Bên tai truyền đến tiếng cười vui không kìm nén được của Tống Cẩm Trác, ngón tay anh gõ gõ trên tay lái “Có điều có chuyện anh cần nhắc nhở em, tài sản sở hữu Hào Khôn có liên quan đến phương diện tài chính gì đó em tốt nhất đừng đụng vào, bây giờ là thời điểm mẫn cảm nhất, lúc trước có tra xét qua không ít công ty, em cũng biết, đây chỉ chuyện không tra tới thì thôi, còn một khi bị để mắt tới, không có công ty nào có thể may mắn thoát khỏi.”
“Tại sao đột nhiên nghiêm khắc như vậy?” La Văn Anh giật mình, phương diện tài chính nợ nần của Hào Khôn tuy rằng cô không có quyền hỏi đến, nhưng công ty lớn như vậy, nếu đem nguồn lưu thông tiền đột nhiên ngăn chặn lại hoặc giả như rút vốn đầu tư về như là Tống Cẩm Trác nói, tùy tiện một khoản cũng có thể làm cho Minh Tranh rước lấy không ít phiền toái.
“Qua mỗi lần hội nghị sẽ nghiêm khắc hơn một chút, chỉ cần em không liên quan vào chuyện đó là được.” Tống Cẩm Trác không có để lộ nhiều hơn, ánh mắt anh chuyên chú nhìn phía trước.
Đáy lòng La Văn Anh tăng thêm dự cảm không tốt, trước xe gặp phải vật cản, Tống Cẩm Trác thình lình dùng chân đạp mạnh thắng xe, đột nhiên bị lực đánh vào làm La Văn Anh hoàn hồn trong nháy mắt, ánh mắt cô nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy có ký giả ngăn ở trước xe.
La Văn Anh tự nhận làm việc khiêm nhường, từ trong đáy lòng không muốn dính dáng tới chuyện trêu chọc truyền thông báo chí, ánh mắt Tống Cẩm Trác yên lặng nhìn về phía trước, anh hạ cửa kính xe xuống, chỉ lộ ra một cái khe hở hẹp “Mọi người có chuyện gì sao?”
Ký giả bất chấp mưa phùn, mạo hiểm hỏi một ít về chuyện của hội nghị, La Văn Anh nghe được là chuyện liên quan đến công việc của Tống Cẩm Trác, trong lòng cô buông lỏng, vẻ mặt đồng thời cũng buông thõng xuống.
“Không thể trả lời, sau này sẽ có bí thư An sắp xếp buổi họp báo, ở nơi này tôi không tiện nói nhiều, thật xin lỗi, bây giờ là thời gian cá nhân.”
“Tốt lắm, anh đã nói là thời gian cá nhân, tôi cũng xin thay đổi xưng hô, xin hỏi Tống thiếu, gần đây nghe nói anh cùng La tiểu thư đang hẹn hò yêu đương, có chuyện như vậy sao?”
“Báo của các người từ lúc nào lại cảm thấy hứng thú đối với loại tin tức này?” Ánh mắt Tống Cẩm Trác quan sát La Văn Anh ngồi ở bên cạnh, sau đó cười nói “Chúng tôi đúng là đang hẹn hò, nhưng chuyện sau này như thế nào còn chưa biết trước được.”
La Văn Anh ngẩng đầu lên, mắt vừa lúc bị ánh đèn loang loáng chiếu vào không mở ra được, Tống Cẩm Trác làm rõ ý của cô, anh vỗ tay La Văn Anh đang để trên đầu gối “Anh cho rằng không cần thiết phải giấu giếm, thay vì bị người đuổi theo trốn trốn tránh tránh, chẳng phải nên hào phóng thừa nhận.”
Ký giả lấy được đáp án rõ ràng, lại có tấm hình làm chứng, cũng không làm khó anh nữa, Tống Cẩm Trác lái xe đi ra, ánh mắt từ trong kính chiếu hậu thu hồi lại.
“Anh biết rõ em đang lo lắng cái gì, là sợ quan hệ của chúng ta sẽ bị mọi người biết phải không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
La Văn Anh không trả lời câu hỏi, kỳ thật nói toạc ra cô cũng không có gì để tránh né “Cẩm Trác, em với anh đứng giữa, từ đầu đến cuối đều là bị người khác đẩy đến một bước này, lời của em là có ý gì, khẳng định anh còn rõ ràng hơn em.”
Tống Cẩm Trác rất lâu không lên tiếng, mãi đến khi xe đi vào đường cao tốc, anh mới lần nữa mở miệng “Em có nghĩ tới hay không, hai chúng ta cùng một chỗ mới là thích hợp nhất, không ai có thể hiểu được sự trân trọng lẫn nhau hơn so với chúng ta, đây là ý nghĩa tất yếu nhất trong hôn nhân.”
La Văn Anh được đưa đến bên dưới lầu của Hào Khôn, cô vẫn còn đang suy nghĩ về câu nói trên xe của Tống Cẩm Trác.
Đi tới phòng làm việc, La Văn Anh mở gói to Tống Cẩm Trác đưa cho cô ra, bên trong có rất nhiều món ăn bình dân, đều là mẹ Tống đích thân làm. La Văn Anh ngồi vào ghế làm việc, chuẩn bị đem giấy tờ công việc của ngày hôm chỉnh sửa lại, trước cửa truyền đến tiếng gõ dồn dập.
“Mời vào.”
Tiểu Chu vội vàng đi tới, La Văn Anh rất ít thấy bộ dáng này của cô “Thế nào, trời sập xuống ?”
“Cũng không khác biệt lắm” Tiểu Chu bước mấy bước tới bên cạnh La Văn Anh “Lão đại có khả năng gặp phải phiền toái.”
“Anh ta thì có cái gì phiền toái” La Văn Anh không đem lời Tiểu Chu nói để ở trong lòng, thủy chung tập trung chú ý vào công việc, không đứng lên, bỗng nhiên cô nghĩ đến chuyện hôm nay Tống Cẩm Trác nói ở trên xe “Có phải công ty đã xảy ra chuyện gì hay không?”
“Người của cục thuế nhà nước đến điều tra Hào Khôn” Tiểu Chu hạ giọng “Em mới nghe Tạ Nam nói như vậy, lúc này khả năng thật sự có phiền toái, công ty đang nghĩ biện pháp muốn quyết toán sổ sách, nhưng đã bị theo dõi nên không kịp nữa, nghe nói là mấy ngày nữa sẽ đến giai đoạn tra xét tổ tụng, vậy phải làm sao bây giờ đây?”
La Văn Anh trấn định “Em không cần hoảng, nói sao thì những chuyện như thế này cũng không tới phiên chúng ta quản, em lo hoàn thành tốt công việc trong phận sự là tốt rồi, yên lặng theo dõi tình hình đi.”
Tiểu Chu khẽ gật đầu, ánh mắt do dự, không thấy được chút biến động nào trên mặt La Văn Anh “Eve?”
“Còn có việc gì sao?”
“Tại sao đột nhiên nghiêm khắc như vậy?” La Văn Anh giật mình, phương diện tài chính nợ nần của Hào Khôn tuy rằng cô không có quyền hỏi đến, nhưng công ty lớn như vậy, nếu đem nguồn lưu thông tiền đột nhiên ngăn chặn lại hoặc giả như rút vốn đầu tư về như là Tống Cẩm Trác nói, tùy tiện một khoản cũng có thể làm cho Minh Tranh rước lấy không ít phiền toái.
“Qua mỗi lần hội nghị sẽ nghiêm khắc hơn một chút, chỉ cần em không liên quan vào chuyện đó là được.” Tống Cẩm Trác không có để lộ nhiều hơn, ánh mắt anh chuyên chú nhìn phía trước.
Đáy lòng La Văn Anh tăng thêm dự cảm không tốt, trước xe gặp phải vật cản, Tống Cẩm Trác thình lình dùng chân đạp mạnh thắng xe, đột nhiên bị lực đánh vào làm La Văn Anh hoàn hồn trong nháy mắt, ánh mắt cô nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy có ký giả ngăn ở trước xe.
La Văn Anh tự nhận làm việc khiêm nhường, từ trong đáy lòng không muốn dính dáng tới chuyện trêu chọc truyền thông báo chí, ánh mắt Tống Cẩm Trác yên lặng nhìn về phía trước, anh hạ cửa kính xe xuống, chỉ lộ ra một cái khe hở hẹp “Mọi người có chuyện gì sao?”
Ký giả bất chấp mưa phùn, mạo hiểm hỏi một ít về chuyện của hội nghị, La Văn Anh nghe được là chuyện liên quan đến công việc của Tống Cẩm Trác, trong lòng cô buông lỏng, vẻ mặt đồng thời cũng buông thõng xuống.
“Không thể trả lời, sau này sẽ có bí thư An sắp xếp buổi họp báo, ở nơi này tôi không tiện nói nhiều, thật xin lỗi, bây giờ là thời gian cá nhân.”
“Tốt lắm, anh đã nói là thời gian cá nhân, tôi cũng xin thay đổi xưng hô, xin hỏi Tống thiếu, gần đây nghe nói anh cùng La tiểu thư đang hẹn hò yêu đương, có chuyện như vậy sao?”
“Báo của các người từ lúc nào lại cảm thấy hứng thú đối với loại tin tức này?” Ánh mắt Tống Cẩm Trác quan sát La Văn Anh ngồi ở bên cạnh, sau đó cười nói “Chúng tôi đúng là đang hẹn hò, nhưng chuyện sau này như thế nào còn chưa biết trước được.”
La Văn Anh ngẩng đầu lên, mắt vừa lúc bị ánh đèn loang loáng chiếu vào không mở ra được, Tống Cẩm Trác làm rõ ý của cô, anh vỗ tay La Văn Anh đang để trên đầu gối “Anh cho rằng không cần thiết phải giấu giếm, thay vì bị người đuổi theo trốn trốn tránh tránh, chẳng phải nên hào phóng thừa nhận.”
Ký giả lấy được đáp án rõ ràng, lại có tấm hình làm chứng, cũng không làm khó anh nữa, Tống Cẩm Trác lái xe đi ra, ánh mắt từ trong kính chiếu hậu thu hồi lại.
“Anh biết rõ em đang lo lắng cái gì, là sợ quan hệ của chúng ta sẽ bị mọi người biết phải không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
La Văn Anh không trả lời câu hỏi, kỳ thật nói toạc ra cô cũng không có gì để tránh né “Cẩm Trác, em với anh đứng giữa, từ đầu đến cuối đều là bị người khác đẩy đến một bước này, lời của em là có ý gì, khẳng định anh còn rõ ràng hơn em.”
Tống Cẩm Trác rất lâu không lên tiếng, mãi đến khi xe đi vào đường cao tốc, anh mới lần nữa mở miệng “Em có nghĩ tới hay không, hai chúng ta cùng một chỗ mới là thích hợp nhất, không ai có thể hiểu được sự trân trọng lẫn nhau hơn so với chúng ta, đây là ý nghĩa tất yếu nhất trong hôn nhân.”
La Văn Anh được đưa đến bên dưới lầu của Hào Khôn, cô vẫn còn đang suy nghĩ về câu nói trên xe của Tống Cẩm Trác.
Đi tới phòng làm việc, La Văn Anh mở gói to Tống Cẩm Trác đưa cho cô ra, bên trong có rất nhiều món ăn bình dân, đều là mẹ Tống đích thân làm. La Văn Anh ngồi vào ghế làm việc, chuẩn bị đem giấy tờ công việc của ngày hôm chỉnh sửa lại, trước cửa truyền đến tiếng gõ dồn dập.
“Mời vào.”
Tiểu Chu vội vàng đi tới, La Văn Anh rất ít thấy bộ dáng này của cô “Thế nào, trời sập xuống ?”
“Cũng không khác biệt lắm” Tiểu Chu bước mấy bước tới bên cạnh La Văn Anh “Lão đại có khả năng gặp phải phiền toái.”
“Anh ta thì có cái gì phiền toái” La Văn Anh không đem lời Tiểu Chu nói để ở trong lòng, thủy chung tập trung chú ý vào công việc, không đứng lên, bỗng nhiên cô nghĩ đến chuyện hôm nay Tống Cẩm Trác nói ở trên xe “Có phải công ty đã xảy ra chuyện gì hay không?”
“Người của cục thuế nhà nước đến điều tra Hào Khôn” Tiểu Chu hạ giọng “Em mới nghe Tạ Nam nói như vậy, lúc này khả năng thật sự có phiền toái, công ty đang nghĩ biện pháp muốn quyết toán sổ sách, nhưng đã bị theo dõi nên không kịp nữa, nghe nói là mấy ngày nữa sẽ đến giai đoạn tra xét tổ tụng, vậy phải làm sao bây giờ đây?”
La Văn Anh trấn định “Em không cần hoảng, nói sao thì những chuyện như thế này cũng không tới phiên chúng ta quản, em lo hoàn thành tốt công việc trong phận sự là tốt rồi, yên lặng theo dõi tình hình đi.”
Tiểu Chu khẽ gật đầu, ánh mắt do dự, không thấy được chút biến động nào trên mặt La Văn Anh “Eve?”
“Còn có việc gì sao?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương