơi dành cho những người quyền quý lắm tiền nhiều của. có điều khi mọi người vừa lên trên này liền nghe được thanh âm mắng chửi lẫn nhau vang lên.

Hiếu kỳ mọi người nhìn theo phương hướng thanh âm nhìn lại, vừa nhìn liền thấy hai ông lão như hai con gà chọi đang hung hăng dùng ba tấc lưỡi chém giết lẫn nhau, khí thế của hai người cứ phải gọi là vạn nhân địch. chẳng phải vậy mà những người đi theo phía sau hai người bọn họ đều lùi về sau rất xa.


Mẹ của văn tài nhận ra hai người này thì cười nói:

“tưởng là ai hóa ra là người của thanh long viện cùng địa ngục tông bọn hắn sớm nhìn nhau không thuận mắt rồi.”

Ở nơi xa, ông lão thiên long viện gằn giọng nói:

"lão quỷ ngươi lại muốn cùng ta tranh đoạt bảo vật, ngươi đây là mệnh quá dài hay sao?"

Người đối diện cũng không phải dạng vừa, hắn trầm giọng nói:

“tiểu long quy ngươi đây là muốn bị nướng hay hấp? hừ, muốn đánh thì đi ra ngoài đánh ta lại sợ ngươi sao?”

Thấy hai người này đang có xu hướng đánh nhau thì lúc này ở cạnh đó một con mắt hiện lên sau đó một thanh âm máy móc truyền ra.

“khách hàng có mâu thuẫn với nhau nhân viên 4922 có trách nhiệm điều giải. ”

Nói xong thì con mắt kia biến mất, cùng lúc đó mộng hy nhìn qua những người xung quanh nói cái gì đó tiếp đó tiến tới bên cạnh hai ông lão khuyên giải.

“không biết hai vị tiền bối vì sao mà phát sinh mâu thuẫn, vãn bối có thể giúp đỡ được gì cho hai vị tiền bối không à?”

Ông lão của thiên long viện nói:

“lão quỷ này muốn tranh mua với ta.”

Ông lão bên địa ngục tông cũng không vừa nói:

“là ta đến trước.”

Mộng hy nghe vậy thì nói:

“có phải hai vị tiền bối đều có nhu cầu muốn mua binh khí dạng này phải không ạ?”

Hai ông lão kia gật đầu, mộng hy nở một nụ cười chức nghiệp nói:

“bên ngoài này chỉ là sản phẩm trưng bày, nếu các vị tiền bối muốn mua có thể đi vào bên trong, số lượng nhiều thì không có nhưng một vài kiện không thành vấn đề.”

Hai ông lão kia nghe vậy thì giật mình, một người hỏi:

“thứ này không phải duy nhất sao?”

Mông hy cười nói:

“dạ không, thứ này là đồ vật bình thường đâu phải là đồ vật hi hữu đâu mà chỉ có một cái. vãn bối thấy mọi người là lần đầu tiên tới đây chi bằng mọi người đi theo vãn bối, vãn bối giúp mọi người giới thiệu một ít trang bị tốt.”

Người của thiên long viện cùng địa ngục tông nghe vậy thì không có phản đối, vậy là bọn họ cùng với người của la lan học viện đi theo mộng hy tiến vào sâu bên trong tầng hai.

(26/3/20)

Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện