Sở Tần Sinh, lại gần ống thở.... 1 giây 2 giây rồi 3 giây.... Anh hít vào một hơi mạnh... Rồi rút ống thở ra. Anh nhìn, hô hấp Của người con gái đó đang yếu dần.... Rồi lồng ngực phập phồng quyết liệt... Tranh giành một ít khí vậy.......Sở Tần Sinh, thấy mặt của cô tái đi một ít.... Không ngừng thở phập phồng,anh lo sợ hét lênnn.

"Uyển nhi... Em mau vào điiiiiiii"

Thoắt cái, đã không còn thấy linh hồn Của cô, ở cạnh anh nữa.... sở Tần Sinh lo sợ, để lại ống dẫn ôxxi lên mũi của cô..... Cứ như vậy 30p rồi 2 giờ trôi qua. Anh vẫn không thấy người con gái ấy, có dấu hiệu tỉnh lại.

#Đôi mắt vẫn nhắm chặt... Hơi thở đều đều. Anh rất lo sợ.. Có phải cô thất bại hay không..... Anh thức bên cạnh cô cả đêm.... Anh lo sợ. Cô sẽ ra đi mãi mãi....

- --Đã hai ngày trôi qua. Uyển nhi vẫn chưa tỉnh lại... Dấu hiệu này, khiến cho Sở Tầm Sinh phát điênnn. Anh nắm chặt bàn tay non mềm của cô. Nước mắt chực rơi lã chã. Thật giống như một đứa trẻ. Anh nĩ non bên cạnh cô. Tuy lúc này,Uyển nhi chưa đủ sức tỉnh dậy. Nhưng anh ở bên cạnh cô. Khóc vì cô. Cô đều biết hết........cảm xúc của cô rung động thật nhiều. Đã xuyên qua vài thế giới... Nhưng tới thế giới này. Cô tham lam suy nghĩ, không muốn rời xa anhh. Cô cũng biết hệ thống sẽ không đồng ý. Nhưng cô vẫn muốn hỏi.

" Ta hoàn thành nhiệm vụ. Ngươi có thể để ta ở vi diện này tới khi đối tượng công lược mất đi không?

[[ Xin lỗi tiểu tỷ tỷ: tỷ tỷ không đủ quyền để ở lại... Nếu muốn tỷ tỷ phải cố gắng trở thành. Công lược giả siêu Mạnh. Lúc đó tỷ muốn vào thế giới nào cũng được"]]

" Mẹ nó. Ta biết mà, nói chuyện với cái hệ thống dỏm này. Thà ta đi khén các bạn độc giả đang đọc truyện còn hơn"

- --Bên cạnh, Sở Tần sinh vẫn đang khóc như mưa.

" Uyển nhi: Thật là nhiều nước mắt mà. Ta sợ có nước mũi có dính lên tay ta không"

____ Cô giả bộ nhấp nháy ngón tay.. Đôi hằng mi dày dặn cong cong, khẽ rung rungg~~~

Thoáng mở mắt. Nhưng vì đã hai năm không có tỉnh. Nên đôi mắt thấy được ánh sáng. Trở nên chói lọi đau rát, cô liền nhắm lại....... Sở tần sinh, còn đang bận khóc nên không chú ý động tác nhỏ ở ngón tay cô.

Uyển nhi, liền vận hết hai mươi mấy năm cha sinh mẹ đẻ ra.... Cố lên tiếng nhỏ. Phải nói là cực nhỏ. Âm thanh của cô hơi khàn vì đã lâu không nói chuyện.

[¤^¤] ưmm~~ T... Tầ...Tần Sinh... Đừng khóc nữa.......

- --Sở Tần Sinh giật mình. Có phải anh nghe được tiếng Của cô hay không. Hay do anh ảo tưởng ra...... Anh ngước lên nhìn Uyển nhi đang cố gắng mở đôi mắt lênnnn.... Lần này thì anh tin rồi. Uyển nhi tỉnh.... Uyển nhi thật sự tỉnhmmm..........ơn giời cô ấy tỉnh rôi. Cô ấy sẽ không rời xa anh nữa rồi...

( Anh phải cảm ơn. Tác giả tỷ tỷ. Tỷ muốn cho nhân vật sống. Liền sống, muốn Anh chết anh phải chết nha.....)

" Uyển nhi... E.... Em thật sự tỉnh..... Anh thật sợ. Cứ nghĩ em sẽ rời xa anh anhhh rất sợ.. Vừa nói nước mắt nước mũi anh trào raa. Trông thật nhếch nhác.

- --Cô cố ngăn cảm xúc cười lại.. Thật ra cô cũng không còn sức mà cười nữa rồi.

" Tần sinh. Anh lớn rồi đừng khóc như trẻ con nữa.... Em Tỉnh rồi, không phải saooo. Em sẽ không rời xa anh nha. Anh còn hứa thuê nhà của em đó. Không được nuốt lời....

"" Sở Tần sinh, vui mừng gật đầu như gà mổ thóc... Anh.. Anh hứa. Cái gì anh cũng hứa. Nhưng anh không muốn thuê nhà với emmm?

" Uyển nhi. Khóe mắt giật giật:TẠI SAO?

" có phải tên này tính. Ăn xong rồi định phui đít đi hay không... Lão nương bây giờ không thèm tủ lạnh nhà hắn nữa rồi mà. "

- Sở Tần Sinh hít vào một hơi. Lấy kiên cường hỏi cô.

"UYỂN NHI. EM CÓ ĐỒNG Ý LÀM BẠN GÁI CỦA ANH KHÔNG? "

- ---Đôi mắt của cô hồng hồng. Hiện lên tầng hơi nước. Nhìn rất đáng yêu mê người... Cô nhẹ nhàng gật đầu..

"Em đồng ý"

( Ting độ hào cảm của nam chủ là 99% còn 1% nữa tỷ tỷ cố lênn)

Ba ngày sau Uyển nhi xuất viện. Sở Tần sinh cũng chuyển tới nhà cô ở. Thấm thoát ngày tháng trôi qua. Độ hảo cảm cũng chỉ dừng ở mức độ 99%.không thèm tăng lênnn.

- -Lúc bây giờ. Sở Tần Sinh không còn là một chàng trai nhát gan... Bộ dàng không giống thư sinh nữa... Thời gian mài mòn, khiến anh trở nên thuần thục. Mị hoặc bốn phía... Khiến cho bao trái Tim thiếu nữ bị bắt đi.

- Tần Sinh bây giờ là, Giám độc của công ty game VTC. Anh đang chờ cô ở dưới quầy bar. Uyển nhi đi oderr nước uống. Còn anh ngồi phía xa chờ.

( đào mượn tạm tên công ty game nha. Đừng tố giác đào. bởi đào rất thích nhảy autione nha)

# hai cô gái xinh đẹp lại gần.. Làm quen với anh.Sở Tần Sinh, vẫn tỏ ra băng lãnh, không

trả lời hai cô gái đó. Nhưng hai cô gái đó vẫn quấn lấy không buông.

##Uyển nhi mắt thấy. Mục tiêu công lược bị quấn lấy. Cô bước nhẹ nhàng khoan thai, Cầm hai ly trà sữa tới, đặt vào tay của Tần Sinh... Cô nhẹ giọng cất lên.

- --Xin chào hai cô. Không biết cô hỏi Chồng tôi đây là có việc?

"""Sở Tần Sinh ngạc nhiên: Uyển nhi... Cô ấy gọi anh là Chồng là chồng đó.. Không phải là bạn trai. Ý cười của anh càng rõ hơn. Anh cũng tiếp lời.

Xin lỗi, hai vị tiểu thư này.Đây là vợ tôi. Mong hai vị tiểu thư đây nhường đường. Hai cô gái lúc này, vẻ mặt xanh trắng. Xấu hổ nhường đường cho hai người đi. Nhìn bóng dáng hai người. Họ thật đẹp đôi.

(Ting độ hào cảm của nam chủ là 100%. Nghiệm vụ hoàn thành. Đang sao chép tính cách kí chủ. 5%...80%...100% sao chép thành công.... Đang thoát khỏi kí thể........ Thoát thành công).

_________________Ngoại truyện_______________

5 tháng sau. Một buổi tối nọ. Sở Tần Sinh, trang trí căn phòng đầy bong bóng. Ở giữa là 999 đóa hồng đỏ rực. Ở khoảng giữa là một chiếc bánh kemmm. Trên trần nhà dãi đầy đèn chớp nhỏ. Giống như ngàn vi sao vậy. Xung quanh phòng dán đầy những hình ảnh ngọt ngào hạnh phúc giữa anh và cô.

- --Đúng vậy hôm nay là ngày anh cầu hôn cô... Anh thật hồi hộp....

Uyển nhi bước tới căn phòng. Cô tràn đầy hạnh phúc. Cổ cảm xúc này, cô không ngăn lại được... Hai mắt cô hồng hồng, nước mắt Tuôn rơi. Sở tần sinh bước lại gần. Quỳ xuống. Trên tay cầm chiếc nhẫn kim cương.

" Uyển nhi. Em có đồng ý lấy anh không. Anh rất muốn cùng em sinh ra một đội bóng "

""Uyển nhi khóc nấc lên.. " EM ĐỒNG Ý"

Hai người trao cho nhau,một nụ Hôn đủ nồng cháy. Đủ ngọt ngào...

Ba năm sau.Uyển nhi thành công sinh ra hai trai một gái.. Là Sinh ba đó. Nam chính quả trâu bò. Tối nào cũng cày cuốc....

Từ sau khi kết hôn. Sở Tần Sinh, trở Thành Nô thê chính hiệu( ý là nô lệ Của vợ). Công việc của anh, hoàn toàn làm ở nhà.. Uyển nhi cũng đã khuyên bảo anh. Nhưng anh không chịu. Cũng hết cách rồi.

Ngoài công việc ra, anh còn đảm đương nấu cơm dọn nhà. Không cho cô đụng bất cứ việc gì trong nhà. Cuộc sống của hai người thật tốt. Họ cứ sống với nhau như vậy tới cuối đời.

Còn về nữ chính. Hàm tiếu tiếu, ba năm trôi qua, cô vì bắt phải một con quỷ mạnh mẽ. Khiến Hàm Tiếu Tiếu bị Quỷ Cắn nuốt linh hồn. Cô ta bị lạc mất bảy thần hồn. Khiến cho bây giờ thần kinh không ổn định. Luôn mơ hồ và lảm nhảm.... Sau cùng cô ta cũng chỉ ở trong bệnh viện tâm thần tới cuối đời.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện