Vòng thứ tư qua đi, Lộ Thương nhìn kỹ một chút bố cáo bảng: Tịnh Chân cũng thông qua tứ thử, lại cùng mình có trận với hai người khác nhau ở giữa sân, ở quyết đấu trăm người khi chỉ sợ mới có có thể gặp gỡ … tuy rằng bất quá là bằng hữu mới quen, Lộ Thương cũng không nghĩ cùng y đối chọi.

Hôm nay tuy là mười bốn, ánh trăng cũng không hơn mười lăm tròn đầy … ngồi ở phía trên hành lang gấp khúc thật dài ngắm trăng tròn vành vạnh, Lộ Thương nhìn ở dưới ánh trăng hồ sen càng có vẻ phong tư trác tuyệt mà không nói gì ngẩn người. Theo mấy ngày nay quan sát xuống dưới, hắn phát giác chính mình phải đoạt được tiền trăm mới có thể coi là thắng lớn … rõ ràng hẳn có thể thoát ly Tĩnh ma chưởng thì phải vui đến chết chứ, khả vì cái gì lòng lại tràn ngập những cảm xúc không nói rõ ra lời? Không đợi hắn để ý những xúc cảm lộn xộn ấy,cả người liền bị hai cánh tay vững chắc ôm lấy, áp vào trong ngực.

“Ngươi đã đến rồi?” Không quay đầu lại, Lộ Thương cũng biết này chủ nhân hai tay cánh tay là ai.

Nhẹ tay tham nhập vạt áo Lộ Thương, Tĩnh đem miệng tiến gần bên tai hắn thở nhẹ :

“Ngày mai chính là vòng thứ sáu. Nếu quả hôm nay ta không đến, ngày mai em nếu thông qua vòng sáu này.Về sau ta sẽ không có cơ hội gặp em nữa” Ngữ khí của hắn thần kỳ thoải mái khoái trá, Lộ Thương nghe vào trong tai đã có ý tứ hàm xúc khiêu khích nói không nên lời.

“Xem ra ngươi là không có gì cơ hội rồi đó…” Đối với mình nói xong:”Dù sao phải cuối cùng một lần ” , Lộ Thương nở nụ cười, đem toàn bộ thân thể tiến sát vào cái ôm ấm áp của nam nhân phía sau , ánh mắt ôn nhu ngẩng lên, lại thấy được trước mắt gương mặt nam nhân ma mị dưới ánh trăng phản xạ vẻ xinh đẹp khó tin sáng rọi, rực rỡ hơn cả vầng trăng trên cao.

Có lẽ nhìn thấu Lộ Thương tâm lý vì chia ly mà phòng tuyến thành trì cuối cùng cũng đã dao động , Tĩnh cũng không còn tính toán nhiều nữa . Không đợi kịp phản ứng, Lộ Thương đã bị kéo đứng lên theo cột hành lang, lập tức đã bị Tĩnh dùng thể trọng hung hăng đặt ở một bên ép sát vào cột gỗ.

“ Đừng…đừng nhanh như vậy…a…” Lộ Thương bối rối phản ứng muốn đẩy Tĩnh ta khi thấy động tác thô lỗ kia, nhưng tư tưởng lại không hề thực hiện được hành vi , không ngăn cản được người trên thân thể mình đang lần mò vào từng vạt áo, xiêm y cao quý nhanh chóng bị xả ra từng mảnh rơi vãi lung tung, bàn tay thô lỗ của Tĩnh chui vào khe hở của nội y, Tĩnh lại với lên môi Lộ Thương, nôn nóng hung hăng cắn loạn, để lại một loạt dấu vết trên cơ thể.

Nhớ tới mấy ngày hôm trước ở tửu lâu mất mặt, Lộ Thương có điểm vô lực nói :“ Đừng lưu lại dấu vết được không, người khác sẽ nhìn thấy…” Biết rõ người phía trên mình đang như thú loạn cắn càn sẽ không để ý tới, Lộ Thương vẫn là không ngăn được mình nói những lời vô nghĩa.

Tĩnh tựa hồ hạ quyết tâm kéo dài thời gian chơi đùa, tay hắn lần nữa băn khoăn luồn vào thân thể Lộ Thương…nước bọt cùng dấu hôn lần lượt thay đổi vị trí từ bên gáy, trong ngực, thắt lưng, thậm chí là bên phải đùi trong lẫn bộ vị bí ẩn… Lộ Thương bị gây sức ép đến không thở nổi, nước mắt theo dục vọng tẩm thấp mông lung nhìn thân thể dính đầy bạch trọc của chính mình…

Chính là Tĩnh vẫn không có dấu hiệu chấm dứt những tính toán tra tấn, rõ ràng chính y cũng dục hỏa thiêu đốt mãnh liệt, kề sát bên hông Lộ Thương mà đâm chọc, nhưng lại gắng gượng không chịu tiến vào mật huyệt khát vọng kia.

“ Ngươi…ngươi…làm cái gì? Khách khí như vậy…” Lộ Thương cười hỏi, cố gắng nghĩ muốn bình ổn dục vọng của chính mình. Toàn thân thể không nghe lời, cứ run rẩy từng hồi, vì cảm giác sắp biệt ly khiến hắn dự cảm đau xót, buông tha hành vi chống cự bình thường, chỉ còn phục vụ cho dục vọng. Tĩnh lại như không, mạnh bạo tiến đến trên đùi Lộ Thương, Lộ Thương không một chút chuẩn bị, ngay lập tức bị tiến quân thần tốc chiếm đánh.

“ Thật là chiêu thức độc ác…” Lộ Thương không nói gì chỉ cười khổ, Tĩnh đích xác không thoát khỏi danh hiệu ác ma…hắn không nghĩ rằng thời điểm tiến công của Tĩnh, lại mang đến một khoái cảm như thủy triều đánh úp lên lý trí, khiến tất cả suy nghĩ của hắn thoáng chốc lặn mất tăm hơi.

Nhưng loại tiến quân không hề có chuẩn bị này giống như đánh sâu nhất vào bên trong…cùng với khoái cảm tuyệt đỉnh chính là giống như hung hăng đá một cước vào bụng trên cực kỳ đau đớn…Lộ Thương thống khổ vặn vẹo, nội tạng trở mình khiến cho hắn há to miệng, cơ hồ chút nữa nôn mửa.

“ Thực thích đi!” Gương mặt xinh đẹp rất giống ma quỷ kia của Tĩnh tươi cười lại như múa nanh vuốt dưới trăng, huống chi còn trong thân Lộ Thương mà ra sức trừu sáp. Không nghĩ tiếng rên rỉ mất mặt bật ra, Lộ Thương cắn răng tự xỉ vả ban thân trước những cú thúc mạnh mẽ… Tĩnh lại một lần chứng minh Lộ Thương trước mặt hắn đừng mong đạt được tâm nguyện.

Không đợi lần thứ hai , Tĩnh lại một lần toàn bộ hung khí trút thẳng vào cơ thể Lộ Thương …bởi vì chân nhuyễn trợ giúp không được thân thể rốt cục suy sụp ngã xuống hành lang gấp khúc thượng, Lộ Thương giống một con ngọc trai mà thân thể và viên ngọc bị tách ra đến tê liệt ngã xuống ở trên hành lang gấp khúc, chút quần áo nội y bị xả đôi , hai chân mở rộng, ánh trăng rõ ràng đang chiếu ra nơi Tĩnh tiến vào trong cơ thể hắn . Tĩnh thong dong ra vào , mỗi một lần thật sâu, vừa nhập cũng có thể nhìn đến Lộ Thương trên mặt nháy mắt xuất hiện biểu hiện thống khổ

Tựa như ma vương khủng bố dưới địa ngục, khoái cảm run rẩy thống khổ điên loạn bi thảm, đủ để cho mọi người lâm vào điên cuồng , lại một lần nữa trên người Lộ Thương luân hồi…

Khớp hàm bị cắn chặt như sái ra đến chết , tiếng thở dài, tiếng rên rỉ cuồng loạn đầy dâm đãng như có như không cùng không khí tràn ngập hành lang gấp khúc thật dài kia…

“Nếu ngươi là nữ nhân…Số lần ta ra trong cơ thể ngươi, ắt hẳn nên sớm có… Đây chính là thứ bao nhiêu nữ nhân thiên hạ mơ tưởng a …” Nhẹ nhàng chà lau cái miệng nhỏ phía dưới đang không ngừng chảy ra yêu dịch, Tĩnh không quên xong việc nhân tiện ở tinh thần thượng làm nhục Lộ Thương một chút.

“Có cái gì…” Sau mỗi lần giao cấu giống nhau, Lộ Thương cảm thấy được chính mình toàn thân như có cái gì đó tan ra, nhất là toàn bộ phần eo quả thực tựa như theo giữa bẻ gẫy trên bàn đầy đau đớn … tại đây bộ dạng thân thể trong thống khổ còn muốn ứng phó lời nói vô sỉ của Tĩnh, Lộ Thương cảm thấy được chính mình thật sự là không hay ho tới cực điểm.

“Cho ta sờ sờ xem cực hạn của nam nhân đến tột cùng là ở nơi nào …” Tĩnh bỗng nhiên bỡn cợt nở nụ cười, đưa ngón tay thâm nhập địa phương mấy khắc trước còn cùng mình gắn chặt.

Cũng không phải lần đầu tiên bị Tĩnh sờ nơi này … Lộ Thương chỉ có hơi chút co thắt lưng tỏ vẻ không vui, nhưng không có chống cự quá lớn … nhưng rất nhanh hắn liền phát hiện tình huống không đúng.

Trước đây Tĩnh cũng sẽ giúp mình làm mang thứ bên trong ra, bất quá kia nhiều nhất chính cũng là sáp nhập ba cái đầu ngón tay mà thôi, nhưng hôm nay Tĩnh lại giống lòng tham không đáy giống như đứa trẻ tham lam giữ lại đồ chơi của mình, ý đồ đem toàn bộ bàn tay nhập thân thể của chính mình.

“Ngươi điên rồi…” Lộ Thương nghĩ muốn vặn vẹo thân thể đào thoát, nhưng vừa động cái kia địa phương tựa như phải đau đớn bạo liệt làm cho hắn lại không dám lộn xộn, “Ngươi… Ngươi…” Hắn đau đến một câu cũng nói không nên lời, chỉ có thể ghé vào làm sao cố gắng điều chỉnh hô hấp của mình, lại khống chế không được mà nước mắt bắt đầu rơi ra từ mắt…

“Đừng dùng sức… Đừng nói…” Giống đứa nhỏ ngữ khí mờ mịt, Tĩnh tựa như một cái ác ma yêu cầu nhân loại giao ra linh hồn cho ma quỷ là y, “Ta chỉ muốn sờ một chút là tốt rồi , nếu ngươi lộn xộn… Sẽ làm chính mình bị thương!” Tĩnh trong lời nói nghe đi lên giống Lộ Thương suy nghĩ, nhưng trên thực tế còn hiện lên ẩn ẩn ý uy hiếp.

Lộ Thương thân thể đã muốn vì người phía trước đã giao hoan mà mở ra không ít, nhưng phải cất chứa bàn tay Tĩnh thật là rất miễn cưỡng. Hắn có thể cảm thấy ngón tay Tĩnh đã muốn chạm được nơi chính mình chưa bao giờ chạm tới ở trong nơi sâu nhất ấy, niêm mạc co rút lại suy nghĩ bài xích dị vật, nhưng mà Tĩnh lại bướng bỉnh đẩy tay vào bên trong mình, cũng có ý đồ đem tay của mình tái đẩy mạnh mở ra… lại mở thêm ra…

Lộ Thương ngay cả thở ra cũng không dám, hắn cương thân thể một cử động cũng không dám, yên lặng thừa nhận sự chà đạp siêu biến thái của nam nhân đối với mình … y biết lúc này chính mình giãy giụa đều chỉ biết mang đến đau đớn khủng bố thậm chí phải cả đời thương tổn … hắn chỉ có cắn răng tử nhẫn giống thăm dò lãnh địa kỳ diệu trong cơ thể gần như tách đôi ra…

“Thật kỳ diệu… Giống như mò đến nội tạng…” Tĩnh lại giống như vì hành vi thăm dò kinh khủng ấy mà tìm được khoái cảm ở nơi sâu thẳm nhất của Lộ Thương , trong mắt của hắn bắn ra cái nhìn kì dị, trong miệng lúng ta lúng túng nói: “Cảm giác giống như có thể nắm giữ hết tất cả của ngươi… Giống như chưa bao giờ ta lại gần ngươi đến vậy a…”

Nước mắt lạnh như băng xẹt qua gò má Lộ Thương, không tiếng động mà tích lại ở hành lang gấp khúc sàn nhà Lộ Thương trong lòng tràn ngập không thể vãn hồi là bi ai: Ta biết, cho dù ta có thể thông qua vòng thứ sáu ngày mai, cho dù ta có thể từ nay về sau thoát ly người nam nhân này, cho dù đây là cuối cùng gặp mặt…

Nhưng là… Bị ngươi nắm đến nơi này trong thân thể… Chính mình kiếp này… Chỉ sợ rốt cuộc không thể quên khoái cảm cùng cảm giác thống khổ song hành từng trải qua…

Mấy ngày kế tiếp ngày nào trời cũng đầy mây, sáng nay Đồng An mới có được một ngày quang đãng. Mặt rực rỡ soi xuống những xuống những kiến trúc hoa mỹ chằng chịt ở từng góc khuất nơi cổ thành, mới nhận ra nơi này đẹp đến thế nào, cũng là lúc Lộ Thương ở tại đình viện nhỏ được một tháng, đang cầm lên những quần áo tinh xảo được chuẩn bị trước.

“Lộ đại ca, huynh chuẩn bị cho tốt chưa?” Tịnh Chân vẻ mặt ý cười đang ngồi ngay ngắn ở trong phòng khách,hướng đến Lộ Thương đang chuẩn bị thay quần áo ở bên trong.

“Ân, chúng ta đi đi.” Lộ Thương lên tiếng trả lời đi ra, mặc áo khoác kết lại rồi vội vàng đi ra phòng ngủ.

Hôm nay là hắn tham gia anh hùng đại hội lần thứ sáu, nói cách khác … chỉ cần hắn hôm nay có thể đánh thắng đối thủ, là có thể vĩnh viễn thoát khỏi dây dưa với tên đại biến thái Tĩnh , khôi phục tự do trở lại Hàng Châu đi làm sơn Đại vương của hắn.

Ngoài ý muốn, mĩ thiếu niên mới biết hôm qua Tịnh Chân đã tới từ sớm rồi, nói là cùng hắn đi đối phó với các anh hùng đại hội,làm cho Lộ Thương cũng có phần vui vẻ… thứ liên quan đến vận mệnh mấy chục năm này của mình, trước đêm đại hội tâm tình cũng có phần khẩn trương, có người cùng nhau bàn bạc thảo luận có thể ít nhiều hạ bớt lo lắng.

“Lộ đại ca…” gương mặt xinh đẹp hướng Lộ Thương tươi cười, Tịnh Chân có một vẻ vừa dại khờ vừa đáng yêu.

So với cái tên biến thái kia hẳn là đáng yêu hơn rồi…trộm nói thầm dưới đáy lòng, Lộ Thương cùng Tịnh Chân bước ra khỏi cửa, hướng vào hội trường đông đúc nhất Đồng An mà tới.

” Lộ đại ca, ta đi trước. Chúc huynh may mắn hôm nay”. Tới cửa hội trường, Tịnh Chân cười như hoa đồng tiền hướng Lộ Thương phất phất tay, đi đến lôi đài của mình.

Lộ Thương đối với hắn mỉm cười, khoát tay áo, liền đi về hướng khác của lôi đài, còn chưa đi đến trước đài, đã nghe thấy một tiếng trống và vỗ tay, thanh âm ủng hộ một loạt truyền đến, tựa hồ so với chỗ khác có phần náo nhiệt hơn một chút.

Hắn bước đến trước đài, nhìn lên trên lôi đài– chỉ thấy trên đài một nam tử trung niên uy phong lẫm liệt, một bên chân hắn là thiếu niên đang nằm sấp máu tràn khóe miệng, hiển nhiên là vừa rồi đại bại dưới tay trung niên kia.

” Thật là một người xuất sắc nha-La Đông Hiệp của Thiên Nam Môn”. Thanh âm máy móc rõ ràng, nam tử kia khóe miệng có một tia ngạo nghễ tươi cười, hiển nhiên là trước thắng lợi thập phần đắc ý, hắn dùng ánh mắt băn khoăn dạo một vòng trước đám người phía dưới, ánh mắt lạnh lùng tạm dừng lại trên mặt Lộ Thương. Không đợi Lộ Thương khôi phục tinh thần hắn đã thu lại tầm mắt, dường như không có ý gì nhảy xuống lôi đài, hướng về khu nghỉ ngơi

Đấu võ tiếp tục, rất nhanh đến lượt Lộ Thương– hắn gặp phải đối thủ khó chơi nhất, nhưng hiển nhiên kĩ thuật so với hắn kém một bậc, Lộ Thương đạt được một kiếm đả bại đối thủ, nhưng khi đánh vẫn là nương tay, cũng chính là để cho mình một đường bước xuống lôi đài.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện