Sau khi ăn xong, cô căng thẳng bước ra ngoài
Sợ chết mất, trong suốt bữa ăn cứ bị khí thế của anh ta doạ sợ. Cũng may là bây giờ đã ăn xong
Cô lại tiếp tục làm việc

Ở phòng thư ký, Lâm Doãn cầm trên tay cái hộp màu trắng, chắc là quà tặng ai đó
Cô ấy đặt chiếc hộp lên bàn, đưa tay ngoắc Hoan Hoan
'Bé Hoan, em lại đây'
'À, vâng ... sao vậy Doãn tỷ?'

Lâm Doãn cười
'Mở ra đi, của em đó'
'Của em?'

Hoan Hoan ngơ ngác, cô đâu có đặt hàng gì, cô nghèo lắm nha. Còn nếu được tặng thì cô đâu quen biết ai, hơn nữa chưa đến sinh nhật cô đâu

'Doãn tỷ ... có phải có hiểu lầm rồi không?'
Lâm Doãn búng nhẹ vào cái trán nhỏ kia, bật cười
'Không lầm, em cứ mở ra xem bên trong có gì đi'

Hoan Hoan nghe lời mở ra, bên trong là cái váy trễ vai màu trắng nhìn rất đẹp còn kèm theo đôi giày và trang sức đều đính kim cương lấp lánh
Nhìn qua là biết đây là hàng thủ công
Cô đang nằm mơ phải không? 'Doãn tỷ ... đây ...' Hoan Hoan ú ớ quay sang Lâm Doãn
'Ngày mai sẽ có buổi tiệc nhỏ giao lưu giữa những người có máu mặt trong thành phố, chị đoán em chưa có lễ phục. Đây là chị cố ý mời nhà thiết kế ở Pháp làm riêng cho em đó'

Cô xua tay lắc đầu, có ý cự tuyệt
'Không được đâu, Doãn tỷ, em không thể nhận được'
'Em không thích sao?'
'Không phải ... chỉ là ... món quà giá trị như thế này sao em ...'

'Em chuẩn bị váy rồi?'
'Vẫn chưa ...'
'Đã nhận được lương?'
'Chưa nhận được, nhưng mà ...'
'Không nhưng nhị gì cả, nhận ngay cho chị'

Suốt cả ngày hôm đó Lâm Doãn luôn theo sát cô và cứ bảo cô phải nhận cái váy
Còn lấy xe đưa cô về đến nhà mới yên tâm

Chủ tịch Phong hôm nay lại không thể đưa cô về, tâm trạng xấu vô cùng

Buổi tiệc diễn ra vào lúc 18h, Lãnh Phong cho nhân viên của mình nghỉ làm để chuẩn bị
Trong tập đoàn ai ai cũng vui vui vẻ vẻ
Nam thì vest lịch lãm, đây là cơ hội ngàn năm phải nắm bắt. Nếu được lọt vào mắt xanh của người có thế lực thì dù là ở rể cũng cam

Nữ thì váy áo rực rỡ, đá cườm, kim cương, ngọc trai không thiếu thứ gì
Hôm nay nếu có thể lọt vào mắt chủ tịch thì đúng thật là 1 bước lên mây
Ai cũng đều tự tin vào nhan sắc, tài năng và gia cảnh
Bây giờ chỉ việc tạo dựng cảnh vô tình gặp nhau với chủ tịch sao cho thật tự nhiên và lãng mạn là được

Hôm nay Hoan Hoan giống như người vô hình vậy, vì ai cũng đang nghĩ tối nay sẽ phải cất giọng như thế nào trên giường chủ tịch sao cho yêu kiều, làm gì có thời gian rãnh mà để tâm đến cô

Cô nhân viên nào đó giọng chua ngoa
'Chủ tịch chẳng qua chỉ là chán ăn sơn hào hải vị, muốn nếm thử món bình dân'

Cô nhân viên kế bên tiếp lời
'Còn không phải sao, hôm nay nhiều hoa thơm như vậy, trò mèo của cô ta sao có thể có đất dụng võ?'

Cô ả nào đó mân mê cái vòng tay ngọc bích trên tay kênh kiệu bảo
'Xuất thân kém như vậy, các cô nói xem, hôm nay cô ta có khi nào ... mặc đồng phục nhân viên để dự tiệc không?'
'Hahahahahahaha....'

Giây phút mọi người mong chờ cũng đã đến
Buổi tiệc được chính Lãnh Phong tổ chức diễn ra ở khách sạn quốc tế Victoria

Benz, Limousin, Mercedes, .... các hãng xe nổi tiếng đều được nhân viên sử dụng đến khách sạn. Tuyệt nhiên không có ai đi bộ

Đám nữ nhân đó đang đợi Hoan Hoan bẻ mặt, nhưng khi thấy cô đi cùng Lâm Doãn thì vẻ mặt thất vọng, căm tức đều hiện ra

Bộ váy mà Lâm Doãn đưa rất vừa vặn, có thể thấy được bờ vai trắng, xương quai xanh gợi cảm của Hoan Hoan
Váy có độ phồng vừa phải, dài chưa đến gối để lộ đôi chân nõn nà
Hôm nay cô trang điểm nhẹ, tóc uốn xoăn kết hợp với bộ váy nhìn trông rất ngây thơ, đáng yêu

Lãnh Phong đang nói chuyện với đối tác, thấy cô bước vào liền sững sờ
Thỏ con nhỏ của hắn hôm nay trông rất tuyệt, mọi ngày cô cũng rất tuyệt. Đều khiến hắn muốn ăn

Hoan Hoan nhát gan, không thích chỗ đông người, hôm nay lại được nhiều người nhìn như vậy có chút không tự nhiên
Trên mặt mình có dính gì không, sao mọi người cứ chăm chăm vào mình. Nhưng mà, có thể là đang nhìn Doãn tỷ. Đấy là tiếng lòng của Hoan Hoan lúc này

Hoan Hoan nép vào người Lâm Doãn, ôm lấy cánh tay cô
Lâm Doãn nhìn cô cười, rồi lại nhìn đám đông kia giọng nói uy hiếp
'Mọi người ... nhìn như vậy chúng tôi cảm thấy rất ngại nha'

Lãnh Phong đứng nhìn, ly champagne trên tay bị bóp nát lúc nào không biết, không khí hắn toả ra đều là màu đen
Chết tiệt, người được ôm đáng lý phải là hắn, lời thoại lúc nãy cũng phải do hắn nói
Cô thư ký này như vậy là đang muốn dành thỏ con của hắn sao?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện