Có một tồn tại khủng bố như vậy, cho nên trong vùng biển này sinh vật biển vô cùng thưa thớt, chuyện thuyền bè mất tích, hiện tại cũng có thể được đến giải đáp, sợ hãi lúc ban đầu qua đi, trong lòng Lars tướng quân cũng có một tia hưng phấn.
Nghe được Lars tướng quân nói thế, Trang Duệ vội vàng đứng dậy, nói ra:
- Lars tướng quân, ta cũng chỉ thông qua quan sát ra đa quan trắc mà đoán được mà thôi, không nghĩ tới chuyện này lại là thật...
Từ hình thể to lớn của con quái vật này, đối với những đám học giả sinh vật học kia, có lẽ có lực hấp dẫn vô cùng lớn, nhưng Trang Duệ đối với chuyện này không có hứng thú, chuyện lúc này hắn chỉ muốn trục vớt thuyền đắm, hiện tại Trang Duệ không thể không vội vã.
- Trang, ngươi là nhà thám hiểm vĩ đại, mà phát hiện ra sinh vật biển này, đều là công lao của ngươi...
Lars tướng quân nói đến đây, trên mặt lộ ra một tia thần sắc không có ý tứ, nói tiếp:
- Ta muốn đem chuyện này hợp báo, còn hi vọng Trang tiên sinh có thể tạm thời ở lại hải vực quốc gia của ta.
Trang Duệ nghi vấn, hắn cũng không nhận ra quân đội Bồ Đào Nha có năng lực bắt được sinh vật biển này, mà cái gọi là áp dụng hành động, có lẽ chỉ có một đáp án, đó chính là giết nó.
Mà chuyện này làm nội tâm của Trang Duệ xuất hiện cảm giác hưng phấn, nếu như quái vật này chết đi, như vậy hành động tầm bảo của hắn có thể tiếp tục, không có con bạch tuộc to lớn này, biển cả đối với Trang Duệ mà nói, hoàn toàn là một nơi không có gì bí ẩn cả.
- Trang tiên sinh, bởi vì khoảng cách của con quái vật này và vùng biển quốc gia của ta tương đối gần, gây nguy hiểm cho thuyền bè qua lại, cho nên ta sẽ đưa ra đề nghị, vận dụng thủ đoạn quân sự giết nó, hoặc là đuổi nó vào trong biển sâu.
Quả nhiên là không ngoài sở liệu của Trang Duệ, Lars tướng quân trả lời, cũng nằm trong dự đoán của hắn, bản thân Trang Duệ cũng không có biện pháp gì với con quái vật này, cũng không có nghĩa là một quốc gia không thể làm gì được thứ này.
Từ khi nhân loại bắt đầu học và biết cách sử dụng công cụ tới nay, đã trở thành chúa tể của địa cầu, cho dù là sinh vật có thể tích lớn như thế nào, cũng khó có khả năng chống lại vũ khí hiện đại của nhân loại.
Lars tướng quân là một quân nhân chân chính, chỉ có quân đội chính quy, mới có thể chiến đấu với con quái vật này, có thể thỏa mãn khát vọng và tính cảm chiến đấu của quân nhân.
Hơn nữa Lars tướng quân cũng không cần biết tới sự quý giá của con quái vật này trong mắt của đám học giả sinh vật biển kia, hắn chỉ quan tâm, con quái vật này có tạo thành nguy hại cho vùng biển của hắn hay không mà thôi.
Trên thực tế loại nguy hại này đã hình thành, trong vài thập niên này không ngừng có thuyền bè mất tích trong hải vực, đó là chứng cứ rõ ràng nhất, có cái cớ này, Lars tướng quân có đầy đủ lý do triển khai hành động.
- A, ta nghĩ... Lars tướng quân quyết định đúng, sinh vật lớn như vậy, nếu như ngày nào đó nó muốn lên bờ đi dạo xuống, sẽ tạo ra tổn thất không lường được cho nhân loại, nếu như quý quốc thực sự có thể tiêu diệt nó, sẽ tạo phúc cho cả nhân loại.
Nếu như để cho con sinh vật biển này tồn tại gần những con thuyền kho báu thì Trang Duệ nhất định mắng hắn phun máu chó, chuyện khó tin như thế hắn cũng nói được, có ai nghe bạch tuộc lên đắt bằng đi dạo chưa? Nếu ai nói có thì đúng là chê cười, nhưng không giết hoặc đuổi nó đi thì sao hắn lấy kho báu đây?
- Nhưng Lars tướng quân, ta cũng không rõ các nhà sinh vật học có thể biết được tập tính của con quái vật này hay không, nhưng hành động này có tác dụng không?
Sau khi Trang Duệ đưa ra nghi vấn của bản thân kỳ thật hắn cũng muốn tránh việc tiêu diệt con quái vật biển này, bởi vì từ tình huống sinh vật biển tiêu điều là có thể nhìn ra, đại gia hỏa này cũng không phải là thứ ăn chay, nếu như có chút chuyện ngoài ý muốn, tuyệt đối là kết cục thập tử vô sinh.
- Trang tiên sinh, khả năng là ngươi không có phát hiện, bản thân ngươi có cảm ứng nguy hiểm bẩm sinh, nếu như không phải ngươi nhắc nhở, chỉ sợ chúng ta đã thành điểm tâm cho nó... Hi vọng ngươi tham gia lần hành động lần này.
Lars nói là lời này là thành tâm thành ý, nếu không phải có Trang Duệ, đoán chừng hiện giờ hắn đã trở thành thức ăn của quái vật hắn cũng không ngồi ở đây nói chuyện.
Trang Duệ cúi đầu suy nghĩ hồi lâu, mới ngẩng đầu nói ra:
- Chuyện này... Để ta suy nghĩ một chút đi, Lars tướng quân, ngài cũng phải đi báo cáo đi, nếu như quý quốc phê chuẩn, sau khi chế định ra phương án hành động, chúng ta sẽ thảo luận vấn đề này.
Trang Duệ biết rõ, hắn tham dự, đúng là có thể giúp cho quân đội của Lars tướng quân công kích quái vật thêm hữu hiệu, nhưng điều kiện tiên quyết là dưới tình huống bản thân của hắn được an toàn, Trang Duệ mới có thể tham gia lần hành động này.
Nghe được Trang Duệ lời nói về sau, Lars khoa gật gật đầu, nói ra:
- Tốt, Trang tiên sinh, ta sẽ suy nghĩ đề nghị này mấy ngày, Huyên Duệ Hào của ngươi cứ dừng lại trong hải vực quốc gia của ta đi, phương diện cấp dưỡng ta sẽ giúp ngươi giải quyết.
- Cảm ơn Lars tướng quân, chúng ta sẽ theo quý hạm trở về địa điểm xuất phát.
Trang Duệ gật đầu đồng ý, hắn cũng có chút chột dạ, ai biết đại gia hỏa kia công kích trực thăng chính là vì linh khí của mình chứ, không biết nó có theo tới hải vực này không? Nhưng mọi chuyện vẫn lấy an toàn làm đầu.
Sau khi đứng trên Huyên Duệ Hào của Trang Duệ một lúc, Lars trực tiếp cưỡi trực thăng trở về nơi đóng quân, hắn muốn đem hình ảnh chúp được và tư liệu về quái vật biển này nói ra, dùng để làm bằng chứng cho đám chính khách kia đồng ý cho hắn hành động.
Bồ Đào Nha cũng là một quốc gia tung hoành trên biển mấy thế kỷ, sau khi có quyết định của Lars tướng quân, Huyên Duệ Hào trực tiếp tiến vào bến cảng, Trang Duệ cũng quyết tâm, chờ tin tức của Lars tướng quân.
- Trang tiên sinh, hành động lần này đã được phê chuẩn, nhưng ngươi cần phải chờ vài ngày, lần này hành động này cần liên quân vài quốc gia cùng tiến hành.
Hai ngày sau đó, trong khi Trang Duệ đang nhàm chán ngồi ở trên bến cảng mà câu cá, thì nhận được điện thoại của Lars, làm cho hắn kinh ngạc là, hắn còn tưởng cần phải chờ ở nơi này thêm mười ngày nửa tháng.
Phải biết rằng, chuyện giống như vậy, nếu như đặt ở trong nước, nhất định là phải đi khắp cửa, tầng tầng phê duyệt, nói không chừng kế hoạch này ủy ban sinh sản cũng nhúng chàm, xía vào, nếu như quái vật kia không có hậu đại, chẳng phải là giống nòi bị diệt sạch sao?
Lắc đầu cười, xua tan ý nghĩ lung tung trong đầu, Trang Duệ mở miệng hỏi:
- Lars tướng quân, là những quốc gia nào? Tại sao phải liên hợp với bọn họ?
- Chính là các quốc gia ở gần như Tây Ban Nha và Anh... Trang Duệ, ngươi cũng biết rõ, hình thể của con quái vật này quá lớn, phải vận dụng rất nhiều vũ khí sát thương lớn, mà khu vực đó là vùng biển quốc tế, cho nên phải cùng vài quốc gia khác liên hợp, như vậy sức mạnh sẽ tăng cao.
Vốn Lars tưởng hành động lần này sẽ gặp khó khăn, nhưng hắn đã đánh giá thấp tâm tư sợ chết của đám chính khách khi, sau khi hình ảnh và tư liệu được chuyển tới, lập tức khiến cho một đám khủng hoảng.
Vì chuyện này, tổng thống Bồ Đào Nha Anibal khẩn cấp tổ chức hội nghị liên quan, phải biết rằng con quái vật biển này có hình thể quá lớn và ở gần vùng biển của họ, cho nên đám chính khách này đầu tiên quyết định, thông qua nghị quyết tiêu diệt con quái vật này.
Đương nhiên, cũng có một ít chính khách tận lực đưa ra dị nghị cần phải bảo hộ động vật, nhưng so sánh với tính mạng và tài sản con người, đại đa số mọi người lựa chọn điều đầu tiên, bọn họ không có tâm tư thông cảm cho con quái vật kia.
Tùy theo đó, Bồ Đào Nha phát thông cáo tới các quốc gia đồng Euro, cũng nhanh chóng nhận được câu trả lời thuyết phục của họ, Tây Ban Nha và Anh, đều quyết định phái quân đội ra, tham gia lần hành động này.
Cũng không phải có các quốc gia Châu Âu ủng hộ, nước Mỹ Trung Quốc và Nga, sau khi có được tin tức, cũng tỏ vẻ muốn phái quan sát viên tới hiện trường, tham dự lần giải quyết con quái vật biển này.
Với tư cách là người phát hiện và đề xuất mọi người hành động, Lars tướng quân cũng thuận lý thành chương trở thành tổng chỉ huy lần hành động này, hắn nắm giữ liên quân các nước, cho nên thừa sức giải quyết con quái vật này.
Không nên xem thường danh hào tổng chỉ huy này, Châu Âu hiện giờ không có chiến sự, có thể chỉ huy bốn năm quốc gia cùng hành động, có lẽ chính là vốn liếng giúp Lars tướng quân thăng cấp lên trung tướng.
Mà theo như lời nói của Lars, cũng lộ ra một tia đắc chí vừa lòng và hưng phấn, kế hoạch cũng đã định ra, nhưng cần rất nhiều quân đội của các quốc gia, Trang Duệ có tham dự hay không, đã trở nên không trọng yếu.
Trang Duệ cũng nghe ra ngữ khí hưng phấn trong lời nói của Lars, lập tức vừa cười vừa nói:
- Lars tướng quân, chúc mừng ngài rốt cục sắp giải quyết được con quái âật biển gây nguy hại cho vùng biển của mình, tin tưởng chuyện này qua đi, ngài nhất định sẽ thành anh hùng quốc gia.
- Ha ha, Trang, ta chính thức mời ngươi tham gia lần hành động này, nhưng ngươi yên tâm, ngươi sẽ tham gia với tư cách là học giả, không cần ngươi công kích ở tuyến đầu, sẽ có quân nhân làm chuyện này.
Lars nghe vậy cười lớn, tục ngữ nói kiệu hoa đưa người, lần hành động này nhiều thêm Trang Duệ cũng chỉ là một, ít đi Trang Duệ cũng là một, cũng chỉ là một câu của hắn mà thôi.
Mà Lars xem ra, hắn đang bán cho Trang Duệ một thiên đại ân tình, người bình thường căn bản là không có tư cách tham dự lần hành động có sự tham gia của liên quân nhiều nước.
Phải biết rằng, giữa quốc gia với nhau, kỳ thật cũng không có bí mật tuyệt đối, những hình ảnh và tư liệu hắn chụp được, trong thời gian ngắn nhất, đã nằm trên bàn công tác lãnh đạo các quốc gia khác.
Mà lúc này ở vùng biển gần vịnh Duy Ca, bởi vì xuất hiện con quái vật vượt qua phạm vi tưởng tượng của nhân loại, cho nên lần này, chính là nơi thu hút lực chú ý của các học giả và chính khách thế giới.
Sau khi chờ đợi hai ngày, một chiếc trực thăng tới đón Trang Duệ, Bành Phi và Clyde, sau đó ba người đặt chân xuống một vùng ven biển cách quân danh không xa, Bành Phi và Clyde với tư cách là những người nhìn thấy quái vật đầu tiên, cũng có vinh hạnh tham gia lần hành động lần này.
- Mấy vị tiên sinh, Lars tướng quân đang cùng các vị đại biểu các quốc gia thảo luận chi tiết, tỉ mĩ, xin chờ một lát...
Sau khi trực thăng hạ cánh mười phút, bọn người Trang Duệ được đưa tới phòng hợp, trừ ba người bọn họ ra, bên trong còn không ít quân nhân mặc quân phục.
Mà trên màn hình lớn của phòng hợp, lúc này đang phát những hình ảnh mà Trang Duệ đã nhìn thấy mấy ngày trước, thỉnh thoảng còn nghe được trong miệng của những quân nhân này, nghe được từng đợt kinh hô.
- Trang Duệ, ngươi... Sao ngươi chạy tới nơi đây?
Trang Duệ vừa mới ngồi xuống, đã nghe có người gọi tên của hắn, ngẩng đầu nhìn lên, không khỏi vui cười, thế giới này đúng là quá nhỏ, mới tách ra không tới hai tháng với bạn thân, không ngờ lại gặp được ở nơi đây.
- Lê Thiếu Hoa đại ca, ngài cũng tới à, chuyện này có quan hệ gì tới quốc gia chúng ta à!
Người nói chuyện là thiếu tướng Lê Thiếu Hoa, Trang Duệ vội vàng nghênh đón, hắn làm những chuyện kia ở Châu Phi, nếu như không phải Lê Thiếu Hoa hỗ trợ, đừng nói bảo tàng của Solomon, chỉ sợ ngay cả một món bảo vật cũng không xuất ra ngoài được.
- Tại sao không có? Rốt cuộc vì biến dị hay là phát triển tự nhiên mà con quái vật lớn như thế, nguyên nhân hình thành của nó, đáng để nghiên cứu, quốc gia chúng ta đương nhiên phải tới.
Lần này các quốc gia đồng Euro đều liên thủ hành động, quả thực kinh động không ít quốc gia, đúng như lời Lê Hoa nói, con quái vật này vượt qua nhận thức của mọi người, có rất nhiều điểm đáng để nghiên cứu.
Lê Thiếu Hoa thuận miệng giải thích cho Trang Duệ vài câu, vẻ mặt hồ nghi nói ra:
- Mà ngươi, tiểu tử, không phải về nước không bao lâu sao? Tại sao lại đi tới nơi đây? Chẳng lẽ ngươi nhờ quan hệ?
Lê Thiếu Hoa sau khi nhận được lệnh, trực tiếp lên máy bay chạy tới, nên cũng không biết được chuyện này có liên quan tới Trang Duệ, lại nói ở trong nước, cũng không rõ ràng lắm tại sao lại phát hiện được con quái vật biển này.
- Lê đại ca, ngài hỏi nhiều câu mới mẻ, cái gì gọi là nhờ quan hệ a, quái vật kia chính là ta phát hiện, ngài nói có tính là quan hệ tới ta không?
Trang Duệ nghe vậy cười nói, nếu không phải có Trang Duệ, chỉ sợ con quái vật kia đang thoải mái tiếp tục sống sót, có thể tục ngữ nói ngăn cản đường tài lộ của ta, ta giết cả nhà ngươi, ai bảo tên kia hết lần này tới lần khác lại ngay ngốc ở trên bảo tàng làm chi.
- Ngươi... Ngươi phát hiện? Ta nói tiểu tử ngươi là nhà khảo cổ học hay là sinh vật học đây? Vì cái gì quái vật trên thế giới đều bị ngươi phát hiện thế?
Nghe được Trang Duệ nói thế, tròng mắt Lê Thiếu Hoa lập tức trợn tròn, nhưng hắn đã tận mắt thấy được hai thi thể của quái vật tiền sữ trong rừng rậm Trung Phi, không nghĩ tới không tới hai tháng, Trang Duệ lại có phát hiện tiếp.
Lại nói hai con quái vật trong rừng rậm Trung Phi, tuy hình thể rất khổng lồ, nhưng vẫn nằm trong phạm vi tiếp nhận của nhân loại, nhưng con quái vật biển này, đã vượt qua sức thừa nhận của nhân loại, bởi vì nó quá lớn.
Cơ hồ quốc gia có chút ảnh hưởng trên thế giới, thậm chí nghĩ đến việc chia một chén canh, Lê Thiếu Hoa nhận được mệnh, phải tận lực lấy mẫu gien của nó, dùng làm công trình nghiên cứu gien cho các nhà khoa học trong nước.
Lê Thiếu Hoa đang đau đầu vì nhiệm vụ này, nhưng hắn tuyệt đối không ngờ, Trang Duệ lại có quan hệ sâu tới chuyện này, không khỏi đảo mắt một vòng, nhẹ nhàng kéo góc áo Trang Duệ.
- Lê đại ca, chuyện gì mà thần bí như thế?
Bị Lê Thiếu Hoa kéo qua một góc phòng hợp, Trang Duệ cảm thấy kỳ quái hỏi.
Lê Thiếu Hoa bắt tay, trên mặt lộ ra thần sắc vui mừng, nói ra:
- Khục khục, lão đệ a, có phải ngươi có thể tham gia chuyện lần này không?
- Đúng vậy a, với tư cách là người phát hiện quái vật, ta đương nhiên muốn tham dự...
Trang Duệ nghe vậy cười nói, đến bây giờ hắn không hiểu được vì sao Lê Thiếu Hoa tới đây, trong nội tâm Trang Duệ, quái vật kia lực hấp dẫn không bằng vàng bạc, cho nên hắn không muốn phân mấy mảnh vụn của nó.
Lê Thiếu Hoa cũng không có khách khí, trực tiếp mở miệng nói ra:
- Cái kia... Đến lúc giải quyết xong, ngươi có thể xin một khối thịt trên người còn quái vật không? Ngươi không biết, ta đang nhận mệnh lệnh phải lấy được nó đấy.
Các quốc gia bất kể là có phái người trực tiếp tham gia hành động hay không, hoặc là dùng thân phận quan sát viên tới tham dự, mục đích cũng giống hắn, cũng không có cái gì phải giữ bí mật.
- Muốn thịt quái vật?
Trang Duệ nghe được Lê Thiếu Hoa nói ra, lập tức há hốc mồm, lúc này Trang Duệ mới ý thức được, thì ra là cần gien của con quái vật để nghiên cứu, nói trắng ra, toàn thân nó là bảo vật a.
Nhưng bảo bối này, Trang Duệ cũng không hối hận dẫn Lars tướng quân phát hiện hành vi của quái vật, bởi vì chính hắn cũng không có năng lực tiêu diệt quái vật, hơn nữa hắn cũng không có hứng thú với nghiên cứu gien.
- Ai ôi!
Đột nhiên Trang Duệ phát ra tiếng hét kinh hãi, sắc mặt trầm xuống.
Nhìn thấy Trang Duệ lộ ra vẻ mặt khó xử, Lê Thiếu Hoa còn tưởng rằng hắn xử lý không được việc này, không khỏi nói ra:
- Lão đệ, như thế nào? Nếu khó xử, ta còn không tin, khu vực đồng Euro dám độc chiếm!
Lê Thiếu Hoa đã biết được, khu vực quái vật đang chiếm giữ, là vùng biển quốc tế.
Bồ Đào Nha và các quốc gia ở gần, chỉ trong thời gian ngắn phong tỏa hải vực này, hẳn là muốn chiếm toàn bộ gien trên người quái vật.
Trang Duệ còn không hiểu chuyện gì, nhưng hắn nghe được giải thích của Lê Thiếu Hoa, phản ứng đầu tiên chính là đồ vật tốt như vậy, các quốc gia khu vực đồng Euro, nhất định sẽ phong tỏa chỗ đó.
Không gì hơn thứ này, sự nghiệp trục vớt của Trang Duệ bị ngâm nước nóng, quỷ mới biết rõ những người kia phong tỏa hải vực trong bao lâu.
Trang Duệ đang suy nghĩ cách ứng phó, cửa phòng hợp bị đẩy ra, lấy Lars tướng quân cầm đầu, một đám quân nhân đi tới.
- Các tiên sinh, đối với ý đồ của mọi người đến đây, chúng ta cũng biết, con quái vật biển này thuộc về nhân loại, mỗi quốc gia sẽ có tư cách nghiên cứu nó, thỉnh mọi người yên tâm, sau khi hành động này kết thúc, các quốc gia đều có được gien của con quái vật.
Lars tướng quân tuân theo tác phong quân nhân, một câu nói nhảm cũng không có, trực tiếp nói ra vấn đề trọng tâm nhất của câu chuyện, người nghe được liền hoan hô.
Đương nhiên, Trang Duệ cũng ở trong hàng ngũ hoan hô, nếu con quái vật sẽ được chia xẻ, vậy phong tỏa vùng biển là không cần thiết, đến lúc đó Trang Duệ hoàn toàn có thể đi trục vót bảo tàng.
- Khục khục, thỉnh chư vị an tĩnh một chút, ta còn phải tuyên bố chi tiết hành động tỉ mĩ, cũng hi vọng các vị quan sát viên đưa ra ý kiến và nhận thức chung.
Nghe được âm thanh hỗn loạn phía dưới, Lars tướng quân ho khan một tiếng, tuy trong nội tâm bất mãn, nhưng cũng không thể làm gì.
Làm ra quyết định như vậy, cũng không thể không làm, bởi vì thể tích con quái vật quá lớn, cho dù các quốc gia Châu Âu có lợi hại hơn nữa, cũng không có khả năng thu thập toàn bộ thịt nát a? Mà đắc tội với nhiều quốc gia như vậy, còn không bằng hiện tại hào phóng một ít.
Mà các vị ngồi đây, trên cơ bản đều là bộ đội kỷ luật của các quốc gai, nghe được Lars tướng quân nói thế, phòng họp lập tức trở nên yên tĩnh.
- Hình thể của con quái vật này mọi người đã nhìn thấy, mấy ngày nay chúng ta đã tiến hành truy tung khu vực này, sau khi xem xét hình ảnh không gian ba chiều, hình thể của nó dài hơn bảy trăm mét.
Lars nói ra lời này làm cho mọi người phía dưới hít khí lạnh, từ quan sát hình ảnh, mọi người cảm giác cũng không phải mãnh liệt như vậy, xem ra quái vật trong phim ảnh còn kém con quái vật này nhiều lắm.
Nhưng sau khi nghe được là hơn bảy trăm mét, đã làm mọi người hít sâu một hơi, chỉ sợ là khủng long lớn nhất thời tiền sử, cũng không có lớn như con quái vật này a?
- Bởi vì hình thể quái vật quá khổng lồ, cho nên, chúng ta quyết định, sau khi tập trung mục tiêu, ở trong hải vực đó, bố trí nhiều thủy lôi diện tích lớn. Sau đó tổng cộng xuất động hai trăm trực thăng chống tàu ngầm, cho nổ bom một ngàn ký ở dưới nước nơi nó nghỉ ngơi.
Lars nói ra lời này làm phía dưới kinh hô, hai trăm trực thăng chống tàu ngầm, xem ra lần khu vực đồng Euro làm hành động này, có lẽ đằng sau còn có hình ảnh của nước Mỹ.
Mà nổ bom một ngàn ký dưới nước, đủ sức đánh úp cả phiến hải vực này lên, đừng nói là toàn bộ mục tiêu đánh trúng con quái vật kia, chỉ cần một nửa đánh trúng, cũng đủ xé con quái vật này thành mảnh nhỏ.
- Lars tướng quân, bom nổ dưới nước là chết, hơn nữa bom nổ dưới nước có hệ thống hướng dẫn hay không? Nếu như không giết được con quái vật, xin hỏi, nếu như không thể đánh chết nó, quý phương có biện pháp gì bổ cứu?
Tất cả đều là người trong nghề, lập tức có người đưa ra nghi vấn trong lỗ thủng lời Lars vừa nói.
Tuy bom nổ dưới nước rẻ tiền, sử dụng thuận tiện, nhưng phương thức ném và khoảng cách của phiến hải vực này hoàn toàn không đủ, cũng không bài trừ biển sâu quái vật do đáy biển đào tẩu khả năng.
Nghe được người nọ đưa ra nghi vấn, Lars tướng quân cười cười, đã tính trước nói ra:
- Các vị, nhằm vào điểm này, chúng ta đã cân nhắc, bởi vì con quái vật này nghỉ lại ở nơi sâu nhất của hải vực, cho nên nó nếu như chạy đến biển cạn, thân thể của nó sẽ tiếp cận mặt biển. Mà ở gần mặt biển, chúng ta bố trí đại lượng thuỷ lôi hạn chế hành động của nó, hơn nữa nước Mỹ cũng phái tới hai máy bay ném bom, mang theo hai quả bom BUL-82 trọng lượng sáu tấn, tin tưởng dưới đại lượng sát thương như vậy, có thể còn sống sao?
Lúc này Lars nói ra lời này, đã làm cho mọi người ở đây ngậm miệng lại không nói gì, có nước Mỹ tham dự, hơn nữa còn sử dụng bom uy lực mạnh, chỉ sợ quái vật biển có là sinh vật ngoài hành tinh, cũng khó trốn kiếp nạn này.
- Xin hỏi Lars tướng quân, thời điểm bố trí thủy lôi, chúng ta có bị con quái vật kia phát hiện hay không?
Lê Thiếu Hoa đứng bên cạnh Trang Duệ đứng dậy, hắn đưa ra ý kiến của mình với Lars, lúc trước hắn nghe Trang Duệ nhắc tới sự khủng bố của sinh vật này, cho nên hắn cẩn thận hơn bất cứ người nào so với người ở đây.
- Chư vị, ba ngày qua, chúng ta phái ra đủ loại tàu chiến nhỏ đi vào hải vực này và tiến hành thăm dò, sự thật chứng minh, sau khi tàu chiến nhỏ đi vào, cũng không gây chú ý cho con quái vật kia, đến lúc đó lại dùng phi cơ phối hợp, tin tưởng có thể hoàn thành lần bố trí thủy lôi này.
Sau khi Lê Thiếu Hoa hỏi câu này, Lars đã tính trước nên giải thích liền, chuyện này giống như lời của hắn nói, trên mặt biển một ít cử động nhỏ, cũng không đủ sức gây động tĩnh cho con quái vật biển kia.