- Uyển nhi, không gia nhập vào Tông Môn nhỏ nữa. Cũng bỏ qua cái trắc nghiệm kia, cô nhìn lại bản Thân mình. Chỉ là một cái nữ hài tử xanh sao, không một chút thịt, gia nhập tông môn tên Kỳ Minh Quân kia có nhận thì chắc chắn sẽ, không sinh ra hào cảm với cái thân thể xấu như này được. Uyển nhi, quyết định, lấp đầy cái bụng rồi ngồi sấp bằng... Tu luyện "cữu âm chân kinh".
May thay, nơi này trần ngập linh khí. Nên việc dẫn linh khí vào người quá dễ dành, cô cảm giác trong thân thể, có tia khí kình đang sôi trào bên trong.
- Uyển nhi, tu luyện được một tháng, thân thể khỏe lên rất nhiều... Da dẽ đã chuyển sang hồng hào... Có chút thịt rồi. Không còn giống như lúc mới xuyên qua. Trông rất thảm mà. Cô nhớ lại cốt truyện. Rồi hướng tới nơi. Có cơ duyên với mình. Một mạch đi thẳng.
Uyển Nhi, dọc theo đường đi, không riêng thưởng thức phong cảnh, tìm kiếm cơ duyên, cũng thuận tiện tìm kiếm một ít gia vị linh tinh. Thương Lan giới,đồ vật thật sự quá khó ăn, Cô chỉ có thể chính mình tự tìm tòi, rồi làm ra.
Thương Lan Giới là nơi toàn linh khí, từ thực vật cho tới động vật, chứa rất nhiều linh khí. Chỉ cần sơ chế qua rồi ướp sơ qua gia vị mà cô tìm được. Là thành mĩ trong mĩ vị...
Uyển nhi thử vài lần sau phát hiện, rất nhiều thực vật sơ chế món ăn, mà ở Thương Lan Giới này không ai biết tới. Cũng đúng thôi, họ chỉ tu luyện.. Ăn đan dược đâu để ý tới ba cái cây cỏ này...
Cuối cùng, cô kết luận. Sau này sẽ công lược sư phụ tương lai, qua con đường bao tử. Cô rất tự tin với tay nghề Của mình. Còn không nhắc tới, nam chính đã ăn đồ ăn phàm bao giờ đâu.... Chắc chắn hắn sẽ nghiện.. "Hắc hắc "
[... Ta khuyên tiểu tỷ tỷ. Nhân cơ hội Mà đi công lược nam chính đi... Tỷ tỷ chỉ mãi lo ăn... Luôn làm hệ thống ta không an tâm]
" Hệ thống... Có phải ngươi xem... Tiểu yêu tinh đánh nhau quá nhiều. Nên não bị hỏng rồi không.
- Bây giờ lão nương. Chỉ là cái oa nhi tám tuổi. Công lược như nào.... Lại đi nhận hắn làm cha con à..
" Còn chưa tính. Sau này ta là cô nương xinh đẹp. Lại phải đi công lược tên lão yêu ngàn năm.... Là ta thiệt thòi ngươi có hiểu không?
[[ Tiểu tỷ tỷ. Nói sai rồi.... Cộng hết các thế giới tỷ đi qua.. Chỉ có hơn tuổi của hắn chứ không kém... Tỷ muốn hố ta à. Còn non lắm. ]]
" Uyển nhi:Mẹ tự nhiên hệ thống dỏm kia. Thông minh lên vậy... Lão nương không chấp.
Cô mất một năm, để thu thập đủ các cơ duyên... Một là vòng tay không gian... Bên trong có suối linh tuyền, có dược vạn năm. Có đan được cửu phẩm... Một viên tây tủy đan. Thơi gian trong vòng tay không gian là, 100:1 nên muốn ở bao lâu đều được. Cô còn thu được ở "Đại Sơn cốc" Một bí tịch Vô Cực Âm. Hợp với thủy hệ linh căn của cô.
Mắt thấy, đã thu hết các cơ duyên vốn có của mình. Cô đi thẳng tới Thiên Đạo Tông. Để bái sư... À không để công lược lão yêu ngàn năm kia.
Uyển nhi đi ở trên đường, chín tuổi hài tử thần sắc lãnh đạm, trầm ổn giống cái tiểu đại nhân, bộ dáng này có chút làm người bật cười. Cô tới thật đúng lúc. Ở Thiên đạo Tông, lúc này đang trắc nghiệm cho đệ tử ngoại môn. Kỳ Minh Quân lúc này cũng có mặt. Cảm giác cho hắn biết, hôm nay hắn sẽ thu được một cái kinh hỉ lớn.....
" Ừ đúng là lớn rồi. Huynh sắp bị sói ăn thịt... Huynh có biết hay không "
Lần lượt đã có người trắc nghiệm xong. Cũng chỉ toàn ngũ linh căn và tam linh căn... Mặt của Kỳ Minh Quânn.. Không khỏi âm trầm... Đâu còn lộ vẻ tiên khí kia nữa.
- Tới lượt cuối cùng là cô. Uyên nhi bước lên đài. Hít một hơi thật sâu... Rồi đặt tay lên quả cầu trong xuốt. Trong thâm tâm cô nghĩ. Các người mở to mắt ra mà nhìn. Hôm nay lão nương sẽ cho các người, xem một cái kinh hỉ.... Có sợ chưa...
( tiểu tỷ tỷ lại tự luyến. Ta không ngăn cản được)
1 giây rồi 3 giây sau.. Quả cầu dần sáng.... Xanh rồi chuyên sang vàng... Rồi vàng chanh.... Cuối cùng là vàng kim.... Khiến cho toàn trường chấn động. Trưởng lão hoàn hồn lại mới hô.
Thủy hệ đơn linh cănn.... Trưởng lão hô xong. Toàn trường như ngừng thở... Có thể nghe cả tiếm kim rơi vậy. Kỳ Minh Quân cưỡi hạc bay về phía cô. Không khỏi vui mừng, cảm giác của hắn luôn luôn đúng.
" lúc này, cô mới có dịp nhìn thật kĩ nam chính. Mặc dù hơn nghìn tuổi, nhưng bề ngoài chỉ là thiếu niên hai mươi. Cả người toát lên tiên khí, lãnh đạm mà không xa cách... Gương Mặt còn trên cả yêu nghiệt... Yết hầu của cô không khỏi nuốt nước miếng xuống ực ực.
- --Kỳ Minh Quân, thấy tiểu oa nhi đang ngây ngốc nhìn mình. Không khỏi mĩm cười hiền hòa.. Ôn nhu. Càng khiến cho cô đau tim
" Kỳ Minh Quân. Nhàn nhạt lên tiếng
" Ngươi tên gì:
" Tề Uyển nhi "
Tốt. Sau này ngươi sẽ là đệ tử trân truyền Của ta. Sau này ngươi là tiểu sư thúc tổ của bọn họ. kỳ Minh Quân, chỉ tay mọi người ở phía dưới. Bao gồm cả trưởng lão.
Một lời tuyên bố. Làm cho mọi người không khỏi nuốt ngụm khí lạnh. Bây giờ họ có tiểu sư thúc tổ nha, còn là một cái oa nhi chín tuổi. Thật không nguyện Ý...
Ờ không nguyện ý thì như nào. Có giỏi thì cái trạng với tên lão yêu kia đi...
Uyển nhi, cưỡi hạc cùng Kỳ Minh Quân đi về hướng đỉnh núi "Chung Sơn" nơi an tọa của Kỳ Minh Quân.
" Đồ nhi. Sau này con sẽ ở cùng với vi sư. Con nên chăm chỉ tu luyện. Đừng vì mình là đơn linh căn mà tự phụ.
" Đồ nhi đã rõ. Thưa sư phụ.
kỳ Minh quân cảm thấy. Tiểu oa trắng trẻo, như búp bê sứ này. Có căn cơ và thiên phú tốt. Lại rất ngoan Nên hắn rất hài lòng
( Ting độ hào cảm của nam chính +10 tiểu tỷ tỷ quá giỏi)
" Tốt, con nghĩ ngơi đi. Ngày mai bắt đầu tu luyện. Ta không phiền con nữa.
" Sư phụ. Đi thong thả "
Thấy hình bóng của Kỳ Minh Quân đi rôi. Cô mới dám nghĩ bậy.
- Có khi nào. Tên này nhìn mặt ôn nhu. Nhưng là tên đột lốt sói không, đến tiểu oa nhi như ta mà cũng không tha....
[[...]] tiểu tỷ tỷ, đừng suy nghĩ ai cũng như tỷ NHa. Là hắn xem tỷ như con của hắn nên mới sinh ra hào cảm thôi..
" Ta có sao" Ngươi đừng nói lung tung. Ta không có ăn thịt trẻ con.
[[...] hệ thống........
- -Một ngày, bạo chữ xem có ai trầm trồ không. Hì hì đùa đấy, ở sài gòn mưa cả ngày. Đào ở nhà nên rất rảnh
May thay, nơi này trần ngập linh khí. Nên việc dẫn linh khí vào người quá dễ dành, cô cảm giác trong thân thể, có tia khí kình đang sôi trào bên trong.
- Uyển nhi, tu luyện được một tháng, thân thể khỏe lên rất nhiều... Da dẽ đã chuyển sang hồng hào... Có chút thịt rồi. Không còn giống như lúc mới xuyên qua. Trông rất thảm mà. Cô nhớ lại cốt truyện. Rồi hướng tới nơi. Có cơ duyên với mình. Một mạch đi thẳng.
Uyển Nhi, dọc theo đường đi, không riêng thưởng thức phong cảnh, tìm kiếm cơ duyên, cũng thuận tiện tìm kiếm một ít gia vị linh tinh. Thương Lan giới,đồ vật thật sự quá khó ăn, Cô chỉ có thể chính mình tự tìm tòi, rồi làm ra.
Thương Lan Giới là nơi toàn linh khí, từ thực vật cho tới động vật, chứa rất nhiều linh khí. Chỉ cần sơ chế qua rồi ướp sơ qua gia vị mà cô tìm được. Là thành mĩ trong mĩ vị...
Uyển nhi thử vài lần sau phát hiện, rất nhiều thực vật sơ chế món ăn, mà ở Thương Lan Giới này không ai biết tới. Cũng đúng thôi, họ chỉ tu luyện.. Ăn đan dược đâu để ý tới ba cái cây cỏ này...
Cuối cùng, cô kết luận. Sau này sẽ công lược sư phụ tương lai, qua con đường bao tử. Cô rất tự tin với tay nghề Của mình. Còn không nhắc tới, nam chính đã ăn đồ ăn phàm bao giờ đâu.... Chắc chắn hắn sẽ nghiện.. "Hắc hắc "
[... Ta khuyên tiểu tỷ tỷ. Nhân cơ hội Mà đi công lược nam chính đi... Tỷ tỷ chỉ mãi lo ăn... Luôn làm hệ thống ta không an tâm]
" Hệ thống... Có phải ngươi xem... Tiểu yêu tinh đánh nhau quá nhiều. Nên não bị hỏng rồi không.
- Bây giờ lão nương. Chỉ là cái oa nhi tám tuổi. Công lược như nào.... Lại đi nhận hắn làm cha con à..
" Còn chưa tính. Sau này ta là cô nương xinh đẹp. Lại phải đi công lược tên lão yêu ngàn năm.... Là ta thiệt thòi ngươi có hiểu không?
[[ Tiểu tỷ tỷ. Nói sai rồi.... Cộng hết các thế giới tỷ đi qua.. Chỉ có hơn tuổi của hắn chứ không kém... Tỷ muốn hố ta à. Còn non lắm. ]]
" Uyển nhi:Mẹ tự nhiên hệ thống dỏm kia. Thông minh lên vậy... Lão nương không chấp.
Cô mất một năm, để thu thập đủ các cơ duyên... Một là vòng tay không gian... Bên trong có suối linh tuyền, có dược vạn năm. Có đan được cửu phẩm... Một viên tây tủy đan. Thơi gian trong vòng tay không gian là, 100:1 nên muốn ở bao lâu đều được. Cô còn thu được ở "Đại Sơn cốc" Một bí tịch Vô Cực Âm. Hợp với thủy hệ linh căn của cô.
Mắt thấy, đã thu hết các cơ duyên vốn có của mình. Cô đi thẳng tới Thiên Đạo Tông. Để bái sư... À không để công lược lão yêu ngàn năm kia.
Uyển nhi đi ở trên đường, chín tuổi hài tử thần sắc lãnh đạm, trầm ổn giống cái tiểu đại nhân, bộ dáng này có chút làm người bật cười. Cô tới thật đúng lúc. Ở Thiên đạo Tông, lúc này đang trắc nghiệm cho đệ tử ngoại môn. Kỳ Minh Quân lúc này cũng có mặt. Cảm giác cho hắn biết, hôm nay hắn sẽ thu được một cái kinh hỉ lớn.....
" Ừ đúng là lớn rồi. Huynh sắp bị sói ăn thịt... Huynh có biết hay không "
Lần lượt đã có người trắc nghiệm xong. Cũng chỉ toàn ngũ linh căn và tam linh căn... Mặt của Kỳ Minh Quânn.. Không khỏi âm trầm... Đâu còn lộ vẻ tiên khí kia nữa.
- Tới lượt cuối cùng là cô. Uyên nhi bước lên đài. Hít một hơi thật sâu... Rồi đặt tay lên quả cầu trong xuốt. Trong thâm tâm cô nghĩ. Các người mở to mắt ra mà nhìn. Hôm nay lão nương sẽ cho các người, xem một cái kinh hỉ.... Có sợ chưa...
( tiểu tỷ tỷ lại tự luyến. Ta không ngăn cản được)
1 giây rồi 3 giây sau.. Quả cầu dần sáng.... Xanh rồi chuyên sang vàng... Rồi vàng chanh.... Cuối cùng là vàng kim.... Khiến cho toàn trường chấn động. Trưởng lão hoàn hồn lại mới hô.
Thủy hệ đơn linh cănn.... Trưởng lão hô xong. Toàn trường như ngừng thở... Có thể nghe cả tiếm kim rơi vậy. Kỳ Minh Quân cưỡi hạc bay về phía cô. Không khỏi vui mừng, cảm giác của hắn luôn luôn đúng.
" lúc này, cô mới có dịp nhìn thật kĩ nam chính. Mặc dù hơn nghìn tuổi, nhưng bề ngoài chỉ là thiếu niên hai mươi. Cả người toát lên tiên khí, lãnh đạm mà không xa cách... Gương Mặt còn trên cả yêu nghiệt... Yết hầu của cô không khỏi nuốt nước miếng xuống ực ực.
- --Kỳ Minh Quân, thấy tiểu oa nhi đang ngây ngốc nhìn mình. Không khỏi mĩm cười hiền hòa.. Ôn nhu. Càng khiến cho cô đau tim
" Kỳ Minh Quân. Nhàn nhạt lên tiếng
" Ngươi tên gì:
" Tề Uyển nhi "
Tốt. Sau này ngươi sẽ là đệ tử trân truyền Của ta. Sau này ngươi là tiểu sư thúc tổ của bọn họ. kỳ Minh Quân, chỉ tay mọi người ở phía dưới. Bao gồm cả trưởng lão.
Một lời tuyên bố. Làm cho mọi người không khỏi nuốt ngụm khí lạnh. Bây giờ họ có tiểu sư thúc tổ nha, còn là một cái oa nhi chín tuổi. Thật không nguyện Ý...
Ờ không nguyện ý thì như nào. Có giỏi thì cái trạng với tên lão yêu kia đi...
Uyển nhi, cưỡi hạc cùng Kỳ Minh Quân đi về hướng đỉnh núi "Chung Sơn" nơi an tọa của Kỳ Minh Quân.
" Đồ nhi. Sau này con sẽ ở cùng với vi sư. Con nên chăm chỉ tu luyện. Đừng vì mình là đơn linh căn mà tự phụ.
" Đồ nhi đã rõ. Thưa sư phụ.
kỳ Minh quân cảm thấy. Tiểu oa trắng trẻo, như búp bê sứ này. Có căn cơ và thiên phú tốt. Lại rất ngoan Nên hắn rất hài lòng
( Ting độ hào cảm của nam chính +10 tiểu tỷ tỷ quá giỏi)
" Tốt, con nghĩ ngơi đi. Ngày mai bắt đầu tu luyện. Ta không phiền con nữa.
" Sư phụ. Đi thong thả "
Thấy hình bóng của Kỳ Minh Quân đi rôi. Cô mới dám nghĩ bậy.
- Có khi nào. Tên này nhìn mặt ôn nhu. Nhưng là tên đột lốt sói không, đến tiểu oa nhi như ta mà cũng không tha....
[[...]] tiểu tỷ tỷ, đừng suy nghĩ ai cũng như tỷ NHa. Là hắn xem tỷ như con của hắn nên mới sinh ra hào cảm thôi..
" Ta có sao" Ngươi đừng nói lung tung. Ta không có ăn thịt trẻ con.
[[...] hệ thống........
- -Một ngày, bạo chữ xem có ai trầm trồ không. Hì hì đùa đấy, ở sài gòn mưa cả ngày. Đào ở nhà nên rất rảnh
Danh sách chương