Yu đã trở lại rồi đây,thật tình là bí ý tưởng muốn chết,cuối cùng cũng tìm ra được đường ra mà viết tiếp chương mới,có ai nhớ ta hok nhỉ?



Nếu nhớ thì đừng quên cho ta 1 ngôi sao vàng làm ủng hộ tinh thần nha~. \(^3^)/



---------------------------------------------------------------------------------------------------



Sau chừng hơn 3 giờ chiến đấu,động tĩnh bên dị thú cũng dần dần lui lại.



Ninh Uyên cũng chú ý dị động này mà ra lệnh cho toàn bộ tinh linh rút lui,nếu còn cứ tiếp tục đi xuống thì thật sự không xong.



Lúc này,đàn dị hình bắt đầu từ từ tách ra hai bên,tạo thành một con đường trống sau đó vài bóng người đi ra.



Ninh Uyên khi nhìn thấy một người bộ dạng thế thảm trong đó,đôi mắt vốn còn đang bình tĩnh lúc này khẽ co rụt lại.



"Nam Cung Ngọc Hân,mau thả Nhã Lam ra!"



Nếu không phải có các tinh linh ngăn cản lại,e là Ninh Uyên đã muốn trực tiếp lao tới chém chết ả nữ nhân điên Nam Cung Ngọc Hân kia rồi.



Cô không ngờ,bản thân đã quá sơ sót khi không đoán tới con nhóc kia lại có thể từ trên tàu chạy xuống tới,đã thế còn bị Nam Cung Ngọc Hân chộp tới trong tay làm con tin,quá thất sách.



"Ha ha ha,tiểu tiện nhân,sao không tiếp tục trang bình tĩnh a,chẳng phải mày rất giỏi ở trước mặt tao lộ ra vẻ mặt bình tĩnh thong dong hay sao,rác rưởi?"



Nam Cung Ngọc Hân trên người cùng mặt,đều tràn ngập hoa văn màu đen quỷ dị bò tới bò lui đầy rợn người,đính kèm đôi mắt toàn một màu đen tối đầy chết chóc.



Khi cô ả cười,đều làm cho người khác cảm thấy một trận lạnh lẽo sởn gai óc.



Ả lúc này một tay túm lấy tóc của Nhã Lam,lôi kéo cô bé tới quỳ trước mặt mà trên mặt ả tràn ngập sự điên cuồng cùng vui sướng.



Ninh Uyên nhìn ra được,hai chân cùng một tay của Nhã Lam đều bị vặn gãy tới độ cong quỷ dị,lửa giận trong lòng ngày càng bốc cao lên.



"Nam.Cung.Ngọc.Hân,tao nhắc lại lần nữa,thả con bé ra,có gì thì tới tìm tao tính sổ,nó là vô tội."Ninh Uyên siết chặt nắm tay đến mức rỉ cả máu,cắn răng nói.



"Ha hả,vô tội?Tao càng thích hành hạ những kẻ vô tội a,mày sẽ tức giận sao ?"



Nam Cung Ngọc Hân vừa nói tay lại vừa đem Nhã Lam nhấc lên,kéo đến người đang bất tỉnh cũng vì da đầu đau đớn mà dần tỉnh lại.



Nhã Lam cố hết sức mở đôi mắt bị máu từ vết thương trên đầu nhuộm đỏ lên,vừa mơ hồ nhìn thấy những bóng dáng quen thuộc,trong lòng cũng càng khó chịu lại hận chính bản thân mình.



Là tại cô không cẩn thận,kết quả bị nữ nhân điên này chộp tới được.Bây giờ lại trở thành gánh nặng cho Uyên tỷ,đều tại cô quá vô dụng mà liên luỵ tới mọi người a.



"Dừng tay,mày rốt cuộc muốn cái gì mới đồng ý thả Nhã Lam ra?"Ninh Uyên gấp gáp mà hô lên,run rẩy nói.



Đối với Nhã Lam,cô xem đứa nhỏ kia như em gái ruột của mình vậy,tình cảm có khi còn ngang cả chị gái song sinh của mình.



Lúc này đây,chỉ vì cô mà đứa nhỏ kia phải chịu đau đớn hành hạ,cô thật sự làm không được nhẫn tâm nhìn đứa nhỏ cô xem từ bé tới lớn kia bị tra tấn tới chết a.



Nhã Lam chỉ mới 15 tuổi,nó chỉ mới 15 tuổi a.Còn quá nhỏ để phải chịu những đau đớn vốn dĩ không thuộc về mình này,kia đều là do cô chọc hoạ mà ra.



"Ha ha ha,thật không ngờ tao chộp đại một con chuột nhỏ lại trở thành điểm yếu của mày a,em họ thân ái?"Nam Cung Ngọc Hân cười điên cuồng,đem Nhã lam thương tích đầy người đẩy ngã trên đất.



"Mày muốn gì mới chịu thả em ấy ra?"Ninh Uyên thật sự là đã rất kiềm chế lửa giận trong lòng.



Cô biết hiện tại không thể tuỳ tiện tấn công Nam Cung Ngọc Hân hay làm bất cứ dị động gì được cả,hiện tại thực lực của ả đã bị kéo lên tới bán thần,căn bản không có bất kì ai ở đây có thể là đối thủ của ả trừ bỏ Thủ Hộ Giả.



Khốn nạn là cô cũng chẳng biết Thủ Hộ Giả mà chị gái nói là ai,bây giờ ở đây chỉ có cô cùng các tinh linh,Nhã Lam trực tiếp bị bài trừ vì con bé nếu là Thủ Hộ Giả thì không có khả năng bị đánh thành như vậy được.



Con mẹ nó,để bà biết Thủ Hộ Giả là ai thì đừng trách bà trực tiếp cầm Hỗn Độn Phiến tát bay hắn!(Yu:Em gái,bình tĩnh,chồng cưng đó a!)



"Tao muốn mày quỳ xuống dập đầu rồi tự cầm con dao này tự cắt từng ngón từng ngón tay,lại tới bàn tay và cuối cùng đem đôi mắt móc xuống!"Nam Cung Ngọc Hân nói xong,đem một thanh chuỳ thủ ném ra trên đất,tản mát ra khí màu đen chết chóc.



Ninh Uyên biết,thanh chuỳ thủ kia có đính kèm lời nguyền,chỉ cần bị cắt trúng không chỉ bị thương thân xác mà ngay cả linh hồn cũng bị tổn thương trầm trọng,đây là đau đớn cực hạn đấy.



"Đủ rồi!"Ngày lúc này,một giọng nói lạnh băng đầy âm trầm vang vọng toàn bộ không gian,ngay cả Nam Cung Ngọc Hân nghe xong đều phải run rẩy một trận.



Ninh Uyên cơ thể đều căng cứng,chú ý nhìn một đống tử khí màu đen đang hội tụ dần xuất hiện sau lưng Nam Cung Ngọc Hân,tâm khẽ trầm xuống.



Lần này cô đoán có chút sai lệch rồi,tên này đúng là đúng là Tử Ma trung đẳng bất quá không phải sơ giai hay trung giai mà là đã nửa bước sắp tiến vào Tử Ma cao đẳng,cực kì khó chơi.



Tên này thực lực bây giờ đã là tương đương Thần Quân sơ giai* cấp bậc,lần này e là khó mà thoát được một kiếp rồi.



*:Thần Nhân-->Thần Tướng-->Thần Quân-->Thần Vương-->Thần Hoàng-->Thần Đế-->Thần Tôn.



......



"Mercury Irina,cô thật là dám chơi ta một vố ha?"Vũ Quân Ly mắt lạnh,tức đến muốn giơ chân nhìn phân thân của người nào đó trước mặt.



Nếu không phải nữ nhân này là chị gái của Selina kiêm chị vợ tương lai,hắn tuyệt đối muốn động thủ.



"Đờ mờ,thằng ôn dịch nào nói muốn đi luân hồi để tiếp cận vị hôn thê của mình hả,bây giờ trách lão nương cái con khỉ khô ấy!"Irina phân thân tức đến trực tiếp một chân đi ra,muốn đạp nát cơ giáp của Vũ Quân Ly.



"Uy uy,ta hiện tại là nhân loại a,ngươi đừng có động chân!"Vũ Quân Ly toát mồ hôi lạnh,điều khiển cơ giáp né tránh cái chân đang tới kia.



"Theo hệ thống Nina của Seli gửi thông tin tới,kia là Tử Ma trung đẳng,nửa bước cao đẳng rồi.Ngươi còn không mau đuổi đi qua,con bé có mệnh hệ gì lão nương đem ngươi chôn cùng nó!"Irina tức đến thở phì phò,rống.



"Bà cô tôi ơi,vì mất thời gian thức tỉnh ký ức,bây giờ ta có dùng không gian khiêu dược cũng không kịp,mau tới mở cửa sau a."Vũ Quân Ly cũng thật đau đầu,hắn dù có kịp thời phát hiện mang theo cơ giáp đuổi về tới nhưng căn bản đuổi qua không kịp a.



"Hừ,đúng là phế vật."Irina hừ lạnh,tay đưa lên tạo ra một trận pháp khổng lồ màu đen ngày giữa vũ trụ tối đến.



"Nè nè,nếu tôi năm đó không từ bỏ tu luyện thì bây giờ tôi với cô là đồng bọn cùng giai cấp đó,chị gái!"Vũ Quân Ly bị mắng phế vật mà tức muốn hộc máu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện