Edit by Bất Tương Lộ

▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸

Sở Hạc Châu vừa bị Tạ Nghênh Nam hỏi có chút ngốc, yêu đương? Ba của hắn là từ đâu nhìn ra được.

“Thật sự yêu đương cũng không cần thẹn thùng, con cũng 17 tuổi, ba ba có thể hiểu.” Tạ Nghênh Nam sờ sờ đầu tóc con trai nhà mình, nhịn không được ở trong lòng cảm thán, tóc của con y sờ thật thoải mái, đúng là di truyền gien tốt của y.

“Ba, ba đừng nghĩ nhiều, không có yêu đương.” Sở Hạc Châu thấy trái cây trên bàn, mấy trái nho tròn tròn mập mạp, trông có vẻ ăn rất ngon.

Sở Hạc Châu vươn tay lấy một quả nhét vào trong miệng, vị ngọt lập tức tràn ngập toàn bộ khoang miệng.

“Thật ngọt.” Đôi mắt Sở Hạc Châu hơi cong lên, nhịn không được ăn thêm mấy quả, Tạ Nghênh Nam nhớ rõ Sở Hạc Châu trước nay đều không thích ăn trái cây này đó, hôm nay sao lại muốn ăn.

“Còn muốn ăn không? Tủ lạnh vẫn còn.” Tạ Nghênh Nam thấy Sở Hạc Châu tiếp tục lấy một quả rồi một quả, đẩy mâm đựng trái cây đến trước mặt Sở Hạc Châu.

“Không cần, buổi sáng ngày mai chuẩn bị cho con một chút đi, con mang đến trường.” Sở Hạc Châu ăn xong quả nho trên tay liền không định tiếp tục ăn, có lẽ ngày mai có thể mang một ít đi đưa cho "Quả Nho Nhỏ" kia? Sở Hạc Châu đứng lên đi lên lầu, Tạ Nghênh Nam gật đầu: “Được rồi, con nghỉ ngơi sớm một đi!”

Sở Hạc Châu xua xua tay tỏ vẻ chính mình đã biết, lúc sau lên lầu trong phòng tràn ngập mùi tin tức tố của Alpha, mang theo ham muốn chiếm hữu cường đại, giống như là động vật ghi rõ địa bàn, nơi này là địa bàn của Sở Hạc Châu.

Sở Hạc Châu cầm lấy di động liền thấy Phó Viên Tấn ở trong phòng ngủ gửi tin nhắn cho hắn nói nhanh giúp cậu ta lên cấp vương giả, năm người bọn họ, Sở Hạc Châu nhìn ghi chú, liếc mắt mộ t cái là có thể nhận ra đó là ai.

—— Sầu riêng: Sở ca mau tới! Tớ lập tức vương giả! Lại thắng một trận!

Phó Viên Tấn ngồi ở trên giường, chân bắt chéo, mặc quần đùi, giống như mấy đại hán thô kệch.

Sở Hạc Châu nhìn thoáng qua liền trở về một câu cũng không nói, ký thuật của Phó Viên Tấn, tuy rằng không phải là không tốt, nhưng mà thật sự không được tốt lắm, nếu không phải vẫn luôn là Sở Hạc Châu ở mang theo hắn đi kéo cấp, chỉ sợ hắn hiện tại vẫn là ở bạch kim kim cương.

—— Sầu riêng: Sở ca đừng đi, đến đây đi, cậu là tốt nhất ~

Sở Hạc Châu sách một tiếng, Phó Viên Tấn hiện tại giống như là kiếm khách, phong tao ném khăn gọi hắn tới.

—— Sầu riêng: Sở ca, thăng cấp lại a!!! Cầu ngài, ba ba! Con yêu ba, đến đây đi ba ba!

Sở Hạc Châu bị Phó Viên Tấn không biết xấu hổ làm cho tức cười, gặp qua không biết xấu hổ, chưa thấy qua không biết xấu hổ như vậy.

—— Sở ca: Đến đi.

Hai chữ rất đơn giản khiến cho Phó Viên Tấn vui vẻ đến bay lên, lập tức đăng nhập chờ Sở Hạc Châu.

—— Sầu riêng: Sở ba, hôm nay có thể carry toàn trường sao? Mau giải quyết cái này nhanh đi, chọn sát thủ thì sao?

Sở Hạc Châu lười đến nghe Phó Viên Tấn vô nghĩa, chọn Lý Bạch, thật sự giải quyết rất nhanh, không đánh rừng, giết người khắp nơi, giết xong liền đẩy trụ, người cùng đội ngoại trừ hệ thống cũng nói không nên lời gì.

Phó Viên Tấn trực diện cảm thụ được này sự sâu sắc này, bạn có thể hiểu mười phút giải quyết một phen thăng cấp lại vương giả là cảm giác gì sao? Là cảm giác siêu sảng khoái, là cảm giác được ôm đùi vàng.

Sở Hạc Châu siêu thần MVP, Phó Viên Tấn kim bài phụ trợ, Phó Viên Tấn nhìn chiến tích này yên lặng cười.

Phó Viên Tấn muốn không ngừng cố gắng tiếp tục, kết quả Sở Hạc Châu trực tiếp rời khỏi trò chơi, cho hắn một câu ngủ ngon.

—— Sầu riêng: Đừng mà Sở ca, Sở ba! Ba ba! Đừng đi a!!!

Mặc kệ Phó Viên Tấn kêu cái gì, Sở Hạc Châu trực tiếp đi tắm rửa ngủ, bên kia Nguyễn Tinh Thư dựa theo lão sư làm sinh hoạt biểu của cậu, sau khi hoàn thành việc bình yên nằm ở trên giường ngủ.

Nguyễn Tinh Thư thấy tài xế còn chưa tới, sau khi chạy bộ buổi sáng tự mình làm cơm sáng ăn xong chuẩn bị ra cửa, vừa mới mở cửa hàng rào liền thấy bên ngoài đỗ một chiếc xe rất quen thuộc.

Nguyễn Tinh Thư còn đang suy nghĩ này chiếc xe là của ai, vì sao đỗ ở cửa nhà cậu, cửa sổ xe liền chậm rãi hạ xuống, lộ ra khuôn mặt mông lung buồn ngủ kia của Sở Hạc Châu.

“Lên xe.” Sở Hạc Châu nói xong rồi nhìn thoáng qua tài xế, tài xế nhận mệnh xuống xe mở cửa cho Nguyễn Tinh Thư, Nguyễn Tinh Thư từ một bên khác lên xe, tay chân đều rất quy củ, bàn tay đặt ở đầu gối, dáng ngồi trông rất ngoan ngoãn.

Sở Hạc Châu lười biếng nhìn thoáng qua Nguyễn Tinh Thư, giữa hai bọn họ còn cách một khoảng đủ một người có thể ngồi, Sở Hạc Châu ngoắc ngoắc ngón tay với cậu gọi Nguyễn Tinh Thư ngồi qua.

Nguyễn Tinh Thư tò mò ngồi bên người Sở Hạc Châu, mắt nai mở to chớp chớp nhìn Sở Hạc Châu, Sở Hạc Châu trực tiếp đem đầu dựa vào trên vai Nguyễn Tinh Thư, nhắm hai mắt lại.

Cả người Nguyễn Tinh Thư đều cứng đờ, động cũng không dám động một chút, dùng dư quang nhìn Sở Hạc Châu nhắm mắt, chân tay có chút luống cuống.

“Điện thoại của cậu đâu?” Sở Hạc Châu mắt cũng không mở nói.

Nguyễn Tinh Thư từ trong túi đồng phục lấy điện thoại ra, Sở Hạc Châu mở to mắt đưa mã QR Wechat của mình ra để Nguyễn Tinh Thư quét Nguyễn Tinh Thư thực nghe lời quét Sở Hạc Châu, bỏ thêm hắn, dùng ánh mắt hỏi Sở Hạc Châu sau đó thì sao?

Sở Hạc Châu tiếp tục dựa vào trên vạ Nguyễn Tinh Thư, lười nhác ngáp một cái.

“Sau này tiện liên lạc.” Sở Hạc Châu giải thích vì sao muốn Wechat của Nguyễn Tinh Thư.

Sở Hạc Châu dựa vào bả vai Nguyễn Tinh Thư, nghe mùi tin tức tố của tiểu Omega, cả người đều thoải mái.

Nguyễn Tinh Thư gật gật đầu nhỏ, cảm giác được trọng lượng của đầu Sở Hạc Châu, bả vai cũng không dám động một chút, cậy ấy, cậu ấy vì sao, vì sao đột nhiên dựa vào mình?

Nguyễn Tinh Thư cúi đầu nhìn gương mặt Sở Hạc Châu lúc ngủ, gương mặt Sở Hạc Châu lúc ngủ thực ngoan, lông mi dài thẳng rũ xuống, thu hồi lệ khí Alpha thân thuộc kia, ngoan đến mức muốn hôn một cái.

???

Nguyễn Tinh Thư đột nhiên gõ đầu mình một cái, vừa rồi mình suy nghĩ cái gì? Mình như thế nào đối mặt với mỹ mạo của Sở Hạc Châu liền, liền nhịn không được?

Tài xế ở phía trước thấy rõ ràng, ở trong lòng yên lặng phun tào Sở Hạc Châu, nói như thế nào đây? Tâm cơ thâm trầm, lừa đứa nhỏ Omega không hiểu thế tục xoay quanh, bạn nói mọt chút xem đây là việc một Alpha nên làm sao?

Tài xế xem thường Sở Hạc Châu, lại không dám nói ra, hắn chỉ dám ở trong lòng phun tào một chút, lỡ như cho thất nghiệp làm sao bây giờ, hắn nỗ lực làm việc như vậy, mỗi ngày chịu đựng Sở Hạc Châu phun tào, thật sự là quá vất vả.

Một cái hươu thở Alpha quấn quanh người, tiếp cận tuyến thể liên tục, này đối với Nguyễn Tinh Thư mà nói, quả thực giống như là dày vò, rất muốn Sở Hạc Châu đem tin tức tố tới cùng cậu giao triền.

Nguyễn Tinh Thư nhịn không được cúi đầu đến gần cổ Sở Hạc Châu, mùi hương tin tức tố Alpha mãnh liệt nháy mắt bao vây Nguyễn Tinh Thư, Sở Hạc Châu ở trong nháy mắt kia đột nhiên mất đi khống chế tin tức tố, chỉ là bị Nguyễn Tinh Thư ngửi một chút mà thôi.

Sở Hạc Châu đột nhiên mở to mắt, nhìn về phía Nguyễn Tinh Thư, trong mắt dám tin, khuôn mặt Nguyễn Tinh Thư bị tin tức tố huân đến đỏ bừng, cả người đều run lên, trong mắt nai mang theo thủy quang nhìn Sở Hạc Châu, như là cầu trấn an giống nhau, cái kia ánh mắt, như là dụ dỗ Sở Hạc Châu.

- --------------*--------------------

Lý Bạch - Vương Giả Vinh Diệu

chapter content
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện