Phó bản thứ sáu: Show thực tế (22).

_______________________________



Sau mấy lần làm bộ lẻn vào văn phòng hiệu trưởng bị Trịnh Hoài Ân phát hiện, thì Tần Tư Tư cũng đã thành công tiếp cận nội ứng của quân phản loạn, gia nhập quân phản loạn theo đúng kế hoạch, sau đó trở thành nữ điệp viên. Quân phản loạn sẽ hoàn toàn khai chiến với chính phủ vào ngày thứ mười, nhưng là vì bảo đảm sẽ giành được thắng lợi, nên còn có một ít tin tức quan trọng cần bọn họ phải đi thu hoạch.



Thủ lĩnh quân phản loạn Lam Quang vốn cùng vợ mình rất tình thâm, nhưng mà mười năm trước bởi vì một ngày nào đó vợ mình đột nhiên thức tỉnh trở thành Eve, hắn mang theo thê tử trốn đông trốn tây, nhưng vẫn không có thể tránh thoát ma trảo của chính phủ, sau đó vợ mình bị mạnh mẽ mang đi. Hai năm sau hắn rốt cuộc cũng trà trộn được vào hoa viên Trân Bảo tìm được vợ mình, lại phát hiện cô ấy đã lớn bụng điên điên khùng khùng, cô ấy sớm đã điên rồi, nhưng mặc dù như vậy thì bọn họ cũng không buông tha cho cô ấy. Hắn không có năng lực mang cô ấy thoát khỏi hoa viên Trân Bảo, vì thế hắn đã tự tay giết chết cô ấy, giải thoát cô ấy khỏi cái chuồng heo dơ bẩn này. Hắn hận chính phủ đến tận xương tủy, hạ quyết tâm báo thù, vì thế quân phản loạn hình thành.



Phần cốt truyện này do Trịnh Hoài Ân nói ra, khán giả càng thêm chờ mong chuyện vặn ngã chính phủ, tràn ngập lòng căm phẫn cùng nhiệt huyết.



Vì thế Tần Tư Tư có đủ cơ hội biểu hiện, thời điểm cô ta bày ra kỹ thuật diễn tới rồi.



Mặc dù là bên trong chính phủ, nhưng cũng sẽ có quan viên hy vọng có được con của mình, chỉ là ngại người phía trên nhìn chằm chằm, cho nên bọn họ không có khả năng thương tổn Adam cùng Eve giống như những phú thương kia, nhưng mà bọn họ có thể dùng một phương pháp khác, đó là —— giao phối.



Mỗi ngày đều có một ít có quan viên có quyền thế đến hoa viên Trân Bảo, mỹ danh là đến vấn an những anh hùng của đế quốc, nhưng trên thực tế là tới để bán d*m. Ảo tưởng chính mình có thể làm Eve mang thai, hoặc là có thể thụ thai. Mà phía trên mở một mắt nhắm một mắt đối với chuyện của bọn họ, bởi vì chuyện này đối với Adam cùng Eve mà nói, thì dường như là không có tổn hại gì.



“Chúng ta nhận được tình báo, đêm nay tướng quân Yuta sẽ đến hoa viên Trân Bảo, hắn là một trong số ít những người của đế quốc biết mật mã của kho vũ khí, chúng ta muốn nổ tung kho vũ khí của bọn họ, thì cần phải có mật mã. Ông ta thích nữ nhân thanh thuần nhu nhược, cô phải tìm biện pháp khiến cho ông ta chú ý, để ông ta tiến vào phòng của cô, rồi cho ông ta uống loại thuốc mà chúng ta mới nghiên cứu phát minh ra này, thì ông ra liền sẽ miệng phun chân ngôn.” Trịnh Hoài Ân nói như vậy, rồi cẩn thận giao cho Tần Tư Tư một lọ thuốc.



Trong lòng Tần Tư Tư rất hưng phấn, nhưng trên mặt bảo trì bình tĩnh gật đầu. Còn không phải chỉ là diễn tiểu bạch hoa sao? Cô ta mười phần tự tin kỹ thuật diễn của mình, đời trước chính mình chính là dựa vào một thân kỹ thuật diễn này mới có thể lăn lộn được ở giới giải trí, cũng chính là bởi vậy mới có thể không cam lòng như thế, cô ta muốn ở bên trong này bày ra kỹ thuật diễn xuất thần nhập hóa của mình, chinh phục người xem.



“Nếu có thể, thì hy vọng còn có thể biết được địa điểm giam giữ của phó lãnh đạo chúng ta từ miệng ông ta.” Trịnh Hoài Ân nói. Phó lãnh đạo Tề Nghiêu của quân phản loạn đã bị bắt, Tề Nghiêu là thành viên quan trọng nhất, danh tiếng ở trong quân phản loạn không thua gì Lam Quang, thậm chí còn có rất nhiều người mê luyến hắn, nếu chính phủ đến lúc đó dùng hắn tới cản tay bọn họ thì sẽ rất phiền toái.



Tần Tư Tư cùng Trịnh Hoài Ân nói chuyện xong, coi như không có việc gì mà trở lại ký túc xá, không bao lâu thì người chơi khác đã qua đây tìm cô ta, “Tư Tư, chúng tôi phải làm gì?”



“Làm sao vậy?”



“Cái này…… Chúng tôi không thể cái gì cũng không làm? Tuy rằng chúng tôi đang tham gia khóa học tẩy não, tạm thời rất an toàn, nhưng mà chúng ta không phải là muốn qua cửa sao?”



Tần Tư Tư ôn nhu lại kiên định mà nhìn các cô nói: “Yên tâm, nếu tôi đã đáp ứng mang theo các cô, thì khẳng định sẽ bảo đảm các cô bình an không có việc gì, chúng ta nhất định sẽ cùng nhau sống đến cuối cùng.”



Tần Tư Tư dăm ba câu đuổi mấy cô gái đi, một lát sau Tần Hữu cũng tới. Tần Hữu cũng là tới hỏi làm gì đó, hắn ta không dễ tống cổ giống với mấy người mới kia, sống đến cuối cùng cũng phải xem là cách sống gì, nếu không hề có cảm giác tồn tại mà sống đến cuối cùng, thì còn không bằng có chút gợn sóng bị loại trừ, ít nhất thì người xem cũng còn sẽ có chút ấn tượng với ngươi.



Nhìn thấy Tần Hữu là Tần Tư Tư có chút chột dạ, kỳ thật đêm nay người tới còn có một vị quan viên nữ có quyền thế nữ, trong nguyên tác Tần Hữu lợi dụng bà ta lấy được mật mã kho vũ khí, cô ta đoạt cơ duyên của hắn ta, tự nhiên là có chút chột dạ.



Bởi vì chuyện này, cô ta quyết định bồi thường hắn ta một ít màn ảnh, cho nên nói với hắn ta Trịnh Hoài Ân là quân phản loạn cùng với chuyện đêm nay phải làm, “Tôi không có nói cho các cô ấy, là lo lắng các cô ấy còn quá trẻ tuổi nên làm không được.”



“Tôi đây có thể làm chuyện gì? Có quan viên nữ tới không?” Đầu óc Tần Hữu rất linh hoạt, lập tức nghĩ đến chuyện này.



“Cái này thì tôi không rõ ràng lắm.” Tần Tư Tư nói.



Tần Hữu rời đi, trong lòng cảm thấy có chút không dễ chịu, cảm giác sau khi tiến vào hoa viên Trân Bảo căn bản không có đất dụng, hắn ta có chút hối hận, hẳn là phải đi theo An Thúy.



Trong lòng của rất nhiều khán giả kỳ thật cũng có chút không dễ chịu:



【 Lăng Phỉ đều phái cho mỗi người đồng đội một nhiễm vụ trọng đại, mà Tần Tư Tư lại đối lập với cô, thật sự là quá lên không được mặt bàn. 】



【 Vị trí và hoàn cảnh của Tần Tư Tư căn bản là không thể so sánh với Lăng Phỉ được không? Hơn nữa người mới làm không được cũng là bình thường, chẳng lẽ bởi vì bọn họ mà để toàn quân bị diệt sao? 】



【 Trong đội Lăng Phỉ cũng có ba người mới được chứ? Hơn nữa bọn Phó Lê vừa mở màn liền thiếu chút nữa là bị loại trừ, cũng không phải là người chơi thâm niên gì, mà cô ấy cũng chưa ghét bỏ bọn họ đâu. So về thái độ với đồng đội thì Tần Tư Tư chính là thua.】



Bên kia, bởi vì mỗi người đều lãnh nhiệm vụ xuất phát, bởi vậy nên phòng phát sóng trực tiếp đều tách ra, nhưng bởi vì người xem phòng phát sóng trực tiếp bên này rất có hảo cảm đối với toàn bộ tiểu đội cứu vớt, nên cũng rất tò mò bọn họ dưới sự dẫn đường của An Thúy có thể làm như thế nào để hoàn thành nhiệm vụ, nên có rất nhiều người riêng mở vài cái máy tính mấy chiếc di động, bởi vậy nên lúc này tổ tiết mục phát hiện số lượng người xem đang tăng rất nhanh, đảo mắt một cái mà đã đột phá kỷ lục của bọn họ.



Tổ đạo diễn vui vẻ đến muốn phóng pháo hoa: “May mắn là đã tìm Lăng Phỉ về, bằng không thì không có cô ấy, ba người Phó Lê mời mở màn liền loại trừ toàn bộ, chỉ còn lại có Duẫn Thánh Kiệt Lâm Phẩm Hân cùng Tần Tư Tư, số liệu không biết sẽ khó coi bao nhiêu.”



“May mắn may mắn!”



Lộ Dao tự mình lái xe đến thủ đô, đang hỏi An Thúy: “Leader, vì sao lại muốn đi nổ tung khi vũ khí kho vậy?”



Giọng nói bình tĩnh khiến người khác yên tâm của An Thúy vang lên trong xe: “Bây giờ tất cả nhân loại hiện có đều ở chỗ này, cơ hồ là không có chiến tranh, nên quân đội không cần phải trang bị quá nhiều vũ khí, cho nên đại bộ phận vũ khí khẳng định đều đặt ở trong kho vũ khí, thời điểm có chiến tranh mới lấy ra dùng. Quân phản loạn không phải là muốn khai chiến với chính phủ sao? Chúng ta giúp bọn họ nổ tung kho vũ khí, xác suất thắng lợi của bọn họ sẽ cao hơn.”



“Nhưng mà em không có tự tin nga, khẳng định là có rất nhiều thủ vệ ở kho vũ khí……” Lộ Dao thấp thỏm nói.



“Không quan trọng, tôi sẽ nhìn cậu, tôi tin cậu có thể làm được.”



Sắc mặt Lộ Dao hơi hơi đỏ lên, trái tim như một quả bóng bị thổi phồng lên. Cậu nghĩ cậu nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ thật tốt, sẽ không lãng phí cơ hội lần này mà cô đã cho cậu.



Tuy nhiên, cậu còn cần phải tự mình lái xe hai ngày mới đến được thủ đô, hẳn là có thể vừa vặn hoàn thành nhiệm vụ trước ngày khai chiến.



Phương Văn Tuấn một mình lái xe đến một thành phố khác, bọn họ đều kết nối với An Thúy, ai nói cái gì cũng đều có thể nghe được, sau khi Lộ Dao cùng An Thúy kết thúc đối thoại, anh liền lên tiếng: “Người mà cô nói tôi cướp ngục chính là phó lãnh đạo của quân phản loạn sao?”



“Không sai, mấy ngày hôm trước thời điểm chính phủ đột kích cứ điểm Vân Trung của quân phản loạn thì bắt anh ta, mặc dù họ không lưu kế hoạch hoàn chỉnh trong máy tính, nhưng mà từ lịch sử trò chuyện của mấy quan lớn mà tôi xâm nhập, thì chính phủ muốn dùng anh ta để đả kích quân phản loạn, vì phòng ngừa cướp ngục, nên họ đã bí mật chở anh ta đến thủ đô từ một con đường ẩn.”



Phương Văn Tuấn: “Cho nên nếu không có gì bất ngờ xảy ra, và tôi đến sớm hơn họ thì tôi đặt bom hẹn giờ mua từ chỗ bác sĩ của phòng khám dởm kia ở địa điểm mà cô cho rằng là thích hợp để phục kích mai phục, rồi ôm cây đợi thỏ.”



“Đúng vậy. Lượng công việc khá lớn, nhưng mà anh là người rất cẩn thận, tôi tin là anh có thể hoàn thành nhiệm vụ này.”



Khóe miệng Phương Văn Tuấn cong lên, anh đã hoàn toàn tin tưởng nhân thiết của An Thúy không phải là giả vờ, hắn nghĩ cô vốn dĩ chính là người tốt như vậy.



Lâm Gia Ảnh run run rẩy rẩy lên tiếng theo, lập tức bị Phó Lê hung hăng đánh gãy: “Cậu run cái gì mà run, cậu bất quá chỉ là ám sát thị trưởng mà thôi, người lão tử muốn giết chính là tổng thống, là tổng thống đấy!!”



“Nhưng, nhưng mà tôi là người phải động thủ trước a ca ca.” Vẻ mặt Lâm Gia Ảnh như đưa đám, mấy người bọn họ còn phải phí thời gian đi đường, mà người cậu ta muốn giết ngay ở thành phố sát bên, nên gặp sớm hơn tất cả mọi người.



An Thúy một bên gõ máy tính, ánh mắt lướt nhanh qua mấy hình ảnh văn kiện và bản đồ trên màn hình đến mức đôi mắt của khán giả có tiến đến sát màn hình cũng nhìn không kịp, một bên nói: “Phó Lê, đừng quá khẩn trương, tổng thống cũng chỉ là con người mà thôi. Quan hệ của ông ta với đệ nhất phu nhân chỉ tồn tại trên danh nghĩa, cứ mỗi tháng hai ngày sẽ đi một chuyến đến chỗ tình nhân sống chung như một cặp vợ chồng, ông ta sẽ không mang bao nhiêu cảnh vệ, tôi sẽ phá hư toàn bộ hệ thống theo dõi xung quanh. kỹ thuật ngắm bắn của anh là xuất sắc nhất trong tất cả mọi người, tôi tin là anh có thể làm được.”



“…… Hừ.” Phó Lê vẫn có chút đắc ý, cảm thấy nhiệm vụ An Thúy cho anh ta là ám sát tổng thống, khẳng định là bởi vì cảm thấy anh ta là lợi hại nhất.



“Tôi đây, còn tôi thì sao, leader a~” Lâm Gia Ảnh vội vàng lên tiếng, cũng muốn cô cổ vũ.



【 Ha ha ha ha tất cả đều muốn leader sủng ái a! 】



【 Tôi cũng muốn leader sủng ái! 】



【 Leader của chúng ta quả thực là quá toàn năng! Lăn lộn ở giới giải trí thật sự là ủy khuất cho cô ấy, nhưng mà nếu cô ấy không lăn lộn ở giới giải trí, thì tôi sao có thể biết đến cô ấy chứ. 】



【 Tò mò biểu tình của quân phản loạn khi biết có người trộm bật hack sau lưng bọn họ ha ha ha. 】



Mấy ngày phát sóng trực tiếp sau, số lượng người xem phòng phát sóng trực tiếp của các đội viên tiểu đội An Thúy phân tán rất đồng đều ở mỗi phòng phát sóng trực tiếp, fans các nhà bởi vì ở tập hai idol kề vai chiến đấu kết thành hữu nghị, không ngại che chở, thậm chí còn vì làm bạn tốt với idol nhà mình mà cảm thấy vui vẻ, cũng khẩn trương cầu nguyện cho bọn họ, hy vọng chuyện bọn họ đang làm có thể thành công, còn nhóm anti-fan thì đang chờ xem trò cười của bọn họ.



°°°°°°

##Truyện được đăng tại Wattpad yummy1122.##

°°°°°°



Lâm Gia Ảnh là người đến hiện trường nhiệm vụ trước tiên, phương thức ám sát mà An Thúy cho cậu ta là đầu độc. Nhưng cho dù An Thúy có nhẹ nhàng bâng quơ, thì chuyện muốn ám sát một thị trưởng ngẫm lại cũng mười phần khủng bố cùng gian nan, Lâm Gia Ảnh mới 22 tuổi, ở trong lòng fans vẫn là hài tử, nay đi làm chuyện như vậy, ngẫm lại thì khẩn trương đến chết.



Thời điểm cậu ta bắt đầu hành động, thì phòng phát sóng trực tiếp của cậu ta có một làn sóng người xem dũng mãnh xông vào, anti-fan cùng fans điên cuồng giao phong, rất nhiều người qua đường cũng bị kéo xuống nước, xếp hạng của phòng phát sóng trực tiếp lập tức nhảy lên hạng nhất, số lượng người xem còn vượt xa lượng fans của cậu ta, đề tài # Lâm Gia Ảnh ám sát # cũng lập tức bay lên hạng nhất hot search.



Người đại diện cùng lão bản công ty của cậu ta thậm chí là động đội cũ cũng đều đang chú hàng động này của cậu ta thua hay là thắng, có người cầu nguyện cậu ta thành công, có người chờ cậu ta thất bại thì chế giễu, cái này ảnh hưởng rất lớn đến tiền đồ của cậu ta.



Thị trưởng là một người phụ nữ, một người phụ nữ vô cùng tàn nhẫn, người được đề cử làm tổng thống nhiệm kỳ tiếp theo, cứ điểm Vân Trung của quân phản loạn bị đột kích tất cả đều là do bà ta ban tặng, bà ta là người phụ nữ khó xử điển hình nhất, cứ treo ở bên miệng Eve là heo mẹ. bà ta đang truy tìm tổng bộ của quân phản loạn, hơn nữa còn đã tìm được một ít manh mối. Nếu trận chiến cuối mà quân phản loạn thất bại, rất có khả năng là bởi vì bà ta tập kích quân phản loạn từ phía sau.



Có lẽ là bởi vì áp lực của công việc lớn, cho nên bà ta thường xuyên cần phải xả stess, bà ta có một quán rượu, cơ hồ là khoảng ba ngày sẽ đi nơi đó một lần.



Cần phải kiểm tra trước khi vào quán rượu, có vũ khí gì cũng sẽ bị lục soát được. Lâm Gia Ảnh nghe giọng nói của An Thúy thông qua Bluetooth mini nhét ở lỗ tai, nỗ lực thả lỏng chính mình, thông qua cửa kiểm tra đi vào.



“Không cần phải đi tìm bà ta, cùng người khác chơi một chút, cậu là nhãi con xinh đẹp nhất trong sân khấu, nên bà ta sẽ chú ý tới cậu.”



Lâm Gia Ảnh nghe được lời này, thiếu chút nữa là cười ra tiếng, cảm giác khẩn trương lập tức vơi hơn phân nửa.



Đại khái là bởi vì An Thúy cổ vũ, kỹ thuật diễn vốn dĩ của Lâm Gia Ảnh kkhông thể nói là rất tốt, nhưng đêm nay phát huy vượt xa người thường, cậu ta lớn lên phi thường xuất chúng, tùy tiện một bàn nào cũng đều rất hoan nghênh cậu ta gia nhập, cậu ta cùng người khác uống rượu, chơi đoán số, cười to, một bộ nhị thế tổ bất cần đời, nhưng ý cười trong mắt lại vô cùng lóng lánh, không chút đáng khinh vẩn đục nào, thậm chí còn có chút hồn nhiên chói mắt, có một loại khí chất độc đáo. Người phụ nữ đang thông qua máy theo dõi tìm kiếm con mồi nhìn chằm chằm cậu ta đã lâu, rốt cuộc cũng nhịn không được xuống tay với cậu ta.



Lâm Gia Ảnh uống đến khóe mắt đỏ lên, bị mang vào phòng nào đó, nhìn thấy đối tượng cậu ta muốn ám sát, khẩn trương rất nhiều nhưng nhịn không được mà so sánh bà ta với An Thúy một chút, nghĩ thầm nếu là leader muốn thượng cậu ta thì cậu ta mới nguyện ý……



Lâm Gia Ảnh Phát huy vượt xa người thường bất cần đời lại có chút ngọt mà kêu bà ta là tỷ tỷ, cùng bà ta **, câu đến đối phương cùng người xem máu sói sôi trào, sau đó tìm được cơ hội bỏ thuốc độc giấu sau cúc áo vào ly rượu vang đỏ của bà ta.



Nhìn bà ta uống, ngã xuống đất, Lâm Gia Ảnh mới đột nhiên mềm chân mà ngồi ở trên thảm, cậu ta gấp không chờ nổi mà báo tin cho An Thúy: “Leader!! Tôi thành công rồi!!”



An Thúy cười khẽ một chút, “Ừ, làm tốt lắm. Bất quá hiện tại trước đừng kích động, mềm chân ngồi dưới đất sao? Đứng lên, tôi dạy cậu nên rời đi như thế nào, bị bắt thì rất thảm.”



【 Ai còn dám nói ca ca nhà ta không biết diễn! A!! 】



【 Làm fan Lâm Gia Ảnh đây, trước kia cảm thấy cậu ta lớn lên quá tinh xảo có chút giống con gái, nhưng hôm

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện