Quyển IV: Chiêm- Giao đại chiến
C 3: Biến động tại Hồng Châu (3)
Được tiếp đón nồng hậu, Lý Đại Thủy cũng lập tức đáp lễ, mấy ngày sau lập tức nhậm chức thủy quân đại tướng, cùng Hoằng Hạo kiểm tra lại thủy quân Nam Giao Đô Ty.

Tất nhiên chỉ là kiểm tra trên mặt giấy tờ, đồng thời xem qua một số thuyền chiến và thủy quân mà Hoằng Hạo sai người đem tới thành Hồng Giang thôi, chứ đại bộ phận thủy quân thì ở các cảng biển, làm sao mang về đây hết được.

Thậm chí có một số soái thuyền quá lớn, chỉ vẽ mô phỏng chứ không đem tới được như là thuyền Lưỡng Quảng- to lớn như nhà lầu, sức chứa cả trăm người, trong có chứa đất đá nơi tầng đáy để giữ cân bằng, trên có hỏa khí, cực kỳ đồ sộ, khuyết điểm là ăn nước sâu và chỉ có thể đi gió thuận.
Còn những loại thuyền đã được đem vào thì có từ thuyền để chở quân, thuyền chở lương, thuyền xung kích, thuyền nhẹ để do thám,....!đủ kiểu dáng cả.

Binh sĩ tỏ ra thông thạo việc dùng các loại thuyền, đi xuôi ngược dòng nước dễ dàng.

Chỉ có một điều khiến Lý Đại Thủy hơi lo lắng, là binh sĩ trên thuyền chiến cùng những người chèo thuyền, người phục vụ trên thuyền có sự khác biệt không hề nhỏ, lính là người Đại Hoa, trong khi những tay chèo, người phục vụ lại là người Bách Việt, nên ở vài thuyền khi ra lệnh thì một mặt có binh sĩ hét lớn, sau lại có một người đứng lên hét lại bằng tiếng Bách Việt.
- Những người phục vụ đó chưa nghe hiểu mệnh lệnh sao?.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.

Tân Hôn - Bán Tiệt Bạch Thái
2.

Xúc Tác Hoàn Hảo

3.

Hạnh Phúc Nào Cho Em
4.

Không Nói Tôi Yêu Cậu
=====================================
- Những kẻ này vốn là dân nghèo sống ven biển, không có ruộng đất, đi biển gặp bão tố lật thuyền hoặc bão tàn phá quê nhà, nghèo quá phải chịu bán mình làm nô.

Thủy quân Nam Giao Đô Ty gây dựng, cần người chèo thuyền phục vụ, có thuê chúng lại.

Bọn này giỏi nghề sông nước, rất được việc.

Đám này cũng đi theo binh sĩ thủy quân nhiều lần đánh quân cướp biển dọc vùng sông, biển Nam Giao rồi, những mệnh lệnh cơ bản đều hiểu cả.

Vừa rồi là biểu diễn vài kỹ thuật khó nên mới phải cho tên cai đội dịch lại thôi.
- Vậy sao!- Lý Đại Thủy nghe xong thấy vẫn chưa thấy an tâm, việc binh như nước, biến hóa khôn lường, nếu lính và tay chèo không phối hợp tốt thì rất có thể xảy ra chuyện.

- Nếu ngài quá lo, bọn tôi cũng không ngại mời ngài đi xem một trận thủy chiến gần như thực, thế nào?- Thường Đình Lâm, viên phó tướng thủy quân hiện tại của Nam Giao Đô Ty nét mặt lạnh lùng nhìn Lý Đại Thủy.

Viên tướng thủy quân Trương Hạp vừa mất chức là cấp trên của hắn, là người nâng đỡ Lâm, nên thấy Lý Đại Thủy, Lâm tự nhiên không vui vẻ, lại thấy Lý Đại Thủy bắt bẻ chuyện lông gà vỏ tỏi thì càng ghét.

Hoằng Hạo thấy ma cũ và ma mới hục hặc, cũng không nói gì, Lý Đại Thủy muốn kiến công lập nghiệp thì trước tiên phải khống chế được thủy quân, phải đem tài năng ra phục chúng, nếu tới việc nhỏ này còn không làm nổi, thì nói gì tới việc đánh bại quân Chiêm Thành.

Lý Đại Thủy bị khiêu khích, không tỏ ra giận, đồng ý xem diễn tập.

Chỉ chờ có vậy, Thường Đình Lâm mời họ tới một con hồ lớn ở Hồng Giang, gọi là hồ Lãng Bạc, vì mặt hồ rộng lớn, gió thổi tới tạo sóng có bọt trắng, đủ để cho hàng chục con thuyền đi vào, bắt đầu thể hiện.

Để có độ thực tế nhất, thủy quân đã đem nhiều tên giặc cướp nơi sông biển bắt được gần đây, cho vũ khí và lên thuyền, giao kèo hễ cầm cự được chừng một canh giờ thì sẽ thả cho đi, được hễ thắng được thủy quân thì cho tiền luôn.
Những tên cướp này bị bắt, tay dính nhiều tội, tự biết khó lòng thoát tội chết, nay có một cơ hội, dù là mong manh, vội vàng nắm lấy, thậm chí có kẻ trnog bụng ngang tàn, tự nhủ rằng cùng lắm liều mạng, giết một hòa vốn, giết hai có lời.

Nhưng rất nhanh, thủy quân Nam Giao Đô Ty đã hủy diệt chúng.

Các tướng lĩnh thủy quân đều không phục sự điều động nhân sự, thay tướng bất ngờ, cho nên quyết phải trả thù cho cấp trên, đồng thời cũng tránh việc vua nào triều thần ấy, cấp trên mới tới sẽ thay đổi vị trí của bản thân.

Muốn như vậy, phải khiến Lý Đại Thủy không thể nhúng tay vào việc trong thủy quân, tức là phải chứng tỏ thủy quân không cần ông ta vẫn mạnh, ông ta động vào đâu cũng là dở.
Diệt sạch đám cướp sông, cướp biển với tổn thất thấp nhất, dùng những chiến thuật phối hợp tương đối hoa lệ, đám tướng lĩnh thủy quân cho dừng thuyền lên bờ cháo hỏi Lý Đại Thủy, báo cáo chiến công to và rõ, không khác lời thị uy, Thường Đình Lâm cũng nhân cơ hội nói mát mẻ:
- Tướng quân lo lắng cũng không phải là sai, chỉ là dưới sự chỉ đạo tài tình của tướng quân Trương Hạp, thủy quân Nam Giao đã rất mạnh, chút vấn đề ngài lo lắng thật sự không hề là vấn đề lớn.
- Như vậy là quá tốt rồi! Các danh tướng xưa nay làm nên chuyện cũng là nhờ quân đội mạnh mẽ, không có Ngụy Võ Tốt thì không có Ngô Khởi, không có Tần Nhuệ Sĩ thì không có Bạch Khởi.- Lý Đại Thủy tán dương không thôi
Thấy ma cũ có vẻ áp đảo, Hoằng Hạo ho khan, ra lệnh chuẩn bị tiệc rượu, cốt để làm các bên hòa hợp dần.

Ông ta đã mời Lý Đại Thủy về là để Lý Đại Thủy cầm quân, không phải để các tướng bên dưới cô lập ông ta.


Trong buổi tiệc, Hoằng Hạo bắt chước Lưu Bang lập uy cho Hàn Tín, tự mình rót rượu cho Lý Đại Thủy trước mặt chư tướng, để họ biết không được làm càn quá mức.

Tổng binh đã mới rượu Lý Đại Thủy, các tướng lĩnh thủy quân cũng chỉ biết nhìn nhau, sau đó lên chúc rượu ông ta.
Sau khi Hoằng Hạo bái tướng, chư tướng thủy quân không dám tận lực làm khó, Lý Đại Thủy hỏi han thông tin, nắm được số liệu cơ bản, ngoài ra cũng thu thập thêm thông tin từ những trận chiến gần đây với Chiêm Thành để chuẩn bị, vì tình báo cho thấy kẻ địch đang chuẩn bị rất gấp rút.

Báo cáo về thủy quân Chiêm Thành, là lấy thông tin từ trận chiến của Ebisu với quân Vitariji ở trấn Hoài Nhân.
- Chư vị, trong báo cáo có nói, thủy quân của chúng rất tinh nhuệ, trong đêm tối không cần đèn hiệu mà vẫn tiếp cận rất gần thủy quân Hoài Nhân, suýt thì thành công hỏa thiêu toàn bộ thuyền của quân Hoài Nhân, cho thấy chúng thông thạo địa hình biển Hoài Nhân...
- Xin đại nhân yên tâm, về việc này tướng quân Trương Hạp cũng đã lưu ý, ban đêm tại các khu neo thuyền đều có thuyền nhỏ để vừa cảnh giới vừa là nếu địch định dùng phép hỏa công thì các thuyền nhỏ sẽ xuất trận ngăn cản ngay.- Lý Đại Thủy còn chưa nói hết thì một viên tướng đã ngắt lời,
- Ý ta không chỉ có vậy, chư tướng, thủy chiến là chiến tranh trên dòng nước, mặt nước nhìn thì phẳng lặng mà rộng rãi, tựa như không có chỗ nào che giấu được, nhưng khắp chốn đều là phục binh, con nước thuận nghịch, hải lưu biến chuyển, thủy triều lên xuống, hướng gió đổi thay,...!chỉ mỗi sự biến đổi này cũng đủ để quyết định thành bại của một trận thủy chiến.

Nay trong các tư liệu đều không hề có, như thế khi chiến đấu ở Hoài Nhân, địch nắm rõ mà ta mù mờ, thì không được.

Vì vậy ta muốn cử người đi tới, tìm hiểu những yếu tố thủy văn, tránh tới lúc đó bị địch nắm tiên cơ.

Vì thế ta kiến nghị cho người đi trước dò đường.

Chư vị tướng sĩ đều đã có trọng trách, nên lão phu quyết định sẽ cho con thứ của ta là Lý Vĩnh Khuê đi.
Lý Đại Thủy để con đi không phải không có lý do, với việc đảm nhiệm công tác như thế, Lý Vĩnh Khuê có quyền điều khiển một phần thủy quân ở phía nam.

Như thế cũng là tự nắm lấy một phần binh quyền.

Là tướng mà tay không có lính riêng, thực không triển khai quyền cước được.


Lúc này, chư tướng cũng hiểu ra, song họ không tiện ngăn cản, nói thực không ai muốn đi thay, binh quyền phải nắm chắc trong tay, hai là Tổng binh Hoằng Hạo đã thể hiện sự coi trọng với Lý Đại Thủy, bọn họ cũng không thể lấn quá.

thấy không ai phản đối ý kiến này, Lý Đại Thủy tiếp tục
- Thủy quân của một tiểu quốc của Chiêm Thành thì ta chưa tận mắt thấy, song như báo cáo từ Hoài Nhân có nói, quân của Chiêm Thành vẫn chủ yếu là dùng cung, nỏ để đánh tầm xa, đây là điểm ta có thể tận dụng tới! Hỏa khí cho sát thương và uy hiếp lớn hơn cung nỏ rất nhiều, ví như Hoài Nhân dùng hỏa khí, thế mà lật ngược thế cục.

Tình hình hỏa khí trong quân thế nào/
- Bẩm Lý tướng quân, các thuyền đều có trang bị các loại hỏa khí lớn nhỏ, thuyền tấn công cỡ lớn có 10 khẩu thần cơ, 20 hỏa mai, thuyền cỡ vừa có 5 thần cơ, 20 hỏa mai, thuyền cỡ nhỏ có 20 hỏa mai...
- Sao hỏa khí lại trang bị hạn chế vậy? Nhất là thần cơ pháo.- Lý Đại Thủy nheo mắt
- Bẩm, là do hỏa khí vô cùng tốn kém!- Một viên thư lại chắp tay báo cáo.

Giá mỗi cân diêm tiêu vận tới đã gần 10 lạng bạc trắng, trộn ra hỏa khí được tầm 2 cân, chưa kể hỏa khí trộn vào rồi lâu dần không bắn nổi lại phải bỏ mất, phi càng thêm phí.

Người thời này dùng thuốc nổ đen đều biết việc thuốc nổ đen sau một thời gian sẽ bị hỏng, vón cục, giống như bị ẩm, tuy dùng nhiều cách, nhưng khó khắc phục hoàn toàn, đành chịu không biết làm sao.

Vì thế, thuốc nổ hay nguyên liệu chỉ có thể mua từng đợt, dùng gần xong lại mua tiếp, không thể trữ lâu dài.

- Đại nhân, việc dùng hỏa khí không nhất thiết phải thật nhiều, chỉ cần dùng thật chuẩn!- Một viên tướng đưa ra ý kiến- Khi thuyền địch áp sát, dùng loạt hỏa mai diệt địch leo qua, uy lực hiệu quả hơn dùng thần cơ bắn từ xa rất nhiều.
- Đúng vậy, trong chiến báo từ trấn Hoài Nhân, cũng chỉ cần hỏa mai là đủ
- Hừm! Cũng không thể bỏ bê hỏa khí cỡ lớn, đó là đại sát khí, không có thì thôi, có thì nhất thiết nên luyện tập mà dùng.
- Vâng.
"Nỗi nhớ này tung bay trong gió....
...!có một người không thể quên được!
Quãng đời còn lại chỉ có thể ôm nhau trong hồi ức.".


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện