Vương Thạch cảm thấy thật may mắn, mình không có vô tình chọc giận chị gái nhỏ.

Chủ quán cảm thấy thật may mắn, cô bé kia không có đánh chết người.

Động tác oai phong lẫm liệt của thiếu nữ khắc sâu vào đầu đám người làm bọn họ há hốc mồm.

Lăng Thanh Huyền nhặt chai nước rớt trên mặt đất, đưa cho Vương Thạch.

"Cho cậu năm giây, đưa bọn họ xéo đi."

"..." Thật, thật là khủng khiếp!

Vương Thạch vội vàng nhận lấy chai nước, cùng chủ quán khiêng ba người đàn ông kia ra ngoài.

Thế giới lại được yên tĩnh, Lăng Thanh Huyền về chỗ ngồi, mở game ra.

【...】Sao nó cứ cảm thấy ký chủ hơi khó ở vậy kìa? Do nhiệm vụ ẩn giấu chưa mở ra sao? ZZ không dám mở lời.

Chừng mười phút sau, Vương Thạch ôm mông trở về. Cậu ta vừa chụp ếch một cú, suýt nữa bể bàn tọa.


"Chị gái nhỏ, không ngờ cô lợi hại như vậy. Từ bây giờ, cô chính là thần tượng của tôi!"

"Ha!" Lăng Thanh Huyền cười nhạt.

"Tôi quyết định rồi, từ nay tôi sẽ làm vệ sĩ cho cô để báo đáp ơn cứu mạng!"

Khoảng một tháng trước, Vương Thạch chơi thâu đêm ở tiệm net, trên đường về nhà bị đám người kia chặn lại.

Tiền bị cướp thì thôi đi, còn bị ép viết giấy nợ.

Trời biết cậu ta sợ đến mức nào, vội vàng đổi quán net khác, không ngờ vẫn bị tìm được.

Ấy vậy mà mới nãy, ba người kia vừa biết cậu ta quen với Lăng Thanh Huyền thì hận không thể vắt giò lên cổ mà chạy, không dám uy hiếp Vương Thạch nữa.

Ngay cả giấy nợ cũng trả cho cậu ta.

Chị gái nhỏ này chính là nữ thần của lòng cậu!

"Chị gái nhỏ, không, sau này cô là nữ thần của tôi. Tôi nói thật đó, cô nhận tôi đàn em đi. Tuyệt đối không làm gánh nặng cho cô!"


Lăng Thanh Huyền cuối cùng cũng chịu ngừng gõ phím, lướt ánh mắt lạnh lùng nhìn qua. Vương Thạch không hiểu sao thấy trong lòng lạnh run.

Nữ thần của cậu ta lên tiếng: "Mới nãy cậu hỏi tôi tên gì?"

"Phải."

"Muốn làm đàn em của tôi?"

"Phải!"

"Vào game làm trâu làm ngựa cho tôi?"

"Phải, phải, phải!"

Ngón tay lạnh băng chỉ về phía màn hình, Vương Thạch nhìn theo.

Lâm Giang Dạ Du.

Góc trái trên cùng của giao diện game hiện ra ID: Ta Siêu Ngọt!

Vương Thạch ngồi phịch xuống ghế, mông đau muốn nở hoa.

Ta Ta Ta Ta Siêu Ngọt?

Mẹ ơi! Siêu khủng bố thì có!

Vương Thạch dụi mắt, đứng lên nhìn lần nữa, sau đó xụi lơ trên ghế.

Toang!

Mới nãy cậu ta ở trước mặt cô mắng Ta Siêu Ngọt không đáng một đồng.

Đâu chỉ không đáng một đồng...

Đến cả dũng khí nhìn Lăng Thanh Huyền, cậu ta cũng không có.


"Nữ, nữ thần. Lời mới nãy, tôi có thể rút lại không?"

"Không thể, đàn em làm trâu làm ngựa."

Vương Thạch: ...

Cậu ta tự đào một cái hố vô cùng xinh đẹp.

_______________________________________________________________________

Diễn đàn bị phong ba thổi quét, Lăng Thanh Huyền vừa online đã nhận được một mớ pm. Cô xóa sạch hòm thư, bắt đầu nhiệm vụ hằng ngày.

Mấy ngày nay, phần thưởng nhiệm vụ khá ít nhưng có thể tăng exp, giúp cô tham gia cuộc thi nữ thần trang phục truyền thống càng thêm thuận lợi.

Đại Thi Điếu thành thành thật thật đi theo sau Ta Siêu Ngọt!

【 Lân Cận 】Hôm Nay Ta Vẫn Điêu Như Ngày Xưa Ấy: Quoa, đây không phải Đại Thi Điếu sao? Đi tò tò theo Siêu Ngọt làm gì vậy? Muốn tìm cơ hội gϊếŧ người ta à?

Vương Thạch che mặt, nhớ tới lúc Lăng Thanh Huyền ngồi đối diện, cứ thắc mắc sao chị gái nhỏ này cứ nhìn mình chằm chằm.
Bây giờ thì cậu ta hiểu rồi.

Biết thế đã chẳng làm.

【 Lân Cận 】Đại Thi Điếu: Giới thiệu một chút. Sau này, Ta Siêu Ngọt! chính là đại tỷ của tôi.

【 Lân Cận 】Hôm Nay Ta Vẫn Điêu Như Ngày Xưa Ấy: Điêu, người thế mà điêu! Mới mấy hôm trước ông còn lên kênh Thế Giới đòi đánh đòi gϊếŧ người ta mà.

【 Lân Cận 】Đại Thi Điếu: Không phải tôi, nhìn nhầm rồi.

Cậu ta theo sát Lăng Thanh Huyền, thỉnh thoảng giúp cô gϊếŧ vài con quái nhỏ.

Vương Thạch len lén liếc mắt nhìn Lăng Thanh Huyền.

Trong không gian ánh sáng mờ mờ, gương mặt thiếu nữ được màn hình máy tính chiếu sáng một phần, đồi mắt lạnh lùng phản chiếu hình ảnh, không giống chơi game mà như đang chăm chỉ làm việc.

"Nữ..."

【Mật 】Ta Siêu Ngọt!: Giải quyết chuyện trên diễn đàn giùm cái.

Khóe miệng Vương Thạch giật giật. Nữ thần, cô ngồi kế bên tôi, sao còn phải nhắn tin riêng vậy hả?
Cậu ta quay qua trả lời: "Không thành vấn đề. Nhưng mà nữ thần, đến cùng cô với bọn họ xảy ra chuyện gì vậy? Không hiểu rõ đầu đuôi, tôi khó giải quyết dứt điểm lắm."

Lăng Thanh Huyền dùng dăm ba câu khái quát câu chuyện.

Tên đàn ông cặn bã Tinh Hà Hạo Hãn, đóa hoa sen trắng Hân Vũ Điệp Mộng, người qua đường vô tội Ta Siêu Ngọt!.

Vương Thạch: ...

Rồi cuối cùng là chuyện gì đã xảy ra?!

Vương Thạch thở dài: "Thật ra lần đó bọn tôi cùng cô tổ đội, Hân Vũ Điệp Mộng kể, cô tự nói mình là một healer thao tác rất cứng, cho nên tôi mới mời cô vào đội. Kết quả cô chỉ lo buff máu cho bản thân, còn không biết đánh. Phó bản kia lại có vật phẩm bọn tôi cần nên mới phát cáu với cô."

Vương Thạch kể sơ qua chuyện xảy ra lúc trước, rồi nói tiếp: "Cô đừng thấy tôi ở trên mạng hùng hùng hổ hổ. Thật ra tôi là thanh niên tốt, chấp hành năm điều Bác Hồ dạy đó."
"Ha."

... Phản ứng của nữ thần thật là lạnh nhạt, nhưng 'ha' một tiếng cũng hay như vậy nữa ~!

"Tôi thừa nhận tính tình mình không tốt mới truy sát cô, về sau tôi sẽ không dám nữa."

"Cậu không có cơ hội."

Lời Lăng Thanh Huyền như đâm vào tim, Vương Thạch ngoan ngoãn ngồi chuẩn bị chứng cứ lên diễn đàn giải oan cho cô.

【Lân Cận 】Gia Tài Bạc Tỷ: Siêu Ngọt? Chính chủ à?

Lăng Thanh Huyền nhìn nhân vật nam trước mặt. Không có ấn tượng nhưng nhìn danh hiệu thì là người của Hạo Hãn Các.

【 Lân Cận 】Ta Siêu Ngọt!: Chính chủ.

【Lân Cận 】Gia Tài Bạc Tỷ: Chuyện trên diễn đàn là thế nào? Những chuyện đó thật là do cô làm? Trước đây, cô không phải người như vậy.

Lâm Điềm bắt đầu chơi game mới có nửa tháng, mấy người thân quen đến cỡ nào được chứ?

【 Lân Cận 】Ta Siêu Ngọt!: Không phải.
【Lân Cận 】Gia Tài Bạc Tỷ: Vậy cô cùng tôi về bang giải thích với mọi người đi. Hiện tại, tất cả mọi người đều đang mắng cô, còn muốn làm thịt cô nữa.

【 Lân Cận 】Ta Siêu Ngọt!: Không đi.

【Lân Cận 】Gia Tài Bạc Tỷ: Cô! Cô đúng là chọc tức chết tôi mà! Con nhỏ Hân Vũ Điệp Mộng kia ngày nào cũng ở bang hội giả bộ đáng thương, tôi nhìn mà muốn ói. Tôi tin tưởng nhân phẩm của cô. Cô đừng sợ, tôi sẽ cùng cô giải thích.

Nói đến mức Lăng Thanh Huyền suýt chút nữa thì tin.

【Ký chủ, đừng tin tên đó. Trong cốt truyện gốc, hắn là người đầu tiên đứng ra chỉ trích nguyên chủ đó. 】

Lăng Thanh Huyền phóng skill định thần, lấy Hoa Thần Chúc Phúc ra, giáng xuống.

Thời điểm Vương Thạch trở về đã thấy một thi thể nằm dưới chân cô.

"Ai làm vậy? Đó là đại gia xếp thứ mười bảng tài phú đó. Phó bang chủ Hạo Hãn Các? Nữ thần, tên đó chọc giận cô à?"
"Ừ." Cấp cao, máu cũng thật là nhiều. Cô phải đập nhiều phát lắm đó. Cũng may game có chức năng auto.

Vương Thạch đấm bàn. Thật muốn nghe nữ thần nói thêm vài câu.

"Tôi lục được một ít ảnh chụp màn hình, chờ lát nữa đăng lên... Ể! Hân Vũ Điệp Mộng online kìa. Lệnh truy nã vẫn còn một ngày mà?"

【 Thế Giới 】Hân Vũ Điệp Mộng: Điềm Điềm, cậu tha cho mình và Tinh Hà có được không?

【 Thế Giới 】Tử Tử Ăn Nhiều Nhiều: Ăn dưa.

【 Thế Giới 】Gia Tài Bạc Tỷ: Siêu Ngọt! Không ngờ cô là loại người hai mặt như vậy. Thật làm người ta buồn nôn!

【 Thông Báo】Phong vân khó lường, xưng bá võ lâm. Người chơi Hi hàn khởi xướng lôi đài sinh tử với người chơi Gia Tài Bạc Tỷ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện