Nó nê tới nê lui cái bụng, sao mà mấy bà giỏi quá, nó nê hết nỗi rồi.
- Yến, con đi đâu đấy.
- Con đi tới đi lui cho dễ đẻ á mẹ, quá 2 ngày rồi nó vẫn chưa chịu chui ra.
Vừa dứt câu, nó thấy bên dưới ướt ướt, nó lại nê thân vào nhà vệ sinh, mẹ chồng nó ới theo.
- Lại đi đâu vậy con? - Con vào nhà vệ sinh xem sao nó ướt ướt.
- Ấy chết, ko mấy ra máu báo đó, có gì gọi mẹ.
- Dạ.
Đúng 3p sau nó lại réo ầm lên.
- Mẹ ơi, có rồi mẹ ơi, sắp đẻ rồi.
Mẹ chồng nó tức tốc gọi taxi đưa nó đi viện, ko quên gọi thằng Quân về mang đồ lên viện cho nó.
Thằng Quân hớt hơ hớt hãi chạy vào viện, tay xách giỏ đồ, tay xách bình thủy.
- Sao rồi, sao rồi, đẻ chưa.
- Chưa con ạ.
- Thế nó đâu mẹ.
- Trong phòng chờ sinh kia, còn vào trong đó với nó.
Thằng Quân để đồ đó rồi vào phòng chờ sinh tìm nó.
- Yến, tao đến rồi này. Mày đau bụng ko.
- Đéo đau bụng, đau cái khác.
- Đẻ mà đéo đau bụng thì đau cái gì.
Nó mặt nhăn nhó, chỉ muốn chửi cho thằng Quân 1 trận ra trò.
- Lit pẹ,mày nghĩ đi đẻ chỉ đau bụng thôi hả, bác sĩ họ bảo tao leo lên giường, giang chân ra, tao tưởng sao, lịt pẹ ngoái phát thốn hết cả lên, hãi.
- Ôi, khiếp thế kia á. Mà sao mày còn dửng dưng thế, trong khi ai cũng mặt nhăn mày nhó, lết thế kia.
Nói rồi thằng Quân chỉ xung quanh, những người sắp đẻ như nó.
- Làm sao mà tao biết được, bác sĩ kiểm tra bảo là mở 4p rồi, bảo tao lết tiếp để dễ sinh.
- Vịn vào đây, tao dẫn mày đi tới đi lui.
- Ời, cảm ơn bạn chồng nhé, mà tao đói quá Quân ạ, mày mua tao ổ mì.
- Mày là cái thể loại gì đầu thai đấy, chuẩn bị đẻ còn ăn được.
- Tao đói, ăn mới có sức rặn chứ, thằng chó sao mày ngu thế.
- Ời, tao xin lỗi, để tao đi mua.
- Trà sữa trân châu socola nhiều plan nữa nha.
- Ok, ok.
Chị y tá bên cạnh quát to.
- Đói thì uống chút nước thôi, sinh thường thì còn được, chứ sinh mổ là nhịn ăn mấy tiếng. Mà sinh thường ăn cho lắm vào thì có mà *ứt ra trước, con ra sau đó.
2 đứa nó nghe khiếp quá thôi đành nhịn.
- Uống nước, uống nước đi, vừa khỏe mà đẻ vừa sạch nữa.
- Ờ
.....
Nó lê lết thêm 2h nữa, y tá lại gọi vào kiểm tra.Nó đánh chát vào lưng thằng Quân đau điếng.
- Đấy, lại kiểm tra đấy, chưa đẻ mà thốn bỏ mịa ra. Do mày đó thằng chó.
Thằng Quân cắn răng chịu đựng, hắn cũng đọc trên gg rồi nên có chuẩn bị tâm lý. Nhiều bà xấu tính còn cào cấu, cắn xé, còn bươi cả dòng họ lên chửi nữa kia, như này còn nhẹ.
Bác sĩ kiểm tra nó mở 7p nên cho vào phòng sinh luôn. Họ truyền nước cho nó, rồi tim cho nó mũi thuốc gì đấy để sinh ko đau.
Nó bắt đầu thấy bụng nó đau kinh khủng, bên dưới chỉ muốn đi ịn thôi. Cảm giác ngày càng tồi tệ, nó hét lên.
- Thằng chó Quân, thằng khốn nạn...
Bác sĩ la nó.
- Yên lặng vào, lấy sức mà rặn, về nhà rồi chửi rồi giết gì cũng được.
Nó làm theo lời bác sĩ, giữ sức mới 2 hơi là đứa bé đã tọt ra ngoài. Nó thở hổn hển, tráng vã mồ hôi, cảm thấy nó như sắp hết pin ấy.
Y tá đưa đứa bé cho nó ẵm, là con gái, nặng 3.4kg, giống thằng Quân y đúc. Nó cười, con nhóc là thành quả của 2 đứa bạn thân, xong nó lại hét lên vì mũi khâu đầu tiên vào chỗ mới sinh.
- Aaaa, đau chết con rồi.
.....
Xuống đến phòng của nó, nó thấy tự hào quá, đẻ ra 1 đứa nhỏ sau này sẽ kêu nó là mẹ. Ở đây mọi người đều chờ nó, nó vui lắm vì mọi người quan tâm nó.
Mẹ chồng nó bồng con bé con đưa cho thằng Quân xem.
- Đúng địa chỉ nhà luôn nhá Quân.
Thằng Quân mắt long lanh, có phải là lần đầu hắn thấy sinh vật bé nhỏ đâu. Hắn ôm lấy con bé, hôn lên tay, hôn lên bụng con bé, cưng nựng.
- Chào con gái yêu của bố, ôi sao mà cưng thế ko biết.
Nói rồi hắn lại hôn con bé, hắn ẵm con bé qua bên cạnh nó.
- Yến này, xem này, bé xíu, cưng lắm ý.
Nó chỉ cười méo xẹo, vết thương bên dưới đau thốn. Nó thề, sẽ ko bao giờ đẻ nữa, 1 lần nó sợ tới già.
19 tuổi nó là một người mẹ.
3 tháng đầu nó về nhà mẹ nó ở, mẹ nó chăm cho nó ăn uống làm đẹp. Mỗi bữa mẹ nó mang cho nó 1 tô cơm to bự, cứ giò heo, thịt gà các kiểu, nó nhìn mà ngán ngẩm.
- Mẹ ơi, có cái máng nào nhỏ hơn ko.
- Làm như heo hay sao mà ăn bằng máng hả con.
- Chứ mẹ xem giờ con khác heo bao nhiêu đâu.
- Từ từ nó xuống kg mà, con ăn nhiều vào chứ con bé con nó ti nhiều là đói lã đó.
- Dạ.
Nó nghe lời mẹ nó, ăn nhiều cho có sữa, công nhận con bé con của nó ti nhiều thật đó. Nó siêng lắm, sài gòn đợt nóng 38 độ chứ ngày nào nó cũng chịu khó nướng trên than lắm. Mẹ nó ngày nào cũng làm 7 nồi than cho nó xông mặt, xông người, xông các kiểu. Mẹ nó bảo, dễ gì đẻ để mà làm đẹp nên phải tranh thủ. Rồi còn những bịch muối mấy kg dằn bụng,ăn phai nằm sắp, ko khác đi nghĩa vụ quân sự là mấy.
.....
Mai thôi là nó lại về lại nhà mẹ chồng nó rồi, mấy tháng lột xác nó đâu cho thằng Quân gặp nó. Vì xấu xí nên nó tự ti lắm. Nay nó ngắm nó trong gương, cứ xoay qua xoay lại cười khoái chí. Họ bảo gái 1 con trông mòn con mắt là có thật, nó nhìn nó mãi mà sắp mòn cái gương rồi.
Tin.. tin...
Tiếng xe taxi đã đậu ngoài cổng, mẹ chồng nó đon đả đi vào.
- Chào chị sui, nay tôi qua đón cháu nội tôi về đây.
- Vâng, con bé trong kia, chị vào ẵm nó, nó nhớ bà nội lắm đấy.
Nói là nhớ chứ mẹ chồng nó hôm nào ko qua, có hôm bận lắm thì cũng 4 5 bữa lại qua. Ko thấy thằng Quân qua đón mẹ con nó, nên nó cũng thắc mắc.
- Quân đâu hả mẹ, ko qua ạ?
- Nó ở nhà quạt than để tí mấy đứa bước vào nhà. Nào tranh thủ về con ạ.
- Dạ.
Chia tay mẹ nó, nó bịn rịn mãi. Nhà chồng cách nhà nó bao xa lắm đâu, thích chạy về lúc nào ko được. Nhưng nó vẫn ko đành.
.....
Về đến nơi thấy thằng Quân đang ngôi quạt than cho mẹ con nó đốt phong long. Trời thi nóng, nhìn cũng thấy thương. Mẹ chồng nó ẵm con bé con vào nhà, nó tiếp bước theo sau.
- Nào, Quân ẵm con bé đi, để Yến nó nghĩ ngơi, mẹ xuống làm đồ ăn.
- Mẹ để con phụ.
- Thôi, mới sinh dậy, làm sớm sau già dễ ốm lắm con ạ.
Nó rưng rưng nước mắt, mẹ chồng tốt nhất quả đất là đây chứ đâu.
- Yến, mày làm gì mà trùm kín như ninja thế.
Thằng Quân gọi nó lại nhớ tới điêu nó khoe thằng Quân.
- .Ê Quân mày quay người lại, khi nào tao gọi rồi mày quay lại nghe ko.
- Rắc rối.
Nó mở khẩu trang mở áo khoác ra, cột lại tóc.
- Quay lại đi.
Thằng Quân quay lại, mắt thằng Quân dán vào nó. Nó như là 1 con người khác, thay đổi rất nhiều. Da trắng hồng, eo ọt hơn thời con gái, mông nở, ngực căng, trông hấp dẫn kiểu gì. Với 1 thằng còn trẻ như nó, ko hấp dẫn vì gái đẹp mới là lạ đó.
- Yến, con đi đâu đấy.
- Con đi tới đi lui cho dễ đẻ á mẹ, quá 2 ngày rồi nó vẫn chưa chịu chui ra.
Vừa dứt câu, nó thấy bên dưới ướt ướt, nó lại nê thân vào nhà vệ sinh, mẹ chồng nó ới theo.
- Lại đi đâu vậy con? - Con vào nhà vệ sinh xem sao nó ướt ướt.
- Ấy chết, ko mấy ra máu báo đó, có gì gọi mẹ.
- Dạ.
Đúng 3p sau nó lại réo ầm lên.
- Mẹ ơi, có rồi mẹ ơi, sắp đẻ rồi.
Mẹ chồng nó tức tốc gọi taxi đưa nó đi viện, ko quên gọi thằng Quân về mang đồ lên viện cho nó.
Thằng Quân hớt hơ hớt hãi chạy vào viện, tay xách giỏ đồ, tay xách bình thủy.
- Sao rồi, sao rồi, đẻ chưa.
- Chưa con ạ.
- Thế nó đâu mẹ.
- Trong phòng chờ sinh kia, còn vào trong đó với nó.
Thằng Quân để đồ đó rồi vào phòng chờ sinh tìm nó.
- Yến, tao đến rồi này. Mày đau bụng ko.
- Đéo đau bụng, đau cái khác.
- Đẻ mà đéo đau bụng thì đau cái gì.
Nó mặt nhăn nhó, chỉ muốn chửi cho thằng Quân 1 trận ra trò.
- Lit pẹ,mày nghĩ đi đẻ chỉ đau bụng thôi hả, bác sĩ họ bảo tao leo lên giường, giang chân ra, tao tưởng sao, lịt pẹ ngoái phát thốn hết cả lên, hãi.
- Ôi, khiếp thế kia á. Mà sao mày còn dửng dưng thế, trong khi ai cũng mặt nhăn mày nhó, lết thế kia.
Nói rồi thằng Quân chỉ xung quanh, những người sắp đẻ như nó.
- Làm sao mà tao biết được, bác sĩ kiểm tra bảo là mở 4p rồi, bảo tao lết tiếp để dễ sinh.
- Vịn vào đây, tao dẫn mày đi tới đi lui.
- Ời, cảm ơn bạn chồng nhé, mà tao đói quá Quân ạ, mày mua tao ổ mì.
- Mày là cái thể loại gì đầu thai đấy, chuẩn bị đẻ còn ăn được.
- Tao đói, ăn mới có sức rặn chứ, thằng chó sao mày ngu thế.
- Ời, tao xin lỗi, để tao đi mua.
- Trà sữa trân châu socola nhiều plan nữa nha.
- Ok, ok.
Chị y tá bên cạnh quát to.
- Đói thì uống chút nước thôi, sinh thường thì còn được, chứ sinh mổ là nhịn ăn mấy tiếng. Mà sinh thường ăn cho lắm vào thì có mà *ứt ra trước, con ra sau đó.
2 đứa nó nghe khiếp quá thôi đành nhịn.
- Uống nước, uống nước đi, vừa khỏe mà đẻ vừa sạch nữa.
- Ờ
.....
Nó lê lết thêm 2h nữa, y tá lại gọi vào kiểm tra.Nó đánh chát vào lưng thằng Quân đau điếng.
- Đấy, lại kiểm tra đấy, chưa đẻ mà thốn bỏ mịa ra. Do mày đó thằng chó.
Thằng Quân cắn răng chịu đựng, hắn cũng đọc trên gg rồi nên có chuẩn bị tâm lý. Nhiều bà xấu tính còn cào cấu, cắn xé, còn bươi cả dòng họ lên chửi nữa kia, như này còn nhẹ.
Bác sĩ kiểm tra nó mở 7p nên cho vào phòng sinh luôn. Họ truyền nước cho nó, rồi tim cho nó mũi thuốc gì đấy để sinh ko đau.
Nó bắt đầu thấy bụng nó đau kinh khủng, bên dưới chỉ muốn đi ịn thôi. Cảm giác ngày càng tồi tệ, nó hét lên.
- Thằng chó Quân, thằng khốn nạn...
Bác sĩ la nó.
- Yên lặng vào, lấy sức mà rặn, về nhà rồi chửi rồi giết gì cũng được.
Nó làm theo lời bác sĩ, giữ sức mới 2 hơi là đứa bé đã tọt ra ngoài. Nó thở hổn hển, tráng vã mồ hôi, cảm thấy nó như sắp hết pin ấy.
Y tá đưa đứa bé cho nó ẵm, là con gái, nặng 3.4kg, giống thằng Quân y đúc. Nó cười, con nhóc là thành quả của 2 đứa bạn thân, xong nó lại hét lên vì mũi khâu đầu tiên vào chỗ mới sinh.
- Aaaa, đau chết con rồi.
.....
Xuống đến phòng của nó, nó thấy tự hào quá, đẻ ra 1 đứa nhỏ sau này sẽ kêu nó là mẹ. Ở đây mọi người đều chờ nó, nó vui lắm vì mọi người quan tâm nó.
Mẹ chồng nó bồng con bé con đưa cho thằng Quân xem.
- Đúng địa chỉ nhà luôn nhá Quân.
Thằng Quân mắt long lanh, có phải là lần đầu hắn thấy sinh vật bé nhỏ đâu. Hắn ôm lấy con bé, hôn lên tay, hôn lên bụng con bé, cưng nựng.
- Chào con gái yêu của bố, ôi sao mà cưng thế ko biết.
Nói rồi hắn lại hôn con bé, hắn ẵm con bé qua bên cạnh nó.
- Yến này, xem này, bé xíu, cưng lắm ý.
Nó chỉ cười méo xẹo, vết thương bên dưới đau thốn. Nó thề, sẽ ko bao giờ đẻ nữa, 1 lần nó sợ tới già.
19 tuổi nó là một người mẹ.
3 tháng đầu nó về nhà mẹ nó ở, mẹ nó chăm cho nó ăn uống làm đẹp. Mỗi bữa mẹ nó mang cho nó 1 tô cơm to bự, cứ giò heo, thịt gà các kiểu, nó nhìn mà ngán ngẩm.
- Mẹ ơi, có cái máng nào nhỏ hơn ko.
- Làm như heo hay sao mà ăn bằng máng hả con.
- Chứ mẹ xem giờ con khác heo bao nhiêu đâu.
- Từ từ nó xuống kg mà, con ăn nhiều vào chứ con bé con nó ti nhiều là đói lã đó.
- Dạ.
Nó nghe lời mẹ nó, ăn nhiều cho có sữa, công nhận con bé con của nó ti nhiều thật đó. Nó siêng lắm, sài gòn đợt nóng 38 độ chứ ngày nào nó cũng chịu khó nướng trên than lắm. Mẹ nó ngày nào cũng làm 7 nồi than cho nó xông mặt, xông người, xông các kiểu. Mẹ nó bảo, dễ gì đẻ để mà làm đẹp nên phải tranh thủ. Rồi còn những bịch muối mấy kg dằn bụng,ăn phai nằm sắp, ko khác đi nghĩa vụ quân sự là mấy.
.....
Mai thôi là nó lại về lại nhà mẹ chồng nó rồi, mấy tháng lột xác nó đâu cho thằng Quân gặp nó. Vì xấu xí nên nó tự ti lắm. Nay nó ngắm nó trong gương, cứ xoay qua xoay lại cười khoái chí. Họ bảo gái 1 con trông mòn con mắt là có thật, nó nhìn nó mãi mà sắp mòn cái gương rồi.
Tin.. tin...
Tiếng xe taxi đã đậu ngoài cổng, mẹ chồng nó đon đả đi vào.
- Chào chị sui, nay tôi qua đón cháu nội tôi về đây.
- Vâng, con bé trong kia, chị vào ẵm nó, nó nhớ bà nội lắm đấy.
Nói là nhớ chứ mẹ chồng nó hôm nào ko qua, có hôm bận lắm thì cũng 4 5 bữa lại qua. Ko thấy thằng Quân qua đón mẹ con nó, nên nó cũng thắc mắc.
- Quân đâu hả mẹ, ko qua ạ?
- Nó ở nhà quạt than để tí mấy đứa bước vào nhà. Nào tranh thủ về con ạ.
- Dạ.
Chia tay mẹ nó, nó bịn rịn mãi. Nhà chồng cách nhà nó bao xa lắm đâu, thích chạy về lúc nào ko được. Nhưng nó vẫn ko đành.
.....
Về đến nơi thấy thằng Quân đang ngôi quạt than cho mẹ con nó đốt phong long. Trời thi nóng, nhìn cũng thấy thương. Mẹ chồng nó ẵm con bé con vào nhà, nó tiếp bước theo sau.
- Nào, Quân ẵm con bé đi, để Yến nó nghĩ ngơi, mẹ xuống làm đồ ăn.
- Mẹ để con phụ.
- Thôi, mới sinh dậy, làm sớm sau già dễ ốm lắm con ạ.
Nó rưng rưng nước mắt, mẹ chồng tốt nhất quả đất là đây chứ đâu.
- Yến, mày làm gì mà trùm kín như ninja thế.
Thằng Quân gọi nó lại nhớ tới điêu nó khoe thằng Quân.
- .Ê Quân mày quay người lại, khi nào tao gọi rồi mày quay lại nghe ko.
- Rắc rối.
Nó mở khẩu trang mở áo khoác ra, cột lại tóc.
- Quay lại đi.
Thằng Quân quay lại, mắt thằng Quân dán vào nó. Nó như là 1 con người khác, thay đổi rất nhiều. Da trắng hồng, eo ọt hơn thời con gái, mông nở, ngực căng, trông hấp dẫn kiểu gì. Với 1 thằng còn trẻ như nó, ko hấp dẫn vì gái đẹp mới là lạ đó.
Danh sách chương