Editor: Mai Tuyết Vân

IQ của Đại lão tăng lên không nhiều, nhưng nội dung kịch bản cũng bắt đầu khó rồi!

Cho dù Sưu Thần Hào đã tách ra, vò nát rồi giải thích cho cô, Phồn Tinh vẫn không có phản ứng.

Thật ra có thể xem như Thẩm Anh Bác là kẻ cướp đoạt vận mệnh của người khác. Kiếp trước hắn vốn lớn lên trong cô nhi viện, là tên côn đồ chẳng có tương lai.

Nhưng sau khi buộc định với hệ thống nuôi dưỡng tổng giám đốc, hắn đã đạt được cơ hội sống lại.

Trong quá trình nhận nuôi lúc nhỏ, dùng mưu bẩn loại người được chọn ban đầu, thanh công thực hiện bước đầu tiên trên con đường dưỡng thành tổng giám đốc.

Ngay từ đầu, vì tuổi còn nhỏ, nên hệ thống nuôi dưỡng tổng giám đốc làm cái gì cũng không xong, chỉ có thể tạm thời an binh bất động, đợi Thẩm Anh Bác trưởng thành.

Nếu đã hỗn loạn thì cho dù sống lại vẫn là kẻ thích hỗn loạn.

Nhất là sau khi hắn có được trợ giúp của hệ thống, không cần tốn nhiều công sức cũng trở thành cậu Thiếu. Dù ban đầu không có tâm tư kia, nhưng lại càng có nhiều thuận lợi để hắn phóng túng bản thân.

Hắn đã có hệ thống hỗ trợ, vận khí tốt đến mức nghịch thiên, còn cần phải học kinh doanh quản lý gì nữa chứ? Hắn chỉ cần đứng yên một chỗ, ra sức lan tỏa sự quyến rũ trên người, cho dù là liệt phụ trinh tiết cũng chống đỡ không được.

Cần gì phải cực nhọc đi học mấy ngôn ngữ, học quản lý công ty, học nhiều như vậy có dùng được không?

Làng giải trí mới là con đường tắt nhanh nhất!

Đợi khi hắn đứng đầu giới giải trí, nắm trong tay nhiều nhân mạch sẽ tùy tiện mở một công ty gia đình, là có thể trở thành tổng giám đốc được mọi người yêu mến.

Huống chi hệ thống nuôi dưỡng tổng giám đốc chỉ muốn hắn thu hoạch điểm tình yêu chân thành của các cô gái mà thôi. Cũng không muốn hắn có thành tựu to lớn gì trong lõng vực buôn bán cả.

Thẩm Anh Bác được hệ thống trợ giúp, một đường phát triển thuận buồm xuôi gió.

Đương nhiên là ngoại trừ cô cả nhà họ Ngọc, Ngọc Phồn Tinh rồi.

Nhà họ Ngọc đứng đầu bốn thế gia lớn ở thành phố Giang Nam, Ngọc Phồn Tinh lại là cô chủ lớn, tuy rằng... Thích đẹp, háo sắc, không thể sinh con, đầu óc cũng không bình thường.

Nhưng cô được yêu thương đó!

Nhà họ Ngọc chỉ có một cô con gái, nâng trong tay sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan.

Cô là người phụ nữ đầu tiên xuất hiện trước mặt Thẩm Anh Bác, khi hắn còn chưa mở hậu cung. Lần đầu tiên gặp mặt đã nhìn trúng vẻ ngoài của Thẩm Anh Bác.

[Ủng hộ mình bằng cách đọc truyện tại Diễn Đàn Lê Quý Đôn.]

Nhưng đó là chuyện thứ nhất.

Dù là ham đẹp, thật sự chỉ nhìn nhan sắc, không để ý đến chuyện khác.

Muốn cô chung chồng với nhiều phụ nữ sao?

Để cô xem xét một chút, chẳng phải quá nhiều rồi, nên cắt bớt hay sao?

Đời này Thẩm Anh Bác chưa từng bực tức như vậy, ngay cả đôi tay nhỏ bé cũng chẳng nắm được. Ngọc Phồn Tinh này đúng là một cái chày gỗ, hắn đã hám thị nhiều như thế còn không chịu hiểu. Vì nhà họ Ngọc đang chèn ép nhà họ Thẩm, ban đầu hắn còn muốn lấy lòng cô.

Cũng vì thế mà Ngọc Phồn Tinh khiến hắn bực tức đủ đường.

Đợi sau khi hắn quyến rũ được nhiều phụ nữ, tích lũy tài sản và nhân mạch đủ nhiều, vượt qua được nhà họ Ngọc, chuyện đầu tiên làm đó chính là phá nát nhà họ Ngọc.

Cuối cùng, kết cục của Ngọc Phồn Tinh vô cùng bi thảm, cô vốn là một người yêu cái đẹp đến cực hạn, lại bị Thẩm Anh Bác hủy dung, đau khổ.

Còn về phần Tạ Trản và Thẩm Anh Bác có quan hệ gì thì...

Sỡ dĩ Tạ Trản cứ liều mạng bám lấy Thẩm Anh Bác không tha, tất nhiên phải có nguyên nhân rồi.

Dù sao thì một đứa là con riêng nhà họ Thẩm, một đứa là con nuôi nhà họ Thẩm.

Hơn nữa tính cách của Tạ Trản khiến người ta căm ghét, cũng có sự nhúng tay của Thẩm Anh Bác.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện