Đối với diện mạo của Quỷ Vương, Bách Bách cho tới bây giờ vẫn không sợ hãi, còn thích cọ cọ trên người của hắn, mặc kệ là ngồi trên đùi, hay là trèo lên lưng, hoặc cuộn tròn ngủ trong ngực Quỷ Vương, nó một chút xa cách cũng không có.

Con dân của Quỷ giới trở nên ít đi, việc cần xử lý của Quỷ Vương cũng trở nên ít theo, cả Quỷ giới nhàn rỗi mà sống qua ngày, điều này càng để cho Quỷ Vương có nhiều thời gian ở cùng Bách Bách. Lúc Quỷ Vương có chính sự cần xử lý, Bách Bách sẽ đi nhặt xương cốt, hoặc hóa thành hình hồ dùng cái đuôi quấn lấy cổ Quỷ Vương, cuộn tròn ngủ trên vai hắn.

Quỷ Vương đã lâu không cùng chủng loài nào thân cận như thế, cho dù cùng loài hay khác loài, đều bị lệ khí hoặc thân thể hư thối, tính cách quái gỡ, tàn nhẫn cùng khát máu tích tụ mấy trăm năm của hắn dọa sợ. Lúc hắn còn là người bị đao chém chết, ôm trong lòng đầy oán giận, tới lúc làm Quỷ Vương, hấp thụ càng nhiều hắc khí trong thiên địa, càng làm hắn mạnh hơn, ngày càng trở nên khủng bố.

Lúc Bách Bách ngủ trên vai hắn, hơi thở vừa khẽ vừa nhanh phun lên cần cổ hắn, Quỷ Vương lần đầu tiên có cảm giác bình tĩnh, mọi cảnh vật trong mắt không còn đuộm màu máu nữa, dần dần trong trẻo lại, khiến hắn lần nữa thấy được màu sắc xán lạn.

Bách Bách có lẽ cũng không biết chuyện gì xảy ra sau khi ‘Thành thân’, nhưng nó biết cái gì gọi là ‘Cùng một chỗ’, cho nên ngoài thời gian nhặt xương nó thích nhất, sẽ ở cạnh bên Quỷ Vương đại ca ca, cầm tay hắn, hôn lên hai má hắn, nó biết mỗi lần cha làm vậy, phụ thân đang tức giận cũng sẽ trở nên vui vẻ.

Nó hy vọng Quỷ Vương đại ca sẽ không cảm thấy cô đơn nữa, sẽ không còn không vui, sẽ không ghét bỏ nó.

Thời gian Bách Bách cùng Quỷ Vương ở cùng ngày càng dài, Quỷ Vương phát hiện cho dù mình nắm tay, linh lực của Bách Bách cũng sẽ rót vào người hắn, thanh lọc cơ thể hắn. Hắn nhìn thân thể vốn hư thối của mình, ngày càng mất đi bộ dáng đáng sợ, máu thịt bắt đầu nảy nở, từ từ khôi phục lại sinh mệnh.

Mỗi ngày khi Quỷ Vương ôm Bách Bách tỉnh lại, hắn cảm thấy bản thân đã không giống xưa, khuôn mặt ngày càng có da thịt. Nhìn thân ảnh của mình trên gương đồng, hai mắt lộ ra vẻ không dám tin, hắn đã hồi phục lại bộ dáng oai hùng trẻ trung khi xưa rồi!

Hắn nhìn gương mặt say ngủ ngọt ngào của Bách Bách, đã muốn chờ không kịp cảm ơn vật nhỏ đáng yêu này, tiểu yêu hồ này, là lễ vật tốt nhất mà vận mệnh ban cho hắn.

Quỷ Vương trở lại trên giường, Bách Bách liền lập tức tiến vào trong lồng ngực hắn tìm tư thế thoải mái, tiếp tục trầm ngủ, không có chút dấu hiệu nào muốn tỉnh lại. Quỷ Vương cảm thấy Bách Bách gần đây ngủ rất nhiều, thường xuyên thoạt nhìn không có tinh thần, điều này khiến hắn không có cảm giác tốt lành.

Bách Bách ngủ thẳng tới buổi trưa mới từ từ tỉnh lại, mở mắt nhìn thấy Quỷ Vương đại ca ca không giống trước kia, hơn nữa còn cười với mình, nhìn thật là đẹp!

“Đại ca ca cười với Bách Bách, đại ca ca không còn ghét Bách Bách nữa?”

Quỷ Vương nghĩ nghĩ, hắn từ xưa không phải ghét bỏ Bách Bách, chỉ là nhìn tiểu yêu hồ thoạt nhìn sạch sẽ kia lại đối lập với hắn, dung mạo khiến hắn tự ti, cho nên tỏ ra thái độ không tốt!

“Ừm, bổn tọa không ghét Bách Bách.”

Bách Bách nở nụ cười, vui vẻ ôm cổ hắn, cọ cọ trên người Quỷ Vương, Quỷ Vương lại cảm thấy xúc động, hơn nữa ngày càng mãnh liệt càng chân thật, hắn nâng khuôn mặt Bách Bách lên, nhắm ngay đôi môi đỏ mọng hôn xuống. Một cỗ khí tươi mát từ trong miệng Bách Bách truyền tới trong người Quỷ Vương, cảm giác vô cùng tốt, khiến cả người hắn thoải mái, Quỷ Vương vì thế đè lại gáy Bách Bách, hôn sâu hơn, đến khi Bách Bách bắt đầu khẽ giãy dụa mới buông nó ra.

“Ô… Đầu choáng quá… Đại ca ca hư quá! Khiến Bách Bách khó thở!” Bách Bách cong miệng lên án.

Quỷ Vương lần đầu tiên ha ha cười thoải mái, thật muốn bắt lấy Bách Bách hôn thêm vài cái, nhưng mà về sau còn nhiều thời gian, không phải chỉ có một lát. Quỷ Vương lúc này thật may mắn khi Bách Bách ngây ngốc muốn đem mình gả cho hắn, làm Quỷ Hậu của hắn, nếu không hắn sẽ mấy đi bảo vật ngày hôm nay rồi.

“Đại ca ca, Bách Bách còn muốn ngủ, được không?” Bách Bách ôm lấy cái đuôi xù của mình, đáng thương hỏi.

“Ngủ đi ngủ đi, Bách Bách đáng yêu.” Quỷ Vương tâm tình sung sướng hôn lên hai má Bách Bách, vuốt lỗ tai của nó… Tai hồ… Vì cái gì tai cùng đuôi của Bách Bách lại xuất hiện? Quỷ Vương đang muốn hỏi, Bách Bách đã muốn tiếp tục ngủ, cảm giác bất an trong lòng Quỷ Vương ngày càng mở rộng, hắn rời khỏi tẩm điện cung Quỷ Vương, vừa đi vừa nghĩ tới chuyện này.

Đi vào chính điện, quỷ hầu báo tới yêu vương của yêu giới tới đây, tuy rằng hắn cùng yêu vương không có giao tình gì, cũng không thể không nghênh đón, vì vậy liền đi tới tiếp đón yêu vương.

Yêu vương vừa thấy hắn tới liền chấp tay chúc mừng khiến Quỷ Vương cảm thấy kỳ quái.

“Yêu vương, ngoài chuyện bổn tọa gần đây vừa cưới Quỷ Hậu, còn có gì đáng chúc mừng?”

“Đại vương ngài thông minh tuyệt đỉnh, biết được dùng linh lực đặc biệt của Quỷ Hậu có thể tinh lọc hồi phục chân thân, chờ Đại vương phá thân con tiểu yêu hồ kia, có thể vĩnh viễn giữ được bộ dáng oai hùng hiên ngang, đến lúc đó sẽ cưới được thiếp thân xinh đẹp, hưởng thụ cực lạc chi phúc cũng không phải việc khó, cho nên tiểu vương tới chúc mừng Đại vương ngài nha ha ha ha.”

“Bổn tọa ngoài Bách Bách, sẽ không lấy ai nữa.” Quỷ Vương nhíu mày, đối với lời nói của yêu vương cảm thấy không thoải mái.

“Đại vương ngài đang nói giỡn à? Tiểu yêu hồ chỉ có ba trăm năm đạo hạnh, linh lực yếu ớt, tinh lọc thi độc, để Đại vương hồi phục chân thân đã làm miễn cưỡng, đợi đồng thân bị phá, thi độc xâm nhập thẳng vào cơ thể, giúp Đại vương luyện thành thân thể, sẽ sớm mất mạng nói chi hưởng ân sủng của Đại vương. Đến lúc đó Đại vương không muốn lấy, chẳng lẽ lại làm quỷ không vợ?”

Quỷ Vương sắc mặt khẽ biến, không có tâm tình tiếp tục tranh cãi cùng yêu vương, sai quỷ hầu tiễn khách. Hắn một mình ngồi yên ở vương vị, thâm trầm suy tư, khó trách Bách Bách lộ vẻ mệt mỏi không có tinh thần, khó trách tai cùng đuôi Bách Bách lại lộ ra, tất cả đều là biểu hiện, Bách Bách vì hắn tinh lọc thi độc, sớm tiêu hoa linh lực, sẽ nguy hiểm tới tính mạng.

“Bách Bách! Bách Bách…”

Quỷ Vương trong lòng trăm vị lẫn lộn, thì thào khẽ gọi, vốn hắn đã không thể có cách ở cạnh Bách Bách, hắn vĩnh viễn đều không thể ôm Bách Bách, cũng không thể thật sự hồi phục lại hình dạng con người, hắn rốt cuộc cũng chỉ có thể làm một gã Quỷ Vương cô độc, đến khi Quỷ giới sụp đổ, hoặc là trời đất cùng tan.

“Ta không nên mang ngươi tới Quỷ giới… Bổn tọa không nên…”

Quỷ Vương tim như bị dao cứa, hận bản thân không thể chưa từng gặp qua tiểu yêu hồ tên Bách Bách, tiểu yêu hồ thiện lương dám lại gần hắn, làm nũng với hắn, không e ngại hắn, vì hắn mà suy nghĩ.

Bách Bách còn thanh xuân tươi đẹp phía trước, hắn không thể để Bách Bách ở Quỷ giới, vì hắn mà tan thành mây khói, cũng không nên để Bách Bách ở nơi Quỷ giới nặng nề này cùng hắn mục rửa. Hắn hy vọng mình chưa từng gặp qua Bách Bách… Như vậy… Để Bách Bách rời xa hắn, để Bách Bách không còn trở về tìm hắn, để hắn sẽ không còn gặp lại…
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện