Editor: Ochibi
Một công ty niêm yếu chú trọng quảng bá thương phẩm, đột nhiên đổi nghề làm điện ảnh? Tiểu Tần có chút khó hiểu, “Sao bỗng nhiên Lăng tổng muốn làm cái này?”
Cô gái trước mặt hắn ngồi trên chiếc ghế sắp hỏng, lại có loại ảo giác như người thống trị thiên hạ, trên người cô phát ra khí thế bức người, không hề dính dáng tới kiểu dịu dàng trầm tĩnh trước kia.
Hắn cảm giác, cô có biến hóa, là công ty áp bách, buộc cô phải trưởng thành sao?
Như vậy cũng tốt, khí thế hiện tại của cô, khiến hắn có tin tưởng với việc cứu công ty.
Đột nhiên muốn đổi sang nghề điện ảnh, chắc cũng đã suy nghĩ cẩn thận.
Lăng Thanh Huyền chống đầu, “Bởi vì, Lăng Tĩnh là minh tinh đó.”
Tiểu Tần:???
Chuyện này thì liên quan gì đến em gái của ngài, ngài đặc biệt mở vì cô ta sao?
“Mở công ty điện ảnh, đào tạo ra minh tinh lợi hại hơn cô ta, cậu chắc là biết, hiệu ứng minh tinh bây giờ lợi hại thế nào.”
Tiểu Tần máy móc gật đầu, giống như có vài phần đạo lý, nhưng mà……
Hắn rất xấu hổ nhắc tới, “Lăng tổng, nhưng chúng ta gặp vấn đề tài chính?”
Bàn tay Lăng Thanh Huyền vung lên, “Vấn đề không lớn, trước tiên đưa tôi về nhà một chuyến.”
Tiểu Tần:…… Được, được.
Nếu hắn có quyết đoán như tổng tài nhà hắn thì tốt rồi.
Thân là chủ công ty, nhưng Lăng Thanh Huyền không có xe, bởi vì cầm đi gán nợ.
Cô chậm rãi ngồi trên ghế sau xe Tiểu Tần vay mua, dựa vào lưng ghế nhắm hai mắt.
Thân thể này không được, không phải chỉ mấy ngày không ngủ sao, y như người bị hút tinh khí vậy.
【 Ký chủ, người thường không ngủ mấy ngày thật sự sẽ chết đột ngột, xin ký chủ nhanh chóng về nhà nghỉ ngơi. 】
Bổn tọa đoán được ngươi sẽ nói như vậy, nên mới trở về nghỉ ngơi đây.
【……】 Ký chủ giỏi quá giỏi ~
Tốt xấu bổn tọa cũng rút được cái tài lực vô hạn, ngươi sắp bổn tọa vào thán phận tổng tài phá sản là thế nào?
ZZ chột dạ cười,【 Đã lâu không rút, gặp chút vấn đề, ở vị diện này, cần cơ hội để mở ra tài lực vô hạn, chỉ cần đạt được điều kiện mở ra, như vậy mỗi lần cần tiền, hệ thống sẽ tự động phát. 】
Điều kiện gì?
【 Tạm, tạm thời không kiểm tra đo lường ra. 】
Vì phòng ngừa nghe ký chủ nói nó vô dụng, ZZ nhanh chuồn mất.
Tiểu Tần từ gương trong xe thấy Lăng Thanh Huyền đang nghỉ ngơi, nhẹ thở dài.
Đưa cô đến dưới lầu chung cư, Tiểu Tần lo lắng: “Lăng tổng, mặc kệ thế nào, thân thể mới là quan trọng nhất, chờ ngài nghỉ ngơi xong, chúng ta sẽ thảo luận về diễn biến tiếp theo.”
“Ừ.”
Lăng Thanh Huyền cũng chưa hoàn toàn mở mắt đã đi vào.
Phòng này là lúc trước cô dùng tiền tiết kiệm và tiền thưởng mua, tạm thời chưa bị đuổi ra ngoài, nhưng cách ngày gán nợ cũng không còn xa.
Lăng Thanh Huyền ngáp một cái, cửa thang máy sắp đóng lại khi có một người nam nhân tiến vào.
Sau khi cô ấn số tầng, người nọ không nhúc nhích.
Mắt liếc nhìn qua, người này đội mũ, mang kính mát và khẩu trang.
Trông, rất khả nghi.
Còn không ấn thang máy nữa.
ZZ, người này có phải biến thái không?
ZZ chuồn rồi, cho nên không ai trả lời cô.
Nhìn số tăng lên từng tầng, Lăng Thanh Huyền thu hồi ánh mắt.
Phải chi thật là người xấu, cô xử lý hắn cho xong.
"Đùng!"
Thang máy chấn động một chút, đèn bên trong đều tắt hết, chỉ để lại cái đèn nhỏ lờ mờ, sắc mặt Lăng Thanh Huyền bình tĩnh định đi ấn nút khẩn cấp, đột nhiên một thân ảnh cao lớn đẩy ngã cô trên đất.
Sức lực va chạm của nam nhân khá lớn, hai người bọn họ đều ngồi trên mặt đất, mông Lăng Thanh Huyền có chút đau.
Đôi mắt cô tối sầm lại, linh lực xuất hiện quanh thân, chuẩn bị động thủ.
Thân thể nam nhân lại đang phát run, kính mát trên mặt hắn rớt xuống, lộ ra cặp mắt kinh hoảng.
【 Nhiệm vụ ẩn dấu: Thu hoạch giá trị hảo cảm của vai ác Tiêu Ý. 】
【 Thông báo: Khen thưởng tài lực vô hạn được kích hoạt! 】
Lăng Thanh Huyền:……
Cô nâng tay, đặt trên vai hắn.
Tên biến thái này, quả nhiên phù hợp với khí chất vai ác, bổn tọa quyết định diệt trừ hắn, không hoàn thành nhiệm vụ ẩn dấu.
ZZ đột nhiên xuất hiện, 【 Từ từ đã ký chủ! Vai ác chỉ là sợ tối, sợ tối, ngàn vạn lần đừng xúc động, hắn không phải cố ý vồ lấy người cô, hơn nữa tài lực vô hạn mở ra, là do vai ác kích phát, coi như vì lý do này, ký chủ xin hãy bình tĩnh! 】
Hít sâu một hơi, Lăng Thanh Huyền còn chưa nói, Tiêu Ý liền được một tấc lại muốn tiến một thước mà ôm cô, cả người đều chôn trong lòng ngực cô.
Chịu đựng cự tuyệt trong lòng, Lăng Thanh Huyền đẩy đẩy hắn.
“Cậu sợ tối?” Tiếng nói thanh lãnh nhanh nhẹn, vậy mà lại khiến lòng Tiêu Ý trấn định một ít, nhưng hắn không kiểm soát được thân thể, muốn bắt lấy ánh sáng trong bóng đêm.
“…… Phải.”
Cảm giác được sau cổ áo bị xách, thân thể Tiêu Ý và cô gái kia có khoảng cách nhất định.
Dưới ánh đèn tối tăm, hắn có thể nhìn ra đây là một cô gái xinh đẹp, nhưng toàn thân cô gái này tản ra một loại hơi thở người sống chớ gần, thật lạnh.
Nhưng vì sợ tối, khiến hắn lớn mật bắt lấy cánh tay cô, gắt gao không buông ra.
Lực đạo rất mạnh, Lăng Thanh Huyền cảm giác da thịt non mịn này nhất định có dấu vết, “Buông tay, tôi đi ấn đèn khẩn cấp.”
Nắm bổn tọa chặt như vậy làm gì, tay muốn đứt rồi!
“Có thể, có thể nắm hay không……” Giọng nam nhân không sức lực gì, khi tay bị ném ra, một trận sợ hãi đánh úp trong lòng hắn, nhưng giây tiếp theo, tay nhỏ lạnh lẽo nhẹ nhàng nắm lấy hắn.
Một khắc đó, giống như sợ hãi xung quanh đều bị xua tan.
Cô không đẩy mình ra.
Suy nghĩ này, khiến hắn an lòng không ít.
Lăng Thanh Huyền nắm trong tay một đại nam nhân, ấn đèn khẩn cấp, khi ánh đèn sáng lên, nam nhân kia nhanh chóng buông tay, đứng ở trong góc.
Thật đúng là…… Dùng xong thì vứt mà.
“Xin chào, thang máy số 2 toà C xảy ra vấn đề.” Cô nói vào máy liên lạc, chỉ chốc lát sau, bên kia tỏ vẻ mau chóng xử lý, bị dừng hoạt động là do đột nhiên cắt điện.
Trong quá trình chờ đợi, mắt Lăng Thanh Huyền nhìn chằm chằm cái nút.
Mà nam nhân trong góc, lại mang kính mát vào, bảo trì khoảng cách an toàn nhất định với cô.
Trái tim bùm bùm, muốn nhảy ra, Tiêu Ý siết quần áo, thỉnh thoảng đánh giá cô gái lạnh nhạt kia.
Trước kia cũng từng gặp hoàn cảnh tối đen, nhưng lúc ấy, dù xung quanh có người, hắn cũng không nghĩ sẽ tiếp cận, rất kỳ quái, vừa nãy khi có cô gái này bên cạnh, phản ứng đầu tiên của hắn lại là bắt lấy cô.
Không có cảm giác bài xích chán ghét, ngược lại còn muốn gần gũi hơn.
Hắn thật cẩn thận mở miệng, “Cảm……”
Lời còn chưa dứt, "đinh" một tiếng, cửa thang máy mở ra, cô gái bước ra ngoài, hoàn toàn không dừng lại trên người hắn.
Bỗng nhiên, có hơi mất mát.
Tầm mắt chuyển qua danh thiếp trên mặt đất, hắn nhặt lên sau đó vội đi ra ngoài, chỉ nhìn thấy cửa phòng dần đóng lại.
Dưới khẩu trang khóe miệng khẽ cong, thật trùng hợp, bọn họ là hàng xóm.
Sau này cảm ơn cũng được.
Sau khi Lăng Thanh Huyền trở về, một giây cũng không ngừng tìm được giường lớn, cởi quần áo, cái chăn, nhắm mắt, một mạch lưu loát, ai cũng đừng quấy rầy cô, có chuyện gì chờ tỉnh ngủ rồi nói.
ZZ: Chờ tiếp thu xong cốt truyện vai ác rồi hẳn ngủ oa!