Thoáng cái đã đến mùa xuân. Hoa lá trăm mùa đua sắc. Thái Phó thay Hoàng Thượng phát lệnh, Săn bắn đầu xuân Tất cả quan lại đều được tham gia ngày săn bắn.
Uyển nhi, suy nghĩ chiếu theo cốt truyện, thì ngay lúc này An Vương Gia sẽ lên kế hoạch ám sát Phó Minh Viễn thành công.
Cô chỉ cần, nhân cơ hội này ngăn chặn được kế hoạch của An Vương Gia, xoát hào cảm. Như vậy sẽ nhanh chóng hoàn thành nghiệm vụ.
Một tháng, trôi qua ngày xuân săn bắn đã tới. Không uổng công Uyển nhi trông đợi từng ngày.
Khu vực săn bắn, thiên nhiên xanh tốt. Vạn vật nảy mầm sinh sôi. Đã hai năm Uyển nhi ở trong cung cấm, không có cơ hội ra ngoài.
Nay thấy được cảnh vật nhịn không được mà vui vẻ,tham lam hít nhiều không khí trong lành. Ngắm nhiều mỹ cảnh hơn..
" ChẬc~~ Nhìn xem cô nương nhà kia mặc đồ thật bó sát.
" Cô nương nhà huyện lệnh khá đáng yêu. Rồi cô nương kia Thật trắng... Còn gì vui hơn ngắm mỹ nhân~~~
Phó Minh Viễn nhìn tiểu Hoàng Thượng vui vẻ như vậy, hắn chỉ yên lặng để trong lòng. Hai năm vừa qua hắn bận rộn triều chính, không có thời gian mang Hoàng Thượng đi ta ngoài tham thú. Nhân cơ hội lần này phải cho Hòang thượng vui vẻ một phen.
Uyển nhi đối với cưỡi ngựa là việc phi thường hứng thú. Nhìn thấy ngựa là hai mắt sáng rực lên..
" Trẫm nghe nói Thái Phó đại nhân thuật cưỡi ngựa tinh vi, Thái Phó có Nguyện cùng Bồi Trẫm cưỡi ngựa?
Phó Minh Viễn, lâu nay biết Hoàng Thượng luôn không bao giờ chủ động với hắn. Hôm nay Hoàng Thượng lại chủ động muốn hắn cùng người bồi cưỡi ngựa, hắn vui còn không hết sao có thể từ chối được đây...
" Chỉ cần Hoàng Thượng mở miệng, đừng nói bồi cưỡi ngựa......" Nói một chút lại dùng ánh mắt tà mị nhìn Uyển nhi.
" Hoàng Thượng muốn cưỡi thần..... Đều có thể.
Phó Minh Viễn, mặt không đổi sắc,. Nói câu kia phi thường nghiêm túc... Cứ làm như là chuyện rất đứng đắn vậy.
Uyển nhi, mặt đỏ như trái cà chua... Làm lơ câu nói sau của Gian Thần thúc ngựa đi trước.
Phó Minh Viễn không tức giận. Hoàng Thượng là cái tiểu thẹn thùng. Hắn hiểu nên thúc ngựa đi theo sau Hoàng Thượng.
Hai con tuấn mã. Một đen một trắng xuất vó quay cuồng. Chạy băng băng xuyên qua toàn trường săn bắn. Khiến cho các Quý nữ quan lại nhìn không khỏi. Mặt đỏ tim đập nhanh.
Thái Phó xưa nay đã tuấn dật. Họ không ngờ Hoàng Thượng trưởng thành cũng rất anh tuấn mê hoặc lòng người.
Mắt thấy hai hình bóng anh tuấn, Dần khuất khỏi tầm mắt. Họ hận không thể túm theo đuôi ngựa mà chạy theo đâu.
Không biết hai người thúc ngựa chạy bao lâu. Tới khi con ngựa dừng Lại không chạy tiếp nữa. Uyển nhi cảm giác gió tạt qua Mặt, khiến tâm trạng thoải mái không thôi, cũng dừng lại quan sát.
" Thần Không ngờ, Hoàng Thượng lại cưỡi ngựa giỏi tới như vậy! Nếu so ra thần chắc chắn sẽ thua.
" Uyển nhi Hả hê trong lòng.
" Tên Gian Thần này, biết tự giác nhận thua là tốt. Lão nương cưỡi ngựa giỏi hơn ngươi.
" Võ công còn cao thâm hơn ngươi nữa kìa."
" Thái Phó đại Nhân là khiếm tốn rồi. Là Thái Phó Nhường Trẫm... Trẫm cư nhiên sẽ phát hiện ra " dù gì lão nương phải học cách khiêm tốn....
Lời còn chưa kịp rứt khỏi miệng. Mấy chục tên hắc Y Nhân Từ trên trời xuống. Bao vây hai người...
Uyển nhi định xuất đại đao từ không gian ra, thì bị Phó Minh Viễn đẩy lùi lại phía sau bảo vệ.
Còn Mấy chục tên Hắc Y Nhân cùng Phó Minh Viễn so chiêu... Hắc Y Nhân chiêu nào cũng như muốn lấy mạng Phó Minh Viễn.
Phó Minh Viễn xem Tiểu Hoàng Thượng như tận tâm can. Sủng bao nhiêu cũng không thấy đủ. Nay bị ám toán hắn rất sợ Uyển nhi bị thương. Toàn Thân Phó Minh Viễn tỏa ra sát Ý vô hạn.. Khiến người ta run sợ.
Uyển nhi thấy Phó Minh Viễn đang ở thế hạ phong. Một Mình Phó Minh Viễn sao có thể địch lại mấy chục hắc y nhân.
Nếu bây giờ cô còn không ra tay, thì chắc chắn hai người sẽ chết tại đây.
Uyển nhi xuất ra dây thừng mà cô hay cột để nằm. Quấn lấy cổ chân của hắc y Nhân âm thầm Lôi đi.
Một tên hắc y nhân, nhân lúc Uyển nhi không chú ý xuất kiếm. Nhắm ngay Mặt Uyển nhi mà đâm thẳng.
Cô cảm thấy không tránh thoát nổi. Liền nhắm mắt xuôi tay.... Đột nhiên hắc y nhân hộc máu ngã xuống đất.
Uyển nhi vốn đã rất kinh sợ, đột nhiên bị Phó Minh Viễn ôm vào trong lòng ngực, một tay ôm Uyển nhi tay kia chống đỡ với hắc y nhân.
" Hoàng Thượng~~ Không sao chứ "?
" Tạm thời còn không chết được." Uyển nhi mới nói xong.
Tức thì một hắc y nhân lao mũi kiếm vào Phó Minh Viễn. Theo bản năng cô xoay người lại ăn trọn mũi kiếm vào lồng ngực ngất lịm.
" Hoàng Thượng ~~~ Sao lại chắn kiếm "
Phó Minh Viễn, gầm hét sát khí nồng đậm ôm chặt Uyển nhi.. Tay kia giết Sạch hắc y Nhân.
Rừng cây vẫn vi vu gió thổi. Chỉ là cảnh tượng đều là máu me tới kinh người.
Phó Minh Viễn, mặt sát khí xé áo của mình cầm máu cho Hoàng Thượng.. Hơi thở của Uyển nhi suy yếu dần. Máu đỏ tươi không ngừng chảy ra.
Cảnh vật bị nhiễm màu đỏ tươi của máu. Một lúc sau ám vệ tới.
Thuộc hạ tới muộn, thỉnh chủ tử giáng tội."
Phó Minh Viễn không trách tội ám về. Mà hắn đang rất tức giận tới mức muốn giết người.... Hàm răng Rít lên ba chữ.
" An Vương Gia "
Phó Minh Viễn, nhanh chóng ôm Uyển nhi tới lều. Gấp rút gọi thái y tới~~ chỉ cần chậm trễ một chút thì cô sẽ đi.
Uyển nhi do trúng vào ngay giữ trái tim. Lúc này thần thái cô mơ hồ. Cô còn chưa chết chắc chắn là nhờ em gái Hệ Thống rồi. Trong mơ hồ cô nghe được tiếng của Phó Minh Viễn và Em gái Hệ Thống.
[...] Tỷ còn 7 ngày để sống. Hoàn thành nhiệm vụ chúc tỷ xinh đẹp may mắn.
Thái y tới liền thấy. Tiểu Hoàng Thượng sắc mặt trắng bệch, trên người Long Bào sớm bị máu tươi nhiễm đỏ, kinh hãi không thôi.
Thái y không để Ý Thái Phó Bên cạnh. Mà nhanh chân tới cởi bỏ quần áo của Hoàng Thượng ra. Thì sắc Mặt Thái Phó Và Thái Y kinh hãi không thôi.
Phó Minh Viễn sắc mặt tối xầm đứng ở một bên, Nhìn Tiểu Hòang Thượng cư nhiên lại là nữ nhân.
Thái y sợ tới mức quỳ dập đầu xuống đất. Đây là ông tự rước họa vào thân, biết một cái bí mật cung đình tày trời này.
Phó Minh Viễn rất nhanh kìm nén cảm xúc của mình gằn từng chữ " Chữa Bệnh cho Hoàng Thượng đi "
Thái y nhìn vết thương trúng ngay tim. Cho tới bây giờ chưa chết đã là kỳ tích rồi. Cũng may ông hành y nhiều năm nên xử. Lý vết thương rất cẩn thận.
Hồi, hồi thái phó, Hoàng Thượng trên người miệng vết thương trúng ngay tim~~ x
Cơ thể suy nhược... Có lẽ chỉ còn lại rất ít thời Gian...
" Phó Minh Viễn nghe được lời thái y nói. Gầm rống lên. ~~~
" Lang băm.. Ăn bổng lộc đại sở. Lại không cứu được hoàng thượng... Mang ra chém.
Thái y la hét van xin không được. Tức khắc bị chém Đầu.
Phó Minh Viễn, nhìn tên Hoàng Thượng dối trá dám lừa gạt hắn.. Còn đỡ kiếm cho hắn...
Hắn hận không được mà muốn mũi kiếm kia thà trên người mình còn hơn... Nhìn tiểu nhân nhi huyết Sắc không có. Nằm thoi thóp trên giường.....tim hắn đau quặn
( Ting --- Độ hào cảm của nam chủ +10% bây giờ là 90%)...
Phó Minh Viễn, cho hủy buổi săn bắn. Đem hoàng Thượng trọng thương hồi cung. Với mục đích tìm thần y để chữa cho Người hắn yêu thương nhất.
Uyển nhi, suy nghĩ chiếu theo cốt truyện, thì ngay lúc này An Vương Gia sẽ lên kế hoạch ám sát Phó Minh Viễn thành công.
Cô chỉ cần, nhân cơ hội này ngăn chặn được kế hoạch của An Vương Gia, xoát hào cảm. Như vậy sẽ nhanh chóng hoàn thành nghiệm vụ.
Một tháng, trôi qua ngày xuân săn bắn đã tới. Không uổng công Uyển nhi trông đợi từng ngày.
Khu vực săn bắn, thiên nhiên xanh tốt. Vạn vật nảy mầm sinh sôi. Đã hai năm Uyển nhi ở trong cung cấm, không có cơ hội ra ngoài.
Nay thấy được cảnh vật nhịn không được mà vui vẻ,tham lam hít nhiều không khí trong lành. Ngắm nhiều mỹ cảnh hơn..
" ChẬc~~ Nhìn xem cô nương nhà kia mặc đồ thật bó sát.
" Cô nương nhà huyện lệnh khá đáng yêu. Rồi cô nương kia Thật trắng... Còn gì vui hơn ngắm mỹ nhân~~~
Phó Minh Viễn nhìn tiểu Hoàng Thượng vui vẻ như vậy, hắn chỉ yên lặng để trong lòng. Hai năm vừa qua hắn bận rộn triều chính, không có thời gian mang Hoàng Thượng đi ta ngoài tham thú. Nhân cơ hội lần này phải cho Hòang thượng vui vẻ một phen.
Uyển nhi đối với cưỡi ngựa là việc phi thường hứng thú. Nhìn thấy ngựa là hai mắt sáng rực lên..
" Trẫm nghe nói Thái Phó đại nhân thuật cưỡi ngựa tinh vi, Thái Phó có Nguyện cùng Bồi Trẫm cưỡi ngựa?
Phó Minh Viễn, lâu nay biết Hoàng Thượng luôn không bao giờ chủ động với hắn. Hôm nay Hoàng Thượng lại chủ động muốn hắn cùng người bồi cưỡi ngựa, hắn vui còn không hết sao có thể từ chối được đây...
" Chỉ cần Hoàng Thượng mở miệng, đừng nói bồi cưỡi ngựa......" Nói một chút lại dùng ánh mắt tà mị nhìn Uyển nhi.
" Hoàng Thượng muốn cưỡi thần..... Đều có thể.
Phó Minh Viễn, mặt không đổi sắc,. Nói câu kia phi thường nghiêm túc... Cứ làm như là chuyện rất đứng đắn vậy.
Uyển nhi, mặt đỏ như trái cà chua... Làm lơ câu nói sau của Gian Thần thúc ngựa đi trước.
Phó Minh Viễn không tức giận. Hoàng Thượng là cái tiểu thẹn thùng. Hắn hiểu nên thúc ngựa đi theo sau Hoàng Thượng.
Hai con tuấn mã. Một đen một trắng xuất vó quay cuồng. Chạy băng băng xuyên qua toàn trường săn bắn. Khiến cho các Quý nữ quan lại nhìn không khỏi. Mặt đỏ tim đập nhanh.
Thái Phó xưa nay đã tuấn dật. Họ không ngờ Hoàng Thượng trưởng thành cũng rất anh tuấn mê hoặc lòng người.
Mắt thấy hai hình bóng anh tuấn, Dần khuất khỏi tầm mắt. Họ hận không thể túm theo đuôi ngựa mà chạy theo đâu.
Không biết hai người thúc ngựa chạy bao lâu. Tới khi con ngựa dừng Lại không chạy tiếp nữa. Uyển nhi cảm giác gió tạt qua Mặt, khiến tâm trạng thoải mái không thôi, cũng dừng lại quan sát.
" Thần Không ngờ, Hoàng Thượng lại cưỡi ngựa giỏi tới như vậy! Nếu so ra thần chắc chắn sẽ thua.
" Uyển nhi Hả hê trong lòng.
" Tên Gian Thần này, biết tự giác nhận thua là tốt. Lão nương cưỡi ngựa giỏi hơn ngươi.
" Võ công còn cao thâm hơn ngươi nữa kìa."
" Thái Phó đại Nhân là khiếm tốn rồi. Là Thái Phó Nhường Trẫm... Trẫm cư nhiên sẽ phát hiện ra " dù gì lão nương phải học cách khiêm tốn....
Lời còn chưa kịp rứt khỏi miệng. Mấy chục tên hắc Y Nhân Từ trên trời xuống. Bao vây hai người...
Uyển nhi định xuất đại đao từ không gian ra, thì bị Phó Minh Viễn đẩy lùi lại phía sau bảo vệ.
Còn Mấy chục tên Hắc Y Nhân cùng Phó Minh Viễn so chiêu... Hắc Y Nhân chiêu nào cũng như muốn lấy mạng Phó Minh Viễn.
Phó Minh Viễn xem Tiểu Hoàng Thượng như tận tâm can. Sủng bao nhiêu cũng không thấy đủ. Nay bị ám toán hắn rất sợ Uyển nhi bị thương. Toàn Thân Phó Minh Viễn tỏa ra sát Ý vô hạn.. Khiến người ta run sợ.
Uyển nhi thấy Phó Minh Viễn đang ở thế hạ phong. Một Mình Phó Minh Viễn sao có thể địch lại mấy chục hắc y nhân.
Nếu bây giờ cô còn không ra tay, thì chắc chắn hai người sẽ chết tại đây.
Uyển nhi xuất ra dây thừng mà cô hay cột để nằm. Quấn lấy cổ chân của hắc y Nhân âm thầm Lôi đi.
Một tên hắc y nhân, nhân lúc Uyển nhi không chú ý xuất kiếm. Nhắm ngay Mặt Uyển nhi mà đâm thẳng.
Cô cảm thấy không tránh thoát nổi. Liền nhắm mắt xuôi tay.... Đột nhiên hắc y nhân hộc máu ngã xuống đất.
Uyển nhi vốn đã rất kinh sợ, đột nhiên bị Phó Minh Viễn ôm vào trong lòng ngực, một tay ôm Uyển nhi tay kia chống đỡ với hắc y nhân.
" Hoàng Thượng~~ Không sao chứ "?
" Tạm thời còn không chết được." Uyển nhi mới nói xong.
Tức thì một hắc y nhân lao mũi kiếm vào Phó Minh Viễn. Theo bản năng cô xoay người lại ăn trọn mũi kiếm vào lồng ngực ngất lịm.
" Hoàng Thượng ~~~ Sao lại chắn kiếm "
Phó Minh Viễn, gầm hét sát khí nồng đậm ôm chặt Uyển nhi.. Tay kia giết Sạch hắc y Nhân.
Rừng cây vẫn vi vu gió thổi. Chỉ là cảnh tượng đều là máu me tới kinh người.
Phó Minh Viễn, mặt sát khí xé áo của mình cầm máu cho Hoàng Thượng.. Hơi thở của Uyển nhi suy yếu dần. Máu đỏ tươi không ngừng chảy ra.
Cảnh vật bị nhiễm màu đỏ tươi của máu. Một lúc sau ám vệ tới.
Thuộc hạ tới muộn, thỉnh chủ tử giáng tội."
Phó Minh Viễn không trách tội ám về. Mà hắn đang rất tức giận tới mức muốn giết người.... Hàm răng Rít lên ba chữ.
" An Vương Gia "
Phó Minh Viễn, nhanh chóng ôm Uyển nhi tới lều. Gấp rút gọi thái y tới~~ chỉ cần chậm trễ một chút thì cô sẽ đi.
Uyển nhi do trúng vào ngay giữ trái tim. Lúc này thần thái cô mơ hồ. Cô còn chưa chết chắc chắn là nhờ em gái Hệ Thống rồi. Trong mơ hồ cô nghe được tiếng của Phó Minh Viễn và Em gái Hệ Thống.
[...] Tỷ còn 7 ngày để sống. Hoàn thành nhiệm vụ chúc tỷ xinh đẹp may mắn.
Thái y tới liền thấy. Tiểu Hoàng Thượng sắc mặt trắng bệch, trên người Long Bào sớm bị máu tươi nhiễm đỏ, kinh hãi không thôi.
Thái y không để Ý Thái Phó Bên cạnh. Mà nhanh chân tới cởi bỏ quần áo của Hoàng Thượng ra. Thì sắc Mặt Thái Phó Và Thái Y kinh hãi không thôi.
Phó Minh Viễn sắc mặt tối xầm đứng ở một bên, Nhìn Tiểu Hòang Thượng cư nhiên lại là nữ nhân.
Thái y sợ tới mức quỳ dập đầu xuống đất. Đây là ông tự rước họa vào thân, biết một cái bí mật cung đình tày trời này.
Phó Minh Viễn rất nhanh kìm nén cảm xúc của mình gằn từng chữ " Chữa Bệnh cho Hoàng Thượng đi "
Thái y nhìn vết thương trúng ngay tim. Cho tới bây giờ chưa chết đã là kỳ tích rồi. Cũng may ông hành y nhiều năm nên xử. Lý vết thương rất cẩn thận.
Hồi, hồi thái phó, Hoàng Thượng trên người miệng vết thương trúng ngay tim~~ x
Cơ thể suy nhược... Có lẽ chỉ còn lại rất ít thời Gian...
" Phó Minh Viễn nghe được lời thái y nói. Gầm rống lên. ~~~
" Lang băm.. Ăn bổng lộc đại sở. Lại không cứu được hoàng thượng... Mang ra chém.
Thái y la hét van xin không được. Tức khắc bị chém Đầu.
Phó Minh Viễn, nhìn tên Hoàng Thượng dối trá dám lừa gạt hắn.. Còn đỡ kiếm cho hắn...
Hắn hận không được mà muốn mũi kiếm kia thà trên người mình còn hơn... Nhìn tiểu nhân nhi huyết Sắc không có. Nằm thoi thóp trên giường.....tim hắn đau quặn
( Ting --- Độ hào cảm của nam chủ +10% bây giờ là 90%)...
Phó Minh Viễn, cho hủy buổi săn bắn. Đem hoàng Thượng trọng thương hồi cung. Với mục đích tìm thần y để chữa cho Người hắn yêu thương nhất.
Danh sách chương