Đả tự: Đau Đầu - Thủy Hỏa Thần - Kiếm Giới
Xưởng dệt Tô Gia có thể nói là xưởng dệt lớn nhất trong ngành dệt ờ Nam Kinh, ông chủ Tô Cảnh Thiện giỏi về sắp xếp kinh doanh, chỉ mấy năm đã mở rộng kinh doanh tơ lụa. Nay ông ta đã có 200 chiếc máy dệt, trong tay có gần 300 công nhân làm thuê, sản phẩm đã tiêu thụ đến một dải Đông Bắc và Quảng Châu
Mùa xuân năm nay ông ta nghe nói tơ lụa ở Quảng Châu có thể bán trực tiếp cho người nước ngoài, giá còn cao hơn mấy lần so với bán trong nước. 1 tháng trước, tri phủ Hòa Thân tiến hành thu mua với số lượng lớn tơ lụa, chè, gốm sứ ở Nam Kinh. Tô Cảnh Thiện nghe nói là bán cho người nước ngoài. Điều này càng kích thích Tô Cảnh Thiện, thế nên ông ta trù bị tiền vốn bốn phương trên cơ sở trước đây, dùng để mở rộng quy mô sản xuất, nay đã gần nửa năm nỗ lực. xưởng dệt Tô Gia của ông lập tức nghênh đón thời kì hoàng kim phát triển với tốc độ nhanh.
Tô Cảnh Thiện cả ngày hôm nay bận rộn từ sáng đến tối trong xưởng dệt. Đang định cùng con gái Tô Kỳ Nhi đến gọi ông về ăn cơm cùng về nhà. Vì Nam Kinh địa khí ấm nóng, trời tháng 8 tối vẫn còn hanh khô. Cho nên sau khi tắm táp xong cho người bày bàn ăn ra sân, ông ta cùng con gái ăn cơm tối.
Thế nhưng khi người hầu vừa bưng cơm ra, cha con họ chưa kịp động đũa thì nghe thấy dường như có tiếng hét ngoài tường, sau đó từ ngoài tường có 7, 8 người xông vào. Ai nấy mặt bịt khăn đen. trong tay là dao găm. nhìn là biết bọn cường đạo cướp của.
Cha con Tô Cảnh Thiện lúc đó vô cùng sợ hãi, sững ra. Sau một khắc đã hồi tỉnh, bát cơm rơi xuống đất. Đang định hô cứu thì mấy tên kia đã hành động vô cùng nhanh nhẹn Tô Cảnh Thiện chưa kịp hô “người đâu” thì đao đã kề cổ, mấy tên còn lại dùng dao khống chế Tô Kì Nhi.
Lúc này tên thủ lĩnh đến trước mặt Tô Cảnh Thiện nói: “ Ồng chủ Tô, tại hạ nhận lệnh của Lục Quý Chiêu ông chủ “nạp tài tiền trang” ủy thác đên đây đòi nợ. Số 8 vạn lạng bạc ông có trả hay không?”
Kì thực sáng nay Tô Cảnh Thiện có gặp Lục Quý Chiêu, ông ta đang lúc cần dùng tiền, lại thêm ông ta đang bận chóng cả mặt. Cho nên khi nghe Lục Quý Chiêu đến đòi nợ, nói năng có vẻ hơi nóng, ông ta không ngờ tối đó lại có người đến thay Lục Quý Chiêu xả tức. mặc dù bình thường Tô Cảnh Thiện là người có thanh thế. Nhưng giờ ông ta đang bị ép, sao dám nói tiếng “không” nên run rầy nói: “ Tôi trả. tôi trả. Hảo hán gia, xin ngài hãy thả tôi và con gái tôi ra. Tôi lập tức cho người đi rút tiền”
Tô Cảnh Thiện không nhắc tới con gái đã tốt đằng này nhắc đến lại khiến cường đạo nhớ ra. Chỉ thấy tên thù lĩnh bọn kia đến trước mặt Tồ Kỳ Nhi ngó nghiêng rồi nói cợt nhả: “ Aida. sao lại có mĩ nhân xinh đẹp thế này. Ông chủ Tô. dứt khoát gả con gái ông cho ta. Ta cũng không thay Lục Quý Chiêu đòi bạc nữa, chúng ta kết thân gia đi”
Tô Cảnh Thiện nghe thế sợ mất hồn. Con gái từ nhỏ đã mất mẹ. là một mình ông ta chăm chút nuôi lớn. Con gái là tâm can ông ta, nay thấy bọn cường đạo có ý xấu với con gái. Nên vừa lo vừa sợ nói: “ Hảo hán gia, ngài cần tiền tôi xin đưa. Đưa cho ngài không phải là được rồi sao. Ngài mau cho thả tôi ra ta lập tức đi lấy tiền”
“Ồng chủ Tô ông nghĩ hay lắm. 8 vạn lạng bạc là có thể đuổi được chúng ta ư. 8 vạn lạng kia là đưa cho Lục Quý Chiêu, còn anh em chúng ta lại mất công đến đây sao”
“Tồi sẽ đưa cả đưa cả... tôi đưa cho các ngài 2 vạn... coi như lòng hiếu kính với các hảo hán gia” Tô Cảnh Thiện nói.
“Hai vạn. mẹ ông chứ. nói vớ vẩn. nói cho ngươi hay hôm nay ta không lấy được 100 vạn, thì lão tử ta lấy cái mạng chó của ông. Còn mang con gái ông theo để thành thân” Tên kia tức giận nói.
Lúc này Hòa Thân dẫn theo mười mấy cận binh đang bò trên bờ tường, ai nấy đều dắt theo đao và súng kíp. thấy hết cành trong sân. Hòa Thân nhìn thấy bọn chúng không chi thay tên kia đòi nợ. mà còn là lũ vơ vét tài sản. Ngoài ra còn cướp con gái người ta, hắn vừa rồi không nghĩ là mấy tên kia lại khống chế con gái Tô Cảnh Thiện, nếu nhắm không đúng thời cơ. đến sau cùng mấy người này sẽ lấy con gái ông ta làm con tin, bàn thân còn phải nhìn chúng chạy trốn. Cho nên Hòa Thân nghĩ đợi đến lúc Tô Cảnh Thiện sai người đi lấy tiền, mấy tên kia hơi lơ là. Đúng lúc bọn chúng ít cảnh giác nhất, thì mình sẽ ra lệnh, đánh cho chúng không kịp trở tay. Lúc này nhìn thấy tường bên dưới không phải quá cao. đang định tí nữa sẽ có thể ung dung nhảy xuống, cho nên không ra lệnh
Tô Cảnh Thiện nghe tên kia đòi 100 vạn lạng nếu không thì con gái sẽ bị mang đi mất đột nhiến sợ hãi lắp bắp: “ Các ngươi...các ngươi đúng là cường đạo. bắt ta...bắt ta lấy đâu 100 vạn đưa cho các ngươi..” Ồng ta nói đến đây đột nhiên đỏ mặt miệng há ra..
Tồ Kì Nhi nhìn thấy cha sợ đến mức chết, đột nhiên dãy dụa ra khỏi mấy tên cường đạo. không để ý gì chạy đến chỗ cha khóc nức lên.
Bọn người này mặc dù là cường đạo ác ôn nhưng không ai ngờ Tô Cảnh Thiện lại sợ đến mức chết tại hiện trường đột nhiên không biết phải làm gì. bọn chúng đều sững ra nhìn tên thủ lĩnh áo đen. xem xem hắn định làm gì.
Hòa Thân không ngờ ông chủ làm mưa làm gió ờ thương trường Nam Kinh lại bị 100 vạn lạng bạc khiến cho chết tức tưởi thế. Ban đầu nếu bọn hắn xuống bắt bọn cướp nhiều nhất cũng xử chúng tội cường bức nhưng nay đã xảy ra mạng người, đây đúng là chứng cứ vững chắc như núi rồi. Thế nên hắn ra lệnh cho Thôi Minh: “ Bắt lấy chúng nếu chúng dám phản kháng thì giết cho ta. nhớ phải để lại vài tên còn sống”
Thôi Minh sau khi nhận được lệnh Hòa Thân, vẫy tay hét nhỏ: “Anh em. xông lên” Nói xong bèn nhảy xuống. Hòa Thân và Lưu Toàn cũng theo sau. mặc dù khi hắn nhảy chân sẽ rất đau nhưng hắn phải đích thân chỉ huy hành động vây bắt này.
Bọn cường đạo đang định kiếm bạc ở Tô Gia nhưng không ngờ sau lưng lại xuất hiện đột ngột bao nhiêu quan binh thế. Đột nhiên vô cùng hoảng loạn, tên thủ lĩnh áo đen vừa thấy quan binh đến không đầy 20 người, nên hắn yên tâm. hét lớn với bọn thuộc hạ: “ Người của chúng không đông, chúng ta không phải sợ. giết hết đi” Nói xong rút dao ra. chạy lên chém giết.
Thôi Minh không ngờ bọn chúng hung hãn thế nói ra tay là ra tay. người phe mình đă mấy người bị thương, đột nhiên phẫn nộ cực điểm, hắn định thể hiện trước mặt Hòa Thân chút, thấy bọn cướp ra tay trước lập tức lao gậy đến tên áo đen. bọn quan binh thấy thủ lĩnh ra tay ai nấy cũng đều rút dao tham gia vòng chiến.
Lúc này Lưu Toàn đã sớm nhận ý của Hòa Thân lên đón con gái Tô Kì Nhi dìu qua một bên. Hòa Thân nhìn thấy bọn cướp không còn con tin sao phải phí phạm thời gian thế. đột nhiên hét với Thôi Minh: “ Lui cho ta”
Thôi Minh nghe Hòa Thân yêu cầu dừng tay. hắn nào dám không nghe, lùi lại bên cạnh Hòa Thân. Hòa Thân dùng tay chi bọn cường đạo gằn giọng nói: “ Các ngươi là bọn cường đạo đánh người cướp của. lại còn dám phản kháng quan phủ. Nay ta cho các ngươi nếm thử lợi hại.bắn”
Bọn quan phù dùng vũ khí lạnh quen rồi. nên Hòa Thân nhắc mới nhớ đến súng kíp đeo bên người, lôi khầu súng kíp ra. Tri phủ đại nhân đã nói bắn. thì cứ thử thử uy lực đồ tây này xem.
“Chiu..chiu...” Mấy tiếng súng vang lên. bốn năm tên cướp đã ngã ra trong vũng máu. mấy người nha môn tri phủ này hàng ngày bắt trộm cướp, đã từng dùng thử này bao giờ đâu. lúc này thử thấy hiệu nghiệm thế. nhìn thấy bọn cướp ngã trên đất mất nửa. lại theo sự hướng dẫn nạp đạn của Lưu Toàn nạp vào. sau đó lại bắn súng thỏa thích.
Hòa Thân nhìn thấy bọn cướp bị súng làm cho sợ hãi ra lệnh: “ Dừng bắn” Bọn lính không biết dừng bắn là không nổ súng nữa nên cứ bắn đoàng đoàng bọn cướp thoáng chốc chi còn lại 3. 4 tên, sau trận nhả khói, tên thủ lĩnh áo đên cùng sợ đến mức run rẩy. không dám phản kháng nữa.
“Bắt lấy” Hòa Thân ra lệnh.
Bọn cướp liền bị quân của Hòa Thân dùng dây thừng trói gọn. Hòa Thân đến trước mặt tên áo đen “xoạc” hắn lồi tuột cái khăn đen kia xuống, đó chính là tên cùng ăn cơm uống rượu với Lục Quý Chiêu hồm trước.
Lúc này Tô Gia trên dưới đều bị kinh động đám người thấy lão gia đã bị bọn cướp hại chết nay chỉ còn lại tiểu thư thì đột nhiên trở nên vô cùng loạn.
Hòa Thân vừa nhìn tên kia trong lòng thầm nghĩ: “ Nếu mình đi thì bọn người này nhân cơ hội hôi của của chủ nhà thì sao?” Thế nên nói với người nhà Tô Cảnh Thiện: “Nay ở đây đều do Tô tiểu thư sắp xếp. Bất cứ ai dám tự tiện hành động nếu phát hiện ai nhân cơ hội làm bậy. Bản quan sẽ phạt nặng tuyệt đối không nương nhẹ”
Hắn vội vã đi về phủ, thẩm vấn thông đêm bọn cướp này, nhất thời không thể lo chuyện ở đây nên dặn dò Thôi Minh: “ Ngươi hãy lưu lại vài người ở đây. Đợi ta đến nha môn sẽ cử người tới” Nói xong bèn áp giải mấy tên kia về nha môn tri phủ.
Bọn người nhà này quả thực muốn lợi dụng Tô Cảnh Thiện chết, tiểu thư là con gái yếu ớt. Đang lúc hoảng loạn để trục lợi nhưng thấy quan ra lệnh thế lại để người lại đây nên cũng phải từ bỏ ý định đục nước béo cò.
Hòa Thân quay về nha môn tri phủ vừa ngồi xuống liền ra lệnh cho Lưu Toàn: “ Ngươi lập tức đến “nạp tài tiền trang” nói cho Lương Kiện biết, lệnh cho hắn bắt lấy Lục Quý Chiêu.
“Vâng” Lưu Toàn nhận lệnh đi ngay
Huyết Tu La
Hòa Thân Tân Truyện
Tác giả: Độc Cô Hắc Mã
-----oo0oo-----
Xưởng dệt Tô Gia có thể nói là xưởng dệt lớn nhất trong ngành dệt ờ Nam Kinh, ông chủ Tô Cảnh Thiện giỏi về sắp xếp kinh doanh, chỉ mấy năm đã mở rộng kinh doanh tơ lụa. Nay ông ta đã có 200 chiếc máy dệt, trong tay có gần 300 công nhân làm thuê, sản phẩm đã tiêu thụ đến một dải Đông Bắc và Quảng Châu
Mùa xuân năm nay ông ta nghe nói tơ lụa ở Quảng Châu có thể bán trực tiếp cho người nước ngoài, giá còn cao hơn mấy lần so với bán trong nước. 1 tháng trước, tri phủ Hòa Thân tiến hành thu mua với số lượng lớn tơ lụa, chè, gốm sứ ở Nam Kinh. Tô Cảnh Thiện nghe nói là bán cho người nước ngoài. Điều này càng kích thích Tô Cảnh Thiện, thế nên ông ta trù bị tiền vốn bốn phương trên cơ sở trước đây, dùng để mở rộng quy mô sản xuất, nay đã gần nửa năm nỗ lực. xưởng dệt Tô Gia của ông lập tức nghênh đón thời kì hoàng kim phát triển với tốc độ nhanh.
Tô Cảnh Thiện cả ngày hôm nay bận rộn từ sáng đến tối trong xưởng dệt. Đang định cùng con gái Tô Kỳ Nhi đến gọi ông về ăn cơm cùng về nhà. Vì Nam Kinh địa khí ấm nóng, trời tháng 8 tối vẫn còn hanh khô. Cho nên sau khi tắm táp xong cho người bày bàn ăn ra sân, ông ta cùng con gái ăn cơm tối.
Thế nhưng khi người hầu vừa bưng cơm ra, cha con họ chưa kịp động đũa thì nghe thấy dường như có tiếng hét ngoài tường, sau đó từ ngoài tường có 7, 8 người xông vào. Ai nấy mặt bịt khăn đen. trong tay là dao găm. nhìn là biết bọn cường đạo cướp của.
Cha con Tô Cảnh Thiện lúc đó vô cùng sợ hãi, sững ra. Sau một khắc đã hồi tỉnh, bát cơm rơi xuống đất. Đang định hô cứu thì mấy tên kia đã hành động vô cùng nhanh nhẹn Tô Cảnh Thiện chưa kịp hô “người đâu” thì đao đã kề cổ, mấy tên còn lại dùng dao khống chế Tô Kì Nhi.
Lúc này tên thủ lĩnh đến trước mặt Tô Cảnh Thiện nói: “ Ồng chủ Tô, tại hạ nhận lệnh của Lục Quý Chiêu ông chủ “nạp tài tiền trang” ủy thác đên đây đòi nợ. Số 8 vạn lạng bạc ông có trả hay không?”
Kì thực sáng nay Tô Cảnh Thiện có gặp Lục Quý Chiêu, ông ta đang lúc cần dùng tiền, lại thêm ông ta đang bận chóng cả mặt. Cho nên khi nghe Lục Quý Chiêu đến đòi nợ, nói năng có vẻ hơi nóng, ông ta không ngờ tối đó lại có người đến thay Lục Quý Chiêu xả tức. mặc dù bình thường Tô Cảnh Thiện là người có thanh thế. Nhưng giờ ông ta đang bị ép, sao dám nói tiếng “không” nên run rầy nói: “ Tôi trả. tôi trả. Hảo hán gia, xin ngài hãy thả tôi và con gái tôi ra. Tôi lập tức cho người đi rút tiền”
Tô Cảnh Thiện không nhắc tới con gái đã tốt đằng này nhắc đến lại khiến cường đạo nhớ ra. Chỉ thấy tên thù lĩnh bọn kia đến trước mặt Tồ Kỳ Nhi ngó nghiêng rồi nói cợt nhả: “ Aida. sao lại có mĩ nhân xinh đẹp thế này. Ông chủ Tô. dứt khoát gả con gái ông cho ta. Ta cũng không thay Lục Quý Chiêu đòi bạc nữa, chúng ta kết thân gia đi”
Tô Cảnh Thiện nghe thế sợ mất hồn. Con gái từ nhỏ đã mất mẹ. là một mình ông ta chăm chút nuôi lớn. Con gái là tâm can ông ta, nay thấy bọn cường đạo có ý xấu với con gái. Nên vừa lo vừa sợ nói: “ Hảo hán gia, ngài cần tiền tôi xin đưa. Đưa cho ngài không phải là được rồi sao. Ngài mau cho thả tôi ra ta lập tức đi lấy tiền”
“Ồng chủ Tô ông nghĩ hay lắm. 8 vạn lạng bạc là có thể đuổi được chúng ta ư. 8 vạn lạng kia là đưa cho Lục Quý Chiêu, còn anh em chúng ta lại mất công đến đây sao”
“Tồi sẽ đưa cả đưa cả... tôi đưa cho các ngài 2 vạn... coi như lòng hiếu kính với các hảo hán gia” Tô Cảnh Thiện nói.
“Hai vạn. mẹ ông chứ. nói vớ vẩn. nói cho ngươi hay hôm nay ta không lấy được 100 vạn, thì lão tử ta lấy cái mạng chó của ông. Còn mang con gái ông theo để thành thân” Tên kia tức giận nói.
Lúc này Hòa Thân dẫn theo mười mấy cận binh đang bò trên bờ tường, ai nấy đều dắt theo đao và súng kíp. thấy hết cành trong sân. Hòa Thân nhìn thấy bọn chúng không chi thay tên kia đòi nợ. mà còn là lũ vơ vét tài sản. Ngoài ra còn cướp con gái người ta, hắn vừa rồi không nghĩ là mấy tên kia lại khống chế con gái Tô Cảnh Thiện, nếu nhắm không đúng thời cơ. đến sau cùng mấy người này sẽ lấy con gái ông ta làm con tin, bàn thân còn phải nhìn chúng chạy trốn. Cho nên Hòa Thân nghĩ đợi đến lúc Tô Cảnh Thiện sai người đi lấy tiền, mấy tên kia hơi lơ là. Đúng lúc bọn chúng ít cảnh giác nhất, thì mình sẽ ra lệnh, đánh cho chúng không kịp trở tay. Lúc này nhìn thấy tường bên dưới không phải quá cao. đang định tí nữa sẽ có thể ung dung nhảy xuống, cho nên không ra lệnh
Tô Cảnh Thiện nghe tên kia đòi 100 vạn lạng nếu không thì con gái sẽ bị mang đi mất đột nhiến sợ hãi lắp bắp: “ Các ngươi...các ngươi đúng là cường đạo. bắt ta...bắt ta lấy đâu 100 vạn đưa cho các ngươi..” Ồng ta nói đến đây đột nhiên đỏ mặt miệng há ra..
Tồ Kì Nhi nhìn thấy cha sợ đến mức chết, đột nhiên dãy dụa ra khỏi mấy tên cường đạo. không để ý gì chạy đến chỗ cha khóc nức lên.
Bọn người này mặc dù là cường đạo ác ôn nhưng không ai ngờ Tô Cảnh Thiện lại sợ đến mức chết tại hiện trường đột nhiên không biết phải làm gì. bọn chúng đều sững ra nhìn tên thủ lĩnh áo đen. xem xem hắn định làm gì.
Hòa Thân không ngờ ông chủ làm mưa làm gió ờ thương trường Nam Kinh lại bị 100 vạn lạng bạc khiến cho chết tức tưởi thế. Ban đầu nếu bọn hắn xuống bắt bọn cướp nhiều nhất cũng xử chúng tội cường bức nhưng nay đã xảy ra mạng người, đây đúng là chứng cứ vững chắc như núi rồi. Thế nên hắn ra lệnh cho Thôi Minh: “ Bắt lấy chúng nếu chúng dám phản kháng thì giết cho ta. nhớ phải để lại vài tên còn sống”
Thôi Minh sau khi nhận được lệnh Hòa Thân, vẫy tay hét nhỏ: “Anh em. xông lên” Nói xong bèn nhảy xuống. Hòa Thân và Lưu Toàn cũng theo sau. mặc dù khi hắn nhảy chân sẽ rất đau nhưng hắn phải đích thân chỉ huy hành động vây bắt này.
Bọn cường đạo đang định kiếm bạc ở Tô Gia nhưng không ngờ sau lưng lại xuất hiện đột ngột bao nhiêu quan binh thế. Đột nhiên vô cùng hoảng loạn, tên thủ lĩnh áo đen vừa thấy quan binh đến không đầy 20 người, nên hắn yên tâm. hét lớn với bọn thuộc hạ: “ Người của chúng không đông, chúng ta không phải sợ. giết hết đi” Nói xong rút dao ra. chạy lên chém giết.
Thôi Minh không ngờ bọn chúng hung hãn thế nói ra tay là ra tay. người phe mình đă mấy người bị thương, đột nhiên phẫn nộ cực điểm, hắn định thể hiện trước mặt Hòa Thân chút, thấy bọn cướp ra tay trước lập tức lao gậy đến tên áo đen. bọn quan binh thấy thủ lĩnh ra tay ai nấy cũng đều rút dao tham gia vòng chiến.
Lúc này Lưu Toàn đã sớm nhận ý của Hòa Thân lên đón con gái Tô Kì Nhi dìu qua một bên. Hòa Thân nhìn thấy bọn cướp không còn con tin sao phải phí phạm thời gian thế. đột nhiên hét với Thôi Minh: “ Lui cho ta”
Thôi Minh nghe Hòa Thân yêu cầu dừng tay. hắn nào dám không nghe, lùi lại bên cạnh Hòa Thân. Hòa Thân dùng tay chi bọn cường đạo gằn giọng nói: “ Các ngươi là bọn cường đạo đánh người cướp của. lại còn dám phản kháng quan phủ. Nay ta cho các ngươi nếm thử lợi hại.bắn”
Bọn quan phù dùng vũ khí lạnh quen rồi. nên Hòa Thân nhắc mới nhớ đến súng kíp đeo bên người, lôi khầu súng kíp ra. Tri phủ đại nhân đã nói bắn. thì cứ thử thử uy lực đồ tây này xem.
“Chiu..chiu...” Mấy tiếng súng vang lên. bốn năm tên cướp đã ngã ra trong vũng máu. mấy người nha môn tri phủ này hàng ngày bắt trộm cướp, đã từng dùng thử này bao giờ đâu. lúc này thử thấy hiệu nghiệm thế. nhìn thấy bọn cướp ngã trên đất mất nửa. lại theo sự hướng dẫn nạp đạn của Lưu Toàn nạp vào. sau đó lại bắn súng thỏa thích.
Hòa Thân nhìn thấy bọn cướp bị súng làm cho sợ hãi ra lệnh: “ Dừng bắn” Bọn lính không biết dừng bắn là không nổ súng nữa nên cứ bắn đoàng đoàng bọn cướp thoáng chốc chi còn lại 3. 4 tên, sau trận nhả khói, tên thủ lĩnh áo đên cùng sợ đến mức run rẩy. không dám phản kháng nữa.
“Bắt lấy” Hòa Thân ra lệnh.
Bọn cướp liền bị quân của Hòa Thân dùng dây thừng trói gọn. Hòa Thân đến trước mặt tên áo đen “xoạc” hắn lồi tuột cái khăn đen kia xuống, đó chính là tên cùng ăn cơm uống rượu với Lục Quý Chiêu hồm trước.
Lúc này Tô Gia trên dưới đều bị kinh động đám người thấy lão gia đã bị bọn cướp hại chết nay chỉ còn lại tiểu thư thì đột nhiên trở nên vô cùng loạn.
Hòa Thân vừa nhìn tên kia trong lòng thầm nghĩ: “ Nếu mình đi thì bọn người này nhân cơ hội hôi của của chủ nhà thì sao?” Thế nên nói với người nhà Tô Cảnh Thiện: “Nay ở đây đều do Tô tiểu thư sắp xếp. Bất cứ ai dám tự tiện hành động nếu phát hiện ai nhân cơ hội làm bậy. Bản quan sẽ phạt nặng tuyệt đối không nương nhẹ”
Hắn vội vã đi về phủ, thẩm vấn thông đêm bọn cướp này, nhất thời không thể lo chuyện ở đây nên dặn dò Thôi Minh: “ Ngươi hãy lưu lại vài người ở đây. Đợi ta đến nha môn sẽ cử người tới” Nói xong bèn áp giải mấy tên kia về nha môn tri phủ.
Bọn người nhà này quả thực muốn lợi dụng Tô Cảnh Thiện chết, tiểu thư là con gái yếu ớt. Đang lúc hoảng loạn để trục lợi nhưng thấy quan ra lệnh thế lại để người lại đây nên cũng phải từ bỏ ý định đục nước béo cò.
Hòa Thân quay về nha môn tri phủ vừa ngồi xuống liền ra lệnh cho Lưu Toàn: “ Ngươi lập tức đến “nạp tài tiền trang” nói cho Lương Kiện biết, lệnh cho hắn bắt lấy Lục Quý Chiêu.
“Vâng” Lưu Toàn nhận lệnh đi ngay
Huyết Tu La
Hòa Thân Tân Truyện
Tác giả: Độc Cô Hắc Mã
-----oo0oo-----
Danh sách chương