Lục Diệp Bằng đã ở bên cạnh Lam Lam và An Nhiên trong căn biệt thự tận ba ngày liền. Ngôi nhà anh dường như bị tách biệt ra khỏi thế giới bên ngoài. Cả nhà ba người chỉ vui vẻ sống trọn bên nhau trong ba ngày ngắn ngủi. Lam Lam cũng vì vậy mà tham quan được hết căn biệt thự to lớn này của anh.
Đúng thật nó lớn hơn rất nhiều, nếu sau này chỉ ba người sống ở đây, cô sợ rằng sẽ rất là tẻ nhạt,buồn chán lắm.
Chớp mắt,cuộc họp báo ra mắt sản phẩm cũng sắp diễn ra trong đây mai. Bộ phận thiết kế cũng đang tiến hành gấp rút để có thể ra mắt kịp thời.
Vào ngay lúc này, Lam Lam đang ngồi trong xe, ánh mắt cứ liên tục dán chặt vào gương mặt tuấn tú của người đàn ông đang ngồi bên cạnh.
"Đủ rồi đấy! Em nhìn đủ chưa? " Tiếng nói vang lên không ai khác ngoài người anh em của Lục Diệp Bằng: Hoắc Thiếu Tiên.
Lam Lam đa nghi liền cất tiếng nhỏ nhẹ lên hỏi thẳng.
"Anh đánh nhau sao? Ai mà đã đánh anh sưng hết cả gương mặt dữ vậy? " Trước mặt cô là một gương mặt với bầm tím ngay mắt và cả trên miệng của anh. Dường như có một trận ẩu đả vừa xảy ra không lâu.
Hoắc Thiếu Tiên nhìn cô liền thở dài tự nói thầm trong lòng: Thì còn ai ngoài chồng của em đã đánh anh.
Tối hôm đó anh không nghĩ mình lại yếu thế mặc cho Lục Diệp Bằng đánh một trận tơi tả mà anh không hề chống cự như vậy!
Hoắc Thiếu Tiên chỉ cười trừ tránh né.
"Anh không sao! Hôm nay em không đi làm sao? "
“À… Không! Sắp mở cuộc họp báo ra mắt sản phẩm, nên Diệp Bằng kêu em ở nhà chuẩn bị không cần đến công ty” Lam Lam mỉm cười khẽ nhẹ nhàng đáp.
Nhìn thấy gương mặt Lam Lam luôn nở nụ cười khi nhắc đến Lục Diệp Bằng,có lẽ trong lòng cô đang cảm thấy rất hạnh phúc. Hoắc Thiếu Tiên cũng có chút vui mừng giùm cho cô.
"Có phải bản hợp đồng ấy có thể kéo thêm thời hạn rồi phải không? "Anh cố ý chọc ghẹo.
Lam Lam nhìn Hoắc Thiếu Tiên với ánh mắt do dự. Cô cũng muốn như vậy, nhưng không biết ý Lục Diệp Bằng như thế nào. Thật sự thái độ của anh dạo này đối xử với cô rất tốt.
Còn lời nói Lục Diệp Bằng nói trong văn phòng với Hoắc Thiếu Tiên, có khi nào cô đã trách oan cho anh không? Nếu không yêu cô, tại sao anh lại làm nhiều chuyện vì cô như thế.
Có lẽ Lục Diệp Bằng cũng có tình cảm với cô nhưng vì sỉ diện mà anh không muốn bọc lộ ra bên ngoài.
Hoắc Thiếu Tiên lúc này bỗng nhiên cảm giác Lam Lam có gì đó khác thường, ánh mắt cô vui nhưng gương mặt lại không có một chút hồng hào, thậm chí là tái mét.
“Em có uống thuốc đúng giờ không đấy? Sao nét mặt của em lại có gì đó rất khác lạ hơn mấy hôm trước”.Anh bán tính bán nghi.
Không biết người con gái này có ngốc nghếch mà nghe lời Lục Diệp Bằng ngưng uống thuốc không? Điều này anh không thể nào cho phép xảy ra đối với cô.
Lam Lam sững người, ánh mắt có phần run rẩy, cô không dám nhìn thẳng vào anh mà quay đầu ra ngoài. Cô không nghĩ anh sẽ phát hiện nhanh như thế. Trước khi cô đi gặp anh,rõ ràng cô đã trang điểm rất kỉ rồi nhưng dường như người đàn ông này cũng có bệnh đa nghi giống Lục Diệp Bằng, nên mới đây đã nhanh chóng nhận ra cô đã bỏ thuốc.
Hoắc Thiếu Tiên xoay người cô lại,nhìn anh.
"Lam Lam! Em nghe anh nói, không thể được, sẽ nguy hiểm lắm. Em không sợ rằng mình sẽ mất mạng khi có thai vào lúc này sao? "
Lam Lam suy ngẫm, một lúc sau cô cười hì hì tránh né ánh mắt của anh, lần đầu tiên cô phải nói dối với anh.
“Em có uống thuốc mà, anh đừng lo lắng… Không lẽ em vì Lục Diệp Bằng mà hi sinh tính mạng của mình sao, em không ngốc dữ vậy đâu anh”.
Hoắc Thiếu Tiên lại không tin cô, anh khẽ lắc đầu.
" Em rất ngốc đấy! Đã hi sinh một lần cứu Lục Diệp Bằng rồi,anh không nghĩ em lại vì anh ta mà muốn hi sinh lần nữa,để sinh con cho anh ta" Anh ngập ngừng nhìn thẳng vào ánh mắt cô cảnh cáo "Nếu anh mà biết, em thật sự ngưng thuốc, anh sẽ lập tức nói hết tất cả cho Lục Diệp Bằng nghe,để xem anh ta còn muốn có con với em nữa không? "
Anh không hâm dọa, mà anh sẽ làm thật khi biết cô không nghe lời anh.
Lam Lam im lặng nhìn anh rất lâu.
“Anh yên tâm đi, em không có gì đâu”.
Sau một hồi đắng đo, cô cất lên một câu rồi mở cửa xe đi ra. Nếu cô càng nán ở lại lâu thì cô nghĩ anh thế nào cũng phát hiện thôi.
Đúng thật cô đã không uống thuốc gần hơn hai tuần này rồi, sức khỏe trong người, cô là người hiểu rõ nhất. Chứng đau đầu ngày một tăng lên, thị lực mắt cô cũng giảm đi đáng kể. Thậm chí cô còn sợ, cô còn chưa kịp mang thai thì đôi mắt của cô đã trở nên mù lòa rồi.
Cô cũng dự định sau buổi lễ công bố ra mắt sản phẩm xong, cô sẽ nói hết sự thật cho Lục Diệp Bằng nghe. Nếu anh thật sự có tình cảm với cô,thì hai người bắt đầu trở thành một gia đình hoàn chỉnh có cả An Nhiên bên cạnh. Còn nếu như anh chỉ mục đích của mình mà không hề yêu cô thì cô sẽ chủ động rời đi. Mọi chuyện cô cũng sẽ công khai cho mọi người biết.
Đã đến lúc An Nhiên cần được đưa ra ánh sáng.
Lúc này, điện thoại Lam Lam bất chợt reo lên một tiếng tin nhắn.
Một dòng chữ cô nhìn vào có một chút kỳ lạ.
Hoắc Thiếu Tiên ngồi trong xe luôn dõi theo hình bóng của Lam Lam đang đi phía trước.
Lúc nãy anh thật sự không đoán mò, mà anh chắc chắn một điều Lam Lam đã ngưng thuốc. Thái độ của cô làm sao mà qua mắt được anh.
Nhưng người anh giận không phải là cô mà chính là tên đê tiện Lục Diệp Bằng đó, anh không nghĩ anh ta lại không nghe lời anh cặn dặn.
Anh còn nhớ vào đêm đó Lục Diệp Bằng như một tên điên, say xỉn đi tới gặp anh còn đánh anh không thương tiếc như thế nào.
"Lục Diệp Bằng! Anh điên rồi sao? Tại sao lại đánh tôi? " Gương mặt Hoắc Thiếu Tiên đã bị Lục Diệp Bằng đánh đến nổi không ngừng chảy máu.
Lục Diệp Bằng say xỉn nhưng vẫn có chút tỉnh táo, anh nắm lấy cổ áo Hoắc Thiếu Tiên nắm kéo lên, quát lớn.
"Tôi xem anh là anh em của tôi, vậy tại sao anh lại giấu tôi chuyện An Nhiên chính là con gái ruột của tôi…? Để tôi hiểu lầm dằn vặt, tổn thương cô ấy… Tại sao anh nói đi? "
Hoắc Thiếu Tiên trợn mắt lên, đôi môi lẩm bẩm.
"Anh biết rồi sao…? Cô ấy nói… "
Lục Diệp Bằng tức giận như thét ra lửa vì sự ấm ức trong lòng.
"Là tự tôi điều tra, rốt cuộc hai người còn giấu giếm tôi chuyện gì nữa? "
Hoắc Thiếu Tiên giơ tay giữ chặt Lục Diệp Bằng lại.
“Anh bình tĩnh lại đi, tôi thật sự cũng không muốn giấu anh đâu… Vì tôi đã hứa với Lam Lam sẽ giúp cô ấy giữ bí mật này”.
"Anh nói sao…? Lam Lam kêu anh làm vậy? " Lục Diệp Bằng nhíu mày buông cổ áo Hoắc Thiếu Tiên ra.
Anh biết ngay mà,Lam Lam đã biết là anh chính là người đàn ông năm đó. Nhưng anh không nghĩ cô lại nhờ người anh em của anh giúp anh che giấu một sự thật khủng khiếp này.
Lý do gì cô phải làm như vậy? Hoắc Thiếu Tiên nhìn Lục Diệp Bằng bằng một ánh mắt dè chừng, anh có thể hiểu được trong lòng anh ta có một sự kiềm nèn rất khó chịu trong lòng. Khi biết sự thật người con gái đang đóng vai trò làm vợ của mình lại chính là người con gái mà anh ta luôn tìm kiếm, còn con gái cô ấy lại chính là con gái ruột của mình. Một sự thật, nếu là anh, anh cũng không thể nào chịu nổi.
“Lam Lam sợ rằng anh sẽ không tin, nghĩ rằng anh sẽ nói cô ấy lợi dụng lấy đứa con ra uy hiếp anh,thậm chí sợ anh sẽ sỉ nhục, nói những lời tổn thương với cô ấy”.Hoắc Thiếu Tiên nói.
Lục Diệp Bằng nghe xong bật lên một nụ cười chế nhạo.
" Cô ấy nghĩ tôi là con người như vậy sao? Anh có biết tôi rất hi vọng An Nhiên là con gái ruột của tôi như thế nào không? Thậm chí tôi còn rất yêu thương con bé, khi chưa biết con bé là con ruột của tôi nữa kìa.Tôi rất muốn xây dựng một gia đình với cô ấy".
“Vậy anh thật sự yêu cô ấy, lời nói lúc trước là anh đang nói dối”.Hoắc Thiếu Tiên hoài nghi.
" Đương nhiên! "Lục Diệp Bằng không giấu giếm “Tôi yêu cô ấy, vì tôi không thích anh, nên mới dùng câu nói ấy để xem anh muốn làm gì vợ tôi”.
Tới lượt Hoắc Thiếu Tiên bật cười, anh cười lên nỗi đau của người anh em mình.
" Anh bị ngốc à! Tôi đã nói, tôi luôn xem Lam Lam như em gái tôi thôi! Tôi sẽ không bao giờ có tình cảm với cô ấy đâu. "
“Ai biết được sau này, anh lại thay đổi”.Bây giờ xung quanh anh luôn luôn có kẻ gian rình rập vợ anh. Lục Diệp Bằng này,làm sao không lo cho được.
Hoắc Thiếu Tiên dở khóc dở cười.
" Không tin thì thôi! "Nói rồi anh đứng lên lấy bông băng thuốc đỏ xoa lên vết thương trên mặt của anh.
Lục Diệp Bằng vẫn giữ nguyên tư thế lườm liếc anh ta. Xem ra khi nãy anh có hơi mạnh tay.
" Còn chuyện gì hai người giấu tôi nữa không?"
Bàn tay Hoắc Thiếu Tiên bắt đầu khựng lại. Anh nhìn Lục Diệp Bằng nhưng lại không trả lời câu hỏi của anh ta mà lại lãnh tránh sang một vấn đề khác.
“Bây giờ anh biết mình đã có con gái, như vậy anh còn muốn cô ấy mang thai nữa không?”
Lục Diệp Bằng không do dự liền trả lời ngay.
“Tôi cho cô ấy quyền quyết định, sau khi tôi bị Dương Tiểu Vy gài bẫy, tôi cũng chẳng thiết tha gì nữa. Lam Lam có thai hay không, thì cô ấy vẫn là vợ của tôi”.Anh cũng muốn cô mang thai, có thể bây giờ Lam Lam không muốn, nhưng chưa chắc sau này anh và cô muốn có thêm con thì sau.
Hoắc Thiếu Tiên nghiêm túc, đôi mắt sâu thẳm, dáng vẻ nghiêm nghị nhìn Lục Diệp Bằng, nhanh chóng đưa ra một lời khuyên.
"Anh đừng để cô ấy mang thai vào lúc này! "
"Vì sao? " Lục Diệp Bằng nhíu mày. Không hiểu sao Hoắc Thiếu Tiên năm lần bảy lượt lại luôn nói với anh về lý do này. Thật tình anh ta không có tình cảm với Lam Lam thật chứ.
Hoắc Thiếu Tiên khẽ thở dài, lắc đầu.
"Không …! Tôi chỉ thấy anh nên giải quyết Dương Tiểu Vy trước, rồi hẳn tính đến việc Lam Lam có thai. ".
Nhưng lúc này đây, dường như Lục Diệp Bằng đang lo lắng một chuyện. Anh không nghĩ lần mạo hiểm lần này, Lam Lam có thể tha thứ cho anh không? Nhưng với anh bắt buộc phải làm như vậy, thì cuộc sống sau này của hai người sẽ không còn một ai có thể cản chở hai người nữa.
Vì tình yêu anh đối với cô là duy nhất là mãi mãi.
Cho dù có ra sau, cô có hận anh đến đâu, anh cũng phải làm.
Bàn tay Lục Diệp Bằng run rẩy nắm chặt lấy tay Hoắc Thiếu Tiên, cất tiếng nói lên một lời thỉnh cầu.
“Hãy bảo vệ Lam Lam giúp tôi”.
Hoắc Thiếu Tiên sững sờ, anh không hiểu.
" Có ý gì? "
“Cho dù có bất kể là gì, anh cũng phải giúp tôi lo cho sự an toàn của hai mẹ con cô ấy, đừng để cô ấy gặp phải nguy hiểm”.Lục Diệp Bằng gần như thét vào mặt của Hoắc Thiếu Tiên
Dứt câu nói đó, Lục Diệp Bằng không một lời chào từ biệt mà anh đã nhanh chóng rời khỏi.
Còn Hoắc Thiếu Tiên, anh không hiểu trong lời nói của Lục Diệp Bằng có nghĩa gì? Không lẽ sắp có chuyện gì xảy ra sao… Liên quan đến Lam Lam…???
Chuyện quá khứ của Lam Lam, Hoắc Thiếu Tiên cũng mới điều tra được phân nữa. Rốt cuộc người bắt cóc cô ấy vào năm ấy là ai, có liên quan gì đến Tần Văn Hạo ….Và Lý Tuyết Cầm mẹ của Dương Tiểu Vy dường như cũng có tham gia trong đường dây này.
Anh nhất định phải tra ra rõ, anh không thể để cho những người khiến Lam Lam phải khổ sở lúc nhỏ được ngoài vòng pháp luật.
Đúng thật nó lớn hơn rất nhiều, nếu sau này chỉ ba người sống ở đây, cô sợ rằng sẽ rất là tẻ nhạt,buồn chán lắm.
Chớp mắt,cuộc họp báo ra mắt sản phẩm cũng sắp diễn ra trong đây mai. Bộ phận thiết kế cũng đang tiến hành gấp rút để có thể ra mắt kịp thời.
Vào ngay lúc này, Lam Lam đang ngồi trong xe, ánh mắt cứ liên tục dán chặt vào gương mặt tuấn tú của người đàn ông đang ngồi bên cạnh.
"Đủ rồi đấy! Em nhìn đủ chưa? " Tiếng nói vang lên không ai khác ngoài người anh em của Lục Diệp Bằng: Hoắc Thiếu Tiên.
Lam Lam đa nghi liền cất tiếng nhỏ nhẹ lên hỏi thẳng.
"Anh đánh nhau sao? Ai mà đã đánh anh sưng hết cả gương mặt dữ vậy? " Trước mặt cô là một gương mặt với bầm tím ngay mắt và cả trên miệng của anh. Dường như có một trận ẩu đả vừa xảy ra không lâu.
Hoắc Thiếu Tiên nhìn cô liền thở dài tự nói thầm trong lòng: Thì còn ai ngoài chồng của em đã đánh anh.
Tối hôm đó anh không nghĩ mình lại yếu thế mặc cho Lục Diệp Bằng đánh một trận tơi tả mà anh không hề chống cự như vậy!
Hoắc Thiếu Tiên chỉ cười trừ tránh né.
"Anh không sao! Hôm nay em không đi làm sao? "
“À… Không! Sắp mở cuộc họp báo ra mắt sản phẩm, nên Diệp Bằng kêu em ở nhà chuẩn bị không cần đến công ty” Lam Lam mỉm cười khẽ nhẹ nhàng đáp.
Nhìn thấy gương mặt Lam Lam luôn nở nụ cười khi nhắc đến Lục Diệp Bằng,có lẽ trong lòng cô đang cảm thấy rất hạnh phúc. Hoắc Thiếu Tiên cũng có chút vui mừng giùm cho cô.
"Có phải bản hợp đồng ấy có thể kéo thêm thời hạn rồi phải không? "Anh cố ý chọc ghẹo.
Lam Lam nhìn Hoắc Thiếu Tiên với ánh mắt do dự. Cô cũng muốn như vậy, nhưng không biết ý Lục Diệp Bằng như thế nào. Thật sự thái độ của anh dạo này đối xử với cô rất tốt.
Còn lời nói Lục Diệp Bằng nói trong văn phòng với Hoắc Thiếu Tiên, có khi nào cô đã trách oan cho anh không? Nếu không yêu cô, tại sao anh lại làm nhiều chuyện vì cô như thế.
Có lẽ Lục Diệp Bằng cũng có tình cảm với cô nhưng vì sỉ diện mà anh không muốn bọc lộ ra bên ngoài.
Hoắc Thiếu Tiên lúc này bỗng nhiên cảm giác Lam Lam có gì đó khác thường, ánh mắt cô vui nhưng gương mặt lại không có một chút hồng hào, thậm chí là tái mét.
“Em có uống thuốc đúng giờ không đấy? Sao nét mặt của em lại có gì đó rất khác lạ hơn mấy hôm trước”.Anh bán tính bán nghi.
Không biết người con gái này có ngốc nghếch mà nghe lời Lục Diệp Bằng ngưng uống thuốc không? Điều này anh không thể nào cho phép xảy ra đối với cô.
Lam Lam sững người, ánh mắt có phần run rẩy, cô không dám nhìn thẳng vào anh mà quay đầu ra ngoài. Cô không nghĩ anh sẽ phát hiện nhanh như thế. Trước khi cô đi gặp anh,rõ ràng cô đã trang điểm rất kỉ rồi nhưng dường như người đàn ông này cũng có bệnh đa nghi giống Lục Diệp Bằng, nên mới đây đã nhanh chóng nhận ra cô đã bỏ thuốc.
Hoắc Thiếu Tiên xoay người cô lại,nhìn anh.
"Lam Lam! Em nghe anh nói, không thể được, sẽ nguy hiểm lắm. Em không sợ rằng mình sẽ mất mạng khi có thai vào lúc này sao? "
Lam Lam suy ngẫm, một lúc sau cô cười hì hì tránh né ánh mắt của anh, lần đầu tiên cô phải nói dối với anh.
“Em có uống thuốc mà, anh đừng lo lắng… Không lẽ em vì Lục Diệp Bằng mà hi sinh tính mạng của mình sao, em không ngốc dữ vậy đâu anh”.
Hoắc Thiếu Tiên lại không tin cô, anh khẽ lắc đầu.
" Em rất ngốc đấy! Đã hi sinh một lần cứu Lục Diệp Bằng rồi,anh không nghĩ em lại vì anh ta mà muốn hi sinh lần nữa,để sinh con cho anh ta" Anh ngập ngừng nhìn thẳng vào ánh mắt cô cảnh cáo "Nếu anh mà biết, em thật sự ngưng thuốc, anh sẽ lập tức nói hết tất cả cho Lục Diệp Bằng nghe,để xem anh ta còn muốn có con với em nữa không? "
Anh không hâm dọa, mà anh sẽ làm thật khi biết cô không nghe lời anh.
Lam Lam im lặng nhìn anh rất lâu.
“Anh yên tâm đi, em không có gì đâu”.
Sau một hồi đắng đo, cô cất lên một câu rồi mở cửa xe đi ra. Nếu cô càng nán ở lại lâu thì cô nghĩ anh thế nào cũng phát hiện thôi.
Đúng thật cô đã không uống thuốc gần hơn hai tuần này rồi, sức khỏe trong người, cô là người hiểu rõ nhất. Chứng đau đầu ngày một tăng lên, thị lực mắt cô cũng giảm đi đáng kể. Thậm chí cô còn sợ, cô còn chưa kịp mang thai thì đôi mắt của cô đã trở nên mù lòa rồi.
Cô cũng dự định sau buổi lễ công bố ra mắt sản phẩm xong, cô sẽ nói hết sự thật cho Lục Diệp Bằng nghe. Nếu anh thật sự có tình cảm với cô,thì hai người bắt đầu trở thành một gia đình hoàn chỉnh có cả An Nhiên bên cạnh. Còn nếu như anh chỉ mục đích của mình mà không hề yêu cô thì cô sẽ chủ động rời đi. Mọi chuyện cô cũng sẽ công khai cho mọi người biết.
Đã đến lúc An Nhiên cần được đưa ra ánh sáng.
Lúc này, điện thoại Lam Lam bất chợt reo lên một tiếng tin nhắn.
Một dòng chữ cô nhìn vào có một chút kỳ lạ.
Hoắc Thiếu Tiên ngồi trong xe luôn dõi theo hình bóng của Lam Lam đang đi phía trước.
Lúc nãy anh thật sự không đoán mò, mà anh chắc chắn một điều Lam Lam đã ngưng thuốc. Thái độ của cô làm sao mà qua mắt được anh.
Nhưng người anh giận không phải là cô mà chính là tên đê tiện Lục Diệp Bằng đó, anh không nghĩ anh ta lại không nghe lời anh cặn dặn.
Anh còn nhớ vào đêm đó Lục Diệp Bằng như một tên điên, say xỉn đi tới gặp anh còn đánh anh không thương tiếc như thế nào.
"Lục Diệp Bằng! Anh điên rồi sao? Tại sao lại đánh tôi? " Gương mặt Hoắc Thiếu Tiên đã bị Lục Diệp Bằng đánh đến nổi không ngừng chảy máu.
Lục Diệp Bằng say xỉn nhưng vẫn có chút tỉnh táo, anh nắm lấy cổ áo Hoắc Thiếu Tiên nắm kéo lên, quát lớn.
"Tôi xem anh là anh em của tôi, vậy tại sao anh lại giấu tôi chuyện An Nhiên chính là con gái ruột của tôi…? Để tôi hiểu lầm dằn vặt, tổn thương cô ấy… Tại sao anh nói đi? "
Hoắc Thiếu Tiên trợn mắt lên, đôi môi lẩm bẩm.
"Anh biết rồi sao…? Cô ấy nói… "
Lục Diệp Bằng tức giận như thét ra lửa vì sự ấm ức trong lòng.
"Là tự tôi điều tra, rốt cuộc hai người còn giấu giếm tôi chuyện gì nữa? "
Hoắc Thiếu Tiên giơ tay giữ chặt Lục Diệp Bằng lại.
“Anh bình tĩnh lại đi, tôi thật sự cũng không muốn giấu anh đâu… Vì tôi đã hứa với Lam Lam sẽ giúp cô ấy giữ bí mật này”.
"Anh nói sao…? Lam Lam kêu anh làm vậy? " Lục Diệp Bằng nhíu mày buông cổ áo Hoắc Thiếu Tiên ra.
Anh biết ngay mà,Lam Lam đã biết là anh chính là người đàn ông năm đó. Nhưng anh không nghĩ cô lại nhờ người anh em của anh giúp anh che giấu một sự thật khủng khiếp này.
Lý do gì cô phải làm như vậy? Hoắc Thiếu Tiên nhìn Lục Diệp Bằng bằng một ánh mắt dè chừng, anh có thể hiểu được trong lòng anh ta có một sự kiềm nèn rất khó chịu trong lòng. Khi biết sự thật người con gái đang đóng vai trò làm vợ của mình lại chính là người con gái mà anh ta luôn tìm kiếm, còn con gái cô ấy lại chính là con gái ruột của mình. Một sự thật, nếu là anh, anh cũng không thể nào chịu nổi.
“Lam Lam sợ rằng anh sẽ không tin, nghĩ rằng anh sẽ nói cô ấy lợi dụng lấy đứa con ra uy hiếp anh,thậm chí sợ anh sẽ sỉ nhục, nói những lời tổn thương với cô ấy”.Hoắc Thiếu Tiên nói.
Lục Diệp Bằng nghe xong bật lên một nụ cười chế nhạo.
" Cô ấy nghĩ tôi là con người như vậy sao? Anh có biết tôi rất hi vọng An Nhiên là con gái ruột của tôi như thế nào không? Thậm chí tôi còn rất yêu thương con bé, khi chưa biết con bé là con ruột của tôi nữa kìa.Tôi rất muốn xây dựng một gia đình với cô ấy".
“Vậy anh thật sự yêu cô ấy, lời nói lúc trước là anh đang nói dối”.Hoắc Thiếu Tiên hoài nghi.
" Đương nhiên! "Lục Diệp Bằng không giấu giếm “Tôi yêu cô ấy, vì tôi không thích anh, nên mới dùng câu nói ấy để xem anh muốn làm gì vợ tôi”.
Tới lượt Hoắc Thiếu Tiên bật cười, anh cười lên nỗi đau của người anh em mình.
" Anh bị ngốc à! Tôi đã nói, tôi luôn xem Lam Lam như em gái tôi thôi! Tôi sẽ không bao giờ có tình cảm với cô ấy đâu. "
“Ai biết được sau này, anh lại thay đổi”.Bây giờ xung quanh anh luôn luôn có kẻ gian rình rập vợ anh. Lục Diệp Bằng này,làm sao không lo cho được.
Hoắc Thiếu Tiên dở khóc dở cười.
" Không tin thì thôi! "Nói rồi anh đứng lên lấy bông băng thuốc đỏ xoa lên vết thương trên mặt của anh.
Lục Diệp Bằng vẫn giữ nguyên tư thế lườm liếc anh ta. Xem ra khi nãy anh có hơi mạnh tay.
" Còn chuyện gì hai người giấu tôi nữa không?"
Bàn tay Hoắc Thiếu Tiên bắt đầu khựng lại. Anh nhìn Lục Diệp Bằng nhưng lại không trả lời câu hỏi của anh ta mà lại lãnh tránh sang một vấn đề khác.
“Bây giờ anh biết mình đã có con gái, như vậy anh còn muốn cô ấy mang thai nữa không?”
Lục Diệp Bằng không do dự liền trả lời ngay.
“Tôi cho cô ấy quyền quyết định, sau khi tôi bị Dương Tiểu Vy gài bẫy, tôi cũng chẳng thiết tha gì nữa. Lam Lam có thai hay không, thì cô ấy vẫn là vợ của tôi”.Anh cũng muốn cô mang thai, có thể bây giờ Lam Lam không muốn, nhưng chưa chắc sau này anh và cô muốn có thêm con thì sau.
Hoắc Thiếu Tiên nghiêm túc, đôi mắt sâu thẳm, dáng vẻ nghiêm nghị nhìn Lục Diệp Bằng, nhanh chóng đưa ra một lời khuyên.
"Anh đừng để cô ấy mang thai vào lúc này! "
"Vì sao? " Lục Diệp Bằng nhíu mày. Không hiểu sao Hoắc Thiếu Tiên năm lần bảy lượt lại luôn nói với anh về lý do này. Thật tình anh ta không có tình cảm với Lam Lam thật chứ.
Hoắc Thiếu Tiên khẽ thở dài, lắc đầu.
"Không …! Tôi chỉ thấy anh nên giải quyết Dương Tiểu Vy trước, rồi hẳn tính đến việc Lam Lam có thai. ".
Nhưng lúc này đây, dường như Lục Diệp Bằng đang lo lắng một chuyện. Anh không nghĩ lần mạo hiểm lần này, Lam Lam có thể tha thứ cho anh không? Nhưng với anh bắt buộc phải làm như vậy, thì cuộc sống sau này của hai người sẽ không còn một ai có thể cản chở hai người nữa.
Vì tình yêu anh đối với cô là duy nhất là mãi mãi.
Cho dù có ra sau, cô có hận anh đến đâu, anh cũng phải làm.
Bàn tay Lục Diệp Bằng run rẩy nắm chặt lấy tay Hoắc Thiếu Tiên, cất tiếng nói lên một lời thỉnh cầu.
“Hãy bảo vệ Lam Lam giúp tôi”.
Hoắc Thiếu Tiên sững sờ, anh không hiểu.
" Có ý gì? "
“Cho dù có bất kể là gì, anh cũng phải giúp tôi lo cho sự an toàn của hai mẹ con cô ấy, đừng để cô ấy gặp phải nguy hiểm”.Lục Diệp Bằng gần như thét vào mặt của Hoắc Thiếu Tiên
Dứt câu nói đó, Lục Diệp Bằng không một lời chào từ biệt mà anh đã nhanh chóng rời khỏi.
Còn Hoắc Thiếu Tiên, anh không hiểu trong lời nói của Lục Diệp Bằng có nghĩa gì? Không lẽ sắp có chuyện gì xảy ra sao… Liên quan đến Lam Lam…???
Chuyện quá khứ của Lam Lam, Hoắc Thiếu Tiên cũng mới điều tra được phân nữa. Rốt cuộc người bắt cóc cô ấy vào năm ấy là ai, có liên quan gì đến Tần Văn Hạo ….Và Lý Tuyết Cầm mẹ của Dương Tiểu Vy dường như cũng có tham gia trong đường dây này.
Anh nhất định phải tra ra rõ, anh không thể để cho những người khiến Lam Lam phải khổ sở lúc nhỏ được ngoài vòng pháp luật.
Danh sách chương