Lúc Trang Duệ khoảng 5,6 tuổi, còn ở nhà cũ, thích nhất chính là chọi dế nên thường xuyên cùng mấy đứa bạn, nửa đêm mang đèn pin đi đến vùng lân cận đào dế, sau đó xem dế ai lợi hại hơn.
Khi đô thị hóa nơi nơi đều là nhà tầng chứ trước kia nhà cũ ở dưới chân núi Vân Long,có nhiều loại côn trùng,khi đêm đến khắp nơi đều vang lên tiếng côn trùng kêu, chỉ cần lật một tảng đá bất kỳ , thì phía dưới có thể có ngay một con dế cùng mấy con sâu.
Ngoại trừ đấu dế,lúc biết Lưu Xuyên, hai người còn cùng thích nuôi dế,bời vì muốn bắt được dế nuôi hai người phải ra ngoại ô chỗ đất trồng rau tìm rồi đem lên lớp chơi,mà ai biết cha Lưu Xuyên có một con cả người xanh biếc,tiếng kêu vang dội,không thể nghi ngờ là chuyện rất có thể diện.
Lúc này Trang Duệ nghe được tiếng kêu dồn dập.lập tức nhận ra tiếng của dế, trong lòng thấy làm hiếu kỳ, hắn biết, chơi dế phần lớn là mùa Hạ và Thu,một khi vào mùa đông, phần đa dế không chịu được mà chết đi.Trang Duệ trước đây nuôi dế chưa bao giờ sống được qua tết, giờ phút này nghe được tiếng kêu của dế cực mạnh mẽ, chắc chắn đây không phải loại đang hấp hối.
Nghe theo âm thanh quay lại,Trang Duệ phát hiện,dế kêu là phát ra từ trong lòng HÙng ca không khỏi hỏi: " không phải đến mùa đông dế đều chết hết sao,như thế nào dế của ngươi nó còn kêu to vậy?"
" khà khà ,nhìn huynh đệ cũng biết không phải người chơi dế sành sỏi, ngươi nói cái kia là nuôi dế trong lồng,đương nhiên sống không lâu,ta nuôi đây là nuôi trong hồ lô,mỗi ngày đều để trong ngực tất nhiên không có việc gì…"
Hùng ca tự đắc giải thích,đưa tay vào trong lòng,móc ra một cái hồ lô màu đỏ phát ra ánh sáng màu tím.
Được Hùng ca giải thích,Trang Duệ mới hiểu ra ,chính mình chơi dế lúc trước thì không qua nổi mùa đông,có một số con sống lâu thì đều có thể sống mấy năm.nhưng cũng không để ý, thứ nhất mùa đông phải chú ý độ ấm cho dế, không cho nó kêu to,ban ngày đặt ở trong hồ lô,sưởi ở trong ngực,mượn độ ấm của cơ thể. Thứ hai là dế tuy vui mới kêu to,nhưng không nên cho kêu quá nửa giờ,mỗi ngày không kêu quá 3 lượt, nếu không dế sẽ không sống lâu.
Nghe tiếng dế kêu,Trang Duệ nhớ tới thời thơ ấu,bèn nói với Hùng ca: " có thể cho ta xem được không?"
" cầm lấy đi, nhưng không được quá lâu,không đủ ấm đối với dế không tốt…" Hùng ca cầm hồ lô đưa cho Trang Duệ.
Vừa cầm hồ lô,Trang Duệ cảm giác được lòng bàn tay có chút lo lắng,cẩn thận đánh giá,hồ lồ này cao khoảng 10cm,giữa bụng lớn khoảng 7,8cm,có trạm trổ như là ngọc thạch,phi thường tinh mỹ,bề ngoài màu hồng,ở giữa lộ ra u quang trầm tĩnh, trông như một loại lâu đời.Trang Duệ thời gian này đọc không ít kiến thức đồ cổ,biết được cái này có tuổi khá lâu.
Dế trong hồ lồ tựa hồ cảm giác được độ ấm giảm xuống,thôi không kêu to nữa, trong thời gian Trang Duệ đánh giá hồ lô, theo quán tính phóng linh khí trong mắt ra.
" di?"
Ngay lúc linh khí tiếp xúc với hồ lô,một cảm giác quen thuộc di chuyển trong mắt Trang Duệ ,linh khí, đúng vậy tia mỏng manh như có như không nhưng quay trở về linh khí trong mắt cũng tăng lên rất nhỏ,Trang Duệ có thể cảm thấy được,cái hồ lô này hiển nhiên là ẩn chứa linh khí.
" Hùng ca ta hỏi khí không phải, thứ này ngươi bán cho ta được không? Trước đây thường xuyên hay chơi cái này,bây giờ nhìn lại thấy thân thiết,nếu ngươi bán thì ra một cái giá đi."
Trang Duệ trả lại hồ lô nuôi dế cho Hùng ca,sau đó mặt không đổi sắc làm bộ dạng thản nhiên, mở miệng hỏi, hắn biết trong chợ này đủ loại người,mỗi người đều rất khôn ngoan, chỉ cần hơi lộ chút bộ dạng hứng thú bọn hắn liền đem vật đó thổi phồng lên mây ngay.
Mặc dù linh khí ẩn chứa trong hồ lô không bằng câu đối cùng bản thảo,nhưng đây là lần thứ 3 Trang Duệ gặp được vật có linh khí,nếu giá không quá đắt,Trang Duệ vẫn muốn mua nó.
" Ta đây chỉ dùng để thưởng thức,không phải bán."
Hùng ca nghe Trang Duệ nói, trên mặt lộ ra một tia khó xử, không phải hắn không muốn bán,chẳng qua dế này hắn nuôi đã được nửa năm,mỗi ngày đều ở bên người,chăm sóc tỉ mỉ,nghe Trang Duệ hỏi mua trong lòng thật sự có chút luyến tiếc.
Trang Duệ không từ bỏ ý định tiếp tục nói: " Hùng ca, ta quả thật là thích thứ này,ngươi xem có thể bán không a,nếu nói giá hợp lý,ta sẽ mua,coi như ngài mở hàng đầu năm ,còn ta được đồ chơi mình thích,tất cả mọi người đều cao hứng phải không."
" Hùng ca,chờ lập thu ngươi tiếp tục nuôi một con khác, vị huynh đệ kia thích thì nhường cho người ta đi." Một bên Hầu tử cũng nói, hắn nghĩ ,dế cũng chỉ khoảng 10 hay 8 đồng gì đó,nếu người này muốn mua vậy thì bán đi.
Hùng ca trên mặt hơi biến sắc ,nghĩ đến cũng động tâm, dế này nửa năm trước hắn mua với giá 20 đồng,cái hồ lồ nuôi dế kia là thời gian ở nhà đại bá ở Thiên Tân mua được ở hàng vỉa hè,cũng chỉ có 10 đồng.
Nghĩ đến đây,Hùng ca sắc mặt nghiêm chỉnh,nói với Trang Duệ: " dế này chính là thượng hạng a,vừa rồi ngươi cũng nghe được tiếng kêu,tại cả chợ này không ai có thể so sánh với dế của ta,nhìn ngươi thích như thế,ta sẽ cho cái giá,nếu ngươi cảm thấy thích hợp ta sẽ bán…"
" Ngươi nói đi." Trang Duệ trả lời.
" Một ngàn đồng,không nói hai lời,ngay cả hồ lồ nuôi dế ta cũng bán cho ngươi,đây là hồ lô tốt,lão đầu tử trong Tử Nhã Hiên kia ra giá 800 đồng ta còn chưa bán."
Hùng ca cắn chặt răng nói,lời nói cũng nửa thật nửa giả, lão bản ở Tập nhã Hiên quả thật có hỏi mua hồ lô, nhưng chỉ một nguyên tiền, hiện tại đến miệng Hùng ca,liền phọt ra 800 đồng.
Một ngàn đồng,Trang Duệ cân nhắc một chút,vẫn quyết định mua,dù sao từ khi trong mắt có linh khí tới nay,đây là vật thứ 3 có thể tăng linh khí,một ngàn đồng cũng không phải quá nhiều.
" Được,Hùng ca nếu ngài nguyện ý bán thứ này,một ngàn đồng ta mua,ngài cầm tiền xong đồ vật này thuộc về ta.."
Lúc Hùng ca cùng Hầu tử đánh giá sắc mặt Trang Duệ, Trang Duệ liền nói, trực tiếp rút tiền trong túi lấy ra một ngàn đồng đưa cho Hùng ca, nhận lấy hồ lô nuôi dế, dựa theo cách của Hùng ca,đem hồ lô thu vào người.Hùng ca quả thật có chút luyến tiếc, nhận tiền rồi đút vào túi,ánh mắt nhìn về chỗ Trang Duệ cất dế.
Vuốt hồ lô ở trong lòng,Trang Duệ đi về phía quán của Lưu Xuyên,trong lòng vui mừng , kiếm được vật chứa linh khí,tuy rằng có chút thưa thớt,nhưng có vẫn còn hơn không.