Cô cảm thấy phiền phức muốn tới rồi,trực giác nói cho cô biết đó chính là đám người nữ chủ Nam Cung Ngọc Hân đâu.



Cho nên nói,trực giác nhạy bén kinh người của Ninh Uyên tuyệt đối đừng xem thường,vì nó thật sự rất chính xác rồi.



Ngay khi Ninh Uyên đem ba thùng sắt chứa đầy xăng thu vào không gian và một thùng thì nhét vào phía sau xe,hai chiếc xe cải trang nối đuôi nhau chạy đến và dừng ngay bên trạm xăng.



Tang Khả Nhi khi nhìn thấy những khuôn mặt quen thuộc bước xuống xe,ánh mắt tức giận đến hận không thể lập tức đi lên chém chết lũ rác rưởi kia.



Tang Khải Lâm thì còn giữ bình tĩnh rất tốt,tay nhanh lẹ mắt mà giữ lại em gái mình đang có ý rục rịch muốn đi lên chém người.



Tử Dạ căn bản là bình tĩnh nhất trong ba người,đứng khoanh tay trước ngực dựa vào cây xăng bên cạnh mà mắt lạnh nhìn trong đám người còn một cái khuôn mặt dù chết hắn cũng không thể nào quên được kia.



Ninh Uyên nhìn cái cảnh tượng trước mặt thì chỉ có thể ha hả cười một cái mà thôi,đây gọi là kẻ thù gặp nhau thì đỏ mắt đi,vậy mà trực giác cô vẫn chuẩn như ngày nào a~.



Nam Cung Ngọc Hân khi vừa nhìn thấy hai anh em Tang Khả Nhi vẫn bình an đứng ở chỗ kia,bên ngoài thì vẫn là một bộ vui mừng như thể nhìn thấy người bạn thân còn sống còn trong lòng đều nguyền rủa vì sao bọn chúng vẫn còn sống chứ?(Yu:Cái này gọi là trong ngoài bất nhất nè)



"Khả Khả,cậu thật không sao thật tốt quá,cả anh Lâm nữa,hai người thật làm cho tớ lo lắng quá!"Nam Cung Ngọc Hân đi nhanh tới ý muốn nắm lấy tay của Tang Khả Nhi,bất quá lại bị người sau nhanh chóng lùi lại nè tránh khiến tay của cô ả giơ ở không trung cực kì ngượng ngùng.



"Tang Khả Nhi,cô thái độ đó là sao vậy,Hân Hân vì lo lắng cho cô mà cả ngày hôm qua đều ăn không vô,cô đây là ý gì hả?"Hứa Thành và cũng là vị hôn phu của Tang Khả Nhi cau mày quát lên.



"Hứa nhị thiếu gia,cẩn thận lời của mình,tôi còn chưa có chết đâu."Tang Khải Lâm lập tức lấy ra khí thế của mình mà che lại Tang Khả Nhi,trừng mắt nhìn Hứa Thành.



"Ngươi..."Hứa Thành dù có là người trong Hứa gia ở thủ đô,xét về lịch duyệt cùng khí thế tuyệt đối không có khả năng vượt qua Tang Khải Lâm,hoặc nói chính xác là hắn ẩn ẩn cảm thấy sợ hãi khi đứng trước mặt Tang Khải Lâm.



"Nam Cung Ngọc Hân,cảm ơn cái lòng tốt giả tạo của cô,bất quá anh em tôi không cần tới cái thứ rác rưởi đó.Mối thù giết cha mẹ cùng với việc ngày hôm qua,tôi tuyệt đối sẽ đòi lại cả vốn lẫn lời,cô cứ chờ mà xem."Tang Khả Nhi đẩy ra anh trai mình,mắt lạnh nhìn về phía Nam Cung Ngọc Hân vẫn còn trang bạch liên,đôi mắt ngập nước đến đang thương kia.



"Khả Khả,cậu đang nói gì vậy,mình không hiểu?Cậu đừng có đổ oan cho mình,mình đâu có làm gì a,chẳng lẽ cha mẹ cậu chết vì Alien thì lại đổ hết lỗi lên người mình sao?"Nam Cung Ngọc Hân dù trong lòng có chút chột dạ,bất quá bên ngoài vẫn là cố gắng thanh minh trong vô vọng,sau đó lại giả vờ ôm mặt khóc nức nở khiến mấy nam nhân đi cùng cô ta đều phải đau lòng mà dỗ dành.



"Tang Khả Nhi,cô đủ rồi đó,một nữ nhân tâm địa rắn rết như cô thì đừng có bụng ta suy bụng người,đem hết lỗi lầm đổ lên đầu Hân Hân!"Hứa Thành tức giận mà quát lên đối với Tang Khả Nhi,trong mắt tràn ngập tức giận chỉ hận không thể đi lên cho tiện nhân này một cái tát.



"Có làm hay không,có trời biết đất biết cả cô ta lẫn tôi và anh trai đều biết.Thích trang,tốt a,cứ tiếp tục trang làm bạch liên hoa tiếp đi,tôi sợ các người chắc?"Tang Khả Nhi bị khí đến cười lạnh mà nhìn Hứa Thành.



Đây là nam nhân từng là vị hôn phu cũng từng là người cô yêu nhất a,cũng bất quá như thế mà thôi,còn không bằng một góc của Tử Dạ chỉ mới quen một ngày đã rất chiếu cố cô kia,lúc trước cô quả nhiên có mắt không tròng mới đi đem tình yêu thanh xuân của mình cho hạng rác rưởi này.



"Cô...."Hứa Thành cứng họng nhìn nữ sinh lúc trước trong mắt hắn luôn nũng nịu,chua ngoa,lúc này khí thế tuyệt đối không thấp hơn Tang Khải Lâm từng lăn lộn trong thế ngầm kia một chút nào.



"Khả Khả,đúng là lỗi của mình,lúc đó đáng lẽ mình phải quay lại để cứu cha mẹ cậu,như vậy họ sẽ không bị Alien giết mất,tất cả đều là lỗi của mình,xin lỗi cậu!"Nam Cung Ngọc Hân đem khuôn mặt hoa lệ đái vũ của mình ra,nức nở nói như thể tất cả đều là lỗi của cô ta,càng lấy thêm hảo cảm của mấy nam nhân xung quanh cô ta.



Tang Khả Nhi hoàn toàn bó tay,được rồi,sóng não của cô cùng nữ nhân này không ở cùng tần số,vô pháp câu thông.



Đã nói tới như vậy,còn cố gắng giả ngây giả dại,trang làm kẻ vô tội cho người khác thương xót,cái loại này thật nói nhiều cô càng cảm thấy mình đang trong vai ác luôn.



Nam Cung Ngọc Hân nói xong thì chờ hồi lâu đều không chờ tới một Tang Khả Nhi tức giận,chua ngoa muốn đi lên đánh cô ả.Khi ngẩn đầu chỉ nhìn thấy Tang Khả Nhi đang dùng ánh mắt xem người thần kinh mà xem ả,lập tức trong lòng Nam Cung Ngọc Hân lại trào ra cảm giác tức giận khó kìm chế được.



Đây là sao thế này,rõ ràng xét theo tính cách của Tang Khả Nhi thì thế nào cũng phải đi lên cùng cô xé bức chứ,vẻ mặt kia là thế nào?



Tang Khải Lâm lúc này đều phải nhìn trời nhìn đất hoàn toàn không dám nhìn tới Nam Cung Ngọc Hân nữa,nếu còn nhìn hắn nhịn không được muốn cười ra tiếng a.



Giả tạo đến mức này,vẫn có vài thằng ngu mê muội đi theo tin tưởng,hắn thật cảm thấy trên đời này quả nhiên có rất nhiều thứ gọi là kì ba.



Xung quanh Nam Cung Ngọc Hân bây giờ xoay quanh có bốn nam nhân,một là Hứa Thành sau đó lần lượt là Vũ Bân,Giang Tiêu và sau cùng là Tử Mục vừa gia nhập ngày hôm qua.



Đứng ngoài còn có 5 người khác đều là người của Giang Tiêu cùng Nam Cung Ngọc Hân,họ căn bản xẽ không xen vào những chuyện này vì ai cũng nói người ngoài cuộc sáng suốt hơn người trong cuộc,tất cả 5 người đều nhìn ra bản chất thật của Nam Cung Ngọc Hân chỉ sau vài ngày ở chung rồi.



Nhưng bởi vì Nam Cung Ngọc Hân thức tỉnh rồi dị năng không gian hệ cùng băng hệ hiếm có,lực chiến đấu cũng không đến nỗi nào cho nên cũng không ai dám khinh thường.



Còn mấy người Ninh Uyên căn bản cũng chỉ đừng ngoài nhìn xem cái trận kịch bản thú vị này mà thôi,cũng không có ý tứ muốn xen vào làm gì.



Tử Dạ bên kia đối mặt với Tử Mục,vẫn hoàn toàn giữ được bộ dáng như trước khi mạt thế,cực kì khinh thường mà nhìn Tử Mục khiến hắn ta tức đến không nói được gì,mà muốn cũng không dám nói ra dù cho hắn có hận Tử Dạ như thế nào thì hắn không thể không công nhận Tử Dạ là một con bạc đầy nguy hiểm vì đạt được mục đích đều mặc kệ hết thảy hậu quả.



Khi Tử Mục nhìn thấy Tử Dạ bình an đứng ở trạm xăng,trong lòng hắn đều reo lên hồi chuông cảnh báo nguy hiểm rồi,lúc đó tình thế nguy hiểm như vậy còn không giết được tên khốn đó,có thể thấy sức chiến đấu cùng may mắn của hắn là rất tốt.



Hiện tại Tử Mục tuyệt đối không dám mà đi đối diện trực tiếp với Tử Dạ,bởi vì hắn cảm nhận được một áp lực vô hình xuất hiện từ trên người của Tử Dạ,chỉ cần chút suy đoán sẽ biết đó là do áp lực cấp bậc dị năng gây ra đi.



Tử Mục là sau khi hại Tử Dạ rơi vào nguy hiểm,còn lại thời gian căn bản là trốn trong chỗ an toàn,chỉ khi bắt buộc mới đi ra ngoài và sau đó lại được nhóm Nam Cung Ngọc Hân cứu,tính lên kinh nghiệm chiến đấu và rèn luyện của hắn không bằng một góc của sự liều mạng giết hơn 100 con Alien trong 7 ngày qua của Tử Dạ,tính hắn bị ép một đầu hoàn toàn rất dễ dàng nhìn ra.



Đừng nói Tử Mục,ngay cả Nam Cung Ngọc Hân có dị năng cấp 2 cao nhất trong đội cũng cảm thấy áp lực cực kì khi đối mặt với Tử Dạ đâu.



Tử Dạ hiện tại,dựa theo phân cấp bậc dị năng thì đã leo lên tới cấp 3 hậu kì sắp đột phá cấp 4 rồi.Ai bảo hắn 7 ngày đều thường xuyên đứng ở ranh giới sống và chết liều mạng giết Alien đâu,hoàn toàn đột phá cực hạn của con người a.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện