Editor: Ochibi
Tuyển chọn hội học sinh bắt đầu, Lăng Thanh Huyền cầm giấy báo danh, thấy hôm nay Khương Tuyết son môi một chút, vẫy vẫy tóc rồi đi vào phỏng vấn.
Bên cạnh còn mấy nữ sinh đang chờ đợi, bọn họ đều vì hội trưởng hội học sinh, học bá năm ba mà đến.
“Nữ sinh lúc nãy thật xinh đẹp, là nữ thần hoa hậu giảng đường năm hai phải không?”
“A, cô ấy mà cũng tới, chúng ta hình như không có cơ hội rồi.”
Tuy rằng thành tích các cô tốt, nhưng nếu mà so tư sắc thì, tức khắc hệt như sương đánh cà tím.
“Bạn học, cậu học lớp nào vậy?”
Lăng Thanh Huyền vẫn luôn không nói chuyện, nhưng có người muốn cùng cô đáp lời.
“Cô ta mà cậu cũng không biết? Năm hai lớp ba, Lâm Thanh Thanh đó.”
Có người giúp cô trả lời rồi.
Vì thế đối tượng mấy nữ sinh thảo luận biến thành cô.
Nói cô chính là người cự tuyệt giáo thảo theo đuổi, thế nhưng mỗi ngày vẫn như cũ bám theo giáo thảo học tra.
Hiện tại đã ít người nói cô xấu xí, mấy chấm hồng trên mặt và mụn đã biến mất, con ngươi thanh triệt linh động, hơn nữa Hứa Hướng Dương mang cô đi cắt tóc mái, nghiễm nhiên cũng là một tiểu mỹ nữ.
“Người tiếp theo.”
Cửa phòng mở ra, Khương Tuyết tự tin bước ra, người tiếp theo là Lăng Thanh Huyền, hai người gặp thoáng qua, Khương Tuyết khinh thường hừ lạnh.
“Cho rằng trang điểm lên, cô sẽ thành thiên nga trắng ư?”
Cô dừng một chút, ngoái đầu nhìn cô ta, “Thật ra tôi không có so sánh mình thành động vật yêu thích, bạn học Khương Tuyết.”
Khương Tuyết bực bội, nhiều người nhìn như vậy, cô ta không thể nháo sự.
Học sinh hội có ba người phỏng vấn, Viên Việt cầm sách ngồi ở giữa.
Lăng Thanh Huyền ngồi trên ghế, giới thiệu đơn giản về mình một chút.
Vô cùng đơn giản.
“Năm hai lớp ba, Lâm Thanh Thanh.”
Sau đó không còn gì nữa.
【……】 Ký chủ à, thế thì sẽ không được chọn đâu, cô mau nói về ưu điểm mình một tí đi.
Hai người khác hai mặt nhìn nhau, cho rằng cô chỉ tới chơi, chuẩn bị nói vài lời khách sáo để cô ra ngoài, không ngờ Viên Việt từ khi phỏng vấn bắt đầu đến giờ không nói chuyện lại mở miệng.
“Bạn học Lâm cho rằng, bản thân có ưu thế gì có thể gia nhập hội học sinh vậy?”
Lăng Thanh Huyền nhìn thẳng đôi mắt hắn sau cặp kính, “Tôi có thể kéo anh xuống khỏi vị trí học bá.”
Mọi người:……
Vị bạn học này đến đây khôi hài sao? Ai không biết Lâm Thanh Thanh là học tra chứ!
Còn muốn kéo học bá xuống, người si nói mộng ư?
Viên Việt đẩy mắt kính, “Rất có chí khí, trở về chờ thông báo đi.”
Mọi người:???
Vậy mà cũng được sao?
Hôm nay hội trưởng bị gì vậy?
Thời gian phỏng vấn Lăng Thanh Huyền là ngắn nhất, cùng lắm hai phút đã xong.
Khương Tuyết vẫn chưa đi, bên cạnh có mấy người vây quanh, bọn họ thấy Lăng Thanh Huyền kết thúc như vậy, không khỏi cười nhạo.
“Ái chà Lâm Thanh Thanh, cô tự giới thiệu thế nào, mà đã ra ngoài rồi?”
“Cười chết tôi rồi, Khương Tuyết của chúng ta dáng người diện mạo đều tuyệt, năng lực lãnh đạo cao, hội học sinh nhất định sẽ chọn cô ấy.”
Quá rõ ràng, Khương Tuyết cố ý ở lại xem Lăng Thanh Huyền bị chê cười, nào ngờ thật sự là có cơ hội cho cô ta cười nhạo, cứ tưởng rằng Lăng Thanh Huyền có quan hệ với Hứa Hướng Dương, sẽ khiến cô biểu hiện tốt trước mặt Viên Việt, kết quả mới chút đã đi ra.
“Bạn học Lâm, đừng nản lòng, vẫn còn có thể tham gia lần sau mà.” Khương Tuyết cười với cô.
Lăng Thanh Huyền trực tiếp làm lơ chạy lấy người, cô chỉ là tới kiểm tra cái mặt Viên Việt mà thôi.
Thư viện trường không lớn, người đến người đi chủ yếu chỉ là những học sinh lớp trọng điểm, lúc Lăng Thanh Huyền tới, Hứa Hướng Dương đã giúp cô chiếm chỗ ngồi.
Nhìn thiếu niên kích động múa may tay, cô đem sữa bò nóng trong tay đưa qua.
“Em yêu, em mang theo nước uống cho anh, tuyệt quá.”
Đó là bổn tọa ấm tay.
【 Ký chủ cô đừng nói, ngàn vạn lần đừng nói. 】 Cứ cảm thấy vai ác nghe xong sẽ rất thất vọng a.
“Phỏng vấn hội học sinh thế nào?” Hứa Hướng Dương tự nhiên mà ôm eo cô, giúp cô vén tóc ra đằng sau.
Hắn vốn dĩ muốn cho anh em tốt Viên Việt mở cửa sau, nhưng tên kia vẻ mặt đứng đắn từ chối, muốn cho em yêu nhà mình dùng thực lực nói chuyện.
“Vẫn ổn.” Lăng Thanh Huyền mở sách làm bài.
Không biết có phải tình nhân trong mắt hoá Tây Thi hay không, Hứa Hướng Dương cảm thấy Lăng Thanh Huyền xinh đẹp hơn, người xung quanh chú ý cô cũng nhiều hơn.
“Em yêu, thương lượng cái đi, chúng ta đổi thành mắt kính, tóc mái để dài được không?”
Hắn lúc trước tiện tay tiện muốn làm em yêu xinh đẹp lên, hiện tại nhiều người nhìn lén thế này, trong lòng hắn rất hoảng.
“Không rảnh.”
Bổn tọa phải cố gắng học tập, trở thành học bá.
Hứa Hướng Dương thở dài, nghĩ theo hướng tích cực, em yêu không cự tuyệt hắn.
Kỳ thật cô như bây giờ, khá tốt, trân châu phủ bụi trần, được hắn tìm ra đầu tiên.
Nhận mệnh cầm lấy bài tập, Hứa Hướng Dương cùng cô làm bài.
Làm một đề, liền có thể hôn cô một chút.
Sau giờ ngọ ánh nắng mặt trời chiếu vào trên người hai người, nếu thời gian cứ yên lặng thế này, chưa chắc không thể.
Mấy ngày nay ở lớp Khương Tuyết rất được mọi người nâng niu, bởi vì mọi người đều cho rằng cô ta lập tức sẽ vào hội học sinh, sau này lớp cũng sẽ vì cô ta gia nhập mà vẻ vang, cũng sẽ ưu tiên suy xét một ít đánh giá cho bên này.
Không quá hai ngày, đã có danh sách trúng cử hội học sinh, ba chữ Lâm Thanh Thanh bị treo ở mục thông báo, trừ cô ra còn có một nữ sinh, nhưng lại không phải Khương Tuyết.
Người được chờ mong không trúng tuyển, Khương Tuyết trực tiếp chỉ vào Lăng Thanh Huyền biểu tình đạm mạc đứng một bên.
“Cô đi vào chỉ vỏn vẹn hai phút, sao có thể được tuyển, nhất định là cô bảo Hứa Hướng Dương cho cô đi cửa sau đúng không!”
Mọi người đều biết, Hứa Hướng Dương và Viên Việt là anh em tốt, trước khi Viên Việt lên năm ba, hai người họ thường xuyên ở bên nhau.
Lăng Thanh Huyền không thèm để ý mà nói: “Cô cảm thấy tôi yêu cầu mở cửa sau?”
Quá rõ ràng vì cô mạnh hơn rồi, thời gian ngắn, đã bắt được tâm người khác.
“Hay là nói, cô cho rằng hội trưởng hội học sinh, là người công tư không rõ ràng.”
Khương Tuyết cắn môi, tay chỉ vào phía cô cũng mất đi khí lực, cô ta có thể chửi bới Lăng Thanh Huyền, nhưng không thể chửi bới Viên Việt, nếu có người truyền đi, cô ta còn hình tượng gì.
“Tôi không nói như vậy!”
“Bạn học Khương Tuyết đừng nản chí, lần sau vẫn có thể tham gia mà.”
Khương Tuyết:……
Cô ta là tự mình làm nhục mặt!
Chịu đựng đầy ngập tức giận, Khương Tuyết vì nguyệt khảo lần sau, dùng không ít tiền.
Lăng Thanh Huyền mang huy chương hội học sinh, tiếp nhận nghi thức hoan nghênh của hội, Viên Việt điểm danh nói: “Hôm nay em và tôi đi kiểm tra.”
Cái gọi là kiểm tra, đó chính là hai người tổ đội, cầm quyển vở nhỏ ghi lại kỷ luật và thói quen xấu của mỗi lớp, dùng để cho điểm lớp mỗi tháng.
Lăng Thanh Huyền vừa tới hội học sinh đã được điểm danh đi cùng hội trưởng, người trong hội học sinh không nghĩ lệch đi cũng không được, dù sao thì bọn họ cũng nghe nói, chuyện vị học tra này tuyên bố muốn cướp đoạt vị trí học bá của hội trưởng.
Hội trưởng là đang chỉ đạo học muội, hay tự ra oai phủ đầu học muội đây?
Lăng Thanh Huyền theo Viên Việt đi kiểm tra phòng học, trông hắn không thích nói chuyện, vừa vặn Lăng Thanh Huyền cũng không thích, hai người một đường trầm mặc dị thường.