Thời gian này, trời đã về thu,Uyển nhi đã mang thai tháng thứ 7, cả người cô căng tròn như quả bóng, còn mặc rất nhiều lớp áo, hết sức đáng yêu. Vì thế mà Cố Trình Vũ Quấn cô nhiều hơn.
- Uyển nhi, nhớ lại kí ức Của Nguên chủ, vốn dĩ Nguyên chủ này. Thêu thùa còn tinh xảo hơn tú nương trong cung. Lúc này cô đang may đồ cho hai cái bánh bao trong bụng.
Cũng không Phải lần đầu làm mẹ, cô vẫn rất háo hức. Uyển nhi, chuyên tâm vào may vá, không để ý có người vào.
- Một vòng tay to lớn, ôm cô vào trong lòng. Uyển nhi, nghe được mùi quen thuộc, nên biết thừa đó là ai... Uyển nhi Giả bộ bị Hù...lên tiếng.
" A" Vũ, sao chàng vào không cho người báo. Làm Thiếp Và Hài tử hết hồn..
" Cố Trình Vũ ": "A" Là ta sơ xuất. Thành nhii đánh ta đi....
" Uyển nhi ": Chàng biết thừa là ta, không nỡ đánh chàng... " Hừ "
- Cố Trình Vũ, thấy vật nhỏ đang hờn dỗi. Đành chuyền đề tài?
" Thành nhi. Nàng đã dùng ngọ thiện chưa...
" Uyển nhi ": Thiếp Đợi Chàng đến, mới dùng. Có lẽ hài tử muốn ăn cơm cùng chàng.
- Cố Trình Vũ, trong lòng tràn ngập hạnh phúc. Cười đầy sủng nịnh với cô
" Cố Trình Vũ " Nàng và hài tử nha, rất ngoan...
- Bữa Trưa được mang lên. Đa số nghiêng về đồ chua cay. Cố Trình Vũ, rất kén ăn nhưng vì dùng bữa với cô thường Xuyên. Nên khẩu vị cũng thay đổi tới 360 độ.
Hôm nay là một thái giám lạ mặt tới đưa đồ ăn. Mà không phải là Tiểu Hồng, trong Phượng Nghi Cung, nhiều nô tài, Uyển nhi không rõ mặt cũng là chuyện bình thường. Nên cô lười suy nghĩ nhiều.. Cứ thế mà ăn thôi.
" Uyển nhi ": A Vũ, Chàng ăn sườn chua ngọt này đi, rất ngon đó......
"Cố Trình Vũ ": Được rồi Thành nhi, nàng cũng lo ăn đi, hài tử mới khỏe mạnh Được. Đừng chỉ nghĩ cho ta.
" Uyển nhi thẹn thùng.. Cuối mặt xuống húp canh.
- Cố Trình Vũ, nhìn cô có da mặt mỏng, sắp làm mẹ tới nơi rồi. Mà vẫn y như tiểu cô nương thẹn thùng.
" A~~Aaa Bụ.. Nnn Bụng Thiêp đau quá. A Vũ~~~Thiếp đau.... aaaaaa
- Cố Trình Vũ! kinh hãi.. Ôm lấy cô... Rống lên.
" Mau Truyền Thái Y~~Gọi thái ý nhanh cho Trẫm.
" Thành nhi, nàng ráng đợi một chút... Thái y lấy sẽ nhanh tới thôi.
"Sắc mặt Uyển nhi tái nhợt... Mắng trong lòng.
" Mẹ nó, rốt cuộc lão nương cũng bị trúng chiêu...
" Em gái hệ thống.. Em có bán Giải độc Đan hay không!
[...] Tỷ xinh đẹp. Em là Hệ Thống mỹ Nhân nên chỉ bán đan dược làm đẹp. Không có bán giải độc đan
[...]Thỉnh tỷ tỷ, tự cứu lấy mình.
" mẹ nó! lão nương vô phúc mới vớ phải em gái hệ thống này. Đẹp cũng không sống lâu được.
- Uyển nhi, tay run runnn chỉ lên trên bàn, có bình sứ tinh xảo.
" Uyển nhi ": A Vũ. Chàng... Chàng nhanh lấy bình sứ kia cho thiếp.... Thiếp khát nước.....
- Cố Trình Vũ,, Tâm trạng đang điên loạn. Còn đâu mà quan tâm trong bình sứ chứa gì? Thành nhi của hắn bảo đó là nước thì chắc chắn là nước...
- Cố Trình Vũ. Đút nước từ trong bình sứ cho Uyển nhi uống.. Uyển nhi, uống nước linh tuyền cảm thấy bớt đau hơn rồi.... Cũng không thấy hài tử muốn tuột ra ngoài như khi nãy.
- Cảm Giác đau râm ran thì vẫn còn đó. Lúc này thái y vội chạy tới.... Bổ sấp bổ ngữa. Không kịp bái tạ kia, mà mau vào Khám cho Hoàng Quý Phi.
- Một khắc sau, thái y mới dám lên tiếng..
" Bẩm Hòang Thượng. Hoàng Quý Phi vì dùng vật có chứa xạ Hương. Nên có dấu hiệu sinh non, rất may là Hoàng Quý Phi, thân thể tốt. Nên long thai vẫn giữ được. Nhưng cần nghĩ ngơi, không nên vận động mạnh.
- Thần sẽ kê đơn, bổ huyết dưỡng thai cho Hoàng Quý Phi, ngày sắc ba bữa...
" Cố Trình Vũ ": Trẫm Và Hoàng Quý Phi mới dùng ngọ thiện. Nàng chỉ mới húp Canh liền la đau.
" Ái khanh xem. Trong canh có thứ gì? Khiến cả trẫm cũng không nhận biết.
- Thái ý quan sát kỹ bát canh, lấy ra ngân trâm thử... Tức thì ông cau mày lại... Có vẻ là truyện quan trọng.
" Thái Y ": Bẩm Hoàng Thượng? Đây là xạ Hương sản phẩm mới nhất của Tây vực. Không màu, không mùi, không vị.
Rất khó để nhận biết.... Nên hoàng Thượng không nhận ra cũng là lẽ thường.
- Cố Trình Vũ, đầy lửa Giận. Cho thái y rời đi.
" Giỏi lắm, ngay trước mí mặt Của Trẫm, cũng dám hại người Của trẫm.... Tốt Tốt.
" Người đâu, mau trói hết trên dưới nô tài Phượng Nghi Cung lại, áp giãi tới Thuận Tư Hình, đích Thân Trẫm sẽ Tra xét.
" Cố Trình Vũ:: ngồi bên cạnh Uyển nhi, vuốt ve nhẹ lên gương mặt còn tái nhợt.. Rồi rời đii.....hắn có đập hết Hoàng cung,cũng phải tìm ra thủ phạm này.
••••••••••••••Chiêu Dương Cung •••••••
- Vũ Khuynh Hương, đang thấp thỏm, rồi lại vui mừng, khi biết đại sự đã thành.
" Vũ Khuynh Hương ": Vương Ma ma, đại sự sao rồi. Không để lại dấu vết gì chứ?
"Vương Ma ma ": Nương Nương Yên Tâm.sẽ không lưu Lại dấu vết.
" Vũ Khuynh Hương ": Tiện Nhân đó, sao rồi....?
" Vương Ma ma ": bẩm Nương nương, lành ít giữ nhiều...
" Vũ Khuynh Hương ": Hài lòng gật đầu, ngịch ngón tayy...
••••••••••••••Thuận Tư Hình...
" Tiểu Bảo, bị xẻo thịt ở tay, đến mức lộ ra xương trắng hếu. Đau tới phát ngất đi, lại bị tạt nước lạnh cho tỉnh lại....
- Cố Trình Vũ ": Nói, là ai sai khiến ngươi Hạ Độc Vào Đồ ăn Của Hoàng Quý Phi....
" Tiểu bảo: Hoàng Thượng....là nô tài bị oan... Hoàng thượng Phải Tin nô tài..
- Cố Trình Vũ, mắt thấy tên này chết cũng không khai báo. Bèn dùng đòn tâm lý.
" Ngươi Tận Trung với kẻ đứng sau, Trẫm cũng nên khen ngươi một câu. Nhưng ngươi cũng biết. Tội mưu hại hoàng thân Quốc Thích,là Tru di cữu tộc. Hôm nay nếu ngươi khai ra kẻ đứng phía sau.
Trẫm sẽ tha cho tộc Nhân ngươi, đảm bảo tộc nhân ngươi không lo nghĩ về sau.
" Tiểu Bảo suy ngẫm " hòang hậu, không thể lớn hơn Hoàng Thượng được. Hắn chết cũng không sao, nhưng cả tộc hắn không đáng chết. Nên quyết định khai..
" Tiểu Bảo ": Hoàng THượng, là Vương Ma ma, bên người Hòang Hậu đưa cho nô tài, nô tài thật không biết chứa dược gì? Chỉ nghe Vương Ma Ma nói qua, dó Là dược an thai.
" Cố Trình Vũ! Lúc này thật sự nổi điên... Cười lạnh...
"Rất tốt, lại là Vũ Khuynh Hương....Nàng ta quá độc ác rồi. Hài tử Của Trẫm cũng dám ra tay. Có phải phủ tướng Quân kia To hơn cái Hoàng Đế này.
" Ngươi đâu. Áp giải tên này Đến Chiêu Dương Cung... Để trẫm đối Chiếu
- Vũ Khuynh Hương, đang vẽ tranh...nét bút nhẹ nhàng thanh tú... Thì bên ngoài có tiếng truyền thừa.
~ Hoàng Thượng Giá Lâm~
- Vũ Khuynh Hương vui mừng, nhanh chóng phúc thân.
" Thần Thiếp bái kiến Hoàng Thượng... "
" Cố Trình Vũ, cố gắng kìm cảm xúc muốn giết người Lại. Tay cầm chung trà nhâm nhi,
" Hoàng Hậu, đã Cấm túc Nữa năm, xem ra đã nghĩ thông xuốt rồi?. Hắn cố nhấn mạnh hai chữ "Thông xuốt. "
" Vũ Khuynh Hương, cảm giác có gì đó không ổn? Nhưng vẫn tự trấn an lòng mình.. Điềm tỉnh lên tiếng.
" Trước kia, là Thần thiếp sai, Hoàng Thượng phạt vậy là phải?
- Cố Trình Vũ lạnh mặt! "Oh "
- Hoàng Quý phi, đẻ non.. Hoàng Hậu đã biết truyện hay chưa?
" Vũ Khuynh Hương Sảng khoái..... Cười thầm.. Cuối Cùng Ả Hồ Ly Tinh Kia cũng đẻ non.. Sao không mất máu mà chết luôn đi...
" Vũ khuynh Hương ": Sao lại có chuyện lớn như vậy? Thần Thiếp không hề hay biết.
- Cố Trình Vũ, không nhịn được nữa rồi. Ném chung trà văng vào trán Vũ Khuynh Hương. Máu từ trán hung hăng chảy xuống.. Khiên cho nàng không kịp né tránh.
:" Cố Trình Vũ ": Hay cho một cái Hoàng Hậu. Chuyện ngươi làm ra, sao bây giờ ngươi nói không biết?
- Vũ Khuynh Hương,trong lòng tuyệt vọng.. Thôi hết. Hắn đã biết hết rồi... Nhưng nàng vẫn cố chối bỏ.
" Vũ Khuynh Hương, quỳ xuống... Giọng nghiêm nghị..
" Hoàng Thượng, chuyện này cần tra Rõ. Là có người hãm hại Thần Thiếp... Chuyện gì cũng phải có bằng chứng. Hoàng thượng, không nên chỉ nghe một Phía.
"Cố Trình Vũ. Hung hăng đá một cái lên người Vũ Khuynh Hương. Khiến nàng té nhào mấy vòng.
" Người đâu, áp tên Tiểu bao kia lên..
- Tiểu Bảo được đưa lên. Vũ Khuynh Hương, trong lòng cả kinh.. Nhìn kỹ Tiểu bão. Cả người máu me. Còn lộ ra xương trắng hếu.... Không khỏi muốn nôn..
" Vương Ma ma, Thấy tiểu bảo, còn kinh sợ hơn. Chính bà đã, đưa tiểu bảo ra khỏi cung rồi. Sao Giờ lại bị bắt ở đây?
" Cố Trạch Vũ ": Hoàng Hậu, Ngươi còn gì để nói. To Gắn lắm. Cả gan mưu hại con của Trẫm..
" Vũ Khuynh Hương Biết, không thể thoát tội. Điên Cuồng cười.. Tới thảm.
" Haa Ha,.....là ta làm thì sao?
Ả Hồ ly tinh kia có gì ngoài sắc đẹp. Ả có mọi thứ, Hoàng Thượng~~ Ngài yêu thương ả như vậy?
" Ta chỉ mong, người liếc mắt ta một cái. Hay đối xử với ta chỉ bằng một phần Mười kia, nhưng ngài không bố thí cho ta lấy một lần.... Tất cả là do Ngài tạo thành hahahaaha.
" Vương Ma ma Quỳ Rạp xuống. Ôm đùi Vũ Khuynh hương, khóc lóc.
" Nương Nương, cầu người đừng nói nữa......
- Vương Ma ma. Lại lết tới Cố Trình Vũ!
"Hòang thượng~~ Tất cả là do lão nô làm. Mọi chuyện không liên can tới Nương Nương...
" Cố Trình Vũ ": Hay cho Một nô tài tận trung. Trẫm sẽ thành toàn cho hai ngươi.
" Người đâu. Mang Vương Ma ma chém đầu.
Còn Hòang Hậu. Lòng dạ ác độc mưu hại HOàng Tự. Nay trẫm Phế hậu xuống làm thứ dân, giam Nữ Nhân ác độc này vào lãnh cung. Xuốt đời này không được phép ra ngoài.
- Vũ Khuynh Hương, Miệng luôn gào thét oán độc, bị lôi đi. Còn Vương Ma ma bị chém ngay sau đó.
••••••••••••
- Uyển nhi, Tỉnh lại đã là ba ngày sau. Miệng cổ khô đắng.
" Tiểu Hồng.. Em lấy cho ta ly nước.
Không thấy tiểu hồng lên Tiếng. Nhưng ly nước Được đưa tới trước mặt cô.
" Uyển nhi~~ Ngước mặt lên nhìn mỹ nam bên cạnh đang đưa nước tới trước mặt cô.
"Uyển nhi yếu ớt Lên Tiếng
" A Vũ " Thiếp còn sợ. Không gặp được chàng, thiếp sợ... Không sinh được hai cái bảo bảo bên trong cho chàng... Thiếp sợ lắm. A Vũ.
- Cố Trình Vũ,, Đau lòng không thôi. Ôm chặt nữ Nhân Tâm can của hắn vỗ về.
" Thành nhi! mọi chuyện không sao rồi hài tử vẫn khỏe mạnh. Người hại nàng ta đều bắt họ phải trả giá rồi...
" Uyển nhi giả bộ hỏi:
" A Vũ! là ai hại hài tử của chúng ta... Hài tử không có tội.
(Ting độ hào cảm của nam chủ +5% bây giờ là 95% tỷ xinh đẹp cố lên)
" Cố Trình Vũ ": Là Hoàng hậu. Trẫm đã phế hậu. Nhốt nàng ta vào lãnh cung rồi.
" Uyển nhi như kinh ngạc. Không thể tin được...
" A Vũ! sao Hoàng Hậu lại như vậy, thiếp không Có đắp tội với nàng ta.
" Cố Trình Vũ ": Là nàng Ta đố kị với Thành nhi của trẫm. Nhưng không sao rồi mọi chuyện đã qua rồi.
- ------mười ngày sau. Trong lãnh cung tồi tàn. Vũ Khuynh Hương, đầu tóc xõa bung. Cả người mặc vãi bông. Ngồi trên một tấm Ván.. Sắc mặt vàng vọt, có lẽ do đói quá. Nhìn qua khe cửa.
- Bỗng tiếng bước chân tới Gần Nàng... cửa được đẩy Ra, Vũ KHuynh Hương, tưởng Hoàng Đế đến. Nhưng lại là không phải.
" Vũ Khuynh Hương ": Hoàng Quý Phi! Tới đây mà để chê cười Ta.
"Uyển nhi ": "A" Thứ muội? Bây giờ ta đẹp tới mức, muội quên ta rồi đi?
" Vũ Khuynh Hương ": giật mình.... Nhìn lại người kia... Có nét rất giống trưởng Tỷ. Nhưng tỷ ấy đã bị cô rạch mặt đẩy xuống vực sâu rồi cơ mà.
" Uyển nhi ": A,...ta không chết là do vận may. Còn ta đẹp hơn là do ông trời ưu ái? Muội không cần vắt óc nghĩ..
" Vũ Khuynh Hương Sợ hãi cả người run run ~~~
" Tỷ Tỷ không phải là con người. Tỷ là ma quỷ..... tỷ đừng đến gần ta... Cút ra xa đi.
" Uyể Nhi " muội nói đúng. Ta là ma quỷ mới về, đòi lại mọi thứ mà muội tặng cho tỷ đây. Ta thập Phần yêu thích.
"Uyển nhi, trong tay tạo ra một tia lôi điện nhỏ. Đánh lên đỉnh đầu Vũ Khuynh Hương... Khiến nàng ta cả thần trí ngây ngốc.
Tự cắt thịt Của mình ăn. La hét trong lãnh cung. Luôn gào lên, trưởng tỷ tới đòi mạng.
Từ đó về sau, Vũ Khuynh Hương sống không bằng chết.
••••••••••
" Phụng Thiên Thừa Vận, Hoàng đế chiếu Viết, Hoàng Quý Phi, có công nối dòng. Nay lập thành Hoàng hậu. Lấy Phong Hào là " Thiên Tiên Hậu" ngày chạp tháng ba tổ chức đại điển phong hậu. Khâm thử.
- -Cố Trình Vũ. Ôm Uyển nhi vào lòng.. Ôn nhu nói.
" Bây giờ Trẫm và Thành nhi. Trọn một đời một đôi.
" Uyển nhi " A Vũ...thiếp Yêu Chàng...
Thiếp... A AA~~~A Vũ Thiếp sắp Sinh rồi.... aaaaa đau bụng
- Cố Trình Vũ Hét lên: ~~~ Bà đỡ mau gọi bà đỡ.
- -ba canh giờ sau, tiếng khóc trẻ con vang lên.. Bà đỡ ôm hai bọc to ra.
- Chức Mừng Hoàng Thượng, Hoàng Hậu hạ sinh được. Đại công chúa, và đại Hoàng tử.
- Cố Trình Vũ, vui mừng chạy như bay vào trong. Thăm người yêu của hắn.
- Thấy nàng an ổn ngủ say, mới đi ra ngoài.. Ôm hai cái nhi tử.... Xem xét kỹ càng..
- Tất Cả Phượng Nghi Cung, trên dưới Thưởng Nữa năm bổng lộc.
( Ting Độ hào cảm của nam chủ đã đầy. Nhiệm vụ hoàn thành 100%..Đang sao chép tính cách kí thể 5% 80% 100% thoát ly khỏi kí thể thành công).
•••••••••••••••••• 3 năm sau.
- Cố Trình Vũ ". Ngồi tựa lên gốc đào.. Ngẫm nghĩ. Người con gái bên cạnh hắn bây giờ, là nàng Mà cũng không phải là nàng.
- Đôi mắt nhìn lên mây gió xa xăm tự hỏi lòng? Rốt cuộc nàng ấy Là ai?
Hắn rất quen thuộc với nàng. Nhưng không sao nhớ được.... Chỉ miên mang trong đầu, tên nàng có hai chữ....rốt cuộc là tên gì?
(Hệ thống 333: Chúc Mừng! Tam Thiếu hoàn thành 100% công lược người con gái đẹp nhất...)
" Cố Trình Vũ ": Trở về Hiệp hội.
- Nàng đã không còn ở đây. Thì hắn ở đây làm gì?
( Đang tiến hành tẩy não... 5-4-3-2-1 thoát ly thành công)
- Uyển nhi, nhớ lại kí ức Của Nguên chủ, vốn dĩ Nguyên chủ này. Thêu thùa còn tinh xảo hơn tú nương trong cung. Lúc này cô đang may đồ cho hai cái bánh bao trong bụng.
Cũng không Phải lần đầu làm mẹ, cô vẫn rất háo hức. Uyển nhi, chuyên tâm vào may vá, không để ý có người vào.
- Một vòng tay to lớn, ôm cô vào trong lòng. Uyển nhi, nghe được mùi quen thuộc, nên biết thừa đó là ai... Uyển nhi Giả bộ bị Hù...lên tiếng.
" A" Vũ, sao chàng vào không cho người báo. Làm Thiếp Và Hài tử hết hồn..
" Cố Trình Vũ ": "A" Là ta sơ xuất. Thành nhii đánh ta đi....
" Uyển nhi ": Chàng biết thừa là ta, không nỡ đánh chàng... " Hừ "
- Cố Trình Vũ, thấy vật nhỏ đang hờn dỗi. Đành chuyền đề tài?
" Thành nhi. Nàng đã dùng ngọ thiện chưa...
" Uyển nhi ": Thiếp Đợi Chàng đến, mới dùng. Có lẽ hài tử muốn ăn cơm cùng chàng.
- Cố Trình Vũ, trong lòng tràn ngập hạnh phúc. Cười đầy sủng nịnh với cô
" Cố Trình Vũ " Nàng và hài tử nha, rất ngoan...
- Bữa Trưa được mang lên. Đa số nghiêng về đồ chua cay. Cố Trình Vũ, rất kén ăn nhưng vì dùng bữa với cô thường Xuyên. Nên khẩu vị cũng thay đổi tới 360 độ.
Hôm nay là một thái giám lạ mặt tới đưa đồ ăn. Mà không phải là Tiểu Hồng, trong Phượng Nghi Cung, nhiều nô tài, Uyển nhi không rõ mặt cũng là chuyện bình thường. Nên cô lười suy nghĩ nhiều.. Cứ thế mà ăn thôi.
" Uyển nhi ": A Vũ, Chàng ăn sườn chua ngọt này đi, rất ngon đó......
"Cố Trình Vũ ": Được rồi Thành nhi, nàng cũng lo ăn đi, hài tử mới khỏe mạnh Được. Đừng chỉ nghĩ cho ta.
" Uyển nhi thẹn thùng.. Cuối mặt xuống húp canh.
- Cố Trình Vũ, nhìn cô có da mặt mỏng, sắp làm mẹ tới nơi rồi. Mà vẫn y như tiểu cô nương thẹn thùng.
" A~~Aaa Bụ.. Nnn Bụng Thiêp đau quá. A Vũ~~~Thiếp đau.... aaaaaa
- Cố Trình Vũ! kinh hãi.. Ôm lấy cô... Rống lên.
" Mau Truyền Thái Y~~Gọi thái ý nhanh cho Trẫm.
" Thành nhi, nàng ráng đợi một chút... Thái y lấy sẽ nhanh tới thôi.
"Sắc mặt Uyển nhi tái nhợt... Mắng trong lòng.
" Mẹ nó, rốt cuộc lão nương cũng bị trúng chiêu...
" Em gái hệ thống.. Em có bán Giải độc Đan hay không!
[...] Tỷ xinh đẹp. Em là Hệ Thống mỹ Nhân nên chỉ bán đan dược làm đẹp. Không có bán giải độc đan
[...]Thỉnh tỷ tỷ, tự cứu lấy mình.
" mẹ nó! lão nương vô phúc mới vớ phải em gái hệ thống này. Đẹp cũng không sống lâu được.
- Uyển nhi, tay run runnn chỉ lên trên bàn, có bình sứ tinh xảo.
" Uyển nhi ": A Vũ. Chàng... Chàng nhanh lấy bình sứ kia cho thiếp.... Thiếp khát nước.....
- Cố Trình Vũ,, Tâm trạng đang điên loạn. Còn đâu mà quan tâm trong bình sứ chứa gì? Thành nhi của hắn bảo đó là nước thì chắc chắn là nước...
- Cố Trình Vũ. Đút nước từ trong bình sứ cho Uyển nhi uống.. Uyển nhi, uống nước linh tuyền cảm thấy bớt đau hơn rồi.... Cũng không thấy hài tử muốn tuột ra ngoài như khi nãy.
- Cảm Giác đau râm ran thì vẫn còn đó. Lúc này thái y vội chạy tới.... Bổ sấp bổ ngữa. Không kịp bái tạ kia, mà mau vào Khám cho Hoàng Quý Phi.
- Một khắc sau, thái y mới dám lên tiếng..
" Bẩm Hòang Thượng. Hoàng Quý Phi vì dùng vật có chứa xạ Hương. Nên có dấu hiệu sinh non, rất may là Hoàng Quý Phi, thân thể tốt. Nên long thai vẫn giữ được. Nhưng cần nghĩ ngơi, không nên vận động mạnh.
- Thần sẽ kê đơn, bổ huyết dưỡng thai cho Hoàng Quý Phi, ngày sắc ba bữa...
" Cố Trình Vũ ": Trẫm Và Hoàng Quý Phi mới dùng ngọ thiện. Nàng chỉ mới húp Canh liền la đau.
" Ái khanh xem. Trong canh có thứ gì? Khiến cả trẫm cũng không nhận biết.
- Thái ý quan sát kỹ bát canh, lấy ra ngân trâm thử... Tức thì ông cau mày lại... Có vẻ là truyện quan trọng.
" Thái Y ": Bẩm Hoàng Thượng? Đây là xạ Hương sản phẩm mới nhất của Tây vực. Không màu, không mùi, không vị.
Rất khó để nhận biết.... Nên hoàng Thượng không nhận ra cũng là lẽ thường.
- Cố Trình Vũ, đầy lửa Giận. Cho thái y rời đi.
" Giỏi lắm, ngay trước mí mặt Của Trẫm, cũng dám hại người Của trẫm.... Tốt Tốt.
" Người đâu, mau trói hết trên dưới nô tài Phượng Nghi Cung lại, áp giãi tới Thuận Tư Hình, đích Thân Trẫm sẽ Tra xét.
" Cố Trình Vũ:: ngồi bên cạnh Uyển nhi, vuốt ve nhẹ lên gương mặt còn tái nhợt.. Rồi rời đii.....hắn có đập hết Hoàng cung,cũng phải tìm ra thủ phạm này.
••••••••••••••Chiêu Dương Cung •••••••
- Vũ Khuynh Hương, đang thấp thỏm, rồi lại vui mừng, khi biết đại sự đã thành.
" Vũ Khuynh Hương ": Vương Ma ma, đại sự sao rồi. Không để lại dấu vết gì chứ?
"Vương Ma ma ": Nương Nương Yên Tâm.sẽ không lưu Lại dấu vết.
" Vũ Khuynh Hương ": Tiện Nhân đó, sao rồi....?
" Vương Ma ma ": bẩm Nương nương, lành ít giữ nhiều...
" Vũ Khuynh Hương ": Hài lòng gật đầu, ngịch ngón tayy...
••••••••••••••Thuận Tư Hình...
" Tiểu Bảo, bị xẻo thịt ở tay, đến mức lộ ra xương trắng hếu. Đau tới phát ngất đi, lại bị tạt nước lạnh cho tỉnh lại....
- Cố Trình Vũ ": Nói, là ai sai khiến ngươi Hạ Độc Vào Đồ ăn Của Hoàng Quý Phi....
" Tiểu bảo: Hoàng Thượng....là nô tài bị oan... Hoàng thượng Phải Tin nô tài..
- Cố Trình Vũ, mắt thấy tên này chết cũng không khai báo. Bèn dùng đòn tâm lý.
" Ngươi Tận Trung với kẻ đứng sau, Trẫm cũng nên khen ngươi một câu. Nhưng ngươi cũng biết. Tội mưu hại hoàng thân Quốc Thích,là Tru di cữu tộc. Hôm nay nếu ngươi khai ra kẻ đứng phía sau.
Trẫm sẽ tha cho tộc Nhân ngươi, đảm bảo tộc nhân ngươi không lo nghĩ về sau.
" Tiểu Bảo suy ngẫm " hòang hậu, không thể lớn hơn Hoàng Thượng được. Hắn chết cũng không sao, nhưng cả tộc hắn không đáng chết. Nên quyết định khai..
" Tiểu Bảo ": Hoàng THượng, là Vương Ma ma, bên người Hòang Hậu đưa cho nô tài, nô tài thật không biết chứa dược gì? Chỉ nghe Vương Ma Ma nói qua, dó Là dược an thai.
" Cố Trình Vũ! Lúc này thật sự nổi điên... Cười lạnh...
"Rất tốt, lại là Vũ Khuynh Hương....Nàng ta quá độc ác rồi. Hài tử Của Trẫm cũng dám ra tay. Có phải phủ tướng Quân kia To hơn cái Hoàng Đế này.
" Ngươi đâu. Áp giải tên này Đến Chiêu Dương Cung... Để trẫm đối Chiếu
- Vũ Khuynh Hương, đang vẽ tranh...nét bút nhẹ nhàng thanh tú... Thì bên ngoài có tiếng truyền thừa.
~ Hoàng Thượng Giá Lâm~
- Vũ Khuynh Hương vui mừng, nhanh chóng phúc thân.
" Thần Thiếp bái kiến Hoàng Thượng... "
" Cố Trình Vũ, cố gắng kìm cảm xúc muốn giết người Lại. Tay cầm chung trà nhâm nhi,
" Hoàng Hậu, đã Cấm túc Nữa năm, xem ra đã nghĩ thông xuốt rồi?. Hắn cố nhấn mạnh hai chữ "Thông xuốt. "
" Vũ Khuynh Hương, cảm giác có gì đó không ổn? Nhưng vẫn tự trấn an lòng mình.. Điềm tỉnh lên tiếng.
" Trước kia, là Thần thiếp sai, Hoàng Thượng phạt vậy là phải?
- Cố Trình Vũ lạnh mặt! "Oh "
- Hoàng Quý phi, đẻ non.. Hoàng Hậu đã biết truyện hay chưa?
" Vũ Khuynh Hương Sảng khoái..... Cười thầm.. Cuối Cùng Ả Hồ Ly Tinh Kia cũng đẻ non.. Sao không mất máu mà chết luôn đi...
" Vũ khuynh Hương ": Sao lại có chuyện lớn như vậy? Thần Thiếp không hề hay biết.
- Cố Trình Vũ, không nhịn được nữa rồi. Ném chung trà văng vào trán Vũ Khuynh Hương. Máu từ trán hung hăng chảy xuống.. Khiên cho nàng không kịp né tránh.
:" Cố Trình Vũ ": Hay cho một cái Hoàng Hậu. Chuyện ngươi làm ra, sao bây giờ ngươi nói không biết?
- Vũ Khuynh Hương,trong lòng tuyệt vọng.. Thôi hết. Hắn đã biết hết rồi... Nhưng nàng vẫn cố chối bỏ.
" Vũ Khuynh Hương, quỳ xuống... Giọng nghiêm nghị..
" Hoàng Thượng, chuyện này cần tra Rõ. Là có người hãm hại Thần Thiếp... Chuyện gì cũng phải có bằng chứng. Hoàng thượng, không nên chỉ nghe một Phía.
"Cố Trình Vũ. Hung hăng đá một cái lên người Vũ Khuynh Hương. Khiến nàng té nhào mấy vòng.
" Người đâu, áp tên Tiểu bao kia lên..
- Tiểu Bảo được đưa lên. Vũ Khuynh Hương, trong lòng cả kinh.. Nhìn kỹ Tiểu bão. Cả người máu me. Còn lộ ra xương trắng hếu.... Không khỏi muốn nôn..
" Vương Ma ma, Thấy tiểu bảo, còn kinh sợ hơn. Chính bà đã, đưa tiểu bảo ra khỏi cung rồi. Sao Giờ lại bị bắt ở đây?
" Cố Trạch Vũ ": Hoàng Hậu, Ngươi còn gì để nói. To Gắn lắm. Cả gan mưu hại con của Trẫm..
" Vũ Khuynh Hương Biết, không thể thoát tội. Điên Cuồng cười.. Tới thảm.
" Haa Ha,.....là ta làm thì sao?
Ả Hồ ly tinh kia có gì ngoài sắc đẹp. Ả có mọi thứ, Hoàng Thượng~~ Ngài yêu thương ả như vậy?
" Ta chỉ mong, người liếc mắt ta một cái. Hay đối xử với ta chỉ bằng một phần Mười kia, nhưng ngài không bố thí cho ta lấy một lần.... Tất cả là do Ngài tạo thành hahahaaha.
" Vương Ma ma Quỳ Rạp xuống. Ôm đùi Vũ Khuynh hương, khóc lóc.
" Nương Nương, cầu người đừng nói nữa......
- Vương Ma ma. Lại lết tới Cố Trình Vũ!
"Hòang thượng~~ Tất cả là do lão nô làm. Mọi chuyện không liên can tới Nương Nương...
" Cố Trình Vũ ": Hay cho Một nô tài tận trung. Trẫm sẽ thành toàn cho hai ngươi.
" Người đâu. Mang Vương Ma ma chém đầu.
Còn Hòang Hậu. Lòng dạ ác độc mưu hại HOàng Tự. Nay trẫm Phế hậu xuống làm thứ dân, giam Nữ Nhân ác độc này vào lãnh cung. Xuốt đời này không được phép ra ngoài.
- Vũ Khuynh Hương, Miệng luôn gào thét oán độc, bị lôi đi. Còn Vương Ma ma bị chém ngay sau đó.
••••••••••••
- Uyển nhi, Tỉnh lại đã là ba ngày sau. Miệng cổ khô đắng.
" Tiểu Hồng.. Em lấy cho ta ly nước.
Không thấy tiểu hồng lên Tiếng. Nhưng ly nước Được đưa tới trước mặt cô.
" Uyển nhi~~ Ngước mặt lên nhìn mỹ nam bên cạnh đang đưa nước tới trước mặt cô.
"Uyển nhi yếu ớt Lên Tiếng
" A Vũ " Thiếp còn sợ. Không gặp được chàng, thiếp sợ... Không sinh được hai cái bảo bảo bên trong cho chàng... Thiếp sợ lắm. A Vũ.
- Cố Trình Vũ,, Đau lòng không thôi. Ôm chặt nữ Nhân Tâm can của hắn vỗ về.
" Thành nhi! mọi chuyện không sao rồi hài tử vẫn khỏe mạnh. Người hại nàng ta đều bắt họ phải trả giá rồi...
" Uyển nhi giả bộ hỏi:
" A Vũ! là ai hại hài tử của chúng ta... Hài tử không có tội.
(Ting độ hào cảm của nam chủ +5% bây giờ là 95% tỷ xinh đẹp cố lên)
" Cố Trình Vũ ": Là Hoàng hậu. Trẫm đã phế hậu. Nhốt nàng ta vào lãnh cung rồi.
" Uyển nhi như kinh ngạc. Không thể tin được...
" A Vũ! sao Hoàng Hậu lại như vậy, thiếp không Có đắp tội với nàng ta.
" Cố Trình Vũ ": Là nàng Ta đố kị với Thành nhi của trẫm. Nhưng không sao rồi mọi chuyện đã qua rồi.
- ------mười ngày sau. Trong lãnh cung tồi tàn. Vũ Khuynh Hương, đầu tóc xõa bung. Cả người mặc vãi bông. Ngồi trên một tấm Ván.. Sắc mặt vàng vọt, có lẽ do đói quá. Nhìn qua khe cửa.
- Bỗng tiếng bước chân tới Gần Nàng... cửa được đẩy Ra, Vũ KHuynh Hương, tưởng Hoàng Đế đến. Nhưng lại là không phải.
" Vũ Khuynh Hương ": Hoàng Quý Phi! Tới đây mà để chê cười Ta.
"Uyển nhi ": "A" Thứ muội? Bây giờ ta đẹp tới mức, muội quên ta rồi đi?
" Vũ Khuynh Hương ": giật mình.... Nhìn lại người kia... Có nét rất giống trưởng Tỷ. Nhưng tỷ ấy đã bị cô rạch mặt đẩy xuống vực sâu rồi cơ mà.
" Uyển nhi ": A,...ta không chết là do vận may. Còn ta đẹp hơn là do ông trời ưu ái? Muội không cần vắt óc nghĩ..
" Vũ Khuynh Hương Sợ hãi cả người run run ~~~
" Tỷ Tỷ không phải là con người. Tỷ là ma quỷ..... tỷ đừng đến gần ta... Cút ra xa đi.
" Uyể Nhi " muội nói đúng. Ta là ma quỷ mới về, đòi lại mọi thứ mà muội tặng cho tỷ đây. Ta thập Phần yêu thích.
"Uyển nhi, trong tay tạo ra một tia lôi điện nhỏ. Đánh lên đỉnh đầu Vũ Khuynh Hương... Khiến nàng ta cả thần trí ngây ngốc.
Tự cắt thịt Của mình ăn. La hét trong lãnh cung. Luôn gào lên, trưởng tỷ tới đòi mạng.
Từ đó về sau, Vũ Khuynh Hương sống không bằng chết.
••••••••••
" Phụng Thiên Thừa Vận, Hoàng đế chiếu Viết, Hoàng Quý Phi, có công nối dòng. Nay lập thành Hoàng hậu. Lấy Phong Hào là " Thiên Tiên Hậu" ngày chạp tháng ba tổ chức đại điển phong hậu. Khâm thử.
- -Cố Trình Vũ. Ôm Uyển nhi vào lòng.. Ôn nhu nói.
" Bây giờ Trẫm và Thành nhi. Trọn một đời một đôi.
" Uyển nhi " A Vũ...thiếp Yêu Chàng...
Thiếp... A AA~~~A Vũ Thiếp sắp Sinh rồi.... aaaaa đau bụng
- Cố Trình Vũ Hét lên: ~~~ Bà đỡ mau gọi bà đỡ.
- -ba canh giờ sau, tiếng khóc trẻ con vang lên.. Bà đỡ ôm hai bọc to ra.
- Chức Mừng Hoàng Thượng, Hoàng Hậu hạ sinh được. Đại công chúa, và đại Hoàng tử.
- Cố Trình Vũ, vui mừng chạy như bay vào trong. Thăm người yêu của hắn.
- Thấy nàng an ổn ngủ say, mới đi ra ngoài.. Ôm hai cái nhi tử.... Xem xét kỹ càng..
- Tất Cả Phượng Nghi Cung, trên dưới Thưởng Nữa năm bổng lộc.
( Ting Độ hào cảm của nam chủ đã đầy. Nhiệm vụ hoàn thành 100%..Đang sao chép tính cách kí thể 5% 80% 100% thoát ly khỏi kí thể thành công).
•••••••••••••••••• 3 năm sau.
- Cố Trình Vũ ". Ngồi tựa lên gốc đào.. Ngẫm nghĩ. Người con gái bên cạnh hắn bây giờ, là nàng Mà cũng không phải là nàng.
- Đôi mắt nhìn lên mây gió xa xăm tự hỏi lòng? Rốt cuộc nàng ấy Là ai?
Hắn rất quen thuộc với nàng. Nhưng không sao nhớ được.... Chỉ miên mang trong đầu, tên nàng có hai chữ....rốt cuộc là tên gì?
(Hệ thống 333: Chúc Mừng! Tam Thiếu hoàn thành 100% công lược người con gái đẹp nhất...)
" Cố Trình Vũ ": Trở về Hiệp hội.
- Nàng đã không còn ở đây. Thì hắn ở đây làm gì?
( Đang tiến hành tẩy não... 5-4-3-2-1 thoát ly thành công)
Danh sách chương