Hộ nghèo túng và Phú hào của cậu


Tác giả: Trương Đại Cát


Edit: Sặc Fructose


_________________________


Chương 31:


Trừ cá hầm ớt, Mật Hạo còn thừa thời gian làm thêm một món súp lơ xào tỏi, nấu một tô canh thịt viên.


Lót phía dưới cá hầm ớt là giá đậu, dưa leo và khoai tây thái lát, trên mặt là rau thơm hành thái bị dầu rưới lên làm nóng đến hương thơm đầy miệng.


Tuy rằng La Bạc Hồ mới ăn xong một bữa ăn cơm Tây cao cấp, vẫn ăn tiếp đến cái bụng tròn ủm.


Mật tổng vốn cao to ăn uống nhiều, bữa cơm lúc nãy cũng chỉ ăn lửng dạ, lại ăn thêm cũng không có áp lực gì.


La Bạc Hồ vẫn cho rằng ba ba cậu chỉ dùng nước nấu đồ ăn, cho thêm tí muối vào vì dưỡng sinh, thẳng đến hôm nay thấy ba ba thậm chí còn múc nước canh cá ra trộn với cơm ăn, mới hiểu được.


Không phải vì ba ba cậu muốn dưỡng sinh, mà là vì ba ba cậu không biết nấu cơm!


_______________


“Tiểu Mật này.” Ba La xem Mật tổng thành đồng nghiệp của nhóc con nhà mình. “Hôm nay phải cảm ơn con đã giúp đỡ, con xem bây giờ đã trễ lắm rồi, hay là con tạm ở đây một đêm đi, ngày mai cùng nhau đi làm?”


La Bạc Hồ nghe những lời này, cũng không dọn chén nữa, nhanh chóng bảo: “Ba ba! Mật tổng người ta chắc sẽ không ở nơi này của chúng ta đâu...”


“Bộ dạng này sao...” Ba La vẻ mặt tiếc nuối, “Là sợ người trong nhà lo lắng đúng không?”


“Không có đâu chú, con ở có một mình thôi.” Mật Hạo cười cười. “Hai cha của con không có điểm danh con.”


“Vậy ở đây đi.!” Ba La dứt khoát giải quyết, “Chú đi lấy cho con thêm một bộ chăn gối sạch sẽ, đêm nay con với Cháo chen chúc ngủ một đêm đi.”


(Chú thích một tí: Tên La Bạc Hồ là 罗泊湖 , trong đó chữ Hồ 湖 đọc đồng âm với 糊 (cùng đọc là hú) , nên baba gọi cậu là Hồ Hồ 糊糊, có nghĩa là Cháo.)


“Ba...”


“Đi rửa chén đi.” Ba La đối xử với thằng nhóc nhà mình vô cùng lãnh khốc vô tình. “Nước canh cá còn lại đừng đổ bỏ, bọc lại cẩn thận cho ba, sáng mai nấu thêm mì sợi bỏ vô trộn ăn.”


La Bạc Hồ hữu khí vô lực: “Con – biết – rồi.”
Hai người kia đều thật phiền, không ai nghe cậu nói hết.


Haizz!


Cà Rốt tức giận.


Chú thích:


Súp lơ xào tỏi:



Canh thịt viên:



Chương 32:


[Anh Cà Rốt! Anh về đến nhà chưa?]


[Hôm nay gặp anh vui quá trời luôn.]


[Khi nào anh rảnh qua nhà em chơi nha.]


Hôm nay vừa có được Wechat, Triệu Dao Tĩnh đã điên cuồng gửi tin nhắn cho anh Cà Rốt.


La Bạc Hồ dựa vào đầu giường nhíu mày.


Tay đánh chữ tùy tiện ứng phó vài câu, dời đề tài.


[Hôm nay gặp em với Mật tổng cùng nhau, thế nào, xem mắt à?]


[Đâu ra nha, ba em một hai bắt em đi gặp mặt con trai của anh em của ba... không tính là xem mắt đâu. Anh Cà Rốt anh không hiểu được, hôm nay sau khi ra về rồi, em cũng chưa có Wechat của người ta, chắc chắn là người ta không vừa mắt em rồi. Bất quá em nói anh nghe, Mật Hạo loại Alpha này này, chắc chắn quy củ trong nhà nhiều hơn ai hết, coi chừng uống nước cũng là uống nước suối trên núi tuyết, vô cùng khó hầu hạ. Em chống đỡ không nổi đâu, loại phúc khí này vẫn nên để lại cho người khác hưởng đi, bước vào hào môn sâu như biển mà...]


Triệu Tĩnh Dao còn đang huyên thuyên, cửa phòng ngủ đã bị gõ vang.


“Vào đi.”


“Tôi mới tắm xong.” Mật Hạo mặc bộ quần áo siêu to khổng lồ La Bạc Hồ mua 10 tệ hai cái ở trung tâm mua sắm dưới lòng đất, tay áo vô cùng ngắn, xoa tóc vào phòng.


Anh mặc cái quần đi biển rộng thùng thình nhăn nhúm lấy dưới đáy thùng đồ của ba La, mang dép lê trong suốt mua ở chợ bán thức ăn, dép không vừa, gót chân chỉ có thể lộ ra bên ngoài.


“Tôi mới sửa lại hệ thống đánh lửa gas của bình nước nóng, lát nữa cậu xem xem coi còn bị cứ 5 phút là dừng nước nóng như trước không.”


“Vâng.”


La Bạc Hồ vẻ mặt phức tạp nhìn thoáng qua di động.


Cái biển hào môn này rất rộng lớn sao?


Có hơi muốn nhảy vô bơi nha.


Chú thích:


Trung tâm mua sắm dưới lòng đất:
Hình ảnh minh họa là của trung tâm mua sắm dưới trạm tàu điện ngầm Đài Bắc, đồ ở đây rất rẻ, nếu đi du lịch muốn mua đồ lưu niệm quý vị có thể ghé đây mua, rẻ ve kêu luôn. Lần nào trước khi về VN t cũng đến đây mua đồ lưu niệm đem về nước tặng bạn bè.




Chương 33:


La Bạc Hồ ngồi ở mép giường ngẩn ra.


Cậu cảm thấy sao Mật Hạo lại giỏi như vậy nhỉ!


Biết nấu cơm, biết sửa bình nước nóng lạnh, ống nước bị rỉ nước cũng biết sửa luôn, quả thật là mười hạng toàn năng.


Alpha như vậy dù không có bối cảnh hùng hậu, cũng khiến người ta mê muội như cũ.


Cùng Mật Hạo ở bên nhau, hẳn là mặc kệ có tiền hay không cũng đều có thể sống hạnh phúc.


“Nghĩ gì thế nhóc con?” Mật Hạo quơ quơ tay trước mặt La Bạc Hồ, “Hoàn hồn nào, ê.”


“Mật tổng!” La Bạc Hồ dùng nụ cười che dấu nỗi xấu hổ, “Ngại quá, lúc nãy tôi hơi mệt nên có chút thất thần.”


“Buồn ngủ thì đi ngủ nào, Cháo.” Mật Hạo cố ý gọi nhũ danh của La Bạc Hồ, nhìn người ta đỏ mặt, “Ba ba của em đều đã gọi tôi là Tiểu Mật rồi, em cứ Mật tổng tới lui làm gì, gọi anh Mật là được.”


“A, Mật tổng, này không quá thích hợp đâu.” La Bạc Hồ do dự, hơn nữa gọi anh Mật cũng cảm thấy có gì đó kì quái, cảm giác như đang làm nũng.


“Cái gì mà không thích hợp.” Mật Hạo không quá để ý ngồi bên cạnh cậu, đưa tay ôm lấy nhóc con, “Chờ em đến chỗ tôi làm việc rồi, có rất nhiều thời gian để gọi Mật tổng, hiện tại cũng đừng khách khí như vậy. Hai ta đây là quan hệ gì chứ? Là quan hệ cùng chung chăn gối đó.”


“Hả?” Thiếu chút nữa La Bạc Hồ đã nhảy dựng lên, “Không có không có! Ngài ngủ trên giường là được, tôi ngủ dưới đất...”


“Hửm?” Mật Hạo nhướng mày, ngăn cản đường đi của La Bạc Hồ, không cho người ta xuống giường, “Gọi tôi là gì?”


“Anh ơi ----“ La Bạc Hồ ngại muốn xỉu, không khỏi nhún nhảy vài cái trên nệm, “Anh Mật ơi! Được chưa?”


“Được được được.” Mật Hạo trực tiếp kéo eo cậu nằm xuống, “Ngủ đi.”


“Không phải không phải, em...”


“Lầu một ẩm thấp như vậy ngủ dưới đất gì mà ngủ, không phải em buồn ngủ lắm sao?” Mật Hạo cũng ngáp một cái, kéo chăn lên nhắm mắt lại, “Ngủ ngon, nhóc con.”


Hả? Haizz!


La Bạc Hồ mở to mắt cả buổi không nói nên lời.


Thật bá đạo nha!


Cà Rốt nín thở.


(Hị hị hị đổi xưng hô một tí vì ảnh biết mình thích ẻm rồi nhó.)


Chương 34:


Cuộc sống lại trở về quỹ đạo vốn có.


La Bạc Hồ tiếp tục ngày qua ngày thu thập cục diện rối rắm phía sau Chu Thích Tử, bất quá vẫn có một chút thay đổi.


“Tiểu La, tối nay sắp xếp cho tôi một cuộc hẹn lãng mạn, phải yên tĩnh nhưng náo nhiệt, khiêm tốn nhưng xa hoa, hiểu chưa? Thuận tiện nói cho Mật tổng bên đối diện một tiếng...” Chu Thích Tử đùa nghịch chiếc đồng hồ kim cương trong tay, tà mị nói: “Một tuần tiếp theo, Giác Tê chỉ thuộc về tôi.”


“Vâng, Chu tổng.”


______________


Sau khi rời khỏi văn phòng 360 độ trên lầu cao nhất nhìn toàn cảnh của Chu tổng, La Bạc Hồ trợn mắt bắt đầu bùm bùm đánh chữ.


[Anh Mật, Móng Heo hắn kêu em nhắn với tổng giám đốc đối diện, một tuần kế tiếp hắn muốn tiểu kiều thê chỉ thuộc về hắn...]


[Hửm?]


Mật Hạo gửi qua một cái meme mèo khó hiểu.



[Lại bắt đầu à?]


[Đêm nay hắn còn muốn một buổi hẹn hò, yêu cầu phải “yên tĩnh nhưng náo nhiệt, khiêm tốn nhưng xa hoa”, đây là yêu cầu người bình thường có thể hiểu được sao?]


Quả thực muốn Cà Rốt nổ tung mà.


Bên phía màn hình bên kia Mật Hạo nhịn không được cười ra tiếng.


[Vậy em tính làm sao bây giờ?]


[Em muốn bán hết toàn bộ hoa của cửa hàng ba em cho hắn!!!]


Dấu chấm than, ba cái!


Công nhân La Bạc Hồ vốn thập toàn thập mỹ làm việc giờ đây đang vô ý mà lơ là công việc.


[Em phải đi làm rồi, tạm biệt anh Mật]


[Bye bye, đúng rồi, tuần sau đi khảo sát thực địa, em đừng quên chuẩn bị đầy đủ đồ đạc, điều kiện bên kia kém lắm.]


[Biết rồi!]


La Bạc Hồ đóng app Wechat lại, lười biếng duỗi eo một cái.


Phải cùng đi công tác với anh Mật nha~


Chương 35:


Mục đích chính đi công tác là bởi dự án hợp tác giữa hai công ty kia.


Phía bắc thành phố đang quy hoạch tu sửa lại làng đại học, các tiện ích phụ trợ lân cận cũng sẽ từng bước được hoàn thiện. Tập đoàn Phú Hào trên phương diện bất động sản vẫn luôn làm rất lớn, chiếm một mảnh đất phong thủy bảo địa lớn nhất sửa khu dân cư, cũng sắp hoàn thành, kế tiếp chuẩn bị hợp tác với Trúc Ốc để trang trí phòng ốc cao cấp.


Tuy rằng triển vọng tương lai xán lạn, nhưng hiện tại phía bắc thành phố vẫn là một vùng đất hoang vu, núi rừng rậm rạp, dù là phương tiện đi lại hay đời sống mua sắm vẫn chưa theo kịp.


Muốn gặm được một dự án lớn như vậy vô cùng khó khăn, nhưng tập đoàn Phú Hào lại làm được.


Tuy rằng dự tính đi công tác năm ngày, nhưng hành lý La Bạc Hồ cũng chỉ có một cái ba lô. Trừ quần áo để tắm rửa thay đổi thì không còn những thứ khác.


“Tới rồi?” Mật Hạo thấy cậu từ xa đã chào hỏi, anh mặc một bộ đồ lao động, hai bên ống quần đều là túi, sau lưng đeo một cái ba lô leo núi, nếu không nói đây là một lão tổng đi công tác, còn tưởng rằng là một tay phượt thủ nào đó đi cắm trại nữa chứ.


[Chào buổi sáng anh Mật!]


Lần hợp tác này hai bên đều rất coi trọng, một hàng tám người, Mật tổng Chu tổng đều tự mình xuất trận. Bên Mật tổng team thư kí đi cùng hết 5 người, trừ Tiêu Giác tê được Chu Thích Tử khâm điểm đi cùng thì đã đến nơi trước vào hôm qua để sắp xếp các công việc liên quan. Chu Thích Tử bên đây lại có vẻ “khiêm tốn”, trừ hắn ra chỉ có một thư kí là La Bạc Hồ.


Cho nên hôm nay chỉ sắp xếp cho bọn họ 4 chiếc xe thương vụ đi lên phía bắc thành phố, hẹn 10 giờ xuất phát, trên đường nghỉ ngơi ăn bữa cơm đạm bạc, tính toán tầm 4-5 giờ chiều mới có thể đến nơi.


“Chu tổng đâu?” Mật Hạo nhìn nhóc Cà Rốt nhỏ bé lẻ loi hỏi, “Sao chỉ có một mình em vậy?”


“Chu tổng hắn đang...”


Sắc mặt La Bạc Hồ khó coi.


Chẹp, đang làm xằng bậy với tiểu kiều thê ở bãi đỗ xe chứ sao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện