Ngu Nguyệt Thiền vừa chạy vừa khóc chạy về phòng của mình, sau đó ra lệnh cho nha hoàn khóa cửa lại, bổ nhào lên giường khóc gào lên, không ngờ nam nhân mình nhất kiến chung tình lại hiểu lầm mình khiến nàng chua xót khổ sở, thật là đả kích tấm lòng của cô gái mới lớn a.
Ngu Nguyệt Quyên chạy theo, đứng ở ngoài cửa gõ vài cái, làm bộ hảo tâm kêu lên: “Thất tỷ tỷ, ngươi sao rồi? Không sao chứ?”
Một lát sau, nha hoàn của Ngu Nguyệt Thiền mở cửa, nhưng lại không cho Ngu Nguyệt Quyên vào, chỉ nói: “Bát tiểu thư, Thất tiểu thư hiện tại không khỏe, mời ngài khi khác lại đến.”
“Thân thể không khỏe”? Chỉ là cái cớ mà thôi, mọi người đều nhìn thấy việc vừa xảy ra, đều hiểu được Ngu Nguyệt Thiền xấu hổ, giận giữ ra sao, quả thực là không dám gặp người. Biết thế, nên Ngu Nguyệt Quyên mới dùng danh nghĩa quan tâm đến để chế giễu. Trước kia đều là Ngu Nguyệt Thiền đứng một bên chê cười người khác, hiện tại phong thủy thay đổi, Ngu Nguyệt Quyên thực xin lỗi bản thân đang bỏ đá xuống giếng. Hiện tại, nàng thật cảm kích Diêm Ly Trần đã làm cho Ngu Nguyệt Thiền mất hết mặt mũi, hy vọng Ngu Nguyệt Thiền sẽ không bỏ cuộc, sẽ lại đi tìm Diêm Ly Trần để tìm khổ.
Nghe nha hoàn nói, Ngu Nguyệt Quyên cũng không về, ngược lại quan tâm hỏi: “Hiện tại Thất tỷ tỷ sao rồi? Có cần mời đại phu không?”
“Cái này…” Nha hoàn chần chừ một chút, nói: “Không cần đâu ạ, tiểu thư chỉ cần nghỉ ngơi một chút là sẽ tốt ngay!”
Ngu Nguyệt Quyên ôn hòa cùng nha hoàn thân thiết nói mấy câu, bảo nha hoàn chiếu cố tốt cho Ngu Nguyệt Thiền, liền tươi cười rời đi. Ra đến sân, Ngu Nguyệt Quyên lập tức gọi tiểu nha hoàn trong viện lại, dặn dò vài câu, mới cảm thấy mĩ mãn rời đi.
********
Sau khi cùng Diêu thị tán gẫu, Nhị bá mẫu trở về, nghe nha hoàn báo nữ nhi ở trong phòng cả buổi chiều, sợ nàng bị bệnh liền đi thăm.
Khi Nhị bá mẫu đến, chỉ thấy nữ nhi đang nằm trên giường, mắt sưng mọng lên, biểu hiện đau lòng, lớn tiếng tức giận mắng nô tài hầu hạ, chủ tử bệnh cũng không đi mời đại phu, đáng thương cho nhóm nha hoàn bị mắng thập phần oan uổng, ủy khuất, lại không dám phản bác chủ tử, chỉ có thể để mặc cho ai đó mắng.
“Nương, chuyện không liên quan đến các nàng…” Ngu Nguyệt Thiền nhẹ giọng nói.
“Không có việc gì, Thiền Nhi nói cho nương, là ai bắt nạt con, con nói cho nương, nương sẽ làm chủ cho con.” Nhị bá mẫu nói xong, mặt lại hiện lên sự tức giận.
Nhị bá mẫu thật tâm đau lòng cho nữ nhi, từ nhỏ đã nuôi dưỡng nàng, trưởng nam trưởng nữ gì đó, bà ta không có được, nên nuôi dưỡng nữ nhi như nuôi dưỡng trưởng nữ tôn quý. Nhị bá mẫu cũng có tâm tư người mẹ, tuy rằng hy vọng nữ nhi được gả vào nhà tốt, nhưng chưa bao giờ muốn dùng nữ nhi để trèo vào nhà quyền quý để củng cố địa vị bản thân. Lúc này, bà ta đến kinh thành, trừ bỏ việc phụng mệnh lệnh lão thái quân thăm cháu dâu, còn có một nguyên nhân là thăm dò một chút về phẩm hạnh của một số công tử thế gia trong kinh thành, muốn lập một mối hôn nhân tốt cho nữ nhi nhà mình.
“Nương, ta có chút khổ sở…”
Ngu Nguyệt Thiền nói, đem chuyện ủy khuất hôm nay kể lại. Ngu Nguyệt Thiền là kẻ thông minh, đương nhiên sẽ không nói cho mẫu thân biết chuyện nàng nhất kiến chung tình với nam nhân kia, chỉ nói gặp được một công tử cao quý, xong lại xảy ra một chuyện, khiến cho Ngu Nguyệt Quyên cùng A Manh chê cười nàng. Ở đây, Ngu Nguyệt Thiền nhấn mạnh trọng điểm là Ngu Nguyệt Quyên và A Manh không có giải thích thân phận của mình kịp thời với công tử kia, khiến cho Trần công tử hiểu lầm mình là tiểu thiếp của Ngu Nguyệt Trác, làm nàng ủy khuất nghẹn ngào.
Nhị bá mẫu là người từng trải, làm sao lại không phát hiện ra tâm tư bất thường của nữ nhi với vị “Trần công tử” kia, ánh mắt không khỏi lóe lên, thầm nghĩ cần điều tra ra thân phận của vị “Trần công tử” này, nếu là công tử thế gia, nữ nhi gả cho hắn cũng tốt. Có điều khi nghe nữ nhi kể về hành vi của A Manh và Ngu Nguyệt Quyên, trong lòng lại hiện lên vài phần tức giận, quyết định trong mấy ngày mình ở phủ tướng quân, tuyệt sẽ tìm cách trừng trị bọn họ.
Trong khi nghe nữ nhi kể, Nhị bá mẫu cũng cho người mang đến túi chườm nước để nữ nhi hạ sưng mắt, trong lòng suy tư một chuyện, lại nhớ đến biểu hiện hôm nay của Diêu thị, thực vừa lòng, biết Diêu thị đã muốn hành động. Có điều, vì Ngu gia, bà ta đang muốn tẩy não cho Diêu thị, để Diêu thị đưa vào nha hoàn của Ngu gia đến Viện Tỏa Lan.
Lúc trước, khi Diêu thị về Ngu Châu thành vì A Manh tổ chức nghi thức nhập gia phả, khi rời đi, Ngu gia có tặng thêm vào nha hoàn xinh đẹp cho Diêu thị, bên ngoài thì nói rằng để hầu hạ Diêu thị, nhưng lại là cho Ngu Nguyệt Trác hưởng thụ, coi như là Ngu gia sắp xếp cơ sở ngầm vào phủ tướng quân. Đó đều là những nha hoàn được dạy dỗ tỉ mỉ, không chỉ có công phu hầu hạ, con mắt cũng tinh đời, nếu cho các nàng cơ hội, dù là cực nhỏ, các nàng cũng có thể làm nên chuyện.
Ngày hôm nay, Nhị bá mẫu không chỉ cùng Diêu thị tán gẫu, mà còn ngầm cho người đi gặp mấy nha hoàn kia, đến khi nghe được tin tức nha hoàn truyền đến, thiếu chút nữa máu dồn lên não mà tức chết.
Nghe nha hoàn báo rằng, các nha hoàn đến phủ tướng quân đã mấy tháng, nhưng đừng nói là tiếp xúc với Ngu Nguyệt Trác, mà muốn liên tục xuất hiện ở Bích Tâm viện cũng khó, ở phủ tướng quân này, các nàng chính là hạ nhân hầu hạ chân chính. Đúng như lời Ngu gia nói đem mấy nha hoàn này cho Diêu thị, cho nên các nàng vẫn đúng là đang hầu hạ Diêu thị thật! Nhị bá mẫu cảm thấy, ngày mai bà ta vẫn nên tiếp tục đi tẩy não Diêu thị thì hơn!
*********
Hai mẹ con Nhị bá mẫu ở phủ tướng quân cũng được năm ngày rồi, trong năm ngày này, Ngu Nguyệt Quyên tìm được vài trò hay mà nhân vật chính lại là Ngu Nguyệt Thiền cùng Diêm Ly Trần.
Tuy rằng lần trước Ngu Nguyệt Thiền bị Diêm Ly Trần đả kích quá mức, nhưng nàng ta không có nổi giận. Chỉ có thể nói, bề ngoài của Diêm Ly Trần quá mức lừa người, đặc biệt khi hắn nghiêm trang thì thực làm cho người ta đổ rạp, bởi vì bề ngoài của hắn, thực làm cho người ta dễ dàng tha thứ cho hắn. Mà Ngu Nguyệt Thiền rất nhanh tìm ra lý do, cho rằng hắn như thần tiên không nhiễm khói bụi trần gian, đương nhiên hành động không giống người thường, nàng dùng tư duy khác người để đi theo tư duy khác người của hắn.
Vì thế, Ngu Nguyệt Thiền quyết định mỗi ngày đều làm bộ lơ đãng đi qua Tây viện, chờ mong có thể gặp mặt Diêm Ly Trần.
Lúc này, Tây viện vừa bị hai vị nam nhân đánh một trận khiến hư hỏng một nửa, chỉ khổ thân cho quản gia ngày hôm sau phải mời người đến phủ tôn trùng lại phòng ốc, khiến cho mỗi ngày Tây viện đều vang lên tiếng đinh đinh đang đang, Diêm Ly Trần không thích ồn áo huyên náo, liền chạy đến nóc nhà ở Đông viện thẫn thờ.
Đến khi Ngu Nguyệt Thiền nghe được tin này, thiếu chút nữa vừa mếu vừa khóc, trong lòng lại đem người vô tội - Ngu Nguyệt Quyên ra hận lần nữa. Bởi vì, nơi ở của Ngu Nguyệt Quyên là Lạc Nguyệt hiên - chính là Đông viện.
Vì để gặp được người trong lòng, Ngu Nguyệt Thiền không thể không thay đổi lộ trình, mỗi ngày chạy đến chỗ Ngu Nguyệt Quyên ônchuyện tỷ muội tâm sự để tìm kiếm Diêm Ly Trần. Sau khi Ngu Nguyệt Quyên biết mục đích của nàng ta, cũng tủm tỉm phối hợp, sau đó nhàn nhạt ở một bên xem kịch vui.
Ngu Nguyệt Quyên biết khả năng của mình, cho nên đối với kẻ tiểu nhân như Ngu Nguyệt Thiền, mình vẫn không nên chọc giận. Hiện tại, Ngu Nguyệt Thiền theo đuổi Diêm Ly Trần, chỉ cần Ngu Nguyệt Thiền không rõ ràng, nàng cũng sẽ không nói gì cả, ở một bên chế giễu là tốt rồi. Đôi lúc, nàng hy vọng, Diêm Ly Trần có thể tiếp tục đả kích Ngu Nguyệt Thiền đến phát khóc vài lần nữa.
Cho nên mỗi ngày, Ngu Nguyệt Quyên coi như đang xem trò hay, tâm tình cực tốt.
Các nàng vận khí tốt, có thể ngẫu hiện ở vườn hoa Đông viện gặp Diêm Ly Trần đang đứng chắp tay ngắm hoa, cũng có thể nói chuyện vài câu – đương nhiên kết quả thường là người nào đó sẽ khóc mà chạy đi, nhưng thế là cũng tốt rồi, coi như là có tiếp xúc. Gặp hôm xui xẻo, ví dụ như khi Diêm Ly Trần đang thẫn thờ trên nóc nhà hoặc đầu tường hay trên cây chẳng hạn, Ngu Nguyệt Thiền chỉ có thể đứng trong phòng âm thầm nhìn ngắm.
Đương nhiên, trừ các nàng, thời gian này, Nhị bá mẫu cũng có thu vaaxtron Bà ta đã thành công tẩy não Diêu thị, tin tưởng không lâu nữa, các nha hoàn Ngu gia đưa tới sẽ có cơ hội hành động. Có điều không phải chuyện gì cũng được toại nguyện, ít nhất, Nhị bá mẫu vẫn còn hoài nghi thân phận của Diêm Ly Trần, không dám để nữ nhi tiếp tục mê luyến Diêm Ly Trần thêm nữa.
Nhị bá mẫu cho người đi điều tra Diêm Ly Trần, phát hiện nhiều điểm đáng nghi hoặc.
Đầu tiên, Diêm Ly Trần danh nghĩa là nhạc sĩ cung đình, ở trong cung giáo phường nhạc, chuyên môn đánh đàn cho Hoàng Thượng. Có điều hắn chỉ là một nhạc quan nho nhỏ nhưng địa vị lại không hề thấp, ngay cả hoàng đế cùng đối đãi hắn kiêng nể, trừ bỏ hậu cung, còn lại đều theo hắn, thậm chí hiện tại hắn tùy ý rời cương vị công tác cũng không có ai truy cứu, khiến cho người ta không thể không suy nghĩ về thân phận thực sự của hắn.
Tiếp đó là họ của hắn, họ “Trần”, lại có bộ dáng xuất sắc như vậy, thế nào cũng không phải là người thường, thậm chí khiến cho người ta hoài nghi hắn cùng với bộ tộc “Trần thị” thần bí có quan hệ gì đó, cùng Đại Sở có gì đó sâu sa.
Trên người Diêm Ly Trần có nhiều điểm đáng ngờ, khiến cho Nhị bá mẫu không thể nào dễ dàng quyết luận, cho nên chỉ có thể nhắm một mắt, mở một mắt với hành vi của nữ nha, làm như không biết, chuyên tâm đối phó Diêu thị.
Mà nữ chủ nhân phủ tướng quân – A Manh, đương nhiên biết động thái của mọi người, nàng cùng như Ngu Nguyệt Quyên, ở một bên chế giễu.
Nhưng mà rất nhanh, A Manh phát hiện mình không có cách nào chế giễu, nói không chừng lại có người bắt đầu chê cười bản thân mình mất.
Nguyên nhân là vì Diêm Ly Trần cho người mang lễ vật lại tặng, nói là muốn tặng cho tiểu tử thối.
Khi A Manh nhận lễ vật, còn cảm kích với Diêm Ly Trần, thấy hắn thực quá khách khí, khiến nàng thật ngại ngùng, nhưng khi Ngu Nguyệt Trác mở lễ vật ra, hai mắt hắn sáng lên, lại nhìn nàng cười đến nhộn nhạo, A Manh bắt đầu thấy không thích hợp, tò mò nhìn nhìn, xem đó là vật gì vậy. Sau khi nhìn rõ, A Manh lại thầm nguyền rủa Diêm Ly Trần mười năm không dựng lên được, sau đó bị một quỷ súc công đặt trên giường OOXX! “=.= Kỳ thực, không cần nguyền rủa, hiện tại hắn đã không muốn dựng…”
Thật sự là lễ vật này khiến cho người ta TMD đau a!!!!!
Ngu Nguyệt Quyên chạy theo, đứng ở ngoài cửa gõ vài cái, làm bộ hảo tâm kêu lên: “Thất tỷ tỷ, ngươi sao rồi? Không sao chứ?”
Một lát sau, nha hoàn của Ngu Nguyệt Thiền mở cửa, nhưng lại không cho Ngu Nguyệt Quyên vào, chỉ nói: “Bát tiểu thư, Thất tiểu thư hiện tại không khỏe, mời ngài khi khác lại đến.”
“Thân thể không khỏe”? Chỉ là cái cớ mà thôi, mọi người đều nhìn thấy việc vừa xảy ra, đều hiểu được Ngu Nguyệt Thiền xấu hổ, giận giữ ra sao, quả thực là không dám gặp người. Biết thế, nên Ngu Nguyệt Quyên mới dùng danh nghĩa quan tâm đến để chế giễu. Trước kia đều là Ngu Nguyệt Thiền đứng một bên chê cười người khác, hiện tại phong thủy thay đổi, Ngu Nguyệt Quyên thực xin lỗi bản thân đang bỏ đá xuống giếng. Hiện tại, nàng thật cảm kích Diêm Ly Trần đã làm cho Ngu Nguyệt Thiền mất hết mặt mũi, hy vọng Ngu Nguyệt Thiền sẽ không bỏ cuộc, sẽ lại đi tìm Diêm Ly Trần để tìm khổ.
Nghe nha hoàn nói, Ngu Nguyệt Quyên cũng không về, ngược lại quan tâm hỏi: “Hiện tại Thất tỷ tỷ sao rồi? Có cần mời đại phu không?”
“Cái này…” Nha hoàn chần chừ một chút, nói: “Không cần đâu ạ, tiểu thư chỉ cần nghỉ ngơi một chút là sẽ tốt ngay!”
Ngu Nguyệt Quyên ôn hòa cùng nha hoàn thân thiết nói mấy câu, bảo nha hoàn chiếu cố tốt cho Ngu Nguyệt Thiền, liền tươi cười rời đi. Ra đến sân, Ngu Nguyệt Quyên lập tức gọi tiểu nha hoàn trong viện lại, dặn dò vài câu, mới cảm thấy mĩ mãn rời đi.
********
Sau khi cùng Diêu thị tán gẫu, Nhị bá mẫu trở về, nghe nha hoàn báo nữ nhi ở trong phòng cả buổi chiều, sợ nàng bị bệnh liền đi thăm.
Khi Nhị bá mẫu đến, chỉ thấy nữ nhi đang nằm trên giường, mắt sưng mọng lên, biểu hiện đau lòng, lớn tiếng tức giận mắng nô tài hầu hạ, chủ tử bệnh cũng không đi mời đại phu, đáng thương cho nhóm nha hoàn bị mắng thập phần oan uổng, ủy khuất, lại không dám phản bác chủ tử, chỉ có thể để mặc cho ai đó mắng.
“Nương, chuyện không liên quan đến các nàng…” Ngu Nguyệt Thiền nhẹ giọng nói.
“Không có việc gì, Thiền Nhi nói cho nương, là ai bắt nạt con, con nói cho nương, nương sẽ làm chủ cho con.” Nhị bá mẫu nói xong, mặt lại hiện lên sự tức giận.
Nhị bá mẫu thật tâm đau lòng cho nữ nhi, từ nhỏ đã nuôi dưỡng nàng, trưởng nam trưởng nữ gì đó, bà ta không có được, nên nuôi dưỡng nữ nhi như nuôi dưỡng trưởng nữ tôn quý. Nhị bá mẫu cũng có tâm tư người mẹ, tuy rằng hy vọng nữ nhi được gả vào nhà tốt, nhưng chưa bao giờ muốn dùng nữ nhi để trèo vào nhà quyền quý để củng cố địa vị bản thân. Lúc này, bà ta đến kinh thành, trừ bỏ việc phụng mệnh lệnh lão thái quân thăm cháu dâu, còn có một nguyên nhân là thăm dò một chút về phẩm hạnh của một số công tử thế gia trong kinh thành, muốn lập một mối hôn nhân tốt cho nữ nhi nhà mình.
“Nương, ta có chút khổ sở…”
Ngu Nguyệt Thiền nói, đem chuyện ủy khuất hôm nay kể lại. Ngu Nguyệt Thiền là kẻ thông minh, đương nhiên sẽ không nói cho mẫu thân biết chuyện nàng nhất kiến chung tình với nam nhân kia, chỉ nói gặp được một công tử cao quý, xong lại xảy ra một chuyện, khiến cho Ngu Nguyệt Quyên cùng A Manh chê cười nàng. Ở đây, Ngu Nguyệt Thiền nhấn mạnh trọng điểm là Ngu Nguyệt Quyên và A Manh không có giải thích thân phận của mình kịp thời với công tử kia, khiến cho Trần công tử hiểu lầm mình là tiểu thiếp của Ngu Nguyệt Trác, làm nàng ủy khuất nghẹn ngào.
Nhị bá mẫu là người từng trải, làm sao lại không phát hiện ra tâm tư bất thường của nữ nhi với vị “Trần công tử” kia, ánh mắt không khỏi lóe lên, thầm nghĩ cần điều tra ra thân phận của vị “Trần công tử” này, nếu là công tử thế gia, nữ nhi gả cho hắn cũng tốt. Có điều khi nghe nữ nhi kể về hành vi của A Manh và Ngu Nguyệt Quyên, trong lòng lại hiện lên vài phần tức giận, quyết định trong mấy ngày mình ở phủ tướng quân, tuyệt sẽ tìm cách trừng trị bọn họ.
Trong khi nghe nữ nhi kể, Nhị bá mẫu cũng cho người mang đến túi chườm nước để nữ nhi hạ sưng mắt, trong lòng suy tư một chuyện, lại nhớ đến biểu hiện hôm nay của Diêu thị, thực vừa lòng, biết Diêu thị đã muốn hành động. Có điều, vì Ngu gia, bà ta đang muốn tẩy não cho Diêu thị, để Diêu thị đưa vào nha hoàn của Ngu gia đến Viện Tỏa Lan.
Lúc trước, khi Diêu thị về Ngu Châu thành vì A Manh tổ chức nghi thức nhập gia phả, khi rời đi, Ngu gia có tặng thêm vào nha hoàn xinh đẹp cho Diêu thị, bên ngoài thì nói rằng để hầu hạ Diêu thị, nhưng lại là cho Ngu Nguyệt Trác hưởng thụ, coi như là Ngu gia sắp xếp cơ sở ngầm vào phủ tướng quân. Đó đều là những nha hoàn được dạy dỗ tỉ mỉ, không chỉ có công phu hầu hạ, con mắt cũng tinh đời, nếu cho các nàng cơ hội, dù là cực nhỏ, các nàng cũng có thể làm nên chuyện.
Ngày hôm nay, Nhị bá mẫu không chỉ cùng Diêu thị tán gẫu, mà còn ngầm cho người đi gặp mấy nha hoàn kia, đến khi nghe được tin tức nha hoàn truyền đến, thiếu chút nữa máu dồn lên não mà tức chết.
Nghe nha hoàn báo rằng, các nha hoàn đến phủ tướng quân đã mấy tháng, nhưng đừng nói là tiếp xúc với Ngu Nguyệt Trác, mà muốn liên tục xuất hiện ở Bích Tâm viện cũng khó, ở phủ tướng quân này, các nàng chính là hạ nhân hầu hạ chân chính. Đúng như lời Ngu gia nói đem mấy nha hoàn này cho Diêu thị, cho nên các nàng vẫn đúng là đang hầu hạ Diêu thị thật! Nhị bá mẫu cảm thấy, ngày mai bà ta vẫn nên tiếp tục đi tẩy não Diêu thị thì hơn!
*********
Hai mẹ con Nhị bá mẫu ở phủ tướng quân cũng được năm ngày rồi, trong năm ngày này, Ngu Nguyệt Quyên tìm được vài trò hay mà nhân vật chính lại là Ngu Nguyệt Thiền cùng Diêm Ly Trần.
Tuy rằng lần trước Ngu Nguyệt Thiền bị Diêm Ly Trần đả kích quá mức, nhưng nàng ta không có nổi giận. Chỉ có thể nói, bề ngoài của Diêm Ly Trần quá mức lừa người, đặc biệt khi hắn nghiêm trang thì thực làm cho người ta đổ rạp, bởi vì bề ngoài của hắn, thực làm cho người ta dễ dàng tha thứ cho hắn. Mà Ngu Nguyệt Thiền rất nhanh tìm ra lý do, cho rằng hắn như thần tiên không nhiễm khói bụi trần gian, đương nhiên hành động không giống người thường, nàng dùng tư duy khác người để đi theo tư duy khác người của hắn.
Vì thế, Ngu Nguyệt Thiền quyết định mỗi ngày đều làm bộ lơ đãng đi qua Tây viện, chờ mong có thể gặp mặt Diêm Ly Trần.
Lúc này, Tây viện vừa bị hai vị nam nhân đánh một trận khiến hư hỏng một nửa, chỉ khổ thân cho quản gia ngày hôm sau phải mời người đến phủ tôn trùng lại phòng ốc, khiến cho mỗi ngày Tây viện đều vang lên tiếng đinh đinh đang đang, Diêm Ly Trần không thích ồn áo huyên náo, liền chạy đến nóc nhà ở Đông viện thẫn thờ.
Đến khi Ngu Nguyệt Thiền nghe được tin này, thiếu chút nữa vừa mếu vừa khóc, trong lòng lại đem người vô tội - Ngu Nguyệt Quyên ra hận lần nữa. Bởi vì, nơi ở của Ngu Nguyệt Quyên là Lạc Nguyệt hiên - chính là Đông viện.
Vì để gặp được người trong lòng, Ngu Nguyệt Thiền không thể không thay đổi lộ trình, mỗi ngày chạy đến chỗ Ngu Nguyệt Quyên ônchuyện tỷ muội tâm sự để tìm kiếm Diêm Ly Trần. Sau khi Ngu Nguyệt Quyên biết mục đích của nàng ta, cũng tủm tỉm phối hợp, sau đó nhàn nhạt ở một bên xem kịch vui.
Ngu Nguyệt Quyên biết khả năng của mình, cho nên đối với kẻ tiểu nhân như Ngu Nguyệt Thiền, mình vẫn không nên chọc giận. Hiện tại, Ngu Nguyệt Thiền theo đuổi Diêm Ly Trần, chỉ cần Ngu Nguyệt Thiền không rõ ràng, nàng cũng sẽ không nói gì cả, ở một bên chế giễu là tốt rồi. Đôi lúc, nàng hy vọng, Diêm Ly Trần có thể tiếp tục đả kích Ngu Nguyệt Thiền đến phát khóc vài lần nữa.
Cho nên mỗi ngày, Ngu Nguyệt Quyên coi như đang xem trò hay, tâm tình cực tốt.
Các nàng vận khí tốt, có thể ngẫu hiện ở vườn hoa Đông viện gặp Diêm Ly Trần đang đứng chắp tay ngắm hoa, cũng có thể nói chuyện vài câu – đương nhiên kết quả thường là người nào đó sẽ khóc mà chạy đi, nhưng thế là cũng tốt rồi, coi như là có tiếp xúc. Gặp hôm xui xẻo, ví dụ như khi Diêm Ly Trần đang thẫn thờ trên nóc nhà hoặc đầu tường hay trên cây chẳng hạn, Ngu Nguyệt Thiền chỉ có thể đứng trong phòng âm thầm nhìn ngắm.
Đương nhiên, trừ các nàng, thời gian này, Nhị bá mẫu cũng có thu vaaxtron Bà ta đã thành công tẩy não Diêu thị, tin tưởng không lâu nữa, các nha hoàn Ngu gia đưa tới sẽ có cơ hội hành động. Có điều không phải chuyện gì cũng được toại nguyện, ít nhất, Nhị bá mẫu vẫn còn hoài nghi thân phận của Diêm Ly Trần, không dám để nữ nhi tiếp tục mê luyến Diêm Ly Trần thêm nữa.
Nhị bá mẫu cho người đi điều tra Diêm Ly Trần, phát hiện nhiều điểm đáng nghi hoặc.
Đầu tiên, Diêm Ly Trần danh nghĩa là nhạc sĩ cung đình, ở trong cung giáo phường nhạc, chuyên môn đánh đàn cho Hoàng Thượng. Có điều hắn chỉ là một nhạc quan nho nhỏ nhưng địa vị lại không hề thấp, ngay cả hoàng đế cùng đối đãi hắn kiêng nể, trừ bỏ hậu cung, còn lại đều theo hắn, thậm chí hiện tại hắn tùy ý rời cương vị công tác cũng không có ai truy cứu, khiến cho người ta không thể không suy nghĩ về thân phận thực sự của hắn.
Tiếp đó là họ của hắn, họ “Trần”, lại có bộ dáng xuất sắc như vậy, thế nào cũng không phải là người thường, thậm chí khiến cho người ta hoài nghi hắn cùng với bộ tộc “Trần thị” thần bí có quan hệ gì đó, cùng Đại Sở có gì đó sâu sa.
Trên người Diêm Ly Trần có nhiều điểm đáng ngờ, khiến cho Nhị bá mẫu không thể nào dễ dàng quyết luận, cho nên chỉ có thể nhắm một mắt, mở một mắt với hành vi của nữ nha, làm như không biết, chuyên tâm đối phó Diêu thị.
Mà nữ chủ nhân phủ tướng quân – A Manh, đương nhiên biết động thái của mọi người, nàng cùng như Ngu Nguyệt Quyên, ở một bên chế giễu.
Nhưng mà rất nhanh, A Manh phát hiện mình không có cách nào chế giễu, nói không chừng lại có người bắt đầu chê cười bản thân mình mất.
Nguyên nhân là vì Diêm Ly Trần cho người mang lễ vật lại tặng, nói là muốn tặng cho tiểu tử thối.
Khi A Manh nhận lễ vật, còn cảm kích với Diêm Ly Trần, thấy hắn thực quá khách khí, khiến nàng thật ngại ngùng, nhưng khi Ngu Nguyệt Trác mở lễ vật ra, hai mắt hắn sáng lên, lại nhìn nàng cười đến nhộn nhạo, A Manh bắt đầu thấy không thích hợp, tò mò nhìn nhìn, xem đó là vật gì vậy. Sau khi nhìn rõ, A Manh lại thầm nguyền rủa Diêm Ly Trần mười năm không dựng lên được, sau đó bị một quỷ súc công đặt trên giường OOXX! “=.= Kỳ thực, không cần nguyền rủa, hiện tại hắn đã không muốn dựng…”
Thật sự là lễ vật này khiến cho người ta TMD đau a!!!!!
Danh sách chương