Nghe Lữ chưởng quỹ nói,trong lòng Trang Duệ bình tĩnh,tượng gỗ Quan Âm kia là hàng giả,hắn tới tham ra giám bảo tuy rằng mục địch là muốn tìm chỗ bổ sung linh khí,nhưng hắn cũng không muốn xấu hổ trước mặt mọi người,càng không muốn móc tiền túi mời nhóm người này đi đến Thành Đô tửu điếm.
Chỉ là mới hấp thu được một chút linh khí ở vài cái ghế dựa,Trang Duệ thấy chưa đủ,Lữ chưởng quỹ tiếp tục cho hắn xem,rất hợp ý hắn,cũng không từ chối,tiếp tục cầm lên đồ vật thứ hai.
Đồ vật thứ hai là một lọ thuốc hít,rất là khéo léo tinh xảo,chỉ khoảng 7,8 ly,nếu dấu trong lòng bàn tay không chú ý nhìn thì rất khó phát giác,mấy ngày hôm nay Trang Duệ cũng xem một ít tri thức đồ cổ,vừa khéo ở hạng mục phụ loại có nhìn thấy lời giới thiệu lọ thuốc hít,hắn biết thứ này có chút tương tự hồ lô nuôi dế,đều có tác dụng đặc thù,nhưng sau này biến thành vật cho mọi người thưởng thức.
Nói đến lọ thuốc hít,trước tiên phải nói về thuốc ít,thuốc hút chỉ dùng cây thuốc là tốt nhất trải qua phơi nắng,lên men,nhờ thao tác tinh chế mà thành,có công hiệu giảm đau,tiêu trừ mệt mỏi,cho nên ở thế kỷ 14 thịnh hành ở trong các hoàng thất,tầng lớp quý tộc trên toàn bộ Châu Âu,cuối thế kỷ 16 thầy tu Tây Phương đem truyền vào Tàu khựa.
Bắt đầu từ Thanh triều Khang Hi đại đế đến các triều đại hoàng đế cơ hồ đều ham mê hít thuốc,bất quá tam triều Khang Hi,Ung Chính cùng Càn Long đều ham thích thuốc hít,cho nên nghề chế lọ thuốc hít cũng bắt đầu phát triển,cho đến khi Thanh triều diệt vong,trong mấy trăm năm,tinh phẩm lọ thuốc hít có khá nhiều.
Ảnh hưởng của lọ thuốc hít lớn nhất tới đời sau phải kể đến bức tranh Nội Họa Hồ.có một câu chuyện nhỏ thời xưa,nghe nói trước kia có một quan nhỏ ở tỉnh ngoài về kinh thành làm việc,ở nhờ trong một ngôi miếu,bởi vì không có tiền mua thuốc hít,hay dùng khói của thừa lại của thuốc hít ký tên lên bước tường bôi hồ,kết quả là ở trên tường có nhiều dấu vết,tình cảnh này bị mộ hòa thượng nhìn thấy,liền dùng một cây bút bằng trúc trám mực và nhúng vào trong bầu nước thủy tinh của hàng mỹ nghệ rồi vẽ tranh lên bức tường,vì thế mới có Nội Họa Hồ.
Thuốc hít vốn là hàng ngoại nhập truyền vào Tàu Khựa,sau không nghĩ tới công nghệ lọ thuốc hít quá phát triển,hơn nữa thế ky 18,19 lọ thuốc hít của Tàu Khựa khá thịnh hành ở Châu Âu,trở thành hàng mỹ nghệ cao quý để tặng lẫn nhau trong hoàng thất cùng các quý tộc.
Lọ thuốc hít ở trong tay Trang Duệ giống một bình hoa thu nhỏ,hình trứng,miệng rộng như ngón tay út,mặt trên vẽ mấy cái đầu đội mũ dạ cầm trong tay đồ vật người Tây Dương,hình ảnh sắc thái diễm lệ,tạo hình rất giống,không có một tia năm tháng nào lưu lại,nếu Trang Duệ thấy vật này ở cửa hàng mỹ nghệ,nhất định sẽ nghĩ nó là do dây chuyền sản xuất,bất quá trải qua việc cái tượng điêu khắc gỗ kia,Trang Duệ đối với phán đoán của mình không có nhiều tin tưởng.
Được,mình cũng đừng làm kiêu,trực tiếp dùng linh khí xem đi,mắt kính trên mặt Trang Duệ màu trà rất tốt cho việc ngăn cản tầm nhìn của người khác,lập tức ngưng thần nhìn lại,linh khí trong mắt đi tới lọ thuốc hít.
Có hi vọng,sau khi đạo linh khí xuyên qua lọ thuốc hít,Trang Duệ nhất thời cảm giác được một tia hơi thở dung nhập vào bên trong linh khí,tuy rằng cực kỳ mỏng manh,bất quá Trang Duệ vẫn rất hài lòng,muỗi có nhỏ đi chăng nữa vẫn là thịt a.
Đem lọ thuốc hít đặt lên bàn,Trang Duệ muốn mở miệng nói chuyện đột nhiên nhớ ngày hôm qua hấp thu linh khí của hồ lô Tam Hà Lưu cũng không khác với linh khí hấp thu ở lọ thuốc hít này,chính mình lần đầu tiên hấp thu linh khí ở câu đối nhiều hơn so với hai lần này,lại càng không phải nói linh khí của bản thảo,nếu so sánh thì quả thực không so sánh nổi.
" Chẳng lẽ trong thư tịch ẩn chứa linh khí nhiều hơn so với các vật khác?"
Từ khi trong mắt xuất hiện linh khí tới nay,tính cả lần này,Trang Duệ tổng cộng được bổ sung 4 lần,hiển nhiên linh khí của câu đối cùng bản thảo nhiều hơn rất nhiều so với hai lần sau,cái này có liên hệ không.Trang Duệ cúi đầu tự hỏi,trong lúc nhất thời quên mình đang làm gì,người khác còn đang chờ hắn đánh giá về lọ thuốc hít này.
" Đầu gỗ,đầu gỗ,tiểu tử ông ngủ à,tự dưng ngây ngốc vậy…."
Thanh âm của Lưu Xuyên vang bên tai Trang Duệ,đánh thức hắn từ trong trầm tư dậy,ngẩng đầu lên,lại phát hiện Hứa Vĩ đang cầm lọ thuốc hít mà mình vừa giám định.
" Nếu đây là vật mấy trăm năm,sắc thái tuyệt đối sẽ không diễm lệ như thế này,cho nên tôi cảm thấy thứ này hẳn là đồ mỹ nghệ hiện đại,bất quá đây là ý kiến của cá nhân tôi,mọi người nghe Trang tiên sinh cho ý kiến đi,xem bộ dạng suy nghĩ vừa rồi của Trang tiên sinh khảng định không có cùng ý kiến với tôi."
Đây là lúc Trang Duệ tỉnh táo lại nghe được lời nói của Hứa Vĩ,ngẩng đầu lên,nhìn bộ dạng dương dương đắc ý của Hứa Vĩ,trong lòng không khỏi có chút buồn bực,hận không thể hung hăng đấm vào mặt hắn,chính mình không trêu chọc gì hắn,sao lại cứ đá xoáy mình,chán ghét trong lòng,Trang Duệ nói chuyện cũng không dễ nghe.
" Hứa tiên sinh thật sự là học rộng tài cao a,chẳng những nghiên cứu ở lĩnh vực châu báu trang sức,mà về lĩnh vực đồ cổ cũng thâm hậu a,bất quá tôi lại cảm thấy lọ thuốc hít này là thật,niên đại hẳn là ở thời Khang Hi cho tới thời Càn Long,ngài không cần phải gấp gáp,rốt cuộc tôi nói hươu nói vượn,hay là Hứa tiên sinh ngài ăn nói lung tung,chờ một lát liền rõ ràng."
Trang Duệ không muốn Hứa Vĩ lại cắt đứt lời nói của mình,lần này hắn không cho cơ hội,nói liền một hơi,chỉ vào khối ngọc bội cuối của Lữ chưởng quỹ nói: " Cái này tôi không giám định được,nên không bêu xấu,Tống ca Vương ca tiếp tục đi."
Đây cũng không phải Trang Duệ khiêm tốn mà linh khí trong mắt bây giờ không có cách nào nhìn xuyên qua các vật phẩm bằng ngọc thạch,chỉ bằng nhãn lực của hắn,thì khối ngọc bội kia làm sao từ ngọc thạch sản xuất ra như thế nào hắn đều không biết,thì làm sao mà nói đến lại lịch và phân biệt thật giả.
Lữ chưởng quỹ nhìn Trang Duệ nở nụ cười,cười có chút ý vị sâu xa,hắn bây giờ đối với người thanh niên này càng ngày càng hứng thú,người khác không biết,chứ hắn sao lại không biết,hai đồ vật đều bị Trang Duệ nói đúng rồi,đây không phải vận khí tốt mà làm được.