Editor: Nguyen_Khanh
Beta: Thu Lệ
Klosters tuy cũng rất bất ngờ có thể ở chỗ này nhìn thấy Sinh mệnh thụ được mệnh danh “vua dị thực”, “dược vương” trong tinh tế, nhưng cậu cũng chỉ là kinh ngạc, cũng chẳng để ở trong lòng, lực chú ý hơn phân nửa đều đặt lên người bên cạnh, thấy trên mặt cô lộ ra thần sắc nóng lòng muốn thử, trong lòng khẽ nhúc nhích.
“Đồng Đồng?” Klosters đưa tay đặt trên đầu cô, khẽ xoa.
Nguyên Đồng quay đầu, thấy thiếu niên bên cạnh hơi hơi cúi người nhìn cô, nhìn thẳng vào mắt cậu, cô do dự, nhỏ giọng nói bên tai cậu: “Klos, tôi cảm thấy tôi có thể thử xem.”
Ánh mắt Klosters chuyển từ cô sang Sinh mệnh thụ, cân nhắc, nói: “Công kích của Sinh mệnh thụ có thể tạo thành tổn hại lên đến 80% cho một cơ giáp sinh vật cấp tám, cho dù là chiến sĩ cơ giáp cấp 3S cũng khó mà tiếp cận được nó.”
Sinh mệnh thụ được gọi là “vua dị thực”, trừ bỏ giá trị dùng làm thuốc của nó rất cao, còn vì tính tình của nó, vô cùng tính liệt, nhưng mà nó lại có đủ năng lực chống lại công kích của cơ giáp, làm cho người ta thập phần khó xử. Nếu thật sự không quan tâm, mặc kệ tất cả đánh nhau với nó để chiếm lấy nó, nó tình nguyện trực tiếp tự hủy, cũng không tiện nghi cho sinh vật khác, điều này làm cho người phát hiện rất đau đầu, thật sự là vui sướng tồn tại cùng thống khổ a.
Nguyên Đồng “nga” một tiếng, cô vừa rồi cũng thấy, ngay cả Tasym lợi hại như vậy cũng phải né tránh công kích của nó.
“Em xác định?”
Nguyên Đồng gật đầu, cô vẫn là muốn thử xem.
Nghĩ nghĩ, Klosters nói: “Tôi đi cùng em.” Với tốc độ của cậu, nếu Sinh mệnh thụ thật sự công kích Nguyên Đồng, ít nhất cậu có thể kịp thời mang người đi, không cần lo lắng vấn đề an toàn.
Nguyên Đồng biết cậu lo lắng cho mình, nhất thời trong lòng có chút ê ẩm, mềm nhũn. Trên cái thế giới này, trừ bỏ bà nội, không ai lại tốt với cô vô điều kiện như vậy, nhưng thiếu niên này lại làm được, tốt đến không cần lý do, cho dù là ngay từ lúc đầu, cậu có mục đích mới nhặt cô về, nhưng thời gian lâu như vậy, cũng đã làm rất nhiều chuyện vượt xa mục đích ban đầu của cậu. Cô không phải ý chí sắt đá, làm sao lại không cảm động? Nếu còn ở Trái Đất, gặp được thiếu niên như thế, cho dù là yêu sớm, cô cũng không chút do dự đáp ứng hắn. Nhưng mà…
“Sao thế?” Klosters thấy ánh mắt cô đột nhiên trở nên thủy nhuận nhuận, giống như sẽ ngập nước ngay lập tức, có chút kỳ quái hỏi.
Nguyên Đồng đang muốn trả lời, phía sau có một thanh âm nhanh nhảu chen vào, “Ngốc! Bé người ta đang cảm động! Cậu vừa hỏi, đem sự ngu xuẩn vô tri của cậu biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn, khiến cho cảm động của người ta bay mất.”
Klosters dùng một loại ánh mắt giết người hung ác nhìn Wes miệng rộng, ba người khác ngay tại thời điểm mấu chốt liền bịt miệng em út nhà mình tha đi chỗ khác, đỡ phải lát nữa chịu đòn chung với hắn.
Lúc Nguyên Đồng và Klosters nhỏ giọng kề tai nói nhỏ, mọi người cũng không có chú ý bọn họ, tuy Sinh mệnh thụ là do Nguyên Đồng phát hiện, nhưng xét thấy biểu hiện bình thường của cô quá yếu ớt, so với sủng vật chuột hương của cô cũng không hơn được bao nhiêu nên cũng chẳng ai ôm hy vọng gì với cô, bọn họ muốn Sinh mệnh quả, nhưng biết với thực lực của bọn họ, muốn toàn thân trở ra cũng không khả năng, đang suy tư nên làm gì bây giờ, cố tình bốn anh em lại không an phận, thấy hai người bên này đang thì thầm, trực tiếp chạy tới nghe lén, lại còn lớn miệng nói ra.
Không trách Klosters thẹn quá thành giận muốn đánh người.
Đám người Clefs đang thất vọng, chỉ thấy Klosters muốn dẫn Nguyên Đồng tiến lên, vội hỏi: “Cuồng thú, cậu muốn làm gì?” Chính mình đi chịu chết, lại muốn dẫn theo giống cái bé nhỏ người ta, đang tính toán gì thế? Tuy giống cái này có yếu ớt chút, nhưng cũng không phải hoàn toàn vô dụng, ít nhất biểu hiện dọc theo đường đi, cũng khiến bọn họ thừa nhận.
Tuy yếu một chút, nhưng không cản trở, thời điểm mấu chốt còn có tác dụng, quỷ dị nói không nên lời.
Klosters luôn luôn mặc kệ người không liên quan, cho nên căn bản không thèm để ý hắn nói cái gì.
Nhưng thật ra Nguyên Đồng tính tình tốt, quay đầu hướng Clefs nở nụ cười, nói: “Ngài Clefs, tôi muốn đi xem thử.”
Clefs đang muốn nói cái gì, bị Tasym ngăn lại, bọn họ đều tin tưởng Klosters, cho nên mặc kệ Klosters làm cái gì, cũng sẽ không nghi ngờ cậu, toàn tâm toàn ý tín nhiệm, đây là ăn ý đã hình thành nhiều năm.
Chỉ thấy Klosters lôi kéo Nguyên Đồng tiến lên, mỗi bước đều rất cẩn thận, nếu chỉ có mình cậu, thực ra chẳng có chuyện gì, cậu chỉ lo lắng người bên cạnh bị thương tổn.
So với sự cẩn thận của Klosters, Nguyên Đồng lại có vẻ tùy ý, lúc tiếp cận Sinh mệnh thụ, cô vừa đánh giá gốc dị thực thần kỳ này vừa phóng xuất tinh thần lực, nếu dựa theo bình thường, tinh thần lực của cô ngoại trừ xem xét còn có tác dụng khác là công kích cho dù là thực vật hay động vật đều bị tác động mà tổn thương, nhưng lúc này cô cũng không có ý muốn làm tổn thương gốc dị thực này.
Nguyên Đồng dẫn tinh thần lực cẩn thận vươn về phía trước, tận lực giữ mình bình tâm, tinh thần lực cách Sinh mệnh thụ ba mét, hai mét, một mét, nửa mét…
Ngay khi tinh thần lực của Nguyên Đồng sắp chạm đến Sinh mệnh thụ, Klosters đột nhiên ôm cô lui về phía sau, ngay chỗ bọn họ vừa đứng, những hư ảnh màu đen đánh lại, “bang bang” vang lên, băng nham trên mặt đất vỡ ra, mảnh vụn bay tán loạn. Những hư ảnh màu đen đó là thụ tu bảo hộ Sinh mệnh thụ bảo hộ, bình thường thu liễm ở bộ rễ, mật độ dày đặc, kim loại cứng nhất trong tinh tế thậm chí ngay cả cơ giáp cũng không thể chặt đứt nó được.
“Quả nhiên không được!” Đám người Clefs cũng không thất vọng, dù sao cảm thấy đó là đương nhiên.
Klosters nhìn Nguyên Đồng, Nguyên Đồng cau mày, nói với cậu: “Thử một lần nữa.”
Klosters gật đầu, loại ủng hộ không có nguyên tắc này làm cho anh em Seth lại cảm thán:
“Rơi vào lưới tình đều là kẻ ngốc, trung khuyển không có nguyên tắc!”
“Em trai, giọng điệu đừng chua như vậy, ca ca biết chú mày hâm mộ. Yên tâm, hôm nào rảnh rỗi, bọn anh sẽ tìm cho chú một giống cái nhỏ bé đáng yêu, đến lúc đó chú cũng cứ không có nguyên tắc mà sủng người ta đi. Nhưng mà đừng chọn ai nhỏ quá nha, còn phải đợi người ta trưởng thành không biết đến chừng nào nha.”
“Ai nói em chua? Em chỉ đang cảm thán lão đại không có nguyên tắc gì cả thôi.”
“Thế không phải chua thì là gì? Không phải là hâm mộ bé người ta có thể khiến lão đại mất sạch nguyên tắc sao? Vì sao chú không phải giống cái đâu? Lúc mẹ sinh chú, vì sao lại sinh thêm cho chú tiểu jj? Không có tiểu jj thật tốt! Cắt nó đi, lúc đó bọn anh sẽ toàn tâm toàn ý xem chú là muội muội mà chăm, còn chuẩn bị đồ cưới cho chú thật phong phú…”
“Vô liêm sỉ, vì sao mấy người không tự cắt của mình?” Wes xù lông gào lên với mấy người anh của anh ta.
Ba người kia đồng thời nói: “Bởi vì chúng ta là ca ca, chú là em út!”
Đây là cái logic quỷ dị gì chứ?
Ngay khi bốn anh em lại náo loạn, Tasym không thể nhịn được, vỗ đầu của một người gần cô nhất, nói: “Câm miệng, còn ồn ào tôi trực tiếp ném mấy cậu cho Sinh mệnh thụ làm chất dinh dưỡng!”
Bốn anh em rốt cuộc cũng an tĩnh trở lại, chỉ thấy Klosters đã dẫn Nguyên Đồng tiến lên, mà lần này, Sinh mệnh thụ vẫn tiếp tục công kích, nhưng mà chỉ công kích mình Klosters, Nguyên Đồng bị nó xem như không khí, hoa hoa lệ lệ không thèm nhìn đến, mấy người Clefs không hiểu chuyện, trợn trừng mắt.
Chẳng lẽ Sinh mệnh thụ tương đối rộng lượng với kẻ yếu? Hay là hoàn toàn xem thường cấp F, khinh thường để ý tới?
Sau vài lần thử nghiệm, Klosters phát hiện Sinh mệnh thụ không công kích Nguyên Đồng, liền quyết đoán lùi lại, nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm Nguyên Đồng không rời, thân thể sẵn sàng bùng nổ, chỉ cần có gì không ổn, có thể lập tức đi qua cứu người.
Kỳ thật trong lòng cậu không hề nguyện ý đặt Nguyên Đồng trong tình cảnh nguy hiểm như thế, cho dù bản thân có năng lực bảo hộ cô bình an cũng không nguyện ý. Nhưng thấy đôi mắt trong suốt của cô nhìn cậu, tỏ ý muốn thử, liền không có cách cự tuyệt yêu cầu của cô.
Lúc này tinh thần lực của Nguyên Đồng đã bao phủ hoàn chỉnh gốc Sinh mệnh thụ, hơn nữa khiến cô kinh hãi chính là, khi Sinh mệnh thụ phát hiện tinh thần lực của cô, cả cây đều lên tinh thần, thậm chí khẩn cấp kết nối với tinh thần lực của cô rồi nuốt chửng nó, khiến tinh thần lực của cô tiêu hao nhanh chóng, sắc mặt cô trở nên trắng bệch.
Klosters thấy thế, thân thể như dây cung căng đến cực hạn, lao đến phía trước, nhưng khi cậu tiếp cận, Sinh mệnh thụ lại bắt đầu công kích cậu.
“Khoan đã, Sinh mệnh thụ đang bảo hộ bé đó?” Clefs bất khả tư nghị kêu lên.
Clefs nói không sai, thụ tu của Sinh mệnh thụ một nửa công kích Klosters, một nửa giương nanh múa vuốt bên người Nguyên Đồng, tuy nhìn như uy hiếp, nhưng nhìn kỹ sẽ nhận ra, Sinh mệnh thụ đang bảo hộ Nguyên Đồng.
“Lão đại, mau trở lại!” hai tay Tasym biến thành tua mềm thực vật, kéo Klosters trở về.
Khi tinh thần lực tiêu hao không còn, Nguyên Đồng cầm cự không nổi ngồi bệt xuống đất, Sinh mệnh thụ run lên, hai trái từ trên cao lăn xuống, rơi vào lòng cô. Ánh sáng xanh lấp lánh, trong hang động tuyết u ám, tràn đầy ánh sáng, xinh đẹp tráng lệ, mùi thơm thoang thoảng xông vào khoang mũi, chỉ cần hít một hơi cũng có thể khiến tinh thần người ta trở nên phấn chấn.
Nhiệt độ không khí xung quanh rất thấp, nhưng Nguyên Đồng lại đổ mồ hôi, thân thể có chút hư thoát. Có thể là vì gần đây đã quen với tình huống tinh thần lực tiêu hao không còn nên cũng không đến mức không chịu được. Cô lấy một liều thuốc bổ sung tinh thần lực từ trong nút không gian ra, uống cạn, đến khi cảm thấy tốt hơn mới đứng dậy.
Nguyên Đồng quay đầu nhìn về đám người đang đứng đằng xa, lại nhìn Sinh mệnh thụ, thấy nó không có ý công kích mình, liền thương lượng với nó: “Có thể cho nhiều một chút không? Ngươi thấy đó, chúng ta có nhiều người như vậy, mỗi người một trái được không?”
Lá cây Sinh mệnh thụ run lên, quả quyết cự tuyệt nhân loại tham lam.
“Nếu không thể được…vậy ngươi cho chút lá cây nhé, như thế có được không?”
Sinh mệnh thụ lại run lên, sau đó một nhánh cây tách rời khỏi nó, được thụ tu quấn lấy đưa đến trước mặt cô.
Nguyên Đồng tiếp nhận, nói cảm ơn với Sinh mệnh thụ.
Chờ Nguyên Đồng cầm hai trái và một nhánh cây Sinh mệnh thụ trở về, phát hiện nhóm người này đều hai mắt nhìn mình chằm chằm, trong lòng có chút sợ hãi, nhỏ giọng nói: “Nó không chịu cho nhiều.” Trên mặt lộ ra vẻ khổ sở, không biết ít như thế thì phân chia thế nào, nghĩ nghĩ, liền đem nhánh cây kia đưa cho Tasym, “Tasym, cho chị ngâm trà.”
Bởi vì là người thực vật, Tasym ngâm trà uống rất ngon, Nguyên Đồng tuy không biết phẩm trà, nhưng vẫn cảm thấy rất ngon.
Tasym không nhận, những người khác dùng thần sắc kỳ quái nhìn cô.
Nguyên Đồng có chút mờ mịt, chẳng lẽ cô nói sai rồi? Theo bản năng nhìn về phía Klosters.
Klosters đã khôi phục bình tĩnh, nói với cô: “Nhánh cây này là lễ vật Sinh mệnh thụ tặng cho em, em có thể gieo trồng, Sinh mệnh thụ do em tự tay trồng, sau này muốn tặng ai thì tặng cho người đó.”
Nguyên Đồng: “…” Được rồi, cô hiểu bản thân lại gây ra chuyện cười, rõ ràng có thể dùng để trồng ra một gốc cây Sinh mệnh thụ gì đó, lại nghĩ Sinh mệnh thụ cho cô dùng ngâm trà.
Klosters giải thích cho Nguyên Đồng xong, sờ sờ đầu cô, liền nhìn về phía mười mấy người của gia tộc Depeson do Clefs cầm đầu. Bốn anh em Seth và Tasym cũng sôi nổi nhìn về phía bọn họ.
Clefs liếc mắt nhìn Sinh mệnh thụ, nói: “Mục đích chúng ta tới đây là vì cứu viện ngài Depeson, chuyện khác có thể tính sau. Về phần Sinh mệnh thụ, là do vị Nguyên tiểu thư phát hiện.”
Pháp luật tinh tế có quy định, khi phát hiện hành tinh mới, tên do người đầu tiên phát hiện đặt, mà trên hành tinh mới có thứ gì đó chưa biết, người đầu tiên phát hiện có quyền ưu tiên lựa chọn. Đương nhiên, loại pháp luật này chỉ có hiệu lực khi thực lực song phương tương đương, không thể nghi ngờ, thực lực của đám người Ural này vượt trên đám người Clefs, Clefs là người lý trí, hiểu được nên lấy hay bỏ.
Trên mặt Klosters lộ ra vẻ vừa lòng, nói với hắn: “Ta sẽ đưa khế ước cho các ngươi sau.”
Đã không có chuyện gì, mọi người nhanh chóng rời khỏi tuyết động này, trở lại đỉnh núi.
Lúc xuống núi, Nguyên Đồng vẫn được Klosters ôm xuống núi, con chuột hương nằm sấp trên đầu cô, trong lòng cẩn thận ôm nhánh cây Sinh mệnh thụ kia, quay đầu nhìn lại đỉnh núi tuyết trắng, cô cảm thấy thế giới tương lai này thật thần kỳ, có rất nhiều giống loài thần kỳ vượt qua sự tưởng tượng của nhân loại, chỉ cần nghe thoáng qua, cũng đã khơi dậy ham muốn khám phá của nhân loại.
Cô rốt cuộc hiểu được vì sao biết rõ là nguy hiểm nhưng vẫn có vô số người hưng phấn tìm kiếm, trong quá trình tìm kiếm họ có được sự vui vẻ, thu hoạch sau đó chính là sự thỏa mãn.
Trở lại xe bay, Nguyên Đồng được Tasym cho chậu hoa và đất dinh dưỡng, cẩn thận đem nhánh Sinh mệnh thụ trồng vào. Nhánh cây này chỉ cao khoảng nửa thước Anh, lá cây có hình tròn, mỗi một phiến đều hiện gân rõ ràng, lá cây màu bạch ngọc thanh khiết, gân lá màu phỉ thúy, từ xa nhìn lại khiến thị giác có thể cảm nhận được một loại trình tự rõ ràng, như ngọc sáng bóng rực rỡ.
Trịnh trọng đặt chậu cây Sinh mệnh thụ đến một cái giá cố định trên xe, Nguyên Đồng thưởng thức một lát, lại xuất ra kia hai khỏa Sinh mệnh thụ chi quả nghiên cứu.
“Chi ~~”
Nhìn đến hai trái hình quả trám, A Hoàng lao đến như mãnh hổ hạ sơn, vẻ mặt thèm thuồng nhìn hai quả Sinh mệnh thụ trong tay Nguyên Đồng, nước miếng cũng chảy ra. Nguyên Đồng nhìn mà thấy gớm, khiển trách: “A Hoàng, còn chảy nước miếng nữa là ta không nuôi ngươi nữa đâu.”
A Hoàng vẫn ngơ ngác nhìn hai trái Sinh mệnh, móng vuốt hung hãn vươn ra muốn đoạt lấy.
Một bàn tay nắm cổ nó nhấc lên, sau đó A Hoàng bị người dùng dây thừng trói chặt, ném ra ngoài của sổ xe.
Nguyên Đồng nghe được tiếng kêu thê lương từ bên ngoài, nhịn không được ngoái cổ nhìn, động vật nhỏ đáng thương dường như bị treo ở giữa không trung, theo tốc độ cao của xe bay, nó tựa như một con diều màu vàng nhạt bay giữa không trung, tiếng kêu thảm thiết truyền đến.
“A Hoàng là thể tiến hóa của chuột hương Carlow, dã tính khó thuần, phải cho nó chút giáo huấn để sau này không làm ra những chuyện khi chủ.” Klosters giải thích cho cô, lấy hai quả Sinh mệnh trong tay cô, cất một trái vào một cái hộp không rõ chất liệu, trái còn lại rửa sạch rồi cho cô ăn.
Nguyên Đồng vụng trộm liếc nhìn những người khác trên xe bay, nhỏ giọng nói: “Có hai trái…chúng ta chia đôi.” Nếu đây là thứ tốt, Nguyên Đồng muốn chia sẻ với cậu.
Ánh mắt Klosters trở nên nhu hòa trong nháy mắt, màu mắt sáng lạng kia đẹp đẽ động lòng người, cậu nói: “Sinh mệnh quả là tinh hoa của Sinh mệnh thụ, có ích cho thân thể của em, còn với chúng tôi cũng chẳng có tác dụng gì lớn.”
Nguyên Đồng nhịn không được ngẩng đầu nhìn những người khác trong xe bay, ai ngờ anh em Seth sôi nổi quay đầu nói với cô: “Klos nói đúng, để nhóc ăn thôi, đây là nhóc tự mình lấy được mà.”
“Nếu nhóc băn khoăn, sau này trồng được Sinh mệnh quả nhớ cho chúng ta nếm thử là được.”
“Đúng vậy, chúng ta chờ cây Sinh mệnh thụ này nở hoa kết quả, tin tưởng với bản lĩnh của nhóc, sẽ sớm thôi.”
Nghe được lời của bốn anh em, Nguyên Đồng làm sao không biết khi nãy đã nhỏ giọng nói nhưng vẫn bị mấy người này nghe được, có chút quẫn bách, đành im lặng gặm Sinh mệnh quả. Đây là một loại trái cây có chút vị sáp, không ăn ngon như vẻ ngoài của nó, nhưng sau khi vị sáp tan đi lại có vị ngọt lành, nhịn không được lại cắn miếng thứ hai.
Sinh mệnh quả không có hột, chờ khi Nguyên Đồng từng miếng từng miếng ăn xong, Klosters mới kéo động vật nhỏ đáng thương vào lại trong xe.
Bị nếm trải giáo huấn lãnh khốc vô tình, A Hoàng mệt mỏi, nhất thời ý tưởng gì cũng không có, cảm thấy vẫn là chủ nhân tốt nhất, chui vào trong lòng chủ nhân, dùng móng vuốt bám chặt vào váy áo cô, yếu ớt “xèo xèo” hai tiếng.
Nguyên Đồng lấy cái lược nhỏ, do Tasym cố ý đưa cho để chải lông cho sủng vật, chải bộ lông vàng bị gió thổi xù xù, sờ sờ đuôi to của nó: “Chờ ta về sau trồng được Sinh mệnh thụ, nó kết quả liền cho ngươi một trái nếm thử.”
A Hoàng nghe được lời của cô, nhất thời tinh thần chấn hưng, đuôi to ve vẩy qua lại, một đôi mắt đậu đen thường thường nhìn ngắm nhánh Sinh mệnh thụ, nghiễm nhiên ở ảo tưởng cảnh tượng sau khi Sinh mệnh thụ lớn lên.
Nguyên Đồng có chút ngạc nhiên nói: “Chỉ số thông minh của A Hoàng hình như rất cao.”
“Nếu chỉ số thông minh của nó không cao, làm sao có thể làm sủng vật?” Klosters giải thích: “Rất nhiều người thích dưỡng chuột hương Carlow cũng vì nguyên nhân này, chúng không chỉ có mùi hương trên người mà còn do chỉ số thông minh của chúng, trong đám dị thú cấp một xem như rất cao.”
Nguyên Đồng lại được tiếp thu thêm chút kiến thức về chuột hương Carlow, càng thích A Hoàng hơn.
Đến khi chạng vạng, Klosters thành công phá giải mật mã trên thiết bị phát tín hiệu, từ đó lấy được tin tức họ cần.
Beta: Thu Lệ
Klosters tuy cũng rất bất ngờ có thể ở chỗ này nhìn thấy Sinh mệnh thụ được mệnh danh “vua dị thực”, “dược vương” trong tinh tế, nhưng cậu cũng chỉ là kinh ngạc, cũng chẳng để ở trong lòng, lực chú ý hơn phân nửa đều đặt lên người bên cạnh, thấy trên mặt cô lộ ra thần sắc nóng lòng muốn thử, trong lòng khẽ nhúc nhích.
“Đồng Đồng?” Klosters đưa tay đặt trên đầu cô, khẽ xoa.
Nguyên Đồng quay đầu, thấy thiếu niên bên cạnh hơi hơi cúi người nhìn cô, nhìn thẳng vào mắt cậu, cô do dự, nhỏ giọng nói bên tai cậu: “Klos, tôi cảm thấy tôi có thể thử xem.”
Ánh mắt Klosters chuyển từ cô sang Sinh mệnh thụ, cân nhắc, nói: “Công kích của Sinh mệnh thụ có thể tạo thành tổn hại lên đến 80% cho một cơ giáp sinh vật cấp tám, cho dù là chiến sĩ cơ giáp cấp 3S cũng khó mà tiếp cận được nó.”
Sinh mệnh thụ được gọi là “vua dị thực”, trừ bỏ giá trị dùng làm thuốc của nó rất cao, còn vì tính tình của nó, vô cùng tính liệt, nhưng mà nó lại có đủ năng lực chống lại công kích của cơ giáp, làm cho người ta thập phần khó xử. Nếu thật sự không quan tâm, mặc kệ tất cả đánh nhau với nó để chiếm lấy nó, nó tình nguyện trực tiếp tự hủy, cũng không tiện nghi cho sinh vật khác, điều này làm cho người phát hiện rất đau đầu, thật sự là vui sướng tồn tại cùng thống khổ a.
Nguyên Đồng “nga” một tiếng, cô vừa rồi cũng thấy, ngay cả Tasym lợi hại như vậy cũng phải né tránh công kích của nó.
“Em xác định?”
Nguyên Đồng gật đầu, cô vẫn là muốn thử xem.
Nghĩ nghĩ, Klosters nói: “Tôi đi cùng em.” Với tốc độ của cậu, nếu Sinh mệnh thụ thật sự công kích Nguyên Đồng, ít nhất cậu có thể kịp thời mang người đi, không cần lo lắng vấn đề an toàn.
Nguyên Đồng biết cậu lo lắng cho mình, nhất thời trong lòng có chút ê ẩm, mềm nhũn. Trên cái thế giới này, trừ bỏ bà nội, không ai lại tốt với cô vô điều kiện như vậy, nhưng thiếu niên này lại làm được, tốt đến không cần lý do, cho dù là ngay từ lúc đầu, cậu có mục đích mới nhặt cô về, nhưng thời gian lâu như vậy, cũng đã làm rất nhiều chuyện vượt xa mục đích ban đầu của cậu. Cô không phải ý chí sắt đá, làm sao lại không cảm động? Nếu còn ở Trái Đất, gặp được thiếu niên như thế, cho dù là yêu sớm, cô cũng không chút do dự đáp ứng hắn. Nhưng mà…
“Sao thế?” Klosters thấy ánh mắt cô đột nhiên trở nên thủy nhuận nhuận, giống như sẽ ngập nước ngay lập tức, có chút kỳ quái hỏi.
Nguyên Đồng đang muốn trả lời, phía sau có một thanh âm nhanh nhảu chen vào, “Ngốc! Bé người ta đang cảm động! Cậu vừa hỏi, đem sự ngu xuẩn vô tri của cậu biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn, khiến cho cảm động của người ta bay mất.”
Klosters dùng một loại ánh mắt giết người hung ác nhìn Wes miệng rộng, ba người khác ngay tại thời điểm mấu chốt liền bịt miệng em út nhà mình tha đi chỗ khác, đỡ phải lát nữa chịu đòn chung với hắn.
Lúc Nguyên Đồng và Klosters nhỏ giọng kề tai nói nhỏ, mọi người cũng không có chú ý bọn họ, tuy Sinh mệnh thụ là do Nguyên Đồng phát hiện, nhưng xét thấy biểu hiện bình thường của cô quá yếu ớt, so với sủng vật chuột hương của cô cũng không hơn được bao nhiêu nên cũng chẳng ai ôm hy vọng gì với cô, bọn họ muốn Sinh mệnh quả, nhưng biết với thực lực của bọn họ, muốn toàn thân trở ra cũng không khả năng, đang suy tư nên làm gì bây giờ, cố tình bốn anh em lại không an phận, thấy hai người bên này đang thì thầm, trực tiếp chạy tới nghe lén, lại còn lớn miệng nói ra.
Không trách Klosters thẹn quá thành giận muốn đánh người.
Đám người Clefs đang thất vọng, chỉ thấy Klosters muốn dẫn Nguyên Đồng tiến lên, vội hỏi: “Cuồng thú, cậu muốn làm gì?” Chính mình đi chịu chết, lại muốn dẫn theo giống cái bé nhỏ người ta, đang tính toán gì thế? Tuy giống cái này có yếu ớt chút, nhưng cũng không phải hoàn toàn vô dụng, ít nhất biểu hiện dọc theo đường đi, cũng khiến bọn họ thừa nhận.
Tuy yếu một chút, nhưng không cản trở, thời điểm mấu chốt còn có tác dụng, quỷ dị nói không nên lời.
Klosters luôn luôn mặc kệ người không liên quan, cho nên căn bản không thèm để ý hắn nói cái gì.
Nhưng thật ra Nguyên Đồng tính tình tốt, quay đầu hướng Clefs nở nụ cười, nói: “Ngài Clefs, tôi muốn đi xem thử.”
Clefs đang muốn nói cái gì, bị Tasym ngăn lại, bọn họ đều tin tưởng Klosters, cho nên mặc kệ Klosters làm cái gì, cũng sẽ không nghi ngờ cậu, toàn tâm toàn ý tín nhiệm, đây là ăn ý đã hình thành nhiều năm.
Chỉ thấy Klosters lôi kéo Nguyên Đồng tiến lên, mỗi bước đều rất cẩn thận, nếu chỉ có mình cậu, thực ra chẳng có chuyện gì, cậu chỉ lo lắng người bên cạnh bị thương tổn.
So với sự cẩn thận của Klosters, Nguyên Đồng lại có vẻ tùy ý, lúc tiếp cận Sinh mệnh thụ, cô vừa đánh giá gốc dị thực thần kỳ này vừa phóng xuất tinh thần lực, nếu dựa theo bình thường, tinh thần lực của cô ngoại trừ xem xét còn có tác dụng khác là công kích cho dù là thực vật hay động vật đều bị tác động mà tổn thương, nhưng lúc này cô cũng không có ý muốn làm tổn thương gốc dị thực này.
Nguyên Đồng dẫn tinh thần lực cẩn thận vươn về phía trước, tận lực giữ mình bình tâm, tinh thần lực cách Sinh mệnh thụ ba mét, hai mét, một mét, nửa mét…
Ngay khi tinh thần lực của Nguyên Đồng sắp chạm đến Sinh mệnh thụ, Klosters đột nhiên ôm cô lui về phía sau, ngay chỗ bọn họ vừa đứng, những hư ảnh màu đen đánh lại, “bang bang” vang lên, băng nham trên mặt đất vỡ ra, mảnh vụn bay tán loạn. Những hư ảnh màu đen đó là thụ tu bảo hộ Sinh mệnh thụ bảo hộ, bình thường thu liễm ở bộ rễ, mật độ dày đặc, kim loại cứng nhất trong tinh tế thậm chí ngay cả cơ giáp cũng không thể chặt đứt nó được.
“Quả nhiên không được!” Đám người Clefs cũng không thất vọng, dù sao cảm thấy đó là đương nhiên.
Klosters nhìn Nguyên Đồng, Nguyên Đồng cau mày, nói với cậu: “Thử một lần nữa.”
Klosters gật đầu, loại ủng hộ không có nguyên tắc này làm cho anh em Seth lại cảm thán:
“Rơi vào lưới tình đều là kẻ ngốc, trung khuyển không có nguyên tắc!”
“Em trai, giọng điệu đừng chua như vậy, ca ca biết chú mày hâm mộ. Yên tâm, hôm nào rảnh rỗi, bọn anh sẽ tìm cho chú một giống cái nhỏ bé đáng yêu, đến lúc đó chú cũng cứ không có nguyên tắc mà sủng người ta đi. Nhưng mà đừng chọn ai nhỏ quá nha, còn phải đợi người ta trưởng thành không biết đến chừng nào nha.”
“Ai nói em chua? Em chỉ đang cảm thán lão đại không có nguyên tắc gì cả thôi.”
“Thế không phải chua thì là gì? Không phải là hâm mộ bé người ta có thể khiến lão đại mất sạch nguyên tắc sao? Vì sao chú không phải giống cái đâu? Lúc mẹ sinh chú, vì sao lại sinh thêm cho chú tiểu jj? Không có tiểu jj thật tốt! Cắt nó đi, lúc đó bọn anh sẽ toàn tâm toàn ý xem chú là muội muội mà chăm, còn chuẩn bị đồ cưới cho chú thật phong phú…”
“Vô liêm sỉ, vì sao mấy người không tự cắt của mình?” Wes xù lông gào lên với mấy người anh của anh ta.
Ba người kia đồng thời nói: “Bởi vì chúng ta là ca ca, chú là em út!”
Đây là cái logic quỷ dị gì chứ?
Ngay khi bốn anh em lại náo loạn, Tasym không thể nhịn được, vỗ đầu của một người gần cô nhất, nói: “Câm miệng, còn ồn ào tôi trực tiếp ném mấy cậu cho Sinh mệnh thụ làm chất dinh dưỡng!”
Bốn anh em rốt cuộc cũng an tĩnh trở lại, chỉ thấy Klosters đã dẫn Nguyên Đồng tiến lên, mà lần này, Sinh mệnh thụ vẫn tiếp tục công kích, nhưng mà chỉ công kích mình Klosters, Nguyên Đồng bị nó xem như không khí, hoa hoa lệ lệ không thèm nhìn đến, mấy người Clefs không hiểu chuyện, trợn trừng mắt.
Chẳng lẽ Sinh mệnh thụ tương đối rộng lượng với kẻ yếu? Hay là hoàn toàn xem thường cấp F, khinh thường để ý tới?
Sau vài lần thử nghiệm, Klosters phát hiện Sinh mệnh thụ không công kích Nguyên Đồng, liền quyết đoán lùi lại, nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm Nguyên Đồng không rời, thân thể sẵn sàng bùng nổ, chỉ cần có gì không ổn, có thể lập tức đi qua cứu người.
Kỳ thật trong lòng cậu không hề nguyện ý đặt Nguyên Đồng trong tình cảnh nguy hiểm như thế, cho dù bản thân có năng lực bảo hộ cô bình an cũng không nguyện ý. Nhưng thấy đôi mắt trong suốt của cô nhìn cậu, tỏ ý muốn thử, liền không có cách cự tuyệt yêu cầu của cô.
Lúc này tinh thần lực của Nguyên Đồng đã bao phủ hoàn chỉnh gốc Sinh mệnh thụ, hơn nữa khiến cô kinh hãi chính là, khi Sinh mệnh thụ phát hiện tinh thần lực của cô, cả cây đều lên tinh thần, thậm chí khẩn cấp kết nối với tinh thần lực của cô rồi nuốt chửng nó, khiến tinh thần lực của cô tiêu hao nhanh chóng, sắc mặt cô trở nên trắng bệch.
Klosters thấy thế, thân thể như dây cung căng đến cực hạn, lao đến phía trước, nhưng khi cậu tiếp cận, Sinh mệnh thụ lại bắt đầu công kích cậu.
“Khoan đã, Sinh mệnh thụ đang bảo hộ bé đó?” Clefs bất khả tư nghị kêu lên.
Clefs nói không sai, thụ tu của Sinh mệnh thụ một nửa công kích Klosters, một nửa giương nanh múa vuốt bên người Nguyên Đồng, tuy nhìn như uy hiếp, nhưng nhìn kỹ sẽ nhận ra, Sinh mệnh thụ đang bảo hộ Nguyên Đồng.
“Lão đại, mau trở lại!” hai tay Tasym biến thành tua mềm thực vật, kéo Klosters trở về.
Khi tinh thần lực tiêu hao không còn, Nguyên Đồng cầm cự không nổi ngồi bệt xuống đất, Sinh mệnh thụ run lên, hai trái từ trên cao lăn xuống, rơi vào lòng cô. Ánh sáng xanh lấp lánh, trong hang động tuyết u ám, tràn đầy ánh sáng, xinh đẹp tráng lệ, mùi thơm thoang thoảng xông vào khoang mũi, chỉ cần hít một hơi cũng có thể khiến tinh thần người ta trở nên phấn chấn.
Nhiệt độ không khí xung quanh rất thấp, nhưng Nguyên Đồng lại đổ mồ hôi, thân thể có chút hư thoát. Có thể là vì gần đây đã quen với tình huống tinh thần lực tiêu hao không còn nên cũng không đến mức không chịu được. Cô lấy một liều thuốc bổ sung tinh thần lực từ trong nút không gian ra, uống cạn, đến khi cảm thấy tốt hơn mới đứng dậy.
Nguyên Đồng quay đầu nhìn về đám người đang đứng đằng xa, lại nhìn Sinh mệnh thụ, thấy nó không có ý công kích mình, liền thương lượng với nó: “Có thể cho nhiều một chút không? Ngươi thấy đó, chúng ta có nhiều người như vậy, mỗi người một trái được không?”
Lá cây Sinh mệnh thụ run lên, quả quyết cự tuyệt nhân loại tham lam.
“Nếu không thể được…vậy ngươi cho chút lá cây nhé, như thế có được không?”
Sinh mệnh thụ lại run lên, sau đó một nhánh cây tách rời khỏi nó, được thụ tu quấn lấy đưa đến trước mặt cô.
Nguyên Đồng tiếp nhận, nói cảm ơn với Sinh mệnh thụ.
Chờ Nguyên Đồng cầm hai trái và một nhánh cây Sinh mệnh thụ trở về, phát hiện nhóm người này đều hai mắt nhìn mình chằm chằm, trong lòng có chút sợ hãi, nhỏ giọng nói: “Nó không chịu cho nhiều.” Trên mặt lộ ra vẻ khổ sở, không biết ít như thế thì phân chia thế nào, nghĩ nghĩ, liền đem nhánh cây kia đưa cho Tasym, “Tasym, cho chị ngâm trà.”
Bởi vì là người thực vật, Tasym ngâm trà uống rất ngon, Nguyên Đồng tuy không biết phẩm trà, nhưng vẫn cảm thấy rất ngon.
Tasym không nhận, những người khác dùng thần sắc kỳ quái nhìn cô.
Nguyên Đồng có chút mờ mịt, chẳng lẽ cô nói sai rồi? Theo bản năng nhìn về phía Klosters.
Klosters đã khôi phục bình tĩnh, nói với cô: “Nhánh cây này là lễ vật Sinh mệnh thụ tặng cho em, em có thể gieo trồng, Sinh mệnh thụ do em tự tay trồng, sau này muốn tặng ai thì tặng cho người đó.”
Nguyên Đồng: “…” Được rồi, cô hiểu bản thân lại gây ra chuyện cười, rõ ràng có thể dùng để trồng ra một gốc cây Sinh mệnh thụ gì đó, lại nghĩ Sinh mệnh thụ cho cô dùng ngâm trà.
Klosters giải thích cho Nguyên Đồng xong, sờ sờ đầu cô, liền nhìn về phía mười mấy người của gia tộc Depeson do Clefs cầm đầu. Bốn anh em Seth và Tasym cũng sôi nổi nhìn về phía bọn họ.
Clefs liếc mắt nhìn Sinh mệnh thụ, nói: “Mục đích chúng ta tới đây là vì cứu viện ngài Depeson, chuyện khác có thể tính sau. Về phần Sinh mệnh thụ, là do vị Nguyên tiểu thư phát hiện.”
Pháp luật tinh tế có quy định, khi phát hiện hành tinh mới, tên do người đầu tiên phát hiện đặt, mà trên hành tinh mới có thứ gì đó chưa biết, người đầu tiên phát hiện có quyền ưu tiên lựa chọn. Đương nhiên, loại pháp luật này chỉ có hiệu lực khi thực lực song phương tương đương, không thể nghi ngờ, thực lực của đám người Ural này vượt trên đám người Clefs, Clefs là người lý trí, hiểu được nên lấy hay bỏ.
Trên mặt Klosters lộ ra vẻ vừa lòng, nói với hắn: “Ta sẽ đưa khế ước cho các ngươi sau.”
Đã không có chuyện gì, mọi người nhanh chóng rời khỏi tuyết động này, trở lại đỉnh núi.
Lúc xuống núi, Nguyên Đồng vẫn được Klosters ôm xuống núi, con chuột hương nằm sấp trên đầu cô, trong lòng cẩn thận ôm nhánh cây Sinh mệnh thụ kia, quay đầu nhìn lại đỉnh núi tuyết trắng, cô cảm thấy thế giới tương lai này thật thần kỳ, có rất nhiều giống loài thần kỳ vượt qua sự tưởng tượng của nhân loại, chỉ cần nghe thoáng qua, cũng đã khơi dậy ham muốn khám phá của nhân loại.
Cô rốt cuộc hiểu được vì sao biết rõ là nguy hiểm nhưng vẫn có vô số người hưng phấn tìm kiếm, trong quá trình tìm kiếm họ có được sự vui vẻ, thu hoạch sau đó chính là sự thỏa mãn.
Trở lại xe bay, Nguyên Đồng được Tasym cho chậu hoa và đất dinh dưỡng, cẩn thận đem nhánh Sinh mệnh thụ trồng vào. Nhánh cây này chỉ cao khoảng nửa thước Anh, lá cây có hình tròn, mỗi một phiến đều hiện gân rõ ràng, lá cây màu bạch ngọc thanh khiết, gân lá màu phỉ thúy, từ xa nhìn lại khiến thị giác có thể cảm nhận được một loại trình tự rõ ràng, như ngọc sáng bóng rực rỡ.
Trịnh trọng đặt chậu cây Sinh mệnh thụ đến một cái giá cố định trên xe, Nguyên Đồng thưởng thức một lát, lại xuất ra kia hai khỏa Sinh mệnh thụ chi quả nghiên cứu.
“Chi ~~”
Nhìn đến hai trái hình quả trám, A Hoàng lao đến như mãnh hổ hạ sơn, vẻ mặt thèm thuồng nhìn hai quả Sinh mệnh thụ trong tay Nguyên Đồng, nước miếng cũng chảy ra. Nguyên Đồng nhìn mà thấy gớm, khiển trách: “A Hoàng, còn chảy nước miếng nữa là ta không nuôi ngươi nữa đâu.”
A Hoàng vẫn ngơ ngác nhìn hai trái Sinh mệnh, móng vuốt hung hãn vươn ra muốn đoạt lấy.
Một bàn tay nắm cổ nó nhấc lên, sau đó A Hoàng bị người dùng dây thừng trói chặt, ném ra ngoài của sổ xe.
Nguyên Đồng nghe được tiếng kêu thê lương từ bên ngoài, nhịn không được ngoái cổ nhìn, động vật nhỏ đáng thương dường như bị treo ở giữa không trung, theo tốc độ cao của xe bay, nó tựa như một con diều màu vàng nhạt bay giữa không trung, tiếng kêu thảm thiết truyền đến.
“A Hoàng là thể tiến hóa của chuột hương Carlow, dã tính khó thuần, phải cho nó chút giáo huấn để sau này không làm ra những chuyện khi chủ.” Klosters giải thích cho cô, lấy hai quả Sinh mệnh trong tay cô, cất một trái vào một cái hộp không rõ chất liệu, trái còn lại rửa sạch rồi cho cô ăn.
Nguyên Đồng vụng trộm liếc nhìn những người khác trên xe bay, nhỏ giọng nói: “Có hai trái…chúng ta chia đôi.” Nếu đây là thứ tốt, Nguyên Đồng muốn chia sẻ với cậu.
Ánh mắt Klosters trở nên nhu hòa trong nháy mắt, màu mắt sáng lạng kia đẹp đẽ động lòng người, cậu nói: “Sinh mệnh quả là tinh hoa của Sinh mệnh thụ, có ích cho thân thể của em, còn với chúng tôi cũng chẳng có tác dụng gì lớn.”
Nguyên Đồng nhịn không được ngẩng đầu nhìn những người khác trong xe bay, ai ngờ anh em Seth sôi nổi quay đầu nói với cô: “Klos nói đúng, để nhóc ăn thôi, đây là nhóc tự mình lấy được mà.”
“Nếu nhóc băn khoăn, sau này trồng được Sinh mệnh quả nhớ cho chúng ta nếm thử là được.”
“Đúng vậy, chúng ta chờ cây Sinh mệnh thụ này nở hoa kết quả, tin tưởng với bản lĩnh của nhóc, sẽ sớm thôi.”
Nghe được lời của bốn anh em, Nguyên Đồng làm sao không biết khi nãy đã nhỏ giọng nói nhưng vẫn bị mấy người này nghe được, có chút quẫn bách, đành im lặng gặm Sinh mệnh quả. Đây là một loại trái cây có chút vị sáp, không ăn ngon như vẻ ngoài của nó, nhưng sau khi vị sáp tan đi lại có vị ngọt lành, nhịn không được lại cắn miếng thứ hai.
Sinh mệnh quả không có hột, chờ khi Nguyên Đồng từng miếng từng miếng ăn xong, Klosters mới kéo động vật nhỏ đáng thương vào lại trong xe.
Bị nếm trải giáo huấn lãnh khốc vô tình, A Hoàng mệt mỏi, nhất thời ý tưởng gì cũng không có, cảm thấy vẫn là chủ nhân tốt nhất, chui vào trong lòng chủ nhân, dùng móng vuốt bám chặt vào váy áo cô, yếu ớt “xèo xèo” hai tiếng.
Nguyên Đồng lấy cái lược nhỏ, do Tasym cố ý đưa cho để chải lông cho sủng vật, chải bộ lông vàng bị gió thổi xù xù, sờ sờ đuôi to của nó: “Chờ ta về sau trồng được Sinh mệnh thụ, nó kết quả liền cho ngươi một trái nếm thử.”
A Hoàng nghe được lời của cô, nhất thời tinh thần chấn hưng, đuôi to ve vẩy qua lại, một đôi mắt đậu đen thường thường nhìn ngắm nhánh Sinh mệnh thụ, nghiễm nhiên ở ảo tưởng cảnh tượng sau khi Sinh mệnh thụ lớn lên.
Nguyên Đồng có chút ngạc nhiên nói: “Chỉ số thông minh của A Hoàng hình như rất cao.”
“Nếu chỉ số thông minh của nó không cao, làm sao có thể làm sủng vật?” Klosters giải thích: “Rất nhiều người thích dưỡng chuột hương Carlow cũng vì nguyên nhân này, chúng không chỉ có mùi hương trên người mà còn do chỉ số thông minh của chúng, trong đám dị thú cấp một xem như rất cao.”
Nguyên Đồng lại được tiếp thu thêm chút kiến thức về chuột hương Carlow, càng thích A Hoàng hơn.
Đến khi chạng vạng, Klosters thành công phá giải mật mã trên thiết bị phát tín hiệu, từ đó lấy được tin tức họ cần.
Danh sách chương