"Khi cả thế giới tin bạn, cho dù bạn có chôn mình trong bùn bẩn, nước dơ bạn cũng không sợ bản thân bị lem luốt. Bởi vì cả thế giới tin bạn

Khi cả thế giới không tin bạn, đối mặt với lời nói như đao búa cắt người, bạn chỉ có thể mặc cho người ta chém giết rồi lo sợ. Bởi vì cả thế giới nghi ngờ bạn."

———————————————————————-

Đinh Bái đưa điện thoại đến trước mặt Hề Mặc.

Hề Mặc nhìn thấy đó là những tấm ảnh tại phim trường, bên trong là hình ảnh của Đinh Bái và Nguyễn Dạ Sênh tại đoàn phim thường đứng chung với nhau, hoặc là hai người đang nói chuyện, hoặc là hai người trao đổi về kịch bản, trước đó Đinh Bái nhận được sự giúp đỡ của Nguyễn Dạ Sênh nên mới thân cận với nhau, bình thường cũng sẽ nhờ cô chỉ dạy một ít về diễn xuất, trong đó còn có một tấm ảnh là người đại diện của Đinh Bái đặc biệt mang đồ ăn đến, không biết người chụp tấm ảnh này là ai, luận về trang phục thì không giống như đang trong một buổi trình diễn.

Những tấm ảnh này được chuyển tiếp đã mấy ngàn lần, tuy là nó không phải tin hot gì nhưng đối với một minh tinh nhỏ bé như Đinh Bái mà nói thì nó vẫn có một ảnh hưởng không hề nhỏ.

Ấn mở vào bình luận xem xét, có rất nhiều lời ra tiến vào: "Ha ha, thần tượng quả là thần tượng, dựa với dẫm, có cũng không thể ngốc lên nổi, không ca hát cho tốt vào, suốt ngày chỉ biết đem tâm tư vào việc nhờ người khác mà đi lên à?"

Đinh Bái có xuất thân là một ca sĩ đang được ra mắt, bọn hắc tử luôn nhìn vào điểm này để khiêu khích anh ta.

"Nghe nói thần tượng người ta rất vất vả lắm mới có thể chen chân được vào đoàn phim lớn như Tuy Đình đó, đâu cần quan trọng gì chuyện diễn xuất, chỉ cần cả ngày theo sau Hề Mặc, chuyên tâm nghĩ đến làm sao để ôm đùi người ta là được rồi."

Còn có một số fan của Hề Mặc tức đến điên đầu, ấm ức chửi rủa: "Cả một đám người mười tám đời tổ tông không biết xấu hổ thậm chí còn nghĩ cọ nhiệt với nữ thần nhà ta! Nói cho các ngươi biết, nhà của ta không thèm để ý đến đâu! Cút đi mau!"

Thời điểm này thì sao có thể thiếu bọn hắc Hề Mặc, họ bắt đầu thêm dầu vào lửa: "Cũng đừng nghĩ nữ thần của các người là nhất, không chừng gu của nữ thần lại là loại tiểu bạch kiểm như vậy, ha ha, có lẽ nữ thần các người rất thưởng thức thức loại này nha!"

Hề Mặc: "…"

Mặc dù Đinh Bái không được hot như Nghiêm Mộ nhưng về lượng fan thật sự thì không hề ít, nhìn thấy thần tượng mình bị bêu rếu như vậy làm sao mà chịu được, nhao nhao đứng ra đòi công đạo lại cho Đinh Bái: "Ủa A Bái là ca sĩ, về mặt diễn xuất đương nhiên có rất nhiều chỗ thiếu sót, cho hỏi anh ấy thỉnh giáo tiền bối chỉ dạy thì có gì sai? Nói chuyện qua lại với tiền bối, ngồi với nhau một lúc thì các người nói là cọ nhiệt? Chúng tôi biết ở đây có rất nhiều người là fan của tiền bối Hề Mặc, chúng tôi cũng rất tôn trọng tiền bối, chỉ hy vọng là các nhà các người đừng có hiểu lầm về A Bái."

Ở đây rất nhiều người nhận là fan của Hề Mặc, dạng gì cũng có. Fan ở khắp mọi nơi, đương nhiên fan thật cũng có mà fan giả dạng cũng không ít, một mặt chúng mượn danh là fan của Hề Mặc tìm cách chửi mắng để gây chiến, những vẫn còn một số fan rất lý trí, nhanh chóng ra tay để kiểm soát tình hình: "Mọi người không nên bị những người khác khích tướng, họ cố ý tung những tấm ảnh này ra âm mưu không phải đã quá rõ ràng rồi sao? Đầu tiên là mượn Hề Mặc làm cho độ nóng của chủ đề tăng vọt, như vậy nước bẩn đều đổ hết lên người Đinh Bái, đến khi không thể kiểm soát thì fan hai nhà đã tương tàn, chỉ cần một câu bình luận thì độ nóng ngày càng tăng, mà thiệt hại lại đổ về cho hai bên, cuối cùng được lợi đâu phải là chuyện hai nhà chửi rủa nhau mà là ngưòi đã cố tình đưa ra chuyện này để kiếm mánh, không phải sao?"

"Cố gắng hạn chế bình luận lại đi, đoàn kết với nhau, nếu như các người thật sự là fan của Hề Mặc thì làm phiền há miệng ngậm mồn nhớ giữ ý giữ tứ, không khéo lại khiến gà bay chó sủa nữa đấy, làm ơn đừng để nước bẩn váy vào người Hề Mặc."

"Đúng đúng đúng, hy vọng fan của A Bái cũng có thể thấy rõ chuyện này, chúng tôi cũng không muốn A Bái phải dính hắc."

Nhìn đến những câu trả lời của một số fan lý trí, lúc này Hề Mặc mới thấy mừng thầm trong bụng. Nếu như fan đều thông minh cơ trí như vậy thì tỷ lệ những đại minh tinh bị tức đến tắc nghẽn mạch máu đoán chừng sẽ giảm xuống khá nhiều, tuổi thọ có thể lên đến 99 tuổi.

Điện thoại được lấy về, mọi chuyện đã rõ ràng.

Nguyễn Dạ Sênh nói với Đinh Bái: "Trêи mạng có rất nhiều chuyện nói thực thành hư, chuyện không thì cũng nói có, cậu phải tự ý thức được chuyện này, hoặc sẽ khiến cho cậu đơn thuần phát tiết, hoặc chỉ để cho cậu bị mọi người chú ý."

Cô hiểu rõ những tình huống như thế này, dù là ai chăng nữa cũng sẽ cảm thấy rất khó chịu, cho dù là Hề Mặc dày dặn kinh nghiệm, sớm đã luyện nó thành thói quen thì thật sự trong lòng vẫn cảm thấy không thoải mái, huống chi với một Đinh Bái tư lịch còn thấp, vẫn còn lo lắng sợ sệt, vết thương nơi bị đả kϊƈɦ sẽ ngày càng lớn hơn. Để lơ đi không để ý đến là không có khả năng, ai có thể thật sự bỏ ngoài tai những chuyện như vậy, cho dù là một người luôn ứng xử khôn khéo như Nguyễn Dạ Sênh, với một tư chất tâm lí vững vàng thì tự hỏi bản thân cô cũng không thể làm được. Cô có thể cố gắng tìm cách để giải tỏa cảm xúc, để bản thân không tức giận nhưng cô không cách nào xem như không hay biết.

Đinh Bái cầm điện thoại, thần sắc có chút hoảng sợ, không ngừng giải thích: "Hề tỷ, em thật sự không có ý nghĩ như vậy, bọn họ nói tất cả… tất cả đều là nói bậy."

Nguyễn Dạ Sênh cười nói: "Tôi biết.

Cậu yên tâm, tôi biết cậu không phải là loại người như thế."

Hề Mặc nói: "Tôi cũng biết."

Để Đinh Bái không bận tâm đến những thứ này là vô phương, hiện tại cần nhất là khiến cậu ta phải hoàn toàn tin tưởng. Thông qua việc thường xuyên tiếp xúc với Đinh Bái, hai người cũng biết rõ phẩm cách của Đinh Bái, cậu ta là một người khiêm tốn, lễ nghĩa lại rất ham học hỏi, không có thói quen giống với những đồng nghiệp khác, các nàng rất tin tưởng cậu ta.

Chỉ là đáng tiếc trêи mạng lại không ai hiểu, đương nhiên không biết thì rất dễ bị người khác gây ra hiểu lầm.

Vì sao khi mọi người nhìn thấy những lời vu oan bịa đặt hay giội nước bẩn thì không thể nào bình tĩnh được, hoặc sẽ tức đến run rẩy cả người hoặc sẽ khó chịu ấm ức đến muốn rơi nước mắt, thật là bởi những thứ vu oan kia hắc đến mức thương tâm bi lụy? Thật ra là không phải, những thứ vu oan, bịa đặt kia không thể đả kϊƈɦ mọi người đến như vâyh, thực sự khiến cho mọi người sợ hãi chính là những lời đồn đoán, địa đặt đó lại phơi bày ra trước công chúng, trước toàn thể cộng đồng mạng, rồi thêm mắm dặm muối, bôi hồng trây lục, ai ai cũng có thể thêm bớt, cho nên chân tướng bị chôn vùi dưới một lớp dày đồn đoán, người trong cuộc thì bị hiểu lầm, mà chính sự hiểu lầm đó khiến cho danh dự và nhân cách của họ bị bôi bẩn một cách tùy ý, một đồn mười, mười đồn trăm, có chạy đến gãy chân cũng không thể chạy khỏi những lời ác mồm ác miệng. Thậm chí, có một số người có chút gì đó yêu thích rồi cũng bởi những lời đồn đoán, bịa đặt kia dẫn dụ, tin vào nó, khóc thảm gào to: "Không nghĩ tới XX là một người như vậy! Là mắt tôi mù nên trước kia mới thích một người như vậy, từ đây fan sẽ thành anti!"

Rồi người qua đường thấy vậy cũng góp vui chút ít: "Không nghĩ tới XX là người như vậy! May mà trước kia không có cảm giác gì, bây giờ thì một mạch biến thành anti!"

Bị hiểu lầm, không còn sự tín nhiệm, đó mới là vết cắt ở tim. Quá đau, vì vậy sợ nhất là bị hiểu lầm, đối mặt với những lời đồn đoán, bịa đặt kia càng thêm yếu ớt và càng khó có khả năng lý giải.

Khi cả thế giới tin bạn, cho dù bạn có chôn mình trong bùn bẩn, nước dơ bạn cũng không sợ bản thân bị lem luốt. Bởi vì cả thế giới tin bạn

Khi cả thế giới không tin bạn, đối mặt với lời nói như đao búa cắt người, bạn chỉ có thể mặc cho người ta chém giết rồi lo sợ. Bởi vì cả thế giới nghi ngờ bạn.

Mạng ảo tuy mịt mùng nhưng lại rất yếu ớt, hôm nay tất cả mọi người đều ở trêи đó chiến một trận to, ngón tay chỉ tùy ý gõ mấy chữ đã tạo nên một hồi thuốc súng, sự tín nhiệm kia không phải dễ dàng màng có được, mà chính vì nó không dễ dàng nên mới đáng để trân quý.

Nghe được Hề Mặc và Nguyễn Dạ Sênh đều  nói tin tưởng mình, Đinh Bái rất cảm động, sự nôn nóng trước kia thoáng cái cũng tan đi một ít, xoa nhẹ lên ót, nói: "Cám ơn Hề tỷ, Nguyễn Nguyễn tỷ."

Cậu ta quay lại nhìn Nguyễn Dạ Sênh, đỏ mặt nói: "Thật ra Nghĩa ca có dặn dò em là phải tiếp xúc nhiều với chị, anh ấy mua đồ ăn, nước uống đem đến, em cũng hiểu rõ ý muốn của anh ấy. Là do em không có khả năng, bây giờ cũng không thể nào tiến lên được nữa, Nghĩa ca không dẫn dắt nhiều nghệ sĩ, em… em có thể xem như là người có triển vọng nhất, lúc trước anh ấy một tay nâng đỡ em từ khi mới bước vào giới… nên rất hy vọng em có thể bước đi xa hơn, em hiểu được nổi khổ tâm của Nghĩa ca nhưng có lẽ cách làm của anh ấy là chưa đúng. Em xin thề, mỗi lần em đến tìm các chị không phải là làm theo những gì Nghĩa ca giao phó, em cảm thấy các chị là những người đặc biệt tốt, em muốn mình có thể học được một ít gì đó từ các chị, hy vọng bản thân có thể tiến bộ hơn một chút, nhanh chóng có thể đường đường chính chính bước ra mà không cần sự dìu dắt của Nghĩa ca. Nhưng sự việc ngày hôm nay làm cho em hiểu được, về sau muốn làm bất cứ một chuyện gì cần phải chú ý và cẩn thận hơn, tránh để bị người khác chụp hình, rồi nói là em cọ nhiệt."

Vệ Nghĩa là người đại diện của Đinh Bái.

Nguyễn Dạ Sênh nói: "Những chuyện này tôi cũng biết, Vệ tiên sinh là người rất tốt, cậu đừng có mang tâm lý nặng như thế."

Hề Mặc buông ly nước xuống, đi đến bên cạnh Nguyễn Dạ Sênh, nhìn Đinh Bái. Nàng cảm thấy những tin đồn vừa nãy thật sự quá khó coi, đương nhiên cảm thấy rất mất hứng, ngữ khí nói chuyện có chút gì đó lãnh ý, nói: " Cậu để họ chụp hình, mà hình như vậy cũng được sao. Chỉ là cùng nhau trao đổi kịch bản đã nói là cọ nhiệt rồi, nhiệt dễ bị cọ như vậy, nó còn rất nhiều khuất mắc có biết không?"

Lời nói nàng xoay chuyển, khom lưng, một tay nhẹ nhàng đặt lên bả vai của  Nguyễn Dạ Sênh: "Ít nhất cũng phải đáp vai đâu lưng như vậy, để bọn họ biết như thế nào là cọ nhiệt Hề tỷ của cậu." (*)

Nguyễn Dạ Sênh ngồi ở trêи ghế, không phòng bị thì đột nhiên bị nàng ôm vai, trong lòng thoáng run lên: "…"

Đinh Bái nhìn một cách ngây người: "…"

Hề Mặc nhìn Đinh Bái, nhìn nhìn lại Nguyễn Dạ Sênh: "…"

Tự nhiên mình đi làm cái gì vậy?

Mình có bị bệnh không vậy trời!!!

Nguyễn Dạ Sênh nâng mắt, ánh mắt rơi vào cánh tay Hề Mặc đang đặt trêи người mình, sau đó chậm rãi dời đi, chăm chú nhìn vào mắt Hề Mặc. Cô nhìn Hề Mặc với một ánh mắt long lanh ánh nước: "…Nhiệt này rất nóng, cô từ từ thôi."

Hề Mặc: "…"

Hề Mặc thu tay lại, quay lại ngồi lên ghế của mình, còn Nguyễn Dạ Sênh thì vẫn cười vũ mị trước sau như một, nàng nói: "Vừa rồi tôi mới làm mẫu cho cậu xem thế nào mới là cọ nhiệt."

Đinh Bái gật đầu nói: "Cám ơn Nguyễn Nguyễn tỷ đã làm mẫu!"

Hề Mặc lành lạnh, từ từ đi qua: "Chỉ là làm mẫu mà thôi, nhưng tuyệt đối cậu không được đi cọ nhiệt như vậy."

Đinh Phái: "…"

Nguyễn Dạ Sênh: "…"

Đinh Bái vội vàng lắc đầu: "Em sẽ không đâu! Em sẽ không đâu! Nguyễn Nguyễn tỷ, chị yên tâm đi!"

Em thật sự không dám đâu ah, không biết có phải là ảo giác hay không, ánh mắt mà  Nguyễn Nguyễn tỷ vừa nhìn qua thật sự đáng sợ.

Hình như câu trả lời của cậu ta đã khiến Hề Mặc cảm thấy hài lòng, tiếp tục ngồi đó uống lấy nước của mình.

Có được sự tín nhiệm của hai người, hiện tại Đinh Bái cảm thấy có chút động lực để vượt qua, lại nói không ít chuyện, cậu ta nghe thấy đồ uống còn lại trong túi là của Nghiêm Mộ, nhìn thấy đồ uống sắp nguội rồi, hỏi: "Tiểu Mộ ca đâu rồi, vừa nãy còn ở đây bây giờ đã đi đâu rồi?"

Nguyễn Dạ Sênh nói: "Cậu ta đã đi ra ngoài, ở bên ngoài cậu ta đang gặp fans hâm mộ, fans cậu ta vây chật như nêm cối, đoán chừng qua một lát nữa mới có thể quay về."

                  _____hết chương 61_____

Ed: ^^ chương này có tính là Hề tỷ đang ghen hôn ta ~~

(*) giải thích cái tư thế ôm của Hề tỷ cho mem nào chưa hình dung được… là Nguyễn Nguyễn đang ngồi và Hề tỷ khom lưng ôm một vai từ sau lưng của Nguyễn Nguyễn ~~ có vậy thôi >_
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện